Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1123


CHƯƠNG 1123

Nói xong, con bé cầm tay Vương Nhất đặt lên mặt mình.

Vương Nhất cười to, anh đặt con bé xuống rồi mới nhìn bóng người chầm chậm đi tới ở sau lưng.

“Chồng à.”

Lý Khinh Hồng cũng đến trước mặt anh và nhìn anh bằng sắc mặt đầy xúc động.

Cô như định nói gì đó.

Hai người ba ngày chưa gặp nhau rồi. Lý Khinh Hồng biết hình như Vương Nhất bận chuyện của Hồ Hoàng Việt nên không làm phiền anh.

Nếu cô không đến Giang Thành để bàn chuyện làm ăn thì còn lâu hai người mới gặp nhau.

Thấy Lý Khinh Hồng muốn nói rồi lại thôi, Vương Nhất nở nụ cười: “Sao thế, nhớ anh à?”

Nói xong anh dịu dàng ôm lấy Lý Khinh Hồng.

Cả người Lý Khinh Hồng run lên. Sau cái lần hai người phá bỏ phòng tuyến cuối, cô trở nên cực kì nhạy cảm.

Bị Vương Nhất ôm là cả mặt cô đỏ bừng, cô dữ tợn trợn mắt nhìn anh, nhưng núi băng trong lòng lại dần tan đi.

Lúc này Vương Tử Lam cũng chen chân vào nói với sắc mặt cực kì thật thà: “Ba ơi, mấy hôm nay mẹ cứ nói là muốn cho con một đứa em trai.”

Cô bé vừa nói xong thì Vương Nhất giật mình trợn mắt.

Lý Khinh Hồng thì lại không nói gì, nhưng mặt cô thì còn đỏ hơn trước, như sắp chảy nước luôn vậy.

Nhìn đôi gò má đo đỏ của Lý Khinh Hồng một lúc lâu, Vương Nhất đột nhiên nhận ra đây không phải là trò đùa dai của Vương Tử Lam, mà là Lý Khinh Hồng thật sự có suy nghĩ này.

Thế là sắc mặt anh cũng dịu dàng hơn.

Tuy hai người có một cô con gái rồi, nhưng sự xuất hiện của Vương Tử Lam chỉ là một bất ngờ tuyệt vời thôi.

Có thể nói, mang thai Vương Tử Lam chính là khoảng thời gian tăm tối nhất cuộc đời Lý Khinh Hồng.

Mang thai mười tháng nhưng vẫn vác bụng bầu đi gây dựng sự nghiệp, đã thế còn phải luôn luôn để ý đến sự uy hiếp của hoàng tộc ở Yên Đô. Có trời mới biết cô làm sao mà trải qua những ngày tháng đó.

Có lẽ đứa con trong bụng chính là niềm tin duy nhất để cô cắn răng kiên trì.

Giờ Vương Nhất đã trở lại và đã có khả năng mang lại hạnh phúc cho cô, thế nên Lý Khinh Hồng muốn sinh cho Vương Nhất một đứa con trai.

“Em nghĩ kĩ chưa?”

Chăm chú nhìn người phụ nữ trước mắt, trong mắt Vương Nhất đầy dịu dàng.

Anh rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, chỉ cần Lý Khinh Hồng không muốn thì anh sẽ không bao giờ ép cô.

Lý Khinh Hồng cũng nhìn Vương Nhất. Cô nghĩ đến những vất vả phải chịu trong năm năm qua thì mắt đỏ lên, rồi cô nghiêm túc gật đầu.

“Dạ rồi!”

“Được.

Vương Nhất ôm cô vào lòng không chút do dự, rồi anh nghiêm túc nói: “Anh từng phụ tình em một lần nhưng sẽ không bao giờ có lần thứ hai, nếu không anh sẽ bị sét…”
 
Chương 1124


CHƯƠNG 1124

Anh còn chưa nói xong thì một đôi môi căng mọng đã chặn miệng anh lại.

Lý Khinh Hồng chủ động hôn lên môi anh khiến đầu óc Vương Nhất trở nên trống rỗng, khi anh phản ứng lại thì ra sức hôn lại cô.

Vương Tử Lam đứng bên cạnh cười khúc khích, con bé giơ tay lên che mắt nhưng lại nhìn lén quay khe hở giữa hai ngón tay.

“Ôi… mình đang ở ngoài đường!”

Lý Khinh Hồng bỗng nhớ ra gì đó, thế là giùng giằng đẩy anh ra.

Xung quanh đúng là có người vây xem thật.

Nhưng chẳng có ai lên tiếng chê bai gì cả, mà chỉ có tiếng vỗ tay đầy thiện ý thôi.

Thế mà điều này vẫn khiến cho Lý Khinh Hồng thấy rất xấu hổ.

Vương Nhất cũng không ngại người nhiều, anh sờ miệng rồi đột nhiên cười hài hước nói: “Son em ăn ngon thật đấy.”

Lý Khinh Hồng nhất thời không phản ứng lại, cô sửng sốt một giây, sau đó là tức giận.

“Vương Nhất…”

Cô nói rồi định đánh Vương Nhất, nhưng Vương Nhất lại thuận tay ôm lấy cô.

Lý Khinh Hồng mềm mại ngã vào lòng anh, sau đó nói bằng những lí trí còn sót lại: “Đừng ở đây, đến khách sạn anh ở…”

Nhanh chóng đến khách sạn, Vương Nhất không chờ nổi nổi mà đặt Lý Khinh Hồng lên giường.

Một tiếng sau, hai người mồ hôi nhễ nhại đi ra.

Vương Tử Lam ngẩng đầu lên nhìn rồi chạy tới: “Ba mẹ, khi nào con mới có em trai ạ?”

Lý Khinh Hồng sửng sốt, sau đó cô đỏ mặt trợn mắt nhìn Vương Nhất: “Đều tại anh cả đó, tiếng động to quá khiến Tử Lam nghe được đấy!”

Vương Nhất lúng túng sờ đầu, đột nhiên anh nhận ra trẻ con mà tiếp xúc với mấy chuyện này sớm quá thì không tốt lắm, thế là anh ngồi xổm xuống và kiên nhẫn hỏi: “Tử Lam, sao con biết ba mẹ sẽ cho con một đứa em trai vậy?”

Tử Lam chớp mắt nói: “Bạn cùng bàn của con là Tiểu Linh nói thế đó, ba mẹ bạn ấy ôm nhau ngủ một giấc xong là có em trai.”

“…”

Về phòng, trong lòng Vương Nhất và Lý Khinh Hồng vừa mừng mà vừa lo.

Mừng là vì Vương Tử Lam chỉ mới biết đến chuyện này chứ không biết chuyện đấy làm như thế nào.

Lo là vì Vương Tử Lam còn bé quá, tiếp xúc với chuyện này quá sớm sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành sau này

“Xem ra mình nên cho con bé đi học mấy lớp năng khiếu.”

Sắc mặt Lý Khinh Hồng đầy buồn rầu: “Không thể để con bé ở nhà chơi không cả ngày được, phải bồi dưỡng năng khiếu cho con bé.”

Vương Nhất lại lắc đầu: “Tử Lam còn nhỏ lắm, để vài năm nữa rồi cho đi học.”

“Không được!”
 
Chương 1125


CHƯƠNG 1125

Lý Khinh Hồng nhướn mày, không hề cho Vương Nhất cơ hội để phản bác: “Con nhà người ta mới ba tuổi đã đi học lớp năng khiếu rồi, Tử Lam đã năm tuổi rồi, có nhỏ nữa đâu. Giờ mà không đi thì sẽ thua người ta ở vạch xuất phát luôn đấy.”

Vương Nhất biết là trong chuyện này cô sẽ không nhượng bộ, nên anh chỉ đành thỏa hiệp: “Vậy em định bồi dưỡng năng khiếu nào cho con bé?”

Lý Khinh Hồng giơ tay ra đếm: “Ngữ Văn, Toán học, Tiếng Anh, Âm nhạc, Hội họa, Thể dục, cái nào cũng không được thiếu…”

“…”

Vương Nhất trợn mắt sửng sốt: “Em xác định cho con bé học mấy cái này sao? Con bé mới năm tuổi thôi.”

“Khi em bằng tuổi con em đã tự học bài của chương trình lớp 5 rồi.”

Lý Khinh Hồng nói với sắc mặt không cảm xúc.

Không ngờ Lý Khinh Hồng lấy trải nghiệm của bản thân để áp đặt lên Vương Tử Lam, về chuyện này cô hà khắc quá, Vương Nhất không cần nghĩ ngợi gì thêm đã phản đối.

“Em là em, Tử Lam là Tử Lam, đừng nhập một mà nói.”

Lý Khinh Hồng tức giận: “Vương Nhất, ý anh là sao?”

Kết quả là hai người gặp bất đồng trong cách dạy con.

Sau cùng họ học theo cách của người xưa, đó là quyết định cho Vương Tử Lam tự lựa chọn.

Thấy sắc mặt của cả Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều đầy nghiêm túc, Vương Tử Lam ngoan ngoãn đứng trước mặt họ bỗng thấy căng thẳng. Cô bé lắp bắp hỏi: “Ba mẹ, ba mẹ có việc gì sao?”

Lý Khinh Hồng hỏi: “Tử Lam, trong mấy cái này con thích cái nào nhất?”

Vương Tử Lam nhìn một đống đồ trước mặt mình, có một đống đồ gồm bút lông, máy tính cầm tay, sáo… thế là sắc mặt nhăn lại như mướp đắng vậy.

“Có đồ ăn không ạ?”

Cô bé cẩn thận hỏi.

“Không!”

Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Lý Khinh Hồng bất lực không còn gì để nói.

Vương Tử Lam rụt cổ, sắc mặt đau khổ đứng chọn đồ trong đống này.

Trong quá trình chọn, trong lòng Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cũng lo lắng theo, sắc mặt rất căng thẳng.

Suy nghĩ của Lý Khinh Hồng cũng đơn giản lắm, cô muốn đào tạo Vương Tử Lam thành một con người toàn năng như cô.

Còn Vương Nhất thì cảm thấy bồi dưỡng cho con từ bây giờ thì sớm quá, lỡ phản tác dụng thì gay go.

Vương Tử Lam nhìn một lúc lâu, bất chợt cô bé nhìn thấy một thanh kiếm mô hình bị đè dưới cùng đống đồ, thì là con bé sáng mắt cầm nó lên.

Sau đó cô bé cầm lên khoe cho Vương Nhất và Lý Khinh Hồng nhìn: “Con chọn cái này!”

Soạt…

Thấy thế, sắc mặt Lý Khinh Hồng trở nên sa sầm, mắt giật giật một cách mãnh liệt.

 
 
Chương 1126


CHƯƠNG 1126

Vương Nhất thì nheo mắt, một suy nghĩ đầy mạnh dạn hiện lên trong đầu anh.

“Không được, con gái mà múa đao múa kiếm cả ngày thì ra thể thống gì?”

Lý Khinh Hồng tức giận, nói rồi cô định giật cây kiếm mô hình trong tay Vương Tử Lam.

Vương Tử Lam lập tức trốn ra sau lưng Vương Nhất và giấu thanh kiếm ra sau, sau đó khóc to.

“Mẹ xấu quá, mẹ bảo con chọn trong đống đồ này mà.”

Vương Nhất vội vàng ôm con bé để dỗ, rồi anh nhìn thanh kiếm trong tay cô bé và hỏi: “Tử Lam, con nói cho ba nghe tại sao con chọn cái này nhé?”

Vương Tử Lam sợ hãi nhìn Lý Khinh Hồng, sau đó mới nghiêm túc nói: “Vì con muốn được cùng ba bảo vệ mẹ.”

Ầm!

Cô bé vừa nói xong đã khiến cả Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cùng kinh ngạc, Lý Khinh Hồng run người, mắt đỏ bừng.

“Khi ba chưa trở về thì hay có mấy chú mấy dì xấu tính đến nhà mình bắt nạt mẹ, mẹ sẽ giấu con trong ngăn tủ và dặn con đừng lên tiếng.”

“Họ mắng mẹ rồi còn đánh mẹ nữa. Mẹ thì giận lắm nhưng mẹ không dám phản kháng. Có nhiều lần khi ngủ, con thấy mẹ trộm khóc một mình.”

Vương Tử Lam ôm chặt thanh kiếm và khóc to nói: “Thế nên con muốn bảo vệ mẹ, mấy thứ khác đều vô dụng cả, chỉ có thành kiếm này hữu dụng thôi!”

Nói đến cuối, Vương Tử Lam gần như hét lên.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng sợ ngây người.

Trẻ con nói chuyện không kiêng kỵ gì cả, nhưng từng câu từng chữ trong lời Vương Tử Lam như cây búa vừa to vừa nặng gõ thẳng vào tâm khảm họ.

Lý Khinh Hồng không mắng con nữa, mắt cô đỏ bừng nhìn Vương Tử Lam.

Vương Nhất hít thở sâu rồi nói với Vương Tử Lam: “Được, vậy ba sẽ dạy con học võ, chúng ta cùng nhau bảo vệ mẹ!”

Tối đó, Lý Khinh Hồng mất ngủ.

Đến tận bây giờ mà lời nói của Vương Tử Lam vẫn khiến lòng cô chấn động, mỗi lần nhớ đến nó, trong lòng cô không thể nào bình tĩnh nổi.

Nhìn Vương Tử Lam đang say giấc, Lý Khinh Hồng đột nhiên đứng dậy, cô nhìn Vương Nhất và nói: “Chồng à, em sai rồi thật sao?”

Vương Nhất cũng rất đau lòng, anh lắc đầu nói: “Em không sai, Tử Lam cũng không sai, người sai là anh.”

Nếu anh không biến mất năm năm thì sao mẹ con cô lại bị người ta bắt nạt được?

Nhưng anh không hối hận. Bởi vì nếu lúc đó anh không chọn nhập ngũ thì sẽ không bao giờ có được sức mạnh để bảo vệ Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam, Lý Khinh Hồng sẽ coi thường anh.

Giờ anh đã công thành danh toại, họ thành vợ con của chiến thần, ai dám nhục nhã họ nữa?

“Chẳng lẽ sau này mình đưa Tử Lam đi học võ thật sao?”

Vừa nghĩ đến cảnh tượng sau này Vương Tử Lam đi tập võ, Lý Khinh Hồng vô cùng tuyệt vọng.

Vương Nhất nở nụ cười: “Chuyện này chưa chắc là chuyện xấu em à.”

Lý Khinh Hồng nhướn mày, cô muốn nói gì đó nhưng lại nghe thấy Vương Nhất nói tiếp: “Anh biết em đang lo lắng điều gì. Em sợ con bé bị thương, chảy máu, thân là con gái mà không giống con gái đúng không?”
 
Chương 1127


CHƯƠNG 1127

Lý Khinh Hồng không nói gì, xem như là thừa nhận.

Vương Nhất lại lắc đầu: “Tử Lam khác với đám trẻ con cùng tuổi, suy nghĩ của con bé trưởng thành lắm. Tuổi tác trong suy nghĩ của con bé bây giờ chắc phải tầm mười ba mười bốn tuổi rồi.”

Sắc mặt Lý Khinh Hồng trở nên nghiêm trọng.

Đúng là có lúc nói hay làm, Vương Tử Lam không giống như đứa bé trong độ tuổi này.

“Điều này chứng tỏ con bé đã nghĩ kĩ rồi.”

Vương Nhất nghiêm nghị nói: “Võ phải tập từ nhỏ. Ban nãy anh xem cho con bé, em đoán xem anh thấy gì?”

“Anh thấy gì?”

Trong lòng Lý Khinh Hồng chấn động.

“Thiên phú của con bé tốt lắm, nếu được dạy dỗ từ nhỏ thì có khi thành tựu sau này sẽ hơn cả anh đấy.”

Vương Nhất nghiêm túc nói.

Lý Khinh Hồng sợ hết hồn, sắc mặt không thể nào tin.

Còn giỏi hơn cả Vương Nhất?

Cô đã thấy Vương Nhất ra tay rồi, gần như chẳng có ai có thể đỡ được hai hiệp của anh. Tương lai Vương Tử Lam còn giỏi và mạnh hơn cả Vương Nhất?

Lý Khinh Hồng nghĩ rồi bỗng thấy hoảng hốt, không thể nào tưởng tượng nổi.

“Thế nên mình để con bé thử đi, nếu không được thì đổi, dù sao con cũng còn nhỏ, có thể thử nhiều cái mà.”

Lời nói của Vương Nhất đã thuyết phục Lý Khinh Hồng.

Nếu đúng như lời Vương Tử Lam nói, một nhà mà có hai chiến thần thì hoàng tộc Yên Đô là cái thá gì chứ?

Vung tay một cái là bị diệt vong!

Vương Nhất nói tiếp: “Về phần cuộc sống sau này thì em khỏi lo, mọi việc đều có anh rồi, chỉ cần con bé vô tư mà sống, làm chuyện con bé muốn làm là được.”

Nói rồi, một bản kế hoạch về tương lai cũng nổi lên trong đầu Vương Nhất.

Một tiền đề quan trọng để anh có được mọi thứ như bây giờ chính là sức mạnh.

Nếu Vương Tử Lam có thể nối nghiệp anh, một ngày nào đó trong tương lai sức mạnh đạt đến đỉnh cao, vậy thì anh có thể giao lại tất cả cho Vương Tử Lam.

Chẳng một ai đi tính kế cao thủ chí tôn cả, trước sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều chịu thua.

“Thế cũng được!”

Cuối cùng Lý Khinh Hồng cũng bị thuyết phục nên không còn lo nghĩ nữa.

Nhưng chắc không muốn mất mặt nên cô kiêu căng hừ một tiếng: “Sau này anh dạy con đi nhé, chứ em có biết võ gì đâu.”

“Haha, được!”

Vương Nhất vui vẻ đồng ý. Anh tin rằng khi Vương Tử Lam lớn lên, cô bé không chỉ kế thừa vẻ bề ngoài và đầu óc kinh doanh của Lý Khinh Hồng, mà còn kế thừa cả sức mạnh, tiền bạc và địa vị của anh, trở thành thiên kim đệ nhất thế giới thực thụ.
 
Chương 1128


CHƯƠNG 1128

Hôm sau, Vương Nhất đưa Vương Tử Lam đến chỗ Lãnh Nhan, còn anh thì đi tham gia một cuộc họp đàm phán với Lý Khinh Hồng.

Nội dung đại khái là bàn về dự án xây dựng liên quan đến sông Thiên An của tập đoàn Lệ Tinh sẽ đi qua địa phận Giang Thành, do đó họ cần đàm phán với ba hào tộc của Giang Thành.

Lý Khinh Hồng dùng mọi cách để từ chối. Cô thấy mình tự đi là được, với khả năng của cô thì chắc chắn sẽ thành công.

Nhưng Vương Nhất biết rõ hiện nay Giang Thành không yên ổn lắm, cô có nói gì cũng không chịu để cô đi một mình.

Lý Khinh Hồng không nói nổi anh nên chỉ đành đồng ý cho anh đi cùng.

Cuộc họp diễn ra ở một tòa làm việc cao cấp. Vương Nhất và Lý Khinh Hồng định đi vào thì thấy một người ở xa xa đi tới.

Không ngờ là Thành Trâm.

Cô ta biết quan hệ giữa Vương Nhất và Lý Khinh Hồng rồi nhưng vẫn nói bằng giọng điệu rất quái gở: “Úi chà, chẳng phải Vương tổng đây sao, sao anh cũng ở Giang Thành thế?”

Lý Khinh Hồng lập tức nhíu mày: “Anh ấy là chồng tôi, sao lại không thể ở Giang Thành?”

Thành Trâm cười lạnh nói: “Anh ta đúng là chồng cô thật, nhưng mong cô phân rõ trường hợp. Chúng ta đi bàn chuyện làm ăn chứ không phải để hai người đi hẹn hò.”

“Tôi dẫn theo anh ấy thì sao? Cô đừng quên, tôi mới là Chủ tịch của tập đoàn!”

Lý Khinh Hồng giận dữ trước lời nói của Thành Trâm, nhưng vừa nói xong, cô lại quay đầu áy náy nhìn Vương Nhất: “Xin lỗi chồng, em quên nói với anh là Thành tổng cũng đi cùng em.”

“Những năm qua, Thành tổng chuyên tâm mở rộng thị trường ở Giang Thành nên quen biết không ít gia tộc bản xứ ở đây. Cuộc họp lần này là nhờ cô ấy mời gia chủ của những gia tộc ấy đến.”

“Không sao.”

Vương Nhất cười tỏ vẻ không sao, nhưng sau đó, ánh mắt anh nhìn Thành Trâm lại trở nên lạnh lùng.

Tuy giữa anh và Thành Trâm đã có mấy cuộc gặp gỡ không mấy vui vẻ, nhưng trong mắt anh, anh không coi thứ người như Thành Trâm ra gì cả, là cô ta gây hấn với anh hết lần này đến lần khác.

Sao mà anh không nghe ra việc Thành Trâm ỷ mình là chủ nhà mà vênh mặt hất hàm sai khiến anh đâu?

“Chúng ta vào đi.”

Lý Khinh Hồng nói rồi định kéo Vương Nhất vào, nhưng Thành Trâm lại tiến lên một bước tách Vương Nhất và Lý Khinh Hồng ra.

“Lý tổng, cô có thể đi vào nhưng anh ta thì không thể!”

Thành Trâm chỉ Vương Nhất và lạnh lùng nói.

Vừa nói xong, ý muốn giết người bỗng hiện lên trong mắt Vương Nhất, Lý Khinh Hồng cũng lập tức bùng nổ: “Thành Trâm, cô đừng có quá đáng. Anh ấy là chồng tôi, sao anh ấy không được vào trong?”

Thành Trâm cười lạnh rồi nói năng hùng hồn: “Những gia tộc tôi mời toàn là gia tộc hàng đầu Giang Thành này, họ rất hứng thú với dự án xây dựng hành phố của chúng ta, nhưng họ có điều kiện là họ chỉ gặp tôi và Lý tổng thôi, còn những người khác thì ai cũng không gặp!”

“Đây là điều kiện do ai đề ra thế, đúng là không thể hiểu nổi.”

Lý Khinh Hồng càng tức giận hơn, cô giận dữ nhìn Thành Trâm.

Nhưng Thành Trâm lại từ từ nói: “Chuyện này thì tôi không biết. Nhưng tôi biết là nếu Lý tổng còn không chịu đi vào thì gia chủ của các gia tộc lớn sẽ ra về đấy.”
 
Chương 1129


CHƯƠNG 1129

Thấy Thành Trâm trông như tiểu nhân đắc ý, trong lòng Lý Khinh Hồng bỗng thấy hối hận. Lúc đầu cô điều Thành Trâm đến Giang Thành, ngoài mặt thị nói là mở rộng thị trường, nhưng thực tế là trục xuất trá hình, giờ xem ra phong thủy Giang Thành tốt quá đã giúp cô ta gặt hái được thành quả.

Đúng lúc này, Vương Nhất đột nhiên lạnh lùng hỏi: “Xin hỏi Thành tổng mời những gia tộc lớn nào vậy?”

Nhắc đến đây, Thành Trâm kiêu căng hẳn: “Có nhà họ Cao, nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu…”

Thành Trâm liệt kê ra một đống gia tộc mà Vương Nhất chưa từng nghe tên, sau đó khinh thường nhìn anh: “Dù sao đó đều là những gia tộc hàng đầu Giang Thành, trong đó, nhà họ Cao, nhà họ Tiêu và nhà họ Lăng là gia tộc phụ thuộc của nhà họ Hồ quyền thế ở Giang Thành này đấy. Thôi, có nói anh cũng không hiểu đâu.”

Nói xong câu đó, sắc mặt Thành Trâm đầy kiêu ngạo, như thể việc quen biết những gia tộc hàng đầu Giang Thành là chuyện vinh quang lắm ấy, đã thế còn nhìn Vương Nhất và Lý Khinh Hồng bằng ánh mắt khinh thường.

Cô ta không chỉ khinh thường mỗi Vương Nhất mà là khinh thường cả Lý Khinh Hồng.

Mấy năm trước viêc Lý Khinh Hồng trá hình trục xuất cô ta khiến Thành Trâm cực kì bất mãn, cảm thấy Lý Khinh Hồng không xứng giữ chức Chủ tịch tập đoàn. Song thực tế vừa vặn ngược lại. Ở Giang Thành, cô ta như cá gặp nước vậy. Nếu không nhớ đến chuyện báo thù Lý Khinh Hồng thì cô ta đã cắm rễ ở Giang Thành này rồi.

Mấy năm qua, cô ta quen biết không ít gia chủ của các đại gia tộc và cũng biết thói quen của những người đó.

Nhà quyền thế có quy tắc của nhà quyền thế. Họ không cho phép một chồng hai vợ, nhưng chơi đùa thì được, chỉ cần không gây ra chuyện thì có thể sống yên ổn với nhau.

Thành Trâm rất biết khống chế giới hạn, vừa có quan hệ thực sự nhưng sẽ không đến nhà quyền thế làm ầm lên. Dần dà cô ta trở thành người tình bí mật của rất nhiều chủ nhà quyền thế.

Đây cũng là lí do mà cô ta muốn đi cùng Lý Khinh Hồng, cô ta muốn nhục nhã Vương Nhất và Lý Khinh Hồng một phen ở cuộc họp này.

Lời nói của Thành Trâm khiến sắc mặt Lý Khinh Hồng trở nên nghiêm trọng. Trong lòng Thành Trâm càng đắc ý hơn, nhưng khi nhìn về phía Vương Nhất thì sắc mặt cô ta bỗng cứng đờ.

Không có chút gì gọi là sợ hãi trên mặt Vương Nhất, đã thế anh còn nhếch miệng lạnh lùng nói: “Đây mà là “gia tộc lớn” mà cô nói ư?”

Đối với anh, nhà họ Cao, nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu gì đó còn chẳng bằng một con kiến, hất tay cái là xử lý xong.

Điều duy nhất khiến Vương Nhất ngạc nhiên đó là ở Giang Thành còn có cái gọi là gia tộc phụ thuộc.

Gia tộc phụ thuộc tức là rất nhiều gia tộc sống dựa vào một gia tộc lớn, hàng năm nộp ba mươi phần trăm lợi nhuận cho gia tộc lớn đó, để trao đổi, gia tộc lớn sẽ giúp đỡ gia tộc nhỏ phát triển.

Nghĩ đến đây, thái độ trào phúng hiện rõ rành rành trên mặt Vương Nhất.

“Cái thứ vô dụng như anh thì biết gì?”

Tuy Thành Trâm giận nhưng cô ta cũng không nổi cáu, mà là tiếp tục nhìn anh mà ánh mắt đầy khinh thường, sắc mặt vẫn cứ kiêu căng như cũ: “Cái thứ bám váy vợ như anh thì có tư cách gì mà gặp gia chủ nhà họ Cao, nhà họ Lăng với nhà họ Tiêu chứ. Anh chưa từng nghe nói là bình thường.”

“Thành Trâm, chú ý lời cô nói!”

Nghe thấy Thành Trâm sỉ nhục chồng mình như thế, sắc mặt Lý Khinh Hồng trở nên lạnh lùng.
 
Chương 1130


CHƯƠNG 1130

Có điều Vương Nhất chẳng thèm để ý, anh cười nhạt: “Cô nói nhà họ Cao, nhà họ Lăng và nhà họ Tiêu là gia tộc phụ thuộc của nhà họ Hồ, vậy cô đã nghe chuyện này chưa nhỉ?”

Anh dừng lại rồi nói tiếp: “Nhà họ Hồ suýt bị diệt cả nhà, sau cùng chủ nhà họ Hồ phải xử tử cháu ngoại mình mới cho chấm dứt mối họa đó!”

Anh vừa nói xong, trong lòng Lý Khinh Hồng bỗng rất kinh hãi, bởi vì cô biết Vương Nhất đến Giang Thành là vì chuyện của Hồ Hoàng Việt.

Chồng cô suýt diệt cả nhà họ Hồ sao?

Thành Trâm thì sửng sốt: “Có chuyện này nữa à?”

Nghe thế, Vương Nhất cười không nói, sắc mặt đầy nghiền ngẫm.

Thành Trâm lại chẳng muốn dây dưa với Vương Nhất nữa: “Lý tổng, chúng ta mau vào thôi, cuộc họp sắp bắt đầu rồi.”

Nói xong thì vội vàng kéo Lý Khinh Hồng đi vào trong.

Lý Khinh Hồng quay đầu nhìn Vương Nhất, sắc mặt đầy áy náy: “Chồng à, anh ở đây đợi em một lúc này, họp xong em ra tìm anh liền.”

Vương Nhất vui vẻ đồng ý.

Thành Trâm thì lại cười lạnh, trong lòng thầm nghĩ, cô còn muốn ra tìm tên vô dụng này ư? Có khi xong chuyện thì cô đang nằm trên giường của mấy ông gia chủ rồi đấy…

Vương Nhất đứng dưới lầu đợi một lúc. Đột nhiên một chiếc Rolls Royce đậu trước cửa, một người đàn ông trung niên mày kiếm mắt sao xuống xe.

Thấy Vương Nhất đang đứng trước cửa, mắt người đó bỗng sáng trưng: “Cậu Vương!”

Vương Nhất quay đầu lại nhìn rồi cười: “Ông Hạ.”

Người vừa đến không phải ai khác mà chính là Hạ Lãm, gia chủ nhà họ Hạ.

Ông ta ngạc nhiên nhìn Vương Nhất: “Sao cậu Vương lại ở đây?”

Vương Nhất khoát tay: “Vợ tôi đi bàn chuyện làm ăn ở đây, tôi đứng đây đợi cô ấy.”

“Ra là thế.”

Hạ Lãm đã hiểu, biết vợ của Vương Nhất chính là Chủ tịch xinh đẹp nhất Thiên An, nếu mình tiếp đón tốt thì chắc chắn sẽ để lại ấn tượng tốt trong lòng cậu Vương.

Thế là ông ta cười rất tươi: “Cậu Vương, hiếm lắm cậu và vợ mới đến Giang Thành một chuyến, thân là chủ nhà ở đây, mong cậu cho tôi một cơ hội tiếp đón hai người, nếu không lòng tôi bất an lắm!”

Vương Nhất ngẩn ra, sau đó mỉm cười: “Đúng lúc quá, tôi và vợ đang định tìm một nơi để thưởng thức các món đặc sản ở đây đấy.”

Hạ Lãm mừng rỡ: “Đã thế thì chúng ta đến khách sạn Châu Tế của nhà họ Hạ tôi nhé!”

Vương Nhất nghĩ rồi vui vẻ đồng ý.

Cùng lúc đó, trong văn phòng ở tầng cao nhất.

Dưới sự hướng dẫn của Thành Trâm, Lý Khinh Hồng đi vào phòng họp.

Mở cửa ra thì thấy một đám đàn ông trung niên mặc đường trang, tuy hơi mập nhưng rất có khí thế. Họ chính là các gia chủ ở Giang Thành mà Thành Trâm mời đến.

“Xin lỗi các vị gia chủ, chúng tôi đến hơi muộn.”

“Xin giới thiệu với mọi người, đây chính là Lý tổng, Chủ tịch tập đoàn chúng tôi.”
 
Chương 1131


CHƯƠNG 1131

Vừa vào phòng thì Thành Trâm như cá gặp nước vậy, cô ta chào hỏi với các vị gia chủ.

Các vị gia chủ cũng vội vàng quan sát Lý Khinh Hồng đứng bên cạnh Thành Trâm, ai nấy cũng sáng mắt lên.

Dáng dấp của Thành Trâm cũng được đó, nhưng khi so với Lý Khinh Hồng thì cách xa như trời với đất vậy.

Thế là họ rối rít bắt tay với Lý Khinh Hồng.

“Tôi là gia chủ nhà họ Cao, Cao Tử Hào.”

“Tôi là gia chủ nhà họ Lăng, Lăng Thiên Hợp.”

“Tôi là gia chủ nhà họ Tiêu, Tiêu Thế Hải.”

Trong số những gia tộc trong này thì ba gia tộc này đứng đầu.

Lý Khinh Hồng lễ phép bắt tay với họ, vừa chạm tay là rút ra, sau đó mỉm cười nói: “Thế thì mình bắt đầu họp nhé, đây là hợp đồng của dự án xây dựng thành phố…”

Lý Khinh Hồng nói xong thì định đi lấy hợp đồng, ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải nhìn nhau rồi cùng híp mắt.

“Lý tổng, đây là chuyện nhỏ, chuyện này chúng ta bàn sau nhé.”

Lý Khinh Hồng dừng tay lại và hỏi: “Tôi đến đến bàn chuyện làm ăn, thế chuyện gì mới được coi là chuyện lớn vậy?”

Thành Trâm mừng thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt lại cười nói: “Lý tổng à, có tôi ở đây rồi, chuyện không phức tạp thế đâu.”

“Những người ngồi đây đều là những người có máu mặt ở Giang Thành, có chuyện gì mà không thể vừa ăn vừa bàn sao? Lý tổng à, cô kính các vị đây vài ly, các vị vui là đồng ý ngay ấy mà.”

Nghe thấy lời nói của Thành Trâm, sắc mặt Lý Khinh Hồng lập tức trở nên lạnh lùng, giờ mà còn không biết ý định của cô ta nữa sao?

“Xin lỗi các vị, trưa nay tôi phải đi ăn với chồng tôi. Đã thế thì chúng ta không cần tiếp tục cuộc họp này nữa.”

Cô đứng dậy đi không hề do dự.

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Mục đích của cuộc họp này là để giúp cho dự án xây dựng thành phố diễn ra suôn sẻ hơn thôi, nó cũng chẳng quan trọng đến mức cô phải tiếp rượu lấy lòng đám gia chủ này.

Nhưng Lý Khinh Hồng vừa đứng lên thì gia chủ nhà họ Cao là Cao Tử Hào nheo mắt cười: “Lý tổng, cô làm thế không thích hợp lắm nhỉ? Tôi nể mặt Thành tổng và tốn công mời những vị gia chủ này tới là để dự án xây dựng thành phố của tập đoàn cô được tiến hành thuận lợi.”

“Chúng tôi được nghe về tiếng tăm của cô Lý đây đã lâu rồi, thế nên chúng tôi muốn cùng ăn bữa cơm để làm quen thôi. Đây là chuyện làm ăn, cô Lý không từ chối đâu nhỉ?”

“Lý tổng, cô phải hiểu là nếu để lỡ lần này thì không còn cơ hội nào khác nữa đâu.”

Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải cũng nói theo.

Tuy gia chủ những nhà khác không nói gì nhưng họ vẫn nhìn Lý Khinh Hồng bằng thái độ rất cân nhắc, họ không hề lo cô sẽ đi.

Bởi vì nếu Lý Khinh Hồng đi thì sau này cô đừng mong hợp tác thành công ở đất Giang Thành này.
 
Chương 1132


CHƯƠNG 1132

Sắc mặt Lý Khinh Hồng rất khó coi, bao đấu tranh tâm lý hiện rõ hết trên mặt.

Cô đã hứa là Vương Nhất là đi ăn trưa với anh, nhưng việc này lại liên quan đến lợi ích của tập đoàn.

“Lý tổng, chỉ cùng đi ăn một bữa thôi mà, chẳng lẽ cô không tin tưởng nhân phẩm của các vị đây sao?”

Lúc này Thành Trâm đứng lên đúng lúc và nói.

Lời này đã chặn hết mọi đường lui của Lý Khinh Hồng lại.

Cao Tử Hào khoát tay hào phóng nói: “Được, nếu thế thì tôi làm chủ nhé, chúng ta đến khách sạn Châu Tế ăn cơm!”

“Được người đẹp như Lý tổng đây nể mặt, bữa cơm này chắc chắn sẽ dễ chịu lắm đây, hahahaha…”

Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải cười ha ha.

Cứ thế, Lý Khinh Hồng bị Thành Trâm đẩy nên phải xuống lầu theo.

Thấy Lý Khinh Hồng đi ra, Vương Nhất đang định qua đón, nhưng anh lại thấy Lý Khinh Hồng bị nhiều gia chủ vây quanh rồi đi lướt qua anh.

Trong lòng Lý Khinh Hồng rất không đành. Cô quay đầu nhìn Vương Nhất, ánh mắt đầy áy náy và không nỡ.

Vương Nhất lập tức hiểu ra, sắc mặt bỗng trở nên lạnh lẽo.

Thành Trâm khinh thường nhìn anh: “Vợ anh đến khách sạn Châu Tế với các vị gia chủ này đấy, cái thứ vô dụng như anh cứ đứng đây chờ tiếp đi!”

Nói xong cô ta còn nhổ một bãi nước miếng xuống đất thật mạnh.

Thấy Thành Trâm đắc ý ngồi vào một chiếc Audi A6, trong mắt Vương Nhất có sự tức giận thoáng hiện lên rồi biến mất.

Dù anh không theo sát cả quá trình, nhưng kết quả thế này chắc chắn không thể thoát khỏi liên quan với Thành Trâm.

Nhưng sau đó, ánh mắt Vương Nhất dần trở nên lạnh lẽo, anh nở một nụ cười giễu cợt.

“Khách sạn Châu Tế …”

Lúc này, Hạ Lãm cũng đã xong việc đi ra từ trong tòa nhà, nhìn thấy Vương Nhất, anh ta lập tức tiến lên.

“Anh Vương, cô Lý đâu?”

Vương Nhất lạnh nhạt đáp: “Không cần đợi, đi luôn thôi.”

Thấy nét mặt lạnh lùng của Vương Nhất, Hạ Lãm biết chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì.

Vì thế ông ta cũng không lề mề, đích thân mở cửa xe cho Vương Nhất: “Nếu cậu Vương không chê thì ngồi xe của tôi đi.”

Vương Nhất đáp lại một tiếng rồi ngồi vào.

Hạ Lãm lập tức hét to: “Dùng tốc độ nhanh nhất đi tới khách sạn Châu Tế .”

Tài xế đạp chân ga, tăng tốc độ đến mức tối đa.

Chỉ mất khoảng nửa tiếng đã đến được khách sạn Châu Tế .

Vương Nhất xuống xe, híp mắt quan sát kiến trúc của khách sạn.

Thiết kế sang trọng, nhân viên lễ tân bên trong đều mặc sườn xám Thanh Hoa đặt may, cực kỳ xinh đẹp.

Chỉ thế thôi đã có tiêu chuẩn của khách sạn năm sao rồi.
 
Chương 1133


CHƯƠNG 1133

“Cậu Vương, cậu cứ yên tâm, Liên Lục Địa là chuỗi khách sạn của nhà họ Hạ tôi, có chuyện gì chỉ cần thông báo với tôi một tiếng là được.”

Hạ Lãm biết đã xảy ra chuyện nên cũng không nhiều lời, chỉ nghiêm túc nói.

Vương Nhất gật đầu, sau đó bảo Hạ Lãm rời đi.

Giám đốc và cô gái của quầy lễ tân bên cạnh nhìn thấy ông chủ cung kính với một chàng trai trẻ như thế càng không dám thờ ơ.

“Thưa anh, Tổng Giám đốc Hạ đã sắp xếp cho anh phòng Tổng thống cao cấp nhất và phòng ăn ở vườn hoa ngoài trời trên sân thượng, tất cả nguyên liệu nấu ăn đều được vận chuyển bằng đường hàng không từ nước ngoài đến đây.”

Giám đốc lễ tân vừa nói vừa tò mò quan sát Vương Nhất.

Dù là cô cậu chủ trong nhà cũng không có đãi ngộ thế này.

Rốt cuộc chàng trai trẻ này có lai lịch gì?

Nhưng Vương Nhất lại lắc đầu: “Không cần phải phiền phức như thế, tôi đợi người đến rồi mới ăn.”

Giám đốc và cô gái lễ tân đều ngạc nhiên, ngay cả anh cũng phải đợi người, vậy người mà anh đợi có thân phận cao quý đến mức nào đây?

Đúng lúc này, một chiếc Audi A6 dừng lại trước cửa, một đám người bước vào.

Thấy rõ người đến, giám đốc lễ tân lập tức tỏ vẻ thất vọng.

Những người này đều là gia chủ của gia tộc tuyến một, còn không tính là hào môn.

Chỉ có một người khiến anh cảm thấy bất ngờ là người phụ nữ được các gia chủ này vây quanh, không chỉ có dung mạo tuyệt trần mà khí chất cũng có một không hai.

“Khinh Hồng.”

Vương Nhất lập tức tiến lên.

Lý Khinh Hồng vốn đang mất hứng vừa nhìn thấy Vương Nhất thì lập tức tỏ vẻ vui mừng, vội vàng vẫy tay với anh: “Ông xã, bên này!”

Bây giờ mọi người mới hiểu thì ra người đẹp này là vợ của anh đây.

“Vương Nhất, sao anh lại ở đây?”

Nhìn thấy Vương Nhất, Thành Trâm lập tức làm như thấy ma, tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Ông xã? Chuyện quái gì vậy?”

Sắc mặt của mấy gia chủ Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải … đều trở nên u ám, nhìn về phía Thành Trâm bằng thái độ khó chịu.

Người là do Thành Trâm dẫn tới, kế hoạch cũng là do cô ta nghĩ ra, bây giờ giữa đường lại xuất hiện chồng của Lý Khinh Hồng, hoàn toàn làm loạn kế hoạch của bọn họ.

Sắc mặt Thành Trâm cũng cực kỳ khó coi, ánh mắt nhìn về phía Vương Nhất cũng như muốn giết người.

Cô ta cũng thấy khó hiểu, không phải Vương Nhất còn đang ngu ngốc đợi dưới phòng làm việc ư, sao bây giờ anh còn đến khách sạn Châu Tế  nhanh hơn bọn họ thế này?

Nhưng sắc mặt Thành Trâm nhanh chóng bình thường trở lại, cô ta gượng cười, nhỏ giọng nói với mấy người nhóm Cao Tử Hào: “Các vị gia chủ không cần lo lắng, anh ta chỉ là một tên vô dụng bám váy vợ thôi, hơn nữa anh ta đến không phải càng tốt à, tôi đã gọi năm két bia, hai thùng rượu trắng rồi, cô ta muốn không say cũng khó.”
 
Chương 1134


CHƯƠNG 1134

“Đến lúc đó, các ông có thể xử vợ của tên vô dụng kia ngay trước mặt anh ta…”

Nghe thấy lời này, mấy gia chủ kia lập tức không còn tức giận nữa.

Trong đầu bọn họ tưởng tượng đến một vài hình ảnh, sau đó cười toe toét.

“Được, nếu đã là chồng của cô Lý thì cũng là bạn bè, thêm một cái ghế đi.”

Cao Tử Hào nói với Giám đốc lễ tân.

Nét mặt Giám đốc lễ tân vô cùng lạnh lùng, chỉ là người nhà họ Cao lại dám không coi anh này ra gì.

Phải biết đây là người mà Tổng Giám đốc Hạ của bọn họ cũng phải khách sáo đấy!

Mọi người nhanh chóng ngồi vào chỗ, Thành Trâm lập tức kéo Lý Khinh Hồng đi tới một chỗ: “Nào, Lý tổng, cô ngồi đây đi.”

Bên trái là Cao Tử Hào, bên phải là Lăng Thiên Hợp, vừa khéo ngồi giữa hai người.

Nhưng Vương Nhất lại nhanh hơn một bước, ngồi xuống bên cạnh Lý Khinh Hồng.

“Vương Nhất, đây là chỗ của Gia chủ Cao, còn không mau cút đi!”

Thành Trâm lập tức quát lên với Vương Nhất.

Vương Nhất nheo mắt quan sát cô ta: “Khó hiểu thật đấy, Khinh Hồng là vợ tôi, tôi ngồi bên cạnh cô ấy thì có gì sai à?”

Thành Trâm còn muốn nói gì đó, nhưng Cao Tử Hào lại cười giảng hòa: “Được rồi được rồi, nếu cậu ấy là chồng của cô Lý thì ngồi cạnh cô ấy cũng đúng mà, tôi ngồi bên cạnh cậu ấy là được rồi.”

Tuy là nói thế, nhưng sau khi ngồi xuống, Cao Tử Hào lập tức nheo mắt, nhìn về phía Vương Nhất: “Chàng trai trẻ, uống được rượu không?”

Vương Nhất gật đầu: “Có thể uống được một chút.”

“Vậy thì tốt.”

Trong mắt Cao Tử Hào lóe lên ánh sáng lạnh lẽo: “Lát nữa phải uống nhiều một chút đấy.”

Vương Nhất vờ như không hiểu, cười nói: “Đương nhiên rồi.”

“Ha ha.”

Lăng Thiên Hợp, Lý Thế Hả và các gia chủ khác cũng đều cười nhạt, nhìn Vương Nhất như đang nhìn một tên ngốc.

Lý Khinh Hồng vừa định mở nước ngọt thì đã bị Thành Trâm cướp lấy, thay vào một bình rượu trắng: “Ăn cơm bàn chuyện làm ăn ai lại đi uống nước ngọt chứ, uống cái này đi!”

Nói xong, cô ta mặc kệ sự phản đối của Lý Khinh Hồng, rót đầy rượu cho cô.

Lý Khinh Hồng lạnh lùng không nói một lời, sao cô có thể không hiểu ý đồ của Thành Trâm được?

Cô lập tức không nhịn được nhìn về phía Vương Nhất, hy vọng anh có thể giúp cô.

Nhưng Vương Nhất lại như không nhìn thấy, chỉ lo ăn đậu phộng.

Lúc này, Cao Tử Hào nâng ly rượu lên với Lý Khinh Hồng: “Nào, Lý tổng, tôi mời cô một ly.”

Lăng Thiên Hợp cũng đứng lên: “Lăng Thiên Hợp tôi cũng mời Lý tổng một ly, sau bữa cơm này, mấy nhà chúng tôi coi như đồng ý với hạng mục xây dựng của quý công ty rồi.”

Sau đó, Tiêu Thế Hải cũng nâng ly lên, cười nói: “Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”

Sắc mặt Lý Khinh Hồng vô cùng khó coi, một lần uống ba chung rượu trắng, với tửu lượng của cô, không phải sẽ say rất nhanh sao?
 
Chương 1135


CHƯƠNG 1135

Cô vội vàng xua tay: “Lát nữa tôi còn phải lái xe…”

Cao Tử Hào vung tay: “Tôi phái người đưa Lý tổng về!”

Thành Trâm cũng phụ họa: “Gia chủ Cao đã nói thế rồi, Lý tổng, cô còn không uống thì khó xử lắm?”

Lý Khinh Hồng nhìn ba chung rượu trắng, cô nhắm mắt lại, cắn răng định uống.

Lúc đang muốn cầm chung rượu lên, một bàn tay chợt xuất hiện cầm lấy chung rượu trước mặt cô.

“Tôi uống thay cô ấy.”

Vương Nhất cười với mọi người, sau đó uống một hơi ba chung rượu trắng, mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh.

Lý Khinh Hồng nhìn Vương Nhất với vẻ biết ơn, khẽ nói: “Cảm ơn.”

Sắc mặt đám người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải trở nên vô cùng u ám.

“Anh là cái thá gì, anh có xứng uống thay Lý tổng sao?”

Thành Trâm đập mạnh xuống bàn, nhìn Vương Nhất bằng nét mặt nặng nề: “Gia chủ Cao, Gia chủ Lăng, Gia chủ Tiêu là mời rượu Lý tổng, anh là Lý tổng à?”

“Tôi là chồng của cô ấy.”

Vương Nhất buông chung rượu xuống, lạnh lùng nhìn cô ta: “Chồng uống rượu giúp vợ có gì sai à?”

“Anh…”

Thành Trâm tỏ vẻ tức giận, nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt tối tăm.

Cô ta đã tự tin nói với các gia chủ là nhất định sẽ đưa Lý Khinh Hồng lên giường bọn họ, nhưng Vương Nhất lại uống thay Lý Khinh Hồng, vậy chẳng phải sẽ thất bại hay sao?

“Thành Trâm!”

Cao Tử Hào đột nhiên hét to, híp mắt nhìn Vương Nhất: “Chồng tốt bụng uống rượu giúp vợ, người ta yêu thương nhau như thế, sao chúng ta có thể hiếp người quá đáng được? Lão Lăng, lão Tiêu, hai người thấy có đúng không?”

“Đương nhiên rồi.”

“Đúng là như thế.”

Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải cũng lạnh lùng đáp lời.

Thành Trâm lập tức hiểu ý của ba vị gia chủ, cô ta nhìn Vương Nhất bằng ra vẻ cười trên sự đau khổ của người khác.

Bọn họ là đang thay đổi chiến lược, trút say Vương Nhất trước, sau đó mới ra tay với Lý Khinh Hồng.

Ba gia chủ chinh chiến sa trường bao nhiêu năm, tửu lượng đã được tu luyện từ lâu, hơn nữa còn có cô ta ở bên cạnh giúp đỡ, không khiến Vương Nhất uống đến mức chảy máu dạ dày nhập viện, tên cô ta sẽ viết ngược lại!

Lý Khinh Hồng lo lắng nhìn Vương Kha, sợ anh không uống nổi nhiều rượu như thế.

Vương Nhất lại như không bị làm sao, bắt đầu gắp thức ăn, gắp một miếng thịt kho đặt vào bát của Lý Khinh Hồng.

“Bà xã, ăn thịt đi!”

Thấy cảnh này, ánh mắt của ba gia chủ và Thành Trâm đều trở nên lạnh lùng, đúng là không coi bọn họ ra gì.
 
Chương 1136


CHƯƠNG 1136

“Vương Nhất đúng không, lần đầu gặp mặt, tôi mời cậu một chung!”

“Có thể cưới được một người vợ như Lý tổng thật sự rất có phúc, Lăng Thiên Hợp tôi cũng mời cậu một chung!”

“Uống chung rượu này xong, sau này nhớ liên lạc thường xuyên nhé!”

Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải cũng đều nâng chung rượu lên, Thành Trâm nhanh tay lẹ mắt lấy ra ba cái chung, rót đầy cho Vương Nhất.

“Trước giờ không có mấy người có thể để ba gia chủ mời rượu đâu, còn không mau uống đi!”

“Nếu uống hết rượu tôi sẽ đi mua thêm, không sợ thiếu đâu!”

Thành Trâm nhìn Vương Nhất, không ngừng cười châm chọc.

Nhưng Vương Nhất lại không nói một lời, lại liên tục uống cạn ba chung rượu.

“Nếu mọi người đã muốn uống, thì tôi sẽ tiếp đến cùng!”

Uống xong, Vương Nhất nở nụ cười lạnh lùng, sau đó lấy ra một bình rượu Mao Đài, liên tục rót mười mấy chung: “Trước đó mọi người mời tôi, bây giờ đến lượt tôi mời mọi người.”

“…”

Nghe thấy lời này, trong phòng VIP trở nên yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, Thành Trâm thì suýt không thể lấy lại tinh thần, cô ta nhìn Vương Nhất với vẻ khó tin.

Một mình anh muốn mời cả đám bọn họ?

“Vương Nhất, đủ rồi!”

Sắc mặt Lý Khinh Hồng thay đổi, không muốn cho Vương Nhất uống.

“Được! Đây là anh nói đấy, rượu phẩm chính là nhân phẩm, không được đổi ý đâu!”

Thành Trâm như sợ Vương Nhất đổi ý, lập tức uống cạn một chung.

Mấy gia chủ khác cũng đều cười châm chọc uống cạn.

Vương Nhất ra hiệu cho Lý Khinh Hồng yên tâm, sau đó liên tục uống mấy chung.

Mọi người đều đợi thấy dáng vẻ đỏ bừng mặt, lảo đảo không thể phân biệt phương hướng của Vương Nhất, ai ngờ sau khi uống xong, anh lại không có chút phản ứng nào, giống như vừa uống nước sôi vậy.

“Tiếp đi.”

Nói xong, anh lại đổi cho mọi người thành ly cao cổ to nhất, sau đó rót đầy, nhìn bọn họ: “Uống cạn hết đi!”

Mọi người lập tức trợn to mắt, dù bọn họ tửu lượng cao, nhưng cũng không đến mức uống rượu như nước lã được.

Nhưng cũng đành chịu, nhìn Vương Nhất vừa uống cạn mười mấy chung, bọn họ cũng chỉ có thể nhắm mắt mà uống thôi.

Mấy lượt tiếp theo, còn chưa đến nửa tiếng, một thùng rượu trắng đã hết sạch.

Tất cả mọi người đều đỏ bừng mặt, tỏ vẻ khó chịu, trên mặt Thành Trâm cũng xuất hiện đốm đỏ vì uống rượu.

Mỗi người uống trung bình một lượt hơn hai bình rượu trắng, một lượt là khái niệm như thế nào?

Nhưng sắc mặt Vương Nhất không hề thay đổi, anh vẫn nhàn nhã ăn đồ ăn.
 
Chương 1137


CHƯƠNG 1137

Lý Khinh Hồng ngồi bên cạnh đã nhìn đến mức ngây người.

Cô biết tửu lượng của Vương Nhất rất cao, nhưng không ngờ lại cao đến thế này.

Đây là một thùng rượu trắng đấy, một mình Vương Nhất lại chấp tất cả các gia chủ khác, có nghĩa là một mình anh đã uống nửa thùng rượu trắng, nhưng mặt anh còn không hề đỏ?

Cô không biết rằng Vương Nhất thân là Long chủ, chút rượu thế này chẳng khác nào một giọt nước trong biển khơi.

“Mới thế đã không uống nổi rồi à??”

Vương Nhất cười một tiếng, ung dung lắc ly rượu, đảo mắt nhìn tất cả mọi người: “Chỉ với chút tửu lượng thế này cũng muốn uống với vợ tôi? Các người lấy đâu ra can đảm thế?”

“Cậu… Cậu đừng có đắc ý, đợi tôi đi vệ sinh một lát, sau khi về lại uống tiếp!”

Mặt Cao Tử Hào đỏ bừng, ông ta hung hăng trừng Vương Nhất.

Nhưng vừa nói xong, dạ dày đột nhiên cuộn trào.

“Oẹ!”

Ông ta trợn to mắt, che miệng chạy ra khỏi phòng VIP.

Mọi người nhanh chóng nghe thấy tiếng Gia chủ Cao nhoài người trước bồn cầu nôn mửa vang lên từ nhà vệ sinh bên cạnh.

Có một sẽ có hai, có hai sẽ có ba, chẳng mấy chốc, trong phòng VIP không còn một bóng người, tất cả gia chủ đều xếp hàng đi vệ sinh.

“Ông xã!”

Trong phòng riêng không còn ai, Lý Khinh Hồng cũng không kiềm chế được nữa, trên mặt cô tràn đầy sự cảm động, vẻ dịu dàng trong mắt như sắp biến thành nước rơi ra ngoài.

Sao cô có thể không biết Vương Nhất đang ra mặt cho mình được, dùng cách uống rượu để sỉ nhục bọn họ.

Nhưng cô vẫn sợ làm hơi quá, không nhịn được nói: “Cho bọn họ một bài học là được rồi, dù sao bọn họ cũng là gia chủ cũng mấy gia tộc tuyến một ở Giang Thành…”

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Nhưng Vương Nhất lại lắc rượu trong ly, lạnh lùng nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.”

Dám giở thủ đoạn với vợ của anh, chắc chắn anh sẽ không dễ dàng bỏ qua!

Anh gọi nhân viên phục vụ đến: “Mang lên cho tôi thêm một thùng Thanh Hà Đại Khúc bảy mươi lăm độ.”

Một thùng Thanh Hà Đại Khúc nhanh chóng được đưa đến, đúng lúc các gia chủ cũng trở về từ nhà vệ sinh, lúc nhìn thấy thùng Thanh Hà Đại Khúc này, sắc mặt bọn họ đều xanh mét.

“Đây là ai gọi vậy, Thanh Hà Đại Khúc bảy mươi độ, muốn giết người à!”

Cao Tử Hào nổi trận lôi đình quát lên một tiếng.

Sắc mặt mấy gia chủ như Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải cũng rất khó coi, thân là gia chủ của gia tộc tuyến một, bọn họ chưa từng phải chịu thiệt thòi như thế bao giờ.

“Là tôi gọi.”

Vương Nhất chậm rãi lên tiếng, lắc đầu nhìn tất cả mọi người: “Rượu mọi người gọi nhẹ quá, như thế còn có thể gọi là rượu à? Thật là sỉ nhục văn hoá rượu!”
 
Chương 1138


CHƯƠNG 1138

Anh mở một chai Thanh Hà Đại Khúc, mùi rượu gay mũi lập tức lan toả trong không khí: “Nếm thử rượu này đi, mỗi người một chai.”

Nói xong, anh đặt xuống trước mặt mỗi người một chai rượu, trước mặt Thành Trâm cũng có một chai.

“Tôi mời mọi người một ly?”

Vương Nhất nâng ly rượu, cười khẩy nhìn tất cả mọi người.

Sắc mặt mấy người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải đều cực kỳ khó coi, khoé mắt Thành Trâm cũng giật giật.

Ầm!

Cuối cùng, cô ta cũng không chịu đựng được nữa mà đập mạnh lên bàn, tức giận nhìn Vương Nhất: “Anh nghĩ anh là ai, có địa vị thân phận gì, xứng mời rượu cho chúng tôi hay sao?”

Chát!

Thành Trâm vừa nói hết câu, Vương Nhất đã tát một cái lên mặt cô ta, mạnh đến mức khiến khoé miệng cô ta chảy ra máu.

“Rượu tôi mời cô, cô dám không uống à?”

Vương Nhất nhìn Thành Trâm bằng ánh mắt lạnh lùng như đang nhìn người chết.

Tiếng bạt tai lanh lảnh khiến căn phòng trở nên tĩnh lặng.

Tất cả mọi người đều nhìn Vương Nhất với vẻ khó tin, không ngờ Thành Trâm chỉ không muốn uống rượu anh mời mà đã bị ăn một cái tát.

Lý Khinh Hồng không ngăn cản anh, không biết vì sao, thấy Thành Trâm bị đánh, cô cảm thấy rất sảng khoái.

Thành Trâm che mắt ngơ ngác một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, căm hận hét chói tai với Vương Nhất: “Anh dám đánh tôi!”

“Trước giờ vẫn chưa có ai dám không uống rượu tôi mời đâu!”

Lời nói này của Vương Nhất vô cùng bá đạo, khiến tất cả mọi người xung quanh đều run rẩy.

Bọn họ cảm nhận được một khí thế từ trên người Vương Nhất.

Dưới khí thế này, bọn họ hoàn toàn không dám phản kháng.

Cao Tử Hào híp mắt nhìn Vương Nhất, nói với giọng điệu nặng nề: “Thành Trâm nói đúng, chúng ta là gia chủ của những gia tộc hàng đầu, cậu còn là người mời rượu chúng tôi, sao có thể yêu cầu chúng tôi uống cạn được?”

“Gia chủ Cao nói đúng!”

Tiêu Thế Hải lập tức sáng mắt lên, vội vàng hùa theo: “Là cậu mời chúng tôi, phải là cậu cạn, chúng tôi muốn uống sao cũng được mới đúng!”

Mấy gia chủ khác cũng vội vàng gật đầu, uống một ngụm và một ly là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Hơn nữa, bọn họ cũng không cho rằng Vương Nhất có thể uống được Thanh Hà Đại Khúc bảy mươi lăm độ này.

Lý Khinh Hồng cũng hơi lo lắng, cô nhẹ nhàng kéo tay Vương Nhất: “Hay là đừng uống nữa?”

Vương Nhất cười khẽ: “Được, tôi uống cạn, các người cứ tuỳ ý.”

Nói xong, anh ừng ực uống cạn Thanh Hà Đại Khúc này.

Lúc này, trên mặt Vương Nhất mới hơi ửng đỏ.

“Quá đã, thế này mới là rượu chứ!”
 
Chương 1139


CHƯƠNG 1139

Uống xong, anh lại mở một chai, uống như nước ngọt.

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, bọn họ còn tưởng Vương Nhất uống Thanh Hà Đại Khúc bảy mươi lăm độ này vào chắc chắn sẽ bất tỉnh, không ngờ anh chỉ đỏ mặt một chút mà thôi.

Sao có thể chứ?

“Đến lượt các người rồi.”

Vương Nhất cười híp mắt nhìn tất cả mọi người.

Tất cả gia chủ lập tức tỏ vẻ căng thẳng, bọn họ nhìn ly rượu trước mặt, đang chuẩn bị tâm lý.

Dù chỉ là một ngụm, nhưng bọn họ vẫn không uống nổi!

“Liều vậy, không thể để mất mặt được!”

Cao Tử Hào quyết tâm, cầm lấy uống một ngụm.

Có Gia chủ Cao mở đầu, những người khác cũng không thể không uống, chỉ đành cắn răng uống một ngụm lớn.

Sau khi uống xong, bọn họ lập tức trợn mắt, không ngừng gào thét.

“A a a…”

Hốc mắt của tất cả mọi người đều đỏ bừng, hai tay ôm chặt lấy cổ họng.

Bọn họ cảm thấy cổ họng như có một ngọn lửa đang cháy lên.

Ào!

Nhìn các gia chủ tửu lượng cao đều thê thảm như thế, sắc mặt Thành Trâm tái mét, cô ta sợ đến mức tay khẽ run, làm đổ rượu trên bàn.

“Cô không uống à?”

Vương Nhất lạnh lùng nhìn Thành Trâm đang sợ đến mức cả người xụi lơ, cất tiếng hỏi.

Dưới ánh nhìn của Vương Nhất, Thành Trâm kinh hồn bạt vía, lắp ba lắp bắp hỏi: “Tôi… Tôi có thể uống rượu khác không…”

“Cô đoán xem?”

Vương Nhất lắc lư ly rượu trong tay, hỏi ngược lại.

Thành Trâm chỉ đành run rẩy cầm ly rượu lên, không ngừng nuốt nước miếng.

Cô ta do dự một lúc lâu mới lấy can đảm nhắm mắt uống một hớp.

“Oẹ…”

Vừa mới nuốt xuống, dạ dày của Thành Trâm đã có cảm giác như bị thiêu đốt, cô ta vô thức nôn ra ngoài.

Dưới đất lập tức xuất hiện một bãi nôn.

Các gia chủ chỉ vào Thành Trâm, tỏ vẻ sợ hãi: “Cô nôn ra máu rồi!”

Lúc này ý thức của Thành Trâm đang mơ hồ, cô ta nâng tay lau miệng, lập tức trợn mắt.

Trong miệng cô ta tràn đầy máu tươi.

Cô ta ngây người một lúc lâu, sau đó nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh, không ngừng súc miệng, sau đó rửa sạch máu đi.

Cuối cùng, vì phản ứng sinh lý nên Thành Trâm bắt đầu rơi nước mắt.
 
Chương 1140


CHƯƠNG 1140

Nhưng ánh mắt cô ta lại càng độc ác hơn.

“Vương Nhất, Lý Khinh Hồng, tôi nhất định sẽ giết chết các người!”

Sau mười phút, cô ta đi ra khỏi nhà vệ sinh, dù máu không chảy nữa, nhưng sắc mặt cô ta vẫn tái mét như tờ giấy, bước đi cũng lảo đảo.

“Có cần gọi xe cấp cứu cho cô không, cô đi bệnh viện xem sao?”

Cao Tử Hào hỏi Thành Trâm.

“Không cần, tôi không sao nữa rồi.”

Thành Trâm cố gượng cười, nhìn về phía Vương Nhất bằng ánh mắt vô cùng căm phẫn.

Vương Nhất như không nhìn thấy, trên mặt vẫn mang ý cười nhẹ nhàng.

Lăng Thiên Hợp ra mặt hoà giải: “Được rồi, rượu cũng đã uống kha khá, nên ăn cơm thôi.”

Sau khi biết được tửu lượng của Vương Nhất, những người đang có mặt đều không dám nhắc đến chữ rượu nữa, kế hoạch chuốc say Lý Khinh Hồng cũng theo đó thất bại.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều trăm phương nghìn kế muốn đuổi Vương Nhất ra ngoài, chỉ khi Vương Nhất đi rồi, Lý Khinh Hồng mới thật sự sẽ một thân một mình.

Một gia chủ đột nhiên cầm lấy điện thoại, giống như phát hiện ra đại lục mới, nói với mọi người: “Mọi người mau đọc tin tức Giang Thành đi, Giang Thành chúng ta xảy ra chuyện lớn rồi!”

Nghe ông ta nói thế, mọi người vội vàng lấy điện thoại ra, bắt đầu tìm kiếm.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cũng thế, vừa lấy điện thoại ra đã nhìn thấy một tin tức.

“Là con cháu vương tộc, hay là nhà giàu mới nổi? Cậu chủ thần bí dùng bốn nghìn năm trăm tỷ giành lấy huy hiệu thân phận của vương tộc Vương Thị ở Yến Đô!”

Nhìn thấy tin tức này, tất cả mọi người đều im lặng, tràn đầy nỗi khiếp sợ.

Trong buổi đấu giá Giang Thành hôm qua, nhà họ Cao, nhà họ Lăng, thậm chí là nhà họ Tiêu đều không có tư cách tham gia, đương nhiên không biết chuyện xảy ra trong buổi đấu giá rồi.

Một là ngạc nhiên vì trong những vật phẩm đấu giá lại có huy hiệu thân phận của vương tộc Yến Đô, hai là thứ quý giá như thế lại không phải do nhà họ Hạ và nhà họ Lục giành đường, mà là một cậu chủ thần bí không rõ lai lịch.

Còn Vương Nhất là thấy ngạc nhiên là mới qua một buổi tối đã có người tung tin này ra ngoài, dù anh đã dặn dò Hàn Vượng là đừng để lộ chuyện này ra ngoài, nhưng xung quanh có quá nhiều gia tộc nổi tiếng, khó tránh khỏi tai mắt của người khác.

Nhưng cũng may tin tức này không nói rõ là anh đã mua lại huy hiệu kia.

Rốt cuộc đó là ai mà có thể vượt qua nhà họ Hạ và nhà họ Lục, mua được huy hiệu của Vương Thị!”

Nét mặt của Cao Tử Hào rất nặng nề, cũng vô cùng áp lực.

Ông ta từng nghe nói nếu ai lấy được huy hiệu của vương tộc Vương Thị ở Yến Đô sẽ có thể trở thành thành viên khác họ của Vương Thị.

Không khó suy đoán, không lâu sau đó, e rằng Giang Thành sẽ xuất hiện một hào môn khác, thay thế cho nhà họ Văn.

“Hơn nữa tôi nghe nói, Kim Thuý Như của nhà họ Kim ở Thiên An có tham gia đấu giá, nhưng cũng bại trận trở về!”

Giọng nói của Tiêu Thế Hải vô cùng nghiêm túc.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực to lớn.
 
Chương 1141


CHƯƠNG 1141

Dù sống ở Giang Thành, nhưng bọn họ cũng từng nghe đến tên tuổi của Kim Thuý Như.

Cô gái này nổi tiếng là thủ đoạn độc ác, đa mưu túc trí, nếu ai bị cô ta để mắt thì chắc chắn không có kết quả tốt.

“Theo tôi suy đoán, sau này chắc chắn cậu chủ thần bí kia sẽ làm Giang Thành dâng lên sóng gió, dù sao ít nhất Giang Thành chúng ta cũng không có người trẻ tuổi nào có thể coi thường Hạ Phi Long của nhà họ Hạ, Lục Kiệu của nhà họ Lục như thế.”

Lăng Thiên Hợp nghiêm túc nói.

Nghe ông ta nói vậy, mọi người đều hốt hoảng.

“Gia chủ Lăng, ý ông là có thế lực bên ngoài muốn xưng bá ở Giang Thành sao?”

Lăng Thiên Hợp đáp: “Rất có khả năng này, nói không chừng là vương tộc đến từ Yến Kinh Yến Đô cố ý bán ra huy hiệu thân phận này, khiến Giang Thành hỗn loạn, để dễ dàng chen chân vào lãnh địa của Giang Thành chúng ta!”

Ầm!

Nghe thấy lời này, sắc mặt tất cả gia chủ đều trở nên rất khó coi, có mấy người còn sợ đến mức mất hồn mất vía.

Vì nếu đây là thật, mấy gia tộc nhỏ như bọn họ sẽ bị tiêu diệt đầu tiên.

Vương Nhất vẫn luôn im lặng lại không khỏi bật cười.

Anh chỉ mua một huy hiệu vô dụng, mà gia chủ của mấy gia tộc này lại như có kẻ thù xâm phạm lãnh thổ vậy.

“Cậu cười cái gì?”

Các gia chủ tỏ vẻ tức giận, nụ cười của Vương Nhất khiến bọn họ cảm thấy bị sỉ nhục.

“Xin lỗi, tôi không cố ý.”

Vương Nhất vội vàng xin lỗi, nhưng khoé miệng vẫn đang cong lên.

Lý Khinh Hồng bên cạnh nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt khó hiểu, sau đó đột nhiên hỏi: “Có phải là huy hiệu trong túi anh hôm qua không?”

Hôm qua lúc lần thứ hai bước qua giới hạn cuối cùng, Lý Khinh Hồng đã tự mình cởi quần áo cho Vương Nhất, trong lúc vô tình thì thấy một cái huy hiệu rực rỡ màu vàng trong túi anh.

Lúc đó cô còn nghĩ đó là vật kỷ niệm được tặng gì đó, cũng không có hỏi tới, không ngờ lại là huy hiệu thân phận trị giá bốn nghìn năm trăm tỷ.

Vì để xác nhận, cô còn cố ý so sánh với hình ảnh trên mạng, kết quả là giống nhau như đúc!

Mà lời nói của cô cũng lập tức khiến mọi người chú ý đến.

Mọi người sửng sốt một lúc, sau đó nhìn chằm chằm Vương Nhất: “Cậu nói gì? Huy hiệu nằm trên người cậu?”

Vương Nhất cảm thấy cũng không cần phải giấu diếm nữa, vì thế, anh bèn lấy ra từ trong túi, đặt lên bàn.

“Huy hiệu Vương Thị của vương tộc Yến Đô?!”

Tất cả gia chủ lập tức thay đổi sắc mặt, đũa trong tay rơi xuống đất cũng không phát hiện ra.
 
Chương 1142


CHƯƠNG 1142

Ánh mắt Thành Trâm cũng thoáng chốc đờ đẫn, dù cô ta không biết huy hiệu thân phận của vương tộc Yến Đô là cái gì, nhưng cô ta biết thứ có thể khiến các gia chủ đều thèm muốn như thế chắc chắn có giá trị đắt đỏ.

Bây giờ thứ này lại nằm trên người Vương Nhất, sao cô ta có thể không ngạc nhiên được?

Lý Khinh Hồng hoàn toàn không quan tâm đến phản ứng của bọn họ, cô nhìn chằm chằm Vương Nhất, tim đập thình thịch.

Cô biết thân phận của Vương Nhất chắc chắn không chỉ đơn giản là đến từ nhà họ Tiêu, anh chỉ là con nuôi của nhà họ Tiêu thôi, không ai biết thân phận thật sự của anh.

Nhưng lúc này, cô lại có một suy đoán to gan với thân thế của Vương Nhất.

Vương Nhất họ Vương, trong chín vương tộc của Yến Đô cũng có một gia tộc đặt tên là Vương Thị, trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như thế chứ?

Dù cô ta biết trên đời có rất nhiều người họ Vương, thậm chí ở Yên Kinh cũng có không ít người cùng họ với chín vương tộc, nhưng có một quy định rằng, không phải người cùng họ với vương tộc, nhưng lại mượn danh vương tộc để lừa đảo, thì sẽ giết chết không tha!

Vương Nhất bỏ ra một số tiền lớn để mua huy hiệu này, ý đồ đã vô cùng rõ ràng rồi.

Cô không khỏi nắm chặt lấy tay Vương Nhất, hỏi nhỏ: “Nó là của anh sao?”

Vương Nhất mỉm cười, khẽ lắc đầu: “Đây chỉ là thứ vặt vãnh anh tuỳ ý đấu giá được thôi.”

Trong mắt Lý Khinh Hồng tràn đầy sự thất vọng, nếu Vương Nhất là người của Vương Thị, thì người của gia tộc cô cũng sẽ không cấm cản hai người nữa.

Vì khác với Lý Thị thành lập ba mươi năm, Vương Thị là gia tộc lâu đời, là vương tộc ở Yến Đô, nền tảng vững chắc.

Nhìn thấu vẻ mất mát của Lý Khinh Hồng, Vương Nhất nhẹ nhàng an ủi: “Không cần lo lắng, em chỉ cần biết tuy anh không phải người của Vương Thị, nhưng anh cũng chưa từng sợ Vương Thị.”

Nghe thấy lời này, tất cả gia chủ xung quanh đều không nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt xem thường như trước đây nữa, thay vào đó là nỗi sợ hãi, thậm chí còn hơi thấp thỏm.

Dù Vương Nhất chỉ là một tên ở rể như Thành Trâm nói, nhưng bây giờ, chỉ với huy hiệu Vương Thị này, anh đã có thể đứng trên tất cả mấy người họ rồi.

Mà trước đó bọn họ còn có ý đồ với vợ của anh, nghĩ đến chuyện này, bọn họ lập tức cảm thấy da đầu tê dại, tim đập thình thịch.

“Cậu… Cậu Vương, cậu chính là cậu chủ thần bí kia sao?”

Người Cao Tử Hào run rẩy, giọng nói cũng khàn khàn như không biết nói chuyện luôn vậy.

Thành Trâm sợ đến mức ngây người.

Bốn nghìn năm trăm tỷ, cô ta chỉ là Phó Tổng Giám đốc của tập đoàn Lệ Tinh, dù bán cô ta đi cũng không có được bốn nghìn năm trăm tỷ.

Vương Nhất không trả lời trực tiếp, chỉ cười nói: “Các người cảm thấy tôi là người đó thì tôi chính là người đó.”

Những lời này càng khiến các gia chủ đang có mặt chắc chắn suy nghĩ trong lòng hơn, bọn họ lập tức run rẩy, nghĩ đến chuyện đắc tội với người của vương tộc Vương Thị ở Yến Đô, bọn họ thật sự muốn đập đầu chết đi cho xong.

Thành Trâm im lặng một lát, đột nhiên chỉ vào Vương Nhất nói: “Đây là giả!”

Cô ta nói rất to, khiến mọi người xung quanh đều sửng sốt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom