Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1340


Anh ta là người phục vụ, không thể mở miệng nói ra những lời này, nhưng A Phi nói, vậy thì không thể thích hợp hơn nữa.

“Hãy cho tôi thêm một số chip!” Khí thế Giang Ninh xông lên trời, không chút do dự nào, lập tức để cho người phục vụ đi đổi tiền để lấy một đống chip, đó là tiền mặt thực sự đó!

“Tiếp tục đi, giành chiến thắng trở lại!” Anh vỗ vai Chu Tiến.

Sắc mặt Chu Tiến hơi có chút đỏ lên, hít sâu vài hơi, nghiêm túc gật đầu.

Nếu như không biết, tối hôm qua tên nhóc này cùng A Phi diễn tập thật lâu, giờ phút này đều là diễn, Giang Ninh thật đúng là lo lắng, tên này không kế thừa đến trình độ sư phụ của cậu ta.

Xung quanh, người xem náo nhiệt, dần dần nhiều hơn.

Mọi người đều nghe nói, có một người đàn ông ngu ngốc nhiều tiền, đêm qua đã mất hơn năm mươi triệu, hôm nay, cũng mất gần mười triệu.

Càng có không ít người đã thua đến đỏ mắt, nhìn thấy Giang Ninh thảm như vậy, đột nhiên cảm thấy trong lòng cũng nhẹ nhõm.

Anh ta vừa mới thua mấy chục triệu, đã muốn chết muốn sống, vậy Giang Ninh phải làm sao bây giờ?

Không biết anh phải tự tử bao nhiêu lần!

Trên đài đánh bạc, Giang Ninh ngồi ở đó, phụ trách bỏ chip, thu chip, nhưng anh bỏ nhiều hơn, còn thu thì ít, mà người trự tiếp đánh bạc, đều là Chu Tiến.

Lại mấy vòng đi qua, con chip trước mặt Giang Ninh đã vơi đi một nửa, ước chừng ba chục triệu đô la!

Người phục vụ xem như là hoàn toàn nhìn rõ ràng lỗi chơi của Chu Tiến, đó chính là căn bản không có đường lối gì cả, hoàn toàn dựa vào vận may.

Giang Ninh, con cừu béo này, lại dám mang theo một tên nhóc, so với tân thủ còn không bằng nữa chứ?

Thực sự là muốn đến đây để vứt tiền đi!

“Tăng số tiền lên!” Giang Ninh hình như có chút đỏ mắt, một tay đẩy con chip trước mặt ra ngoài, người phục vụ vội vàng có lòng nhắc nhở: “Anh Giang, phải bình bình tĩnh, bỏ ra bằng này tiền, là quá nhiều”

“Ông đây thiếu tiền sao?” Giang Ninh trừng mắt quát.

Người phục vụ vội vàng xin lỗi, không dám nói nữa, nhưng trong lòng lại mong Giang Ninh thua mắt đỏ.

Tất cả mọi người, đều nhìn Giang Ninh, sau đó quay ra lại nhìn chằm chằm Chu Tiến.

Chu Tiến nói là làm, Giang Ninh trực tiếp đẩy một cái chip, những người chơi khác tự nhiên cũng đẩy theo, bọn họ cũng nhìn rõ ràng, đám người Giang Ninh căn bản cũng không biết chơi, phải dựa vào vận may để thắng, chẳng khác nào tặng tiền cho bọn họ.

“Theo!”

“Theo!”

“Theol” Giang Ninh dựa theo lời Chu Tiến nói, liên tiếp mất đi hơn một chục triệu, chip trước mặt dường như sắp trống rỗng!

Người phục vụ thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng, lại đi giúp Giang Ninh đổi chip.

“Mở rat” Nhưng lúc này mở thẻ, Chu Tiến đã giành chiến thắng!

Chà…

Một đống chip đây màu sắc được đẩy đến trước mặt Giang Ninh, giống như một ngọn đồi nhỏ.

Lần này, Giang Ninh đã thắng hai mươi triệu trở về!
 
Chương 1341


Khuôn mặt của người phục vụ, ngay lập tức chuyển sang trắng bệch.

“Lần này, may mắn sao?” Anh ta hừ một tiếng, “Lần sau, tôi sẽ cho các người thua hết sạch!”

Người xung quanh vây xem, nhìn đám người Giang Ninh cùng A Phi, bộ dáng vô cùng cao hứng, tất cả những người đó chỉ cảm thấy buồn cười.

Đây chẳng qua chỉ là vận may tốt, để cho bọn họ thắng một trận, nếu thua, chỉ sợ bọn họ cũng không có biểu tình này.

Mấy người chơi khác, vẻ mặt đều không quan tâm, tuy rằng có chút đau lòng, nhưng vừa mới lấy tiền từ trong tay Giang Ninh, bọn họ cũng thắng không ít, thế nhưng vận may kém một chút, lần sau, có thể lấy toàn bộ số tiền của Giang Ninh trở về!

“Tiếp tục đi!” Giang Ninh vẫn như trước, hào phóng khiến người ta thán phục, giống như những con chip trước mắt, căn bản không phải tiền, mỗi lần bỏ ra đều là một đống!

Mà Chu Tiến càng không chút mềm lòng, từ đầu đến cuối, cũng mặc kệ trong tay cầm cái bài gì.

Đang lúc tất cả mọi người chờ đám người Giang Ninh đám thua, Chu Tiến lại thắng!

Mười triệu!

Lần này, lại là mười triệu!

Giang Ninh đã chuẩn bị trước mắt, những con chíp đã chất đống lên cao.

Những người đứng xung quanh đều đỏ mắt.

Những người đó đều tưởng tượng Giang Ninh vô cùng giàu có, cho dù có thua, nhưng ngẫu nhiên vận may tốt một lần, thì anh cũng có thể chiến thắng trở về.

Đây được gọi là cờ bạc!

Thứ đặt cược trực tiếp là may mắn!

“May mắn đang đến!” Giang Ninh cười, “Tiếp tục đi!” Người chủ quản tiếp tục phát bài, trên mặt duy trì ý cười †ao nhã, anh ta nháy mắt với người phục vụ, ngón tay lập tức nhanh chóng lật lại.

Người phục vụ nhìn thoáng qua con chip trong tay Giang Ninh, trong lòng cũng không thể để Giang Ninh tiếp tục thắng.

Nhưng… Giang Ninh, lại thắng!

Lần này, ngay cả sắc mặt người chủ quản cũng thay đổi.

Chỉ là, anh ta không dám nói gì hết.

Mấy người chơi khác trước mặt, đã còn lại rất ít, A Phi quét mắt một vòng, lông mày nhướng lên: “Còn chơi không?

Không chơi thì đổi người!” Bộ dáng đắc ý kiêu ngạo kia, làm cho người ta hận không thể bóp ch3t anh ta!

Nhưng không ai dám, trên khán đài cờ bạc, sẵn sàng đặt cược thì cũng phải chấp nhận thắng thua, đây cũng là quy tắc!

Người chơi thay đổi một vòng, không ai cảm thấy vận may của Giang Ninh có thể tiếp tục.

Nhưng… Giang Ninh, vẫn thắng!

Hình như, nữ thần may mắn, đột nhiên ngồi vào lòng Giang Ninh.

Chu Tiến phụ trách đánh cuộc, Giang Ninh phụ trách về chip, A Phi phụ trách khiêu khích người khác, một vòng sau đó, liên tiếp thay đổi ba lượt người chơi, thế nhưng họ vẫn giành chiến thắng!

Không còn ai dám lên đấu cùng, đến giờ phút này, mới có người phản ứng lại, bọn họ bị lừa!
 
Chương 1342


Khả năng thắng tăng lên nhanh chóng mà vô cùng mạnh mẽt Lúc trước có lẽ họ chỉ cố ý thua, làm cho người ta thả lỏng cảnh giác, cuối cùng lại bị ba người họ lừa!

“Thắng rồi! Giành chiến thắng một lần nữa!” A Phi vỗ bàn la hét, “Còn ai nữa?”Còn ai nữa?”

“Toàn người ăn mày sao, mới mấy triệu đã thua không đánh tiếp, có một chút tiền như vậy, các người giữ lại mua kẹo ăn cho xong?”

“Không có ai, không có ai sao!” A Phi kêu to, những người chung quanh, ai nấy đều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không ai dám đi lên nữa.

Giang Ninh đứng dậy, đưa tay võ một cái, một số người phục vụ ngẩn người: “Cho tôi một chiếc xe đẩy, chip quá nhiều, không thể cầm được” Khóe miệng người phục vụ giật giật, không dám nói cái gì, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn dựa theo yêu cầu của Giang Ninh, cầm một chiếc xe đẩy tới, mang theo một đống chip trên bàn chuyển đến xe đẩy.

Giang Ninh đi phía trước, bước nhanh lưu loát, Chu Tiến đi theo bên cạnh anh, vẫn như cũ, mang bộ dáng nhẹ nhàng, nhàn nhã.

Mà A Phi, đẩy một đống chip, vênh váo đi theo phía sau, về phía cá cược tiếp!

Giành chiến thắng!

Giành chiến thắng một lần nữa!

Chu Tiến tựa như một thần cờ bạc, lân thứ hai quét mắt sang ngang, nhìn trên bàn có một đống chíp, sắc mặt người phục vụ trở nên xanh biếc ngay cả đùi anh ta cũng có chút run tẩy.

“Đi đi” Giang Ninh híp mắt bỏ ra mấy con chip, người phục vụ vội vàng vẫy tay ra hiệu, “Lại lấy cho tôi một chiếc xe đẩy” Người xem xung quanh, từng người một mắt đều đỏ bừng!

Thằng khốn này thật thú vị!

Mấy tên thua thảm hại lại càng hăng hái, càng thấy khí huyết sôi trào, nhìn A Phi một mình đẩy hai xe chíp, cổ họng lên xuống: “Đại, đại ca, cần hỗ trợ đẩy xe sao?”

A Phi liếc bọn họ một cái, đưa tay vào trong đống chip đó, vớt một cái, trực tiếp ném cho bọn họ.

“Cám ơn!” Chỉ riêng một con chip đó, đã nhiều hơn số tiền mà bọn họ thua lúc trước!

Chu Tiến tiếp tục thắng, Giang Ninh tiếp tục gọi xe đẩy, mà A Phi đã không cần tự mình ra tay, tiện tay ném một cái chip, liền có người đến muốn hỗ trợ xe đẩy.

Không quá một giờ sau, phía sau Giang Ninh, đã có năm chiếc xe đẩy đi theo!

Dày đặc, khiến cho những người ở đây đều cảm thấy run rẩy!

Chỗ này ít nhất là … Phải có hàng trăm triệu đô la!

Năm sáu bàn đánh bạc đã trống trơn, chỉ cần Giang Ninh ở đó, không ai dám đi lên.

Ai dám lên đó?

Phía sau Giang Ninh có năm chiếc xe đẩy, con chip chất đống, còn chưa đủ chấn động sao!

Bất cứ ai đi lên đều là mất tiền, là mất hết!

Dần dần, sòng bạc không có ai chơi, toàn bộ đều đi theo Giang Ninh, anh đi đến đâu, bọn họ liền đi theo đến đó, muốn xem, Chu Tiến rốt cuộc có thể thắng được đến khi nào, nhưng lại không ai dám chơi.

“Thật sự nhàm chán.” Giang Ninh quay đầu lại, nhìn thoáng qua, “Lúc này mới là mấy trăm triệu, vậy mà không có ai chơi nữa” Anh lắc đầu, gọi người phục vụ tới: “Nếu không ai chơi, tôi sẽ rút lui.” Làm sao bọn họ lại để chuyện đó xảy ra chứ?

Chiến thắng mà chạy nhanh như thế sao?

Không có lý do gì như vậy!
 
Chương 1343


Người phục vụ vội vàng cười nói: “Anh Giang, quả nhiên lợi hại, thâm tàng bất lộ!”

“Đại sảnh này, sợ là không ai dám chơi với anh, nhưng sòng bạc của chúng ta, còn có phòng cao cấp, người bình thường không có tư cách đi vào.”

“Vậy tôi có đủ điều kiện không?” Vẻ mặt Giang Ninh tò mò.

“Tất nhiên là có!” Người phục vụ nói, anh ta nhìn thoáng qua, năm chiếc xe đẩy kia, nếu như trực tiếp để cho Giang Ninh rời khỏi, quản lý sẽ bóp ch3t anh ta, “Lầu hai, mời anh!”

“Có chơi lớn không đó?” Giang Ninh cau mày, đột nhiên hỏi.

Người phục vụ ngẩn ra, trong chốc lát không biết trả lời như thế nào.

Anh ta lo lắng, bản thân mà nói chơi quá lớn, Giang Ninh sẽ không dám đi lên.

Phương Hoành đã qua gọi người tới, bố trí hố lớn chờ Giang Ninh đi lên, anh ta căn bản cũng không nghĩ tới, Giang Ninh còn có cơ hội lên lầu hai, vốn tưởng rằng ở đại sảnh, cũng đủ khiến tên này bị đục khoét hết.

Nhưng càng như vậy càng tốt, tính riêng khoản tiền mà Giang Ninh hiện tại đang có, ước chừng lên đến gần ba trăm triệu!

Gần như có thể nói rằng trong tay anh đang có hơn một nửa số chip ở đây.

“Tôi cũng nói rõ ràng, nếu không lớn thì tôi không chơi, không có ý nghĩa!” Giang Ninh lắc đầu, vẫn như trước mang bộ dáng kiêu ngạo.

“Lớn! Lớn!” Người phục vụ lắng nghe, lập tức nói, “Anh Giang muốn chơi bao nhiêu, đều có người cùng anh chơi, chỉ cần anh có đủ khả năng để chơi mà thôi!” Anh ta vừa nói, vừa dẫn Giang Ninh lên lầu, trong lòng thầm nghĩ.

Chờ lên lầu, để xem lúc xuống, Giang Ninh còn gì nữa không? Chắc chắn, ngay cả quần cũng sẽ không còn mà mặc!

Ngay cả lúc trước bạc thần cũng bị đánh bại ở lầu hai này, Giang Ninh cùng Chu Tiến kia, thì tính là cái gì?

Vừa lên lầu, Phương Hoành liền đi tới, nhiệt tình nói: “Các anh, tôi là quản lý sòng bạc này, hoan nghênh các anh đến đây chơi, tầng hai này, là do tôi tiếp đãi” Anh ta phất tay bảo người phục vụ đi xuống, tự mình chiêu đãi đám người Giang Ninh.

“Anh Giang, tầng hai này, có thể đổi chip thành số lượng lớn, năm triệu một chiếc, thuận tiện cho các anh đặt cược, như thế nào?” Năm triệu mới có một chip, xem ra tầng hai này, nếu như ngẫu nhiên chơi đùa thì thắng thua cũng có thể lên đến hơn trăm triệu đô la!

“Tôi đổi!

Giang Ninh không nói những lời dư thừa vô nghĩa với anh †a, anh cũng không nhìn sang năm chiếc xe đẩy, trực tiếp dẫn người đi vào phòng.

Giờ phút này, trước bàn trong phòng, có bốn người trung niên đang ngồi, tuổi cũng khoảng năm mươi rồi, thấy Giang Ninh cùng Chu Tiến đi vào, vẻ mặt bất cẩn, khinh thường ra mặt.

“Chỉ có mấy người già này thôi sao?” Không đợi đám người đó mở miệng, Giang Ninh trực tiếp nói, “Các người muốn thua cả tiền mua quan tài hay sao?”

Giọng nói của anh rất lớn, không có chút lịch sự nào.

Mấy người đang ngồi ở kia, sắc mặt lập tức thay đổi.

Ở khu vực này,bọn họ coi như là người chơi nổi tiếng, ai dám dễ dàng cười nhạo như vậy, bọn họ còn chưa từng thấy qua tên nào kiêu ngạo như Giang Ninh!

“Tên nhóc…” Một người trong số đó, vừa định mở miệng, Giang Ninh căn bản không để ý, trực tiếp quay đầu, nhìn Phương Hoành: “Đổi người đi!” Trong lòng Phương Hoành cảm thấy sự tình nghiêm trọng, nói, “Người chơi ở đây không thể đổi” Hôm nay anh ta chỉ biết trông cậy vào mấy người này, khiến Giang Ninh lọt hố, để anh bị tán gia bại sản!

“Tôi không muốn bắt nạt ông già, bọn họ không có nhiều tiền, nếu như thua lỗ lại không biết lấy gì trả, thua thì đòi chết, thực sự phiền phức.” Giang Ninh nói.
 
Chương 1344


Một vài người ngồi đó tức giận đến mức cả gương mặt đều khó nhìn hơn.

Giang Ninh quá khinh thường bọn họ!

“Chàng trai trẻ, cậu không cần nói lớn như vậy, ai thua ai thắng cũng không biết, cậu không sợ nói trước bước không qua sao!”

“Âm ầm” Giang Ninh không nói gì, A Phi trực tiếp đem một túi chip trên xe này xuống bàn, ước chừng mấy trăm triệu đô la!

“Nếu có năng lực thì các ông sẽ giành chiến thắng!” Trên mặt A Phi, cũng chỉ có một biểu tình đó là kiêu ngạo!

Mấy lão già nhìn thấy chip ở đây, hận không thể trực tiếp muốn đánh anh ta.

Nhưng Giang Ninh biết, anh càng kiêu ngạo, càng không coi những người đó vào trong mắt, bọn họ càng dễ dàng thắng lợi, chờ đến cuối cùng một đống chip trên bàn cũng sẽ rơi vào tay bọn họ.

“Thế hệ trẻ bây giờ thật sự đáng sợi” Một người trong số họ, nâng tay vuốt vuốt râu, mỉm cười mà nói, “Có vẻ như chúng tôi thực sự coi thường cậu rồi. Nếu như cậu không sợ thua, thì hãy cùng chơi đi.” Giang Ninh đưa tay ra, chỉ vào ông ta, lắc đầu: “Số tiền của tôi, đã lấy ra rồi, vậy thì của các người đâu.”

“Chẳng lẽ, các người muốn tay trắng đánh bạc sao?” Mấy người ngồi ở đó, trước mặt cũng không bày được bao nhiêu chip, đổi lại trong lòng ai cũng sẽ không thoải mái.

Chẳng lẽ bọn họ thật sự cho rằng, có thể dễ dàng thắng hết chỗ tiên này của Giang Ninh sao?

“Nếu không có tiền, hãy nhường chỗ cho người giàu có đến chơi, còn nếu như các ông có tiền, thì hãy nhanh chóng lấy ra, muốn giăng bãy bắt sói, dễ dàng lừa dối chúng tôi sao?” Mấy người đó nghe vậy thì vô cùng tức giận.

Lấy thân phận của đám người đó, trực tiếp nói ra số lượng, Phương Hoành cũng nhất định đều nhận, làm sao phải lấy tiền ra ngoài chứ.

Nhưng anh ta cũng biết, loại người như Giang Ninh này, thuộc lớp người mới bén duyên với cờ bạc, nhìn thấy tiền mới cảm thấy yên tâm.

Bọn họ trao đổi ánh mắt một chút, bốn người này cũng vì kiếm tiền, mà cũng thuận tiện để cho tên nhóc này thua đến tán gia bại sản, nên làm theo yêu cầu của anh.

“Quản lý Phương, đây là thẻ của tôi, đầu tiên cho tôi lấy một trăm triệu đổi chip”

“Và tôi, cũng một trăm triệu.” Sau đó, tất cả lấy một trăm triệu ra.

Bốn người, đều mở miệng, Phương Hoành lập tức gật đầu, để cho người đưa chip lên.

Anh biết, bốn người này đang vô cùng tức giận, Giang Ninh hiện tại có muốn rời khỏi nơi này, cũng không đi được!

Thấy chip đều được đặt lên bàn, lúc này Giang Ninh mới ngồi xuống, quay đầu nhìn Chu Tiến một cái: “Đều thấy rõ chưa?” Sắc mặt Chu Tiến bình tĩnh, nhìn lướt qua một vòng, lại quan sát mặt bốn người một lần.

“Hãy nhìn cho rõ ràng.” Đó là bốn người làm trò đê tiện lừa sư phụ cậu ta!

Hại sư phụ cậu ta từ trên giang hồ biến mất, khiến ông ta thân bại danh liệt, bị người đời cười nhạo!

Khoản nợ này, sư phụ cậu ta không thể tính toán, nhưng cậu ta chờ đợi đến ngày hôm nay, cũng đã rất nhiều năm!

“Đã nhìn rõ ràng.” Nói xong, Giang Ninh tựa vào ghế, híp mắt lại, từ túi A Phi lấy một gói thuốc lá, nhét vào miệng một điếu, “Vậy thì bắt đầu đi” A Phi mở miệng, muốn nói không phải Giang Ninh tự mình muốn hạn chế hút thuốc lá sao, như thế nào còn lấy thuốc của anh ta hút, nhưng anh ta cũng không dám.

Anh ta ngồi xuống, trong tay nắm chặt chip, nhìn về phía Chu Tiến, Chu Tiến cũng ngồi xuống.

Vừa mới ngồi xuống, khí chất của cả người Chu Tiến đã phát sinh biến đổi lớn, so với cậu thiếu niên dưới lầu lúc nấy, quả thực giống như hai người!
 
Chương 1345


Bốn lão già này đều là cao thủ trong lĩnh vực cờ bạc tự nhiên lập tức liền phát hiện điều đáng ngờ, không thể không nhìn Chu Tiến vài lần, nhưng cuối cùng cũng không có ấn tượng gì đối với cậu ta.

“Chàng trai trẻ, khí chất không tệ, về sau có lẽ sẽ làm nên chuyện lớn, nhưng hiện tại, cậu phải trả giá” Một người trong số họ, cười ha hả nói.

Trong lời nói, dường như là quan tâm, nhưng ý tứ khing miệt lại còn nhiều hơn.

Chu Tiến không nói gì, căn bản cũng không muốn nói với bọn họ bất kỳ một câu nào linh tinh.

Cuộc chơi mới bắt đầu!

Năm đó sư phụ của cậu ta bại ở trong tay bốn người này, hôm nay, cậu ta muốn dùng bản lĩnh để lấy chiến thắng về!

Giang Ninh ngồi ở đó, vẻ mặt không chút để ý.

Anh biết, chuyện kế tiếp, cũng không cần anh lo lắng.

Phương Hoành tự mình làm chủ quản, anh ta trao đổi ánh mắt cùng mấy người kia một chút, trong lòng bọn họ đều hiểu ý nhau.

Trò chơi!

Bắt đầu!

Họ vẫn chưa phát bài, Giang Ninh đã yêu cầu một đĩa trái cây.

Sau khi phát bài xong, Giang Ninh lại muốn một đĩa đậu phộng, lúc này mới quay đầu, bắt đầu xem náo nhiệt.

Trận đầu tiên, Chu Tiến đã thắng, tám triệu về đến tay!

Mấy người đều muốn thử kỹ năng của cậu ta, thăm dò đối phương, mấy lão già này có thái độ đối với Chu Tiến, rõ ràng bọn họ chút bất đồng.

Trò chơi thứ hai, Chu Tiến cũng giành chiến thắng!

Mười hai triệu về đến tay!

Mấy lão già này thấy vậy, sắc mặt hơi có chút khó coi, nhìn nhau một cái, bọn họ đều rõ ràng, biết mình đánh giá thấp Chu Tiến.

Ở sòng bạc này, bốn người bọn họ đều coi như là khách quen thường lui tới, đối với những tên đánh bạc lợi hại, dường như đều quen biết, nhưng người như Chu Tiến ở trước mắt, bọn họ cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua.

Mặc dù bọn họ đã bắt đầu ra tay, nhưng Chu Tiến đều có thể hóa giải, thậm chí, ngược lại còn đánh bại tất cả bọn họ!

Những người đó, cuối cùng đã cẩn thận hơn!

“Theo!”

“Theo!”

“Theo!” Ba người, hét lên liên tục.

Đến lượt Chu Tiến, ngón tay cậu ta ở trên mặt bài, nhẹ nhàng cọ xát vài cái, ánh mắt thay đổi lớn.

Cậu ta rất rõ ràng, mấy người lại ra tay làm việc xấu, hơn nữa lần này, kể cả Phương Hoành kia, cũng bắt đầu cùng nhau động tay động chân!

Họ chắc chăn đã làm như vậy để cài bẫy sư phụ cậu ta!

Mà giờ phút này, đám người Phương Hoành đều nhìn chằm chằm Chu Tiến, xem cậu ta đi như thế nào.
 
Chương 1346


Trên bàn, hết lần này đến lần khác thêm chip, đã có hơn ba trăm triệu, bọn họ đang muốn dụ dõ Chu Tiến, để dùng một trận lớn tiêu diệt Chu Tiến!

“Theo sau” Sắc mặt Chu Tiến không chút thay đổi, cậu ta thản nhiên nói.

Nghe được chữ này, đám người Phương Hoành thở phào nhẹ nhõm, đã cắn câu.

Ánh mắt của họ trao đối một chút, ngay lập tức ra lá bài cuối cùng!

“Tiếp tục đi, tất cả đều ở đây” Trong đó có một người cười tủm tỉm đem chip trước mặt, đẩy toàn bộ ra ngoài.

“Tất nhiên, tiếp tục.” Người thứ hai giống như vậy, cũng đẩy theo.

Người thứ ba, tiếp tục theo sau.

Trên bàn làm việc, tất cả đều đẩy ra cùng một lúc.

Lần thứ hai đến lượt Chu Tiến, cậu ta nhìn thoáng qua lá bài Phương Hoành phát trong tay mình, nhịn không được trong lòng hừ một tiếng, nhưng trên mặt vẫn mặt không chút thay đổi.

Chắc chắn những kẻ này đã động tay động chân, là năm người cùng nhau hợp sức!

Dựa theo mặt bài trong tay mỗi người giờ phút này, cậu ta nhất định thua, bất kể là đi theo, hay là buông bỏ thì đều tổn thất rất lớn!

Chu Tiến nhìn mấy lão già một cái, thấy trên mặt bọn họ đều là bộ dáng vui sướng khi người gặp họa, cố ý thể hiện sự khó xử nhìn Giang Ninh một cái.

Ánh mắt kia, làm sao thoát khỏi mấy người Phương Hoành, bọn họ lập tức khẳng định, cuộc đánh bài này đánh cũng không được mà lùi cũng không xong.

Mà Giang Ninh không quan tâm, anh vẫn ăn đồ ăn như trước.

“Đừng ngần ngại” Anh trực tiếp giúp Chu Tiến đưa ra quyết định. “Chúng tôi cũng vậy!” Âm…

A Phi trực tiếp đẩy tất chip trong tay ra ngoài, đến lúc này, toàn bộ con chip trên bàn, ước chừng đạt tới năm trăm triệu cũng ầm ầm đổ ra!

Cho dù là Phương Hoành, cũng nhịn không được, anh ta hít một hơi khí lạnh, mạnh mẽ đè ép nội tâm đang kích động.

Mà bốn lão già khác, trong ánh mắt đều lạnh lẽo, không hề che giấu chút nào!

“Tuổi trẻ, cuối cùng cũng chỉ là cậu nhóc ha ha!”

Một tình thế hay như vậy, bọn họ tự mình nhìn cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi!

Bốn người cùng nhau hợp tác, thậm chí có đôi khi cùng Phương Hoành hợp tác, không biết có bao nhiêu người đã rơi vào hố sâu này.

Người thứ tư nhìn Chu Tiến một cái, ánh mắt ông ta lại quét qua trên người Giang Ninh cùng A Phi, lộ ra một tia đồng tình.

Thực sự rất nhiều tiền!

Chỉ cần một chút nữa, số tiền này sẽ bị ông ta nuốt chửng!

“Cậu cho rằng con át chủ bài trong tay cậu sao?” Người thứ tư, cố ý nhìn chằm chằm vào ngón tay Chu Tiến đang chuẩn bị hạ bài, cười tửm tỉm nói, “Chàng trai trẻ, có đôi khi, ánh mắt mình nhìn thấy, cũng chưa chắc là thật” Sắc mặt Chu Tiến không chút thay đổi.

Trong mắt đám người Phương Hoành, Chu Tiến đã thua.

Trận đấu này, Chu Tiến không có đường sống, cậu ta muốn thắng, nhất định phải lấy được con át chủ bài cuối cùng, nhưng điều này là không thể.
 
Chương 1347


Mấy người cố ý tạo ra ảo tưởng, khiến Chu Tiến lầm tưởng mình có được, thậm chí, còn cho cậu ta nhìn thoáng qua, nhưng vậy thì sao?

Cho dù tận mắt nhìn thấy, bọn họ đều có thể ở dưới mí mắt Chu Tiến mà thay đổi từ trắng thành đen!

Đám người Phương Hoành hợp tác từ trước cho tới nay, với cách này không có ai, có thể vượt qua cửa ải đó được!

“Ít nói chuyện nhảm nhí đi, tiếp tục đi” A Phi thiếu kiên nhãn nói, “Các người làm như nắm chắc phần thắng trong tay vậy à”

“Hahahal” Bốn người nhìn nhau, từng người một vén lên lá bài cuối cùng, người đầu tiên là con Át!

Người thứ hai có lá bài cuối cùng, cũng là Át!

Người thứ ba, cũng đánh ra con Át!

Phương Hoành đã nhịn không được, muốn cười lớn tiếng, nhưng anh ta nhất định phải nhịn, muốn cười, cũng phải đợi đến khi nhìn thấy bọn Giang Ninh khóc mất mặt rồi mới cười!

Vì vậy, ở đây có nhiều tiền, anh ta đã kiếm được rất nhiều tiền!

Anh ta càng hưởng thụ, nhìn đám người Giang Ninh vừa mới kiêu ngạo, lập tức bị rơi xuống đáy cốc, bộ dáng thất hồn lạc phách.

“Tôi biết cậu chỉ cần nhìn thoáng qua, lá bài cuối cùng trong tay cậu, thực sự là Át, thì cậu sẽ bạn giành chiến thắng” Người đàn ông thứ tư mỉm cười, từ từ mở thẻ cuối cùng của mình, “Nhưng thật không may, cậu đã thấy sai, con Át chủ bài cuối cùng,trong tay tôi này..” Ông ta vén lá bài đáy lên, cúi đầu nhìn thoáng qua, lời còn chưa nói xong, biểu tình trên mặt lập tức cứng ngắc ở đó!

“Cái này…”

“Làm thế nào điều này có thể!” Ông ta nhịn không được kêu to lên, lá bài cuối cùng ông ta, đâu phải là Át, rõ ràng chính là một lá ba,trong mặt bài của mấy người, ông ta ngược lại là quân bài nhỏ nhất!

“Xin lỗi, tôi không đọc sai, tôi đây thực sự là Át” Chu Tiến nhìn mấy người, sắc mặt xanh đen, bình tĩnh vạch trần lá bài đáy của mình.

Quân bài cuối cùng là Át, ngay tại đó, màu đỏ tươi chói mắt!

Trong chốc lát, không khí im lặng!

Bốn người trợn mắt há hốc mồm, căn bản là không thể tin được, ngay cả Phương Hoành cũng thiếu chút nữa nhịn không được kêu lên, chuyện này không có khả năng!

Anh ta rất rõ ràng, đó chỉ là phương pháp che mờ mắt, chỉ vì kéo Chu Tiến xuống hố bẫy, nên anh ta đã cẩn thận tráo đổi, nhất định không có khả năng để cho cậu ta lấy được lá bài Át cuối cùng!

Kỹ thuật của riêng anh ta, làm thế nào có thể xảy ra vấn đề được chứ?

Làm thế nào điều này có thể xảy ra?

Nhưng trước mắt, con Át chủ bài màu đỏ chói ngay trước mặt, để họ không thể nói gì được!

Bốn lão già hơi mở miệng, chết cũng không thể tin được, bọn họ lại thua.

Tất cả mọi người đang giở thủ đoạn, từ đầu đến cuối, đều nằm trong tầm kiểm soát của họ, nhưng cuối cùng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Đúng là ệnh, lấy một lá 3, mà dám nói đó là con Át, ông đang lừa dối sao!” A Phi trực tiếp chửi bới.

Anh ta liếc nhìn mặt lá bài và ngay lập tức cười ha ha, “Giành chiến thắng! Chiến thắng! Số tiền này là của chúng ta A Phi trực tiếp đưa tay, ôm một đống chip, điên cuồng ôm vào trong lòng mình.

“Chờ đã!” Một người trong số họ, ngay lập tức đứng dậy, đập tay vào bàn, chỉ vào Chu Tiến, cười dữ tợn quát, “Cậu ra khỏi đây ngay!” Tên trộm hét lên để bắt một tên trộm, quá xấu hổi Giang Ninh nhịn không được lắc đầu.

Trên bàn bài này, bốn người bọn họ, cùng với quản lý Phương Hoành, cùng nhau động tay động chân, thật sự cho là anh không biết sao?
 
Chương 1348


“Tại sao, các người không đủ khả năng trả số tiền đó sao?” Giang Ninh vứt đi vỏ đậu phộng trong tay, “Quan tài của ông, chỉ vậy thôi sao?”

“Các người..”

“Các người dám lừa dối ở đây sao! Quản lý Phương, không thể để bọn họ đi!” Bốn ông già, tất cả đều đứng dậy, khuôn mặt của bọn họ không tốt chút nào.

Họ có khả năng để trả tiền, nhưng họ không thể để mất mặt như thế này!

Đã bước vào phòng này, bọn họ không có tính toán để cho.

Giang Ninh mang theo tiền rời đi.

“Đến đây chơi, tôi hoan nghênh, nhưng phải tuân theo những quy tắc ở đây” Phương Hoành cười một tiếng, nhưng trong giọng nói âm trầm, không hề che giấu chút uy hiếp nào.

Bọn họ kết hợp đào hố lừa người nhảy vào, còn không thể khiến đám người Giang Ninh nhảy xuống, chuyện này mà truyền ra ngoài, đừng nói bốn lão già không có mặt mũi, ngay cả trận này của bọn họ, đều sẽ bị người ta cười nhạo!

“Các người gây chuyện ở đây mà không để ai vào mắt, như vậy thì còn ai dám đến nơi này kiếm tiền nữa chứ?” Phương Hoành ấn bộ đàm một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm đám người Giang Ninh, giọng nói lạnh lùng, “Đều lên đây cả đi!” Ngay lập tức, bầu không khí trong phòng trở nên căng thẳng.

“Chàng trai trẻ, tôi khuyên các người, vẫn là nên thành thật một chút, ở đây gây sự, cũng không có kết quả tốt!”

“Hừ, cho dù là năm đó bạc thần cũng phải rơi vào hố sâu này, các người cảm thấy mình có thể an toàn lui ra sao?” Một người trong đó, thấy A Phi không có chút sợ hãi nào, anh ta vẫn thu hồi chip lại, cười lạnh một tiếng.

“Cuộc sống sắp hết rồi, còn cần tiền nữa sao?”

“Batl” Đột nhiên Một bóng đen hiện lên, nhanh như chớp!

Tiếng vang giòn giã vang lên, lão già kia, cả người bay ra ngoài, nặng nề đập vào tường sau đó lại lăn xuống, gào thét thảm thiết.

“Ông muốn lấy mạng tôi à?” A Phi trừng tròn hai mắt, chờ giờ khắc này, cũng không biết chờ bao lâu, tức giận quát: “Đến lấy đi!” Anh ta dùng một cước giẫm lên người lão già kia, quay đầu nhìn chằm chằm Phương Hoành.

“Như thế nào, kết hợp với bọn họ, mà không thể hốt chúng tôi vào hố, thua không mà không phục sao? Tôi nói cho các: người biết một chuyện, hôm nay chúng tôi đã thắng như vậy thì nhất định sẽ mang số tiền này đi! Ai dám ngăn cản, đừng trách tôi không khách sáo!” A Phi khí phách vô song, cực kỳ ngang ngược.

Loại gạo tôm tép nhỏ bé này căn bản cũng không cần Giang Ninh ra tay.

“Anh đang tìm kiếm cái chết sao!” Phương Hoành giận dữ, không nghĩ tới A Phi lại còn dám ra tay, anh ta tiến lên một bước, đưa tay muốn bắt A Phi, thế nhưng lại trực tiếp bị một cái tát ập đến, ngã nhào lên mặt đất.

“Bốp?” Lại là một cái tát, càng thêm giòn giãt!

A Phi không có chút khách sáo nào.

“Chó má” Anh ta hừ một tiếng, “Trước mặt đại ca tôi, vậy mà cũng dám lên mặt như vậy sao?” Giang Ninh ngồi ở đó, dường như cũng không nhúc nhích, cúi đầu nhìn Phương Hoành một cái.

“Một trận lớn như vậy, không chịu được thua sao?” Anh thản nhiên nói, “Mấy người các người kết hợp đào hố lừa người nhảy vào, năm đó hố mà bạc thần bị rơi vào, không phải rất lớn sao?”

“Anh… Anh dám gây rắc rối ở đây, đừng mong có thể đi ra ngoài!”

“A Phi!” Giang Ninh quát một tiếng, A Phi lập tức bước lên, một tay xách Phương Hoành lên, anh ta nâng tay tát vào mặt Phương Hoành.
 
Chương 1349


“Âm ầm” Cánh cửa bị người ta đá mở ra, hơn mười người đàn ông lực lưỡng xông vào.

A Phi chỉ liếc mắt nhìn bọn họ một cái, trên mặt không có sợ hãi, ngược lại còn có một nét vui mừng.

“Quản lý Phương, anh gọi họ đến, thu xác cho anh sao?” Giang Ninh thản nhiên nói, “Anh nói muốn quy tắc, vậy tôi cũng nói quy tắc.” Bây giờ chúng tôi đã giành chiến thắng, trao đổi chip cho tôi, tất cả mọi người đều được tha cái mạng này, nếu không…

Hôm nay, đừng nghĩ đến việc đi ra ngoài!” Sát khí lạnh lẽo, trong nháy mắt bao phủ mấy người Phương Hoành, làm cho bọn họ không khỏi run lên, dường như trong nháy mắt sẽ rơi xuống hầm băng sâu mấy nghìn mét!

“Đừng có lộn xôn!” Thấy những người côn đồ muốn ra tay, Phương Hoành vội vàng kêu to, ‘Dừng tay lại! Dừng lại cho tôi!” Ngón tay A Phi đang khóa vào cổ họng anh ta, anh ta không chút hoài nghi, chỉ cần Giang Ninh hạ lệnh, A Phi sẽ không chút do dự bóp cổ mình!

Phương Hoành kêu to, mười mấy tên cấp dưới lập tức dừng lại, không dám động thêm nửa bước nữa.

“Nơi này là gì, tôi e là anh không biết, phải không?” Phương Hoành cắn răng, vẻ mặt hung ác, “Cho dù hôm nay các người có thể từ nơi này đi ra ngoài, cũng đừng nghĩ sống thêm vài ngày”

“Tôi khuyên anh nên ngoan ngoãn… Ôi, chúa ơi!” Anh ta còn chưa nói xong, A Phi đã không còn kiên nhẫn nữa.

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp!” Anh ta kéo cổ áo Phương Hoành, liên tiếp ập xuống mấy cái tát đến miệng anh ta chảy ra đầy máu!

“Uy hiếp đại ca của tôi sao? Ai đã cho anh can đảm là chuyện đó!” Mười mấy cấp dưới của Phương Hoành muốn xông tới, thế nhưng bọn họ căn bản cũng không dám.

Những người đó, chỉ có thể trơ mắt nhìn mặt Phương Hoành bị A Phi đánh sưng mặt lên mà không dám ra tay!

Tiếng bước chân bên ngoài, ngày càng nhiều, rõ ràng là nhiều người hơn đang bao quanh tầng hai.

Người chơi trong đại sảnh dưới lầu cũng cảm giác được xảy ra chuyện, không nghĩ tới lầu hai lại có động tĩnh lớn như Vậy.

Chơi ở đây trong một thời gian dài, nhiều người biết răng những người lên tầng hai, không bao giờ có người chiến thắng.

Anh ta đang ở sòng bạc này kiếm được một số tiền nhỏ, thì không ai muốn quan tâm đ ến anh ta, nhưng một khi nhận được một số tiền lớn, nhất định là không thể!

Hoặc là, để lại tiền, hoặc, để lại mạng sống!

Nhiều năm như vậy, hình như còn chưa có một người, có thể bình an từ sòng bạc này mà mang đi mấy trăm triệu.

Ngay cả lúc trước bạc thần cũng đều bị tổn thất ở đây.

“Có tiền để giành chiến thắng, mà không có mạng sống để chỉ tiêu.” Những người này căn bản là không hiểu quy tắc, nhất định là thắng quá nhiều, tham lam quá!”

“Đúng vậy, giành chiến thắng một chút cũng tốt, nhưng tốt nhất là đừng để sòng bạc phải ra tay” Không ít người ở đây ngao ngán, có người lắc đầu, thở dài thật vất vả mới có một cao thủ, có thể từ sòng bạc thắng tiền, lại là muốn chết ở chỗ này, cũng có người vui sướng khi người gặp họa, hoàn toàn là bởi vì ghen tị.

Ai cũng biết, trong sòng bạc, lại là mấy sòng bạc lớn, sau lưng đều có thế lực đáng sợ ủng hộ, ví dụ như nhà này, sau lưng chính là thế lực cường đại Ngưu Đường!

Từ trước đến nay, không để ai vào mắt.

Mấy người Giang Ninh lại dám ở chỗ này chiến thắng ăn tiền, đó không phải là muốn chết sao?
 
Chương 1350


Nhìn càng ngày càng nhiều người đánh vào lầu hai, có người dường như đã nhìn thấy, đợi lát nữa thi thể của mấy người Giang Ninh kia bị những người này kéo xuống giống như chó chết.

Lúc này.

Tâng hai.

Hai chân Phương Hoành vô lực, bị A Phi dùng một tay nắm cổ, căn bản là không thoát được.

Mà mấy chục người, đã vây quanh đám người Giang Ninh, đến mức không còn một lỗ hổng nào!

“Quản lý Phương, làm người phải nói quy tắc, lời này là anh nói” Giang Ninh thản nhiên nói, “Hiện tại, trò chơi này, anh có nhận ra không?” Phương Hoành mở miệng, còn chưa nói ra, A Phi đã hung hăng nói.

“Hãy suy nghĩ rõ ràng rồi nói chuyện một lần nữa! Anh chỉ có một cơ hội!” Ngón tay của anh ta đang dần dần dùng sức, sắc mặt Phương Hoành, nhất thời đỏ lên!

Một cảm giác nghẹt thở mạnh mẽ ập đến, làm cho anh ta cảm thấy rằng thời điểm tiếp theo của mình, có thể thực sự chết!

“Nhận… Tôi nhận ra điều đó!” Phương Hoành nghiến răng nghiến lợi.

Anh ta sợ chết nhìn chằm chằm Giang Ninh, trong lòng đã coi Giang Ninh là một người chết rồi.

Không ai có thể giành chiến thăng hàng trăm triệu đô la từ đây!

Càng không có ai, dám trêu chọc Ngưu Đường như vậy, trêu chọc Thanh Môn!

“Trao đổi cho họi” Anh hét lên ngay lập tức.

Rất nhanh, có người chạy tới, cẩn thận kiểm đếm chip của Giang Ninh, sợ mình nhầm lẫn, hại chết Phương Hoành.

“Tổng cộng là 532 triệu đô la” Anh ta tính toán ba lần trước khi mở miệng nói.

Bốn ông già đó, gần như khóc ra máu, họ không phải là không có tiền, nhưng điều này vẫn khiến trong lòng bọn họ đau như cắt!

Quan trọng hơn, mặt mũi của họ … Hoàn toàn bị mất!

“Đổi đi” Giang Ninh thản nhiên nói.

“Số thẻ riêng tư của liên minh ngân hàng, kế toán ngay lập tức chuyển tiền qua” Giang Ninh nhìn cũng không có nhìn thoáng qua, anh đứng dậy, đi tới trước mặt Phương Hoành, đưa tay lên mặt anh ta, nhẹ nhàng võ võ.

Là một người đàn ông mà nói các quy tắc, thì ngay bây giờ tôi sẽ trả lại cho anh.”

Nói xong, Giang Ninh xoay người rời đi, Chu Tiến cũng lập tức đi theo.

Hôm nay cậu ta có động thái này, đã khiến cậu ta hoàn toàn nổi danh ở thủ đô!

Có thể thắng bốn người này, thậm chí còn phá vỡ nguyên tắc của sòng bạc, bốn người cùng Phương Hoành kết hợp đào hố lừa người nhảy vào, quá mạnh!

Không có gì ngoài ý muố truyền khắp toàn bộ thành phố.

Trên tầng hai, Giang Ninh bước ra khỏi phòng.

Hai bên đều là những tên côn đồ, đều lập tức tự động nhường một con đường, không dám ra tay cái tên Chu Tiến, rất nhanh sẽ Giang Ninh căn bản cũng không có nhìn bọn họ một cái, không hề để bọn họ vào mắt, đi thẳng xuống cầu thang, mà phía sau là Chu Tiến cùng A Phi.

Tay A Phi ôm cổ Phương Hoành, vẻ mặt hung tợn, khiến người chơi trong hội trường đột nhiên sửng sốt.

Những người này… Anh vẫn còn sống?
 
Chương 1351


Anh ta không chỉ còn sống, thậm chí còn dám bắt quản lý Phương Hoành làm con tin?

“Sòng bạc này không có khả năng chịu thua” Giang Ninh trực tiếp lớn tiếng nói, “Chỉ muốn thắng, không chịu thua, xin lỗi, tôi chưa bao giờ quen với điều này!” Những người chơi trong đại sảnh, có người âm thầm nhịn không được gật đầu.

Quá xấu hổ.

Một sòng bạc lớn như vậy mà còn dám làm những chuyện này.

Nhìn ánh mắt của những người đó, sắc mặt Phương Hoành có chút khó coi, nhưng anh ta không dám nói thêm một câu nữa, máu tươi trong miệng, làm cho cổ họng anh ta đều có vị tanh, mở miệng, sợ sẽ phun ra.

Tất cả mọi người, đều chủ động tránh ra một đường lớn, Giang Ninh trực tiếp đi tới cửa.

Những người côn đồ trong sòng bạc cũng đi theo ra cửa.

“Được rồi, quản lý Phương một mình đưa chúng tôi là được, không cần quá khách sáo” Giang Ninh đứng ở cửa, quay đầu nhìn đám người kia một cái, lại nhìn thoáng qua Phương Hoành.

Thấy Phương Hoành lắc đầu, một đám người chỉ có thể dừng lại, không dám đuổi theo nữa.

Giang Ninh ngăn một chiếc xe, A Phi lập tức lôi kéo.

Phương Hoành lên xe, ga ầm ầm, phi nước đại mà đi, người phía sau căn bản cũng không dám đuổi theo.

Xe lái hơn một trăm mét, đột nhiên dừng lại, sau đó cửa xe mở ra, Phương Hoành đã bị A Phi dùng một cước đá bay ra ngoài, ngay lập tức một lần nữa khởi động xe, lạnh lùng rời đi.

“Anh Phương! Anh Phương!” Đám người kia thấy thế, vội vàng chạy tới, đỡ Phương Hoành lên.

“Tìm chúng cho tôi! Tìm chúng đi!” Phương Hoành bầm tím cả mặt mày, chửi bới, “Đám phế vật các người, còn đứng ở chỗ này làm gì? Đuổi theo tôi!” Anh ta tức giận đến cả người run rẩy, giọng nói đều trở nên sắc bén, khuôn mặt sưng tím nghiêm trọng đang vặn vẹo, dữ tợn đến dọa người.

“Tôi phải giết anh ta! Giết anh ta đi!” Anh ta cũng chưa từng bị người ta làm nhục nhã như vậy, quản lý sòng bạc này nhiều năm như vậy, đã khi nào anh ta bị người làm như vậy, trước mặt nhiều người mà bị ấn trên mặt đất?

Nhiều người đã chứng kiến điều này, vậy thì ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì đây?

Phương Hoành nổi giận, nhưng cấp dưới vẫn bất đắc dĩ như trước.

Bọn họ chỉ biết một trong số đó họ Giang, còn bọn họ có thân phận gì, hết thảy đều không ai biết, chuyện này phải tra như thế nào?

Nhưng Phương Hoành nổi giận như vậy, đám người bọn họ lại không dám nói gì.

Trên xe cho thuê, A Phi vô cùng hưng phấn.

“Còn muốn đào hố lừa chúng ta nữa không? Tôi muốn đập vỡ sòng bạc của họ!” Trên mặt Chu Tiến có chút sợ hãi, đi theo Giang Ninh làm chuyện này, thực sự là quá k1ch thích.

Vừa mới bị hơn trăm người vây quanh, nhưng biểu tình của Giang Ninh vẫn vô cùng bình tĩnh, ngay cả một nét khẩn trương cũng không nhìn thấy!

Chu Tiến cảm giác, không phải hơn một trăm người bao vây bọn họ, mà là Giang Ninh vây quanh bọn họ!

“Thưa đại ca, chúng ta đi đâu bây giờ?” A Phi vẫn hưng phấn như trước, vừa mới cầm hơn năm trăm triệu đô la đến tay, anh ta không có cảm giác gì, ngược lại còn được đánh Phương Hoành, quá sảng khoái!

“Đương nhiên là tiếp tục, để cho cái tên Chu Tiến hoàn toàn vang dội” Giang Ninh nhìn Chu Tiến một cái, “Đi thôi, đi đến sòng bạc tiếp theo.”
 
Chương 1352


Giang Ninh không hề khách sáo, cơ hội tốt như vậy, có thể làm cho học trò của bạn cũ giành lại chiến thắng trong quá khứ, thì tất nhiên anh sẽ không lãng phí.

Cả đêm, Giang Ninh mang theo hai người Chu Tiến cùng A Phi, quét qua năm sòng bạc lớn ở thành phố!

Năm sòng bạc lớn này, không có ngoại lệ, tất cả đều là sòng bạc dưới trướng của Thanh Môn.

Thẳng đến khi có người phản ứng lại, Giang Ninh đã mang theo Chu Tiến kiêu ngạo mà đi.

Đêm nay, Chu Tiến sẽ trở thành một huyền thoại, Giang Ninh chiến thắng hơn hai tỷ đô la!

Ngoại trừ một vài người chơi lớn ra, chỉ riêng từ bên trong sòng bạc, đã thắng được hơn mười tám tỷ, tương đương với việc đào một miếng thịt lớn từ Thanh Môn.

Không nghi ngờ gì, chờ đến sáng hôm sau, toàn bộ sòng bạc sẽ chấn động.

Mà cái tên Chu Tiến, sẽ làm cho tai tất cả mọi người đều phải sợ hãi!

Và lần này.

Khu phố Tàu, trong một lạc bộ giải trí.

Mấy người Giang Ninh, nằm trên giường massage, có ba kỹ thuật viên đang nhiệt tình xoa bóp thân thể cho bọn họ.

“Thoải mái” A Phi hận không thể hừ ra tiếng, nửa nhắm mắt lại, “Thân thể thoải mái, trong lòng cũng thoải mái” Ở nhà trong một thời gian dài, anh ta đã gần như chán nản.

Rõ ràng anh ta là chuyên gia làm việc thô bạo, nhưng Giang Ninh lại ném vào vị trí đó, cả ngày đối mặt với mấy tên quái vật.

Gặp người mà nói nhảm, gặp ma và những điều vô nghĩa thì quá mệt mỏi.

“Đại ca, sau này đừng để tôi làm việc ở địa ngục trần gian này, tôi thích đánh nhau” A Phi quay đầu, nhìn thoáng qua Giang Ninh, đem khăn che mặt Giang Ninh kéo xuống, “Các người không biết, việc đó rất phức tạp” Anh ta dừng lại và cảm thấy như anh ta đã nói sai.

Giang Ninh làm sao có thể không biết, việc mà anh ta làm phức tạp như thế nào?

Trong công việc này, vị trí của Giang Ninh, là tối cao!

Anh là chiến thần Phương Đông, bảo vệ quốc gia hơn mười năm, không biết giải quyết bao nhiêu lần vấn đề phiền phức, là bộ phận an ninh quốc gia, người đáng tin cậy nhất!

Ngay cả lần này Giang Ninh đi Đông Hải, đều là vì thực hiện nhiệm vụ cuối cùng.

Giang Ninh cảm thấy, địa ngục trần gian, vẫn là quá phức †ạp, anh ta chỉ muốn làm một người bình thường, mà đi Đông Hải, đi gặp Lâm Vũ Chân, Giang Ninh mới có thể thực sự trở về bản tâm của mình.

Đó là cuộc sống mà anh đã muốn sống trong 15 năm.

“Tương lai, anh hãy làm bất cứ điều gì mà anh muốn” Giang Ninh không cầm khăn lên, “Tôi cũng vậy, muốn làm gì, thì làm theo mong muốn của bản thân là được rồi”

“Anh Giang, còn tôi thì sao?” Trên mặt Chu Tiến tràn đầy sương mù, đều không thấy rõ Giang Ninh cùng A Phi.

Thân hình của anh ta có chút gầy yếu, khác hoàn toàn với thân hình của Giang Ninh cùng A Phi, dáng người cường tráng như vậy hoàn toàn bất đồng. Thậm chí còn trắng nõn đến quá mức.

“Cậu?” Giang Ninh kéo khăn xuống, nghiêm túc nhìn Chu Tiến, cười nói, “Anh lúc nào cũng có thể khiến những sòng bạc trong thành phố này phá sản là được rồi” Chu Tiến nghe vậy thì vô cùng hưng phấn.

Trong mắt cậu ta, địa vị Giang Ninh cũng giống như sư phụ của cậu tal Sau đêm nay, thậm chí còn cao hơn!

Cuối cùng cậu ta cũng hiểu được, vì sao sư phụ của cậu ta nói, nghe Giang Ninh luôn luôn không sai.
 
Chương 1353


“Được! Anh Giang!” Chu Tiến lập tức nói, “Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ của anh, khiến cho bọn họ phải phá sản!” Vừa nói xong, cậu ta liền gào thét một tiếng, kỹ thuật viên vội vàng rút tay đang ấn lòng bàn chân của cậu ta, có chút buồn cười nói: “Anh này, huyệt đạo ở đây đại diện cho thận, thận của anh có vẻ hơi yếu đó.” Trong phòng, trầm mặc một lát, chợt Giang Ninh cùng A Phi bộc phát cười to.

Một đêm trôi qua, sắc trời dần dần sáng lên.

Thanh Môn Ngưu Đường.

Bầu không khí nghiêm túc, thậm chí một chút trầm trọng.

Phương Hoành đứng ở đó, ước chừng lúc lâu, không dám mở miệng nói một chữ, biểu tình âm trầm, mang theo một tia thấp thỏm.

Ở trước mặt anh ta có một người người đàn ông khôi ngô ngồi đó, giờ phút này đang vung thanh sắt, đập xuống vun vút!

Trong chốc lát, khi một tiếng âm ầm vang lên, thanh sắt đập xuống đất, làm cho màng nhĩ người ta đau nhức.

Một cây gậy sắt này, có lẽ nặng hơn một trăm cân!

“Đường chủ!” Phương Hoành cắn răng, nhìn Hoắc Tùng toàn thân đầy mồ hôi, có chút do dự, “Là tôi vô năng!” Nhào một tiếng, Phương Hoành trực tiếp quỳ xuống!

Hoắc Tùng không nhìn anh ta mà chỉ cầm lấy khăn lau mồ hôi, lại uống thêm vài ngụm nước, tùy ý để cho Phương Hoành quỳ trên tấm đá lạnh như băng, đầu gối dường như có máu chảy ra.

“Mất bao nhiêu?” Một lúc lâu sau, Hoắc Tùng liếc mắt nhìn Phương Hoành một cái.

“Chủ yếu là bốn ông già bị mất nhiều hơn, mất bốn trăm triệu đô la, chúng ta thì vẫn còn ổn, “ Phương Hoành do dự một lát, ngẩng đầu len lén nhìn Hoắc Tùng một cái, thấy sắc mặt anh ta coi như bình thường, “Chỉ tổn thất hơn ba chục triệu đô la” Giang Ninh vớt được hơn năm trăm triệu, phần lớn số tiền mà anh thẳng, đều là tiền của những người chơi kia, sòng bạc chỉ thua hơn ba chục triệu, so với bốn lão già kia, coi như là tốt rồi.

Hoắc Tùng nghe xong, lại cười ha hả, đi tới trước mặt Phương Hoành, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.

“Từ này của anh, tôi đã nghe rất khó chịu” Trái tim Phương Hoành nhất thời đột nhiên trầm xuống.

“Đường chủ! Thuộc hạ vô dụng!”

“Chỉ có hơn 30 triệu? Anh nghĩ số tiền này, không phải tiền sao?” Giọng nói Hoắc Tùng đột nhiên lớn lên, giống như sấm sét, khiến cho màng nhĩ Phương Hoành đau đớn, “Cho tới bây giờ chưa từng có người có thể lấy tiền từ trong tay tôi, chưa bao giờ!”

“Anh là một con chó vô dụng, mất hơn 30 triệu, mà lại cảm thấy vinh quang, phải không?”

“Đường chủ tha mạng!” Phương Hoành vội vàng dập đầu, đầu óc anh ta ầm ầm, đập vào tấm đá, nhất thời máu tươi chảy ra đầm đìa!

“Tôi có nói là tôi sẽ giết anh không?” Hoắc Tùng vẫn chưa ngu ngốc đến mức đó.

Phương Hoành là một tên thuộc hạ có thể kiếm tiền, nhiều năm như vậy, quản lý sòng bạc dưới danh nghĩa của anh ta, kiếm được không ít tiền cho anh ta, nhưng tổn thất một lần, cũng đã làm cho anh ta rất tức giận.

“Số tiền này, anh phải mang trở lại cho tôi!” Hoắc Tùng nhìn chằm chằm Vào Phương Hoành, trong giọng nói anh ta, đầy sát khí, “Ngoài số tiền này, còn có mạng của những người đó!”

“Được!” Phương Hoành vội vàng gật đầu, “Tôi đã tra được hành tung của họ, nhất định sẽ thu hồi tiền, xin Đường chủ yên tâm!” Anh ta không nghĩ tới, những người Giang Ninh này, thắng tiền từ trong tay bọn họ mà không lập tức chạy trốn, ngược lại công khai lại đi đến sòng bạc khác, giành chiến thắng hơn hai tỷ đô la!

Mấy sòng bạc khác, cũng thuộc về Thanh Môn, mấy đường chủ khác, hiện tại cũng muốn lập tức tìm được bọn họ, giết hết để lấy lại tiền!

“Người của chúng tôi, đã tìm thấy chúng” Ánh mắt Phương Hoành đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nói, “Những tên khốn khiếp này, quá mức kiêu ngạo, sau khi thắng tiền, vậy mà còn dám đi đến khu phố Tàu tắm rửa xoa bóp, thật cho rằng chúng ta không dám làm gì bọn họ sao?” Nghe vậy, Hoắc Tùng hơi nhíu mày.
 
Chương 1354


“Thật sự kiêu ngạo!” Bọn họ dám đắc tội với mấy người dưới trướng Thanh Môn, vậy mà còn dám ra oai như thế sao?

Khóe mắt anh ta giật giật, nhìn chằm chằm Phương Hoành: “Những người đó, từ đâu đến đây?”

“Tôi không biết” Phương Hoành có chút khó xử, sợ mình nói, Hoắc Tùng lại muốn nổi giận, đến lúc đó có thể giết mình hay không, anh ta cũng không dám cam kết, “Chỉ biết bọn họ có rất nhiều tiền, trong đó có một người họ Giang…”

“Họ Giang?” Giọng nói của Hoắc Tùng đột nhiên to lên.

“Có, là họ Giang.” Trong lòng Phương Hoành lộp bộp một tiếng.

“Giang Ninh!” Hoắc Tùng gầm gừ, “Chắc chắn là anh ta! Thật không ngờ, anh ta lại dám ra nước ngoài? Tìm cái chết!”

Hoắc Tùng tựa như một con trâu, giọng nói như sấm sét!

Anh ta nghe xong, trong đầu, lập tức liền nghĩ đến cái tên Giang Ninh, họ Giang, còn kiêu ngạo như vậy? Trong trí nhớ của anh ta, cũng chỉ có một mình Giang Ninh mà thôi!

Thật không ngờ, thứ chết tiệt này, không ở trong nước, mà lại dám ra nước ngoài?

Anh không chỉ xuất ngoại mà còn dám vênh váo, điên cuồng như vậy!

Anh ta là người của Thanh Môn, lại dễ dàng chịu nhục sao?

Hoắc Tùng cảm thấy xương cốt cả người đều đang run rẩy.

Anh ta sống cho đến ngày nay, chưa bao giờ thấy một người kiêu ngạo như vậy!

“Bây giờ anh ta vẫn còn ở đó chứ?” Hoắc Tùng híp mắt, con người thâm thâm, tràn đầy ánh sáng tàn nhãn, “Nhưng đừng để các Đường Chủ khác phát hiện, mạng Giang Ninh này, tôi rất muốn!”

“Được!” Phương Hoành lập tức nói.

Anh ta cũng không nghĩ tới, người đó sẽ là Giang Ninh kia, cái tên đắc tội với Thanh Môn kia, mạo phạm tất cả đồ đệ của Thanh Môn.

Anh ta nên nghĩ về người đó mới đúng!

“Họ vẫn còn ở đó, quá kiêu ngạo!” Vốn anh ta cho rằng, Giang Ninh chỉ dám trốn trong nước, không dám đi ra, thật không nghĩ tới, anh ta không chỉ đến nước ngoài, còn dám lần thứ hai đến làm nhục nhã Thanh Môn và các Đường Chủ.

Giang Ninh ở trong nước, anh ta không có cách nào làm hại, nhưng bây giờ ở nước ngoài, lại còn ở trong sòng bạc!

Họ đã chiếm đóng nơi này trong 20 năm!

Nếu còn không xử lý được Giang Ninh, vậy bọn họ chắc chắn có thể đi chết!

“Còn sửng sốt làm gì nữa?” Hoắc Tùng uống rượu, “Tất cả đi với tôi! Đừng để các Đường Chủ khác đi trước”

“Tôi cảnh cáo các người, cái mạng này của Giang Ninh, nhất định phải chết trong tay Ngưu Đường chúng tai” Hôm nay, Thanh Môn đã bị chia năm xẻ bảy, mấy Đường Chủ luôn xung đột không ngừng, tất cả mọi người đều muốn tiến thêm một bước, không ai để ai vào mắt.

Trong mắt không ít người, đang nhìn chăm chằm vào vị trí môn chủ!

Hoắc Tùng cũng vậy.

Hiện tại, ai giết Giang Ninh, ai rửa nhục cho Thanh Môn thì người đó càng có uy tín hơn!

Đây chính là một cơ hội tuyệt vời, là cơ hội của Hoắc Tùng, đi trước các Đường Chủ khác.
 
Chương 1355


Anh ta ra lệnh một tiếng, Ngưu Đường có hơn trăm người, lập tức đi theo anh ta, hướng về phía nhà nghỉ ở khu phố Tàu.

Còn có nhiều người sau khi nhận được mệnh lệnh, từ bốn phương tám hướng chạy tới, lửa giận của bọn họ bừng bừng như muốn thiêu đốt, không giết Giang Ninh, vậy đối với bọn họ mà nói, chính là sỉ nhục lớn hơn!

Và lúc này.

Khu phố Tàu, bên trong nhà nghỉ.

Giang Ninh nằm sấp ở đó, cả người thoải mái.

“Tại sao chúng vẫn chưa đến?” A Phi ngẩng đầu lên, thấy trời sáng, “Nếu không đến, tôi sẽ quay lại” Chu Tiến đã bị anh ta đuổi về, dù sao cảnh tượng phía sau quá k1ch thích, cậu nhóc không thể nhìn nhiều.

Anh ta quay đầu, nhìn Giang Ninh một cái, thấy Giang Ninh híp mắt, tựa như có chút mệt mỏi.

“Đại ca?” A Phi hét lên một tiếng, đột nhiên cười xấu, “Có phải là người đàn ông đã kết hôn, thì đều rất dễ mệt mỏi sao? Kiểu giống như cơ thể đã bị rỗng ra” Mí mắt Giang Ninh cũng không nhấc lên.

“Tôi nghĩ anh bị ngứa miệng à” Anh nói nhẹ nhàng, “Nói linh tinh một lần nữa, tôi có thể đánh cho anh cũng bị rỗng như vậy đó” A Phi cười hắc hắc, không dám dài dòng nữa.

Trời đã sáng, người đến, còn chưa tới, hai người bọn họ cố ý để lại dấu vết, nhưng những người này, dường như động tác vẫn còn quá chậm.

Hai người không đợi nữa, nhanh chóng đứng dậy, thay quần áo chuẩn bị rời đi.

Họ đang trên đường đi, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng bước chân vội vàng!

“Nhanh lên! Thôi nào, đi thôi, ở đây đã bị bao quanh”

“Anh đang làm gì vậy? Anh là ai, sao anh có thể đột nhập vào cửa hàng của tôi như thế này?”

“Ra khỏi đây đi! Dám cản trở chúng tôi thì đừng trách chúng ta không khách sáo!” Bên ngoài, một trận cãi vã kịch liệt, sau đó có tiếng bàn ghế bị lật.

Ông chủ nhà nghỉ vừa tỉnh lại, đã thấy có người xông vào, không đợi anh ta ngăn cản, bàn ghế bên kia đều bị bọn họ hất lên.

“Các người… Làm thế sao các anh có thể làm như vậy chứt”

“Bốpt” Phương Hoành dẫn đầu, giơ tay lên đánh một cái tát, trực tiếp ập lên mặt ông chủ, “Ít nói nhảm với tôi! Tối qua chỗ anh có hai người đàn ông đến tắm không?”

“Dám giấu diếm thì ông đây sẽ lấy mạng anh!” Anh ta bị Giang Ninh khiến cho tức giận, giờ phút này đều phát ti3t trên người ông chủ nhà tắm.

Thấy ông chủ nhà tắm không nói gì, Phương Hoành dùng một cước đá anh ra, rống to một tiếng: “Cho tôi vào tìm kiếm!” Nói xong, anh ta đi đến trước mặt Hoắc Tùng, cung kính nói: “Đường Chủ, cấp dưới anh ta nói, không thấy bọn họ rời đi, khẳng định vẫn còn ở trong đó!” Giang Ninh và mấy tên khốn kiếp này, chỉ sợ còn đang ngủ.

Bọn họ quá kiêu ngạo, thực sự coi Thanh Môn là nơi dễ dàng để trêu chọc sao?

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp!” Không đợi Hoắc Tùng mở miệng, mấy người vừa mới xông vào phòng, trực tiếp bay ra, nặng nề ngã xuống đất, nhất thời không thể nói được gì.

Hoắc Tùng quay đầu, chỉ thấy cửa phòng có hai người đi ra, con ngươi lập tức co rút lại.

Tôi tưởng anh sẽ không đến” Giang Ninh nhìn lướt qua, thấy ông chủ nhà tắm bị đánh ngã xuống đất, nhất thời nhíu mày.

Anh đi qua và lập tức nâng ông chủ nhà nghỉ lên.
 
Chương 1356


“Xin lỗi, những người này đang hướng về phía tôi” Ông chủ không dám nói chuyện, chỉ biết đứng đó run rẩy.

Giang Ninh nhìn lướt qua một vòng, nhìn thoáng qua bàn ghế bị đập vỡ trên mặt đất: “Anh tính toán, mất bao nhiêu tiền, tôi bảo bọn họ bồi thường cho anh, kể cả tiền thuốc men”

“Thật sự iêu ngạo!” Nghe vậy, Hoắc Tùng cười lạnh.

Còn yêu cầu họ bồi thường?

Anh lại còn muốn chỉ phí y tế sao?

Hôm nay Giang Ninh chắc chắn sẽ chết!

Ngay cả ông chủ nhà tắm này cũng phải chịu thay anh ta!

“Đừng nói nhảm, giết họ đi!” Đây là cơ hội ngàn năm một lần, Hoắc Tùng không muốn bị các Đường Chủ khác cướp đi, nếu Giang Ninh ở trước mặt mình, mà không giết anh, chức Đường Chủ của anh ta, còn có mặt mũi gì?

Vừa dứt lời, hơn trăm người vung gậy sắt trong tay lên, toàn bộ vây giết!

Khuôn mặt của ông chủ nhà tắm đều sợ hãi đến trắng bệch, thật sự là không còn chút máu!

“Anh lùi lại” Giang Ninh nhẹ giọng nói, sau đó đột nhiên anh ngẩng đầu lên, ánh mắt như ngọn đuốc!

Con ngươi lạnh lẽo, mấy người cứng rắn đang vọt tới, nhất thời cả người run lên, dường như bị một con mãnh thú khát máu nhìn chăm chằm, sợ hãi đến cực điểm.

“Bốp!” Di chuyển!

Giang Ninh di chuyển, quá nhanh!

A Phi thấy thế, thầm mắng một tiếng, vội vàng đi theo, anh †a biết, nếu tay chân anh ta chậm một chút, thì cũng không còn vui nữa!

Gần như có hai tia chớp lóe lên, Giang Ninh và A Phi đồng thời xuất phát, giống như hai con khủng long bạo chúa hình người, vọt vào trong đám người Ngưu Đường.

Giết hết!

Âm ầm!

Âm ầm!

Âm ầm!

Nắm đấm cuồng bạo, Giang Ninh dùng một quyền đánh ra, trực tiếp đập lên một người, tên đó kêu thảm thiết một tiếng, lưng đã nổi lên cục lớn, xương cốt răng rắc một tiếng giòn tan, không biết đã gấy thành mấy đoạn!

Cả người tựa như ngôi sao băng, bay ngang ra ngoài.

Anh cực kỳ kiêu ngạo không cần thêm thủ đoạn gì, chỉ dựa vào nắm đấm mà càn quét đại quân!

Đối phó với những người như thế này, không cần mất quá nhiều sức lực.

Chỉ chốc lát sau, mấy chục người ntên này xuống đất, không nhúc nhích được, chỉ biết kêu thảm thiết liên tục.

“Giết anh ta đi! Lên đây! Đi thôi!” Sắc mặt Phương Hoành biến đổi lớn. Nghĩ đến hai người Giang Ninh, lại đáng sợ như vậy.

Anh ta vừa rút ra một cây gậy thép, chuẩn bị xông lên, đột nhiên, trước người có một trận cuồng phong đánh tới, hung hăng nhào vào mặt anh ta.
 
Chương 1357


“Người đầu tiên chết là anh!” A Phi quát lớn một tiếng.

Không đợi Phương Hoành phản ứng, một nắm đấm to lớn, trực tiếp đập vào mặt anh ta!

“Bốp!” Máu chảy như suối!

Toàn bộ khuôn mặt Phương Hoành bị lõm vào, xương mũi bị vỡ thành mấy đoạn!

“An Phương Hoành trực tiếp ngửa mặt xuống đất, hai tay ôm mặt mình, thê lương kêu thảm thiết, cả người tựa như tôm sú, co lại thành một đoàn, cả người anh ta run rẩy!

A Phi căn bản cũng không có dừng tay, điên cuồng vô cùng!

Anh ta thực sự ngột ngạt đến phát điên.

Nếu Giang Ninh không đưa anh ta ra ngoài, anh ta thật sự nổ tung.

Lúc này, cho dù là Giang Ninh cũng không bảo được A Phi, anh ta vọt vào trong đám người, như mãnh hổ xuống núi!

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp!” Nắm đấm mạnh mẽ, kèm theo tiếng cười điên cuồng của A Phi, khiến cho da đầu người ta đều có chút tê dại.

Cho dù là Hoắc Tùng cũng không nghĩ tới, hai người Giang Ninh lại có thể mạnh mẽ như vậy.

Anh ta cảm giác, hai người Giang Ninh, dường như căn bản là cố ý ở đây chờ bọn họ, hơn nữa, đã chờ đến không thể chờ nổi!

“Giết họ cho tôi!” Hoắc Tùng rống to một câu, anh ta nắm chặt hai tay, hai mắt như chuông đồng, nhìn chằm chằm Giang Ninh, “Anh, là của tôi!” Giết Giang Ninh, có thể tiến thêm một bước so với các Đường Chủ khác.

Hoắc Tùng trực tiếp xông tới, vung nắm đấm lên, hướng về phía Giang Ninh đang quay lưng về phía mình, hung hăng đập vỡ.

“Bốp!” Nhưng đột nhiên, giống như phía sau gáy Giang Ninh có thêm con mắt nữa, anh đưa ra một bàn tay, trực tiếp nắm lấy cánh tay Hoäc Tùng.

Thân hình hai người chênh lệch rất lớn, Hoắc Tùng so với Giang Ninh, cao hơn anh một cái đầu, ngay cả thân hình cũng lớn hơn một vòng.

Nhưng tay anh ta dừng ở giữa không trung lại bị Giang Ninh năm chặt, sau đó bị kéo theo!

“Tôi là của anh à?” Giang Ninh chậm rãi xoay người lại, giọng nói rất nhẹ, lại giống như sấm sét nổ tung bên tai Hoắc Tùng, “Chỉ sợ người như anh, không chịu nổi!” Anh mạnh mẽ dùng sức, cánh tay Hoắc Tùng trực tiếp bị anh cắt đứt!

“AP Sắc mặt Hoắc Tùng trắng bệt.

Thân thể của anh ta cực kỳ cường tráng, đã luyện cõ công cao cường, lại còn ngâm mình trong bồn tắm mười mấy năm, gân cốt so với người bình thường, không biết mạnh đến bao nhiêu.

Nhưng vẫn bị Giang Ninh bẻ gãy tay?

“Bốpt” Không đợi Hoắc Tùng phản ứng, Giang Ninh dùng một cước đá mạnh ra, hung hăng đá vào bụng Hoắc Tùng, trực tiếp đá anh ta bay ra ngoài, trượt trên mặt đất hơn mười mét, đụng vào tường, nhất thời không có động tĩnh.

Đường đường là Đường Chủ của Ngưu Đường, vậy mà ở trước mặt Giang Ninh, ngay cả một chiêu cũng không chống đỡ nổi!

Trong chốc lát, người của Ngưu Đường hoảng hốt.

Bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới, hai người Giang Ninh, có thể đánh bọn họ tan tác như vậy.
 
Chương 1358


Không nói Giang Ninh mạnh mẽ đến đáng sợ trước mắt này, chỉ cần A Phi như người điên, căn bản không ai có thể chống đỡ được!

Không quá hai phút, trên mặt đất đã có rất nhiều người nằm rạp xuống, thê lương kêu thảm thiết, không ai còn có thể đứng lên.

Phương Hoành thì đang co giật trong chốc lát, sau đó hoàn toàn ngất xỉu, vẻ mặt đầy máu.

Giang Ninh đứng ở đó, nhìn lướt qua một vòng, trong mắt chỉ có khinh thường, không hề che giấu chút nào.

“Thật là ồn ào” Anh mở miệng.

Ngay lập tức, toàn bộ nhà tắm này đều im lặng!

Không ai dám tạo ra một âm thanh nào nữa.

Cho dù có đau đớn đến mấy, cho dù có khó chịu hơn nữa, thì cũng chỉ đành cắn răng chịu đựng, cũng không dám phát ra một chút tiếng động nào khiến Giang Ninh mất hứng.

“Âm ầm” A Phi kéo Hoắc Tùng tới, tựa như mang theo một xác chết.

“Đánh chết!” Anh ta dùng một cước đá Hoắc Tùng ngã xuống đất, hừ nói: “Ngưu Đường rất uy phong sao, muốn mạng của chúng ta sao? Ai đã cho anh can đảm này đó?” Hoắc Tùng bị đau, nghiến răng nghiến lợi.

“Anh…

“Bốp!” Giang Ninh giơ tay lên tát một cái, “Giết tôi sao?” Anh híp mắt lại, sát khí lạnh lẽo, khiến Hoắc Tùng không khỏi run lên.

Anh ta không biết vì sao, vừa rồi còn nói những lời ngoan độc, khi bị Giang Ninh nhìn chằm chằm,giờ phút này lại nói không nên lời.

Loại sợ hãi này, là đến từ đáy lòng, muốn đè nén cũng không đè nén được!

“Trên đời này, có rất nhiều người muốn giết tôi, bọn họ mạnh hơn anh, so với anh thì có thân phận hơn, nhưng hiện tại…” Giọng nói Giang Ninh, tựa như đến từ Địa Ngục, cực kỳ lạnh lếo, “Đều đã chết!” Hoắc Tùng run rẩy.

“Anh, các anh… Dám ra nước ngoài! Thanh Môn sẽ không bỏ qua cho các người…”

“Anh có sai không? Thôi đi.” Giang Ninh đưa tay võ võ mặt Hoắc Tùng, “Tôi đến nước ngoài, chính là không muốn tha cho Thanh Môn các người” Con người Hoắc Tùng đột nhiên co rúm lại, tràn đầy sợ hãi!

Giang Ninh… Anh ra nước ngoài, chống lại Thanh Môn?

Anh quá kiêu ngạo!

“Tôi ở trong nước chờ anh mà chưa bao giờ thấy anh đến” Giang Ninh lắc đầu, “Tôi rất thất vọng đó, nếu các người không dám trở về, vậy thì tôi phải đến đây, để cho các người…

Mãi mãi, cũng không thể quay lại!” Hoắc Tùng thực sự sợ hãi.

Trước đó, anh ta cũng không để Giang Ninh vào mắt, nhưng giờ phút này, thực sự quỳ trước mặt Giang Ninh, anh ta có thể cảm giác được, trên người Giang Ninh tản mát ra cái loại sát khí đáng sợ này!

Giống như khí chất vốn có trên người anh!

“Anh, anh định giết tôi à?” Anh ta run rẩy nói, cổ họng có chút khô ráo, “Môn chủ Thanh Môn của tôi…”

“Anh ta cũng sẽ chết như vậy” Giang Ninh không nói những lời vô nghĩa dư thừa, “Các người, đều phải chết” Nói xong, ngón tay anh ta ở trên trán Hoắc Tùng, mạnh mẽ bắn một phát…

Giống như một quả dưa hấu!
 
Chương 1359


Cả người Hoắc Tùng, mạnh mẽ ngửa ra sau, trên trán đều là máu tươi đang ào ào chảy ral Đường Chủ Hoắc Tùng của Ngưu Đường, đã chết!

Cấp dưới của Hoắc Tùng vây quanh, ai nấy đều hoàn toàn ngây dại, ngay cả tay chân cũng không nghe theo bản thân, tựa như rơi vào hầm băng, bọn họ đã bị đóng băng hoàn toàn.

“Ông chủ, mất bao nhiêu ở đây” Giang Ninh quay đầu, nhìn ông chủ nhà nghỉ một cái, nhưng ông chủ nhà nghỉ, làm sao dám nói chuyện.

Anh ta đang vô cùng sợ hãi.

“Nếu như bọn họ làm hỏng một thứ gì đó, thì phải bồi thường gấp mười lần” Giang Ninh quay đầu, nhìn lướt qua những đệ tử Ngưu Đường vẫn còn ngã xuống đất, “Trong vòng năm phút, tôi muốn thấy tiền bồi thường ngay tại chỗ” Vừa dứt lời, những người ngã xuống đất, ai nấy đều điên cuồng, bò cũng phải vọt tới trước mặt ông chủ nhà nghỉ, dập đầu cầu xin tha thứ, hỏi anh ta muốn bồi thường bao nhiêu.

Ông chủ nhà nghỉ thực sự sợ hãi.

“Một chiếc ghế trị giá mười nghìn đô la” Giang Ninh hình như đang lẩm bẩm, nhưng anh ta vừa nói xong, tên vừa mới ra tay đập ghế, lập tức lấy điện thoại di động ra, vừa sợ tới mức run rẩy, vừa chuyển tiền cho ông chủ nhà nghỉ.

“Một cái bàn, năm mươi nghìn đô-la.”

“Một cây chổi, mười nghìn đô-la”

“Một tấm sàn nhà, mười nghìn đô-la” Giang Ninh tự mình nói chuyện, hơn trăm đệ tử Ngưu Đường của Thanh Môn, chỉ sợ tốc độ chuyển tiền của mình quá chậm, khiến Giang Ninh mất hứng.

Bọn họ mặc kệ ông chủ muốn bồi thường bao nhiêu, cũng nhanh chóng chuyển tiền!

Ngay cả Hoắc Tùng, Đường Chủ Ngưu Đường của bọn họ, là một cao thủ thực lực mạnh mẽ, cũng đã bị Giang Ninh, dùng một ngón tay bắn chết.

Anh ta còn muốn chống cự nữa sao?

Năm phút sau.

Biểu hiện của ông chủ nhà nghỉ có chút tê dại, nhận được tin chuyển khoản, cộng lại ước chừng hơn sáu triệu đô la, Cả đời anh ta cũng không kiếm được số tiền này!

“Ông chủ, tuổi anh cũng không còn trẻ, lá rụng về cội, trong nước bây giờ phát triển rất tốt” Giang Ninh đưa tay, vỗ võ bả vai anh ta, không nói gì, mang theo A Phi xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng Giang Ninh và A Phi, môi ông chủ nhà nghỉ giật giật, trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh quê hương.

“Đại ca, đánh chưa đã, kế tiếp đi đâu?” Xa xa, truyền đến giọng nói của A Phi.

A Phi vẫn phấn khởi như trước, hận không thể lập tức đi đến sòng bài tiếp theo, khiến bọn họ đều bị tiêu diệt!

Theo Giang Ninh, sống một cuộc sống như vậy, mới thật sự sảng khoái!

“Ở phía bên kia, bọn họ có thể đang bắt đầu” Giang Ninh thản nhiên nói.

Anh không muốn đi tìm một Ngưu Đường khác ngay lập tức Mười hai Ngưu Đường, muốn đi tìm một cái, không khỏi quá phiền muộn.

Còn không bằng chờ bọn họ đến tìm mình.

Một Ngưu Đường mà thôi, đã tổn thất rất nhiều, môn chủ của Thanh Môn hẳn là sẽ vô cùng đau lòng.

Như vậy cùng xót lắm chứ, thế nhưng anh ta có dám ra ngoài không?

Anh đã để cho đám người Anh Cẩu canh gác bên ngoài nhà họ Bảo, không cho Bảo Vinh Đông có bất kỳ cơ hội chạy trốn nào.

Thanh Môn muốn hủy hoại, anh còn có thể nhịn được sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom