Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1180: Tiểu thư số khổ


“Tháng sau là sinh nhật muội, tỷ tỷ với Mạt nhi qua phủ với muội nha..”

Đại tiểu thư gật đầu:“Dĩ nhiên, ngày đó tỷ muội chúng ta sẽ tới.”

Tô Mạt thấy thời gian không còn sớm, vừa tới giờ cơm trưa, liền sai người bày tiệc ở trong sân, còn mời nhị ca, Hoàng Phủ Cẩn, A Cổ Thái, Bùi Bảo Duệ cùng vài nam nhân khác vào nhà trong.

Bùi Bảo Khương lớn tiếng nói:“Mạt nhi muội muội, dù sao đều là người một nhà, ca ca đệ đệ , cũng không cần xa lạ như vậy, đều ăn trong vườn thôi, nhiều người náo hơn.”

Dù sao Tề vương cùng Tô nhị đều đẹp như vậy, nàng ta giấu trong phòng thật keo kiệt mà !

Trong lòng nàng hắc hắc cười.

Nhìn bộ dáng của nàng ta mà Tô Mạt xấu hổ không thôi, bèn sai người bày tiệc cho nhóm nữ quyến ở trong đình, còn nhóm thiếu gia ở bên ngoài.

Tả tiểu thư nhìn quang cảnh chung quanh, cảnh sắc đẹp đẽ, đình đài lầu gác, suối nhỏ lượn quanh, mai lan cúc trúc đan xen nhuần nhuyễn, có thể thấy được người thiết kế vườn hoa tâm tư tinh tế biết chừng nào.

Nàng cùng đại tiểu thư có vẻ hợp ý, cho nên hai người nói chuyện nhiều, Bùi Bảo Khương thích Tô Mạt, ăn xong rồi, liền lôi kéo Tô Mạt cùng Tô Hinh Nhi đi dạo.

Đại tiểu thư nhìn các nàng cười nói:“Ta ở đây nói chuyện cùng Tả gia muội muội, các ngươi đi thôi.”

Thủy Muội cùng Hoàng Oanh với mấy nha hoàn nữa ở lại với hai nàng, Kim Kết dẫn mấu nha đầu khác đi theo sau Tô Mạt.

Bùi Bảo Khương giống như lần đầu tiên vào chốn bồng lai, sợ hãi than liên tục.

Tô Hinh Nhi cười nói:“Bùi tỷ tỷ, nhà tỷ cũng có vườn , Vạn Xuân uyển lớn như vậy cũng chưa nghe tỷ kêu, sao giờ lại ngạc nhiên tới vậy?”

Bùi Bảo Khương thở dài, vẻ mặt tịch mịch:“Các ngươi mỗi ngày có thể hành động tự do, làm sao biết được nỗi khổ của ta? Trời chưa sáng đã phải thức dậy, bị nha hoàn bà tử hầu hạ , rửa mặt chải đầu mất mấy canh giờ, sau đó đi thỉnh an, ăn cơm còn ăn không đủ no, thật vất vả về phòng của mình thì phải làm đủ thứ, thêu hoa, làm giầy, làm quần áo...... Ai!”

Tô Hinh Nhi kinh ngạc nói:“Bùi tỷ tỷ, Bùi phu nhân sao lại ngược đãi tỷ như vậy?”

Nàng thì cái gì cũng không làm, tất cả đều có nha đầu làm hết.

Bùi Bảo Khương lập tức tìm được tri âm, một bộ lã chã chực khóc:“Nghe các ngươi nói kìa, bà là mẹ ruột ta nha. Ta thấy còn không bằng mẹ kế nữa. Mẹ kế ít nhất còn không biết xấu hổ. Mẹ ruột hành hạ ngươi không thương lượng .”
 
Chương 1181: Bùi tiểu thư ăn đến bỏng


Tô Mạt nhịn không được cười: “Đi, ta mời ngươi ăn bỏng.”

Bùi Bảo Khương đi theo Tô Mạt cùng Tô Hinh Nhi, xuyên qua tầng tầng vườn hoa, sau đó đi vào một phòng bếp nhỏ.

Chỗ này là phòng bếp thí nghiệm mà nàng nhờ thợ khéo làm trang một lần tâm huyết dâng trào. Bên trong có rất nhiều dụng cụ làm bếp không ai sử dụng được, tất cả đều được đặt chế theo ý tưởng của nàng, nhưng ý tưởng và sự thật luôn không đi chung với nhau.

Tô Mạt nhờ một đại thúc lớn tuổi đến làm, trước kia, ông ấy cũng từng làm bỏng.

Làm bỏng không khó, nhưng ở thời đại này khá hiếm. Ngô, khoai tây, khoai lang các loại chưa xuất hiện nên bỏng cũng thuộc hàng kiếm đỏ mắt mới ra.

Bùi Bảo Khương nhìn vị đại thúc cho thêm đường, bột, gia vị.. mà nước miếng chảy ròng ròng, ánh mắt lấp lánh đến dọa người.

Trong gia vị có cho thêm mỡ bò tinh luyện mà Tô Mạt cùng các đầu bếp chế ra.

Bùi bảo Khương nhìn đến hăng say, nhiệt tình tiến tới: “Lão bá, ta giúp lão.”

Lửa để làm bỏng cực kì lớn, đỏ rừng rực mà vị đại thúc vẫn không chút nao núng, chuyển tay nhanh như chớp. Tô Hinh Nhi say mê nhìn không chớp mắt.

Nàng chưa từng gặp qua cảnh tượng như vậy.

Sau hơn một khắc, vị đại thúc hoa nông cười nói:“Tốt rồi.”

Nói xong, ông ta liền lấy một cái bao thật dày vò vò miệng bao, lại chờ trong chốc lát, sau đó lấy tay sờ thử một vật màu đen giống như kén tằm lớn, mở nắp ra xem thử rồi lắc tay cười: “ Được rồi!”

Nói xong, ông ta hạ miệng bao xuống, lấy chân dùng sức đạp lên kén tằm lớn, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, bỏng rơi rào rào vào túi giống như mưa đá.

Lão hoa nông lại đem bỏng để lên trên giá, Bùi Bảo Khương lập tức xông lên, thò tay vào túi lấy ra một nắm bỏng lớn bỏ vào miệng, vừa thổi vừa ăn, bỏng giòn tan trong miệng kèm theo vị bơ thơm lừng…

“Oa, thật sự là ăn quá ngon !”

Tô Hinh Nhi thấy nàng ta ăn như chết đói từ đời nào nên thử lấy chén múc ăn, quả thật quá ngon.

Kim Kết cùng những người khác cũng không chậm trễ, mạnh ai nấy lấy, chẳng mấy chốc, bỏng hết sạch.

Tô Mạt nói với lão hoa nông:“Khúc đại bá, còn có đậu, cao lương, lúa mạch tiểu mạch, đều có thể làm đi.”

Khúc đại bá cười hớ hớ ,“Đương nhiên đương nhiên, đi lấy đi, hôm nay lão sẽ làm đủ loại luôn cho.”
 
Chương 1182: Trộm phù sinh nửa ngày nhàn 01


Bùi Bảo Khương rốt cục đạt thành tâm nguyện, cầm về mất túi bỏng lớn, nhìn trời ảo não:“Sao trời tối nhanh vậy chứ?”

Tô Mạt cười. Nàng cám ơn Khúc lão bá, để ông ta tiếp tục làm việc của mình.

Tô Hinh Nhi nói:“Bùi tỷ tỷ, nếu tỷ thích vậy sao không ở lại đây, sáng mai hãy về. Dù sao mấy ngày nữa mới hồi kinh mà.”

Hai mắt Bùi Bảo Khương sáng ngời:“Được đó, để ta nói với ma ma.”

Nàng chạy vài bước lại quay trở lại: “Mạt Mạt tốt của tỷ, muội nói với lão phu nhân cho ta ở lại nha. Phải để lão phu nhân chình miệng giữ, ta mới được ở lại, giữ thêm Tả tỷ tỷ nữa. Tỷ ấy rất thích đại tỷ của muội. Tỷ ấy thường nói nhiều chuyện về đại tiểu thư với ta lắm.”

Tô Mạt gật đầu:“Được, muội đi nói là được chứ gì.”

Mấy người mang theo bỏng trở về. bỏng lúc trước đã bị mọi người ăn sạch, vừa nhìn thấy bỏng mới, nguyên mọt đám liền nhào tới.

Tô Mạt nhờ lão phu nhân nói giúp Bảo Khương. Lão phu nhân chấp nhận, sai người sắp xếp, đích thân bà mời hai vị tiểu thư ở lại đây ít hôm.Dù sao ở Vạn xuân uyển cũng không được thoải mái như ở đây.

Những người đi theo không dám tự ý nhận lời. Bùi Bảo duệ liền xung phong trở về thưa lạ người lớn, sáng hôm sau sẽ quay lại đón hai tỷ tỷ.

Đêm xuống, Tô Mạt sai người đốt đền lồng, thắp sáng cả một góc vườn để các nàng tự do nói chuyện. Tả tiểu thư đánh cờ với đai tiểu thư, Bảo Khương tìm Tô Mạt, ngay cả bọn nha đầu cũng tham gia náo nhiệt.

Bùi Bảo Khương biết rất nhiều trò chơi mới lạ nhưng ở nhà không được phép đem ra sử dụng, giờ các ma ma không ở đây, nàng tha hồ tung hoành.

Kim Kết cùng một số nha đầu khác cũng theo chân nàng ta nhảy dây.

A Cổ Thái cũng không điều chế hương liệu mà ở lại giúp các nàng thắt dây.

Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Việt sau khi ăn xong còn nói chuyện phiếm đôi câu, ngẫu nhiên còn bàn tới chính sự nhưng chỉ được một lát cũng quay qua nhìn các nàng đùa nghịch.

Lưu Vân Lưu Hỏa lo cho an nguy của Lưu Niên nên trốn một góc nghỉ ngơi.

Bùi Bảo Khương nhảy dây một hồi thì bí mật kéo Tô Mạt r một góc, thần bí nói:“Nhị ca ngươi thật tuấn tú nha, vừa khiêm tốn lại ôn nhuận như ngọc, không có bộ dáng cao cao tại thượng nhìn thấy mà ghét..”

Tô Mạt đắc ý nhướng mày:“dĩ nhiên, đại ca của ta cũng tuấn tú nữa..”
 
Chương 1183: Trộm phù sinh nửa ngày nhàn 02


Bùi Bảo Khương chu miệng,“Ta không thích đại ca ngươi, mặt mày lúc nào cũng cau có, cứ như ai thiếu nợ hắn vậy. Tề vương nhà ngươi tuy suốt ngày cũng âm u nhưng đó là bởi tính hắn như vậy. Còn đại ca ngươi là cố ý.”

Tô Mạt từ chối cho ý kiến cười cười:“ Nhưng cũng không thể giống ngươi vậy, chẳng những bị người lừa bán mà còn mỉm cười đếm tiền dùm người ta nữa. Ai tốt với ngươi một chút là ngươi điên cuông chạy theo người ta rồi.”

Bùi Bảo Khương kháng nghị nói:“Không có à nha. Ta cũng biết nhìn người chứ bộ.Ta tới đây lâu vậy chỉ có chơi với mỗi Tả tỷ tỷ thôi, thêm ngươi nữa là hai. Hết rồi.”

Tô Mạt hỏi một chút về nhà nàng, nàng liền tố khổ, làm như mình là dê con chờ ngày làm thịt làm cho mồ hôi Tô Mạt túa ra như tắm.

Nói một hồi, Bảo Khương cười xấu xa chỉ Hoàng Phủ Cẩn: “Này, Mạt nhi muội tử, ngươi mới bây lớn đã đàm hôn luận gả, cũng quá sớm đi.”

Tuy rằng hai người hợp nhau, một núi băng, một vờ hiền lành nhưng tuổi tác cũng là vấn đề nha.

Tô Mạt quyệt miệng,“Này có cái gì, dù sao chúng ta mới đính hôn chứ đâu có thành thân.”

Bùi Bảo Khương liền lớn tiếng cười, trêu nàng :“Hắn thoạt nhìn thực khẩn trương đâu, sợ mất ngươi, mắt nhìn ngươi không thèm chớp kìa.”

Hoàng Phủ Cẩn nghe tiếng cười liền nhìn qua, thân thiết nhìn Tô Mạt làm mặt Tô Mạt đỏ rực.

Nàng việc nghiêng người, lôi kéo Bùi Bảo Khương đi nhảy dây.

Bùi Bảo Khương lại vỗ vỗ tay, hấp dẫn mọi người, nói:“Ta dạy cho các ngươi khiêu vũ.”

Tô Hinh Nhi do dự , vài nha đầu cũng do dự, dù sao khiêu vũ mà bị chủ mẫu phát hiện , nhẹ thì ăn mắng, nặng thì bị đánh.

Bùi Bảo Khương vẻ mặt khát vọng nhìn Tô Mạt:“Mạt nhi muội tử, ngươi theo giúp ta đi .”

Tô Mạt nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn hơi cười, cũng không có vẻ gì phật ý, nàng liền nói:“Được rồi, ta Tô Mạt liền liều mình bồi quân tử .”

Bùi Bảo Khương cao hứng ôm nàng nhảy dựng lên, cũng không thèm nghe Tả tiểu thư khuyên, đúng lý hợp tình nói:“Tả tỷ tỷ, chúng ta tự mình chơi đùa, cũng không có người ngoài, huống hồ muội còn nhảy với Mạt nhi mà.”

Tả tiểu thư lắc đầu, nhìn đại tiểu thư cười nói:“Nàng ta y như con khỉ con, không được ngoan hiền như Mạt nhi của muội đâu.”
 
Chương 1184: Kĩ thuật cao siêu 01


Đại tiểu thư quay đầu nhìn về phía Tô Mạt cười cười, Mạt Nhi là tự hào, là kiêu ngạo của nàng. Nàng cám ơn ông trời đã ban cho nàng vị tiểu muội đáng yêu này. Nhìn muội ấy vui vẻ làm cho tâm tình khổ sơt khi đối diện tả tiểu thư của nàng cũng nhạt bớt không ít.

Tả tiểu thư gả cho thái tử, không phải do bản thân nàng ta quyết định mà là do lệnh của hoàng đế cùng cha mẹ nàng ấy, trong chuyện này, nàng ấy không có lỗi.

Cho nên, nàng cũng không thể vì vậy mà giận chó đánh mèo. Một khi Tả tiểu thư đã thật tâm muốn kết bạn với nàng, nàng cũng không thể mang tâm tư xấu xa mà đối mặt nàng ấy.

Nghĩ thông suốt , đại tiểu thư để quân cờ xuống, lôi kéo Tả tiểu thư đứng lên, cười nói:“Chúng ta cũng tham gia đi, chơi cờ phí đầu óc.”

Nói xong nắm Tả tiểu thư chạy tới, gia nhập đội ngũ nhảy dây.

Thấy đại tiểu thư đến, một ánh mắt thâm thúy nhìn nàng cười::“Tháo trâm cài xuống đi, nếu ló để nó rớt xuống đất thì uổng lắm.”

Minh Nguyệt cùng vài nha đầu khác đi tới giúp hai tiểu thư tháo bớt trang sức nặng nề, lại dùng dây cẩn thận cột gọn tóc cho hai nàng.

Những chiếc đèn cung đình hoa lê chiếu ánh sáng lên khoum mặt thanh xuân của hai nàng, rọi lên làn váy, ánh sáng ảo diệu làm các nàng bồng bềnh như hoa tiên hạ phàm.

Đại tiểu thư cùng Tả tiểu thư hằng ngày ít chơi đùa nên mới nhảy vài cái đã thơt hổn hển. Đại tiểu thư còn vô ý đạp phải ống quần của mình, xém chút nữa té lăn xuống đất. cũng may có A Cổ Thái nhanh tay đỡ kịp.

Hai má Tô Nhu Nhi ửng đỏ, vội cám ơn. A Cổ Thái nói:“Thấy các nàng ấy khiêu vũ hính như rất hay. Quê của ta ở, nam nữ còn có thể nhảy chung với nhau nữa..”

Đại tiểu thư kinh ngạc nói:“nhảy chung?”

A Cổ Thái chăm chú nhìn nàng, đôi mắt lấp lánh như pha lê. Hắn nhảy mẫu cho các nàng xem thử. Suốt thời gian nhảy, mắt không hề rời khỏi Tô đại tiểu thư. Đại tiểu thư vẫn vô tình không phát hiện, say sưa theo điệu nhảy, cùng với Tả tiểu thư liên tục khen hay.

Bên kia, Bùi Bảo Khương cũng say sưa nhảy với Tô Mạt, Kim kết các nàng cũng trốn không thoát với lí do :“Tiểu thư các ngươi cũng tham gia, lí nào các ngươi được đứng ngoài, muốn tạo phản sao?”

Kim Kết còn lầm bầm hai câu, Thủy Muội ngoan ngoãn nghe lời, Hoàng Oanh lúc nhỏ cũng hào phóng, dĩ nhiên ủng hộ hết mình.
 
Chương 1185: Kĩ thuật cao siêu 02


Tô Mạt kinh ngạc phát hiện, vị Bùi tiểu thư này vũ kĩ không tầm thường, hơn nữa không giống cách nhảy cổ đại cho lắm.

Nàng ta đêm cách nhảy của cổ đại kết hợp khá nhuần nhuyễn với kiểu nhảy không khác hiện đại là mấy, uyển chuyển tinh tế thậm chí...... Làm cho Tô Mạt càng kinh ngạc là, nàng thế nhưng còn có thể cố ý lắc lắc mông, bụng, vai ...

Còn đem rất nhiều điệu vũ dân tộc dung nhập vào nữa.

Nàng theo bản năng hỏi:“Bùi tỷ tỷ, lúc trước tỷ ở đâu?”

Bùi Bảo Khương thuận miệng nói:“Từ châu nha.”

Tô Mạt kiểm tra trong đầu vị trí nàng vừa nói xong mới hỏi lại::“Tỷ nhảy giỏi như vậy có phải do tổ mẫu tỷ tìm người về dạy tỷ không?”

Bùi Bảo Khương hơi khựng lại, sau đó cười lấp liếm: “Muội không biết đâu, trước đây tỷ bướng bỉnh lắm, tổ mẫu sao quản nổi? Tỷ làm người vui rồi cải trang thành nam hài chạy ra ngoài chơi. Cái gì thanh lâu nha, hồng lâu nha, hoa lâu nha, câu lan viện , ta đều đi qua. Thuyết thư , khiêu vũ , hát hí khúc , xướng khúc , không cái gì tỷ không thấy qua. Ca hát khiêu vũ hay, tỷ liền lén học.Tỷ còn đi qua dương châu, tô châu, nơi đó có thiệt nữ nhân người hồ từ phía tây tới, mũi cao, mắt đẹp lắm. Mấy người đó múa rất giỏi nên tỷ đi học. Tỷ giỏi lắm nha. Cái gì nhìn qua một lần là thuộc. Cái khác không nói nhưng khiêu vũ, ca hát, nhìn qua một lần tuyệt đối không quên.”

Tô Mạt gật đầu, cười nói:“Điểm này muội công nhận.”

Bùi Bảo Khương nắm tay Tô Mạt, nghiêm trang nói:“Mạt nhi muội tử, tỷ nói muội biết nha, tuy bây giờ muội còn nhỏ chưa thấy vóc dáng nhưng tỷ dám chắc sau này khi muội lớn, vóc dáng chắc chắn rất mê người. Lúc đó, tỷ sẽ dạy muội múa, bảo đảm làm Tề vương điện hạ chết me chết mệt, không bao giờ thèm tơ tưởng nữ nhân khác.”

Tô Mạt bật cười, Bùi Bảo Khương trừng mắt nhìn nàng:“Muội cười gì chứ? Không tin phải không? Tỷ nói cho muội biết, nam nhân nha, bọn họ thích nữ nhân của mình thanh thuần nhưng trong lòng họ đều hướng về hồ ly tinh. Cho nên muội cứ đoan trang trước mặt người khác nhưng cứ việc làm hồ ly tinh ở trước mặt hắn…..”

Tô Mạt đỏ mặt, ho khan một tiếng, lén nhìn thì thấy Hoàng Phủ Cẩn tựa tiếu phi tiếu xem nàng.

Nàng bừng tỉnh, thì ra nãy giờ các nàng nói gì, Hoàng Phủ Cẩn đều nghe được hết, nàng vội đi lên bịt miệng Bùi Bảo Khương miệng, ý bảo nàng đừng nói nữa.

“Sau này muốn nói thì nhân lúc đi ngủ không có ai hãy nói, đừng ở ngoài mà nói mấy lời này.”
 
Chương 1186: Mời ngươi gia nhập liên minh đi


Bùi Bảo Khương thấy Tô Mạt tuy có bịt miệng mình thật nhưng không phủ nhận lý luận của mình, nhất thời giống như tìm được tri âm, trong lòng thích thú liền nghe theo Tô Mạt .

Tô Mạt nhớ tới một chuyện, bèn nói với Bùi Bảo Khương :“Nếu tỷ múa giỏi như vậy, lại thích dạy người khác, hay là sau này muội mời tỷ ra ngoài chơi, thuận tiện nhờ tỷ giúp đỡ, tỷ đồng ý nha!”

Bùi Bảo Khương vui mừng nói:“Được. Ta còn ước gì mình đừng về nhà đây.”

Tô Mạt chỉ chỉ mặt sau:“Chỗ đó có một sân khấu do muội nghĩ ra, có ba tầng, ở giữa là vũ đài, có thể diễn kịch, hát hí khúc, múa… đều không thành vấn đề. Nếu hoàn thành, có thể chứa hơn một ngàn người.”

Tòa nhà đó nàng mới tiến hành được phân nửa diện tích mà thôi, phần còn lại cũng cần tới mấy chục mẫu đất, nàng đang tiếp tục mở rộng, hoặc là đổi hoặc là mua.

Chỉ cần có đất, rất nhanh sẽ hoàn thành, thợ tốt ở kinh thành không thiếu.

Bùi Bảo Khương mở to hai mắt, nhìn nàng như nhìn dã nhân: “Muội, muội......”

Muội nửa ngày cũng không nói tiếp được, nàng ta lập tức sửa miệng:“Được, chỉ cần muội tin tưởng, tỷ sẽ tận hết sức mình.”

Tô Mạt mím môi cười khẽ: “ Quyết định như vậy đi!”

Bùi Bảo Khương nói:“Ngoéo tay làm chứng, bất quá muội phụ trách giải thích với cha mẹ tỷ nha!”

Tô Mạt gật đầu:“Dĩ nhiên.”

Nàng rất thích giao thiệp với các quan viên hoặc phu nhân của họ vì mọi việc khá dễ dàng, chỉ có ngwoif lòng không tham mới khó mà thôi.

Trong lòng Bùi Bảo Khương hết sức vui nên tiếp tục lôi kéo mọi người nhảy múa, nhưng múa một hối thấy không có nhạc thì mất hứng liền lấy tay làm loa la lên:“Tề vương điện hạ, Tô nhị thiếu gia, các vị có ai biết đánh đàn, thổi tiêu không??”

A Cổ Thái xung phong nhận việc:“Ta, ta biết đánh trống.”

Nói xong liền sai người khiêng nhạc cụ đến, đàn, sáo, trống,… đều có đủ, ai thạo thứ nào thì cầm thứ đó.

Các nha hoàn thêu thùa thì giỏi nhưng đàn sao … thì chịu thua.

Tô Việt tiến lên lấy ống tiêu:“ Thứ này ta mới học được gần đây, để ta thử.”

Hoàng Phủ Cẩn nhìn Tô Mạt, nếu nàng muốn học múa, hắn không thể ngồi không được:“Trước đây, sư phụ có dạy ta đánh đàn, lâu rồi không đụng tới, không biết có như xưa?”

Nói xong, măm ngón tay lướt trên dây đàn, âm thanh mát lạnh vang lên, ngay cả những người không hiểu gì về âm nhạc cũng nghe đến ngơ ngẩn.
 
Chương 1187: Hoàng Phủ Cẩn cũng có tài nghệ đáng kinh ngạc


Tả tiểu thư khen:“Tề vương điện hạ khiêm tốn .”

Tiếng đàn này, không phải là bậc kì tài thì rất khó phát ra.

Nhưng Hoàng Phủ Cẩn tự biết, năm đó học đàn chẳng qua là vì tu luyện nội công, cái gì ngự khí, kiếm khí, tiêu âm,.. đều là công phu có thể giết người.

Bùi Bảo Khương muốn một khúc túy hoa âm, sau đó tự mình khởi vũ. Dưới ánh đèn, nàng như cánh chim nhỏ tự do, nhẹ nhàng bay bổng, kĩ thuật cao siêu, bước nhảy phối hợp chặt chẽ theo tiếng nhạc, khi khoan khi nhặt, lúc thì thanh thuần lúc lại quyến rũ động lòng người.

Mà tiếng đàn dường như thản nhiên, lại cũng không làm theo ý mình, phối hợp nức nở triền miên tiêu âm, ngược lại càng thêm kinh diễm.

Một khúc kết thúc, tất cả mọi người lâm vào say mê, thật lâu mới thoát ra khỏi nhưng dư âm khúc vũ cùng tiếng đàn ma thuật như vẫn còn quanh quẩn.

Tô Mạt xem đến nhập thần, không tự chủ được cũng khoa tay múa chân mấy lượt, trí nhớ nàng khá tốt, Bùi Bảo Khương vũ một lần nhưng nàng cũng nhớ kỹ.

Bùi Bảo Khương thấy nàng xoay eo, phất tay áo theo tư thế bái nguyệt thì kinh ngạc không thôi, vỗ tay trầm trồ khen ngợi,“Mạt nhi muội muội, tư thế này...... Tuy tỷ quen múa nhưng cũng không có được cái thần vận này, tỷ muốn muội, không, xin muội hãy để tỷ dạy muội nha!”

Tô Mạt không dự đoán được bọn họ đều nhìn nàng, quẫn bách dừng lại, lắc đầu như trống bỏi: “Ta sẽ không vũ , ta chỉ tùy tiện múa chơi thôi mà.”

Bùi Bảo Khương mặc kệ, nàng nhất định phải đào tạo mầm non này!

Nàng nắm tay Tô Mạt, quay đầu nói với Tô Việt:“Nhị thiếu gia, tâm lý ngươi u ám a, thổi điệu thê lương như vậy, nếu không có Tề vương điện hạ giúp ngươi, ngươi đều làm chúng ta khóc hết.”

Tô Việt xấu hổ, kỳ thật cuộc sống hắn không bi thương lắm nhưng lúc thổi tiêu không hiểu sao lại khoogn không chế được, thổi ra âm điệu buốn như vậy.

Bị Bùi Bảo Khương nói trắng ra hắn cũng không che dấu, thi lễ nói lời cảm tạ:“Còn thỉnh Bùi tiểu thư chỉ giáo nhiều hơn.”

Lúc này lão phu nhân phái người đến, nói sớm một chút nghỉ ngơi, sáng mai còn có một ngày thú vị đâu.

Mọi người thấy trời cũng không còn sớm, vội trở về phòng nghỉ.

Lúc Tô Mạt đi đến góc hành lang thì nghe Hoàng Phủ Cẩn kêu nàng, liền làm cho Kim Kết cùng Bùi Bảo Khương các nàng đi về trước.

Bùi Bảo Khương cười hì hì nói:“Muội đi đi, tỷ sẽ không chê cười đâu.”
 
Chương 1188: Bí mật kim liên 01


Tô Mạt giận trừng mắt nhìn nàng, vội chạy qua, Bùi Bảo Khương hắc hắc cười với Kim Kết:“Mỗi ngày ở cùng một chỗ còn như vậy, thật sự là buồn nôn. Sao ngươi chịu được nha.”

Kim Kết cũng gật đầu cười trộm, cùng Bùi Bảo Khương nói:“ Hoàn hảo nô tì công lực thâm hậu .”

Bùi Bảo Khương lại nói:“May mắn ngươi không thầm mến Tề vương, nếu không liền thảm .”

Kim Kết khoát tay, thật lòng nói:“Bùi tiểu thư, nô tì nói cho người hay, Tề vương điện hạ cũng chỉ có tiểu thư. Ngoài người ra, ngài ấy không hứng thú với nữ nhân nào hết. Cho nên nha, mọi người đừng thích hắn, nam nhân tốt đâu hiếm chứ.”

Bùi Bảo Khương cũng dùng sức gật đầu, nàng đã sớm nghe qua danh tiếng của Tề vương, cũng biết trong kinh thành có rất nhiều nữ nhân thầm mến hắn, nói lúc hắn mặc giáp cưỡi ngựa trở về rất uy phong, giống như thiên thần làm cho người ta hồn xiêu phách lạc.

Nhưng sau khi gặp hắn, Bùi Bảo Khương cảm thấy Tề vương bây giờ không giống trong tưởng tượng chút nào.

Nàng lại nghĩ tới tương lai về sau nàng sẽ tha hồ làm theo ý mình thì vui vẻ không thôi, kích động không có ý ngủ, lôi kéo Kim Kết bỏ chạy.

Bên kia, Tô Mạt chạy đến trước mặt Hoàng Phủ Cẩn, cười hì hì nhìn hắn:“Tĩnh điện hạ, mọi người đều đi nghỉ, chúng ta như vậy không tốt lắm đâu.”

Hoàng Phủ Cẩn mỉm cười, giang tay ôm nàng bay lên không trung, mũi chân hạ xuống hòn giả sơn làm điểm trụ tung mình biến mất trong bóng đêm.

Hắn ngồi ở trên nóc nhà, lấy ra một viên dạ minh châu để kế bên, lại để Tô Mạt ngồi lên chân mình, nhẹ giọng hỏi:“Mạt nhi, muội còn giữ kim liên không?”

Có ai còn nhớ kim liên không ta? Vật tỏ tình của chàng Cẩn đó. Ở chương mấy thì ta quên mất tiêu rùi.

Tô Mạt liền lấy một chiếc túi hương trong cổ áo ra, kim liên ở trong đó. Nàng đem hương túi để vào tay hắn.

Tim Hoàng Phủ Cẩn đập liên hồi, chiếc túi này mới vừa từ trong người nàng lấy ra, còn lưu lại hương thơm của da thịt nàng, mang theo nhiệt độ cơ thể nàng.

Hắn thật cẩn thận đem kim liên lấy ra, trong bóng đêm, kim liên phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, Hoàng Phủ Cẩn truyền nội lực vào đó, kim liên phát ra ánh sáng càng rạng rỡ hơn.

Giống như cất chứa một lực lượng thần bí, kim liên chậm rãi nở rộ thành bông hoa tám cánh.

Tô Mạt ngơ ngác nhìn, rất thần kỳ , vật này được chế tác từ thứ gì? Nguyên lý vận hành nó là gì? Nàng rất muốn có thêm một cái nữa có cấu tạo giống vậy nha!
 
Chương 1189: Bí mật kim liên 02


Xuất phát từ tư duy quán tính, Tô Mạt theo bản năng đã muốn nghiên cứu nó.

Hoàng Phủ Cẩn lại đem tay nàng bọc lên kim liên, đem nội lực rót vào cơ thể nàng, thúc giục nội lực nàng vận hành.

“Mạt nhi, vận công theo ta .”

Âm thanh của hắn ôn nhu mà kiên định, cho nàng cảm giác an toàn, Tô Mạt đem nội lực của mình vận hành theo hắn lại phát hiện cỗ nội lực do tu luyện thông thiên bí quyết hưng phấn muốn hoạt động.

Nàng nhịn không được nói:“Cẩn ca ca, cổ khí kia của muội làm sao bây giờ?”

Hoàng Phủ Cẩn nhẹ nhàng mà nói:“Trước mặc kệ, xem nó có phản ứng gì, nếu nó muốn theo liền dẫn đường nó, không đi theo liền tạm thời mặc kệ.”

Tô Mạt ừ một tiếng, nhắm mắt, tập trung tinh thần cảm nhận cỗ lực lượng kia.

Dần dần , nàng cảm giác được nội lực của mình mạnh hơn nhiều, đi hết vòng nhỏ, thêm một vòng lớn, cỗ lực lượng kia cũng bắt đầu chuyển động theo, di chuyển theo nguồn nội lực ban đầu.

Cho đến khi nguốn nội lực ban đầu vận hành được năm vòng lớn, cỗ lực lượng nọ mới xong một vòng nhỏ.

Hơn nữa sau khi đi xong, nó hoàn toàn bất động, dù Tô Mạt có nhúc nhích cỡ nào nó cũng không thèm đếm xỉa tới nàng nữa.

Tiếng Hoàng Phủ Cẩn vang lên,“Tốt lắm, có thể thu công .”

Tô Mạt kinh hỉ phát hiện, nội lực của nàng thế nhưng tăng lên ba thành.

Này thật quá lợi hại, tương đương nàng luyện công trong hai năm nha!

Tu luyện nội lực mà nói, lúc mới bắt đầu sẽ cảm thấy nó tiến bộ rất nhanh nhưng qua thời gian nó càng ngày càng chậm, đến một lúc nào đó cơ hồ không nâng lên được nữa.

Đương nhiên, hiện tại Tô Mạt công lực còn thấp, tự nhiên là cảm giác rõ ràng .

Cổ nội lực này, Hoàng Phủ Cẩn cảm giác được nhưng lại không cảm nhận được cỗ nội lực do nàng tu luyện thông thiên bí quyết nên hắn mới hỏi nàng về nó.

Tô Mạt cẩn thận nói :“Nội lực là nóng hầm hập ,nhưng cỗ lực lượng kia lại cảm thấy hơi lạnh , hiện tại không cảm giác .”

Hoàng Phủ Cẩn nói:“Vậy cứ theo lẽ thường tu luyện, phỏng chừng muốn tích lũy đến trình độ nhất định mới được.”

Tô Mạt gật đầu:“Triệu tiên sinh cũng không biết đâu. Hắn bảo khi hắn chỉ muội học xong cách vận hành là hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, vụ việc về sau hắn sẽ không quản.”

Triệu tiên sinh kỳ thật còn trẻ, nhưng lại muốn cáo lão hồi hương , hoàng đế không đồng ý, liền bảo ông ta để ý việc học tập của các hoàng tử.
 
Chương 1190: Bí mật của kim liên 03


Tô Mạt hoài nghi hắn vì tìm truyền nhân của thông thiên bí quyết, nay tìm được rồi nghĩ lưu lại. Hơn nữa đã lâu rồi hắn không cho nàng gặp, nói là không nên, hắn xem bói, muốn nàng như vậy.

Tô Mạt xem chẳng qua là mê tín, sư phụ cũng muốn tuân thủ, cũng chỉ muốn hắn tốt đẹp.

Hoàng Phủ Cẩn tùy tiện cầm một mảnh mái ngói đưa cho Tô Mạt:

“Nàng xem.”

Tô Mạt đánh giá một chút, yên lặng vận công, giơ tay chém xuống, mái ngói bị chém gãy.

Nàng vui vẻ nhướn lông mày, đắc ý nói:

“Tĩnh điện hạ, khá tốt đi”.

Hoàng Phủ Cẩn nhướn mày cười yếu ớt:

“Khá tốt!”

Nói xong nhặt mảnh ngói lên, miết nhẹ một cái, mái ngói đã muốn hóa bột mịn, bay theo làn gió.

Tô Mạt trợn mắt há hốc mồm!

Hoàng Phủ Cẩn cười nói:

“Chỉ cần nàng kiên trì, có kim liên giúp, có thể còn lợi hại hơn ta.”

Tô Mạt há miệng thở dốc, tiến vào lòng hắn, ôm cổ hắn xấu hổ nói:

“Ta có thể không cần học không, các người đều lợi hại như vậy, chẳng lẽ ta nên học sao?”

Hoàng Phủ Cẩn nghiêm túc nói:

“Phải học. Người khác lợi hại cũng không thể thay thế nàng. Dù ta có lợi hại, nhưng không phải lúc nào cũng chiếu cố nàng được.”

Huống hồ nàng ham vui, chạy đông chạy tây, hắn chiếu cố không đến, vạn nhất nàng có điểm sơ xuất thì hắn biết làm sao.

Cảm nhận được sự kiên trì của hắn, Tô Mạt bĩu môi, cọ cọ vào gáy Hoàng Phủ Cẩn.

Thân mình Hoàng Phủ Cẩn cứng đờ, nàng tuy rằng còn nhỏ nhưng hắn đã trưởng thành a. Giọng Hoàng Phủ Cẩn có chút khàn khàn:

“Mạt Nhi ngoan, ta đưa nàng trở về nghỉ ngơi.”

Tô Mạt gật đầu:

“Được rồi.”

Hoàng Phủ Cẩn ôm nàng, bên tai còn nói:

“Mạt nhi, nghe lời ta, tu luyện nội lực thật tốt, nhé!”

Tô Mạt ừ một tiếng, nhẹ nhàng cọ cọ hắn, giống con mèo nhỏ liếc mắt một cái:

“Ta đáp ứng chàng.”

Hoàng Phủ Cẩn nhẹ nhàng cười, ôm nàng nhảy lên, xẹt qua nóc nhà, đi hướng trụ thêu lâu.

Đưa nàng đến nơi, Hoàng Phủ Cẩn sờ hai má Tô Mạt, yêu thương nói: ‘

“Mau vào đi thôi.”

Nhìn nàng vào cửa, hắn mới rời đi.

Tô Mạt đi vào liền thấy Bùi Bảo Khương mặc trung y ghé vào cửa sổ, một bên xem một bên hỏi:

“Kim Kết, ngươi nói xem, tiểu thư của các ngươi cùng Tề vương ở nơi nào thân ái đây?”
 
Chương 1191: Nàng cũng kim ốc tàng kiều 01


Tô Mạt hừ một tiếng, nhảy lên cạnh giường, ghé vào lưng Bùi Bảo Khương đánh :

“Cho ngươi nói bậy.”

Vừa vặn Bùi Bảo Khương không phải đối thủ của nàng, có nội lực thật là tốt.

Ngày thứ hai, mấy nữ hài tử thức dậy sớm, sau khi ăn xong, Tả tiểu thư tìm đại tiểu thư tản bộ, Bùi Bảo Khương tự nhiên lôi kéo Tô Mạt đi dạo vườn hoa cùng xưởng sản xuất hương liệu.

Xưởng hương liệu của Tô Mạt chỉ là gia công, đại bộ phận nguyên thủy hương liệu chủ yếu vẫn là nhập của nước ngoài, nhưng có A Cổ Thái, có dụng cụ thủy tinh, có thể cho hắn phát huy tốt nhất. Tất cả mọi thứ hợp lại, càng phát huy được hiệu quả tốt nhất, mùi hương càng đặc biệt hơn.

Cơm trưa cũng không ăn, Tô Mạt đi dạo qua tang kiều lâu.

Tàng kiều lâu thực chất là một tòa đại viên, độc lập với vườn hoa, ở vườn hoa phía đông bắc, đối diện với rạp hát ở phía tây.

Ở đó có hai mươi mấy vị ca cơ cùng vũ cơ, từ trong phủ Hoàng Phủ Cẩn đến, các nàng đều không muốn rời đi, đều lưu lại ở vườn hoa.

Tô Mạt đem mọi chuyện nói rõ ràng với các nàng, các nàng đều đồng ý. Dù sao đời này không có khả năng làm sườn phi, làm đồ chơi của nam nhân, không bằng giống như Tô Mạt: “Đem khiêu vũ ca hát thành nghề nghiệp, cùng sĩ nông công thương là như nhau.”

Hơn nữa, so với các nhạc phường và thanh lâu thì thân phận cao hơn. Bởi vì những nữ nhân đó là tiện dịch, nam nhân của các nàng không muốn vợ mình ngoại tình, phải đội mũ xanh, không thể cùng lương dân thông hôn, không thể làm lương thiếp. Đi theo Tô Mạt thì khác, các nàng đã thoát tịch, là lương dân, đi theo Tô Mạt có thể kiếm không ít tiền.

Hơn nữa Tô Mạt cùng các nàng đã có ước định, làm vài năm, dạy dỗ đồ đệ xong thì có thể không làm nữa, muốn gả đi hoặc làm sư phó thì tùy các nàng.

Ngẫm lại các nàng phong nhã hào hoa, kiếm tiền vài năm, đến lúc đó đi theo Tô Mạt làm ăn, bạc sinh bạc, đến lúc bạc đầu, tự nhiên thoải mái dưỡng già.

Cho nên nhóm người này đều thích lưu lại, Tô Mạt cấp cho mỗi người hai nha hoàn, hai bà tử, nếu không đủ thì tự mình mướn người khác.

Hơn nữa Nhạc công cùng người chơi nhạc cụ có kỹ thuật tốt tổng cộng cũng cần hai ba mươi người. Nam tử sẽ ở tòa nhà phía đông vườn hoa, ngày thường xuất nhập đều có người trông coi, nếu bọn họ muốn đến vùng phụ cận cũng phải xin bài tử.
 
Chương 1192: Nàng cũng kim ốc tàng kiều 02


Bùi Bảo Khương tán thưởng Tô Mạt mãi không thôi, nói Tô Mạt có ý tưởng quản lý rất tốt, đề phòng hậu hoạn, sẽ không cho cơ hội sinh ra nhiễu loạn.

Nàng đi tàng kiều lâu, không ai chú ý đến nàng, vẫn khiêu vũ xướng khúc.

Kết quả Kim Kết ồn ào đòi tỷ thí, điều đó thật hợp ý của Bùi Bảo Khương. Nếu không so thử thì làm sao chấn áp được các nàng. Tô Mạt mời Bùi Bảo Khương đến, nếu không trấn áp được người khác thì còn gì là mặt mũi. Nếu không làm Tô Mạt vừa lòng thì làm sao có cơ hội rời khỏi sự quản chế sâm nghiêm làm cho nàng muốn phát điên.

Tô Mạt kinh hỉ phát hiện Bùi Bảo Khương là thiên tài ca vũ, không gì nàng không biết. Cùng nàng nhảy vũ điệu tao nhã, nàng tao nhã. Cùng nàng kiều mị, nàng lập tức hóa thân hồ ly. Cùng nàng đáng yêu nhí nhảnh, nàng lập tức biến thân thành tiểu tinh linh…

Tô Việt ngày thường thưởng thức thức ca vũ không tốt cũng trợn mắt há hốc mồn nhìn, không chớp mắt trước Bùi Bảo Khương đang ca vũ, quả thực không khác thần tiên, nhìn đến chói mắt.

Ngay đến Hoàng Phủ Cẩn cũng khen nàng tự đáy lòng. Nếu Tề vương nói nàng tốt, các vũ cơ khác tự nhiên nhận thua bởi vì mặc kệ các nàng khiêu vũ như nào, Tề vương cũng không liếc mắt quá một lần.

Ca cơ Tử Yên cười quyến rũ nói:

“Ngươi lợi hại, chúng ta tâm phục khẩu phục.”

Bùi Bảo Khương xua tay:

“Ta bất quá kinh nghiệm nhiều, xem nhiều, bao nhiêu năm ca vũ… A a a, kỳ thật theo ta Tô tiểu thư nếu chăm chỉ học hỏi thì lợi hại hơn ta nhiều, nhưng nàng không hứng thú, không chịu chuyên tâm học vũ đạo.”

Tô Mạt cười nhìn nàng:

“Bảo Khương tỷ tỷ, nếu ai cưới ngươi, thật đúng là hạnh phúc chết mất. Tỷ xem xem, tỷ nội tâm đơn thuần, lại quyến rũ tự nhiên, hồ ly tinh tận xương… Hắc hắc.”

Bùi Bảo Khương đỏ mặt, tuy rằng không nội liễm, nhưng dù sao cũng có nam nhân đâu. Nàng đuổi theo Tô Mạt đùa giỡn, đúng lúc này đại tiểu thư cho người đến tìm nang:

“Tiểu thư, Tề đại nhân phái người đem tỷ đệ Phương Oánh đuổi về đây.”

Tô Mạt ngẩn ra, nói với Bùi Bảo Khương:

“Tỷ ở trong này, ta đi nhìn xem.”

Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Việt cùng nàng đi ra ngoài xem sao lại thế này, bọn họ đừng xa một chút, không có tiến lên.
 
Chương 1193: Châu về Hợp Phố?


Tề Tú Hữu không có tới, hắn tự nhiên không có mặt mũi, hắn phái thủ hạ tới, người nọ thực cao ngạo:

“Đại nhân chúng ta nói, nếu thích khách đã tìm được rồi thì cũng không khó xử bọn họ, đuổi về đây.”

Nói xong liền chắp tay cáo từ.

Tô Mạt liếc mắt nhìn Phương Oánh cùng Phương Vũ, Phương Oánh sắc mặt nghiêm nghị, tuy rằng trên mặt có trầy da nhưng nhìn giống như không có chịu ủy khuất gì, thật bình thản. Vẻ mặt Phương Vũ giận dữ, hoặc là nói…

Hắn lạnh lùng nhìn nàng, Tô Mạt liền thu hồi tầm mắt, có tâm muốn nói hai câu, ngẫm lại vẫn là quên đi.

Hắn bất quá là chạy đi thôi, cũng không có gì. Nói đi nói lại, Tề Tú Hữu cũng không phải thật sự rơi đài, với cá tính của hoàng đế sẽ tuyệt đối không trực tiếp đem tả tướng đánh hạ. Hơn nữa, với thế lực của tả tướng, muốn hạ cũng không dễ. Chỉ có thể nói là gió đông áp gió tây, gió tây áp lại gió đông.

Nàng chủ động lưu thị vệ kia lại ăn cơm, sai người dẫn hắn cùng các huynh đệ dùng cơm, mỗi người đưa hắn lễ vật, nước hoa hoặc đồ trang điểm, cho bọn họ giữ lại hoặc đưa cho con dâu, người trong lòng, mẫu thân hoặc muội tử.

Tô Mạt tin tưởng vững chắc rằng những việc nhỏ càng dễ ảnh hưởng đến lòng người, cho nên trừ bỏ địch nhân, phái trung gian nàng đều lấy đoàn kết cùng mượn sức vì chủ.

Nàng xoay người hướng Phương Oánh cười:

Bọn họ không làm khó các ngươi chứ?”

Phương Oánh thi lễ:

“Có tiểu thư lên tiếng, bọn họ tự nhiên không dám.”

Nàng hướng ý bảo Phương Vũ thỉnh an Tô Mạt, Phương Vũ cắn môi, tức giận nhìn chằm chắm Tô Mạt. Tô Mạt nhướng mày, cười cười:

“Bọn họ khi dễ ngươi sao?”

Phương Vũ biến sắc, đôi mắt sáng đen bóng ẩn ẩn như có cái gì đó muốn chảy ra, sắc mặt lộ ra nồng đậm bi thương.

“Ta tưởng bọn họ mang ngươi đi, về sau có gặp quan quân cũng không cần trốn tránh. Có thể đi trên đường, đi dạo, Hương lâu cũng có thể đi.”

Phương Oánh vội nói cảm tạ.

Tô Mạt liền bảo bọn họ đi rửa mặt thay quần áo rồi ăn cơm.

Nàng mím môi, thở phì phì, mình sao mà giống như làm sai, thực giống xin lỗi bọn họ. Còn giải thích nhiều như vậy, thực là…

Hoàng Phủ Cẩn không biết đứng sau nàng từ bao giờ, ôm đầu vai nàng, nhựn giọng nói:

“Muội không có sai. Nếu trách lầm, họ chỉ là người ngoài. Nếu có gì sơ sẩy thì hại chính là mọi người.”
 
Chương 1194: Đừng làm hư nữ nhi của ta


Tô Mạt chậm rãi gật gật đầu, loại người biết rõ cứu một người sẽ hại chết một nhà, một bộ tộc, một thôn, hại người vẫn đúng tình hợp lí nói cứu người, nàng không phải loại người đó. Nàng hi vọng tỷ đệ Phương Oánh thật sự đáng để nàng bảo hộ.

Buổi chiều hôm đó, Bùi phu nhân cùng con nàng là Bùi Bảo Duệ tự mình đến đón nữ nhi cùng Tả tiểu thư trở về, bái kiến lão phu nhân, đưa lễ tạ ơn, lại biểu đạt lòng biết ơn cùng xin lỗi. Sau đó liền mang theo nữ nhi trở về.

Trước khi trở về, bên ngoài vườn hoa, làm lễ nói với Tô Mạt:

“Đa tạ Tô tiểu thư, làm phiền tiểu thư rồi. Tô tiểu thư tính tình thiên chân, còn trẻ, có thể tùy tâm sở dục, nhưng tiểu nữ lại không có tư cách này.”

Tô Mạt cảm thấy Bùi phu nhân không thực sự thích mình, giống như mình làm hỏng nữ nhi của bà ta. Nàng nhận ra Bùi phu nhân là điển hình của loại phu nhân bảo thủ, tuân thủ phụ đức cổ đại của nữ nhân. Nàng đem tam tòng tứ đức trở thành tiêu chuẩn đạo đức cả đời, ăn vào tận xương tủy, cẩn thận chấp hành. Các nàng không dám vi phạm chút nào, cũng bắt buộc nữ nhi của mình phải tuân thủ tiêu chuẩn này. Tiểu thư nhà khác làm không được, các nàng không quen nhìn nhưng mà cũng không xen vào, cũng sẽ không quản.

Ở trong lòng Tô Mạt, Bùi phu nhân biến thành kẻ hai mặt, tuy trên mặt nàng luôn tươi cười đãi khách nhưng tận đáy mắt không có sự chân thành.

Tuy rằng thực phú quý, nhưng không đúng thật, giống người giả dối.

Nàng tuy rằng quán triệt nam nhân đối với nữ nhân giáo điều, nhưng máy móc, không có linh hồn, giống rối gỗ. Có thể tưởng tượng, Bùi Bảo Khương là thật không chịu đựng được cuộc sống như vậy. Nhìn nàng theo cửa kính xe hành lí thò đầu ra, đáng thương hề hề vọng lại, Tô Mạt liền cảm thấy cần giúp nàng, đem nàng thành tỷ muội, thành bạn tốt.

“Khương nhi!”?

Trong xe truyền đến tiếng Bùi phu nhân uy nghiêm quát lớn, Bùi Bảo Khương hướng Tô Mạt làm mặt khổ, thu người lại.

Tô Mạt có thể tưởng tượng, Bùi Bảo Khương đang giống đầu gỗ ngồi bên trong, vẫn duy trì phong thái tiểu thư khuê các mà Bùi phu nhân mong muốn. Nàng trở về rầu rĩ không vui, Kim Kết hỏi nàng cũng không đáp lại. Hoàng Phủ Cẩn nửa đường gặp nàng, thân thiết hỏi:

“Như thế nào?”
 
Chương 1195: Trong lòng mỗi người có một niềm vui riêng 01


Tô Mạt quệt miệng, “Ai, Bùi tỷ tỷ thật đáng thương. Nàng không thể tự do như chúng ta.”

Hoàng Phủ Cẩn cầm tay nàng: “Mỗi người có quan điểm riêng, có khi Bùi phu nhân thấy cha mẹ chúng ta thật đáng thương.”

Bọn họ độc hành, làm càn kiêu ngạo, Bùi phu nhân tự nhiên nhìn không quen, cảm thấy cha mẹ bọn họ có khi buồn chết ốm đi được. Thấy sự ghét bỏ của hoàng đến với hắn là có thể nhìn ra được. Tô Mạt thở dài:

“Chàng nói, bao nhiêu năm cuộc đời, tuổi xuân được bao nhiêu, chỉ có thể làm bình hoa, rối gỗ sao?”

Hoàng Phủ Cẩn cười nói:

“Nàng yên tâm, ta nhất định đem toàn lực cho nàng cả đời này đều được tùy tâm sở dục.”

Tô Mạt nghiêng đầu cười hắn

“Nữ hài tử chịu khổ, bị giam cầm ở nhà, đây là quy định của tổ tông, trừ khi là hoàng đế sửa đổi, nếu không thì thế nào đây?”

Tô Mạt lắc đầu: “Hoàng đế cũng không đổi được, trừ khi nữ nhân có thể tay làm hàm nhai, kinh tế độc lập, không chịu sự khống chế của nam nhân.”

Hoàng Phủ Cẩn sủng nịnh nhéo mũi nàng:

“Tiểu quỷ này, luôn có nhiều ý tưởng như vậy. Không phải là vấn đề tay làm hàm nhai, ta cần nàng nuôi sống nha.”

Tô Mạt cười hắc hắc: “Tĩnh điện hạ, bổn cô nương cầu còn không được nha!”

Hoàng Phủ Cẩn đen mặt, nha đầu này!

Tô Mạt muốn mọi người giúp nàng đưa ra chủ ý, đem làng du lịch trở nên tốt hơn, làm cho bọn họ ý tưởng mới.

Nay làng du lịch đã có lầu gác, nàng muốn xây dựng theo phong cách cổ kim nội ngoại kết hợp, thiết kế sao cho phù hơp với thẩm mĩ của đa số mọi người, lại có yếu tố mới, khác với các đình viện lầu gác khác. Dựa theo yêu cầu nàng đặt ra, A Lí, Lan Như giúp nàng vẽ bản vẽ. Nhưng thiết kế sân, bài trí, hoa cỏ, cây cối, đình gác thì muốn mọi người cùng nhau thiết kế, dù sao tư duy của một người là có hạn.

Tô Việt thiết kế đình viện, mai hạc tùng trúc, sưởng hiên Minh Nguyệt theo phong cách thư sinh. Hoàng Phủ Cẩn giúp nàng bắt chước một số điền viên cổ, có thể làm cho mọi người làm việc vất vả nghỉ ngơi một chút.
 
Chương 1196: Trong lòng mỗi người có một niềm vui riêng 02


Hoàng Phủ Cẩn giúp nàng bắt chước một số điền viên cổ, có thể làm cho mọi người làm việc vất vả nghỉ ngơi một chút. Guồng nước, thạch ma, gà vịt, lại có mấy loại hoa mù, cây bông làm vải. Loại người kinh thương, có chức tước lại hâm mộ cuộc sống giản dị của nông dân.

Đại tiểu thư chính là thiên kim tiểu thư chú ý hình thức. Ngoài ra Tô Hinh Nhi, Kim Kết, Thủy Muội, Hoàng Oanh cũng có đóng góp. Tô Mạt ra ý kiến:

“Như vậy, hỏi từng người xem họ muốn dạng gì. Sau đó đi Hương lâu điều tra, cuối cùng đợi làng du lịch hoàn thiện hơn sẽ dựa theo kết quả điều tra mà quyết định phong cách trang hoàng.”

Dựa theo không phải là hoàn toàn theo ý muốn của khách hang, mà là có chọn lọc, dung hợp các ý kiến đó thành của mình.

Công việc bận rọn, thời gian trôi đi rất nhanh, đảo mắt đã tới ngày Tô Mạt hồi kinh. Lúc này đội nhân mã ở Vạn Xuân uyển đã muốn trở về, lão phu nhân cũng không tiện ở thêm, quyết định mang theo bọn nhỏ hồi kinh.

A Cổ Thái muốn Hương lâu giúp hắn làm nơi điều hương cũng muốn theo cùng, vườn hoa liền giao cho lão Cam tiếp tục chiếu cố, vài người giả trang người Tây Dương bí mật trà trộn thu thập tình báo, có Tề Tú Hữu làm lá chắn cho nên cũng không cố kì nhiều nữa.

Tô Mạt chỉ huy mọi người đem các thứ cần thiết lên xe, cho Kim Kết lưu lại chiếu cố Xuân Thủy, sau đó chuẩn bị xe li khai. Lão phu nhân mang thoe Trương mẹ cùng đại a hoàn trong một chiếc xe ngựa đi trước. Tô Mạt cùng các tỷ muội đi cùng nhau, vừa định lên xe, Kim Kết thấy Phương Oánh đuổi theo Phương Vũ chạy ra. Nàng bước lên phía trước ngăn lại, hỏi Phương Oánh sao lại thế này?

Phương Oánh cắn cắn môi, vội nói:

“Không có gì, là đệ đệ bướng bỉnh.”

Nói xong vội kéo Phương Vũ trở về, Phương Vũ lại quật cường không chịu, nhìn xe của Tô Mạt. Kim Kết đành phải nói lại với Tô Mạt, Tô Mạt nghĩ nghĩ liền xuống xe, đi đến trước mặt bọn họ, cười nói:

“Ngươi muốn đi theo về kinh sao?”

Phương Vũ nhíu mi, cắn chặt quai hàm, bộ dạng tức giận lại có chút ủy khuất, ánh mắt tựa như ngọc lưu ly trong suốt.
 
Chương 1197: Không phải cái gì cũng nhân nhượng ngươi


Phương Oánh hấp tấp thi lễ với Tô Mạt:

“Tiểu thư, Tiểu Vũ phát hỗn thôi, ngài đi nhanh đi, đừng làm chậm trễ thời gian.”

Phương Vũ lại trừng mắt với Tô Mạt, trong mắt đầy cảm xúc. Tô Mạt thờ dài, cười cười:

“Tốt lắm, ta cho ngươi xin lỗi, không nên làm cho Tề Tú Hữu mang các ngươi đi, nhưng hộ tịch có vấn đề. Nay các ngươi quay lại vườn hoa, cùng Lam mẹ giống nhau. Vài ngày nữa có thể đem văn thư đến”.

Thực tế trong lòng nàng cũng hoài nghi, vì sao bọn họ có thể thống khoái mà đuổi về, thật sự là thích khách tìm được rồi sao? Huống hồ Tề Tú Hữu cũng không phải vì thích khách mới bắt hai người họ đi. Nhưng nàng cũng không nhiều lời, chỉ xem phản ứng của bọn họ. Phương Oánh vui mừng tạ ơn, lại trấn an đệ đệ, cho hắn giải thích. Tô Mạt thấy Phương Vũ bất động, nhìn hắn nói:

“Ngươi cảm thấy bị hèn hạ, thương tổn tự tôn cho nên muốn rời đi phải không?”

Bị nói trúng, Phương Vũ cắn cắn môi, không có phủ nhận, bởi vì muốn phân biệt môi ngữ của nàng nên ánh mắt phá lệ chuyên chú, thần sắc tức giận vơi đi nhiều. Tô Mạt cười cười:

“Đừng không chịu nổi ủy khuất như vậy, nhân sinh trên đời không phải lúc nào cũng được như ý, không ai điều gì cũng nhân nhượng người, người khác cũng không có nghĩa vụ cái gì cũng làm theo ý ngươi.”

Nói xong, nàng giơ giơ mi lên, xoay người lên xe.

Phương Vũ tức giận đến mũi phồng lên, “A a” hai tiếng rồi xoay người chạy đi, Phương Oánh đuổi theo hắn, “Tiểu Vũ, ngươi nhất định cáu kỉnh muốn rời đi, nhưng sau khi rời khỏi chúng ta phải làm sao? Lại bị người khác khi dễ sao? Tô tiểu thư tuy rằng không phải thực để mắt đến chúng ta, nhưng không giống lũ người xấu khi dễ chúng ta.”

Kim Kết lắc đầu, đi theo Tô Mạt.

Một hồi đến kinh thành, Tô Mạt muốn đi Hương lâu xem trước, còn phải xem mặt tiền nào thích hợp cho cửa hàng mới. Hương lâu là nơi của những khách hàng sa hoa, điểm tâm của cửa hàng có thể toàn hương vị của đất kinh đô. Tửu lâu, rượu, trà, đồ ăn ở kinh thành đều là thượng phẩm, Tô Mạt cũng không muốn cùng họ cạnh tranh bởi dù sao họ cũng có kinh nghiệm, căn cơ cùng sự thông minh. Bọn họ mua hương liệu thượng đẳng của Hương lâu, sau đó pha ra, đun với nước trà hoa, so với trước phong phú hơn nhiều.
 
Chương 1198: Hôn sự của đại ca


Cho dù đích thân Tô Mạt làm cũng tự nhận không tốt bằng, vì thế việc này tạm cho qua.

Tính toán một chút, tìm cửa hàng, trang hoàng, chọn chưởng quầy tin tưởng, huấn luyện tiểu nhị, huấn luyện đầu bếp tin cậy, tính toán đâu ra đấy, ít nhất cũng non nửa năm, dù sao mọi chuyện cũng không đơn giản.

Tô Mạt phân công xuống dưới, A Lí phụ trách âm thầm đi tìm kiếm đầu bếp tin cậy, chưởng quầy, tiểu nhị, yêu cầu gia thế trong sách, làm người đôn hậu trung thanh, chưa từng cùng người không đứng đắn giao hảo.

Kim Kết cùng Lăng Nhược đi tìm nữ đầu bếp khéo tay, bọn A Lí đi khắp hang cùng ngõ hẻm hỏi thăm, sau đó các nàng đi khảo sát.

Lưu Hỏa tính tình khiêu thoát sáng sủa, phụ trách đi tìm mặt tiền cửa hiệu, Lưu Vân tính tình trầm ổn, làm người ôn hòa, phụ trách chỉnh hợp tin tức.

Tô Mạt an bài ổn thỏa, sau đó ngày ngày vẫn thảnh thơi như cũ, đi Tề vương phủ chơi đùa, cùng Diệp Tri Vân đánh tát cái, học trộm của hắn chút điểm tâm, cùng Hoàng Phủ Cẩn làm bánh kem cho hắn nếm thử…

Đảo mắt đã đến tháng tư, hoàng đến cùng hoàng quý phi vừa làm mẫu đơn yến, mời Tô phu nhân cùng Tô quốc công đến dự, thái tử, Tô Trì, An Bình công chúa, Tô Mạt cùng nhau phụng bồi. Sau đó hoàng đến liền nói đến hôn sự, ban hôn cho Tô Trì cùng An Bình công chúa. Yến hội qua đi, khâm thiên giám tra ra ngày tốt, trong lúc này, Tô gia đang vội an bài mọi chuyện, sau đó chỉ đợi ngày tốt liền thành hôn.

Lão phu nhân rất cao hứng vì hoàng đế gả công chúa cho Quốc Công phủ mà không phải lập phủ công chúa, xem như cho Tô gia mặt mũi rất lớn. Như vậy sẽ không hạn chế con đường làm quan của Tô Trì. Nói như vậy, nếu tuyển phò mã, đi công chúa phủ thành hôn thì phải là phò mã Đô Úy, chức quan mãi mãi là như vậy. Mà hoàng đế cho An Bình công chúa gả qua, vốn không có lấy hoàng gia áp chế cho nên con đường làm quan của Tô Trì vẫn rộng mở.

Mẫu phi An Bình công chúa mất sớm, không có hoàng quý phi cường thế làm mẫu phi, chỉ có thể giống các công chúa khác, tư thái đoan trang, nói chuyện khéo léo, lễ nghi tiêu chuẩn, như một pho tượng điêu khắc giống nhau không có khuyết điểm. Nếu như không trưởng thành lập gia đình thì cơ hồ cả đời nàng sẽ không bị ai chú ý đến.

Đến yến hội, nàng chỉ nhìn trộm Tô Trì hai lần, liền khẩn trương giả bộ ăn điểm tâm, thẳng đến khi yến hội kết thúc còn giống như sợi bong, mềm nhẹ phiêu phiêu.
 
Chương 1199: Thủ đoạn sắc bén của Tô Nhân Vũ


Nhưng Tô Mạt biết đại ca không vui, hắn không thích An Bình công chúa dù nàng không phát hiện hắn thích tiểu thư nhà nào.

Ngày phụ thân dẫn đại ca tới chỗ hoàng đế dập đầu tạ ơn, Tô Trì mặt âm trầm, không có một ý cười, Tô Mạt nhìn thấy hắn hết sức khó chịu. Hoàng đế cười cười cho bọn họ đứng dậy, ban cho Tô Trì mấy thứ may mắn làm lễ vật, còn có An Bình công chúa tự tay thêu hà bao tặng hắn. Quân thần nói đùa một thời gian, tiểu thái giám vào báo: “Bệ hạ, tả tường đại nhân cầu kiến.”

Mọi người đang vui vẻ rộn ràng bị một chậu nước đá đổ vào, sắc mặt mọi người đều cứng đờ.

Trong khoảng thời gian này tả tướng vẫn cáo ốm, Tô Nhân Vũ tiếp nhận chức vụ của hắn, tuy rằng lúc đầu rất nhiều người cố ý làm khó hắn nhưng Tô Nhân Vũ đâu phải quả hồng mềm. Dù sao cũng là tướng quân mang binh, không dùng được vũ lâm vệ, cũng không dùng được binh lính của thành – một lũ binh lính bán lư manh, ông trực tiếp xin lệnh, điều chúng đi đại bản doanh Tây Sơn đợi lệnh.

Các quan lại làm bộ thanh quan nhưng đằng sau gian ác, hắn dùng sức mạnh tạm thời cách chức để phó cấp tiếp quản, từ từ tiêu diệt từng bộ phận một, tất cả đều phải nhìn sắc mặt Tô Nhân Vũ. Dù sao không phải tất cả mọi người đều nguyện sy theo tả tướng, ngày thường có kẻ cáo mượn oai hùm, có kẻ cuộc sống khó khăn, kẻ khốn cùng, kẻ cần bổng lộc nuôi vợ con, ….

Cho nên tả tướng muốn đoàn kết tất cả mọi người đi theo hắn là không có khả năng. Dù sao ngày thường số người được lợi là số ít, muốn dùng quyền thế ép buộc tất cả theo mình là không có khả năng.

Cho nên chỉ cần hoàng đế kiên định, Tô Nhân Vũ rat ay nhanh gọn quyết liệt, căn bản không cho tả tướng con đường sống, giống như cuồng phong thổi lá vàng thu, gần như đem bè đảng của tả tướng ở cấp cao trong triều quét sạch sẽ. Đương nhiên là hoàng đế không muốn quá kịch liệt, không muốn đen Tống gia đạp đổ, như vậy đối với thanh danh của hoàng đế cũng không bị tổn hại nhiều, dù sao Tống gia đi theo hắn lâu nhất hơn nữa công lao cũng không nhỏ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom