Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3508: “Đều đến cả rồi thì phải đối mặt thôi”.  


“Ta chỉ hi vọng trước khi Đại Sở quay về với Chư Thiên Vạn Vực thì người chuyển kiếp của Đại Sở có thể được bình an”, Diệp Thành ngẩng đầu nhìn tinh không như thể trông thấy cả vùng sơn hà rộng lớn thông qua vô số tinh vực.



“Theo như ngươi nói thì Kiếm Thần và các vị Hoàng Đế của Đại Sở cả trăm năm trước đã xuất phát, và hiện tại khả năng đã tìm được Đại Sở?”



Advertisement

“Ngươi là Thái Hư Long Hồn, hiểu nhiều biết rộng, có thể dự đoán thời gian chính xác Đại Sở quay trở về không?”



“Đến cả ngươi còn không đoán ra thì huống hồ là ta?”, Long Ngũ lắc đầu mỉm cười: “Điều ta dám khẳng định đó là nếu muốn Đại Sở quay về với Chư Thiên Vạn Vực thì không phải chuyện một sớm một chiều, thời gian có thể là một năm, có thể là hai, ba năm, có thể là mười năm và thậm chí là trăm năm, nghìn năm”.



“Chỉ mong Đại Sở chỉ còn lại bản nguyên có thể trụ được tới lúc đó”, Diệp Thành nói với nhiều nỗi âu lo.



“Đừng nghĩ nhiều nữa, hai trăm năm nay ngươi đã vất vả nhiều rồi, nghỉ ngơi chút đi”, Long Ngũ mỉm cười.



“Không thể nghỉ được”, Diệp Thành vươn vai, “người chuyển kiếp ở tinh vực này đã được tìm thấy, ta cũng nên lên đường thôi, cần tìm thấy nhiều người chuyển kiếp hơn nữa”.



“Si Mị tổ chú của ngươi...”


“Lần này ta đến vì nó”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, “cũng chẳng còn cách nào khác, những gì ta có thể nghĩ tới chỉ có thể là dùng tổ chú khắc chế tổ chú, mặc dù cách này nguy hiểm nhưng cũng không phải không thể”.



“Cho ta thêm thời gian, ta nhất định sẽ tìm thấy phương pháp giải cứu”, Long Ngũ vội nói.



“Không thể kéo dài thời gian được”, Diệp Thành mỉm cười, chậm rãi lên tiếng: “Đạo hành quả ta còn kém, rất khó áp chế Si Mị tổ chú, bất cứ lúc nào nó cũng có thể làm hao mòn sức mạnh của tiên luân nhãn, trước đó khi thi triển thiên chiếu suýt chút nữa ta bị phản phệ, nếu cứ để vậy thì đạo căn nhất định bị tổn hại”.



“Ngươi chắc chắn phải làm vậy chứ?”, Long Ngũ cau mày nhìn Diệp Thành, “tổ chú không phải chuyện nhỏ đâu”.

“Đều đến cả rồi thì phải đối mặt thôi”.



“Vậy thì thử xem”, Long Ngũ đứng dậy tung ra một chưởng về phía Kỳ Vương ở cách đó không xa.



Lại nhìn sang Kỳ Vương lúc này vẫn còn đang lảo đảo, đột nhiên bị đánh như vậy, nó không kịp phản ứng lại, lập tức bay ra khỏi đỉnh núi, sau đó lớn lối la mắng: “Mẹ kiếp, ngươi có bệnh à?”



Long Ngũ cứ thế ngó lơ, trên đỉnh núi có thêm một con lừa chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn như vậy sao hắn có thể yên tâm phá tổ chú cho Diệp Thành, nếu như con Kỳ Vương đó làm loạn thì rắc rối to.



Thế rồi hắn không nể nang gì mà ra tay, chỉ có thể khiến con lừa kia đi ra chỗ khác.



Phía này, Diệp Thành đã tế ra kết giới bao quanh khắp ngọn núi, hắn không muốn xảy ra sai sót gì.



Long Ngũ cũng ra tay, tạo thêm tầng phong ấn cho lớp kết giới vì việc này có liên quan đến sinh tử của Diệp Thành.



Làm xong xuôi cả hai mới đứng đối mặt với nhau, khoảng cách cách nhau chỉ ba trượng, đứng đó bất động như pho tượng, vẻ mặt nghiêm túc vì sự việc chuẩn bị diễn ra vô cùng nguy hiểm.



 
Chương 3509: Diệp Thành hiến tế tuổi thọ, sử dụng thiên chiếu với Long Ngũ.  


Cơn gió nhẹ khẽ thổi tới, Diệp Thành nhắm mắt trái lại.



Giây phút tiếp theo, Tiên Luân Nhãn bên trái của hắn mở ra, tiên luân ấn kí vận chuyển, ngoại tượng đồng lực khủng khiếp hình thành nên đừng luồng sóng vô hình lan ra vô tận, trấn áp khiến không gian méo mó.



Advertisement

Diệp Thành hiến tế tuổi thọ, sử dụng thiên chiếu với Long Ngũ.



Thế rồi phần vai Long Ngũ rực cháy hoả diệm màu đen.



Có điều, hoả diệm thiên chiếu chỉ bùng lên chừng vài giây đã tắt ngúm, nó đã tiếp xúc với thái hư tổ chú.



Thấy Diệp Thành cau mày, trên thần văn của Si Mị tổ chú lại có thêm một đạo thần văn long hình cổ xưa.



Đó là ngoại tướng thần văn của tổ chú Thái Hư Cổ Long, giống với thiên chiếu trước đó được thi triển với Cương Thi Cổ Mộ, hiện giờ thi triển thiên chiếu với Long Ngũ cũng đã khơi dậy tổ chúc khiến hắn trúng thái hư tổ chú.



Hự!

Sau tiếng rên khẽ, Diệp Thành ôm đầu, “bịch” một tiếng, hắn quỳ phịch xuống đất.



Trạng thía của hắn vô cùng tồi tệ trong chốc lát, tiên nhãn tự phong ấn, thần hải ong ong như muốn nổ tung, thánh thể có thêm nhiều vết nứt, có máu tươi bắn vọt, biến thành một người máu me đầm đìa.



Thái hư long chú không hề yếu hơn Si Mị tổ chú, sức mạnh vô hình đang tàn phá đạo căn của Diệp Thành.



Sắc mặt của Long Ngũ thay đổi rõ rệt, hắn muốn giúp nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.



Diệp Thành khoanh chân ngồi xuống đất, nguyên thần xuất khiếu và cũng khoanh chân ngồi xuống đất như Diệp Thành.



Nếu nhìn kĩ thì còn có thể thấy trong nguyên thần của hắn có thêm một con hắc long và bạch long đang tranh đấu.



Đó là ngoại tướng của tổ chú, hắc long chính là Si Mị tổ chú còn Bạch Long chính là Thái Hư tổ chú, đúng như Diệp Thành dự đoán, thân mang hai loại tổ chú sẽ tự khắc chế nhau, sức mạnh của tổ chú đối đầu với nhau.



Cảnh tượng này khiến dù là Long Ngũ nhìn mà cũng phải kinh hãi, hai loại tổ chú, bất cứ lúc nào Diệp Thành cũng có thể mất mạng, vào giây phút hắn trúng thái hư tổ chú thì mọi thứ đã vượt ngoài tầm kiểm soát rồi.



Đúng như Long Ngũ nghĩ, mọi thứ đều vượt ngoài tầm kiểm soát.



Nguyên thần của Diệp Thành lúc này giống như một loại dung khí, nói chính xác hơn thì giống như một chiến đài, một chiến đài diễn ra trận tranh đấu giữa Thái Hư tổ chú và Si Mị tổ chú, hai loại tổ chú đại chiến khắp chiến đài.



Quả thực, vì Thái Hư tổ chú và Si Mị tổ chú đang tranh đấu nên sức mạnh nguyên thần của Diệp Thành đang hao tổn, chân thân nguyền thần cũng theo đó mà trở nên méo mó, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.











 
Chương 3510: Cảnh tượng lúc này thật náo nhiệt.  


Nguyên thần của Diệp Thành run rẩy, vì thiên khiển kia mà khơi dậy đạo tắc hỗn độn, từng luồng pháp tắc về đạo nối tiếp nhau đạo thành đạo long, bảo vệ nguyên thần và chân thân của Diệp Thành, đối đầu với lôi long thiên khiển.



Thế nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đây, ma đạo đột nhiên ra ngoài hoành hành, ma sát sục sôi hoá thành ma long.



Advertisement

Tiếp đó, toàn thân Diệp Thành có phật quang phổ chiếu, đại nhật như lai tịnh thế chú vang lên, hoá thành một con phật long, thôn tính cả thần lực của Diệp Thành, như muốn độ hắn.



Phận long hiển hiện khiến sức mạnh huyết mạch của Diệp Thành run rẩy, hoá thành một đạo chân long huyết mạch cùng đối đầu với Diệp Thành.



Thế nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc ở đây.



Bên trong nguyên thần của Diệp Thành xuất hiện thêm một đạo cửu cung bát quái.



Đó là chu thiên diễn hoá, nói chính xác hơn là phản phệ của chu thiên diễn hoá hoá thành một con rồng màu đỏ gạch, liên tục tiêu diệt sức mạnh tu vi của Diệp Thành như muốn khiến Diệp Thành hoá thành thiên sĩ vô tu.

Sự tàn sát của Chu Thiên Xích Long khiến sức mạnh tu vi của Diệp Thành gặp phản phệ, tiếp đó liền có một con rồng màu vàng kim huyễn hoá ra, đó chính là sức mạnh tu vi hoá thành, chiến đấu với Chu Thiên Xích Long và càn quét trong cơ thể Diệp Thành.



Chưa hết!



Tiếp sau Chu Thiên Xích Long, một con rồng vô hình xuất hiện, đó là cấm kị mà Diệp Thành đụng tới, giống như cấm kị giữa mộng ảo và chân thực, giống như cấm kị của Huyết Tiếp Hạn Giới.



Rất nhiều cấm kị hiển hiện bủa vây lấy Diệp Thành, hoá thành cấm kị long, thôn tính sinh khí dồi dào của Diệp Thành.

Có phản phái thì sẽ có chính phái.



Chiến ý của Diệp Thành mạnh mẽ cố gắng ra đòn, chiến long hiển hiện, đấu lại với cấm kị long.



Cảnh tượng lúc này thật náo nhiệt.



Si Mị Hắc Long và Thái Hư Bạch Long, Thiên Khiển Lôi Long và Pháp Tắc Đạo Long, Ma Đạo Ma Long và Bản Nguyên Thánh Long, PHật Đạo Phật Long và Huyết Mạch Chân Long, Chu Thiên Xích Long và Tu Vi Kim Long, Cấm Kị Chi long và Chiến Ý Thần Long, tất cả hai mươi con rồng đang đánh nhau trong cơ thể Diệp Thành, tiếng rồng gầm vang lên chói tai.



Trận đại chiến của hai mươi con rồng diễn ra, trừ Si Mị Hắc Long và Thái Hư Bạch Long thì chính là trận dung năm đấu với năm.



Một bên tấn công, một bên phòng thủ, đấu long trời lở đất.



Đây chính là cảnh tượng kinh người, bên trong nguyên thần có mười hai con rồng đại chiến, nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ rồi.

Thần sắc của Long Ngũ không biết phải dùng từ nào để hình dung, hắn há hốc miệng hồi lâu không ngậm lại.



 
Chương 3511: Không thể thua!  


Đây là đang làm gì vậy chứ? Sợ chưa đủ loạn sao?



Ta vì trừ khử Si Mị tổ chú còn các ngươi lại nhảy loạn ra ngoài làm loạn!



Advertisement

Lại nhìn sang Diệp Thành, lúc này hắn đã hôn mê.



Mười hai con rồng giao chiến trong cơ thể hắn khiến chiến đài nguyên thần của hắn đã bị đẩy đến bên bờ tan vỡ, cho dù là hắn cũng không ngờ tới, một Si Mị tổ chú lại là nguyên nhân gây ra mọi chuyện.



Mặc dù hôn mê nhưng hắn vẫn có ý thức.



Chỉ cần nhìn là đã thót tim, hắn không biết bản thân mình lại tồn tại nhiều mầm hoạ đáng sợ như vậy, như thể ngắm chuẩn thời cơ, chọn đúng lúc hắn yếu nhất như muốn tiêu diệt hắn.



Nguyên thần của hắn nứt ra từng tấc một, sức mạnh nguyên thần tinh tuý cũng tan biến giữa thiên địa, cho dù là tu vi, bản nguyên, huyết mạch, đạo tắc đều bị tiêu diệt khiến hắn bị thương nặng.



Không thể thua!


Bản năng cầu sinh khiến hắn cố thủ tâm đài nguyên thần, tâm đài nguyên thần không bị tiêu diệt thì hắn sẽ không chết.



Long Ngũ giống như con kiến trên chảo lửa, vài lần tiến lên nhưng không biết phải giúp bằng cách nào, với trạng thái hiện giờ của Diệp Thành thì thực sự rất gay go, chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng khiến hắn vạn kiếp bất phục.



Ừm?



Đương lúc Long Ngũ đang tính toán thì trong nguyên thần của Diệp Thành nứt vỡ, có một luồng sức mạnh hiển hiện.

Đó là sức mạnh vô hình, thần bí và huyền diệu, hoá thành một đạo ấn kí, nói chính xác hơn là một đạo luân hồi đang nhanh chóng vận chuyển, tiên quang kì diệu đang bay lượn.



Long Ngũ rất có mắt nhìn, chỉ cần nhìn là biết đó là thứu gì, đó chẳng phải là luân hồi của Diệp Thành sao?



Mắt hắn sáng lên, nhìn thấu manh mối.



Rất nhiều sự tồn tại đáng sợ xuất hiện hợp sức tàn phá sinh mệnh của Diệp Thành và khơi dậy luân hồi hộ thể trong cơ thể hắn.



Nếu nói về luân hồi này thì thật sự bá đạo, vừa xuất hiện đã bù đắp lại cho nguyên thần bị nứt vỡ của Diệp Thành, đến cả sức mạnh nguyên thần của Diệp Thành bị tiêu tán giữa thiên địa cũng được kéo lại.



Không chỉ vậy, luân hồi bá đạo đang tự vận chuyển trong quá trình tự diễn hoá, liên tục hoá giải thiên kiếp lôi long, ma đoạ ma long, phật đạo phật long, chu thiên xích long và cấm kị chi long trong cơ thể Diệp Thành.











 
Chương 3512: Đây chính là trận đại chiến kéo dài rất lâu.  


Thiên Khiển Lôi Long đang tiêu tán, Đạo Tắc Đạo Long, Huyết Mạch Thánh Long, Căn Nguyên Thánh Long, Tu Vi Kim Long và Chiến Ý Chiến Long trong cơ thể Diệp Thành cũng theo đó mà tan biến, lại lần nữa quay về thánh thể của Diệp Thành.



Vậy cũng được sao?



Long Ngũ nước nước bọt cái ực, đây có thể coi là trong hoạ gặp phúc sao?

Advertisement







Gừ! Gừ!



Tiếng rồng gầm liên tiếp vang lên, vang vọng từ trong nguyên thần của Diệp Thành.



Mười hai con rồng, tiêu tán mất mười con, chỉ còn lại hai con, đó chính là Thái Hư Bạch Long đại diện cho Thái Hư tổ chú và Si Mị Hắc Long đại diện cho Si Mị tổ chú, bọn chúng vẫn đang công phá lẫn nhau.



Luân hồi của Diệp Thành mặc dù vẫn đang vận chuyển nhưng không can dự vào trận đại chiến giữa Si Mị tổ chú và Thái Hư long chú, vì cho dù là sức mạnh luân hồi thì cũng không thể nào hoá giải được chúng, chỉ có thể để mặc chúng tranh đấu.



Những gì mà sức mạnh luân hồi có thể làm được chính là ngăn cản sức mạnh của hai loại tổ chú thoát ra ngoài lũng loạn.


Sau khi cùng công phá lẫn nhau, Si Mị tổ chú và Thái Hư long chú đều yếu dần.



Long Ngũ thở phào một hơi, không có sức mạnh khác càn quấy, chỉ có hai loại tổ chú đang tranh đấu, áp lực của Diệp Thành được giảm bớt đi nhiều, lại thêm sức mạnh luân hồi củng cố thêm nguyên thần, chiến đài này của hắn càng thêm kiên cố hơn.



Ý thức của Diệp Thành vẫn đang dần tỉnh táo trong cơn hỗn loạn, hắn nhìn vào Si Mị tổ chú và Thái Hư tổ chú và vẫn cố thủ tâm đài, hắn chỉ cần chờ đợi là được, cho tới khi hai tổ chú kia tiêu diệt lẫn nhau.



Đây chính là trận đại chiến kéo dài rất lâu.



Từ khi Thái Hư tổ chú và Si Mị tổ chú bắt đầu tranh đấu thì Diệp Thành đã chịu đựng mất ba canh giờ.



Cho tới canh giờ thứ tư, hai long hình do tổ chú hoá thành mới có sự thay đổi rõ rệt.



Nếu nhìn kĩ thì cho dù là Si Mị Hắc Long tổ chú hay Thái Hư Bạch Long thì đều trở nên trong suốt, không còn hung hãn như trước nữa, còn sức mạnh tổ chú trong người chúng đang suy yếu tới cực điểm.



Trụ được rồi!



Trong lòng Long Ngũ luôn canh cánh, hai loại tổ chú này ở trạng thái yếu ớt thì không thể làm gì to tát được hơn.



Thế nhưng, đúng lúc này lại có biến cố xảy ra.



Chỉ thấy Tiên Luân Nhãn tự phong ấn của Diệp Thành chủ động mở phong ấn, tiên luân ấn kí trên đồng tử đang vận chuyển, sinh ra một luồng sức mạnh bá đạo, mạnh mẽ lại thần bí.



Tiếp đó, Si Mị Hắc Long và Thái Hư Bạch Long ở trạng thái yếu ớt bị sức mạnh Tiên Luân Nhãn cố gắng tiêu diệt, còn sức mạnh tổ chú mà Si Mị và Thái Hư mang theo bị tiên nhãn hấp thu.



Đây...!

Long Ngũ sững người, không biết chuyện gì đang xảy ra.



 
Chương 3513: “Ngươi ra vẻ cũng được lắm”


Diệp Thành cũng thẫn thờ, hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết Tiên Luân Nhãn tự mở phong ấn, vả lại còn đang ẩn chứa sức mạnh dị thường như vậy, đến cả tổ chú cũng có thể hấp thu, hình thành vật dưỡng.



Tiên luân thiên chú, mở!

Advertisement



Khi hai người còn đang ngẩn ngơ thì trong không gian như có âm thanh vang vọng, như truyền từ thời đại cổ xưa xa xôi, mang theo uy lực và sự thần bí khiến người ta không biết ai đang lên tiếng.



Chỉ trong chốc lát, Si Mị Hắc Long và Thái Hư Bạch Long liền bị tiêu diệt, sức mạnh tổ chú hoá thành vật dưỡng cho tiên nhãn.



Sau khi Si Mị Hắc Long và Thái Hư Bạch Long bị tiêu diệt, Si Mị tổ chú thần văn và Thái Hư tổ chú thần văn tiêu tán, trong tiên nhãn của bọn họ có thêm một luồng sức mạnh mới.



Nguyên thần của Diệp Thành đã quy vị, toàn thân với tiên quang chiếu rọi, có rất nhiều dị tượng huyền diệu xuất hiện bao quanh cơ thể hắn.



Lần này quả thực vì hoạ mà gặp phúc, nhiều sự tồn tại đáng sợ hiển hiện làm khó hắn, không những chưa thể thôn tính diệt trừ hắn mà ngược lại còn khơi dậy rất nhiều sức mạnh trong hắn, ép luân hồi hộ thể, hoá giải nguy cơ.

Thêm nữa, Si Mị tổ chú và Thái Hư tổ chú tranh hùng, cả hai đấu tới mức thương thế đầy mình còn tiên nhãn lại như ngư ông đắc lợi, thôn tính sức mạnh tổ chú, trở thành chìa khoá mở ra cánh cửa tiên luân thiên chú, cấm pháp theo đó mà sinh ra.



Long Ngũ tặc lưỡi, lại thêm phần kinh ngạc, hắn nhìn Diệp Thành như nhìn một con quái vật.



Hắn kinh ngạc cũng phải, bởi Diệp Thành lại lần nữa đánh phá được cấm kị, không phải có huyết mạch tiên tộc, chỉ có một bên tiên nhãn lục đạo nhưng lại liên tiếp mở ra tiên luân thiên chiếu, tiên luân thiên đạo, tiên luân thiên sinh, và hiện giờ hắn đã mở ra tiên luân thiên chú, chín cấm thuật lớn của tiên luân hắn đã mở được bốn loại.



Cơn gió nhẹ khẽ thổi tới, Diệp Thành từ từ mở mắt, đôi mắt không chút gợn sóng, như giếng sâu không đáy càng thêm thâm sâu, đặc biệt là tiên nhãn bên mắt trái với sức mạnh thần bí hiển hiện cho dù một chủ nhân như hắn cũng không thể nào nắm bắt.


“Được lắm”, Long Ngũ ở bên ghé lại, chép miệng, mặt mày tấm tắc.



“Sự thực chứng minh nhân phẩm rất quan trọng”, Diệp Thành đứn dậy, nói với giọng đầy ý tứ.



“Ngươi ra vẻ cũng được lắm”, Long Ngũ xoa cằm.



“Thử uy lực của tiên luân thiên chú trước cái đã”, Diệp Thành mở tiên nhãn bên mắt trái, hắn ngắm chuẩn vào một cái cây ở cách đó không xa, chỉ cần là vật có linh thì đều dùng được đến tổ chú, dùng cái cây kia kiểm chứng là tốt nhất.



“Thiên chú”, sau tiếng hô của Diệp Thành, đồng lực tiên nhãn lan rộng, không gian chấn động.











 
Chương 3514: “Đừng sợ, ta là người tốt”


“Nguyên thần bá đạo vì có phản phệ bá đạo”, Long Ngũ lên tiếng, hắn đặt tay lên vai Diệp Thành, đẩy sức mạnh long hồn vào: “Khiến địch bị thương mười thì bản thân mình cũng bị thương mất tám phần, ngươi ít dùng tới nó vẫn hơn”.



“Vẫn còn thiên chiếu, ta sẽ không dùng nó để đối đầu với kẻ địch nữa”, Diệp Thành lắc đầu mỉm cười: “Có trời mới biết có bao nhiêu chủng tộc từng tổ chú Lục Đạo Tiên Luân Nhãn, ta không muốn vì nó mà kéo theo tổ chú đáng sợ”.



Advertisement

“Không nếm trái đằng thì ngươi không ghi nhớ”, Long Ngũ thu tay lại, hắn quay người rời khỏi đỉnh núi: “Ngươi nghỉ ngơi chút đã, ta đi liên hệ gia tộc Thiên Linh, đợi ta quay lại tiễn ngươi”.



“Ngu ngốc, thật ngu ngốc”, Long Ngũ vừa rời đi, bên ngoài rặng núi chợt vang lên tiếng mắng chửi.



Đó là Kỳ Vương, nó vẫn còn tức tối hằn học vì trước đó bị Long Ngũ ném ra khỏi đỉnh núi, lần này thấy Long Ngũ ra ngoài, giọng nó cất lên cao, nếu không thì sao có thể gọi là Kỳ Vương chứ? Tiếng mắng chửi cũng thật bá đạo.



Long Ngũ cứ thế ngó lơ, hắn chẳng rảnh mà đi so đo với con lừa kia, cứ thế bay về tổ điện của gia tộc.



Kỳ Vương cảm thấy mất hứng, nó không mắng chửi nữa mà lắc đầu chạy lên đỉnh núi.



Có điều, hắn vừa lên tới đỉnh núi chưa được ba giây thì lại bay đi, bị Diệp Thành đạp cho một đạp sau đó là một tràng mắng chửi nữa vang lên liên tiếp: “Mẹ kiếp, ăn phải phân à?”

Diệp Thành cũng chẳng buồn quan tâm, hắn tăng thêm độ kiên cố cho kết giới, kéo Tiêu Phong và Phục Linh trong đại đỉnh ra ngoài.



Cả hai người đã tỉnh lại, trạng thái không tồi, nhưng vừa được đưa ra khỏi đại đỉnh thì cả hai lần lượt tế ra sát kiếm khủng khiếp, sắc mặt phòng bị nhìn Diệp Thành: “Đây là đâu, ngươi là ai?”



“Đừng sợ, ta là người tốt”, Diệp Thành mỉm cười.



“Người tốt?”, Tiêu Phong và Phục Linh nghe xong thì lùi về sau, nắm chặt thanh kiếm trong tay, nếu trách thì trách Diệp Thành trông mặt mũi chẳng tử tế, vả lai nụ cười còn không hề bình thường.



“Vẻ mặt của hai người là sao chứ?”, thấy hai người vẫn phòng bị như vậy, Diệp Thành bất giác chép miệng, hắn không nói thêm gì, cứ thế giơ tay gảy ra tiên quang bay vào trán hai người.




“Ngươi...”, Tiêu Phong và Phục Linh biến sắc, muốn chặn lại luồng tiên quang đó nhưng lại cảm thấy tiên quang đó rất dị thường, chính là một đạo tiên quang hư ảo.



Giây phút sau đó, sát kiếm trong tay hai người liền rơi xuống, cả hai đồng loạt ôm đầu.



Tiếp đó chính là tiếng kêu la đau đớn, thần hải ong ong, cứ thế nứt ra, thần trí hỗn loạn.



Diệp Thành cầm vò rượu tìm một chỗ thoải mái nghỉ ngơi tĩnh lặng quan sát hai người chuyển kiếp quy vị.



Không biết từ bao giờ mới thấy Tiêu Phong và Phục Linh run rẩy, vẻ đau đớn cuối cùng trong đôi mắt dần tan đi, nước mắt chảy ra, cả hai thẫn thờ nhìn người thanh niên trước mặt.



Diệp Thành?



Diệp Thành?

Cả hai đồng loạt lên tiếng, giọng nói khản đặc, mang theo bao nỗi niềm.



 
Chương 3515: “Ngươi tìm thấy ông ấy rồi sao?”


Diệp Thành mỉm cười, hắn lập tức đứng dậy, không bao lâu sau hắn tế ra thần thức chứa đựng bao nhiêu sự việc xảy ra trong những năm gần đây rồi đẩy vào thần hải của cả hai người.



Cả hai nước mắt rơi lã chã, bọn họ nhìn từng bóng hình quen thuộc trong thần hải mà nấc nghẹn không nói thành lời.



Advertisement

Lục đạo luân hồi, như một giấc mơ.



Trước khi tỉnh mộng bà vẫn còn nằm trên vai Gia Cát Vũ nói những lời tình ý cuối cùng nơi trần thế, ông còn đứng dưới thành Nam Sở, bảo vệ từng tấc đất cuối cùng của Đại Sở.



Sau khi tỉnh mộng đã qua một kiếp người, mất đi hai trăm năm, dù kiếp trước bọn họ là kẻ mạnh thì kiếp này cũng khó chấp nhận được mộng ảo xưa kia, nó thật sự quá xa vời.



Màn đêm dần buông xuống.



Trên đỉnh núi không còn tiếng nấc nghẹn nữa, cả ba người như pho tượng, mỗi người cầm một chai rượu tĩnh lặng nhìn tinh không như thể trông thấy sơn hà rộng lớn dù cách bao nhiêu năm tháng.



Người chuyển kiếp của Đại Sở đến rồi, hơn hai nghìn người, mùi rượu thơm nồng lan toả, bầu không khí rạo rực hẳn lên.


Nhìn bao nhiêu người cùng quê như vậy, Tiêu Phong mỉm cười, trút rượu vào miệng sau đó lại nhìn sang Diệp Thành, “luân hồi từ kiếp trước tới kiếp này, hai trăm năm trời, không biết chiến giáp của ta còn không?”



“Tiêu Phong của Thiên Đình chưa bao giờ rời bỏ tấm áo giáp, tất cả mọi người đều biết việc này”, Diệp Thành mỉm cười, hắn phất tay lấy ra một tấm áo giáp, bên trên còn nhuốm máu hãy còn chưa khô, đó chính là máu của Tiêu Phong ở kiếp trước.



“Bất cứ lúc nào ta cũng sẵn sàng ra chiến trường”, Tiêu Phong cười sảng khoái, cách hai trăm năm, lại lần nữa được mặc áo giáp, thật đúng như vị tướng quân cái thế, oai hùng uy nghiêm, khí thế thôn tính sơn hà.



“Phục Linh tiền bối, Vạn Hoa Kiếm của người”, Diệp Thành lại lần nữa phất tay đưa thanh thần kiếm cho Phục Linh.

“Đa tạ”, Phục Linh mỉm cười khẽ vuốt ve thanh kiếm, đây chính là thanh thần kiếm kiếp trước mà bà dùng, được Diệp Thành giữ gìn đến hiện tại, bên trên còn nhuốm máu tươi của bà từ kiếp trước, dung hoà với bao năm tháng.



“Thực ra vãn bối rất muốn biết mối quan hệ kiếp này của hai người là gì? Không phải là người thương trong truyền thuyết chứ?”, Diệp Thành hắng giọng, ho khan nhìn Tiêu Phong và Phục Linh.



“Đừng đùa vậy chứ”, Tiêu Phong lập tức mỉm cười nhìn Phục Linh, “chúng ta là huynh muội”.



“Vậy thì vãn bối yên tâm rồi”, Diệp Thành mỉm cười, “nếu không thì tiền bối Gia Cát Vũ sẽ rất ái ngại đó”.



“Ngươi tìm thấy ông ấy rồi sao?”, Phục Linh quay đầu sang nhìn Diệp Thành, trông đôi mắt còn ngấn nước.



“Vẫn chưa”, Diệp Thành lắc đầu, “nếu như ông ấy ở Chư Thiên Vạn Vực này thì vãn bối có chết cũng phải tìm cho ra, không phải vì điều gì khác mà là vì mối tình duyên đến muộn của hai người”.











 
Chương 3516: “Đạo hữu, có gì từ từ nói”.  


Bên ngoài rặng núi, người đông như nêm, người bước trên phi kiếm, người cưỡi linh thú, có người đi trên mây, bọn họ đều mặc đạo bào có hình đầu lâu, đứng choán lấp tứ phía trên hư thiên.



Cô Lâu Vương Điện!



Các trưởng lão của gia tộc Long Ngũ lần lượt bay lên thiên tiêu nhìn ra bên ngoài rặng núi với sắc mặt tái nhợt, chín Thánh Nhân, gần một trăm Chuẩn Thánh, hàng trăm nghìn tu sĩ, trận thế lớn, khí thế chấn động thiên địa.

Advertisement



Tế kết giới!



Long Ngũ đột nhiên hô lớn, Cô Lâu Vương Điện, một trận dung thế này, sát khí thông thiên, kẻ tới nhất định không có ý tốt.



Đột nhiên, từ tứ phương của gia tộc Long Ngũ có thần hồng xuyên lên trời cao, từng kết giới khổng lồ bao trùm khắp tiên sơn.



Thấy vậy, tu sĩ của Cô Lâu Vương Điện nhìn mà bật cười u ám, bọn họ không hề ngăn cản, theo bọn họ thấy thì cái mà gia tộc Long Ngũ gọi là kết giới trong mắt bọn họ chẳng qua cũng chỉ để trưng bày, chỉ cần một đòn là có thể công phá.



Lão tổ của gia tộc Long Ngũ kinh động, lập tức tỉnh lại từ trạng thái bế quan, bước lên hư thiên, thấy trận dung này, bọn họ tái mặt: “Không biết đạo hữu của Cô Lâu Điện đến đây là có ý gì?”



“Có ý gì?”, một thánh nhân áo đen của Cô Lâu Vương Điện cười tôi độc, để lộ ra hàm răng trắng bóc: “Chỗ các ngươi chứa chấp người mà Cô Lâu Vương Điện cần, phải trả giá bằng máu”.



“Chứa chấp?”, lão tổ của gia tộc Long Ngũ tỏ ra khó hiểu: “Đạo hữu nói vậy là có ý gì?”



“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, công phá cho ta”.



“Đạo hữu, có gì từ từ nói”.



“Muộn rồi”, tu sĩ mặc hắc bào kia cứ thế ngắt lời lão tổ của gia tộc Long Ngũ sau đó giơ tay lên chỉ điểm vào kết giới của gia tộc Long Ngũ và bật cười u ám: “Chỉ giết nam tu, nữ tu để lại”.



Đột nhiên, từ tứ phía trong hư thiên rung lên, sát trận của Cô Lâu Vương Điện nhanh chóng hồi phục uy năng, quét ra từng đạo thần mang trận pháp, mỗi một đạo đều mang theo thần lực đâm xuyên mạnh mẽ.




Thấy vậy, cho dù là lão tổ, trưởng lão hay tiểu bối của gia tộc Long Ngũ thì mặt mày đều tái nhợt, trận pháp thần mang rợp trời đó chỉ cần một đòn là đủ đánh tan kết giới hộ sơn, thứ chờ đợi bọn họ chính là sự diệt tộc, không một ai có thể tránh khỏi.



Khi toàn bộ gia tộc Long Ngũ tuyệt vọng thì vô số trận pháp thần mang đã lần lượt đánh vào kết giới hộ sơn.



Rầm! Rầm!



Tiếng động mạnh rung lên, chấn động thiên địa.



Thế nhưng cảnh tượng kết giới hộ sơn trong tưởng tượng của gia tộc Long Ngũ bị một đòn công phá lại không hề xuất hiện.



Ừm?











 
Chương 3517: “Nhiều nhất không quá một ngày”.  


Có điều, bọn họ đâu biết rằng từ khi Long Ngũ thức tỉnh được kí ức tiền kiếp thì đã cải tạo được kết giới hộ sơn của gia tộc, hắn dùng trận pháp thái hư, đây là một sự bá đạo mạnh mẽ.



Công phá, tiếp tục công phá!



Trong tiếng trầm trồ kinh ngạc, Thánh Nhân áo đen của Cô Lâu Vương Điện lại gằn giọng phẫn nộ.

Advertisement



Thánh Nhân ra lệnh nên không ai dám trái lời, kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện lại lần nữa vận chuyển trận pháp công phá kết giới.



Trên đỉnh núi, sắc mặt Long Ngũ không ra sao, kết giới hộ sơn của gia tộc mặc dù có thêm trận pháp của Thái Hư Cổ Long tăng cường nhưng khi đối diện với sự áp chế tuyệt đối về thực lực thì việc bị công phá chỉ là vấn đề về thời gian.



Một khi kết giới bị công phá, gia tộc họ phải đối mặt với sự huỷ diệt, Cô Lâu Vương Điện quá mạnh.



Long Ngũ thu lại ánh mắt quay đầu nhìn Diệp Thành ở bên.



Diệp Thành như hiểu ra ý của Long Ngũ, hắn nói: “Có chu thiên diễn hoá che đi khí tức của ta, Thánh Vương chưa chắc đã có thể truy đuổi theo ta, huống hồ lại là Cô Lâu Vương Điện”.



“Nói vậy thì Cô Lâu Vương Điện cố ý gây chuyện”, vẻ mặt Long Ngũ lạnh hẳn lại.



Diệp Thành cau mày, hắn như nhớ ra gì đó, ánh mắt dừng lại ở Tiêu Phong và Phục Linh, cố gắng tìm kiếm cô lâu ấn chú trong người bọn họ.



“Chẳng trách”, Diệp Thành giơ tay xoá tan ấn kí cô lâu trong cơ thể Tiêu Phong và Phục Linh, cũng coi như hắn đã đoán ra vì sao Cô Lâu Vương Điện tìm được đến đây, nhất định là vì ấn kí này.



“Đúng là sơ hở”, Phục Linh bật cười lạnh lùng, bà không ngờ rằng trong người mình lại có đạo ấn kí này.



“Xin lỗi, liên luỵ đến gia tộc ngươi rồi”, Phục Linh tỏ ra áy náy, nếu không phải vì ấn kí trong người bọn họ thì Cô Lâu Vương Điện cũng không thể tìm thấy nơi này, suy cho cùng cũng bởi sự lơ là của bọn họ.



“Người nói gì vậy chứ?”, Long Ngũ mỉm cười: “Gia tộc ta và Cô Lâu Vương Điện sớm muộn gì cũng phải khai chiến, có điều chỉ là đến sớm hơn chút thôi, hà tất phải áy náy, chúng ta là người một nhà mà”.




“Trận thế của đối phương lớn quá, nếu cố gắng đối đầu trực diện sẽ thất bại”, Diệp Thành trầm ngâm, “xin cứu trợ đi”.







“Đã thông báo tới các liên minh và gia tộc Thiên Linh”, Long Ngũ đáp lời, “chỉ là không biết liệu có sự trợ giúp nào đến kịp không, Cô Lâu Vương Điện quá mạnh, tinh không này không một ai dám đụng tới sự tồn tại đáng sợ như bọn chúng”.



“Kết giới có thể trụ được bao lâu?”, Diệp Thành điềm tĩnh.



“Nhiều nhất không quá một ngày”.



“Cố gắng trụ, ta đi tới gia tộc Thiên Linh”, Diệp Thành nói xong thì đã chuẩn bị xong thiên đạo rời đi.











 
Chương 3518: Phụ thân, xin người xuất binh!  


“Cũng chưa chắc”, Diệp Thành mỉm cười, sau đó hắn bước vào hố đen không gian, nếu là một mình hắn thì đương nhiên sẽ không sợ Cô Lâu Vương Điện, nhưng hắn còn phải lo cho người của gia tộc Long Ngũ, một khi khai chiến nhất định thương vong vô số, đây không phải là cảnh tượng mà hắn muốn thấy, cho nên hắn cần đích thân đi cầu xin sự trợ giúp từ bên ngoài.



“Chỉ mong hắn có thể mời được gia tộc Thiên Linh đến”, nhìn Diệp Thành rời đi, Long Ngũ thầm nhủ.



Advertisement

Hắn nghĩ đơn giản quá rồi, gia tộc Thiên Linh sao có thể vì một gia tộc nhỏ khai chiến với Cô Lâu Vương Điện mà hi sinh, điều này liên quan đến lợi ích của gia tộc, không phải là chuyện mà phía Hoa Tư có thể can dự.



Trên thiên tiêu, lão tổ của gia tộc Long Ngũ đã tới, ông nhìn phía Tiêu Phong rồi lại nhìn sang Long Ngũ.



Long Ngũ mỉm cười, không đợi lão tổ lên tiếng đã sử dụng ấn quyết khiến rất nhiều trận pháp khắc hoạ ở tứ phương được phục hồi, tăng thêm độ kiên cố cho kết giới hộ sơn.



Lão tổ của gia tộc Long Ngũ nhìn mà kinh ngạc, bọn họ không biết Long Ngũ còn có cả thần thông này, bây giờ bọn họ cũng hiểu vì sao kết giới hộ sơn của gia tộc lại kiên cố như vậy, mọi thứ cũng vì nhờ tôn nhi mà có.



Bên ngoài ngọn núi, Thánh Nhân áo đen của Cô Lâu Vương Điện liên tiếp cau mày, một kết giới hộ sơn của gia tộc cỏn con mà lại kiên cố đến mức vượt qua dự liệu của ông ta, nếu biết trước như vậy ông ta nên hạ lệnh tấn công trước khi gia tộc Long Ngũ tế kết giới hộ sơn ra thì mọi chuyện cũng không đến mức phức tạp như vậy.



Tấn công, tiếp tục tấn công!




Thánh Nhân mặc áo đen càng lúc càng tỏ ra tức tối, phẫn nộ gằn lên, chấn động khắp thiên không.



Tu sĩ của Cô Lâu Vương Điện mặt mày tôi độc, người nào người nấy hăng máu xông lên.



Phía này Diệp Thành đã ra khỏi hố đen không gian, vùng đất này cách cổ tinh của gia tộc Long Ngũ chừng ba mươi nghìn dặm.



Tinh không này rất náo nhiệt, những người tới đây xem kịch không hề ít, tất cả đều chỉ trỏ vào tinh cổ tinh, trong đó không thiếu những đồng minh mà Long Ngũ nói, bọn họ không dám tiến lên, chỉ đứng ngoài xem.




Diệp Thành đảo mắt rồi bay qua tinh không như một đạo thần mang, mục tiêu chính là gia tộc Thiên Linh ở Thiên Linh Tinh.



Phía trước đại điện có hai bóng hình đang quỳ, nếu nhìn kĩ thì chẳng phải là Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi sao?



Phụ thân, xin người xuất binh!



Phụ thân, xin người xuất binh!



Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi liên tục dập đầu, bọn họ không biết đã nói câu này bao nhiêu lần rồi, mỗi lần nói đều dập đầu, trán còn bê bết máu, giọng điệu khẩn cầu, gia tộc Long Ngũ có quá nhiều người chuyển kiếp, những người đó đều là người cùng quê hương với bọn họ, sao bọn họ có thể ngó lơ không quan tâm.











 
Chương 3519: “Vãn bối Diệp Thành bái kiến các vị tiền bối”.  


“Chuyện gì vậy chứ?”, không ít trưởng lão gãi đầu.



“Gia tộc Long Ngũ và gia tộc ta cũng chẳng thân thiết, Sương Nhi và Tuyết Nhi đang làm gì vậy?”



Advertisement

“Hai nha đầu ngốc, đừng dập đầu nữa”, một trưởng lão hiền từ tiến lên nhìn Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi đầu bê bết máu thì tỏ ra xót xa, “có gì từ từ nói, hai con làm gì vậy?”



Thế nhưng Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi vẫn không đứng dậy, bọn họ lại lần nữa dập đầu, giọng điều khẩn cầu đến mức khóc nấc lên: “Phụ thân, mong người ra lệnh xuất binh, coi như thương nữ nhi mà ra lệnh”.



“Đừng ồn ào nữa”, trong đại điện vang lên tiếng gằn giọng khiến cả đại điện chấn động, một người đàn ông trung tuổi mặc mãng bào bước ra, thể phách hùng hồn, long hành hổ bộ, tỏ rõ uy phong, người này chính là phụ thân của Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi, thánh chủ đương nhiệm của gia tộc Thiên Linh.



“Phụ thân, xin người xuất binh”, thấy phụ thân ra khỏi đại điện, Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi lại lần nữa dập đầu van xin.



“Vi phu rất muốn biết Dương Trần Tinh đó rốt cục có gì mà lại khiến hai con như vậy?”



“Có người thân của chúng con ạ”.

“Người thân”, không chỉ các trưởng lão có mặt mà đến cả thánh chủ của gia tộc Thiên Linh cũng cau mày, từ trước đến nay với mối quan hệ giữa gia tộc Long Ngũ và gia tộc Thiên Linh thì sao lại có người thân được, đây là thân kiểu gì?



“Phụ thân, Dương Trần Tinh thật sự có người thân của chúng con”, phía Hoa Tư nước mắt rơi lã chã, tình hình cấp bách nên bọn họ không định giải thích, cho dù giải thích thì những người ở đây chắc chắn sẽ khong tin, mà dù có tin thì nhất thời cũng sẽ không hiểu, đợi bọn họ phản ứng lại thì mọi thứ đã muộn rồi.



“Chỉ vì một gia tộc nhỏ mà lại bảo gia tộc Thiên Linh khai chiến với Cô Lâu Vương Điện?”, Thánh Chủ của Thiên Linh gằn giọng, “hai con có biết như vậy là soa không? Một khi khai khiến thì gia tộc chúng ta sẽ có vô số người hi sinh, bọn họ không phải là người thân của các con sao?”



“Chúng con...”



“Thánh Chủ Thiên Linh, xin đừng nóng giận”, Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi còn chưa nói xong thì một giọng nói đã vang từ bên ngoài núi vào, dứt lời, Diệp Thành bay từ trên trời xuống.








Diệp Thành đột nhiên xuất hiện khiến mọi người đang có mặt đều sửng sốt, sau đó đồng loạt đổ dồn ánh mắt vào hắn.



Tất cả trưởng lão bao gồm cả Thánh chủ Thiên Linh đều nhìn Diệp Thành với vẻ hết sức kỳ lạ, ánh mắt dường như đang nói: Nhà ta có kết giới, ngươi vào kiểu gì vậy?



Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi đứng lên, vội vàng đi đến bên cạnh Diệp Thành, tỏ vẻ áy náy.



Nhìn thấy cảnh này, phía Thánh chủ Thiên Linh càng thêm khó hiểu, không biết họ có quan hệ gì.



Dưới ánh mắt kỳ lạ của mọi người, Diệp Thành chắp tay hành lễ: “Vãn bối Diệp Thành bái kiến các vị tiền bối”.



“Diệp Thành?”, rất nhiều trưởng lão đều vuốt râu: “Cái tên này sao nghe quen thế?”

“Hắn là Diệp Thành?”, Thánh chủ Thiên Linh ngạc nhiên cất tiếng hỏi, quan sát Diệp Thành từ trên xuống dưới, ông chưa gặp Diệp Thành bao giờ nhưng từng nghe trưởng lão nói một người tên Diệp Thành đã cứu hai cô con gái của mình, còn giết hai Chuẩn Thánh và một Thánh Nhân của Cô Lâu Vương Điện, lúc trước ông bế quan không gặp được, bây giờ được thấy quả nhiên là tài năng xuất chúng.



 
Chương 3520: “Đương nhiên là hài lòng”,


“Hắn thật sự mạnh đến vậy ư?”, Thánh chủ Thiên Linh thầm nói trong lòng, vẫn không tin lời đồn lắm.



“Ta nhớ ra rồi, người cứu Thánh nữ nhà chúng ta cũng tên là Diệp Thành”, khi Thánh chủ Thiên Linh đang trầm ngâm suy nghĩ thì các trưởng lão khác đã đều vỗ trán: “Là người có tu vi Chuẩn Thánh mà giết được cả hai Chuẩn Thánh và một Thánh Nhân của Cô Lâu Vương Điện đấy, nhưng ta nhớ lần trước đến hắn đeo mặt nạ cơ”.



“Không ngờ dưới lớp mặt nạ lại là một khuôn mặt đẹp trai thế này”.



Advertisement

“Lão phu còn tưởng là một ông lão mấy nghìn tuổi”.



“Lúc trước tiểu nữ gặp nạn, may nhờ tiểu hữu cứu giúp, ân tình này nhà Thiên Linh sẽ không bao giờ quên”, Thánh chủ Thiên Linh lên tiếng, nở nụ cười hiền lành bảo: “Sau này nếu gặp rắc rối gì, tiểu bối hãy cứ lên tiếng”.



“Thật trùng hợp, vãn bối đang gặp rắc rối muốn nhờ nhà Thiên Linh giúp một chút đây”, Diệp Thành cười nói.



“Tiểu hữu cứ nói”.



“Cũng chẳng phải chuyện gì to tát, chỉ là vãn bối muốn nhờ nhà Thiên Linh xuất quân tới Dương Trần Tinh cứu người thôi”.



“Lại là Dương Trần Tinh”, các trưởng lão có mặt đều ngẩn ra, nhìn Diệp Thành như nhìn tên ngốc, thế này là ‘giúp một chút’ hả? Đây là chiến tranh đấy, sao đến miệng ngươi lại như trò đùa trẻ con vậy?



Thánh chủ Thiên Linh cau mày: “Dám hỏi tiểu hữu Diệp Thành có quan hệ gì với Dương Trần Tinh vậy?”



“Đó là cổ tinh của gia tộc vãn bối”, Diệp Thành lười giải thích bèn bịa bừa một lý do.

“Không ngờ Dương Trần Tinh lại có con cháu xuất sắc thế này, thật sự khiến ta rất bất ngờ”.



“Lúc trước tiền bối đã đồng ý giúp vãn bối rồi đấy nhé”, Diệp Thành ngoáy tai, không nghe những lời nói nhảm vô ích của Thánh chủ Thiên Linh, hắn vẫn chưa quên mục đích tới đây của mình là điều động quân cứu viện.



“Tiểu hữu, chuyện này nhà Thiên Linh ta không giúp được rồi”, Thánh chủ Thiên Linh hơi áy náy lắc đầu: “Ta phải chịu trách nhiệm với người của gia tộc mình, khai chiến với Cô Lâu Vương Điện chắc chắn sẽ thương vong vô số”.



“Phụ thân, người không được nói lời không giữ lời”, Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi ở bên cạnh đều lên tiếng.



“Chiến tranh không phải trò đùa”.



“Vãn bối cũng biết là tiền bối lo lắng”, không đợi Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi lên tiếng lần nữa, Diệp Thành đã lại cất lời, giọng điệu nhàn nhạt: “Nhưng tiêu diệt Cô Lâu Vương Điện chẳng phải là một lần vất vả cả đời nhàn nhã sao? Không có Cô Lâu Vương Điện rình rập ở ngoài, vãn bối nghĩ nhà Thiên Linh sẽ an toàn hơn nhiều”.


“Tiêu diệt Cô Lâu Vương Điện?”, lời này của Diệp Thành khiến lòng những người đang có mặt đều run lên, đó là tồn tại thế nào? Kẻ mạnh như mây, lại có Chuẩn Thánh Vương trấn toạ, ngươi muốn diệt là diệt được sao?



“Tiểu hữu, ước mơ thì đẹp nhưng thực tế tàn khốc, nhà Thiên Linh ta không tiêu diệt nổi Cô Lâu Vương Điện”, Thánh chủ Thiên Linh mỉm cười: “Cho dù có thể tiêu diệt thì nhà Thiên Linh ta cũng chẳng còn lại mấy người, kết cục ấy so với Cô Lâu Vương Điện cũng không hơn là bao, mất nhiều hơn được”.



“Có lý”, một trưởng lão suy tư phân tích: “Không nói đâu xa, chỉ riêng lão tổ của Cô Lâu Vương Điện đã khó giải quyết lắm rồi, minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, bị ông ta ghi thù không phải chuyện tốt”.



“Nếu vãn bối có thể tiêu diệt được Cô Lâu Vương Điện Lão Tổ thì sao?”, Diệp Thành khẽ cười nhìn các lão bối.



“Đừng đùa, đó là Chuẩn Thánh Vương, ngươi chỉ là Chuẩn Thánh…”



“Nếu tiểu hữu tiêu diệt được Cô Lâu Lão Tổ thì nhà Thiên Linh sẽ xuất quân”, trưởng lão kia còn chưa nói xong đã bị ngắt lời, giọng nói ấy phát ra từ nơi sâu trong tiên sơn nhà Thiên Linh, âm thanh cực kỳ hư ảo.



“Lão tổ”, dù là Thánh chủ Thiên Linh hay các trưởng lão có mặt đều hướng về phía đó hành lễ, ở nơi ấy có một lão già tóc trắng chậm rãi bước ra, có thể nói là từ phong thái đến cốt cách đều đẹp tựa tiên, là Chuẩn Thánh Vương duy nhất của gia tộc Thiên Linh, tinh vực này gọi ông ta là Thiên Linh Lão Tổ.



“Gia gia”, Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi cũng hành lễ, không ngờ lại thu hút sự chú ý của lão tổ gia tộc.



Thiên Linh Lão Tổ cười hiền hoà, nhìn Diệp Thành: “Tiểu tử, ngươi có hài lòng với câu trả lời này không?”











 
Chương 3521: “Đúng như ngươi nói”


Diệp Thành nhìn chằm chằm khiến nét mặt các lão bối của gia tộc Thiên Linh càng lạ hơn, ngươi tới để điều động quân cứu viện mà cứ nhìn chằm chằm lão tổ nhà ta như thế là có ý gì?



Đã nhìn rồi còn lẩm bẩm nữa, tiểu tử này điên rồi!



Advertisement

Các trưởng lão đều vuốt râu với vẻ thâm trầm, sau đó lại quan sát Diệp Thành từ đầu đến chân.



Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi xấu hổ ho khan, đưa tay kéo Diệp Thành.



Suy nghĩ của Diệp Thành bị gián đoạn, lúc này hắn mới nhận ra mình thất thố bèn cười khan, nhìn Thiên Linh Lão Tổ rồi nói: “Tiền bối, sợi tóc ấy ít nhất cũng phải chín nghìn năm rồi, chủ nhân cổ mộ đó chắc cũng không phải dạng vừa!”



Lời này vừa thốt ra, phía Thánh chủ Thiên Linh thảng thốt, còn Thiên Linh Lão Tổ thì cau chặt lông mày, lập tức phất áo biến mất trước đại điện, người biến mất cùng ông ta còn có Diệp Thành.



Phía Thánh chủ Thiên Linh còn chưa phản ứng lại, cũng không hiểu vì sao Thiên Linh Lão Tổ lại đưa Diệp Thành đi.



Trên đỉnh một ngọn núi, Thiên Linh Lão Tổ đáp xuống, ngập ngừng dò hỏi: “Ngươi nhìn thấy được?”




Diệp Thành nở nụ cười gật đầu: “Giờ khắc mấu chốt sống còn này vãn bối không có thời gian nói đùa với tiền bối”.



“Đúng là hậu sinh khả uý!”, ánh mắt Thiên Linh Lão Tổ nhìn Diệp Thành đã thay đổi: “Đến Cô Lâu Lão Tổ cũng không thể nhìn thấu mà ngươi vừa nhìn đã thấy ngay, đúng là lão hủ vẫn đánh giá ngươi quá thấp”.



“Tiền bối quá khen”.



“Đúng là cổ mộ”, Thiên Linh Lão Tổ thở dài: “Năm đó lão phu tiến giới đến Chuẩn Thánh Vương, hơi tự phụ nên đã chạy đến cổ mộ tìm bảo vật, đúng là bảo vật không ít nhưng lại gặp phải một tồn tại đáng gờm, chính là sợi tóc ấy. Ngươi đoán không sai, người chôn trong cổ mộ ấy ít nhất cũng đã yên nghỉ chín nghìn năm, vì sự lỗ mãng của ta nên thi thể của bà ấy đã thay đổi”.




“Gặp cương thi cổ mộ chín nghìn năm mà tiền bối vẫn có thể sống sót trở về, vãn bối cũng hơi bất ngờ đấy”.



“Nhân quả báo ứng”, Thiên Linh Lão Tổ cười lắc đầu: “Sợi tóc đó đã đi theo lão phu gần một nghìn năm, không ngừng ăn mòn sinh khí của ta, năm tháng lâu dài hao tổn đạo căn, ta từng nghĩ đến việc tiêu diệt nó nhưng không làm được, nếu không vì ta có tu vi Chuẩn Thánh Vương thì đã hoá thành cát bụi lâu rồi”.



“Nếu vãn bối không tới xin quân cứu viện thì không lâu nữa tiền bối cũng sẽ đi tìm Cô Lâu Lão Tổ liều mình một lần phải không?”, Diệp Thành cất tiếng ung dung, đầy ẩn ý sâu xa, hơn nữa hắn tin rằng Thiên Linh Lão Tổ có thể hiểu được.



“Đúng như ngươi nói”, Thiên Linh Lão Tổ mỉm cười, không phủ nhận: “Thọ nguyên của ta không còn nhiều, không lâu nữa sẽ về với đất mẹ, sau khi ta chết sao Cô Lâu Lão Tổ có thể buông tha cho nhà Thiên Linh, dù sao cũng phải chết, thà rằng kéo Cô Lâu Lão Tổ xuống hoàng tuyền cùng, để ông ta khỏi gây chuyện nữa”.



“Tiền bối tin chắc vãn bối có thể tiêu diệt được ông ta đến vậy sao?”, Diệp Thành hứng thú nhìn Thiên Linh Lão Tổ.











 
Chương 3522: Hắn không vội, thời gian cũng không quá gấp.  


“Vãn bối hiểu được”, Diệp Thành lấy bình rượu ra: “Nếu là vãn bối, vãn bối cũng sẽ đi theo con đường của tiền bối, chúng ta đều có người cần bảo vệ, dù cách để bảo vệ ấy có dơ bẩn thế nào”.



“Đã biết là ta lợi dụng ngươi rồi, ngươi còn muốn liều mạng với Cô Lâu Lão Tổ nữa không?”



Advertisement

“Liều mạng thì không đến mức, ông ta không đánh lại được vãn bối”, Diệp Thành nở nụ cười, thản nhiên nhún vai.



“Ta thật sự không biết ngươi lấy đâu ra tự tin nữa”, Thiên Linh Lão Tổ bật khỏi: “Nhưng dù vậy, ta cũng vẫn sẽ đi theo ngươi, mục đích của chúng ta giống nhau, đều là tiêu diệt Cô Lâu Lão Tổ, ta đã sắp chết rồi nhưng vẫn còn một vài công dụng, hay để ta đánh tiên phong thay ngươi đi”.



“Tiền bối đừng bi quan như vậy, vãn bối có cách chữa trị vết thương cho người”.



“Thật sao?”, Thiên Linh Lão Tổ chợt quay đầu, đôi mắt già nua ảm đạm cũng sáng lên.



“Thương thế của tiền bối xuất phát từ sợi tóc kia, tuy nghiêm trọng hơn đạo thương nhưng lại dễ trị hơn đạo thương nhiều”, Diệp Thành mỉm cười, lấy tiên hoả ra, ngọn lửa màu vàng sáng rực lơ lửng trong lòng bàn tay.



Thấy Diệp Thành điều khiển ngọn lửa, đôi mắt phát sáng của Thiên Linh Lão Tổ lại nhanh chóng tối đi: “Lão phu đã thử nhiều lần lắm rồi, dùng chân hoả không có tác dụng”.



“Cấp bậc chân hoả đương nhiên không có tác dụng”, Diệp Thành cười khẽ, cho tiên hoả bao quanh nguyên thần của Thiên Linh Lão Tổ, Cửu Võ Tiên Viêm của Tiên Võ Đế Tôn là tiên hoả chí dương, mà sợi tóc kia là vật của người chết nên thuộc về chí âm, chí dương với chí âm trời sinh tương khắc.




“Thôi tuỳ ngươi, cứ thử đi vậy”, Thiên Lang Tông cười ôn hoà nhưng không ngăn cản: “Đừng lâu quá, Dương Trần Tinh của ngươi đang bị bao vây, sơ suất một chút thôi là sẽ bị công phá ngay”.



“Cả đi cả về cũng chỉ ba canh giờ, vẫn kịp”, Diệp Thành cười nhạt: “Trị thương cho tiền bối cũng không lâu lắm, một canh giờ là đủ, xong chuyện chúng ta cùng nhau ra trận”.



“Ngươi lạc quan thật đấy”.



“Thử một lần cũng không vấn đề gì, biết đâu lại chữa được?”






Trước sự kiên trì của Diệp Thành, Thiên Linh Lão Tổ chỉ cười hiền hoà, không cho rằng hắn có thể chữa được cho mình.



Diệp Thành mỉm cười, không giải thích thêm, hắn tự tin có thể luyện hoá được sợi tóc đó giúp Thiên Linh Lão Tổ, không có dùi kim cương, hắn cũng chẳng dám đục đồ sứ.



Còn chuyện huyết chiến với Cô Lâu Lão Tổ, hắn cũng không nói quá.



Khi giải trừ lời nguyền của Si Mị, huyết mạch, đạo tắc của hắn đều đã lột xác dưới sự gia trì của sức mạnh luân hồi, sức chiến đấu tăng lên, hơn nữa còn mở được Tiên Luân Thiên Chú, không có lý do gì không giải quyết được Chuẩn Thánh Vương.



Hắn không vội, thời gian cũng không quá gấp.



Dành nhiều thời gian hơn để chữa lành thương thế cho Thiên Linh Lão Tổ rồi dẫn một Chuẩn Thánh Vương hoàn hảo tới đó mới đủ vốn liếng.



Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Diệp Thành đã ngự động tiên hoả bao quanh sợi tóc đó, khí huyết dâng lên, mạnh mẽ luyện hoá.

Sợi tóc đó không yên, khí tịch diệt lộ rõ, điên cuồng phản kháng, phá được phong cấm của tiên hoả.



 
Chương 3523: “Điểm binh! Đánh trống trận!”  


Vì sợi tóc phản phệ nên vẻ mặt Thiên Linh Lão Tổ trở nên đau đớn, nhưng trong đôi mắt già nua lại hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm tiên hoả mà Diệp Thành đang điều khiển: “Không phải chân hoả, là tiên hoả”.



Nói xong Thiên Linh Lão Tổ thở hổn hển, giờ đây ông ta đã hiểu ý trong lời nói lúc trước của Diệp Thành, cấp bậc chân hoả đương nhiên không có tác dụng, nhưng cấp bậc tiên hoả thì lại là chuyện khác.



Advertisement

Thực tế chứng minh tiên hoả đúng là có hiệu quả hơn chân hoả, vì sợi tóc ấy đang được luyện hoá đến mức tối đa.



Hửm?



Nhìn một lúc, mắt Thiên Linh Lão Tổ sáng lên, ông ta cảm nhận được một luồng sức mạnh tinh thuần mà dồi dào đang truyền vào trong cơ thể, mạnh mẽ tẩy luyện huyết mạch của mình, khiến cho toàn thân ông ta đều có màu vàng sáng rực.



Hoang Cổ Thánh Thể?



Thiên Linh Lão Tổ chợt ngẩng đầu nhìn Diệp Thành với vẻ khó tin, với nhãn giới của Chuẩn Thánh Vương mà lúc trước ông ta cũng không thể nhìn ra Diệp Thành còn có huyết mạch bá đạo thế này, không ngờ lại là Thánh thể!



Ánh mắt Thiên Linh Lão Tổ lộ ra ý tứ sâu xa, không cần hỏi ông ta cũng đoán được Diệp Thành chính là người độ kiếp đêm đó.



Mà người náo loạn Cô Lâu Vương Điện, khiến cho toàn quân Cô Lâu Vương Điện đuổi giết khắp tinh không trong đêm cũng chắc chắn là hắn.




Không nhìn ra, đúng là không nhìn ra!



Lòng Thiên Linh Lão Tổ không thể bình lặng, đến giờ phút này ông ta mới thực sự tin rằng Diệp Thành có thực lực để tiêu diệt Chuẩn Thánh Vương, có thể trốn thoát khỏi Cô Lâu Vương Điện, chỉ riêng sức chiến đấu này thôi đã kém hắn rồi.



Hắn đúng là quý nhân trời cao sắp đặt cho nhà Thiên Linh ta!



Cơn sốc qua đi, Thiên Linh Lão Tổ mỉm cười, khuôn mặt già nua cũng trong thoáng chốc trẻ hơn vài tuổi.


Diệp Thành vẫn im lặng, vừa điều khiển tiên hoả luyện hoá sợi tóc ấy, vừa dùng bản nguyên Thánh thể tẩy luyện huyết mạch cho Thiên Linh Lão Tổ, chỉ mong có thể nâng cao sức chiến đấu cho ông ta trong thời gian ngắn.



Trên đỉnh núi chìm vào yên tĩnh.



Dưới núi, Thánh chủ Thiên Linh, các lão bối và Hoa Tư, Thượng Quan Ngọc Nhi đều đang chờ đợi, không biết lão tổ và Diệp Thành ở trên núi nói chuyện gì, họ không biết Dương Trần Tinh đang đánh trận sao?



Không biết đến lúc nào, mọi người nhìn thấy một tia thần hồng chói lọi từ trên đỉnh núi bay vút lên trời, xuyên qua thiên địa.



Sau đó một uy áp cường hãn lăng thiên giáng xuống, nghiền ép chấn động hư thiên khiến lòng người run sợ, đó là uy áp mạnh mẽ của Chuẩn Thánh Vương, cả nhà Thiên Linh không ai có thể ngăn nổi.



Thế này là…



Thánh chủ Thiên Linh, các lão bối cùng mọi người trong nhà Thiên Linh đều chấn động, đó là uy áp của Thiên Linh Lão Tổ, nặng tựa như núi, thậm chí còn hơn cả trạng thái đỉnh phong của Thiên Linh Lão Tổ năm xưa.



“Điểm binh! Đánh trống trận!”

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trên đỉnh núi vọng lại lời nói của Thiên Linh Lão Tổ, hư ảo mà uy nghiêm.



 
Chương 3524: “Đến Dương Trần Tinh cứu viện à?”  


Tiếp theo, mọi người nhìn thấy hai bóng người bay ra khỏi tiên sơn nhà Thiên Linh, một là Diệp Thành, một là Thiên Linh Lão Tổ, tốc độ cực nhanh, vụt đi như thần mang, tốc độ của hai người có thể nói là tương đương nhau.



Sợi tóc đó được luyện hoá, thương thế của Thiên Linh Lão Tổ đã được chữa lành, huyết mạch lại được bản nguyên Thánh thể của Diệp Thành tẩy luyện, sức chiến đấu còn hơn cả trạng thái đỉnh phong năm xưa, đương nhiên là phải đi tìm Cô Lâu Lão Tổ tính sổ.



Advertisement

Thấy Diệp Thành và Thiên Linh Lão Tổ rời đi, phía Thánh chủ Thiên Linh ngẩn ra vài giây mới phản ứng lại.



“Đánh trống trận!”



Thánh chủ Thiên Linh bước lên trời, mặc áo giáp lên, khí thế áp đảo bốn phương.



Ngay lập tức, tiếng trống trận dài mà uy nghiêm vang vọng khắp đất trời, cao thủ của gia tộc Thiên Linh từ tứ phương tụ lại, xếp thành từng đội ngũ hình vuông, đứng chật kín hư thiên bốn hướng, tựa đại dương bao phủ trời xanh.



Mọi người đều chiến huyết sục sôi, bao năm qua do lão tổ bị thương nên gia tộc Thiên Linh luôn bị Cô Lâu Vương Điện chèn ép, rất nhiều người của gia tộc đã chết thảm trong tay Cô Lâu Vương Điện, mỗi tiên sơn của chúng đều được dựng lên từ những bộ xương khô, đó đều là người của nhà Thiên Linh, thảm thương biết nhường nào!



Bây giờ thương thế của lão tổ đã lành, sức chiến đấu còn hơn cả thời kỳ đỉnh phong trước đây, nhà Thiên Linh đương nhiên phải đánh trả, đòi lại nợ máu cho những người thân đã chết của mình, tiêu diệt Cô Lâu Vương Điện.

“Đi!”



Thánh chủ Thiên Linh nhìn quanh bốn phía rồi xuất phát đầu tiên, những bóng người đông nghịt phía sau cũng đi theo, hoặc là cưỡi mây đạp gió, hoặc là ngự kiếm phi thiên, hoặc là cưỡi trên linh thú, số lượng lên đến gần một triệu, thế trận cực kỳ khổng lồ, khí thế nối liền, thiên địa hỗn loạn.



Động tĩnh lớn như vậy nên vừa ra khỏi cổ tinh đã thu hút sự chú ý của tứ phương, bất cứ ai nhìn thấy đều biến sắc.



“Nhà Thiên Linh làm gì vậy?”



“Đến Dương Trần Tinh cứu viện à?”



“Trăm nghìn năm rồi, cuối cùng gia tộc Thiên Linh và Cô Lâu Vương Điện cũng khai chiến sao?”



Trong những âm thanh kinh ngạc, mỗi cổ tinh đều có bóng dáng bay ra, đó là quân đội tu sĩ hàng thật giá thật.



Họ là đồng minh của gia tộc Thiên Linh được nhà Thiên Linh triệu hồi, số lượng đông đảo.



Nhiều đến nỗi đại quân nhà Thiên Linh đi tới đâu là lại có quân đội tu sĩ gia nhập, đội hình đã từ gần một triệu tăng lên ba triệu, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng.



Bên kia, gia tộc Long Ngũ ở Dương Trần Tinh.



Đại quân Cô Lâu Vương Điện vẫn đang điên cuồng bắn phá kết giới hộ sơn, kết giới hộ sơn của gia tộc Long Ngũ kiên cố cũng dần trở nên yếu đi dưới sự tấn công ồ ạt không ngừng nghỉ của Cô Lâu Vương Điện.











 
Chương 3525: “Tốc chiến tốc thắng!”  


Tuy nhiên trong dãy tiên sơn này không phải ai cũng đã sẵn sàng đại chiến bằng cả tính mạng, vẫn có kẻ không đáng tin cậy đang cất tiếng chửi bới, chính là con lừa khốn nạn Kỳ Vương.



Người của gia tộc Long Ngũ mặc kệ, Long Ngũ cũng đã giải trừ cấm chế cho con lừa đó từ lâu.



Kỳ Vương muốn chạy thoát nhưng không chạy nổi! Bên ngoài núi là quân Cô Lâu Vương Điện, nó chắc chắn rằng nếu mình xông ra sẽ bị bắn phá không còn mảnh vụn chỉ trong chốc lát.

Advertisement



“Tới rồi!”



Long Ngũ đứng trên đỉnh núi bất giác nở nụ cười, dường như đã thông qua bí thuật Thái Hư thấy được quân đội tu sĩ với số lượng đông đảo từ tứ phương đang tiến đến, đội hình cao thủ cực kỳ hiếm thấy.



Lão tổ gia tộc Long Ngũ nghe nhưng không hiểu, tuy tu vi của ông ta mạnh hơn Long Ngũ nhưng cảm tri lực lại kém xa.



Hửm?



Bên ngoài ngọn núi, Thánh Nhân áo đen của Cô Lâu Vương Điện vẫn đang chỉ huy bắn phá kết giới dường như cảm nhận được có gì đó không ổn bèn quay đầu nhìn thiên tiêu, tim đập thình thịch, có một dự cảm không lành.



“Giết!”

Giây tiếp theo, một giọng nói lạnh băng mà uy nghiêm vang vọng khắp Dương Trần Tinh, không gian hư vô bị chém mở, Thánh chủ Thiên Linh mặc áo giáp xông ra đầu tiên, theo sau ông ta là vô số người.



Ầm!



Hư thiên sụp đổ, có lẽ là không chịu nổi uy áp của những cao thủ này.



Đội hình của đại quân Thiên Linh rất đông, hơn năm triệu người, chỉ riêng Thánh Nhân đã không thể đếm xuể, Chuẩn Thánh cũng hơn một nghìn, chật kín hư thiên, phủ khắp đại địa.



Cô Lâu Vương Điện đã bao vây tiên sơn của gia tộc Long Ngũ, còn họ thì bao vây đại quân của Cô Lâu Vương Điện.

Thế này là…



Cao thủ của Cô Lâu Vương Điện biến sắc, không biết quân đội tu sĩ đông nghịt này từ đâu tới, còn là do nhà Thiên Linh dẫn đầu, bọn họ định khai chiến với Cô Lâu Vương Điện sao? Hoàn toàn trở tay không kịp.



Thế này là…



Lão tổ và các trưởng lão của gia tộc Long Ngũ cũng sững sờ, không dám tin những gì mình nhìn thấy, vì một gia tộc nhỏ bé của mình mà gia tộc Thiên Linh lại cầm quân tới đây, ai mà có thể diện lớn lớn đến vậy?







“Tốc chiến tốc thắng!”



Dưới ánh mắt kinh ngạc của gia tộc Long Ngũ, năm triệu tu sĩ bên ngoài núi đã nhấn chìm đại quân Cô Lâu Vương Điện.



“Giết!”



Long Ngũ cầm long kiếm trong tay rồi cũng lao ra khỏi tiên sơn, theo sau là Tiêu Phong và Phục Linh, cùng với rất nhiều người chuyển kiếp cường hãn, ai tu vi yếu thì ở lại, không ra ngoài tự tìm chỗ chết.

“Giết!”



 
Chương 3526: Tất cả đều đã hoá thành cát bụi lịch sử.  


Lão tổ của gia tộc Long Ngũ cũng dẫn theo cao thủ của gia tộc xông ra, nếu đã khai chiến thì sẽ không chết không dừng.



“Giết!”



Advertisement

Đồng minh của gia tộc Long Ngũ đang theo dõi lúc này cũng xông đến từ mọi hướng, họ đã nhìn ra nhà Thiên Linh và Cô Lâu Vương Điện đã khai chiến, có nhà Thiên Linh dẫn đầu, còn sợ gì nữa?



Trận đại chiến rất khốc liệt, dưới sự đàn áp tuyệt đối, đại quân Cô Lâu Vương Điện liên tiếp hoá thành tro tàn.



Đây là chiến tranh, mạng người như cỏ rác, dù là Thánh Nhân và Chuẩn Thánh cũng không ngừng bị nhấn chìm dưới bóng người như thuỷ triều, không ngừng bị nuốt chửng hoá thành tro bay, bị đánh không còn sức đánh trả.



Một trận chiến tranh không có gì hồi hộp thì cũng sẽ có kết cục không ngoài dự đoán.



Đại quân Cô Lâu Vương Điện bao vây tấn công gia tộc Long Ngũ chỉ có vài trăm nghìn người, mà đại quân Thiên Linh bao vây đại quân Cô Lâu Vương Điện lại có tới gần bảy triệu người, chiến đấu chưa đầy ba phút đã kết thúc.



Kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện ở đây đã hoàn toàn bị tiêu diệt, không một ai có thể may mắn sống sót, tất cả đều đã hoá thành cát bụi lịch sử.




Đám người này đến chết cũng vẫn buồn bực, cứ tưởng phá được kết giới là có thể bắt vài nữ tu của gia tộc Long Ngũ về chà đạp, ai ngờ lại có kết cục này, bị bao vây tấn công đến chết.



“Đi!”



Thánh chủ Thiên Linh hét lớn một tiếng, gần bảy triệu tu sĩ lần lượt lên trời, đi thẳng tới Cô Lâu Tinh.



Tin tức ở đây khi truyền về Cô Lâu Vương Điện, cả đại điện đều bị sốc.




“Khốn kiếp!”



Cô Lâu Lão Tổ giận tím mặt, bay ra khỏi tiên sơn với vẻ mặt hung tợn gớm ghiếc, nếu gia tộc Thiên Linh đã dẫn đầu thì đương nhiên ông ta phải đến gia tộc Thiên Linh để tàn sát, giải toả nỗi hận trong lòng mình.



Nhưng ông ta mới bay ra khỏi tiên sơn chưa bao lâu đã chợt dừng lại, nheo mắt nhìn về một hướng trên hư thiên, vì ông ta cảm nhận được một luồng khí tức mạnh mẽ cùng cấp bậc với mình đang chậm rãi tới gần.



“Cô Lâu đạo hữu đang vội đi đâu vậy?”, giọng nói huyền ảo vang lên, nhàn nhạt vô cảm, Thiên Linh Lão Tổ hiện thân từ xa, thân hình lúc hư ảo, lúc chân thực.



“Là ngươi”, thấy Thiên Linh Lão Tổ, khuôn mặt dữ tợn của Cô Lâu Lão Tổ chợt vặn vẹo như ác ma Cửu U.



“Ân oán giữa ngươi và ta, ân oán giữa Cô Lâu Vương Điện và nhà Thiên Linh giải quyết một thể luôn đi”, Thiên Linh Lão Tổ hờ hững nói, khí thế và sát khí cùng dâng lên: “Trận chiến này lão phu đã chờ trăm nghìn năm rồi, hôm nay ta sẽ lấy đầu ngươi để tế lễ những người đã khuất của nhà Thiên Linh, nợ máu phải trả bằng máu”.



“Ngông cuồng”, Cô Lâu Lão Tổ tức giận bay lên trời, một chưởng đẩy ra Cô Lâu huyết hải.



 
Chương 3527: Không cho đối phương cơ hội hồi phục.  


Thiên Linh Lão Tổ không nói gì, đáp trả lại bằng đòn tấn công mạnh nhất, một tay diễn hoá thần thông đẩy ra một dài tinh hà, dung hợp trăm nghìn bí thuật, đạo tắc, mạnh như một ngọn núi khổng lồ.



Tinh hà và Cô Lâu huyết hải va chạm, nuốt chửng lẫn nhau, thương khung bị nghiền nát rung lên kịch liệt, hư thiên hỗn loạn, đều là tu sĩ Chuẩn Thánh Vương, một đòn bằng tay không của hai người không phân cao thấp.



Advertisement

Lúc này Cô Lâu Lão Tổ mới nheo mắt, dường như đã nhìn ra sức chiến đấu đỉnh phong của Thiên Linh Lão Tổ đã trở lại.



Ông ta không hiểu, rõ ràng Thiên Linh Lão Tổ đang bị thương, nó đã quấn lấy ông trăm nghìn năm nay không thể hồi phục, một Chuẩn Thánh Vương với thọ nguyên sắp hết nhưng bây giờ lại khí huyết dồi dào, sức sống tràn trề, hiển nhiên là vết thương đã được chữa lành, mà sức chiến đấu còn hơn cả thời kỳ đỉnh phong năm xưa.



Chuyện gì đã xảy ra! Cô Lâu Lão Tổ cắn răng nghiến lợi.



Bao năm qua ông ta không hề xâm lược gia tộc Thiên Linh, chỉ sợ bậc Chuẩn Thánh Vương là Thiên Linh Lão Tổ này, biết thọ nguyên của ông sắp hết, sợ ông chạy tới liều mạng với mình nên ông ta vẫn đang chờ, chờ Thiên Linh Lão Tổ quy tịch sẽ tiêu diệt nhà Thiên Linh, nhưng bây giờ lại chờ được kết cục này.



Cô Lâu Lão Tổ càng nghĩ càng phẫn nộ, biết trước thế này ông ta đã sát phạt tới trước, không cho đối phương cơ hội hồi phục.



Thiên Linh Lão Tổ lại xông tới, tung ra thần thông đỉnh phong, đó là đại thuật sát sinh không chết không chịu thôi.




Cô Lâu Lão Tổ vẻ mặt hung tợn, đầu mày hiện ra thần văn Cô Lâu cổ, công kích Thiên Linh Lão Tổ.



Ầm! Bùm!



Cuộc chiến lập tức nổ ra, trận tranh đấu cấp bậc Chuẩn Thánh Vương với cảnh tượng cực kỳ hoành tráng, hào hùng.



Thiên địa nứt lìa, không chịu nổi uy áp của hai người, cũng không chịu được dư âm ảnh hưởng từ trận chiến của bọn họ.




Có thể thấy cùng là Chuẩn Thánh Vương nhưng sức chiến đấu của Cô Lâu Lão Tổ yếu hơn Thiên Linh Lão Tổ một chút, tuy thần thông bí thuật cường hãn, mang theo uy năng trảm thiên diệt địa nhưng không thể khiến Thiên Linh Lão Tổ bị thương.



Trận chiến giữa hai người diễn ra gay cấn, kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện trong tiên sơn Cô Lâu theo dõi trận chiến mà tái mặt.



Dù Cô Lâu Lão Tổ hay cao thủ của Cô Lâu Vương Điện đều không nhận ra rằng có người đã lén lẻn vào trong tiên sơn Cô Lâu, thân pháp quỷ quái khó lường, phá vỡ kết giới hộ sơn, lẻn vào không gian.







Người đó tất nhiên là Diệp Thành, lúc trước hắn đã bàn với Thiên Linh Lão Tổ, phân chia công việc rõ ràng: Cô Lâu Lão Tổ giao cho Thiên Linh Lão Tổ, còn Diệp Thành hắn phụ trách lẻn vào tiên sơn, phá vỡ trận cước kết giới hộ sơn của Cô Lâu Vương Điện, chờ đại quân Thiên Linh tới tiêu diệt Cô Lâu Vương Điện.











 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom