Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3327: “Cứu người trước đã”


“Vậy thì lạ thật”, Yên Lão Đạo xuýt xoa, trong đôi mắt đầy ý tứ.



Advertisement

“Ông có bí quyết gì về phương diện này không?”, Long Nhất cất gương đi rồi nhìn sang Yên Lão Đạo.



“Không có”, Yên Lão Đạo vuốt râu, “gương không chiếu được ra người thì đó chính là sự tồn tại vô hình, theo như kinh nghiệm đọc hiểu nhiều năm nay của Lão Đạo ta thì tình trạng này của hắn có lẽ chỉ có một khả năng”.



“Khả năng gì?”, Long Nhất tò mò nhìn Yên Lão Đạo.



“Ta có thể nhìn ra mà ngươi lại không nhìn ra sao?”, Yên Lão Đạo chớp mắt nhìn Long Nhất.



“E rằng cái chúng ta nhìn thấy là giả tượng thôi”, Long Nhất hít vào một hơi thật sâu, “hắn là người đã dùng tới rất nhiều cấm kị, chỉ cần nhìn là có thể nhận ra chắc chắn không phải là đáp án chính xác.



.......


Trời gần sáng, Diệp Thành mới mở đôi mắt mỏi mệt ra, nhưng trong đôi mắt lại vẩn đục, đầu óc toàn một mớ hỗn độn.



Yên Lão Đạo và Long Nhất đã tìm thấy một nơi thoải mái để nghỉ ngơi, bọn họ tối sầm mặt nhìn Diệp Thành, “đừng nói với chúng ta ngươi đã quyê chuyện ở Minh Giới rồi đấy, nếu không thì chúng ta không tin đâu”.



“Ta không hiểu hai người đang nói gì”, Diệp Thành day trán, hắn không hề có chút kí ức gì về Minh Giới cả.



“Hay lắm, quên thật rồi”, Long Nhất chép miệng.

“Ta thấy không phải quên đâu, mà là hắn đã bị xoá đi hết kí ức rồi”, Yên Lão Đạo vuốt râu, “điều khiến ta bất ngờ đó là sự tồn tại vô thượng ở Minh Giới lại thả hắn về”.



“Việc này mà đem đồn ra ngoài thì có thể đồn thổi đến hết đời”, Long Nhất tấm tắc.



“Cứu người trước đã”, Yên Lão Đạo giơ tay tạo ra lực hút rồi lấy một đạo hoàng phù trong lòng Diệp Thành ra, bên trong còn phong ấn một phần hồn ba phần phách của Lâm Thi Hoạ, cũng may không gặp vấn đề gì.



Một phần hồn và ba phần phách được thả ra lập tức bay vào trán Lâm Thi Hoạ.



Lâm Thi Hoạ đang ngủ sau thì cơ thể chợt run rẩy, phần trán có thần hoa hiển hiện, cô chưa tỉnh lại luôn, hồn và phách quay về với cơ thể cần chút thời gian để dung hợp, dù sao cũng đã chia cách quá lâu rồi.



Phía này, Diệp Thành vẫn đang day trán, hắn chắc chắn trước đó mình đã đi qua nơi nào đó nhưng lại không hề có chút kí ức nào, không phải hắn không có kí ức mà bây trờ trong đầu hắn là một mớ hỗn độn, thần trí hỗn loạn”.



“Ngươi lại làm được chuyện tốt đẹp rồi”, Long Nhất ngồi xuống giơ ngón tay tỏ ra tán thưởng Diệp Thành.



“Có phải ta từng tới Minh Giới không?”, Diệp Thành nhìn Long Nhất.



 
Chương 3328: Chào mừng muội quay lại!


“Không những từng tới đó mà còn đụng phải sự tồn tại vô thượng ở Minh Giới, có lẽ phần kí ức đó của ngươi đã bị xoá rồi, tuy nhiên ngươi cũng nên chúc mừng vì phần kí ức đó được xoá đi chứ không phải bị gạch tên khỏi cuộc đời này, ngươi còn có thể sống sót quay về quả thực đó là sự may mắn vô cùng rồi, nên vui lên hiểu chưa?”



“Còn có cả chuyện này sao?”, Diệp Thành day trán, hắn nhớ lại sự việc trước khi hắn vào Minh Giới, Long Nhất và Yên Lão Đạo cảnh cáo hắn những gì nhưng lại quên đi pháp tắc vì sao lại đụng vào Minh Giới và sự tồn tại vô thượng.

Advertisement



“Tim ta vẫn còn thấy nhói đau”, nghĩ rồi Diệp Thành vô thức ôm ngực.



“Lão Đạo ta ra ngoài chút”, Yên Lão Đạo vươn vay đứng dậy.



“Ta cũng ra ngoài một lát”, Long Nhất xoa xoa cái đầu trọc lốc của mình rồi cũng đi cùng Yên Lão Đạo, sau đó không quên liếc nhìn Diệp Thành với ánh mắt đầy ý tứ: “Đừng có biến mất đấy”.



Suy nghĩ của Diệp Thành bị gián đoạn, hắn nghe mà không hiểu gì.



Phía này Lâm Thi Hoạ đã tỉnh lại, cô mở mắt, đôi mắt mơ mằng.



Lâm Thi Hoạ hiện giờ có thể coi là đã hồi phục về trạng thái bình thường, thần trí không còn sợ hãi như trước nữa, cơ thể cũng thôi run rẩy, cô đảo mắt nhìn tứ phương, cuối cùng nhìn sang Diệp Thành: “Ngươi là ai, đây là đâu?”



Diệp Thành mỉm cười, hắn lập tức đứng dậy sau đó gảy ra tiên quang.



Tiên quang bay vào, cơ thể Lâm Thi Hoạ run lên, khuôn mặt đau khổ.







Hự!



Sau tiếng hự vang lên, cô chợt ôm đầu đau đớn, thân hình run rẩy, một loạt kí ức ùa về, từng cảnh tượng xưa kia, từng khuôn mặt quen thuộc dần hiện lên trong kí ức.




Cô tên là Lâm Thi Hoạ, là đệ tử của Hằng Nhạc Tông, đồ đệ của Thái Hư Cổ Long, sư muội của Thánh Chủ Thiên Đình.



Trong kí ức sâu thẳm, đó là phía sau núi Hồ Tiên Nhi, một bàn tay ấm áp kéo cô ra khỏi địa ngục.



Kí ức cuối cùng của cô chính là trên lưng thanh loan, cô dựa vào lòng người đó, mỉm cười kết thúc cuộc đời, cho dù cả trăm năm trôi qua, cho dù luân hồi tới kiếp này thì vẫn còn hơi ấm đó theo cô.



Trong chốc lát, đôi tay ôm đầu chợt bưng lấy khuôn mặt dàn dụa nước mắt, cô thẫn thờ nhìn Diệp Thành, khuôn mặt đó giống hệt với trong kí ức của cô.



Chào mừng muội quay lại!



Diệp Thành mỉm cười, đôi mắt dàn dụa nước mắt.



Diệp Thành!



Lâm Thi Hoạ tiến lên trước lao vào lòng Diệp Thành, đôi bàn tay cô nắm chặt như muốn dùng hết sức mình, khuôn mặt áp vào ngực hắn, chỉ muốn nghe tiếng nhịp tim hắn đập dồn dập.



 
Chương 3329: “Không biết là tư thế gì nhỉ?”


Trong địa cung chìm vào yên tĩnh, chỉ còn tiếng nấc nghẹn của nữ tử.



Lại là màn đêm buông xuống, bên trong địa cung vang lên tiếng nói nhưng từng câu nói lại mang theo sự cảm khái và chất chứa nỗi niềm.

Advertisement



Bên ngoài địa cung, Long Nhất, Tư Đồ Nam, Ngưu Thập Tam, Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân quỳ xuống thành một hàng, xoa xoa tay, chốc chốc lại bịt tai lại nghe động tĩnh bên trong địa cung, nhưng nghe cả ngày cũng không nghe ra động tĩnh gì cả.



“Sao mà không thấy gì nhỉ?”, Long Nhất xoa xoa cái đầu trọc lốc.



“Tên tiện nhân Diệp Thành kia tám phần là đã khoá môi Lâm Thi Hoạ không cho chúng ta nghe thấy gì cả”.



“Ta thấy có khả năng này lắm”, Ngô Tam Pháo thở dài.



“Xem ra hắn nhịn lâu rồi”.



“Không biết là tư thế gì nhỉ?”



“Chi bằng mở Thanh Nguyệt Tiên Tử nhìn xem?”, Thái Ất Chân Nhân xoa cằm quay đầu sang nhìn mấy người khác.



“Vậy...không được ổn lắm nhỉ?”, mấy người lời nói đến miệng rồi thì chợt dừng lại rồi nhìn nhau bằng ánh mắt thần bí, tất cả xoa tay giảo hoạt, đôi mắt sáng hẳn lên.



Thế nhưng nhìn mãi nhìn mãi bọn họ chỉ thấy một bàn tay màu vàng kim vung ra ngoài.



Bốp!

Sau tiếng động chát chúa vang lên, mấy người trước đó còn khom người đứng ngồi trước cửa địa cung đã bay lên trời, điều đáng nói là bộ dạng của bọn họ không đâu vào với đâu khiến các tu sĩ của Thiên Đình vô thức ngẩng đầu nhìn.



Diệp Thành bước ra, bên cạnh hắn còn có Lâm Thi Hoạ.



Diệp Thành liếc nhìn hư thiên như thể có thể trông thấy mấy tên đê tiện phía Long Nhất.



Sư huynh, ta đi dạo vài vòng!



Lâm Thi Hoạ cười e thẹn, cô chạy đi thật nhanh giống như một tiểu cô nương chưa từng biết thế giới là gì, cứ gặp ai đó đều chào hỏi rất nhiệt tình, nơi này đều là người của Đại Sở nên đương nhiên phải quan sát lâu hơn, được gặp người cùng quê hương ở nơi đất khách quê người thật ấm lòng biết bao.



Đêm tối, bầu không khí của Thiên Đình vẫn rất náo nhiệt.



Có điều có vài người vẻ mặt lại hết sức kì quái, giống như Long Nhất, giống như Tư Đồ Nam hay Ngô Tam Pháo, Ngưu Thập Tam và Thái Ất Chân Nhân, tất cả đều đang ôm mặt.



Cảnh tượng yên bình kéo dài không được bao lâu thì chợt có một tiếng động ầm vang dội tới.

Kết giới hộ tinh của Đại Sở Tinh bị phá vỡ.



 
Chương 3330-3331: 3330: Trận thế lớn quá! - 3331: Đánh, đánh chết cho ta!


3330: Trận thế lớn quá!



Diệp Thành đứng dậy, hắn nheo mắt nhìn tinh không.



Chỉ thấy tinh không mênh mông bị một bóng đen che lấp, có lẽ số lượng người qúa nhiều nên đã khiến cả thiên địa bị che kín.



Lại là Sâm La Điện!



Phía Long Nhất cũng đứng dậy, vả lại còn tỏ ra rất hùng hồn.



Rầm! Rầm!



Hư thiên rung chuyển, cả Đại Sở Tinh chấn động!



Kẻ cầm đầu chính là người của Sâm La Điện, chỉ tính tu sĩ của Sâm La Điện cũng đã có tới hơn ba trăm nghìn người.



Ngoài người của Sâm La Điện ra còn có thế lực của tám phương, bọn họ giống với Hoá Long Tông trước đó, có thế lực phụ thuộc Sâm La Điện nên đã kéo tới không ít tu sĩ, trong đó có cả Thánh Nhân, cũng không thiếu Chuẩn Thánh, nếu đếm kĩ và thêm cả Sâm La Điện thì cũng phải có tới hơn triệu người.



Chín Thánh Nhân, cả trăm Chuẩn Thánh!

 




Hai Thánh Nhân hắc bạch bị Diệp Thành lừa trước đó mặt mày thay đổ, trận dung hiện tại quá lớn.



Ba mươi nghìn đấu với cả triệu!



Diệp Thành lại bước lên đỉnh núi trung tâm của thế cửu long củng thiên, vả lại còn khiến đỉnh núi đó cao lên cả nghìn trượng để trở thành đỉnh núi cao nhất trong tiên sơn với cả nghìn đỉnh núi này.



Tiếp đó, đại trận tuyệt sát trong hư thiên lại lần nữa tổ ra, Diệp Thành vẫn tỏ ra hùng hồn, chất ba mươi triệu nguyên thạch.

 

Phía Long Nhất cũng không nhàn rỗi, bọn họ lần lượt bay lên đỉnh núi khôi phục sát trận.



Rầm! Đoàng!



Sâm La Điện và tám thế lực phụ thuộc, tổng cộng chín bên đã sát phạt tới, chín tuyệt sát trận trong hư thiên nằm ở chín hướng của tiên sơn, vả lại người duy trì trận pháp còn là Thánh Nhân.



Ngoài sát trận tuyệt sát trong hư thiên thì còn có rất nhiều sát trận tuyệt sát khác và pháp trận công kích, tất cả đều được sắp đặt ở tứ phía trong chư thiên.



Trận thế lớn quá!



Diệp Thành cười lạnh lùng, hắn vặn cổ.



Giết, giết cho ta!



3331: Đánh, đánh chết cho ta!

 

Nguồn không có nội dung chương, mong độc giả thông cảm!
 
Chương 3332: Kẻ nào lui kẻ đó chết!


Trong chốc lát, lại liên tiếp có hai Chuẩn Thánh nữa bị Diệp Thành điểm danh, vả lại còn bị tuyệt sát một cách dứt khoát.



Advertisement

Kẻ nào lui kẻ đó chết!



Có lẽ nhìn ra sự nhụt chí của các Chuẩn Thánh ở thế lực phụ thuộc nên Thánh Nhân của Sâm La Điện gằn lên phẫn nộ.



Trong lúc bất lực, những Chuẩn Thánh kia đành bấm bụng xông lên tế ra pháp khí bản mệnh của mình.



Phụt! Phụt! Phụt!



Diệp Thành vẫn đang ngự động tuyệt sát trận thi triển thần uy điểm danh từng tên một.



Phụt! Phụt! Phụt!



Phía Long Nhất cũng hăng máu, từng đạo thần mang nối tiếp nhau, mỗi một đạo thần mang đều ngắm chuẩn đối phương, đâm xuyên kẻ địch, bắn ra từng lượt máu.




Thế nhưng số lượng của kẻ địch lại quá đông, vả lại chúng còn liều mạng xông lên nên đó là áp lực lớn đối với Thiên Đình.



Lúc này, chín hư thiên tuyệt sát trận của Sâm La Điện đã di chuyển vào trong phạm vi tấn công.



Giết!



Chín tuyệt sát trận đã hoàn toàn hồi phục lần lượt ngắm chuẩn kết giới Thiên Đình.


Điều đáng nói đó là uy lực của hư thiên tuyệt sát trận mạnh hơn rất nhiều so với công kích trận pháp và tuyệt sát trận thông thường, từng đạo thần mang đánh ra khiến kết giới của Thiên Đình trụ rung chuyển, nếu theo đà này thì không quá ba canh giờ nữa kết giới sẽ không thể trụ được với từng đòn công kích của Sâm La Điện.



Có điều Thiên Đình đâu phải ngu ngốc, đương nhiên người của Thiên Đình sẽ không đứng chịu trận.



Xem ai sợ hai, ta xem các ngươi công phá được kết giới của Thiên Đình trước hay chúng ta tàn phá các ngươi trước.



Phụt!



Từng dòng máu tươi bắn vọt, Diệp Thành lại lần nữa giết thêm một Chuẩn Thánh.



Cho tới lúc này, hàng trăm Chuẩn Thánh phía chín nhánh của Sâm La Điện thì đã có hơn hai mươi người bỏ mạng trong tay Diệp Thành.



Diệt được Chuẩn Thánh, Diệp Thành lập tức quay đầu nhằm về phía đông, đó là Thánh Nhân tóc đỏ của Sâm La Điện, lần đầu tiên đến đã bị hư thiên tuyệt sát trận mà Diệp Thành ngự động đánh bay đi.









 
Chương 3333: Kẻ tiếp theo!


Diệp Thành hắng giọng, hắn ngự động sát trận trong hư thiên, quét ra chín đạo thần mang.



Thánh Nhân tóc đỏ của Sâm La Điện tái mặt, mặt mày tối sầm cả lại.



Advertisement

Vì sao vẫn là ta? Thánh Nhân tóc đỏ phẫn nộ, chín Thánh Nhân vì sao lại chỉ nhằm vào hắn, lần đầu tiên người bị oanh tạc là ta, lần này lại tìm đến ta, mẹ kiếp, ngươi cũng trung thành quá đấy.



Dù là phẫn nộ nhưng Thánh Nhân tóc đỏ kia lập tức tế ra pháp khí bản mệnh, đó là tấm bia bằng đồng xanh.



Bang!



Chín đạo thần mang va chạm vào tấm bia vang lên âm thanh chát chúa.



Cũng như lần đầu tiên, Thánh Nhân tóc đỏ bị đánh bay đi.



Kẻ tiếp theo!



Diệp Thành lại lần nữa quay đầu, quét ra đạo thần mang thứ hai, một Thánh Nhân áo tím của Sâm La Điện lập tức bị đánh bay đi.


Rầm! Rầm! Rầm!



Tiếp đó, âm thanh này liên tiếp vang lên!



Diệp Thành điên cuồng, hắn chất cả ngăm mươi triệu nguyên thạch, liều mạng tung đại chiêu điểm danh từng tên Thánh Nhân một, từng tên bị đánh bay rồi lại liên tục xông lên và lại bị đánh bay tiếp, đường đường là Thánh Nhân nhưng lại bị Diệp Thành đánh tới mức không ngẩng nổi mặt lên.



Khốn kiếp!



Chín Thánh Nhân phẫn nộ, mặt mày hung ác.


Chỉ còn một chút nữa thôi nhưng đòn công kích của bọn chúng không thể đánh tiếp vào được nữa, đòn công kích bên trong lại cứ thế tung ra không hề kiêng dè, không dễ gì mới lôi được hư thiên tuyệt sát trận tới nhưng lại bị đánh tới mức không ngẩng nổi mặt lên, trận thế tàn ác này, cách đánh hung tợn này khiến người ta muốn ói ra máu.



Phụt! Phụt!



Hiện trường không phải vì sự phẫn nộ của bọn họ mà dừng lại, từng người làm bia đỡ phía trước ngã rạp.



Mới chỉ một khắc mà đã có cả hàng chục nghìn tu sĩ bị tiêu diệt, nếu cứ thế này thì không đợi kết giới của Thiên Đình bị công phá, bọn họ đã chết thảm rồi.



Rút!



Cuối cùng, Thánh Nhân của Sâm La Điện cũng hạ lệnh.



Nghe được mệnh lệnh, tu sĩ của Sâm La Điện đang xông lên trước như được đại xá, kẻ nào kẻ nấy bỏ chạy nhanh hơn thỏ, chỉ sợ chạy chậm là bị sát trận của Thiên Đình oanh tạc, gần triệu tu sĩ tập trung, cảnh tượng vô cùng thảm hại, gần ba mươi nghìn người bị đánh không còn đội hình.



Có điều, lần này tu sĩ của Sâm La Điện chưa rời khỏi Đại Sở Tinh luôn mà dừng lại ở cách đó một trăm nghìn trượng.



Lúc này, phía Diệp Thành cũn dừng lại.

Ở cách đó một trăm nghìn trượng, đó chính là phạm vi lớn nhất mà tuyệt sát trận của Thiên Đình có thể công phá.



 
Chương 3334: Giam chết Thiên Đình!


Tu sĩ của Sâm La Điện đứng ở vị trí cũ, mặc dù cách đó một trăm nghìn trượng nhưng lại bao vây khắp tiên sơn của Thiên Đình.



Vài Thánh Nhân thảm hại lần lượt nhìn sang một người mặc áo bào đen của Sâm La Điện: “Không thể đánh như vậy được”.



“Còn cần ngươi phải dạy ta sao?”, Thánh Nhân mặc hắc bào nghiến răng, đôi mắt vương lên tơ máu, mặt mày tôi độc: “Bao vây nơi này cho ta, ta không tin cả đời chúng không ra khỏi tông”.

Advertisement



“Một khi có người ra ngoài lập tức giết”.



“Đúng, nhốt cho chúng đến chết thì thôi”, tám Thánh Nhân khác cũng tỏ ra tức tối, bọn họ ném ánh nhìn oán hận về phía Thiên Đình, lúc này bọn họ thông minh hơn rồi nên không dám tấn công tiếp nữa.



Phía này, Diệp Thành lần lượt lấy ra từng vò rượu, uống cạn.



Phía Long Nhất cũng bay lên đỉnh núi mà Diệp Thành đứng, vẻ mặt phân vân.



Diệp Thành nhướng mày, “có ý gì?”



Long Nhất ho hắng, “kết giới và trận pháp tiêu hao quá lớn, nếu như Sâm La Điện lại lần nữa tấn công thì nguyên thạch còn lại của chúng ta không đủ dùng”.



“Ta nhìn ra rồi”, Diệp Thành cười khan, đừng nói là trận pháp công kích khác, chỉ cần nói tuyệt sát tận này thôi cũng đủ để tiêu hao cả bảy mươi nghìn nguyên thạch rồi.




“Xem ra phải chuồn ra đi kiếm ít tiền rồi”, Diệp Thành vươn vai.



“Cứ thế sát phạt ra ngoài sao?”, Thái Ất Chân Nhân nhướng mày, “bọn chúng còn đợi ngươi ra ngoài đấy”.



“Chúng ta có vực đài tinh không”, Diệp Thành mỉm cười nhìn Long Nhất.



“Suýt thì quên”.



“Nào, liệt kê toàn bộ các thế lực phụ thuộc bên ngoài kia cho ta, lão tử đây phải ra càn quét một phen”.







Đại Sở Tinh.



Cách Thiên Đình một trăm trượng, bóng người đông như nêm.



Trên hư thiên, chín Thánh Nhân của Sâm La Điện đứng ở chín hướng, chín sát trận hư thiên, hàng vạn công kích trận pháp được bày bố, một khi có người của Thiên Đình ra ngoài thì lập tức gặp lôi chớp tuyệt sát.



Giam chết Thiên Đình!



Đây chính là cách làm của chín nhánh phía Sâm La Điện, điều này thể hiện rõ ràng bọn họ muốn đấu với Thiên Đình đến cùng.



Bên trong tiên sơn của Thiên Đình, Diệp Thành đã nhận lấy quyển thư mà Long Nhất đưa cho, bên trên có viết chín cổ tinh ngoài Sâm La Điện, đây đều là thế lực phụ thuộc của Sâm La Điện, tất cả đều bất phàm.



Diệp Thành đảo mắt, hắn bất giác mỉm cười, hắn đã từng đi tới chín cổ tinh kia.



Vực đài tinh không mở ra, Diệp Thành thu lại cuộn tranh, hắn quay người bay vào bên trong và nhanh chóng biến mất.

Đừng có ngây ra nữa!



 
Chương 3335: Tế sát trận tiêu diệt hắn!


Sau khi Diệp Thành đi, Long Nhất lên tiếng vang vọng khắp Thiên Đình.



Toàn bộ người của Thiên Đình mỗi người mỗi việc.



Hai vị Thánh Nhân hắc bạch thay thế vị trí của Diệp Thành, cả hai người hợp sức duy trì tuyệt sát trận trong hư thiên còn những người chuyển kiếp khác của Đại Sở đều đứng trên từng đỉnh núi, tư thế sẵn sàng đợi lệnh.



Sau một khắc, Diệp Thành hiện thân ở một vì sao tử tịch cách Đại Sở Tinh ba trăm nghìn dặm.



Advertisement

Diệp Thành lấy tinh không đồ ra, hắn phân biệt phương hướng sau đó bay về một hướng.



Không lâu sau đó, một vì sao màu đỏ hiện lên trong tầm mắt hắn, đó chính là cổ tinh có kích thước chừng Đại Sở Tinh, xung quanh hiện lên ánh đỏ rực, trông vô cùng choán mắt giữa tinh không.



Đây chính là Xích Huyết Tinh, là một trong những thế lực phụ thuộc Sâm La Điện: Xích Huyết Tông.



Bắt đầu thôi!



Diệp Thành toét miệng cười, hắn khoác lên mình tấm hắc bào và đeo mặt nạ quỷ minh, dùng Chu Thiên Diễn Hoá che đi khí tức của cơ thể, tiếp đó liền bay vào Xích Huyết Tinh.



Tiên sơn Xích Huyết Tinh về đêm thần hoa rực rỡ, tiên quang chiếu rọi giống như một viên minh châu được khảm nạm trên mặt đất.



Có kết giới!



Diệp Thành liếc mắt nhìn, hắn lấy ra một thanh sát kiếm, tiên hoả và thiên lôi lần lượt bao quanh sát kiếm, hắn vung kiếm chém vào kết giới trên Xích Huyết Tinh, tạo ra một lỗ hổng.



Kẻ nào?



Kết giới bị phá, bên trong tiên sơn vang lên tiếng gằn lạnh lùng.



Bắt cướp!




Diệp Thành sát phạt vào trong, hắn rướn cổ hô hào đầy bá đạo, một lão già vừa bay ra khỏi núi thì thần hải rung lên liên tục.



Xích Huyết Tinh chấn động, từ tứ phương vang lên tiếng nạt nộ, mỗi một đỉnh núi, mỗi một cung điện, mỗi một lầu các đều có người bay ra ngoài, cứ thế sát phạt về phía Diệp Thành, vả lại trong tay còn cầm vũ khí.



Diệp Thành đã lấy Hỗn Độn Thần Đỉnh ra ngoài, hoá thành gậy răng sói to cả trăm trượng, hung hãn vung gậy.



Phụt! Phụt!



Người của Xích Huyết Tông xông lên, từng đám người ngã xuống hoá thành huyết vụ.



Mạnh...mạnh vậy sao?



Những người xông lên sau thấy Diệp Thành mạnh như vậy thì lập tức dừng chân.

Lão tử là thiên hạ vô địch!



Diệp Thành cất cao giọng giống như một tên lưu manh, ra tay không nể nang gì, hắn vung bừa gậy răng sói, người nào xông lên đều lập tức bị đánh bay đi.



Người của Xích Huyết Tông bị đánh tới mức không ngẩng nổi mặt lên.



Cũng đúng, Thánh Nhân, Chuẩn Thánh của Xích Huyết Tông đã kéo nhau tới Đại Sở Tinh rồi, lúc này trong tông chẳng có lấy một Chuẩn Thánh nào, mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới Hoàng Đỉnh Phong, làm sao chặn được đòn công phá của Diệp Thành.



Tế sát trận tiêu diệt hắn!



Trưởng lão của Xích Huyết Tông gằn giọng, các phương của Xích Huyết Tông đều có sát trận hồi phục.



Sát trận ở đây mặc dù nhiều nhưng thân pháp của Diệp Thành lại dị thường, rất khó có thể nắm bắt được bóng hình hắn nên từng đạo thần mang sát trận không những không thể đánh bại Diệp Thành mà còn khiến không ít người của gia tộc mình bị thương.



Diệp Thành rất mưu mô, hắn liên tục đâm xuyên vào trong đám người, đợi tới khi rời đi thì trong tay đã có thêm không ít túi đựng đồ còn phía sau hắn là cả một vũng máu, không một ai ở Xích Huyết Tông có thể ngăn lại sự ngang tàng của hắn.



Cứu viện!



Người của Xích Huyết Tông hét lên, gọi lão tổ từ Đại Sở Tinh về.



Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn vẫn giống như một tên cường đạo càn quét xông vào trong một địa cung, càn quét toàn bộ boả vật và không quên tung một chưởng đánh sập cung điện.



Tiếp đó, tên này tỏ ra không hề kiêng dè gì, những nơi hắn đi qua cho dù là đỉnh núi hay cung điện đều trống trơn, linh thảo, cây quả, tiên trì, tất cả đều bị lấy đi sạch.



Khi nơi này đang náo nhiệt thì lão tổ Xích Huyết ở Đại Sở Tinh xa xôi cũng đã nhận được tin cứu viện từ tông môn.











 
Chương 3336: Giao tiền ra thì giữ được mạng!


“Lại có cả chuyện này nữa sao?”, Thánh Nhân của Sâm La Điện nheo mắt.



“Không phải ông định lấy lý do để tránh trước chứ?”, một Thánh Nhân khác của Sâm La Điện nói với giọng giễu cợt.

Advertisement



“Nếu không tin thì có thể đi cùng lão phu”, lão tổ Xích Diệm hắng giọng lạnh lùng, ông ta lập tức bay vào hư thiên, sau đó còn có chín Chuẩn Thánh đi cùng, đó đều là người của Xích Huyết Tông.



“Đi theo ta”, Thánh Nhân của Sâm La Điện không đi nhưng đã tỏ thái độ bảo một Chuẩn Thánh của Sâm La Điện đi, mục đích là để theo dõi Xích Huyết lão tổ, nếu đúng như ông ta nói thì không sao nhưng nếu như ông ta dám giở trò với Sâm La Điện thì Sâm La Điện tuyệt đối không nương tay.



Nhìn Xích Huyết lão tổ rời đi, tám lão tổ của các thế lực phụ thuộc khác ghé lại với nhau, “hay là lão phu về tông môn xem xem, ta sợ rằng cũng có người tới đánh lén”.



“Tám vị, các vị đang coi thườn uy nghiêm của Sâm La sao?”, một kẻ mặc hắc bào của Sâm La Điện hắng giọng.



“Không dám, không dám”.



“Không dám thì ngoan ngoãn cho bản tôn”, tên Thánh Nhân mặc hắc bào của Sâm La Điện phất áo.



Lão tổ của tám thế lực phụ thuộc kia đảo mắt nhìn quanh, muốn nói gì đó nhưng lại không dám tiến lên trước.



Cả hai lần trước và sau Sâm La Điện đều bị thiệt, cơn tức giận còn chưa nguôi, không ai dám tiến lên trước.



Nếu trách chỉ trách Sâm La Điện quá mạnh, mạnh tới mức vượt qua dự liệu của bọn họ và không hề đơn giản như những gì bọn họ thể hiện ra bên ngoài, là lão tổ một tong, bọn họ biết sự khủng khiếp của Sâm La Điện thế nào.



Haiz!



Nghĩ rồi mấy lão tổ chỉ biết thở dài, tim đập thình thịch, luôn cảm thấy có chuyện gì chẳng lành sắp xảy ra.




Khi mấy người còn đang thở dài thì Xích Huyết Tông vẫn còn rất náo nhiệt, Diệp Thành lại tiếp tục làm sụp đổ cả hai đỉnh núi, càn quét bảo vật trên đó và bay về tiên trì của Xích Huyết Tông.



Nhìn từ xa, Xích Huyết Tông không hề còn một đỉnh núi nguyên vẹn nào, cũng không còn cung điện hoàn chỉnh nữa.



Lại nhìn sang kẻ mạnh của Xích Huyết Tông, người nào người nấy thân hình thảm hại, bọn họ lao tới bên này, hồi lâu không những không có ai dám tiến lên trước mà còn bị Diệp Thành đánh đuổi bay khắp trời.



Giao tiền ra thì giữ được mạng!



Âm thanh này vang vọng khắp đại địa của Xích Huyết Tông.



Bảo bối của Xích Huyết Tông bị Diệp Thành cuỗm cả ba vòng trong ngoài, khi chẳng còn gì để cướp thì hắn mới nhìn sang lão tổ của Xích Huyết Tông, đặc biệt là một người có thân phận tôn quý như thần tử Xích Huyết thì tiền và bảo bối bên trong túi đựng đồ sao có thể ít được.



Lúc này, cảnh tượng của Xích Huyết Tông cũng đủ thú vị rồi.



Người của Xích Huyết Tông không hề ít nhưng lại bị một mình Diệp Thành truy đuổi tới mức mất mạng.



 
Chương 3337: “Chỉ đợi vây chết chúng ta


Cướp bóc hiên ngang trong phạm vi địa bàn của người khác như vậy quả thực là hung hãn, không ngờ hắn còn không hề kiêng dè gì mà đòi cướp bóc tiền của người ta, một tên vô thiên vô pháp như vậy e rằng cả Chư Thiên Vạn Vực này không có người thứ hai.



Không biết qua bao lâu mới thấy Diệp Thành lôi thần tử Xích Huyết ra, để lại một đống đổ nát.



Advertisement

Diệp Thành đi chưa lâu thì lão tổ Xích Huyết đã dẫn theo cả đám người sát phạt quay về.



Thế nhưng sau khi nhìn thấy đống đổ nát của tông môn, bọn họ chỉ biết thẫn thờ, đây chẳng phải là Xích Huyết Tông sao?



Là kẻ nào?



Trong màn đêm, tiếng gằn phẫn nộ vang vọng khắp hư thiên, sát khí ngút trời khiến huyết sương rợp trời kết thành băng, lão tổ Xích Huyết như một tên ác ma điên cuồng.



Ta thật nhanh trí!



Trong tinh không, Diệp Thành như một đạo thần mang bay đi và không quên ôm theo túi đựng đồ đầy ắp, đó đều là chiến lợi phẩm mà hắn càn quét được, đó chính là một món tiền tài lớn.



Nơi tiếp theo!




Diệp Thành lấy ra tinh không đồ, ngắm chuẩn vào một cổ tinh.



Có điều nghĩ lại thì Diệp Thành vẫn cảm thấy quay về trước vẫn ổn hơn, chí ít thì có thể đem những nguyên thạch cướp được giao cho bọn họ, cũng không đến mức nửa đường không có nguyên thạch để ngự động pháp trận.



Nghĩ tới đây, Diệp Thành liền thay đổi phương hướng, hắn bay về một phương.



Lại là cổ tinh tử tịch, Diệp Thành đáp xuống, hắn mở ra tinh không vực đài ẩn giấu nơi này.

Sau một khắc Diệp Thành mới quay về Thiên Đình.



Ấy!



Thấy Diệp Thành quay về, Long Nhất và nhóm Tư Đồ Nam mới khẽ hắng giọng, mới đó là đã về rồi.



Diệp Thành bay vào trong một ngọn núi, lấy ra vò rượu, liếc nhìn ra bên ngoài rồi mới mỉm cười: “Xem ra sau khi ta đi đám tép riu kia không công kích vào trong này”.



“Chỉ đợi vây chết chúng ta”, Long Nhất bật cười.



“Đừng giấu nữa, lấy ra đi”, Tư Đồ Nam tiến lên trước, lôi túi đựng đồ trong người Diệp Thành ra, tất cả mọi người liền tiến lên trước quan sát.



“Woa...”, đợi Tư Đồ Nam mở túi đựng đồ ra thì tất cả đều vô cùng kinh ngạc.











 
Chương 3338: “Thông minh như ta!”


Người chuyển kiếp của Đại Sở đương nhiên không nhàn rỗi, lần lượt tiến lên linh sơn của mình để trồng cây.



Linh thảo và cây cỏ của Xích Huyết Tông quanh năm hấp thu tinh hoa của thiên địa, vốn dĩ đã mang theo nhiều tinh khí, trồng ở Thiên Đình khiến linh lực trong thiên địa của tiên sơn càng dày đặc.



Diệp Thành đã uống hết một vò rượu, sau khi đếm bao nhiêu bảo bối cướp được hắn mới bay về vực đài tinh không.

Advertisement



Lần này hắn mang theo ba Âm Minh Tử Tướng cấp bậc Thánh Nhân, vì lần này cần cướp hết của tám thế lực phụ thuộc Sâm La Điện rồi mới quay về nên đem theo trợ thủ sẽ tiết kiệm thời gian hơn.



Tất cả mọi người đưa mắt nhìn theo hướng Diệp Thành rời đi, ai nấy mặt mày đầy ý tứ, tiếp sau đây tinh vực này sẽ rất náo nhiệt cho coi.







Trời dần tối.



Người chuyển kiếp của Đại Sở vẫn đang bận rộn, trồng linh thảo, thu xếp cho tiên trì.



Bầu không khí rất nóng, chẳng những không có ai sợ chiến mà ngược lại còn ý chí chiến đấu sục sôi, chủ yếu là do có Diệp Thành – người đáng tin cậy của họ ở đây, Thiên Ma hắn còn đẩy lùi được thì sợ gì mấy con tép riu của Sâm La Điện?



Mà phía Sâm La Điện ở cách xa cả trăm nghìn trượng cũng cực kỳ chuyên tâm tận tuỵ, chúng vẫn đang bao vây Thiên Đình.




Điều đáng nói là Xích Huyết Lão Tổ đã rời đi đến giờ vẫn chưa thấy quay lại.



Trên tinh không, Diệp Thành lại nhìn chăm chú vào một cổ tinh: Thiên Lang Tông.



Hắn lại khoác áo choàng đen lên, liếc nhìn xung quanh rồi bước đi.



“Cướp!”



Chẳng mấy chốc một tiếng sói tru ngang ngược vang vọng khắp toàn bộ cổ tinh.



Bùm! Rầm!



Tiếp theo chính là những âm thanh ầm ầm kinh thiên động địa thế này, trong đó còn xen lẫn tiếng gào thét phẫn nộ, tiếng kêu gào thảm thiết, tiếng hô hoảng loạn, càng tăng thêm sự kỳ lạ cho màn đêm tĩnh mịch này.



Nửa canh giờ sau, Diệp Thành vuốt tóc đi ra.



Lại nhìn tới tiên sơn trên cổ tinh ấy, nó đã trở thành một đống đất bằng, chính xác hơn là một đống đổ nát.



“Thông minh như ta!”



Vỗ nhẹ túi đựng đồ căng phồng trong túi áo, Diệp Thành không rời đi ngay mà trốn vào một khoảng không gian hư vô.



Chẳng bao lâu sau, lão tổ của Thiên Lang Tông dẫn một đám đông quay về, là do một trong chín Thánh Nhân bao vây tấn công Thiên Đình nhận được tín hiệu cầu cứu của tông môn nên bọn họ mới tức tốc quay về.



Nhưng dù đi liên tục không ngừng nghỉ, khi quay về bọn họ vẫn chỉ thấy tiên sơn nhà mình đã bị san bằng, cùng với các trưởng lão và đệ tử nhà mình nằm la liệt đầy đất, có thể nói là thương vong vô số, cũng có thể nói là bị cướp sạch sành sanh.



“Kẻ nào!”

Tiếng gầm rú thét gào của Thiên Lang Lão Tổ rung chuyển đất trời, hung bạo như một con quỷ.



 
Chương 3339: “Tự tìm cái chết!”


“Ông đoán xem!”



Giọng nói lạnh như băng vang lên, Diệp Thành trốn trong không gian hư vô chợt vác kiếm xông ra.



“Ngươi…”

Advertisement



Thiên Lang Lão Tổ biến sắc rồi lập tức bỏ chạy, nhưng khoảng cách gần như vậy, Diệp Thành lại đánh lén nhanh chóng, dù có tu vi Thánh Nhân, ông ta cũng khó mà tránh được toàn bộ, một cánh tay đã bị hắn chém đứt.



“Tự tìm cái chết!”



Bảy Chuẩn Thánh của Thiên Lang Tông hét lên rồi cùng xông đến.



Tuy nhiên chỉ trong tích tắc, tất cả đều bay ngược về phía sau, bị một người đánh bay ra ngoài.



Không phải Diệp Thành ra tay mà là ba Âm Minh Tử Tướng cấp bậc Thánh Nhân mà hắn mang theo, tuy là Âm Minh Tử Tướng, sức chiến đấu có chút khoảng cách với Thánh Nhân sống nhưng để đối phó với Chuẩn Thánh thì dư sức.



Bùm! Ầm!



Diệp Thành ở bên kia thì lại đang cầm sát kiếm đuổi theo Thiên Lang Lão Tổ.




Thiên Lang Lão Tổ sau khi bị Diệp Thành chém mất một cánh tay, đến cơ hội để thở cũng không có đã lập tức quay người chạy về hướng ngược lại.



Mà Diệp Thành thì như keo 502, Thiên Lang Lão Tổ chạy nhanh nhưng tốc độ đuổi theo của hắn còn nhanh hơn, cứ đuổi kịp là hắn lại tung ra chiêu lớn, đánh cho Thiên Lang Lão Tổ còn chẳng nhìn rõ diện mạo Diệp Thành như thế nào.



Phụt!



Một giọt máu chói lọi bắn ra, đầu mày của Thiên Lang Lão Tổ đã bị đâm xuyên, bị một kiếm của Diệp Thành tuyệt sát.



Thiên Lang Lão Tổ đến chết vẫn còn buồn bực.



Trong cấp bậc Thánh Nhân có lẽ ông ta không phải người mạnh nhất, nhưng lại là người có cái chết nhục nhã nhất, bị một cảnh giới Hoàng tấn công, đến chết ông ta cũng không có lấy một cơ hội để thi triển bí thuật.



Nhưng sở dĩ Diệp Thành thành công dễ dàng như vậy còn có một yếu tố không thể không chú ý, đó là tu vi của Thiên Lang Lão Tổ, tuy ông ta là Thánh Nhân nhưng cảnh giới chỉ mới ở Thánh Nhân tầng thứ nhất.



Chính vì vậy hắn mới dám phục sát táo bạo như thế.



Nếu Thiên Lang Lão Tổ cũng có tu vi tầng thứ tám như kẻ bóng đen thì đương nhiên hắn không dám ra tay.







Bùm! Bùm!



Trận chiến ở bên kia cũng kết thúc, ba Âm Minh Tử Tướng cấp Thánh Nhân đã tiêu diệt hết toàn bộ bảy Chuẩn Thánh của Thiên Lang Tông.



“Đã xong!”



Diệp Thành lấy thân thể của Thiên Lang Lão Tổ đi, sau đó lấy luôn thân thể của cả bảy Chuẩn Thánh, đây là thân thể tốt, chỉ cần đủ nguyên liệu thì hắn đều có thể luyện bọn họ thành Âm Minh Tử Tướng.

Bay ra khỏi Thiên Lang Tinh, Diệp Thành bay thẳng về một hướng, mục tiêu rất rõ ràng.



 
Chương 3340: “Rút lui rồi!” ​​​​​​​


Không lâu sau, tiếng nổ vang lên từ một ngôi sao cách Đại Sở Tinh tám trăm nghìn dặm.



Đây là Thiên Sát Tông của Thiên Sát Tinh, là thế lực phụ thuộc của Sâm La Điện, ngày thường không ít sinh linh lầm than.



Diệp Thành vẫn hung hãn vác theo gậy răng sói đi vào, không nhiều lời lập tức xuất chiêu, không có thứ gì hắn không cướp, chỉ cần có thể mang đi thì hắn sẽ không để lại.

Advertisement



“Cứu!”



Thiên Sát Tông bị đánh thảm hại, tiếng kêu cứu liên tục vang lên.



Diệp Thành quá mạnh, cả Thiên Sát Tông không còn lại một Chuẩn Thánh, làm sao có thể ngăn cản công kích của hắn?!



“Hửm?”



Vào lúc này, Thiên Sát Lão Tổ ở Đại Sở Tinh xa xôi chợt cảm thấy đá truyền âm trong lòng mình nóng lên.



Đến khi lấy ra nhìn, nét mặt ông ta đột nhiên thay đổi.



Thánh Nhân của Sâm La Điện liếc qua, cau mày hỏi: “Sao đấy? Thiên Sát Tông của ngươi cũng bị tập kích à?”




“Nói thừa!”



Thiên Sát Lão Tổ hừ lạnh rồi đứng lên, bay vụt vào hư thiên như một tia thần mang, theo sau còn có sáu Chuẩn Thánh và mấy trăm cảnh giới Hoàng, nhìn sắc mặt lão tổ, bọn họ biết là đã xảy ra chuyện lớn.



Nhìn Thiên Sát Lão Tổ rời đi, lão tổ các thế lực phụ thuộc khác như kiến bò trên chảo lửa.



Lúc trước là Xích Huyết Tông, sau đó là Thiên Lang Tông, bây giờ lại tới Thiên Sát Tông, một lần là bất ngờ, hai lần là trùng hợp, vậy lần thứ ba thì sao? Hiển nhiên là có người nhắm chuẩn cơ hội, nhân lúc bọn họ không ở đó mà tập kích địa bàn của họ.



Bọn họ có lý do để tin rằng không lâu nữa địa bàn của mình cũng sẽ lên tiếng cầu cứu.



Nghĩ đến đây, mấy đại lão tổ đều nhìn Thánh Nhân của Sâm La Điện.



Sắc mặt Thánh Nhân của Sâm La Điện đã trở nên cực kỳ âm trầm, tu đến cấp bậc này, sao ông ta lại không nhìn ra sự kỳ quái trong chuyện này? Tám phần là do có người thừa nước đục thả câu, hơn nữa tu vi còn không yếu.



“Rút!”



Thánh Nhân của Sâm La Điện lạnh lùng lên tiếng.



Không thể ở đây thêm nữa, nếu tiếp tục ở lại, các thế lực phụ thuộc của Sâm La Điện sẽ lần lượt bị cướp sạch, Sâm La Điện là chủ tông, không thể không lo cho thế lực phụ thuộc, nếu không rất có thể sẽ bị bọn họ tạo phản.



“Rút!”



Sau khi nhận được mệnh lệnh của Thánh Nhân Sâm La Điện, các thế lực phụ thuộc như được đại xá, vội vã bước lên hư thiên dẫn người của mình dùng tốc độ nhanh nhất quay về tông, nếu về muộn thì sẽ không còn lại gì.



“Chết tiệt!”



Trước khi đi, Thánh Nhân Sâm La Điện nghiến răng nghiến lợi liếc nhìn về hướng Thiên Đình, vẻ mặt hung tợn như muốn ăn thịt người.

“Rút lui rồi!”



 
Chương 3341: “Khiêm tốn!”


Thấy Sâm La Điện và thế lực phụ thuộc rút lui, phía Long Nhất đều nở nụ cười.



Mà ở đây, Diệp Thành vẫn đang bận rộn nhiệt tình cướp đoạt.

Advertisement



Lần này hắn không cướp hết, dường như đã tính ra được Sâm La Điện sẽ rút quân, không lâu nữa sẽ trở về địa bàn.



Tông môn có Thánh Nhân trấn giữ, kết giới hộ sơn và công kích trận pháp đều cực kỳ cường đại, hắn không thể dễ dàng phá vỡ, cho dù thêm ba Âm Minh Tử Tướng cũng khó mà phá được.



Vì vậy hắn cần nhanh chóng giải quyết trận chiến, chỉ cướp bảo bối đáng quý.



Thời gian eo hẹp, hắn chỉ cướp được bốn nhà, cướp đến nhà thứ tư thì suýt bị chặn lại ở cổ tinh đó, đại chiến một phen, hắn mới đột phá được vòng vây từ tứ phía.



Đêm nay, vùng tinh vực này rất náo nhiệt, bốn tông môn liên tục bị cướp, mà tất cả đều là thế lực phụ thuộc của Sâm La Điện.



Lại thêm Hoá Long Tông lần trước, tu sĩ bốn phương không khó đoán ra được Sâm La Điện đã động đến tồn tại không nên động, nếu không bao nhiêu cổ tinh, bao nhiêu thế lực như vậy, sao người ta chỉ gây khó dễ với Sâm La Điện của ngươi?


Mấy thế lực phụ thuộc không bị cướp của Sâm La Điện, lần này trở về đều đã trở nên ngoan ngoãn.



Sau này bọn họ sẽ ghi nhớ một điều, đó là sẽ không bao giờ ra ngoài đi lung tung, nếu không khi về rất có thể sẽ mất nhà, giống như Xích Huyết Tông, Thiên Sát Tông và Thiên Lang Tông vậy.



Không chỉ bọn họ ghi nhớ mà hầu như tất cả các môn phái trong tinh vực này đều sẽ ghi nhớ, có một kẻ hèn hạ chuyên làm chuyện xấu này, mà thủ đoạn còn thuộc kiểu rất không biết xấu hổ.



Diệp Thành trở về, mang theo bảo bối cướp được từ ba tông môn về.



Ba mươi nghìn người chuyển kiếp của Đại Sở đứng xếp hàng hai bên nghênh đón, cảnh tượng cực kỳ hoành tráng.




“Khiêm tốn!”



Diệp Thành dựng thẳng cổ áo, trong lòng cảm thấy hơi tiếc nuối, Sâm La Điện đã rút lui, nếu đủ thời gian thì hắn nhất định sẽ cướp lần lượt từng thế lực phụ thuộc của chúng.



Thiên Đình không hề nhàn rỗi.



Từ cuộc tấn công ồ ạt của Sâm La Điện, người của Thiên Đình cũng thông minh hơn, một hư thiên tuyệt sát trận là không đủ, Long Nhất đã chọn được tám ngọn núi, tạo thêm tám hư thiên tuyệt sát trận nữa, phải có nhiều hư thiên tuyệt sát trận thì uy lực mới mạnh, mới có thể ngăn được những kẻ xâm lược.



Diệp Thành cũng không rảnh rỗi, hắn lấy thân thể của người bóng đen và Thiên Sát Lão Tổ ra, trước khi tiếp tục hành trình tìm người chuyển kiếp, hắn sẽ luyện thêm cho Thiên Đình vài Âm Minh Tử Tướng.



Lần này đi không biết khi nào mới trở lại, hắn không muốn sau khi mình đi an toàn của Thiên Đình lại không được đảm bảo.











 
Chương 3342: “Khó hiểu thật!”


Ánh sao lấp lánh, trăng sáng hoàn mỹ.



Thượng Quan Hàn Nguyệt tới, vẫn là dáng vẻ của một thiếu nữ, cô ấy bay từ trên trời xuống như tiên tử cửu tiêu hạ phàm, đôi mắt đẹp như nước ngấn lệ, mỗi giọt lệ đều như mang theo thăng trầm của năm tháng.



Advertisement

Diệp Thành đứng dậy, mỉm cười ngước lên nhìn tinh không.



Phía Long Nhất và Tư Đồ Nam cũng đứng dậy, nhìn Thượng Quan Hàn Nguyệt như mộng như ảo, mọi người đều biết đó cũng là người chuyển kiếp, hơn nữa còn là một nữ tử trong cuộc đời của Diệp Thành.



“Tần Vũ!”



Thượng Quan Hàn Nguyệt bay tới như tiên quang, tìm được chính xác bóng dáng Diệp Thành trong hơn ba mươi nghìn người.



Một tiếng gọi Tần Vũ mang theo sự uổng phí cả một trăm năm, một tiếng gọi mang theo tình duyên luân hồi vô tận.



Kiếp trước và kiếp này, một trăm năm ròng rã.



Hắn đứng đó nhưng cô lại không dám bước đến, đứng yên nhìn hắn một cách ngơ ngác, say mê, nước mắt lưng tròng, cô sợ chỉ trong chớp mắt là mọi thứ sẽ đều thành mộng ảo.


Tần Vũ?



Cô Nguyên và Cô Lam theo Thượng Quan Hàn Nguyệt tới đều sửng sốt, Yên lão đạo và hai Thánh Nhân hắc bạch cũng ngẩn ra, họ đều biết hắn tên Diệp Thành, không biết cái tên Tần Vũ có từ khi nào?



“Chào mừng trở lại!”



Diệp Thành xuống núi, trong nụ cười của hắn đầy vẻ thăng trầm.



“Một trăm năm rồi!”


Thượng Quan Hàn Nguyệt chợt tiến lên, nhào vào vòng tay của Diệp Thành giống như bao nữ tử khác, cô áp mặt mình vào ngực hắn, tham lam lắng nghe tiếng tim đập của hắn, cánh tay ngọc ngà vòng lên ôm hắn rồi siết chặt dường như dùng hết sức bình sinh của mình, muốn khảm hắn vào thân mình mới thôi.



Mặt Diệp Thành lại đỏ lên, có cảm giác thở không nổi, Thánh thể cường đại như hắn mà cũng bị ôm đến mức xương cốt vỡ nát.



“Nhìn thôi cũng thấy đau!”



Phía Long Nhất và Tư Đồ Nam đều cười toe toét, may mà đó là Thánh thể Diệp Thành, nếu là họ thì sẽ bị Thượng Quan Hàn Nguyệt ôm nát mất, phải biết rằng lực tay đó cực kỳ lớn.



“Khó hiểu thật!”



Thấy Thượng Quan Hàn Nguyệt như vậy, lão béo Cô Nguyên của Tiên Nguyệt Cung gãi đầu mờ mịt.



Cô Lam bên cạnh ông ta cũng vậy, bọn họ là Thánh Nhân sao lại không nhìn ra manh mối?! Thần nữ nhà họ và Thánh chủ Thiên Đình Diệp Thành hẳn là có quen biết, hơn nữa quan hệ còn không bình thường.



“Thánh nữ!”



Trong số những người chuyển kiếp của Đại Sở đã có rất nhiều người nước mắt lưng tròng, họ đều là người của nhà Thượng Quan ở Đông Nhạc Nam Sở, dù bây giờ Thượng Quan Hàn Nguyệt trong hình dáng thiếu nữ nhưng chỉ cần liếc mắt là họ đã nhận ra cô, tâm trạng này có thể tưởng tượng được.

“Có phát hiện ra không…”



 
Chương 3343: Ta bực lắm rồi đấy nhé


Phía Thái Ất Chân Nhân và Ngưu Thập Tam đưa mắt nhìn nhau.



“Là Huyền Linh Chi Thể!”



Advertisement

Thái Ất Chân Nhân thở dài, và mọi người cũng vậy.



Ai có thể ngờ rằng Đạo Linh Chi Thể năm xưa sau khi chuyển kiếp lại mang trong mình huyết mạch Huyền Linh.



Một số người xoa cằm suy nghĩ xem liệu Cơ Tuyết Băng chuyển kiếp có mang huyết mạch Đạo Linh không? Hai kỳ nữ có thể sóng vai với nhau của Đại Sở liệu có vì chuyển kiếp mà hoán đổi huyết mạch không?



Khụ khụ…



Sự im lặng nơi đây cuối cùng đã bị tiếng ho khan của Cô Nguyên phá vỡ, đó là thần nữ của Tiên Nguyệt Cung bọn họ, cô ấy ôm Diệp Thành mãi trước bao người thế này, nếu tin này mà truyền ra ngoài thì bọn họ phải ăn nói thế nào?



“Vừa phải thôi, muốn nói chuyện thì có thể tìm nơi không người mà nói”, Long Nhất cũng hắng giọng.



“Thượng Quan Hàn Nguyệt trong hình dạng thiếu nữ, thân hình nhỏ bé thế kia, nếu đêm nay lên giường cùng Diệp Thành liệu có xảy ra án mạng không?”, Tư Đồ Nam sờ cằm, liếc nhìn Diệp Thành đầy ẩn ý, sau đó lại nghiêm túc nhìn Thượng Quan Hàn Nguyệt trong bộ dạng thiếu nữ.


“Tám phần là có”, Ngô Tam Pháo trầm giọng đáp.



“Sức mạnh của Hoang Cổ Thánh Thể có thể rung chuyển đất trời, không mấy ai có thể chống cự”.



“Ta nghĩ đêm nay sẽ có tiếng lợn bị chọc tiết”.



“Đừng đùa, kêu như vậy mới thích”.



“Mấy người các ngươi xuống đây cho lão tử”, khuôn mặt già nua của Cô Nguyên đã tối sầm lại, ông ta chỉ và đám Long Nhất và Tư Đồ Nam, tuy họ nói nhỏ nhưng vẫn bị ông ta nghe thấy.


“Ông đừng doạ chúng ta, chúng ta không sợ đánh nhau với ông đâu”, Long Nhất sờ cái đầu trọc, vẻ mặt chẳng hề để tâm.



“Người của Thiên Đình chúng ta rất hung bạo đấy”, Tư Đồ Nam cũng vuốt tóc tự cho là mình đẹp trai.



“Đừng gây chuyện nữa, nếu không chúng ta sẽ đánh ông tàn phế”.



“Ha… Ta bực lắm rồi đấy nhé”, Cô Nguyên tức không thở nổi, khuôn mặt đen sì, ông ta xắn tay áo, bước lên đỉnh núi đó định dạy cho mấy tên không biết xấu hổ kia một bài học.



Nhưng giây tiếp theo, Cô Nguyên vừa lao lên đã đi xuống, vả lại còn là bị đánh phải đi xuống.



Bên cạnh đám Long Nhất đã có bảy người đứng ngay ngắn ở đó, hai Thánh Nhân hắc bạch và năm Âm Minh Tử Tướng.



Tuy thực lực của Âm Minh Tử Tướng không thể bằng Thánh Nhân sống, nhưng năm Âm Minh Tử Tướng cũng có thể sánh ngang với ba Thánh Nhân sống, lại thêm hai Thánh Nhân hắc bạch cũng đã là năm Thánh Nhân sống, Cô Nguyên bị đánh thê thảm!



“Oa!”



Cô Nguyên nằm chềnh ềnh trên đất, trên người đầy những dấu chân loạn xạ.

“Hai Thánh Nhân, năm hình nộm Thánh Nhân!”



 
Chương 3344: Đêm lại dần khuya hơn.


Cô Lam ngạc nhiên nhìn lên đỉnh núi ấy, trong lòng cực kỳ sửng sốt, không ngờ Thiên Đình chỉ có ba mươi nghìn người mà lại có đội hình hùng hậu thế này, là điều mà cô ta không ngờ tới.



“Nơi này không đơn giản!”

Advertisement



Cô Lam thầm nói trong lòng, đến chín Thánh Nhân và gần một triệu tu sĩ của Sâm La Điện cũng bị đánh đuổi về nhà, chỉ riêng điều này thôi cũng đủ chứng minh thực lực của Thiên Đình tuyệt đối không thể coi thường.



Nghĩ đến đây, Cô Lam ho khan, nhìn Cô Nguyên bị đánh nằm im trên đất với vẻ thương hại.







Một khúc nhạc đệm qua đi, cuối cùng Thượng Quan Hàn Nguyệt cũng buông Diệp Thành ra.



Tình trạng của Diệp Thành không tốt lắm, hắn loạng choạng suýt thì đứng không vững, đường đường là Thánh thể mà lại bị Thượng Quan Hàn Nguyệt ôm vỡ hết xương cốt, khoé miệng còn rỉ máu.



Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thượng Quan Hàn Nguyệt thoáng qua một tia ửng hồng, ngượng ngùng, cũng vì cô quá kích động.


Cảnh tượng tiếp theo rất sống động, lại có thêm đồng hương, đương nhiên mọi người sẽ lại chúc mừng.



Hương rượu chẳng mấy chốc đã lan khắp tiên sơn Thiên Đình.



Không biết đến khi nào tiên sơn mới yên tĩnh lại, không có ai đi ngủ, mọi người đều cầm bầu rượu ngẩng đầu nhìn trời sao, dường như có thể nhìn thấy sông núi đại ngàn qua vô số tinh vực.



“Lại lần nữa cảm thấy khó hiểu!”



Yên lão đạo, hai Thánh Nhân hắc bạch và Cô Nguyên, Cô Lam đều nhìn đám người này với vẻ ngơ ngác, họ là một nhóm người kỳ lạ, cũng là một nhóm người có tâm sự.




Đêm khuya, mọi người dần giải tán, nhóm Long Nhất gọi Cô Nguyên và Cô Lam lại.



Vì có quan hệ với Thượng Quan Hàn Nguyệt nên Thiên Đình đương nhiên muốn liên minh với Tiên Nguyệt Cung.



Vấn đề này đương nhiên Tiên Nguyệt Cung sẽ không từ chối.



Mấy ngày gần đây Thiên Đình Đại Sở đã trở nên nổi tiếng trong tinh vực này, cướp địa bàn của Hoá Long Tông, đánh một trăm nghìn tu sĩ Sâm La Điện bỏ chạy tán loạn, gần một triệu tu sĩ của chín nhà liên minh với Sâm La Điện cũng bị đánh trở về toàn bộ, đủ để thấy sự hung hãn và bá đạo của Thiên Đình Đại Sở.



Phải biết rằng Thiên Đình hiện tại mới chỉ có hơn ba mươi nghìn người.



Ba mươi nghìn đấu với một triệu, kẻ ngốc cũng nhìn ra người ở đây không dễ động đến, có thể liên minh với họ là điều mà các thế lực cầu còn không được.











 
Chương 3345: Nước mắt cô tuôn rơi còn mang theo cả máu.


Thượng Quan Hàn Nguyệt vẫn tựa đầu vào vai Diệp Thành, nhẹ giọng thì thầm: “Diệp Thành, chúng ta sinh con đi!”



Ngay khi lời này vừa nói ra, Diệp Thành đang nhìn tinh không vô thức dời mắt, quan sát Thượng Quan Hàn Nguyệt trong dáng vẻ một thiếu nữ với vẻ mặt kỳ lạ, hắn nhìn thân dưới của cô lâu hơn một chút.



Đôi má Thượng Quan Hàn Nguyệt đỏ bừng: “Ta… Ta có thể biến thành hình dạng người lớn”.

Advertisement



“Vậy đợi đến khi cô trở thành người lớn đi”.



“Ta cũng có thể biến thành hình dáng của Sở Huyên và Sở Linh”, Thượng Quan Hàn Nguyệt ngẩng đầu, yên lặng nhìn Diệp Thành, đôi mắt đẹp như nước gợn sóng quyến rũ mang theo nét dịu dàng, si mê của nữ tử.



“Nha đầu ngốc”, Diệp Thành mỉm cười, bàn tay khẽ lướt qua trước mắt cô, sau đó cô liền chìm vào giấc ngủ.



Thượng Quan Hàn Nguyệt vừa mới ngủ, Diệp Thành đã đứng dậy, vừa cất bước hắn đã ngã quỵ xuống đất.



“Hự…”



Dưới ánh trăng, Diệp Thành ôm đầu, đau đớn rên lên, toàn thân có sấm sét khó hiểu phá huỷ lục phủ ngũ tạng, kinh kỳ bát mạch, tứ chi bách hài và đạo căn bản nguyên của hắn, sấm sét khó hiểu ấy để lại từng vết máu trên Thánh thể, thần hải của hắn cũng ong ong, đầu óc như muốn nổ tung, thất khiếu chảy máu, cực kỳ đáng sợ.



Lại là thiên khiển, nó dữ dội đến mức hắn không thể chịu đựng nổi.




Giống như lần ở trên đỉnh Ngọc Nữ Phong với Sở Huyên năm đó, hắn cũng không muốn Thượng Quan Hàn Nguyệt thấy cảnh tượng đáng sợ này của mình, lúc này hắn đang đau đớn nằm bò trên đất như một con chó.



“Diệp sư huynh!”



Một bóng dáng xinh đẹp leo lên đỉnh núi, chính là Lâm Thi Hoạ, khuôn mặt cô ấy tái nhợt vì sợ hãi, giọng nói nghẹn ngào.



Cô vốn đang ngồi trên đỉnh núi khác, hai tay chống cằm có phần hâm mộ nhìn về đỉnh núi này, nhưng lại vô tình nhìn thấy cảnh này nên mới vội vàng chạy tới.



“Đừng lại đây!”



Biết là Lâm Thi Hoạ, Diệp Thành khẽ hét lên một tiếng.



Hắn lúc này đã toàn thân đầy máu, như tu la tắm trong máu.



Lâm Thi Hoạ luôn ngoan ngoãn nhưng lần này lại không nghe hắn, cô vẫn bước lên đưa tay ra ôm lấy Diệp Thành đang đau đớn vào lòng, giống như hắn đã ôm cô khi cô trong trạng thái điên khùng vậy.



Cô cũng gặp phản phệ, sắc mặt lập tức trắng bệch như tờ giấy, khóe miệng tràn ra tia máu, một sức mạnh đáng sợ đang len lỏi trong cơ thể, điên cuồng phá huỷ nền tảng tu luyện của cô.



Nước mắt cô tuôn rơi còn mang theo cả máu.



Nếu không tự mình cảm nhận, cô sẽ không biết rằng trăm năm nay Diệp Thành vẫn luôn phải chịu đựng như vậy, sấm sét của thiên khiển mang theo uy lực huỷ diệt tàn nhẫn dày vò khiến toàn thân hắn bị thương thảm hại.



Cuối cùng Diệp Thành cũng thoát ra được, hắn đẩy Lâm Thi Hoạ ra.



Lâm Thi Hoạ lảo đảo muốn bước tới, nhưng lại bị một bàn tay từ phía sau kéo lại.



“Làm càn!”





 
Chương 3346: “Lão đạo ta cũng nên đi rồi!”


Long Nhất bước tới phong cấm Lâm Thi Hoạ, cũng đưa cô ấy vào giấc ngủ say, thi triển đại thần thông nghịch thiên xoá bỏ sấm sét thiên khiển trong cơ thể cô ấy rồi mới nhíu mày nhìn Diệp Thành.



Diệp Thành vẫn ôm đầu quỳ trên mặt đất, mỗi tiếng gầm nhẹ của hắn đều mang theo đau đớn vô tận.



“Haiz!”

Advertisement



Long Nhất thầm thở dài, tuy không đành lòng nhưng cũng không bước tới, đó là thiên khiển của Diệp Thành, không ai có thể chịu phạt thay hắn, hắn đối đầu với ông trời thì phải chịu sự trùng phạt từ ý chí của trời.







Không biết đến khi nào tiếng rên khe khẽ trên đỉnh núi mới biến mất.



Diệp Thành đã bị thiên khiển hành hạ không còn hình người, yếu ớt quỳ ở đó, đầu tóc rối bù, máu làm mờ hai mắt, đến ý thức của hắn lúc này cũng trở nên hỗn loạn không rõ.



Long Nhất bước tới, đặt tay lên lưng Diệp Thành, truyền bản nguyên Thái Hư Long Hồn cho hắn.



Diệp Thành không nói gì mà run rẩy lấy một chiếc gương ra, đặt trước mặt mình, điều kỳ lạ là chiếc gương còn nguyên vẹn vẫn không soi ra khuôn mặt hắn.



Ha ha ha ha…




Diệp Thành lại cười như phát điên, trong tiếng cười mang theo nỗi buồn vô hạn.



“Đừng nhìn nữa!”



Long Nhất nhíu mày, đưa tay cầm lấy chiếc gương trong tay Diệp Thành, nghiền nát nó thành tro bay.



Dù vậy, Diệp Thành vẫn cười, thậm chí làn gió thổi qua cũng mang theo sự bi thương, hất tung mái tóc đen, đánh vào khuôn mặt đầy thăng trầm và mệt mỏi của hắn một cách không thương tình.



Không biết qua bao lâu hắn mới ngừng cười, lặng lẽ quỳ trên đất giống như một bức tượng tạc bằng đá.



Haiz!



Long Nhất lại khẽ thở dài trong lòng, cho dù không biết bí mật của Diệp Thành nhưng hắn ta vẫn có thể đoán ra đôi chút.



“Chăm sóc họ cho tốt!”



Cuối cùng Diệp Thành cũng đứng dậy, đi lên hư thiên, bước chân loạng choạng, để lại bóng lưng cô đơn tiêu điều trong đêm đen.



Long Nhất vẫn bước tới muốn nói gì đó nhưng lại không nói nên lời, biết Diệp Thành lại phải kéo lê thân thể mệt mỏi đầy thương tích lên đường đi tìm người chuyển kiếp, chuyến đi này có lẽ sẽ lại là rất nhiều năm.



“Lão đạo ta cũng nên đi rồi!”



Sau Diệp Thành, Yên lão đạo cũng đặt chân lên hư thiên.



Cảnh tượng ở đây ông ta đã nhìn thấy hết, cho dù tiếp nhận đạo tổ nhưng cũng không thể làm được gì.



Một đêm yên lặng, nháy mắt đã tới bình minh.

Đại Sở Tinh lại đón chào một ngày mới nhưng mọi người đều nhìn lên hư thiên, dường như họ đều biết khi mình đang ngủ say, một người quan trọng đã rời đi, thậm chí còn không cho họ cơ hội tiễn hắn.



 
Chương 3347: Đại La Kiếm Tông!


Trong tinh không bao la rộng lớn, Diệp Thành đi thẳng về phía Đông, tìm kiếp khắp một lượt tinh vực này.



Đối với hắn, đây lại là một hành trình dài.



Advertisement

Chín ngày sau, hắn ra khỏi vùng tinh vực này, đặt chân đến một tinh vực mới: Bắc Đẩu Tinh Vực.



Bắc Đẩu Tinh Vực khổng lồ không gì sánh được, còn lớn hơn mấy tinh vực lúc trước hắn đã đặt chân đến cộng lại.



Tinh vực này từ xưa đã mang tính huyền thoại.



Tương truyền Chư Thiên Kiếm Thần Kiếm Phi Đạo từng tới Bắc Đẩu Tinh Vực, từng ngộ đạo ở tinh vực này, để lại một tia kiếm ý, chính kiếm ý ấy đã tạo ra Đại La Kiếm Tông.



Diệp Thành cầm bản đồ sao trong tay, cẩn thận xác định phương hướng.



Hiện nay hắn đã hoàn toàn bình phục thương thế do thiên khiển gây ra, mặc quần áo màu đen, mái tóc màu trắng.



Đại La Kiếm Tông!


Diệp Thành tìm được chính xác phương hướng của Đại La Kiếm Tông, cất bản đồ sao rồi đi thẳng về hướng đó.



Ba canh giờ sau, hắn mới nhìn thấy một ngôi sao không có sự sống.



Khu vực biên hoang, ngay cả Bắc Đẩu Tinh Vực cũng vô cùng hoang vắng, rất cằn cỗi, không có lấy một bóng người, trong ngôi sao không có sự sống kia đương nhiên không có sinh linh nào chứ đừng nói là người chuyển kiếp của Đại Sở.



Hắn lại lên đường, bay liên tục ba ngày trong tinh không.



Phía trước là một cổ tinh có sự sống, kích thước không lớn, chỉ bằng một nửa Chu Tước Tinh.

Diệp Thành đi vào nhưng chưa tới ba giây đã lại đi ra, bởi vì trong đó không có người chuyển kiếp Đại Sở.



Ra khỏi cổ tinh, hắn lại lên đường.



Trên đường đi, hễ gặp cổ tinh là hắn lại đi vào xem, nhưng đáng tiếc là tuy cổ tinh lớn nhưng lại không có nhiều sinh linh, không thấy người chuyển kiếp nào khiến hắn vô cùng bất lực.



Một tháng sau đó hắn cũng không thu được gì.



Bắc Đẩu Tinh Vực quả thực rất lớn, hắn đi không kể ngày đêm nhưng cũng mất một tháng mới thực sự đến được khu vực phồn hoa của tinh vực, thực sự bước vào phạm vi thế lực của Đại La Kiếm Tông.



Trong khoảng thời gian này, không phải lúc nào cũng yên bình, hắn cũng gặp chiến loạn và truy sát, không chỉ một lần bị thương.



Bắc Đẩu Tinh Vực ngoạ hổ tàng long, Thánh Nhân cường đại không ít, cũng không thiếu tồn tại bí ẩn, chẳng hạn như trong một ngôi sao không có sự sống, không ngờ lại có một con yêu thú thượng cổ, sức chiến đấu mạnh như hắn mà cũng suýt chết, cửu tử nhất sinh mới thoát được ra ngoài, thương tích đầy mình.



Một hướng của tinh không tấp nập người qua lại, khu vực phồn hoa cực kỳ náo nhiệt.



Tinh không rộng lớn liên tục xuất hiện thần hồng, có lẽ bị Đại La Kiếm Tông ảnh hưởng nên đa phần đều là kiếm tu ngự kiếm di chuyển.



Trong số đó cũng có những người nổi tiếng đến từ tinh vực khác, họ tình nguyện chạy hàng trăm nghìn dặm tới Bắc Đẩu Tinh Vực, mục đích là tới Đại La Kiếm Tông, nếu có vinh hạnh được lĩnh ngộ kiếm ý của Kiếm Thần thì đúng là vinh quang vô thượng.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom