Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 3036


Chương 3036

Sắc mặt Dụ Đạt giờ phút này đã hơi khó coi, mỗi câu Đường Lăng nói ra sắc mặt hắn lại tệ đi một phần. Hắn thật sự không thể ngờ Đường Lăng tra ra hắn, mà còn điều tra cặn kẽ thế này.

Những chuyện này rõ ràng người ngoài cũng không biết, cũng rất ít người bên cạnh hắn biết thế thì rốt cuộc Đường Lăng làm sao để biết được.

Dụ Đạt kinh ngạc nhưng chỉ giữ trong lòng, người vẫn yên lặng đứng cạnh Đường Lăng bỗng dưng lên tiếng: “Không cần phiền hà thế đâu, tôi muốn tìm ai thì kẻ đó muốn trốn cũng không được.” Lời của Đường Lăng đã đủ khiến Dụ Đạt kinh sợ, câu này của người đàn ông đó càng khiến hắn ta kinh hãi.

Dụ Đạt tận mắt chứng kiến kĩ năng của tên đó, thân thủ như vậy thì chẳng kẻ nào trốn nổi.

Vậy nên đối với hắn mà nói, Dụ Đạt không dám bất cẩn.

“Không biết người anh em này là ai?” Dụ Đạt quay sang người đàn ông im lặng, ánh mắt lộ rõ vẻ kiêng dè, chỉ riêng kĩ năng của người đàn ông đó cũng đủ khiến người ta khiếp đảm.

“Mày không xứng để biết.” Người đàn ông liếc nhìn hắn, thản nhiên quét qua mặt hắn, nói câu đó với vẻ cực kì khinh bỉ.

Dụ Đạt giật mình, trong lòng không phục, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông kia thì đành nhịn nhục. Hắn ở nước R lăn lộn lâu như vậy nên có thể nhìn ra người đàn ông đó không đơn giản, rất không đơn giản.

Dụ Đạt âm thầm suy nghĩ người nọ đang dọa hắn hay thực sự có thể làm vậy?

Hắn nghĩ tới lui cũng không ra đáp án, nhưng hắn không dám mạo hiểm, ban nãy người kia ra tay quá kinh khủng, không tin không được.

“Cậu Đường yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng.” Lúc này Dụ Đạt không dám làm liều, cũng không dám lừa gạt nữa.

Hiển nhiên không dễ gì lừa được Đường Lăng, người kia lại càng đáng sợ.

Hắn âm thầm tính toán trong lòng phải giải quyết chuyện này thế nào. Mặc dù bọn hắn là người của quỷ vực chi thành nhưng mấy năm nay đã không được quản lý bởi người phía Quỷ Vực nữa.

Phía nước R rất loạn, thành thiếu chủ quá bận, thường ngày cũng sẽ rất ít khi giải quyết những chuyện này, cho dù thành thiếu chủ có lúc muốn quản thì Karoo cũng đã lộng hành xong rồi. Việc của quỷ vực chi thành quá nhiều, thành thiếu chủ cũng không phải kiểu người quá trách nhiệm nên bọn hắn mới càng ngày càng loạn.

Karoo kiêu ngạo cuồng loạn, càng không để ý đến thành thiếu chủ. Thời gian trước bỗng dưng thành thiếu chủ lại điều tra ra một số chuyện phía bên này.

Karoo bất mãn, lúc này có người ở tầng trên trong quỷ vực chi thành liên lạc với hắn đề nghị hợp tác, người kia nói chỉ cần Karoo phối hợp thì những chuyện về sau trong thành, không chỉ toàn bộ quyền lực của nước R sẽ vào tay hắn mà còn cho hắn toàn bộ thế lực bên nước D.

Karoo làm sao mà từ chối được, vì vậy mới bắt đầu đối đầu với tám gia tộc và Nguyễn Hạo thần.

Giờ hắn đã chết, tạm thời sẽ do Dụ Đạt lên tiếng, tất nhiên hắn phải suy nghĩ kĩ càng.

“Được, tao chờ tin của mày, ngày mai đúng giờ này là hạn cuối cùng.” Đường Lăng không phí lời với hắn nữa, nói đạo lý với loại người này, dù cho giờ có thỏa thuận được điều kiện hay thậm chí ký cả hợp đồng thì cũng vô dụng, cách duy nhất là khiến chúng sợ.

Đường Lăng nói xong quay người đi ra ngoài, Nghiêm Vũ đi theo, người đàn ông im lặng kia lại không vội rời đi, vẫn đứng tại chỗ mặt không biến sắc.

Dụ Đạt khẽ mở miệng như muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy người đàn ông bất động đó những lời hắn muốn nói cũng lập tức bị nuốt trở lại.
 
Chương 3037


Chương 3037

“Cậu Đường, tôi tiễn cậu, để tôi tiễn cậu.” Dụ Đạt nói lời vốn muốn nói, sau đó tươi cười đi theo sau Đường Lăng.

Người kia lúc này mới xoay người, đi theo ra ngoài.

Những kẻ bị thương trong phòng không dám ngăn cản, thở cũng không dám thở.

“Cậu Đường.” Mạnh Lâm nhìn Đường Lăng ra ngoài thì hơi kinh ngạc, nhìn thấy một người đàn ông khuôn mặt tươi cười, dè dặt theo sau thì lại càng cảm giác không biết mình đang ở đâu.

Chuyện quái gì vậy?

Thế là đã giải quyết xong chuyện rồi?

Nhưng khuôn mặt cười nhưng rất phức tạp của người trong quỷ vực chi thành kia là ý gì?

“Đi thôi.” Đường Lăng không nhiều lời, tình hình lúc này anh ta cũng không lo Dụ Đạt sẽ giở trò nữa, trừ khi hắn không muốn sống.

“Thế, thế là giải quyết xong rồi? Xong rồi à?” Mạnh Lâm không tiện hỏi Đường Lăng bèn quay sang hỏi Nghiêm Vũ theo sau: “Lúc nãy bên trong đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Âm thanh kia khiến người nghe run sợ, không ngờ Đường Lăng lại vô sự, hơn nữa thái độ của người trong quỷ vực chi thành lại càng khó hiểu.

Mạnh Lâm thật sự tò mò ban nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Xong rồi.” Nghiêm Vũ không nói nhiều, nhưng vẫn cho Mạnh Lâm một câu trả lời.

“Được, giải quyết được là tốt.” Mạnh Lâm gật gật đầu. Thật ra nhìn thấy tình hình trước mắt Mạnh Lâm đã biết chắc chắn đã giải quyết xong xuôi, nhưng hắn càng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Cậu Đường, tiếp theo có cần tới công ty không?” Mạnh Lâm thấy Đường Lăng chuẩn bị lên xe thì vội chạy tới: “Người trong công ty vẫn đang đợi cậu.”

“Không đi nữa, tôi chuẩn bị đi yến tiệc buổi tối.” Đường Lăng nhìn đồng hồ, thật ra vẫn còn sớm, vẫn còn thời gian tới công ty một chuyến nhưng trước khi quỷ vực chi thành đưa cho anh ta câu trả lời thỏa đáng, tạm thời Đường Lăng không muốn tới công ty.

Đương nhiên vẫn còn một nguyên nhân quan trọng, anh ta phải chuẩn bị kĩ một chút, Lâm Bối đã đồng ý với anh ta tối nay sẽ tới yến tiệc.

“À, được được.” Mạnh Lâm nghe Đường Lăng nói vậy thì hơi sững người, nhìn ánh mắt anh ta thì có hơi nghi hoặc, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Tham gia yến tiệc cũng là việc chính, dù sao thì yến tiệc cũng do Đại vương tử đích thân chuẩn bị cho Đường Lăng.

Lúc Đường Lăng trở lại khách sạn, trong phòng trống trơn không có ai, rõ ràng là Lâm Bối đã quay về.

Mặc dù trong lòng biết rõ Lâm Bối sẽ không đợi anh ta quay lại nhưng Đường Lăng vẫn hơi lạc lõng.

Thắng lợi quay về, anh ta muốn nhìn được người phụ nữ của mình chào đón với khuôn mặt vui vẻ và ngưỡng mộ.

Nhưng nghĩ đến chuyện tối nay có thể gặp cô ấy, lòng anh ta không khỏi hân hoan, nghĩ đến sự khôn ngoan và khéo léo ban sáng, anh ta lại càng chờ mong.

Nhưng Đường Lăng không ngờ được rằng, sáng và tối, chỉ trong một thời gian ngắn như vậy nhưng nhiều chuyện đã khác.

Người đàn ông Nguyễn Hạo thần cử tới đi vào phòng, vì Đường Lăng muốn anh ta điều tra về Lâm Bối, nên không thể nói chuyện bên ngoài được.
 
Chương 3038


Chương 3038

“Anh điều tra giúp tôi về một tiểu vương tử, không kể lớn nhỏ, tôi muốn biết toàn bộ về cô ấy, đặc biệt là khoảng thời gian gần đây, điều tra mấy hôm nay cô ấy xảy ra chuyện gì.” Đường Lăng không hề quanh co, nói thẳng mục đích của mình. Đã là người của Nguyễn Hạo thần thì anh ta rất yên tâm.

“Ừm.” Người kia chỉ ừ một tiếng nhẹ nhàng, không nói thêm bất cứ lời dư thừa nào nữa, cũng không có bất cứ biểu cảm gì. Dù cho Đường Lăng muốn hắn điều tra tiểu vương tử thì hắn cũng không để lộ chút cảm xúc nào.

“Có thể điều tra ra không?” Đường Lăng nhìn người đó, Mạnh Lâm đã điều tra rất lâu nhưng không thu hoạch được gì, người này đồng ý quá nhẹ nhàng.

“Có thể.” Hắn vẫn trả lời vô cùng ngắn gọn, nhưng giọng điệu thì không thể khiến người ta có thể nghi ngờ.

“Cần bao lâu?” Đường Lăng biết điều tra chuyện này rõ ràng không đơn giản nhưng giọng điều người này quá coi nhẹ, hơn nữa anh ta cũng muốn nhanh biết thông tin của cô ta.

Giọng nói của anh ta có hơi mong đợi.

Đủ để thấy anh ta coi trọng chuyện này thế nào.

Người kia vẫn như cũ không có biểu cảm gì, chỉ đảo mắt nhìn về phía Đường Lăng.

Đường Lăng tưởng mình yêu cầu quá đáng, đang định nói lại rằng những chuyện này không ai dám bảo đảm mất bao lâu thời gian mới có kết quả, anh ta có hơi gấp gấp.

“Ba ngày.” Người kia cho anh ta thời gian chính xác, hơn nữa không hề lâu, chỉ vỏn vẹn ba ngày.

Mạnh Lâm nhanh cũng phải mất hơn hai tháng nhưng cũng không tra ra gì, người này chỉ cần ba ngày là điều tra ra?

Mắt Đường Lăng sáng lên: “Được, tôi chờ tin của anh.”

Đường Lăng thực sự không ngờ có thể nhận được câu trả lời gây kinh ngạc như vậy.

“Ngày mai, người của quỷ vực chi thành chắc chắn sẽ tới, có cần tôi ở đó không?” Người kia chủ động nhận trọng trách về mình, đương nhiên là vì đây không chỉ là chuyện của Đường Lăng, mà còn là chuyện của Nguyễn Hạo thần.

Hắn là người của Nguyễn Hạo thần, muốn góp sức là điều bình thường.

“Không cần. Anh cứ đi điều tra chuyện tôi nói, những việc khác tôi sẽ giải quyết.” Trước mắt đã tới quỷ vực chi thành giết Karoo, cũng đã ngăn chặn được bọn Dụ Đạt, Đường Lăng không sợ chúng sẽ giở trò.

“Rõ ràng chuyện này không phải ý của quỷ vực chi thành, cũng không phải ý của vị thành thiếu chủ kia, thế nên không cần sợ hãi.” Hiện tại Đường Lăng đã hiểu rõ tình hình cũng không lo lắng về quỷ vực chi thành nữa, nếu không thì anh ta đã không thẳng tay gi ết chết Karoo.

“Ừm, có thể là do cấp trên khác của quỷ vực chi thành muốn tranh đoạt quyền lực, chúng ta làm như vậy không chỉ thành chủ cảm kích chúng ta, còn có thể đảm bảo hắn không tìm chúng ta gây chuyện.” Lần đầu người đàn ông kia nói nhiều như vậy.

Đường Lăng nhướn mày, nhìn người đó hơi bất ngờ. Người nãy từ lúc xuất hiện vẫn luôn ít lời, không nói gì nhiều. Dựa vào tình cách này của anh ta thì không giống sẽ vô duyên vô cớ nói mấy lời đó.

Người đàn ông sững lại một chút, sau đó nói thêm một câu: “Vậy nên nếu chúng dám giờ trò thì chỉ có thể loại bỏ.”

Câu cuối cùng này mới chính là điểm quan trọng, nhưng thật khó để anh ta phân tích với Đường Lăng thế này.
 
Chương 3039


Chương 3039

Đường Lăng vẫn hơi ngạc nhiên, anh ta khẽ cười, rốt cuộc Nguyễn Hạo thần tìm được người này từ đâu vậy.

“Được, tôi biết rồi.” Đường Lâm không nói thêm gì nữa, anh ta tạm thời chấp nhận ý kiến này. Nếu ngày mai chúng lại giở trò, anh ta sẽ không ngại giúp nước R loại bỏ sâu mọt.

Mấy năm nay, mấy người này ở quỷ vực chi thành nhận lệnh của Karoo làm điều xằng bậy, giết người vô số, việc xấu vô kể.

Hoàng thất nước R đã bó tay với bọn chúng.

Vậy nên nếu phải loại bỏ thì cũng là chuyện tốt.

Đã không còn sự hỗ trợ của cả quỷ vực chi thành, Đường Lăng không hề lo lắng nữa.

“Anh có thể đi điều tra chuyện tôi vừa nói rồi.” Giờ Đường Lăng càng quan tâm chuyện kia hơn, anh ta muốn biết rốt cuộc thời gian này Lâm Bối đã xảy ra chuyện gì.

Người kia không nói gì nữa, quay người rời đi.

Cùng lúc đó, tại thành phố A.

Bùi Doanh mang theo Trình Nhu Nhu, một lần nữa đến nhà họ Nguyễn.

Ông cụ Nguyễn và vợ nghe chuyện công chúa của quỷ vực chi thành lại tới, trong lòng cả kinh, tưởng rằng bọn họ tới tính sổ.

Nhưng mời người vào cửa rồi mới phát hiện thái độ của công chúa rất tốt, mặt còn tươi cười, nhìn rất hào hứng.

“Không biết lần này công chúa tới có chuyện gì? Nhìn công chúa vui vẻ thế này, có phải là có chuyện vui?” Ông cụ Nguyễn nhẹ nhàng hỏi, Trình Nhu Nhu không giấu được tâm sự hay cảm xúc, mọi thứ đều hiện ra trên mặt, Ông cụ Nguyễn vừa nhìn đã biết.

“Đúng vậy, coi như là chuyện vui, vì chuyện của cháu mà bây giờ ở nước R thành chủ đã bắt đầu đối phó với Đường Lăng và Nguyễn Hạo thần.” Lúc này Trình Nhu Nhu thật sự vui vẻ, hơn nữa còn rất đắc ý. Ông cụ Nguyễn vừa hỏi cô ta đã nói, không để cho Bùi Doanh kịp ngăn lại.

Nhưng nghe cô ta nói xong, Bùi Doanh lại thở dài nhẹ nhõm.

Sắc mắc Ông cụ Nguyễn hơi biến đổi, chuyện này là chuyện vui của công chúa nhưng không phải chuyện tốt đẹp gì với ông.

Ngay sau đó, mắt ông hơi sáng lên: “Nước R? Thế lực của Nguyễn Hạo thần? Nguyễn Hạo thần có thế lực ở nước R à?”

Chuyện này trước đây Ông cụ Nguyễn không biết.

“Đúng, thế lực của anh ấy ở nước R không hề nhỏ, chắc chắn là đối thủ của quỷ vực chi thành. Quỷ Vực Chi Thành bọn tôi hoàn toàn chèn ép được bọn họ, hiện tại cả sức phản kháng cũng không còn nữa.” Trình Nhu Nhu vô cùng khoái chí, thể hiện ý khoe khoang rất rõ ràng.

Thật ra nếu Trình Nhu Nhu không vừa cười vừa nói thì những lời này hoàn toàn có thể trở thành sự uy hiếp.

Nhưng lúc này cô ta lại quá hưng phấn nên vẫn luôn cười. Hơn nữa cô ta vốn không muốn uy hiếp ông bà Nguyễn.

Như có gì chèn ở ngực Ông cụ Nguyễn, không thể lên cũng không thể xuống, thiếu chút nữa là ngất đi, vậy nên cô công chúa này tới là để uy hiếp?

Hay là tìm ông ấy tính sổ?

“Vậy công chúa có ý gì” Ông cụ Nguyễn nhìn gương mặt vui vẻ của Trình Nhu Nhu, thăm dò một câu. Lúc này nhìn cố ta như vậy, bà cụ Nguyễn cũng không hiểu rốt cuộc cô ta có ý gì.

Khóe miệng Bùi Doanh hơi nhếch lên, Trình Nhu Nhu quả thật rất ngu ngốc.
 
Chương 3040


Chương 3040

“Thành chủ của chúng tôi rất thương công chúa, không dễ gì để công chúa phải chịu ấm ức. Cậu ba Nguyễn làm nhục công chúa bọn tôi như vậy, thành chủ nhất định sẽ thay công chúa trả thù.” Bùi Doanh nghiêm mặt nói lại, lời cô ta nói vẫn có sức nặng hơn Trình Nhu Nhu.

“Đúng vậy, chuyện này là Hạo thần sai, chúng tôi thay mặt nó xin lỗi công chúa.” Bà cụ Nguyễn không vui nhưng cũng không dám đắc tội với công chúa của quỷ vực chi thành.

“Mong công chúa bớt giận.” Bà cụ Nguyễn biết Trình Nhu Nhu không có mưu kế, rất dễ dỗ dành, nên bà ấy mới không để ý đến Bùi Doanh, chỉ nói với Trình Nhu Nhu.

“Lần này cháu đến là…” Trình Nhu Nhu nghe bà cụ Nguyễn nói vậy thì càng vui vẻ, càng đắc ý, thiếu chút nữa là nói ra hết lời trong lòng.

“Công chúa chúng tôi vốn không phải người nhỏ nhen nhưng nhà họ Nguyễn các người cũng quá đáng, cậu ba Nguyễn làm nhục công chúa chúng tôi trước bao nhiêu người, hôn sự các người cũng không làm chủ được, các người nói xem công chúa làm sao mà bớt giận.” Lúc nói lời này Bùi Doanh trừng mắt nhìn Trình Nhu Nhu, ngu chết đi được, cô ta có thể im miệng đi không.

“Chuyện đám cưới chúng tôi có thể bàn tiếp.’ Bà cụ Nguyễn nghe Bùi Doanh chủ động nhắc đến đám cưới mà không nói thẳng đến chuyện hủy hôn, mắt bà sáng lên mấy phần, xem ra vẫn còn có thể bàn bạc lại chuyện này.

“Bàn thế nào? Giờ cậu ba Nguyễn đã không còn quan hệ gì với nhà họ Nguyễn nữa, tóm lại là không thể nghe các người, các người nghĩ công chúa nhà chúng tôi là kẻ hồ đồ sao?” Bùi Doanh nói rồi liếc nhìn bà cụ Nguyễn, làm đủ dáng vẻ ta đây.

Từ lúc biết thành chủ cho người đối phó với Đường Lăng ở nước R, Bùi Doanh rất tự tin, nên thái độ với ông bà cụ Nguyễn cũng hoàn toàn thay đổi.

“Nguyễn Hạo thần là con trai nhà họ Nguyễn, sao lại không có quan hệ gì với nhà họ Nguyễn được, chúng tôi sẽ bảo nó quay về.” Nghe Bùi Doanh nói vậy, bà cụ Nguyễn đã hiểu ý, câu trả lời của bà cũng xem như để đáp lại cô ta.

“Ý của bà cụ Nguyễn là có cách để cậu ba Nguyễn quay về nhà họ Nguyễn?” Bùi Doanh hơi ngây người, dáng vẻ khi nãy giờ thả lỏng lại.

“Tất nhiên, Hạo thần là con cháu nhà họ Nguyễn, chúng tôi là người thân của nó, đây vẫn là nhà nó, nó nhất định sẽ quay về.”

Bà cụ Nguyễn nhìn Bùi Doanh, mỉm cười.

Lúc này Trình Nhu Nhu đang nhìn bà cụ Nguyễn, vẻ mặt lộ rõ sự mong chờ, còn có cả sự kích động.

Chỉ cần Nguyễn Hạo thần quay về nhà họ Nguyễn, hôn sự của cô ta và Nguyễn Hạo thần có thể diễn ra rồi.

“Vậy bà cụ Nguyễn muốn làm gì để cậu ba Nguyễn về nhà?” Không phải Bùi Doanh không tin lời bà cụ Nguyễn, chỉ là với thái độ trước đây của Nguyễn Hạo thần thì hắn không dễ gì quay về.

“Chuyện này không làm phiền đến cô Bùi đây, chúng tôi tự có cách.” Bà cụ Nguyễn nói câu này với giọng điệu chắc chắn, nếu như hai hôm nay không bị vài chuyện trì hoãn thì bà đã sớm hành động rồi.

Bà cụ Nguyễn rất tin tưởng chuyện này sẽ khiến Nguyễn Hạo thần về nhà họ Nguyễn lần nữa. đến lúc đó hôn sự với công chúa sẽ diễn ra thuận lợi.

Ông bà cụ Nguyễn vốn muốn Nguyễn Hạo thần cưới con gái lớn nhà họ Đường, nhưng hôm qua nổ ra tin tức con gái lớn nhà họ đã kết hôn, cũng đã sinh hai đứa nên chắc chắn không thể làm dâu nhà bà được.

Nhưng hôm qua nổ ra tin tức con gái lớn nhà họ đã kết hôn, cũng đã sinh hai đứa nên chắc chắn không thể làm dâu nhà bà được.

Hơn nữa ban đầu bà cụ Nguyễn muốn leo cao hơn trong Quỷ Vực Chi Thành, chỉ là bà không ngờ Nguyễn Hạo thần lại phản ứng gay gắt như vậy, cứ vậy mà tuyên bố không còn quan hệ gì với nhà họ Nguyễn.
 
Chương 3041


Chương 3041

Bà cụ Nguyễn cho rằng chuyện Nguyễn Hạo thần làm sẽ chọc giận công chúa, nhưng bây giờ xem ý cô ta thì không hề tức giận Nguyễn Hạo thần, bà cụ Nguyễn cũng nghe cô ta nói muốn gả cho Hạo thần, vậy là chuyện này đã dễ giải quyết hơn.

Đoán được tâm tư của Trình Nhu Nhu, bà cụ Nguyễn không còn sốt ruột nữa.

“Nguyễn Hạo thần thật sự sẽ về nhà sao?” Trình Nhu Nhu không có quá nhiều tâm tư, nghe bà cụ Nguyễn nói vậy thì rất vui mừng, lời cô ta nói lúc này không giống câu hỏi, giống với lời xác nhận hơn.

“Công chúa yên tâm, Hạo thần nhất định sẽ quay về, về hôn sự của công chúa và Hạo thần, vốn đã được bàn xong xuôi rồi, sẽ không dễ thay đổi.” Sắc mặt của bà cụ Nguyễn lúc này mới tràn đầy ý cười, xem ra cô công chúa này rất nóng lòng, còn nóng lòng hơn cả bà.

“Vậy thì tốt, không thay đổi là tốt.” Trình Nhu Nhu rốt cuộc cũng yên tâm, sắc mặt vẫn luôn giữ nét vui vẻ.

Bùi Doanh lạnh lùng liếc cô ta một cái, cảm giác không nhìn nổi nữa, con bé ngu ngốc này sao có thể ngu tới dường này chứ.

Cho dù Trình Nhu Nhu bằng lòng, thì lần này bọn họ tới là để thương lượng với nhà họ Nguyễn. Chưa kể, trước đó Nguyễn Hạo thần còn tuyên bố không còn quan hệ gì với nhà họ Nguyễn, làm mất mặt công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nên lần này tới ít nhất cũng phải tính toán thù cũ với họ trước.

Nhưng Trình Nhu Nhu nói hai câu đã để lộ toàn bộ.

Tuy vậy, mục đích quan trọng nhất của Bùi Doanh là khiến Nguyễn Hạo thần cưới Trình Nhu Nhu, phải khiến Trình Nhu Nhu cướp Nguyễn Hạo thần từ tay Tô Khiết, cô ta muốn Tô Khiết phải đau khổ.

Mấy tin tức hôm qua Bùi Doanh không biết có mấy phần là thật, mấy phần giả, nhưng cô ta biết Đường Thấm Nhi là Tô Khiết. Bùi Doanh biết Nguyễn Hạo thần trước đây đã cưới Tô Khiết.

Bùi Doanh cũng biết hiện tại Tô Khiết thích Nguyễn Hạo thần, chỉ vậy là đủ rồi.

“Lúc trước công chúa nói Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đối phó với Hạo thần là sao?” bà cụ Nguyễn đã biết tâm tư của Trình Nhu Nhu nên không còn lo lắng gì nữa, nhân tiện hỏi cô ta tình hình chuyện cô ta vừa nói.

“Vì lúc trước Nguyễn Hạo thần ném cháu ra ngoài công ty, nên thành chủ tức giận.” Lời này của Trình Nhu Nhu rất chắc chắn, vì cô ta rất tin tưởng vào chuyện này.

Bà cụ Nguyễn nhìn Trình Nhu Nhu, hai mặt hơi sáng lên, bà biết Trình Nhu Nhu không có mưu kế, không biết nói chuyện nên từ đầu bà đã tin lời Trình Nhu Nhu.

Vì tin lời cô ta nói, bà cụ Nguyễn mới kinh sợ trong lòng, không ngờ thành chủ lại thương vô công chúa này đến vậy, nên mới thay cô ta ra tay với Hạo thần ở nước R.

Thành chủ thương cô công chúa này tới vậy, tương lai Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ trong tay cô ta, chỉ cần Hạo thần cưới cô ta thì toàn bộ Quỷ Vực Chi Thành đều sẽ nằm trong tay nhà họ Nguyễn.

Xem ra chuyện này phải nhanh chóng nắm lấy, tuyệt đối không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa, bắt buộc phải để Hạo thần cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.

“Chuyện kia là Hạo thần đã sai, thành chủ tức giận thay công chúa là phải.” bà cụ Nguyễn lúc này không còn chút tức giận nào, chỉ tràn đầy ý cười.

Lời của bà cụ Nguyễn rất thật lòng, nếu đã xảy ra chuyện như vậy mà thành chủ không hỏi han gì mới khiến bà hoài nghi vị trí của cô công chúa này ở Quỷ Vực Chi Thành.

Giờ thì bà không cần lo lắng gì nữa.

“Ừm, thành chủ quá thương yêu cháu.” Trình Nhu Nhu rất vui vẻ, cũng rất đắc ý, không nhịn được phải khoe khoang.

Bùi Doanh nghe Trình Nhu Nhu nói vậy thì khinh khỉnh trong lòng, thành chủ thương cô ta?
 
Chương 3042


Chương 3042

Nếu thành chủ thật lòng thương cô ta thì sẽ không lâu ngày như vậy không hỏi han gì. Nếu thành chủ thật lòng thương cô ta thì sớm đã công khai với bên ngoài thân phận của cô ta rồi.

Nhưng chuyện ở nước R là thật, chuyện lớn như vậy, thông tin Trịnh Hùng lấy được sẽ không thể là tin giả.

Cô ta không hiểu trước đây thành chủ không thèm ngó tới Trình Nhu Nhu, tại sao lại đột nhiên làm chuyện này vì cô ta?

Chẳng lẽ là do lúc trước thành chủ nghi ngờ thân phận của Trình Nhu Nhu, đã luôn điều tra tình hình của cô ta?

Giờ điều tra rõ rồi, không tra được chỗ sơ hở?

Nên thành chủ mới tin cô ta chính là con gái của mình, mới thay cô ta xả giận?

Bùi Doanh cũng chỉ nghĩ được đến khả năng đó mà thôi.

Nếu như vậy thì kế hoạch của cô ta coi như đã thành công.

Bùi Doanh vốn muốn Trình Nhu Nhu làm công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, sau đó lợi dụng Trình Nhu Nhu để lấy thứ mà cô ta muốn.

Sau đó cô ta có thể thoát khỏi Trịnh Hùng, nghĩ tới mấy ngày trước tâm trạng Trịnh Hùng không tốt, mỗi đêm đều liều mạng dày vò cô ta, có vài lần cô ta tưởng như mình đã chết đi được.

Chỉ khi thân phận Trình Nhu Nhu được thừa nhận, chỉ khi Trình Nhu Nhu được thành chủ coi trọng, cô ta mới có sức mạnh khi đứng trước Trịnh Hùng, mới có thể khiến hắn không tra tấn cô nữa.

Hôm nay biết tin thành chủ ở nước R trực tiếp ra tay với Nguyễn Hạo thần vì công chúa, Trịnh Hùng rất vui, đêm nay có lẽ cô ta sẽ không bị hắn dày vò nữa.

Vừa khéo hôm nay cô ta sẽ ra biệt thự ngoại thành, biệt thự mới là nơi có người cô ta mong nhớ. Cô ta sai người đưa hắn về biệt thự nhưng vẫn không có thời gian quay lại đó, hôm nay cô ta sẽ quay về thăm hắn.

Nghĩ đến những chuyện này, Bùi Doanh rất hưng phấn, cũng không còn tâm tư nào để ý tới Trình Nhu Nhu.

“Công chúa biết Hạo thần ở nước R rốt cuộc có thế lực lớn tới mức nào không?” Ông cụ Nguyễn lần nữa mở lời, trước tiên là hỏi dò về vấn đề lợi ích mà ông quan tâm.

“Cháu nghe Trịnh Hùng nói có vẻ là không nhỏ đâu. Tất nhiên, chắc chắn không phải là đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành. Quỷ Vực Chi Thành công kích bọn họ mấy lần nhưng bọn họ đều không dám làm gì.” Lúc Trình Nhu Nhu nói vậy, giọng điệu vô cùng huênh hoang.

Ông cụ Nguyễn hơi nhíu mày, nếu đã nói vậy thì thế lực của Hạo thần ở nước R không mạnh, nhưng để Quỷ Vực Chi Thành phải ra tay thì cũng không phải kém.

Ông vẫn biết Nguyễn Hạo thần có năng lực, dù sao cũng do một tay ông đào tạo nên, nhưng không ngờ mấy năm nay Nguyễn Hạo thần lại tự làm ra được bao nhiêu sản nghiệp như vậy.

Nguyễn Hạo thần lợi dụng công ty của người họ Nguyễn để mưu lợi cho mình?

Nhưng sau khi Nguyễn Hạo thần tự tiếp quản, mỗi năm lợi nhuận công ty đều tăng, hơn nữa lợi nhuận chưa bao giờ thất thoát.

Vì vậy Nguyễn Hạo thần chưa từng dùng tới tiền của nhà họ Nguyễn.

Xem ra là ông xem nhẹ năng lực của Nguyễn Hạo thần, nên dù có chuyện gì cũng phải khiến Nguyễn Hạo thần quay về.

Nhà họ Nguyễn không thể không có Nguyễn Hạo thần, người họ Nguyễn cũng không thể thiếu Nguyễn Hạo thần được.
 
Chương 3043


Chương 3043

“Nhưng mà ông bà yên tâm, cháu có thể cầu xin thành chủ, để thành chủ tha cho Nguyễn Hạo thần, không đối phó với anh ấy nữa.” Trình Nhu Nhu nhìn thấy ông cụ Nguyễn nhíu mày, cho rằng ông lo lắng nên lập tức bảo đảm như vậy.

“Thật sao? Cháu có thể bảo thành chủ không đối phó với Nguyễn Hạo thần nữa ư?” Mắt ông cụ Nguyễn sáng lên, mấy sản nghiệp kia của Nguyễn Hạo thần, tương lai đều sẽ của nhà họ Nguyễn, hiện tại đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành sẽ bị thất thoát.

“Tất nhiên ạ, thành chủ thương cháu như vậy, cháu đi xin thành chủ thì nhất định sẽ được đồng ý. Huống hồ chuyện này vốn do cháu, thành chủ vốn là xả giận cho cháu. Nếu cháu đã không giận nữa, đã tha thứ cho Nguyễn Hạo thần rồi thì thành chủ chắc chắn sẽ đồng ý.” Trình Nhu Nhu rất tự tin, vẫn với vẻ đắc ý không giấu diếm được như cũ.

“Đúng, đúng, công chúa nói đúng, thành chủ thương cháu như vậy thì chắc chắn sẽ nghe lời cháu. Nếu đã vậy thì làm phiền cháu nhé.” Bà cụ Nguyễn giống ông cụ Nguyễn, đều không muốn tài sản của Nguyễn Hạo thần bị thất thoát, nên nghe những lời này của Trình Nhu Nhu bà cụ rất vui mừng.

“Ông bà yên tâm ạ, chuyện này cứ để cháu.” Trình Nhu Nhu vỗ ngực cam đoan, hiện tại cô ta cảm thấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, nếu thành chủ đã vì cô như vậy thì cô xin cho Nguyễn Hạo thần chắc chắn thành chủ sẽ đồng ý.

“Tốt quá, công chúa thật ấm áp hiền lành, khoan dung độ lượng.” Bà cụ Nguyễn rất vui mừng, nói ra mấy lời nịnh nọt rất dễ dàng.

Bùi Doanh tỏ ra khinh bỉ, ấm áp hiền lành? Khoan dung độ lương? Trình Nhu Nhu ngoài ngu ra thì không còn gì nữa.

“Cháu làm vậy đều là vì Nguyễn Hạo thần, anh ấy phải biết cháu đã bỏ qua những chuyện trước kia, còn giúp anh ấy nữa. Anh ấy chắc sẽ rất cảm kích cháu.” Trình Nhu Nhu không chỉ muốn ông bà cụ Nguyễn vui lòng mà còn muốn Nguyễn Hạo thần phải cảm kích cô, khiến anh tình nguyện cưới cô ta.

“Đương nhiên, công chúa vì Hạo thần mà làm nhiều việc như vậy, Hạo thần nhà chúng ta chắc chắn sẽ vô cùng biết ơn công chúa, như vậy hôn sự giữa Hạo thần và công chúa sẽ càng thêm suông sẽ.” Ông cụ Nguyễn chính là một con cáo già, sao mà ông ta có thể không nhìn ra suy nghĩ của Trình Nhu Nhu được chứ, lúc này đương nhiên ông phải theo ý của Trình Nhu Nhu.

Ông cụ Nguyễn biết nhất định phải để cho Nguyễn Hạo thần quay về nhà họ Nguyễn càng sớm càng tốt, chuyện này tuyệt đối không thể kéo dài được nữa.

Thậm chí ông cụ Nguyễn còn muốn, chỉ cần một khi Nguyễn Hạo thần quay về nhà họ Nguyễn liền để Nguyễn Hạo thần lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Đương nhiên ông cụ Nguyễn biết Nguyễn Hạo thần sẽ không dễ dàng đồng ý, cho nên ông còn phải nghĩ biện pháp mới được, nghĩ biện pháp khiến cho Nguyễn Hạo thần không thể không lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.

“Vậy bây giờ tôi trở về cầu xin thành chủ giúp Nguyễn Hạo thần.” Trình Nhu Nhu vô cùng hài lòng với câu trả lời của ông cụ Nguyễn, mục đích lần này của cô ta coi như đã đạt được, bây giờ cô ta có thể trở về cầu xin thành chủ.

“Được, được, vậy xin nhờ công chúa.” Khuôn mặt già nua của bà cụ Nguyễn lúc này cười như một đóa hoa cúc.

Sau khi Trình Nhu Nhu rời khỏi nhà họ Nguyễn, trong lòng càng vui vẻ, càng phấn khích, cô ta quay qua liếc nhìn Bùi Doanh một cái: “Bây giờ tôi muốn đi gặp thành chủ cầu xin cho Nguyễn Hạo thần.”

Bùi Doanh nâng mắt nhìn về phía Trình Nhu Nhu: “Bây giờ cô muốn đi gặp thành chủ? Thành chủ sẽ gặp cô sao?”

Bùi Doanh đương nhiên nghe thấy lời nói mà Trình Nhu Nhu đã nói với ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, lúc ấy Bùi Doanh không có ngăn cản, cũng không tỏ vẻ Bùi Doanh thật sự đồng ý với lời nói của Trình Nhu Nhu.

Mặc dù thành chủ cho người đối phó với Nguyễn Hạo thần, nhưng mà thành chủ cũng không có nói là muốn gặp Trình Nhu Nhu, thành chủ không nói gì, Trình Nhu Nhu cơ bản không gặp được thành chủ.
 
Chương 3044


Chương 3044

“Vì sao không gặp tôi, bây giờ ông ta đã bằng lòng thay tôi trút giận thì chắc chắn là đã thừa nhận thân phận của tôi.” Trình Nhu Nhu suy nghĩ rất đơn giản, cho nên cũng trả lời lại một cách đương nhiên.

“Như vậy cô muốn làm sao để gặp mặt thành chủ?” Bùi Doanh cười nhạt trong lòng lười giải thích với cô ta, Bùi Doanh chỉ đưa ra một vấn đề rất thực tế.

Những người như bọn họ cơ bản là không tiếp xúc đến thành chủ, vốn dĩ bọn họ cũng không biết thành chủ ở đâu? Cũng cơ bản là không có người truyền đạt, trừ khi thành chủ cho gọi, nếu không bọn họ cơ bản sẽ không gặp được thành chủ.

Trình Nhu Nhu thật là ngốc hết thuốc chữa.

Lúc này Trình Nhu Nhu mới nghĩ đến vấn đề này, vui sướng và đắc ý trên mặt rốt cục cũng thu lại một chút: “Vậy bây giờ phải làm sao? Tôi đã đồng ý với ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn rồi.”

Bùi Doanh trực tiếp liếc mắt nhìn Trình Nhu Nhu một cái, thật sự là không muốn để ý tới cô ta.

“Cô có thái độ gì vậy, tôi chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ thành chủ đã thừa nhận thân phận của tôi, cô dám không tôn trọng đối với tôi?” Mặc dù Trình Nhu Nhu ngu ngốc, không có mưu mô, nhưng mà cô ta vẫn biết xem mặt, đương nhiên cô ta nhìn ra Bùi Doanh không kiên nhẫn đối với cô ta.

Bùi Doanh nghe thấy lời nói của cô ta, hai mắt trầm xuống, sắc mặt rõ ràng lạnh đi vài phần, Trình Nhu Nhu đây là muốn qua cầu rút ván, bây giờ thành chủ còn chưa xác định rõ thân phận của Trình Nhu Nhu, Trình Nhu Nhu đã muốn leo lên đầu cô ta ngồi rồi?

“Tôi đối với cô không tôn trọng, cô muốn thế nào?” Đôi mắt của Bùi Doanh nhìn về phía Trình Nhu Nhu không hề che giấu sự lạnh lẽo trong ánh mắt, cô ta cũng không muốn tự mình đưa tới cho mình một cái tai họa.

Trình Nhu Nhu nhất định phải chịu sự khống chế của cô ta, bằng không những việc cô ta làm chẳng phải là vô ích sao.

“Tôi, tôi có thể khiến Trịnh Hùng trừng phạt cô.” Trình Nhu Nhu đối với đôi mắt của cô ta có chút sợ hãi, nhưng mà nghĩ đến bây giờ thành chủ đối với cô ta ‘yêu thương’ và ‘bảo vệ’, cô ta vẫn cố lấy dũng khí đáp trả lại một câu.

Sắc mặt của Bùi Doanh khẽ thay đổi, bây giờ Trịnh Hùng quả thực là sẽ nghe lời Trình Nhu Nhu, mà cô ta… Nghĩ đến Trịnh Hùng tra tấn cô ta hết lần này đến lần khác, cơ thể Bùi Doanh phát run hận muốn giết người “Thế nào? Sợ rồi sao, sợ thì sau này cô đối với tôi tôn trọng một chút.” Trình Nhu Nhu thấy Bùi Doanh không nói gì nữa, cho rằng Bùi Doanh sợ hãi, nhịn không được mà đắc ý.

Bùi Doanh nhanh chóng đảo mắt, nhìn về phía Trình Nhu Nhu, khóe môi kéo ra một tia cười lạnh: “Cô không được quên, sở dĩ cô có thể trở thành công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đều là do thao tác của tôi, người khác không biết điểm mấu chốt của cô, nhưng mà tôi biết rất rõ, cô là giả mạo, là hàng giả, cho dù cô giấu diếm được người khác, nhưng mà tôi biết sự thật, vì vậy đừng quá đắc ý ở trước mặt của tôi.”

Giờ phút này không chỉ có trên mặt của Bùi Doanh mang theo cười lạnh mà trong lòng cũng không nhịn được mà cười lạnh, lúc này Trình Nhu Nhu vừa mới có được một chút khí thế như vậy, đã muốn ở trước mặt của cô ta dương oai diệu võ.

Chỉ sợ Trình Nhu Nhu nằm mơ giữa ban ngày!

Bùi Doanh cô am hiểu nhất là tính kế, ngay cả Trịnh Hùng cũng nghe cô ta, năm đó đến cả Tô Khiết cô ta cũng tính kế, huống chi là một người ngu ngốc muốn chết như Trình Nhu Nhu.

Nếu cô ta đã có thể đem Trình Nhu Nhu tới Quỷ Vực Chi Thành, có thể để cho Trình Nhu Nhu lên làm công chúa của Quỷ Vực chi thành, thì chắc chắn có biện pháp khống chế Trình Nhu Nhu.

Trình Nhu Nhu sợ hãi, rõ ràng bị Bùi Doanh dọa sợ, không dám nói lời nào cũng không dám chuyển động.

Bùi Doanh nhìn thấy bộ dạng này của cô ta ngược lại có vài phần vừa lòng: “Tất cả những tư liệu về thân phận của cô tôi đều cất giữ ở một nơi an toàn, nếu như cô không nghe lời của tôi, hoặc là tôi xảy ra cái gì ngoài ý muốn, tư liệu này sẽ được công khai, đến lúc đó chẳng những thân phận công chúa của cô khó mà giữ được, cô còn phải gánh vác tội danh lừa gạt thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành, giả mạo công chúa Quỷ Vực Chi Thành, cho dù cô ngu ngốc cũng nên hiểu được hậu quả của chuyện này chứ?”
 
Chương 3045


Chương 3045

Lúc này đây Bùi Doanh nói chuyện một chút cũng không khách sáo, càng không nể mặt Trình Nhu Nhu một chút nào.

“Tôi, tôi cũng không có nói cái gì, lúc nãy tôi chỉ đùa một chút thôi.” Trình Nhu Nhu trực tiếp sợ hãi, cô ta thích cuộc sống như bây giờ, cô ta không muốn mất đi những thứ này, cho nên thân phận của cô ta tuyệt đối không thể bị người khác biết.

“Vui đùa như vậy tôi không muốn lại nghe thấy lần thứ hai, tốt nhất cô nên nhớ kỹ.” Bùi Doanh liếc mắt lạnh lùng nhìn cô ta một cái, sắc mặt âm trầm có chút đáng sợ.

“Tôi, tôi nhớ kỹ.” Lúc này Trình Nhu Nhu cũng không dám nữa, lúc trước cô ta rất đắc ý, thiếu chút nữa thì cô ta quên mất kỳ thật cô ta là một công chúa giả.

Trình Nhu Nhu âm thầm thở ra một hơi, sau đó lại cẩn thận hỏi một câu: “Công chúa thực sự của Quỷ Vực Chi Thành là Đường Thấm Nhi sao?”

“Phải” con ngươi của Bùi Doanh chợt lóe lên, cô ta căn răng nói ra những lời này, nhưng mà Bùi Doanh kỳ thật cũng không xác định được chuyện này, bây giờ cô ta cố ý nói như vậy chính là vì kích động Trình Nhu Nhu.

“Thật là cô ta?” Quả nhiên, sắc mặt của Trình Nhu Nhu lập tức thay đổi: “Nếu cô ta biết rồi đoạt với tôi, thân phận của tôi có thể bị bại lộ hay không?”

“Cô yên tâm, tôi sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.” Bùi Doanh lại liếc mắt nhìn Trình Nhu Nhu một cái, vừa mới uy hiếp cũng không sai biệt lắm, giờ phút này tự nhiên muốn cho Trình Nhu Nhu một chút lợi ích từ chỗ của cô ta.

Bùi Doanh hiểu rõ việc đe dọa dụ dỗ.

“Cô có biện pháp?” Trình Nhu Nhu nghe thấy lời nói của Bùi Doanh đôi mắt ngay lập tức sáng lên.

“Nếu tôi có thể để cho cô lên làm công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, đương nhiên tôi có biện pháp để cho cô làm công chúa này thật lâu, cô chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, tự nhiên tôi sẽ không để cho cô gặp chuyện không may.” Giờ phút này sắc mặt của Bùi Doanh hơi hòa dịu lại một chút.

Thật ra sở dĩ Bùi Doanh dám nói như vậy cũng không phải là cô ta thật sự có bao nhiêu bản lĩnh, mà là cục diện hiện tại vốn đối với Trình Nhu Nhu vô cùng có lợi.

Ngày hôm qua trên mạng lộ ra chuyện con gái nhà họ Đường, nếu như thành chủ Quỷ Vực Chi Thành thật sự quan tâm chuyện tình con gái nhà họ Đường chắc chắn sẽ đi điều tra rõ ràng.

Với năng lực của thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn có thể điều tra được con gái nhà họ Đường chính là Tô Khiết.

Mà vài năm trước Tô Khiết mới quay về nhà họ Tô, lúc ấy khi Tô Khiết quay về nhà họ Tô là cùng ông cụ Tô làm giám định thân nhân, như vậy liền chứng minh Tô Khiết con của Tô Trung Phương, không có khả năng là con của thành chủ.

Chỉ cần thành chủ tra được điểm này tự nhiên sẽ hết hy vọng.

Bùi Doanh cảm thấy có thể thành chủ chính là bởi vì tra được điểm này, cho nên mới tin tưởng Trình Nhu Nhu là con gái của ông ta, mới có thể thay Trình Nhu Nhu trút giận. Đương nhiên cái này Bùi Doanh không thể nói cho Trình Nhu Nhu, lấy chỉ số thông minh của Trình Nhu Nhu tuyệt đối cũng không thể nghĩ ra được.

“Được rồi, được rồi, sau nay tôi nhất định sẽ nghe lời cô nói, cô khiến tôi làm cái gì thì tôi làm cái đó, bây giờ tôi là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, chỉ cần tôi có nhất định tôi sẽ không để cô thiếu phần.” Trình Nhu Nhu không có kiêu ngạo như lúc trước nữa, vẻ mặt cảm động đến rơi nước mắt.

“Đây chính là lời cô tự nói, cô không được quên những gì cô nói hôm nay, nếu như thành chủ thật sự thừa nhận thân phận của cô, tiếp nhận cô trở về bên cạnh thành chủ, cô phải biết chỉ cần một câu nói của tôi thì có thể hủy hoại hết tất cả những gì cô đang có.” Bùi Doanh lại nhắc nhở Trình Nhu Nhu.

“Tôi biết, tôi biết, thành chủ nếu như đem tôi nhận trở về bên cạnh ông ta, tôi nhất định cũng sẽ đem cô cùng nhau tiếp nhận đi.”
 
Chương 3046


Chương 3046

Trình Nhu Nhu trực tiếp đưa ra hứa hẹn, hiện tại Trình Nhu Nhu không chỉ có ỷ lại Bùi Doanh mà càng kiêng dè đối với Bùi Doanh!

“Tôi biết, tôi biết, thành chủ nếu như đem tôi nhận trở về bên cạnh ông ta, tôi nhất định cũng sẽ đem cô cùng nhau tiếp nhận đi.”

Trình Nhu Nhu trực tiếp đưa ra hứa hẹn, hiện tại Trình Nhu Nhu không chỉ có ỷ lại Bùi Doanh mà càng kiêng dè đối với Bùi Doanh!

“Lúc trước tôi đã đồng ý với ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn giúp Nguyễn Hạo thần cầu xin, bây giờ tôi không gặp được thành chủ thì phải làm sao?” Lúc này Trình Nhu Nhu ngược lại khó có được động não, bắt đầu tự hỏi vấn đề.

Bùi Doanh nhíu mày lại, cô ta rất tức giận đối với việc mà Trình Nhu Nhu đồng ý, nhưng mà cô ta vừa mới đe dọa lại vừa dụ dỗ Trình Nhu Nhu một phen, vừa mới nói cho Trình Nhu Nhu tất cả vấn đề cô ta sẽ giải quyết.

Bây giờ Bùi Doanh tự nhiên không thể không quan tâm.

“Cô đi tìm Tiểu Cửu, Tiểu Cửu rất được chú Lương tín nhiệm, chú Lương là có thể gặp được thành chủ, nếu như bây giờ thành chủ còn ở thành phố A nói không chừng là có thể gặp được.” Bùi Doanh biết, người của Quỷ Vực Chi Thành ngoại trừ cô ta với Trịnh Hùng, Trình Nhu Nhu thì có thể tìm cũng chỉ có Tiểu Cửu.

Cũng may Tiểu Cửu có thể nói trước mặt chú Lương.

“Đúng rồi, tôi có thể đi tìm Tiểu Cửu, sao tôi lại quên mất, bây giờ tôi phải đi tìm Tiểu Cửu, cũng đã rất lâu tôi không gặp Tiểu Cửu rồi.” Trình Nhu Nhu trực tiếp nở nụ cười: “Tiểu Cửu chắc chắn sẽ giúp tôi.”

Những lời này, Trình Nhu Nhu nói vô cùng chắc chắn, cô ta cũng thật sự cho rằng như vậy.

Bùi Doanh chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô ta một cái cũng không nói gì thêm, nếu là trước kia Bùi Doanh có thể khẳng định trăm phần trăm Tiểu Cửu sẽ không giúp Trình Nhu Nhu, nhưng mà tình huống bây giờ dù sao cũng không giống trước.

“Cô có số điện thoại của Tiểu Cửu chứ? Bây giờ cô liền gọi điện thoại cho Tiểu Cửu đi xem thử có thể hẹn cô ta ra gặp mặt được không.” Bùi Doanh cũng không có tự tin giống như Trình Nhu Nhu, bởi vì có rất nhiều chuyện về thái độ của thành chủ kỳ thật cũng là do bọn họ suy đoán ra, dù sao thành chủ cũng như trước không có hẹn gặp Trình Nhu Nhu, cũng không sắp xếp cho Trình Nhu Nhu cái gì .

“Được, tôi gọi điện cho Tiểu Cửu ngay.” Vẻ mặt Trình Nhu Nhu hưng phấn, nhanh chóng lấy ra điện thoại di động tìm số điện thoại của Tiểu Cửu rồi gọi qua.

Điện thoại vang lên vài tiếng bên kia Tiểu Cửu mới tiếp.

Bùi Doanh bảo Trình Nhu Nhu ấn loa ngoài.

“Cô Trình, có việc gì sao?” Giọng nói của Tiểu Cửu trong trẻo nhưng lạnh lùng, nghe không ra quá nhiều cảm xúc, chẳng qua bình thường Tiểu Cửu cũng tương đối lạnh nhạt, coi như là bình thường.

“Tôi muốn gặp thành chủ, cô có thể giúp tôi…” Trình Nhu Nhu từ trước tới giờ cũng không hiểu quanh co lòng vòng, trực tiếp nói mục đích của mình.

Bùi Doanh biết Tiểu Cửu từ trước đến nay lạnh nhạt, không thích nghe lời nói vô nghĩa nên cũng ngầm đồng ý cách làm của Trình Nhu Nhu.

“Cô muốn gặp thành chủ?” Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu trực tiếp cắt đứt lời của Trình Nhu Nhu, trong giọng nói rõ ràng có thêm vài phần phập phồng, có thể nghe thấy Tiểu Cửu bất ngờ, còn có chút kinh ngạc!

“Phải, tôi muốn gặp thành chủ, nhưng mà tôi không biết làm sao để tìm thành chủ, vì vậy cô có thể giúp tôi được không?” Trình Nhu Nhu cũng không có nghe ra giọng nói của Tiểu Cửu khác thường.

Bùi Doanh đôi mắt nhanh chóng lóe lên một chút, khóe môi hơi mín lại, không biết đang suy nghĩ cái gì.
 
Chương 3047


Chương 3047

“Cô gặp thành chủ có chuyện gì không?” Tiểu Cửu cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Trình Nhu Nhu, mà là hỏi lại một câu.

“Tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Nguyễn Hạo thần.” Trình Nhu Nhu lại trực tiếp giải thích ý định của mình, khi nói lời này trong giọng nói của Trình Nhu Nhu còn mang theo một chút đương nhiên.

“Cái gì?” Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu lại trực tiếp mơ hồ?

Tình huống gì vậy?

Trình Nhu Nhu mong muốn thành chủ buông tha Nguyễn Hạo thần?

Khi nào thành chủ muốn đối phó Nguyễn Hạo thần?

Thành chủ rõ ràng còn giúp Nguyễn Hạo thần mà!

Thành chủ để cho quản gia Trọng trực tiếp đi đối phó với Đường Bách Khiêm, đương nhiên coi như là giúp đỡ Nguyễn Hạo thần!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cho nên lời này của Trình Nhu Nhu có ý tứ gì?

“Tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Nguyễn Hạo thần.” Trình Nhu Nhu nghĩ rằng Tiểu Cửu không nghe rõ lời nói của cô ta cho nên lập lại một lần nữa.

Tiểu Cửu: “…”

Không phải cô ta nghe không rõ lời nói của Trình Nhu Nhu, cô ta chỉ là không có hiểu được ý tứ của Trình Nhu Nhu!

Bùi Doanh hơi nhíu mày, cô ta mơ hồ cảm thấy chuyện này có chút không đúng.

Tiểu Cửu âm thầm thở ra một hơi: “Tôi không hiểu rõ ý tứ của cô Trình.”

Tiểu Cửu nói lời này là rất chân thành, cô ta thật sự không hiểu.

“Tôi biết thành chủ ở nước R vì tôi mà cho người đối phó với Nguyễn Hạo thần, tôi biết thành chủ là trút giận thay tôi, nhưng mà dù sao thì tôi với Nguyễn Hạo thần cũng có hôn ước, sau này chúng tôi nhất định là muốn kết hôn, cho nên tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Nguyễn Hạo thần.” Trình Nhu Nhu cũng không có nghĩ nhiều, chỉ là nhanh chóng giải thích một lần.

Điện thoại bên này Tiểu Cửu nhíu mày thật chặt, đây đều là vấn đề lung tung gì vậy, sao cô ta nghe lại không hiểu một câu?

Cái gì gọi là thành chủ cho người ở nước R đối phó với Nguyễn Hạo thần? Cái gì gọi là thành chủ trút giận thay cho Trình Nhu Nhu?

Chuyện ở nước R rõ ràng thành chủ cũng không biết, thành chủ còn để cho Thành thiếu chủ chuyên môn đi điều tra chuyện này, cô ta nghe chú Lương đã từng nhắc tới chuyện này, rất rõ ràng là nội bộ cao tầng bên trong Quỷ Vực Chi Thành muốn đoạt quyền, muốn đối phó với thành chủ và Thành thiếu chủ.

Sao đến miệng của Trình Nhu Nhu ngược lại trở thành ý tứ của thành chủ, quả thực là vớ vẩn.

Chuyện kia cơ bản không phải là ý tứ của thành chủ, cho nên trút giận thay cho Trình Nhu Nhu gì đó tự nhiên là sẽ không tồn tại.

“Cô Trình, đây là chuyện nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành, Cô Trình vẫn không nên hỏi quá nhiều thì tốt hơn.” Tiểu Cửu không phải là loại người hay nói lời ác độc, hơn nữa lúc ban đầu coi như là Trình Nhu Nhu là do Tiểu Cửu mang về tới, vì vậy lời nói của Tiểu Cửu tương đối uyển chuyển.

Bùi Doanh nghe thấy những lời này của Tiểu Cửu, lông mày càng nhíu chặt hơn.

“Cô nói lời này là có ý gì? Bây giờ tôi chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, sao tôi lại không thể hỏi chuyện của Quỷ Vực Chi Thành? Với lại thành chủ làm như vậy đều là vì trút giận thay tôi, là chuyện liên quan đến tôi, thành chủ là đau lòng tôi, bảo vệ tôi, tôi đương nhiên muốn hỏi.” Trình Nhu Nhu nghe thấy lời nói của Tiểu Cửu trực tiếp nổi giận, bây giờ Trình Nhu Nhu đặc biệt nhạy cảm với những từ như vậy, vì vậy vừa nghe thấy lời nói của Tiểu Cửu thì trực tiếp lừa gạt.

Lúc Bùi Doanh phục hồi lại tinh thần muốn ngăn cản cô ta cũng đã không còn kịp rồi.
 
Chương 3048


Chương 3048

Đầu bên kia điện thoại Tiểu Cửu nghe thấy Trình Nhu Nhu nói xong những lời này hoàn toàn sợ hãi, là ai cho Trình Nhu Nhu tự tin khiến cho Trình Nhu Nhu có ảo giác như vậy?

Thành chủ đau lòng Trình Nhu Nhu? Thành chủ bảo vệ Trình Nhu Nhu?

Từ lần trước sau khi làm giám định thân nhân, thành chủ giống như là không có chuyện gì vậy, cơ bản đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ, cũng không công khai ra ngoài thân phận của Trình Nhu Nhu, hơn nữa thành chủ vẫn còn để Trình Nhu Nhu ở chỗ của Trịnh Hùng.

Lúc trước chú Lương còn để cho cô ta đi thu xếp chuyện của Trình Nhu Nhu, nhưng mà sau đó chú Lương lại bảo cô ta không cần xen vào chuyện của Trình Nhu Nhu nữa, cho nên thành chủ hoàn toàn không muốn để ý tới chuyện của Trình Nhu Nhu.

Như vậy theo như lời nói của Trình Nhu Nhu thành chủ đau lòng cô ta? Thành chủ bảo vệ cô ta? Rốt cuộc là từ đâu tới?

Chẳng qua mặc dù thành chủ không thừa nhận thân phận của Trình Nhu Nhu, thành chủ tuy rằng đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ không hỏi, nhưng cũng không có phủ nhận thân phận của Trình Nhu Nhu.

Hơn nữa Trình Nhu Nhu lấy thân phận công chúa Quỷ Vực Chi Thành làm mưa làm gió ở bên ngoài, thành chủ cũng không quan tâm, cũng không có nói cái gì.

Tiểu Cửu cũng không muốn tranh cãi gì với Trình Nhu Nhu, với lại nội tình ở nước R nhất định không thể bị người khác biết, Tiểu Cửu suy nghĩ, sửa lời nói: “Ý tứ của cô tôi sẽ thử truyền đạt thay cô.”

Tiểu Cửu chỉ nói là sẽ giúp Trình Nhu Nhu truyền đạt, cũng không có nói khi nào truyền đạt và cũng không có nói là sẽ truyền đạt cho ai.

Đương nhiên nhiều nhất Tiểu Cửu chỉ là nói với chú Lương một chút, về phần chú Lương có thể nói với thành chủ hay không đó không phải là chuyện mà cô ta có thể quyết định.

“Tôi muốn gặp thành chủ, cô có thể để cho tôi gặp thành chủ không.” Trước kia Trình Nhu Nhu rất sợ thành chủ, nhưng mà cô ta nghĩ chính mình đã đáp ứng chuyện của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn rồi, nghĩ đến chuyện muốn Nguyễn Hạo thần cảm kích cô ta, Trình Nhu Nhu muốn tự mình cầu xin thành chủ.

Đương nhiên giờ phút này Trình Nhu Nhu sở dĩ dám có ý nghĩ như vậy, vẫn là bởi vì chuyện ở nước R, cô ta tin tưởng chuyện ở nước R là thành chủ trút giận thay cô ta.

Thành chủ nếu đã bằng lòng trút giận thay cô ta, như vậy nhất định là yêu thương cô ta, cô ta cũng sẽ không cần quá sợ thành chủ!

Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu âm thầm thở ra một hơi, cô ta cảm thấy Trình Nhu Nhu thật sự là không tự mình hiểu lấy.

Thành chủ há là người mà Trình Nhu Nhu muốn gặp là có thể gặp?

Ngay từ lúc đầu, chú Lương sắp xếp cho cô ta đi thu xếp chuyện của Trình Nhu Nhu, bởi vì lúc ấy Trình Nhu Nhu đã làm giám định cha con với thành chủ, lúc đó Tiểu Cửu cho rằng Trình Nhu Nhu là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nên rất tôn trọng đối với Trình Nhu Nhu.

Nhưng mà sau đó Trình Nhu Nhu làm những chuyện thật sự khiến cho người ta không thể tôn trọng nổi, may mắn sau đó chú Lương đã để cho cô ta trở lại, cô ta không cần xen vào chuyện của Trình Nhu Nhu nữa!

Tiểu Cửu vừa định trực tiếp từ chối, dù sao chuyện này cô ta thật sự làm không được, hơn nữa chuyện này cô ta cũng không lừa dối qua được!

Nhưng mà vào lúc này, cậu Tô đột nhiên đứng trước mặt cô ta, đối với cô ta khoa tay múa chân vài cái.

Tiểu Cửu nhìn cậu Tô đôi mắt chớp chớp, có chút khó hiểu, có chút mê man, nhưng mà Tiểu Cửu vẫn dựa theo ý tứ của cậu Tô nói: “Gần đây thành chủ không ở thành phố A, hình như là đi nước R tự mình xử lý chuyện.”
 
Chương 3049


Chương 3049

“Cô nói thành chủ tự mình đi nước R để xử lý chuyện của tôi?” Trình Nhu Nhu ngây người, sau đó trực tiếp kinh sợ kêu ra tiếng, cách điện thoại Tiểu Cửu đều có thể nghe ra sự hưng phấn và vui mừng trong âm thanh của Trình Nhu Nhu.

Nhưng mà Tiểu Cửu cũng mơ hồ, cho dù thành chủ thật sự đi nước R xử lý chuyện, xử lý cũng là xử lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, sao lại thành xử lý chuyện của Trình Nhu Nhu?

Đầu óc Trình Nhu Nhu chứa cái gì vậy?

“Vậy không được, không được, thành chủ tự mình đi xử lý chuyện này, vậy Nguyễn Hạo thần nhất định sẽ bị đã kích không có năng lực đánh trả, tôi càng muốn cầu xin thay cho Nguyễn Hạo thần, vì vậy tôi càng muốn gặp thành chủ.” Trình Nhu Nhu lại nghĩ tới hậu quả của chuyện này, đầu óc hiếm khi xoay chuyển rất nhanh, chỉ tiếc là cô ta hoàn toàn dựa vào suy nghĩ của mình, hoàn toàn hiểu sai ý.

Tiểu Cửu trực tiếp không nói gì, cơ bản là không biết nói cái gì.

“Vậy nếu không thì cô Trình đi nước R đi.” Tiểu Cửu không muốn trả lời, nhưng mà cậu Tô viết một hàng chữ đưa tới trước mặt của Tiểu Cửu, Tiểu Cửu liền đọc theo đó.

“Đi nước R?” Đầu bên kia điện thoại Trình Nhu Nhu sững sờ: “Nghe nói bên kia rất loạn, mỗi ngày đang đánh nhau nên rất nguy hiểm.”

Trình Nhu Nhu không hề có tâm cơ, hoàn toàn là nghĩ cái gì là nói cái đó.

Tuy rằng cô ta muốn cầu xin thay cho Nguyễn Hạo thần, nhưng mà cũng không muốn tự mình đi mạo hiểm.

Bùi Doanh hung hăng trừng mắt nhìn cô ta một cái, Trình Nhu Nhu này thật sự ngu ngốc hết thuốc chữa.

Bùi Doanh tức thì tức nhưng vẫn ở bên tai Trình Nhu Nhu nói nhỏ vài câu.

“Tôi, tôi sợ tôi đi sẽ gây thêm phiền toái cho thành chủ, đến lúc đó thành chủ vừa phải xử lý chuyện tình vừa phải phân tâm chăm sóc tôi.” Trình Nhu Nhu dựa theo lời của Bùi Doanh nói cho cô ta đem lời nói làm cho chu toàn trở lại.

Nhưng mà Tiểu Cửu không ngốc, huống chi lời nói dối này của Trình Nhu Nhu quá mức cứng nhắc.

Tiểu Cửu nhịn không được cười lạnh trong lòng, chính mình sợ nguy hiểm liền sợ nguy hiểm, nói cái gì mà sợ thành chủ phân tâm?

Trước kia thành chủ đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ không hỏi, Tiểu Cửu vẫn luôn cảm thấy không thích hợp, nhưng mà nghe Trình Nhu Nhu nói, Tiểu Cửu cũng thấy không đáng thay cho thành chủ.

Trình Nhu Nhu rõ ràng biết nước R rất nguy hiểm, vừa rồi cô ta mới nói thành chủ đi nước R, Trình Nhu Nhu cũng không có nửa câu vì thành chủ lo lắng, Trình Nhu Nhu chỉ có nghĩ đến chuyện của chính mình, chỉ có lo lắng cho an nguy của chính mình.

“Cô đã không muốn đi nước R vậy thì chỉ có thể chờ thành chủ trở lại.” Lúc này đây giọng nói của Tiểu Cửu lạnh hơn vài phần, ấn tượng đối với Trình Nhu Nhu thêm tệ hơn, chẳng trách thành chủ không thích Trình Nhu Nhu, Trình Nhu Nhu là cái dạng này thì cho dù ai cũng không thích nổi.

“Vậy lúc thành chủ từ nước R trở về cô có thể nói cho tôi biết một tiếng được không, đến lúc đó tôi lại đi gặp thành chủ.” Trình Nhu Nhu hoàn toàn không có nghe thấy sự khác thường trong giọng nói của Tiểu Cửu, Trình Nhu Nhu vẫn chỉ có nghĩ tới chuyện của mình.

“Ừ.” Tiểu Cửu lấp lửng đáp lại một tiếng, dù sao thành chủ cơ bản là không có đi nước R nào cả.

“Anh có ý gì? Vì sao lại để tôi nói với Trình Nhu Nhu như vậy?” Tiểu Cửu cúp điện thoại, nhìn về phía cậu Tô trên mặt mang theo vài phần nghi ngờ.

“Chơi vui thôi.” Cậu Tô không có giải thích, cũng không có nhiều lời, trực tiếp xoay người rời đi.

Vẻ mặt Tiểu Cửu ngẩn ra!

Mà bên kia, sau khi Trình Nhu Nhu cúp điện thoại lại càng thêm vui vẻ: “Tiểu Cửu nói thành chủ tự mình đi nước R xử lý chuyện của tôi.”
 
Chương 3050


Chương 3050

Bùi Doanh vốn dĩ nghe Tiểu Cửu nói có chút nghi ngờ, nhưng mà sau đó Tiểu Cửu nói thành chủ tự mình đi nước R, điểm này khiến Bùi Doanh đặc biệt kinh ngạc.

Cô ta đương nhiên cũng biết thành chủ đã có rất nhiều năm không để ý chuyện trong thành, vậy mà lúc này đây thành chủ tự mình đi nước R.

Quang trọng là chuyện ở nước R cũng không phải chuyện lớn đặc biệt gì, cơ bản là không cần thành chủ tự mình ra mặt.

Nhưng mà rất nhiều năm qua chưa từng để ý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành vậy mà lúc này thành chủ lại tự mình đi?

Bùi doanh cũng nghĩ không ra lý do khác, tựa hồ cũng chỉ còn lại một cái lý do này của Trình Nhu Nhu.

Nếu thật sự là như vậy thì thành chủ đối với Trình Nhu Nhu chính là tương đương coi trọng, nghĩ đến đây, Bùi Doanh vừa vui vẻ lại vừa có chút lo lắng.

Vui vẻ là vì kế hoạch của cô ta thành công, đặc biệt thành công.

Lo lắng là sợ thành chủ đối với Trình Nhu Nhu quá coi trọng, quá tốt thì Trình Nhu Nhu sẽ thoát khỏi sự khống chế của cô ta.

Những lời lúc trước cô ta nói với Trình Nhu Nhu cũng chỉ là hù dọa Trình Nhu Nhu mà thôi, nếu như thành chủ thật sự rất coi trọng Trình Nhu Nhu, cơ bản cô ta không dám âm thầm giở trò.

Trình Nhu Nhu trong lòng là giấu không được, huống chi cô ta vốn đã định cố ý khoe ra, vì vậy rất nhanh Trịnh Hùng cũng đã biết chuyện thành chủ tự mình đi nước R vì Trình Nhu Nhu.

Trịnh Hùng biết nhiều chuyện của Quỷ Vực Chi Thành hơn so với Bùi Doanh, cho nên trong lòng Trịnh Hùng kinh ngạc càng vượt qua Bùi Doanh.

Trịnh Hùng cũng suy nghĩ nhiều hơn so với Bùi Doanh, Trịnh Hùng lúc này đây cảm giác, anh ta là thật sự muốn phát đạt.

Mà giờ phút này, Trương Minh Hoàng vẫn đang ở trong hoàng thất của mình.

Quản gia Trọng đứng ở một bên, đem những chuyện ông ta vừa mới điều tra báo cáo với thành chủ nhà mình.

“Năm đó, Tô Trung Phương mang theo Đường Thấm Nhi có thai quay về nhà họ Tô…” Quản gia Trọng dừng một chút, sau đó giải thích một chút: “Đường Thấm Nhi là tên mẹ ruột của Tô Khiết, sau khi Tô Khiết trở về nhà họ Đường đã sử dụng tên của mẹ cô ấy.”

“Nhưng mà bà cụ Tô không chấp nhận, không cho Đường Thấm Nhi đã có thai vào cửa, Tô Trung Phương cũng là một người si tình vậy mà trực tiếp mang theo Đường Thấm Nhi rời khỏi nhà họ Tô.” Những lời này của quản gia Trọng chính là đúng sự thật bẩm báo.

Chẳng qua đôi mắt của Trương Minh Hoàng hơi nhíu lại!

Lúc này quản gia Trọng đang đứng ở bên cạnh Trương Minh Hoàng cho nên cũng không có phát hiện, quản gia Trọng tiếp tục nói: “Tô Trung Phương mang theo Đường Thấm Nhi rời đi không bao lâu thì xảy ra tai nạn xe cộ, về chuyện tai nạn xe cộ tôi cũng đã điều tra xong, là em trai của Tô Trung Phương, Tô Trung Dung bố trí.”

“Tuy nhiên, lúc ấy Tô Trung Phương cũng không chết mà là trở thành người thực vật, sau đó, Đường Thấm Nhi sinh hạ một đứa con gái, sau khi Tô Trung Phương qua đời, Đường Thấm Nhi mang theo con gái rời đi, tám năm trước, Đường Thấm Nhi bị bệnh nặng, không thể tiếp tục chăm sóc cho con gái nữa, vì vậy bà ấy muốn con gái trở lại nhà họ Tô.” Quản gia Trọng tự mình điều tra vì vậy tự nhiên vô cùng tỉ mỉ.

“Cửa nhà họ Tô đương nhiên không dễ tiến vào như vậy, không thể xác định là con cháu nhà họ Tô thì không thể tiến vào nhà họ Tô, vì vậy lúc ấy Tô Khiết và ông cụ Tô làm giám định thân nhân, giám định thân nhân chứng minh Tô Khiết là con gái của Tô Trung Phương.” Quản gia Trọng khi nói những lời này, đôi mắt cẩn thận nhìn về phía thành chủ nhà mình, ông ta thật sự lo lắng thành chủ nhà mình sẽ bởi vì chuyện này mà lại phải chịu đả kích.

 
 
Chương 3051


Chương 3051

“Giám định thân nhân không thấy cũng chưa chắc là thật sự.” Đôi mắt của Trương Minh Hoàng nhìn về phía trước, cũng không có nhìn quản gia Trọng, những lời này không biết là nói với quản gia Trọng hay là ông ta tự nói với chính mình.

“Đây là kết quả giám định thân nhân lúc ấy.” Quản gia Trọng lấy ra một bản báo cáo xét nghiệm thân nhân, nhìn thấy thành chủ nhà mình không có ý định liếc mắt nhìn xem, quản gia Trọng chỉ có thể hậm hực đem bản giám định thu hồi lại.

“Thành chủ.” Quản gia Trọng thấy thành chủ nhà mình ngẩn người nhìn chằm chằm vào phía trước, nhịn không được hô một tiếng.

“Giám định cha con của tôi với Trình Nhu Nhu chứng minh tôi và Trình Nhu Nhu là quan hệ cha con, nhưng mà đó là giả.”

Trương Minh Hoàng rốt cục chuyển mắt nhìn về phía quản gia Trọng, lúc này Trương Minh Hoàng nói chuyện với giọng điệu vô cùng chắc chắn.

Cho dù hai hai lần giám định thân nhân đều chứng minh Trình Nhu Nhu là con gái của ông ta, nhưng mà cho tới bây giờ ông ta cũng sẽ không tin tưởng Trình Nhu Nhu là con gái của mình.

Ông ta biết đó là giả.

Quản gia Trọng có chút giật mình, âm thầm thở ra một hơi: “Đây là do Ứng đại nhân giở trò.”

Lần trước thành chủ bảo Thành thiếu chủ đi điều tra chuyện này, bên kia Thành thiếu chủ đã có một ít phát hiện, hơn nữa lần này chuyện của nước R, cơ bản có thể biết người giở trò quỷ ở phía sau là Ứng đại nhân.

Đây là một chút tranh đấu bên trong Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, Ứng đại nhân quả thực là có năng lực như vậy.

Nhưng mà tính huống nhà họ Tô khác với bọn họ, nhà họ Tô là do ông cụ Tô làm chủ, năm đó lúc ông cụ Tô tiếp Tô Khiết về chắc chắn sẽ đề phòng những người khác của nhà họ Tô giở trò.

Do đó khả năng làm giả giám định thân nhân của Tô Khiết là không lớn.

Thành chủ không thể bởi vì giám định cha con với Trình Nhu Nhu có vấn đề mà nghi ngờ giám định thân nhân của người khác cũng có vấn đề.

“Lúc ấy, Đường Thấm Nhi trực tiếp tìm ông cụ Tô hay sao?” Đột nhiên Trương Minh Hoàng hỏi một câu.

Quản gia Trọng hơi sửng sốt một chút, vấn đề này lúc trước ông ta không có chú ý, ông ta nhanh chóng lật tư liệu xem, tư liệu là do cấp dưới giao tới, ông ta chỉ nhìn một chút những vấn đề ông ta cảm thấy quan trọng.

Bây giờ nghe thấy câu hỏi của thành chủ, quản gia Trọng nhanh chóng đi kiểm tra một số chi tiết. Sau đó, ông ta tìm thấy một cái tên, một cái tên khiến ông ta rất bất ngờ và cũng rất sửng sốt. Quản gia Trọng thậm chí không khỏi khẽ thốt lên: “Nguyễn Bạc Vệ!”

Bây giờ nghe thấy câu hỏi của thành chủ, quản gia Trọng nhanh chóng đi kiểm tra một số chi tiết. Sau đó, ông ta tìm thấy một cái tên, một cái tên khiến ông ta rất bất ngờ và cũng rất sửng sốt. Quản gia Trọng thậm chí không khỏi khẽ thốt lên: “Nguyễn Bạc Vệ!”

Trương Minh Hoàng vốn không biết đang suy nghĩ gì, đột nhiên quay đầu nhìn quản gia Trọng.

“Khi đó Đường Thấm Nhi đã tìm Nguyễn Bạc Vệ.” Quản gia Trọng cuống quýt giải thích. Tên của Nguyễn Bạc Vệ chỉ được nhắc đến một lần trong tài liệu, trước đây Quản gia Trọng cũng không để ý đến.

“Tại sao Đường Thấm Nhi lại tìm Nguyễn Bạc Vệ?” Quản gia Trọng hiển nhiên có rất nhiều thắc mắc về câu hỏi này: “Đường Thấm Nhi có quan hệ gì với Nguyễn Bạc Vệ?

Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng: “Thứ ông điều tra mà ông hỏi tôi?”

Giọng nói của Trương Minh Hoàng nhàn nhạt, nhưng cảm xúc rõ rệt hơn rất nhiều so với bình thường. Hơn nữa, nếu là bình thường Trương Minh Hoàng vốn sẽ không nói những lời như vậy.
 
Chương 3052


Chương 3052

Quản gia Trọng bình tĩnh lại, nhìn thành chủ nhà mình với vẻ mặt ngạc nhiên. Lời vừa rồi là thành chủ nói sao? Ông ta theo bên cạnh thành chủ nhiều năm như vậy, trước giờ không biết thành chủ lại biết nói những lời như vậy bằng giọng điệu thế kia.

Nhất là trong những năm tìm bà chủ này, bình thường thành chủ rất ít nói, càng sẽ không nói những lời như vậy.

Ông ta đột nhiên cảm thấy thành chủ nhà mình giống như từ trên mây cao cuối cùng cũng đáp xuống mặt đất, có thêm một chút sự tức giận của người thường như vậy.

Sự thay đổi như vậy của thành chủ thực sự khiến cho quản gia Trọng vừa mừng vừa sợ!

Thực ra ông ta nào dám hỏi thành chủ, lời vừa rồi là ông ta chỉ đang tự hỏi mình.

“Thành chủ, tôi lập tức đi điều tra!” Quản gia Tr ọng lúc này không nói gì, bởi vì không có chứng cứ, mọi lời nói đều là vô nghĩa, ông ta cũng không dám nói nhảm trước mặt thành chủ.

Quản gia Trọng vừa định rời đi thì chú Lương lại chạy tới.

Quản gia Trọng rõ là sửng sốt khi nhìn thấy ông ta, gần đây Lương chạy đến chỗ thành chủ bên này có hơi thường xuyên, nhưng nếu như Lương không có chuyện gì đặc biệt thì chắc là sẽ không đến.

Vậy nên quản gia Trọng cũng không vội rời đi, và dừng lại.

“Thành chủ, vừa rồi Trình Nhu Nhu lại đến nhà họ Nguyễn.” Khi chú Lương nói ra lời này, vẻ mặt trước nay luôn lãnh đạm của ông ta có phần thiếu kiên nhẫn.

Ngược lại, trên mặt Trương Minh Hoàng không có gì khác thường, ông ta chỉ thản nhiên liếc nhìn chú Lương, giống như đang hỏi: vấn đề như vậy có cần tới thưa trình với ông ta không?

“Sau khi rời khỏi nhà họ Nguyễn, Trình Nhu Nhu đã liên lạc với Tiểu Cửu. Trình Nhu Nhu nói muốn gặp thành chủ, muốn cầu xin cho Nguyễn Hạo thần.” Chú Lương thuật lại ý ban nãy của Trình Nhu Nhu.

Quản gia Trọng tỏ vẻ nghi ngờ, hoàn toàn nghe không hiểu có ý gì!

Trong ánh mắt của Trương Minh Hoàng có thêm vài phần khó hiểu: “Gặp tôi? Cầu xin cho Nguyễn Hạo thần?”

“Đúng vậy, Trình Nhu Nhu cho rằng chuyện ở nước R là ý của thành chủ. Cô ta nghĩ rằng thành chủ đang đối phó với Nguyễn Hạo thần để trút giận cho cô ấy. Cô ta đến nhà họ Nguyễn chắc là đã hứa hẹn điều gì đó với nhà họ Nguyễn, cho nên sau khi rời khỏi nhà họ Nguyễn đã vội vã muốn gặp thành chủ.”

“Ha…” Quản gia Trọng trực tiếp cười nhạo, lên tiếng: “Cô ta thật là không hiểu gì về bản thân.”

“Điều gì đã khiến cô ta sinh ra ảo tưởng như vậy?” Quản gia Trọng thực sự nghĩ không ra Trình Nhu Nhu sao lại có cách nghĩ như vậy. Với thái độ thành chủ đối với Trình Nhu Nhu, lẽ nào đến bây giờ Trình Nhu Nhu vẫn không hiểu ra được vấn đề?

Thành chủ vốn không quan tâm gì đến Trình Nhu Nhu, làm sao có thể trút giận thay Trình Nhu Nhu?

Vậy mà Trình Nhu Nhu lại còn hứa hẹn với nhà họ Nguyễn? Quả thật là điên rồ!

“Tôi nói, ông có cần thiết phải đặc biệt chạy tới nói chuyện này với thành chủ không? Ông cứ mặc kệ cô ta, lẽ nào ông còn cho rằng thành chủ còn phải mời cô ta đến hay sao?” Quản gia Trọng cho rằng chú Lương không cần phải vì chuyện này mà chạy đến đây.

“Đương nhiên không phải…” Chú Lương dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp: “Khi đó, Tô bảo Tiểu Cửu nói với Trình Nhu Nhu rằng thành chủ đã tự mình đến nước R.”

“Hả?” Quản gia Trọng trực tiếp nhướng mày, thành chủ sẽ đích thân đến nước R vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy sao? Làm sao có thể?

Nhưng hiển nhiên quản gia Trọng nhanh chóng nhận ra rằng đây không thể nào là trọng điểm chú Lương muốn nói đến: “Sau đó thì sao?”
 
Chương 3053


Chương 3053

“Tiểu Cửu nói nếu Trình Nhu Nhu thực sự muốn gặp thành chủ thì có thể đến nước R để tìm thành chủ. Trình Nhu Nhu nói nước R quá hỗn loạn và quá nguy hiểm…” Chú Lương dừng lại và không nói tiếp, ở đây đều là người thông minh tất nhiên đều hiểu được ý của chú Lương.

“Ha…” Quản gia Trọng lại cười chế nhạo lần nữa, nhưng lần này rõ là thêm vài phần lạnh lùng: “Nếu cô ta là con gái của thành chủ, tôi sẽ vặn đầu mình xuống làm bóng để đá.”

Hai lần xét nghiệm chứng minh quan hệ ba con, hơn nữa có một lần còn là thành chủ tự mình đến nơi để làm xét nghiệm, kết quả thu được dưới tình huống như vậy rất có sức thuyết phục. Khi đó, kỳ thực mọi người cũng đã tin khi thấy được kết quả xét nghiệm huyết thống ba con.

Suy cho cùng, trước mặt thành chủ, trước mặt nhiều người như vậy, lấy máu làm xét nghiệm huyết thống ba con quả thực không có khả năng là giả!

Chỉ là sau này, thành chủ không quan tâm đ ến Trình Nhu Nhu, thành chủ không tin Trình Nhu Nhu là con gái của mình.

Mới ban đầu, kỳ thực quản gia Trọng cũng tin rằng Trình Nhu Nhu là con gái của thành chủ, chỉ có điều là thành chủ không nhận, vì vậy ông ta đương nhiên phải nghe theo ý của thành chủ.

Sau đó, một số chuyện mà Trình Nhu Nhu đã làm khiến quản gia Trọng ngày càng thất vọng, khi đó quản gia Trọng liền nghĩ con gái của thành chủ không nên như vậy.

Nhưng tuy là Trình Nhu Nhu đã làm ra rất nhiều chuyện quá đáng, nhưng quản gia Trọng cũng chưa từng phủ nhận thẳng thân phận của Trình Nhu Nhu.

Lần này, rõ ràng là quản gia Trọng thực sự tức giận.

H@m muốn đãi ngộ của công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, muốn lợi dụng thành chủ, con mẹ nó còn ngại này ngại nọ và không muốn trả giả chút nào.

Quản gia Trọng tức giận thì vẫn phải tức giận, nhưng lập tức nghĩ đến mấu chốt: “Trình Nhu Nhu biết cô ta không phải là con gái của thành chủ?”

Khi quản gia Trọng nói lời này, giọng điệu vô cùng khẳng định. Nếu Trình Nhu Nhu thực sự là con gái của thành chủ, có đứa con gái nào biết ba mình đang trong tình cảnh nguy hiểm mà lại thờ ơ như vậy?

“Phải.” Chú Lương gật đầu, đây mới là mục đích hôm nay ông ta đến đây.

Lần trước, khi làm xét nghiệm huyết thống ba con, Trình Nhu Nhu nhất định không biết sự thật, nếu không chỉ với sự suy nghĩ trù tính của Trình Nhu Nhu vốn không thể lừa gạt được thành chủ.

Cũng bởi vì lúc làm xét nghiệm huyết thống ba con khi đó, không nhìn ra bất kỳ điều khác thường nào trong biểu hiện của Trình Nhu Nhu, mọi người mới càng tin vào thân phận của Trình Nhu Nhu hơn sau khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm huyết thống ba con.

Nhưng bây giờ chắc chắn là Trình Nhu Nhu đã biết!

“Ha…” Quản gia Trọng cười nhạo lần thứ ba, lần này chỉ còn lại sự giễu cợt: “Cô ta đúng thật là ngu xuẩn đến hết thuốc chữa, diễn kịch cũng không biết.”

Nếu sau khi Trình Nhu Nhu biết được thành chủ đang ở nước R, thực sự đã chạy đến nước R, ngược lại sẽ khiến người ta thêm vài phần tôn trọng cô ta, nói không chừng đến lúc đó có thể kiếm được không ít cảm tình. Đáng tiếc người phụ nữ đó thực sự quá ngu xuẩn, không, quan trọng là người phụ nữ đó vốn không có tâm tư đó!

“Còn làm một số biện pháp để xoay chuyển tình thế bất lợi, nói là sợ mang thêm phiền phức cho thành chủ, sợ thành chủ còn phải phân tâm chăm sóc cô ta.” Vẻ mặt của chú Lương rất lạnh lùng khi nói lời này: “Chắc là bên cạnh có người chỉ bảo, chỉ với bộ óc của cô ta sợ là đến những điều này cũng nghĩ không ra.”

“Thành chủ, nếu bây giờ Trình Nhu Nhu đã biết được sự thật, có cần tôi đi hỏi qua không?” Một lần nữa Quản gia Trọng lại nhắc đến Trình Nhu Nhu bằng giọng điệu giải quyết việc chung.

“Không cần.” Trương Minh Hoàng nghe đến chuyện của Trình Nhu Nhu, trên mặt cũng không có chút khác thường. Ngay từ đầu ông ta đã biết người này không phải là con gái mình, từ đầu đến cuối ông ta chưa từng có chút do dự. Vì vậy, hôm nay nghe được đáp án này, ông ta cũng không có bất kỳ cách nghĩ nào khác.
 
Chương 3054


Chương 3054

Tất nhiên cũng không cần thiết phải tìm đến Trình Nhu Nhu để chứng thực điều gì.

Nếu thành chủ đã nói không cần, vậy chuyện này không cần thiết phải thảo luận gì thêm!

“Có lẽ là Ứng đại nhân đang ngấm ngầm giở trò trong tối, Thành thiếu chủ đã tra được một số chuyện, nhưng chưa tra rõ chuyện xét nghiệm huyết thống ba con rốt cuộc là chuyện gì.” Chú Lương cũng trực tiếp chuyển đề tài.

“Nếu đã biết ai đứng sau lưng ngấm ngầm giở trờ, sự tình phía sau cũng không khó để tra ra. Chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian.” Quản gia Trọng rất tin tưởng vào năng lực của Thành thiếu chủ. Đương nhiên để không làm rút dây động rừng, thành chủ bên này cũng không tiện trực tiếp ra mặt.

Tương tự, để không làm đối phương sinh nghi, Trình Nhu Nhu bên kia tạm thời cũng không thích hợp làm gì, cứ để Trình Nhu Nhu tiếp tục làm công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thêm vài ngày nữa.

Dù sao, ngoài Trịnh Hùng bên kia ra vốn không ai để ý đến Trình Nhu Nhu.

Thực ra, Trình Nhu Nhu cũng chẳng hề được hưởng thụ đãi ngộ mà công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nên có. Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ chắc chắn sẽ không như thế này!

Quản gia Trọng thậm chí còn nghĩ, nếu cô cả nhà họ Đường là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, thì sẽ có đãi ngộ gì?

Ắt hẳn là được rất nhiều người quây quần, người người hầu hạ như báu vật!

Dường như Quản gia Trọng đã nghĩ đến cảnh tượng như vậy.

Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng đang đứng ngẩn người bất động: “Ông còn ngây ra đó làm gì?”

Người này còn không mau đi làm việc chính, ở đó mà ngây với ngẩn?

“Hả? À! Bây giờ tôi sẽ đi làm việc chính ngay.” Quản gia Trọng hoàn hồn lại, vẻ mặt có chút bất ngờ, thậm chí còn có hơi giật mình, quản gia Trọng cảm thấy thành chủ nhà mình càng ngày càng gần gũi.

Trên khuôn mặt lạnh lùng thường ngày của chú Lương có thêm vài phần bất ngờ.

Tất nhiên, quản gia Trọng biết thành chủ đang nóng lòng muốn biết tình hình liên quan đến Tô Khiết. Dường như thành chủ vẫn ấp ủ hy vọng rất lớn đối với Tô Khiết.

Nếu hồi đó Đường Thấm Nhi đã tìm đến Nguyễn Bạc Vệ, vậy Nguyễn Bạc Vệ chắc chắn có biết một số sự tình bên trong, nói không chừng thực sự có thể tìm ra điều gì đó từ chỗ Nguyễn Bạc Vệ.

Quản gia Trọng nghĩ đến khả năng này, không tiếp tục trì hoãn nữa mà nhanh chóng rời đi.

Quản gia Trọng muốn điều tra chuyện của Nguyễn Bạc Vệ quả thực không khó, dù sao Nguyễn Bạc Vệ không phải là nhân vật bí ẩn gì, thông tin về Nguyễn Bạc Vệ cũng không có ai cố tình che giấu, không khó tra ra như của cô cả nhà họ Đường.

Quản gia Trọng nhanh chóng tra được, năm đó Nguyễn Bạc Vệ với Tô Trung Phương có quan hệ không tệ, hai người xem như là bạn tốt vào thời điểm đó, còn Đường Thấm Nhi lúc ấy cũng có mối quan hệ rất tốt với Tô Trung Phương và Nguyễn Bạc Vệ.

Sau này, sau khi Tô Trung Phương qua đời, Đường Thấm Nhi rời đi, Nguyễn Bạc Vệ đã tìm Đường Thấm Nhi rất lâu nhưng vẫn luôn không có tin tức, mãi cho đến tám năm trước Đường Thấm Nhi đã chủ động liên lạc với Nguyễn Bạc Vệ.

Quản gia Trọng càng điều tra càng cho rằng Nguyễn Bạc Vệ chắc chắn biết một số chi tiết.

Quản gia Trọng tra được Nguyễn Bạc Vệ đang sống trong viện dưỡng lão, liền muốn trực tiếp đến viện dưỡng lão tìm Nguyễn Bạc Vệ.

Nhưng quản gia Trọng không biết, lúc này, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cũng đang ở trong viện dưỡng lão.
 
Chương 3055


Chương 3055

Hai năm qua Nguyễn Bạc Vệ vẫn luôn sống trong viện dưỡng lão, bình thường đều không gặp người ngoài, cho dù người nhà họ Nguyễn tìm đến ông ta cũng rất ít khi gặp. Nguyễn Hạo thần đã đến rất nhiều lần cũng bị ông ta chặn ở ngoài cửa.

Lần này, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cùng đến, Nguyễn Bạc Vệ vốn dĩ cũng không muốn gặp, nhưng ông cụ Nguyễn đã trực tiếp đi vào.

“Nguyễn Hạo thần đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, con có biết không?” Ông cụ Nguyễn hỏi thẳng ngay khi vừa bước vào phòng, không có lấy nửa lời quan tâm hay hỏi thăm, trực tiếp mở đầu bằng một câu như vậy.

Nguyễn Bạc Vệ hơi sửng sốt, khẽ nhíu mày, ngước mắt nhìn ông cụ Nguyễn. Ông cụ Nguyễn nói đến chuyện này ông ta thật sự không biết. Bởi vì trong hai năm qua, ông ta rất ít đọc tin tức, cũng không bao giờ dùng điện thoại, thậm chí trong phòng ông ta cũng không có trang bị TV.

Ngày thường Nguyễn Bạc Vệ rất ít khi ra khỏi phòng, chưa từng chủ động trò chuyện với người khác.

Vì vậy, mặc dù Nguyễn Hạo thần cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn đã là ba ngày, nhưng Nguyễn Bạc Vệ vẫn không biết chuyện.

“Nó là con trai của con, bây giờ nó tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, chuyện này con cũng mặc kệ sao?” Khi ông cụ Nguyễn nhìn thấy dáng vẻ của Nguyễn Bạc Vệ như vậy thì biết rằng Nguyễn Bạc Vệ còn chưa biết, trong lòng ông cụ Nguyễn không khỏi ảo não.

Đứa con trai này của ông còn có ích lợi gì?

Từ nhỏ đã nhát gan hèn yếu, thiếu chính kiến, thiếu quyết đoán, càng không có đầu óc kinh doanh, cũng không có tài quản lý, hơn nữa còn không có chí tiến bộ.

Trước đây khi ông còn ở công ty, Nguyễn Bạc Vệ chỉ là một mớ hỗn độn trong công ty, sống qua ngày nào hay ngày đó.

Sau đó, sau khi xảy ra sự việc kia, Nguyễn Bạc Vệ trực tiếp không đi làm. Nguyễn Bạc Vệ không chỉ không đi làm mà còn bỏ mặc tất cả, đến cả con trai mình cũng mặc kệ.

Nguyễn Bạc Vệ khi đó hoàn toàn biến thành một kẻ vô dụng.

Sau khi ông cụ Nguyễn nhận ra vấn đề này, ông đã bắt đầu bồi dưỡng Nguyễn Hạo thần, cũng may Nguyễn Hạo thần thông minh hơn người, đặc biệt có tài trong kinh doanh và quản lý.

Nếu nhà họ Nguyễn thực sự dựa vào Nguyễn Bạc Vệ, e là đã sớm chấm dứt lâu rồi!

Trước đây ông cụ Nguyễn đã rất không hài lòng với người con trai này, bây giờ càng nhìn lại càng thấy phiền lòng và chán ghét.

Sao ông lại sinh ra một đứa con trai vô dụng như thế này!

“Con không quan tâm.” Nguyễn Bạc Vệ nói, giọng có chút khàn khàn. Từ khi Nguyễn Hạo thần chín tuổi ông ta đã không còn quản Nguyễn Hạo thần nữa. Ngần ấy năm ông ta chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm của một người ba. Bây giờ ông ta còn có thể dùng thân phận một người ba để quản thúc Nguyễn Hạo thần sao?

“Con…” Ông cụ Nguyễn tức giận: “Mấy năm nay, tất cả mọi chuyện của Nguyễn thị đều là Hạo thần trông nom quản lý, bây giờ Hạo thần cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn thì Nguyễn thị phải làm sao? Nhà họ Nguyễn phải làm sao? Lẽ nào còn muốn ba dùng bộ xương già này ra chống đỡ sao?”

Nguyễn Bạc Vệ nhìn ông cụ Nguyễn mà không nói gì, chỉ là trong đôi mắt có vẻ hoài nghi.

“Con là con trai ba, con không đau lòng cho người ba già này hay sao?” Ông cụ Nguyễn thầm thở ra, quyết định dùng chiêu bài tình thân với con trai, ông biết đứa con trai này có một khuyết điểm, đó chính là mềm lòng.

“Ba muốn con làm gì bây giờ? Con cũng hết cách, quản không nổi nó.” Vẻ mặt của Nguyễn Bạc Vệ quả nhiên hơi dãn ra, chỉ là ông ta thật sự không còn cách nào khác.

“Con là ba của nó, chuyện này cũng chỉ có thể dựa vào con.” Ông cụ Nguyễn biết chiêu bài tình thân của mình đã thành công, nên giọng nói cũng bất giác hơi chậm lại.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom