Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1143


CHƯƠNG 1143

Vương Nhất cũng cười nhìn cô ta: “Sao cô biết nó là giả?”

Thành Trâm tỏ vẻ khinh thường: “Không thấy trong tin tức nói gì à, một cậu chủ thần bí bỏ ra bốn nghìn năm trăm tỷ mua huy hiệu này, anh mà là cậu chủ thần bí sao? Anh có bốn nghìn năm trăm tỷ sao? Anh chỉ là một kẻ ở rể, còn ở đây giả vờ giàu có cái gì?”

“Nếu không phải tôi đột nhiên nghĩ ra thì tôi đã bị anh lừa rồi!”

Thành Trâm càng nói càng hăng say, cũng càng nói càng yên tâm, vội vàng vỗ ngực mình.

Các gia chủ khác nghe thấy vậy cũng sững sờ, sau đó thở phào nhẹ nhõm.

“Sợ chết mất, tôi suýt đã tin rồi đấy.”

“Đúng vậy, nếu cậu ta là chồng của cô Lý thì chắc chắn là lấy tiền từ cô Lý, có điều, cô Lý có đủ bốn nghìn năm trăm tỷ sao?”

Dù Lý Khinh Hồng là Tổng Giám đốc Tập đoàn Lệ Tinh, giá thị trường của Tập đoàn Lệ Tinh cũng vượt qua mười lăm nghìn tỷ, nhưng đây chỉ là giá thị trường, còn có thể lên xuống theo thị trường, số tiền công mà Lý Khinh Hồng thật sự có thể sử dụng cũng chỉ khoảng ba nghìn tỷ mà thôi, hoàn toàn không thể mua nổi huy hiệu này.

Nghĩ đến đây, tất cả gia chủ đều cười khinh thường.

Thấy bọn họ không tin, Lý Khinh Hồng hơi nôn nóng: “Đây thật sự là huy hiệu của vương tộc ở Yến Đô!”

“Cô Lý, cô không cần bảo vệ chồng cô, cậu ta là một tên lừa đảo dùng hàng giả để lừa cô đấy!”

“Nhưng cậu ta làm giả cũng rất giống thật, nhìn hoa văn này đi, thật sự là giống như đúc luôn!”

“Vương Nhất, bây giờ tôi xem anh còn gì để nói nữa!”

Cao Tử Hào, Tiêu Thế Hải và Thành Trâm thay phiên cất lời, cực kỳ giống gà trống vừa chọi thắng.

Lý Khinh Hồng thoáng chốc không biết nên nói gì, cô cũng không thể nói cô đến từ vương tộc Yến Đô, biết đây là hàng thật được đúng không?”

Vương Nhất vẫn như chẳng thèm để tâm: “Mắt nằm trên người các người, tôi còn có thể nói gì được.”

“Cô xem, anh ta đã thừa nhận rồi kìa…”

Thành Trâm vừa muốn ra oai với Lý Khinh Hồng thì đột nhiên sửng sốt, tức giận nhìn về phía Vương Nhất: “Anh mắng tôi không có mắt?”

Mấy người nhóm Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp thì nói với Lý Khinh Hồng: “Lý tổng, thật không ngờ chồng cô lại là người như thế, khiến chúng tôi thật sự quá thất vọng.”

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Cô có thể vừa ý một người thế này, khiến chúng tôi cảm thấy nghi ngờ nhân phẩm của cô, chỉ cần có chúng tôi ở đây, dự án của công ty các cô sẽ không thể nào tiến vào thị trường của Giang Thành đâu!”

“Nhà họ Tiêu chúng tôi cũng thế!”

Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải lần lượt tỏ thái độ, gia chủ của các gia tộc khác cũng rối rít hùa theo.

Lý Khinh Hồng siết chặt tay, tỏ vẻ tức giận: “Sao các người có thể lật lọng như thế được?”

“Lý tổng, hình như cô hiểu lầm gì đó rồi.”

Cao Tử Hào cười khẩy: “Nơi này là Giang Thành, mọi chuyện đều do chúng ta quyết định.”

“Nếu cô chiều chúng tôi, tâm trạng chúng tôi tốt, có lẽ còn có thể đồng ý, nhưng nếu cô coi thường chúng tôi… Thì bây giờ lập tức cút ra khỏi Giang Thành đi!”
 
Chương 1144


CHƯƠNG 1144

Thành Trâm ở bên cạnh liên tục cười khẩy, hoàn toàn quên mất cô ta cũng là Phó Tổng Giám đốc của Tập đoàn Lệ Tinh.

Nghe thấy lời nói của mọi người, nét mặt Lý Khinh Hồng xanh mét, tức đến mức run rẩy.

“Nhưng vẫn còn một cách, chúng tôi cũng có thể đồng ý cho dự án của các cô tiến vào Giang Thành.”

Cao Tử Hào đổi hướng câu chuyện, chậm rãi nói: “Chỉ cần cô nhường vị trí Tổng Giám đốc lại cho Thành Trâm, tôi sẽ rút lại lời đã nói!”

Lúc này, Vương Nhất cũng buông đũa xuống, trong mắt có ánh sáng sắc bén loé lên.

Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng chịu để lộ đuôi hồ ly ra rồi.

Lời nói của Cao Tử Hào lập tức khiến Lý Khinh Hồng thay đổi sắc mặt.

Vương Nhất không nói một lời, tùy tiện gọi một cú điện thoại.

Trên mặt Thành Trâm tràn đầy kích động, trước đó ngà ngà, giờ cũng tỉnh táo lên không ít.

“Cảm ơn Cao gia chủ, cảm ơn Cao gia chủ !”

Cô ta mừng rỡ cực độ, dáng vẻ hệt như mua xổ số trúng giải độc đắc.

Trước đó cô ta mời những gia chủ này đến chỉ là để gây khó dễ cho Lý Khinh Hồng, chưa từng nghĩ rằng sẽ có niềm vui bất ngờ thế này.

Vậy mà Cao gia chủ  lại lấy hợp đồng của Lệ Tinh để uy hiếp, uy hiếp Lý Khinh Hồng giao ra vị trí tổng giám đốc.

“Tiện tay mà thôi.”

Ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải đưa mắt nhìn nhau, sau đó cười lớn: “Thành Trâm, chúng ta cũng quen biết năm sáu năm rồi, vẫn luôn rất tán thành năng lực của cô, chỉ làm một Phó Tổng giám đốc thật sự uất ức cho cô.”

“Ba vị gia chủ, chờ tôi trở thành Tổng giám đốc, nhất định báo đáp các vị thật tốt!”

Thành Trâm nói xong lập tức đắc ý liếc nhìn Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

Vương Nhất không có phản ứng gì, ngồi đó thản nhiên nhai đậu phộng, trái lại là Lý Khinh Hồng, trên mặt tràn đầy lạnh giá.

“Cao gia chủ, ông không cảm thấy làm vậy là quá phận rồi sao?”

Sắc mặt cô tràn đầy tức giận nhìn Cao gia chủ, siết chặt nắm tay: “Tôi mới là Tổng giám đốc của Lệ Tinh, thay đổi nhân sự trong tập đoàn do tôi định đoạt!”

Thật ra, cô sớm đã nhìn ra bọn họ và Thành Trâm móc nối với nhau, nhưng sau này Giang Thành là khu vực phát triển quan trọng, tương lai chắc chắn sẽ phải tiếp xúc nhiều, vì vậy mới không vạch trần.

Không ngờ cô càng nhường nhịn lại càng khiến cho đối phương được nước lấn tới.

“Quá đáng?”

Cao Tử Hào cười khẩy: “Chồng cô cầm một huy chương giả đến cáo mượn oai hùm, như vậy không quá đáng sao?”

Lý Khinh Hồng lạnh lùng nói: “Tôi nói rồi, huy chương của chồng tôi là thật, tin hay không tùy các ông.”

“Hỗn láo!”

Lăng Thiên Hợp vỗ mạnh xuống bàn một cái, giận dữ nhìn Lý Khinh Hồng: “Nơi này là Giang Thành, không phải Thiên An của các cô, ở nơi này thì phải nghe theo chúng tôi!”

Giọng điệu của Tiêu Thế Hải hòa hoãn hơn, nhưng vẫn là ngoài cười nhưng trong không cười, nói ra: “Chúng tôi sớm đã nghe nói danh tiếng hung hăng mạnh mẽ của cô Lý rồi, nếu không cũng sẽ không thể dùng thân phận một người phụ nữ quản lý tốt một công ty lớn như vậy.”
 
Chương 1145


CHƯƠNG 1145

“Nhưng, có một số việc đừng nên hung hăng thì hơn.”

Ông ta nói rồi đổi đề tài, cười ha hả nói: “Rõ ràng sức ảnh hưởng của Thành Trâm ở Giang Thành cao hơn cô, giao vị trí Tổng giám đốc cho cô ta, cô ta cũng sẽ không bạc đãi cô, phải không?”

“Lý gia chủ nói đúng lắm!”

Thành Trâm mừng rỡ như điên, cộng thêm đã uống hơi nhiều, giọng điệu không khỏi có chút lâng lâng: “Lý tổng à, tôi vẫn nhớ rõ ‘ơn lớn’ của cô đối với tôi, nhưng mà, chỉ cần cô giao vị trí Tổng giám đốc cho tôi, tôi sẽ bỏ qua hết mọi chuyện cũ!”

Nhưng mà, Lý Khinh Hồng vẫn là mặt không cảm xúc: “Tôi biết cô có lòng thù địch với tôi, nhưng mà, cô cho rằng như vậy đã có thể khiến tôi thỏa hiệp sao? Nằm mơ!”

Cô nâng cao giọng nói, lạnh lùng nhìn Thành Trâm.

Nhất thời, dáng vẻ kiêu căng của Thành Trâm lập tức ỉu xìu, ánh mắt nhìn Lý Khinh Hồng tràn đầy sợ hãi.

Các gia chủ gia tộc khác như Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải cũng đều giật mình nhìn Lý Khinh Hồng, không ngờ phản ứng của cô lại kịch liệt như vậy.

“Chúng ta đi!”

Lý Khinh Hồng đứng dậy, nói rồi muốn dẫn Vương Nhất rời đi.

“Lý tổng, cô phải biết rằng, một khi cô ra khỏi cánh cửa này, về sau đừng mong mở thị trường ở Giang Thành nữa!”

Sắc mặt Cao Tử Hào u ám nhìn Lý Khinh Hồng, trong mắt ngập tràn uy hiếp.

Thành Trâm cũng cười khẩy một tiếng: “Lý tổng, tôi có lòng tốt tìm gia chủ ở Giang Thành giúp cô, cô lại không biết điều, là một Tổng giám đốc, nhất định phải đặt công ty tập đoàn lên đầu, nhưng cô lại vì lợi ích của mình mà không đếm xỉa đến lợi ích của công ty, cô còn mặt mũi nào làm Tổng giám đốc!”

Lời vừa nói ra, sắc mặt Lý Khinh Hồng vô cùng khó coi, vô cùng tức giận.

Nhưng cô lại không tiện cãi lại, rõ ràng Thành Trâm nhằm vào cô, còn là đứng ở nơi tối cao nhằm vào cô.

Cạch!

Lúc này, Vương Nhất vừa rồi vẫn luôn dùng bữa đột nhiên đặt đũa xuống, cười mà như không cười nhìn về phía mấy gia chủ Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp …

“Các ông vừa nói là Giang Thành do các ông định đoạt, phải không?”

“Đó là đương nhiên!”

Mấy gia chủ như Cao Tử Hào còn chưa lên tiếng, Thành Trâm đã không chút nghĩ ngợi nói ra: “Đó là đương nhiên!”

Dưới tác dụng của rượu cồn, sắc mặt cô ta đỏ ửng, giọng điệu cũng ngập tràn ngông cuồng kiêu ngạo.

“Anh cũng không nhìn xem Cao gia chủ, Lăng gia chủ, Tiêu gia chủ là ai, mặc dù bây giờ bọn họ chỉ là gia tộc hạng nhất, nhưng rất được nhà họ Hồ yêu thích, đợi một thời gian, thăng cấp thành hào môn cũng chỉ là vấn đề thời gian, Giang Thành không phải do bọn họ định đoạt thì do ai định đoạt?”

Vừa nói ra lời này, nụ cười trên mặt Vương Nhất càng sâu, mà sắc mặt các vị gia chủ Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải lại lập tức thay đổi.

Lời như thế này vụng trộm nói ra thì cũng thôi đi, nhưng nơi này là khách sạn dưới danh nghĩa nhà họ Hạ!

“Im miệng!”
 
Chương 1146


CHƯƠNG 1146

Tiêu Thế Hải cố gắng ra hiệu cho Thành Trâm, không ngờ Thành Trâm không hề nhìn thấy, trái lại mượn rượu làm càn, càng nói càng ngông cuồng.

“Tôi khuyên các anh tốt nhất nên tôn trọng các vị gia chủ, nhường vị trí Tổng giám đốc cho tôi, tôi còn có thể cầu xin giúp các anh!”

“Nếu không, đợi bọn họ tức giận rồi, dù là ba hào môn của Giang Thành đến cũng không bảo vệ được các anh!”

Nghe vậy, không chỉ ba gia chủ mà tất cả gia chủ khác đều chợt đổi sắc mặt.

Có mấy lời, không thể nói ra!

“Thành Trâm, cô câm miệng cho tôi!”

Cao Tử Hào gầm lên, đồng thời trong lòng khiếp sợ, vô thức nhìn về phía Vương Nhất.

Ông ta đã hiểu ý đồ của Vương Nhất, liều mạng nháy mắt ra hiệu cho Thành Trâm.

Nhưng mà, Thành Trâm còn tưởng là Cao Tử Hào đang cổ vũ cô ta nói tiếp, thế là nói càng thêm lớn lối.

“Lý Tổng, không phải tôi coi thường cô, mặc dù tập đoàn Lệ Tinh của cô tốt, nhưng trong mắt ba vị gia chủ thì chả là cái cóc khô gì, dù là tập đoàn của hào môn Giang Thành cũng phải khách khí với bọn họ!”

“Thật sao?”

Khóe miệng Vương Nhất hơi cong lên, nụ cười càng sâu hơn: “Vậy cô nói xem, người nào có quyền có thế nhất Giang Thành?”

“Đương nhiên là Cao gia chủ, Lăng gia chủ, Tiêu gia chủ!”

Thành Trâm không chút nghĩ ngợi trả lời, quyết tâm nịnh bợ lên đến tận trời.

Đám người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải nghe vậy đều sợ đến trắng bệch cả mặt, đang định hét lớn.

Két!

Cửa phòng bao mở ra.

Hạ Lãm dẫn một đám quản lý cấp cao của khách sạn đứng ở cửa ra vào, khuôn mặt âm u đến mức có thể vắt ra nước.

“Hạ gia chủ!”

Ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải quay đầu nhìn lại, lập tức bị dọa mất hồn mất vía.

“Hạ, Hạ gia chủ!”

Còn những gia chủ khác thì bị dọa không dám nói lời nào, hai tay run lẩy bẩy.

Thành Trâm chưa từng gặp Hạ Lãm, tất nhiên không biết ông ta là ai, chỉ lộ vẻ say khướt hỏi: “Ông là ai, lại dám xông vào phòng bao của Cao gia chủ, không sợ bị ném ra ngoài sao?”

Hạ Lãm giận quá hóa cười: “Tôi cũng muốn xem các cô ném tôi ra ngoài thế nào!”

“Được, ông chờ đó…”

Thành Trâm đang định để Cao Tử Hào ném Hạ Lãm ra ngoài, lại thấy gia chủ ở đây lần lượt quỳ rạp xuống mặt đất, liên tục cầu xin tha thứ.

“Hạ gia chủ, tha mạng!”

Tất cả gia chủ, không trừ một ai, toàn bộ đều như chuột thấy mèo, quỳ gối trước mặt Hạ Lãm.

Cảnh tượng này khiến cho Thành Trâm không dám tin vào hai mắt của mình.

Vậy mà toàn bộ gia chủ của gia tộc hạng nhất lại quỳ xuống!
 
Chương 1147


CHƯƠNG 1147

“Cao gia chủ, Lăng gia chủ, Tiêu gia chủ, rốt cuộc… các ông đang làm gì?”

Cô ta còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, không thể tưởng tượng nổi hỏi ra.

Bốp!

Cao Tử Hào đột nhiên cáu giận, hung hăng tát một phát lên mặt Thành Trâm: “Đồ kỹ nữ nhà cô, còn không mau câm miệng cho tôi!”

Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải cũng lộ vẻ lạnh lùng, hận không thể nhanh chóng gi3t chết người phụ nữ này.

Nếu như không phải người phụ nữ này say bí tỉ, nói một tràng lời không nên nói, sao sẽ dẫn Hạ gia chủ đến?

Tai vách mạch rừng, không thể nghi ngờ, chắc chắn là lời nói của Thành Trâm bị người của khách sạn Châu Tế nghe thấy, sau đó báo lại cho Hạ gia chủ, vì vậy Hạ gia chủ mới đích thân đến đây.

Vừa nghĩ đến lời nói trước đó của Thành Trâm, Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp và tất cả gia chủ đều cảm thấy sợ hãi hoảng hốt.

Lại còn nói, Giang Thành do mấy người bọn họ định đoạt, vậy đặt nhà họ Hạ, nhà họ Hồ, nhà họ Lục ở chỗ nào.

Họa từ miệng mà ra, đúng là họa từ miệng mà ra!

Lý Khinh Hồng vốn muốn rời đi cũng bị Hạ Lãm đột nhiên xuất hiện dọa sợ giật mình, trong lúc nhất thời không biết nên đi hay không, chỉ có thể nhìn về phía Vương Nhất.

Lại phát hiện, Vương Nhất vẫn như người không liên quan ngồi ở chỗ của mình, còn kéo Lý Khinh Hồng cùng ngồi xuống, khẽ nói bên tai cô: “Anh mời em xem trò vui.”

Nhìn những gia chủ của Giang Thành đang quỳ dưới mặt đất này, Lý Khinh Hồng lập tức hiểu ra, lại nhìn về phía Vương Nhất với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi: “Hạ gia chủ này là anh mời đến?”

Vương Nhất không nói gì, chỉ là nụ cười trên mặt càng thêm sâu xa.

Thế là, biểu cảm trên mặt Lý Khinh Hồng càng thêm khiếp sợ.

Cô từng nghe nói đến nhà họ Hạ, địa vị giống như nhà họ Kim ở Thiên An, mà gia chủ một gia tộc lớn như vậy lại xuất hiện ở đây, thật sự là trùng hợp sao?

Lúc này, Hạ Lãm đã sải bước đi vào, ánh mắt âm trầm liếc nhìn cả căn phòng, cuối cùng dừng trên người ba gia chủ.

“Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải, các ông oai phong thật đấy!”

“Nhà họ Cao, nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu các ông chỉ là gia tộc hạng nhất, lại dám dõng dạc tuyên bố toàn bộ Giang Thành do các ông định đoạt!”

Ba gia chủ Cao Tử Hào sợ mất hồn mất vía, vội vàng tự tát mình một phát.

“Hạ gia chủ, đây là hiểu lầm, hiểu lầm…”

“Hiểu lầm?”

Hạ Lãm lạnh lùng cười nói: “Tôi ở bên ngoài nghe rất lâu rồi, không phải các ông nói rằng, nếu các ông tức giận, cho dù ba hào môn đích thân đến cũng vô dụng? Còn nói không lâu nữa sẽ đạt đến cấp bậc hào môn, thay thế nhà tôi?”

Hạ Lãm chỉ nói một câu, trên mặt ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải càng thêm tái nhợt, thì ra Hạ gia chủ đã đứng ở ngoài cửa lâu rồi.

Ánh mắt Cao Tử Hào bỗng nhiên toát vẻ hung ác, giơ tay nắm tóc Thành Trâm, kéo cô ta ngã xuống trước mặt Hạ Lãm.
 
Chương 1148


CHƯƠNG 1148

“Hạ gia chủ, chúng tôi không dám có suy nghĩ như vậy, là ả đàn bà này hoàn toàn không coi Hạ gia chủ ra gì, sỉ nhục Hạ gia chủ, quả thật chính là tội đáng muôn chết!”

“Không sai, Hạ gia chủ, tôi lập tức bắt cô ta xin lỗi ngài!”

Sắc mặt Lăng Thiên Hợp cũng tràn đầy âm trầm nói ra, giơ tay cho Thành Trâm một phát tát thật mạnh, tức giận quát: “Cô thật to gan, lại dám sỉ nhục Hạ gia chủ, còn không mau xin lỗi Hạ gia chủ!”

Thành Trâm sớm đã sợ choáng váng, không để ý đến toàn thân đau nhức kịch liệt, ngẩng đầu nhìn Hạ Lãm.

“Ông ta chính là… chủ của nhà họ Hạ?”

“Nếu đã biết rồi, lại còn dám gièm pha Hạ gia chủ? Không muốn sống nữa à!”

Tiêu Thế Hải cười gằn nói.

“Tôi…”

Thành Trâm ấp úng hồi lâu, lại không nói ra được lời nào.

Ánh mắt Hạ Lãm cũng tùy tiện nhìn sang, cơ thể Thành Trâm run lên, vậy mà bị dọa sợ tiểu cả ra quần.

Không để ý đến thể diện, vội vàng dập đầu với Hạ Lãm.

“Hạ gia chủ, vừa rồi tôi uống nhiều quá, say rượu nói lung tung, không thể coi là thật!”

“Hạ gia chủ, ngài xem tôi tự tát chính mình được không, ngài là nhân vật lớn rộng lượng, xin hãy thương xót, coi tôi như một cái rắm mà thả ra đi.”

Thành Trâm giàn giụa nước mắt nước mũi nói ra, sau đó thật sự tự tát chính mình.

Thoáng chốc, cả khuôn mặt bầm dập, nhưng cô ta vẫn không dám dừng lại, bởi vì cô ta biết rõ, nhà họ Hạ là hào môn của Giang Thành, muốn gi3t chết mình cũng chỉ dễ như gi3t chết một con kiến mà thôi.

Trên mặt Lý Khinh Hồng tràn đầy chấn động, không nhịn được nắm chặt bàn tay Vương Nhất.

Thật khó tưởng tượng, Thành Trâm trước đó còn diễu võ giương oai h@m muốn vị trí Tổng giám đốc của cô, bây giờ lại hèn mọn như vậy, chỉ vì muốn giữ mạng sống, ngay cả mặt mũi cũng không cần.

Không chỉ cô, một đám gia chủ Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải cũng căng thẳng nhìn Hạ Lãm.

Hạ Lãm liếc mắt, lại nhìn về phía Vương Nhất.

Vương Nhất lộ vẻ hờ hững khẽ lắc đầu, sau đó ánh mắt dời về phía ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải.

Hạ Lãm lập tức hiểu ý Vương Nhất, Thành Trâm chỉ là một người hiểu biết nông cạn, cho dù Thành Trâm thật sự nói như vậy, Hạ Lãm cũng sẽ không tự hạ th@n phận đi chấp nhặt với cô ta, nhưng Vương Nhất sẽ không dễ dàng tha thứ cho ba người Cao Tử Hào.

Dù sao, tự tin của Thành Trâm đều từ bọn họ mà ra!

Thế là, Hạ Lãm lập tức hét lớn một tiếng: “Đủ rồi!”

Thành Trâm và tất cả gia chủ bị dọa run cầm cập, nơm nớp lo sợ ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy Hạ Lãm lạnh lùng nói: “Người không biết không có tội, nếu cô đã biết sai rồi, vậy thì thôi đi!”

Thành Trâm ngơ ngác hồi lâu, lúc này mới tràn đầy cảm kích ra sức dập đầu.

“Cảm ơn Hạ gia chủ, cảm ơn Hạ gia chủ!”

Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải nghe vậy, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Nhưng tôi muốn truy cứu việc này tới cùng!”
 
Chương 1149


CHƯƠNG 1149

Ngay sau đó, Hạ Lãm lại chuyển đối tượng, lời nói hùng hồn đầy lý lẽ: “Cô ta chỉ là một người phụ nữ không có kiến thức gì, lại dám nói ra lời đại nghịch bất đạo như vậy, nếu như nói không có người đằng sau truyền bá tư tưởng thế này, tôi là người đầu tiên không tin!”

“Có phải không, Cao gia chủ, Lăng gia chủ, Tiêu gia chủ?”

Cùng với nói ra lời này, ánh mắt lạnh như băng của Hạ Lãm cũng lập tức rơi xuống người ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải.

Bịch!

Ngay lập tức, ba người bọn họ như rơi vào hầm băng, cuống quít kêu oan.

“Hạ gia chủ, chúng tôi oan uổng!”

“Oan uổng?”

Nụ cười trên mặt Hạ Lãm càng thêm lạnh lẽo: “Tôi thấy mấy gia tộc các ông đều là phụ thuộc nhà họ Hồ, là nghe theo mệnh lệnh của nhà họ Hồ mưu đồ tính kế nhà họ Hạ tôi sao?”

Vừa nói ra lời này, đồng tử ba người Cao Tử Hào đột nhiên co rụt lại, toàn thân run rẩy dữ dội.

Mưu đồ tính kế nhà họ Hạ, đây chính là tội lớn!

Căn bản không cho ba người cơ hội giải thích, Hạ Lãm hét lớn: “Ba gia tộc là nhà họ Hạ, nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu ý đồ tính kế nhà họ Hạ tôi, tội lớn đáng chém!”

Uỳnh!

Vừa nói ra lời này, sắc mặt ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải lập tức tái nhợt.

Hạ Lãm muốn diệt nhà họ Cao, nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu bọn họ!

Bọn họ đang định cầu xin tha thứ, Hạ Lãm lại chậm rãi quay người, cười rạng rỡ nhìn Vương Nhất: “Ngài Vương, tôi làm như vậy, ngài có hài lòng không?”

“Chỉ cần ngài nói một câu, tôi có thể khiến bọn họ biến mất khỏi Giang Thành.”

Hạ Lãm vừa nói lời này ra khỏi miệng, toàn bộ phòng bao lập tức yên tĩnh đến kỳ lạ.

Không chỉ ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải, mà bao gồm cả các gia chủ khác và Thành Trâm, biểu cảm trên mặt ai nấy đều vô cùng đặc sắc, dù thế nào bọn họ cũng không ngờ gia chủ nhà họ Hạ mà bọn họ kính sợ lại cung kính với một tên ở rể không có bản lĩnh gì như vậy.

Hơn nữa từ lời nói của đối phương có thể thấy được, dường như Hạ gia chủ rất coi trọng Vương Nhất, thậm chí bằng lòng tiêu diệt ba gia tộc hạng nhất Giang Thành vì anh.

Lý Khinh Hồng cũng không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Nhất, cô có thể khẳng định, Vương Nhất gần như không có thời gian đến Giang Thành, nhưng trong thời gian ngắn như vậy, anh không chỉ quen biết Hạ gia chủ mà còn khiến đối phương cung kính với mình như vậy.

Giờ phút này, tất cả gia chủ đều mặt xám như tro tàn, trong lòng không ngừng cầu nguyện Vương Nhất có thể khoan dung tha cho bọn họ một mạng.

Cộc cộc cộc…

Trong phòng bao yên tĩnh, chỉ có âm thanh ngón tay Vương Nhất khẽ gõ lên mặt bàn.

Anh nheo mắt nhìn ba người Cao Tử Hào, cuối cùng lên tiếng.

“Không phải bất đắc dĩ tôi cũng không muốn ra tay với các ông, thế nhưng, là các ông ép tôi.”

Bịch bịch bịch!

Không chút do dự, ba gia chủ đồng loạt dập đầu với Vương Nhất.

 
 
Chương 1150


CHƯƠNG 1150

“Ngài Vương, chúng tôi không biết ngài quen biết Hạ gia chủ, cầu xin ngài tha cho chúng tôi!”

“Từ nay về sau, nhà họ Lăng tôi nghe theo ngài Vương!”

“Nhà họ Tiêu tôi cũng vậy!”

Ba gia chủ đồng thời tỏ rõ thái độ, bằng lòng nghe theo mệnh lệnh của Vương Nhất.

Nhưng Vương Nhất lại khẽ lắc đầu, cười nói: “Các ông đếm đi, tôi đã cho các ông bao nhiêu cơ hội, nhưng đều bị các ông lãng phí hết rồi.”

Sắc mặt Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải khó coi đến cực hạn, hối hận xanh cả ruột.

Quả thật là vậy, Vương Nhất cho bọn họ rất nhiều cơ hội.

Vốn là một cuộc thương lượng đơn giản, chỉ cần ký tên là có thể kết thúc, nhưng bọn họ lại tin vào lời gièm pha của Thành Trâm, nhất định phải tổ chức tiệc rượu, vậy mới tạo thành cục diện bây giờ.

“Như vậy đi, tôi cho các ông một cơ hội cuối cùng.”

Vương Nhất quét mắt nhìn xung quanh: “Trong vòng một phút, trong số những gia chủ các ông, người nào nói ra toàn bộ sự thật trong chuyện lần này, tôi sẽ tha cho người đó, thế nào?”

Nói xong, xới thêm một bát cơm cho Lý Khinh Hồng, bữa cơm này cô gần như không động đũa, Vương Nhất sợ cô đói bụng.

Vừa nói ra lời này, sắc mặt tất cả gia chủ đều hơi thay đổi, đưa mắt nhìn nhau, lại không nói nên lời.

Ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải cũng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều là lạnh giá, hạ quyết tâm, không thể nói ra mục đích ban đầu của bọn họ.

Lý Khinh Hồng là vợ của Vương Nhất, nếu như để anh biết bọn họ muốn chuốc say Lý Khinh Hồng rồi đưa đến khách sạn, vậy chắc chắn chỉ có một con đường chết.

Không thể nói, tuyệt đối không thể nói!

Không chỉ như vậy, bọn họ còn đưa mắt uy hiếp những gia chủ khác phải giữ yên lặng.

“Còn ba mươi giây.”

Vương Nhất bỗng nhiên lên tiếng.

Tích tắc!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, tất cả gia chủ đều khó xử vô cùng.

“Mười giây cuối cùng.”

Vương Nhất bắt đầu đếm ngược.

Thoáng cái đã hết mười giây, vẫn không có người nào nói chuyện.Ok

Vương Nhất nhìn về phía Hạ Lãm: “Nhớ kỹ tất cả gia tộc nơi này rồi dọn dẹp hết đi.”

“Vâng, ngài Vương!”

Trên mặt Hạ Lãm mang theo nét cười lạnh lùng, khi đang định phân phó thuộc hạ ra tay.

Bỗng nhiên, một gia chủ sắc mặt tái nhợt, không nhịn được đứng lên: “Tôi, tôi nói!”

Vương Nhất ra hiệu dừng lại, sau đó cười híp mắt nhìn ông ta: “Ông nói đi.”

Thế lực của gia chủ kia không bằng nhà họ Cao, nhà họ Lăng  và nhà họ Lý, chỉ là một gia chủ của gia tộc hạng hai.
 
Chương 1151


CHƯƠNG 1151

“Cuộc thương lượng lần này do Cao gia chủ, Lăng gia chủ, Tiêu gia chủ dẫn đầu, chúng tôi căn bản không có ý định gì với cô Lý, chỉ là Thành Trâm đề nghị chuốc say cô Lý, sau đó chụp ảnh uy hiếp, làm vậy chúng tôi không chỉ được hưởng sung sướng mà còn kiếm được một món hời, sau đó… thì hành động thôi.”

Nói đến đoạn sau, sắc mặt gia chủ kia càng thêm căng thẳng, trên trán đầm đìa mồ hôi lạnh.

“Tôi chứng minh, lời ông ta nói đều là sự thật!”

“Còn có tôi, tôi cũng chứng minh.”

“Tôi cũng vậy.”

Người kia vừa nói ra, các gia chủ còn lại cũng thi nhau lên tiếng, không một ngoại lệ, toàn bộ đều là gia tộc nhỏ có thế lực không bằng nhà họ Cao, nhà họ Lăng  và nhà họ Tiêu.

Dưới uy áp của Hạ gia chủ và Vương Nhất, bọn họ vẫn lựa chọn khuất phục.

“Khốn kiếp!”

Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải nổi giận, đồng thời sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.

Thế mà bọn họ lại bị bán đứng.

Vừa nghe thấy những lời này, ánh mắt Vương Nhất đã trở nên vô cùng u ám, mặc dù anh sớm đã nhìn ra suy nghĩ của đám người này, nhưng khi chân tướng sự thật lộ ra rõ ràng, trong lòng anh vẫn tức không chịu nổi.

Trên trán Hạ Lãm cũng chảy đầy mồ hôi lạnh, vợ của Vương Nhất, cho dù là ông ta cũng phải cung kính lễ độ, vậy mà đám người này lại dám có suy nghĩ bẩn thỉu.

Chân tướng bị đưa ra ngoài ánh sáng, Lý Khinh Hồng ngẩn người nhìn về phía Thành Trâm, trên mặt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi: “Hóa ra đây là mục đích của cô!”

Thành Trâm vừa sống sót sau tai nạn nghe mà sợ hãi, ngơ ngơ ngác ngác, như đang nằm mơ.

Đối với cô ta thì trèo lên được nhà họ Cao, nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu đã giống như chim sẻ biến thành phượng hoàng rồi. Còn nhà họ Hạ thì là hào môn Giang Thành mà ngay cả nhà họ Cao, nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu cũng không dám chọc vào.

Nhưng giờ phút này, Hạ Lãm lại cung kính với Vương Nhất như vậy, quanh đi quẩn lại, lửa nóng vẫn đốt lên trên người cô ta.

Trông thấy kế hoạch bại lộ, ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải lập tức dập đầu với Vương Nhất.

“Ngài Vương, đều là kỹ nữ này đề ra, vốn dĩ chúng tôi chỉ muốn gây khó dễ cho vợ ngài một chút, cũng không muốn làm gì khác, nhưng cô ta đưa ra đề nghị chuốc say cô Lý, chúng tôi cũng nhất thời bị làm mờ mắt!”

“Đúng vậy, hơn nữa chúng tôi còn chưa kịp rót rượu thì đã bị ngài rót trước rồi, căn bản chưa kịp làm gì!”

Ba người vô cùng hoảng sợ, vì bảo vệ tính mạng, lại lấy Thành Trâm ra làm lá chắn.

“Thành Trâm, mấy năm trước cô đã có lòng bất mãn khi thấy tôi lên làm tổng giám đốc, nhưng tôi không ngờ cô lại độc ác như vậy, bắt đầu từ bây giờ, cô bị sa thải!”

Lý Khinh Hồng tức giận nói ra.

Lúc này Thành Trâm như vừa tỉnh khỏi giấc chiêm bao, lăn lộn bò đến trước mặt Lý Khinh Hồng: “Lý tổng, tôi sai rồi, tôi không dám nữa, cầu xin cô tha thứ cho tôi lần này!”
 
Chương 1152


CHƯƠNG 1152

“Cút đi!”

Lần này Lý Khinh Hồng không mềm lòng nữa, đẩy cô ta ra.

Ánh mắt Vương Nhất cũng lập tức lạnh xuống, chỉ vào mấy gia chủ nói ra chân tướng sự thật kia: “Thả mấy người này đi, toàn bộ những người khác, diệt cả tộc!”

“Vâng!”

Hạ Lãm lên tiếng, sau đó trong mắt lóe vẻ hung ác: “Người đâu, đóng cửa, hôm nay tạm ngừng kinh doanh!”

Người có thể ngồi lên vị trí gia chủ, há có thể là người hiền lành lương thiện?

“Hạ gia chủ, đừng!”

“Tha cho chúng tôi đi, chúng tôi không dám nữa!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải vô cùng sợ hãi, liên tục cầu xin tha thứ.

Cao Tử Hào lại không nói gì, chìm vào im lặng, ánh mắt phập phù mơ màng.

Bỗng nhiên, ông ta ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Vương Nhất và Hạ Lãm tràn đầy kiên quyết và tự tin.

“Tôi cược, ông không dám tổn thương chúng tôi!”

Giọng điệu của Cao Tử Hào trầm thấp, tràn đầy tự tin.

“Ông muốn chết…”

Nghe vậy, Hạ Lãm lập tức giận dữ, nhà họ Cao chỉ là gia tộc hạng nhất, vậy mà dám nói lời thế này trước mặt ông ta.

Vương Nhất lại giơ tay ngăn ông ta lại.

Sau đó nheo mắt nhìn xuống Cao Tử Hào, cười nói: “Ông dựa vào cái gì mà cho rằng tôi không dám động vào ông?”

Ánh mắt anh nhìn Cao Tử Hào ngập tràn tò mò, gia chủ khác đều có dáng vẻ như ngày tận thế đến rồi, duy nhất chỉ có ông ta vẫn bình tĩnh, anh muốn biết ông ta dựa vào cái gì.

Chỉ thấy Cao Tử Hào cười lạnh lùng: “Tôi khuyên cậu tốt nhất vẫn nên bảo Hạ gia chủ thả chúng tôi đi, như vậy tốt cho cậu, cho tôi, cho cả Hạ gia chủ.”

“Nói nghe thử xem.”

Vương Nhất bỗng nhiên cảm thấy hứng thú với ông ta, uống một ngụm rượu, chậm rãi lên tiếng.

Cao Tử Hào không nói gì, chỉ cười lạnh lùng, sau đó nhìn về phía Hạ Lãm.

Mặc dù lúc trước ông ta quỳ xuống trước mặt Vương Nhất, nhưng đó là hành vi bản năng khi hoảng hốt lo sợ, chờ ông ta suy nghĩ kỹ càng rồi thì không còn sợ hãi như vậy nữa.

“Hạ gia chủ, ông là một trong số ít gia chủ hào môn của Giang Thành, chắc hẳn phải biết nhà họ Cao tôi, còn cả nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu đều là gia tộc phụ thuộc nhà họ Hồ?”

Ông ta nở nụ cười không lo ngại gì, chậm rãi nói ra.

“Vậy thì như thế nào?”

Hạ Lãm mặt không cảm xúc, hơi hiểu rõ rốt cuộc Cao Tử Hào lấy tự tin từ đâu ra rồi.

Cao Tử Hào mỉm cười, giọng điệu lập tức trở nên ngông cuồng: “Nếu biết ba nhà Cao, Lăng, Tiêu tôi là gia tộc phụ thuộc nhà họ Hồ, vậy còn không mau thả chúng tôi ra, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ chứ!”

Nghe thấy lời của Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải sững sờ, sau đó cũng không còn sợ hãi nữa.
 
Chương 1153


CHƯƠNG 1153

Thành Trâm cũng bình tĩnh trở lại, lên tiếng.

“Hạ gia chủ, ngài là người biết chuyện, hẳn phải biết hai hào môn đấu đá sẽ tổn thất lớn dường nào, mà anh ta chỉ là một tên ở rể, vì một tên ở rể không tiếc đấu với nhà họ Hồ, rất không đáng giá!”

Hạ Lãm không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.

Thấy vậy, ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải còn tưởng rằng ông ta đã kiêng dè rồi, thế là càng thêm bình tĩnh, ăn mấy miếng đồ ăn, nói: “Thả chúng tôi, sau đó chuẩn bị một bàn cơm ngon rượu ngon coi như bồi thường, việc này kết thúc ở đây.”

Có lẽ là thái độ của bọn họ chọc giận Hạ Lãm, ông ta cười khẩy một tiếng: “Có phải các ông hiểu sai một việc rồi hay không, nơi này là địa bàn của tôi, tôi mới là người quyết định sống chết của các ông, các ông có tư cách bàn điều kiện với tôi sao?”

“Cái gì? Chúng tôi chính là gia tộc phụ thuộc nhà họ Hồ…”

“Nhà họ Hồ, rất lợi hại sao?”

Ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải lại muốn lấy nhà họ Hồ ra, nhưng còn chưa nói hết lời đã bị một tiếng nói lạnh lùng cắt ngang.

Mọi người nhìn về phía phát ra tiếng nói, khi nhìn thấy người nói chuyện chính là Vương Nhất đang cười khẩy kia, bất chợt cười ha hả.

“Ha ha, nhóc con này nói gì vậy, thật sự cho rằng mình quen biết Hạ gia chủ là có thể hoành hành ngang ngược ở Giang Thành!”

Tiêu Thế Hải chỉ vào Vương Nhất, cười đau cả bụng.

“Lý gia chủ, tôi đoán đồ vô dụng này ngay cả nhà họ Hồ là gì cũng không biết, bởi vậy mới dám ăn nói ngông cuồng như thế!”

Thành Trâm cũng cười lớn theo, từ sau khi nhớ ra nhà họ Cao, nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu đều là gia tộc phụ thuộc nhà họ Hồ, cô ta đã khôi phục vẻ mặt trước đó.

“Một đám ngu xuẩn!”

Hạ Lãm lạnh lùng cười nói, đồng thời cũng vì ánh mắt nông cạn của những gia tộc phụ thuộc này mà cảm thấy thương xót.

Gần đây Giang Thành xảy ra mấy chuyện lớn.

Nhà họ Văn bị diệt, tập đoàn Cự Phong đổi chủ, Bất Dạ Hoàng Thành bị điều tra, nhà tổ của nhà họ Hồ bị phá, cùng với buổi đấu giá diễn ra ở Giang Thành vào ngày hôm qua, mà những chuyện này đều liên quan đến một người trẻ tuổi luôn khiêm tốn.

Anh chính là Vương Nhất!

Có điều, chỉ hào môn mới có thể tra ra được những tin tức này, còn bọn họ, ngay cả tư cách biết cũng không có.

“Ngài Vương, tôi lập tức gọi người phế bỏ ba người này…”

Hạ Lãm còn chưa nói hết lời đã bị Vương Nhất cười hả hả cắt ngang.

“Hạ gia chủ, đồ ăn đều nguội rồi, không lên món mới đón khách sao?”

Nghe thấy lời này, đầu tiên Hạ Lãm sững sờ, sau đó chợt mỉm cười: “Vâng, ngài Vương.”

Nói xong, thật sự dặn dò quản lý đi cho làm mấy món ăn ngon mang lên.

Ông ta hiểu rõ ý của Vương Nhất, đây là muốn dẫn cả nhà họ Hồ ở đằng sau kia ra.

Không một ai ở đây rõ ràng ân oán giữa Vương Nhất và nhà họ Hồ hơn Hạ Lãm ông ta, nếu như có thể nhờ vào đó mà chèn ép nhà họ Hồ, ông ta rất sẵn lòng.
 
Chương 1154


CHƯƠNG 1154

Nhưng trong mắt đám người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp thì hành vi này lại mang ý nghĩa khác.

“Vẫn rất biết điều, biết bảo Hạ gia chủ lên thêm rượu ngon món ngon cho chúng tôi.”

Cao Tử Hào cười khẩy nói ra.

Thành Trâm ở bên cạnh cũng lấy lòng hùa theo: “Đó là đương nhiên, chắc chắn anh ta bị người sau lưng Cao gia chủ dọa sợ rồi.”

Vương Nhất cười nhạt: “Các ông hiểu nhầm rồi, những đồ ăn đó không phải cho các ông ăn, các ông chỉ có thể ăn những cơm thừa canh cặn này thôi.”

“Cậu nói cái gì!”

“Tôi thấy cậu đúng là chán sống rồi!”

Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải đùng đùng nổi giận.

“Không biết các ông có từng nghe nói chuyện này…”

Trên mặt Vương Nhất mang theo nụ cười trêu tức: “Có phải gần đây nhà họ Hồ, chủ của các ông đang bận rộn sửa sang nhà tổ hay không?”

Ba vị gia chủ nhìn nhau, sau đó nghi ngờ hỏi: “Sao cậu biết?”

Vương Nhất cười ha ha: “Tôi đương nhiên biết rồi, bởi vì nhà tổ của nhà họ Hồ chính là bị tôi phá.”

“Cái gì?”

Vừa nghe thấy điều này, sắc mặt Cao Tử Hào thay đổi dữ dội.

Tiêu Thế Hải lại lắc đầu: “Cao gia chủ, ông đừng nghe cậu ta nói xằng nói bậy, nhóc con này ngoài nói láo thì còn biết cái gì chứ?”

“Cũng đúng.”

Nghĩ đến huy chương Vương Thị trước đó, Cao Tử Hào và Lăng Thiên Hợp cũng đều gật đầu.

Nhưng mà, Thành Trâm lại hiếm khi không trào phúng, trái lại ngẩn ra.

Cô ta còn nhớ, trước đó Vương Nhất cũng nói lời tương tự, chỉ là mọi người vẫn luôn thờ ơ không quan tâm.

“Đúng hay không đúng, chẳng phải các ông gọi gia chủ nhà họ Hồ đến đây một chuyến là rõ ràng rồi sao?” Vương Nhất cười giễu.

Cao Tử Hào lộ rõ khinh thường: “Cậu có thân phận gì, gia chủ nhà họ Hồ đâu phải người cậu muốn gặp là có thể gặp?”

Bọn họ vừa định từ chối, Hạ Lãm lại chợt nói ra: “Tốt nhất các ông gọi lão già Hồ Cương kia đến, nếu không, hôm nay các ông đừng hòng bước nửa bước ra khỏi cánh cửa này!”

“Hạ gia chủ, ông…”

Sắc mặt Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải ngập tràn lửa giận, nhưng kiêng kị thân phận của Hạ Lãm, vẫn gọi một cuộc điện thoại, nói chuyện bọn họ bị Hạ Lãm giam giữ cho Hồ Cương.

“Láo xược! Hạ Lãm ông ta dựa vào cái gì dám diệt gia tộc phụ thuộc nhà họ Hồ tôi!”

Trong điện thoại, giọng điệu Hồ Cương căm giận đến cực điểm.

Cúp điện thoại, Cao Tử Hào lạnh lùng nhìn về phía Vương Nhất: “Đợi đấy, gia chủ nhà họ Hồ sắp đến rồi, tôi xem đến lúc đó cậu giải thích thế nào!”

Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải và Thành Trâm cũng nhìn Vương Nhất với ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác, giống như không chờ nổi muốn nhìn vẻ mặt kinh ngạc sợ hãi của Vương Nhất.
 
Chương 1155


CHƯƠNG 1155

Nhưng mà, trên mặt Vương Nhất hoàn toàn không có biểu cảm sợ hãi kia, không chỉ không có, trái lại còn nở nụ cười trêu tức.

Hạ Lãm biết rõ tất cả cũng không hề sợ hãi đứng bên cạnh Vương Nhất.

“Thật sự không có vấn đề gì sao?”

Chỉ có Lý Khinh Hồng, trên mặt vẫn đầy lo lắng.

Vương Nhất mỉm cười vỗ vỗ bàn tay Lý Khinh Hồng, còn múc cho cô thêm một bát cảnh hải sản: “Đương nhiên không vấn đề gì, nào, uống canh đi.”

Mười phút sau, cửa lớn phòng bao bị đẩy ra đầy thô bạo.

Một ông lão mặc đường trang màu đen dẫn một đám người hùng hùng hổ hổ đi vào.

“Thằng nhóc có mắt không tròng nào dám động đến người của nhà họ Hồ tôi?”

Vừa vào cửa, Hồ Cương đã nổi trận lôi đình, gầm lên giận dữ.

“Hồ gia chủ, mấy ngày không gặp, vẫn còn khỏe chứ?”

Vương Nhất ung dung đứng dậy, cười ha hả nói ra.

Sắc mặt Hồ Cương bỗng nhiên thay đổi: “Vương Nhất, là cậu?! Sao cậu lại ở chỗ này!”

“Bởi vì, tôi chính là ‘thằng nhóc có mắt không tròng kia’ đó.”

Kèm theo tiếng cười lạnh lùng, sắc mặt Vương Nhất dần trở nên lạnh giá.

Giờ phút này, vẻ mặt mọi người trong phòng đều trở nên vô cùng đặc sắc.

Chẳng qua vẻ mặt ba gia chủ lớn vừa rồi còn hưng phấn, lúc này đều đờ đẫn.

Bọn họ tưởng người tới ở rể có thân phận thấp như Vương Nhất gặp được gia chủ nhà họ Hồ, chắc chắn sẽ nói năng lộn xộn.

Nhưng hiện thực lại là gia chủ nhà họ Hồ sợ đến mức nói năng lộn xộn.

Đúng vậy, bọn họ nhìn thấy được rõ ràng, trong chớp mắt khi Hồ Cương nhìn thấy Vương Nhất, đồng tử lập tức co lại thành một điểm, cả người còn run rẩy mạnh.

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Đây là biểu hiện của sự sợ hãi.

Đường đường là gia chủ nhà họ Hồ, không ngờ sợ một người tới ở rể?

Sao có thể như vậy được?

“Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?”

Hồ Cương lấy lại tinh thần, vẻ mặt thâm trầm nhìn Hạ Lãm hỏi.

Sở dĩ ông ta không hỏi đám người Cao Tử Hào, bởi vì biết bọn họ chắc chắn sẽ bẻ cong sự thật. Nếu có thể, ông ta cũng không muốn chống lại nhà họ Hạ, còn là trong tình huống trước mắt này.

Hạ Lãm ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Gia chủ Hồ, một số gia tộc lệ thuộc của ông có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, xúc phạm tới khách quý của tôi. Bây giờ tôi muốn tiêu diệt bọn họ, ông không có ý kiến gì chứ?”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Hồ Cương lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Cách xưng hô khách quý này làm ông ta vô cùng kinh ngạc.

Giang Thành không có mấy người thanh niên có thể khiến cho Hạ Lãm gọi là ‘khách quý’, còn đối đãi cẩn thận như vậy.
 
Chương 1156


CHƯƠNG 1156

Vương Nhất này dựa vào đâu mà trở thành khách quý của nhà họ Hạ?

Thật ra, nếu nhà họ Hồ phái người tới tham dự buổi đấu giá hôm qua, vừa xem đã biết ngay đáp án của vấn đề này. Chỉ có điều, nhà họ Hồ đang bận sửa lại nhà tổ, căn bản không có thời gian.

Nhưng trên mặt Hồ Cương nhanh chóng đầy sát khí: “Ông nói gì? Ông muốn tiêu diệt gia tộc phụ thuộc vào nhà họ Hồ tôi, còn hỏi tôi có ý kiến không à?”

“Thế nào, có vấn đề sao?”

Hạ Lãm cũng híp mắt lại.

“Hạ Lãm, ông đừng khinh người quá đáng. Nếu không phải đợt này nhà họ Hồ tôi đang bận chuyện nhà, sao có thể đến phiên nhà họ Hạ ông làm càn!”

Hồ Cương trợn trừng mắt, quát lớn.

Giờ phút này, ông ta có khí thế ngập trời, cho dù già nua vẫn khiến cho người ta phải sợ hãi.

Nhưng sau khi Hồ Cương nói xong câu đó, ở đó lại vang lên một tiếng cười châm chọc.

“Bận chuyện nhà à? Tôi thấy ông đang bận sửa lại nhà tổ đi?”

“Nhà tổ nhà mình bị người ta phá cho không còn thừa lại một phòng. Nếu tôi là ông, tôi đã dẫn theo người nhà chạy khỏi Giang Thành ngay trong đêm, cả đời này sẽ không bước chân vào một bước rồi!”

Không thể không nói lời này đúng là khiến người ta đau lòng, còn nói cho mắt Hồ Cương đỏ ngầu, trên gương mặt đầy nếp nhăn, gân xanh nổi lên.

“Vương Nhất, cậu thật sự xem nhà họ Hồ tôi là trái hồng mềm sao?”

Ông ta tức giận quát một tiếng, giọng nói cũng đang run rẩy.

Mà sau khi Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải nghe được Vương Nhất và Hồ Cương nói chuyện, đã run rẩy đến mức không nói được lời nào, gương mặt trắng bệch.

Lúc trước, Vương Nhất nói anh phá nhà tổ nhà họ Hồ, bọn họ chỉ xem là một chuyện cười, cười xong là cho qua.

Nhưng từ phản ứng và giận vừa sợ của gia chủ nhà họ Hồ kia, chuyện này có tám chín phần là thật rồi!

Vương Nhất đã thật sự phá nhà tổ nhà họ Hồ, đồng thời vẫn còn sống được lành lặn cho tới bây giờ.

Về phần Thành Trâm, sau khi biết được sự thật này, cô ta còn sợ đến mức cả người mềm nhũn trên mặt đất, đồng tử giãn ra, không còn sắc máu.

Cả chuyện này là do cô ta gây ra, bây giờ ngay cả nhà họ Hồ cuối cùng, Vương Nhất còn không coi ra gì, vậy anh sẽ xử lý cô ta thế nào?

Sau khi cười lạnh, vẻ mặt Vương Nhất lại trở nên lãnh đạm: “Gia chủ Hồ, ông nói sai rồi. Không phải tôi xem nhà họ Hồ ông là trái hồng mềm, mà là nhà họ Hồ ông xem tôi là trái hồng mềm!”

Anh chỉ tay vào ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải: “Bọn họ không chỉ gây khó dễ cho vợ tôi, còn liên kết với con đàn bà đê tiện này hòng có ý xấu với vợ tôi. Tôi muốn tiêu diệt bọn họ, không quá đáng chứ?”

Hồ Cương lập tức cúi đầu nhìn ba người Cao Tử Hào, khóe mắt giật mạnh.

Ông ta không ngờ gia tộc phụ thuộc nhà họ Hồ ông ta to gan như vậy, thậm chí còn dám ra tay với vợ của Vương Nhất.

Nhưng ông ta vẫn đứng thẳng, không hề sợ hãi đối mặt với Vương Nhất: “Cho dù là vậy, sau này tôi chắc chắn sẽ trừng phạt nghiêm khắc những gia tộc phụ thuộc, gia tộc nhà họ Hồ tôi còn chưa tới lượt cậu và nhà họ Hạ tới xử trí!”
 
Chương 1157


CHƯƠNG 1157

Lời nói này vô cùng kiên cường, cho dù là Hạ Lãm cũng khẽ nhíu mày.

Không chỉ là nhà họ Hồ, nhà họ Hạ ông ta và nhà họ Lục đều có gia tộc phụ thuộc của mình. Hạ Lãm cũng hiểu, ông ta muốn tiêu diệt gia tộc phụ thuộc nhà họ Hồ là hành vi vượt quá giới hạn, nhưng ông ta không có cách nào, đây là ý của Vương Nhất.

Ông ta chỉ đành phải làm theo.

Vì vậy, vẻ mặt ông ta lạnh lùng nói: “Nói vậy, nhà họ Hồ ông không thả người!”

“Cương quyết không thả!”

Thái độ của Hồ Cương rất rõ ràng, đột nhiên nhìn về phía Vương Nhất lạnh lùng nói: “Tôi cho cậu hai sự lựa chọn. Thứ nhất, tôi bảo ba người bọn họ dập đầu xin lỗi vợ cậu. Còn về người phụ nữ này, các người xử chết cũng không sao, chuyện này đến đây là dừng!”

“Thứ hai, cá chết lưới rách, hôm nay cậu không dẫn theo nữ vệ sĩ lợi hại kia, cậu sẽ đối mặt với tinh anh nhà họ Hồ tôi thế nào?”

Lời này vừa nói ra, ba vị gia chủ Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải đều thở phào nhẹ nhõm. Thành Trâm hoảng loạn, ôm chặt chân của bọn họ, vừa khóc lại la ầm ĩ.

“Anh Hào, anh cứu tôi đi, chỉ có anh mới có thể cứu tôi!”

“Gia chủ Lăng, anh cầu xin gia chủ Hồ cũng tha cho tôi một mạng đi!”

“Anh Hải, tôi sai rồi, cầu xin anh cứu tôi đi, tôi không muốn chết đâu!”

Cô ta khóc như hoa lê trong mưa, tóc tai bù xù.

Nhưng ba vị gia chủ vẫn không động lòng.

“Cút cho tôi!”

Cao Tử Hào đạp Thành Trâm bật ra, sau đó nghiêm nghị nói với Vương Nhất: “Ngài Vương, ba người chúng tôi nhận lỗi với ngài, mong ngài nể mặt nhà họ Hồ mà bỏ qua cho chúng tôi đi!”

“Chồng…”

Thấy Thành Trâm nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, Lý Khinh Hồng đột nhiên hơi mềm lòng, kéo tay Vương Nhất.

Vương Nhất cho cô một ánh mắt an tâm, sau đó lạnh lùng nói: “Việc nào ra việc ấy, nhà họ Hồ là cái thá gì, cũng xứng để tôi phải nể mặt sao?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt ba người Cao Tử Hào lập tức cứng đờ. Hồ Cương càng tức giận hơn.

“Vương Nhất, nếu cậu không biết điều như vậy thì đừng trách nhà họ Hồ tôi vô tình!”

Ông ta nói xong thì vỗ tay một cái: “Giết cậu ta cho tôi, dẫn người phụ nữ đi!”

Ông ta vừa dứt lời, tinh anh nhà họ Hồ lập tức bao vây cả phòng Vip, ánh mắt lạnh lùng, dường như Vương Nhất ở trong mắt bọn họ đã là một người chết.

“Tôi xem ai trong các người dám!”

Vẻ mặt Hạ Lãm thâm trầm, trong mắt đầy sát ý: “Tôi thấy các người chán sống mới ra tay trên địa bàn nhà họ Hạ tôi!”

Ông ta vừa dứt lời, một đám đàn ông cường tráng mặc bộ vest từ trong khách sạn lao ra, giống như hổ đói rình mồi.

Tình huống này thật sự dọa ba người Cao Tử Hào rồi. Đây chính là sự giằng co giữa các gia đình quyền quý sao?
 
Chương 1158


CHƯƠNG 1158

Trong mắt Vương Nhất đột nhiên lóe lên chút sát ý: “Nếu đã thế, nhà họ Hồ không cần thiết phải tồn tại nữa…”

Anh đang muốn đứng lên, tiến hành công tác thu dọn hiện trường, bên ngoài khách sạn đột nhiên truyền đến những tiếng động lớn.

“Vương tộc đến!”

Mọi người đều nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy đột nhiên có một chiếc Rolls Royce bản kéo dài màu đen dừng lại ở bên ngoài khách sạn.

Biển số xe không ngờ là ‘Kinh A00000’ hiếm gặp!

Bởi vậy có thể thấy được chiếc xe này đến từ Yên Kinh.

Một người đàn ông cường tráng bước xuống xe trước, hộ tống một ông già tóc bạc trắng chậm rãi đi vào khách sạn.

Ông già thoáng ngây người khi nhìn thấy cảnh tượng căng thẳng như sắp đánh nhau trong khách sạn, sau đó chống gậy quý tộc, ung dung đi đến.

Ông ta nhìn về phía Vương Nhất vái một cái thật sâu, cao giọng nói: “Lão nô là Vương Minh quản gia của Vương thị Vương tộc ở Yến Đô, cung kính mời cậu chủ về!”

Giọng nói của ông già to, từng câu chữ rõ ràng, vang vọng ở trong phòng.

Cảnh tượng lúc trước còn căng thẳng như sắp đánh nhau, trong nháy mắt đã trở nên im ắng.

Bất kể là nhà họ Hồ hay nhà họ Hạ đều trợn mắt há hốc mồm nhìn ông già tóc bạc đang đi nhanh tới, kinh ngạc đến mức không nói được ra lời.

“Ông cụ, ông nói ông… đến từ Vương thị?”

Hạ Lãm ngây người một lát, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc, thái độ cũng vô cùng kính trọng.

Hồ Cương vội vàng ra lệnh cho đám thuộc hạ lui ra. Mặc dù ông ta không nói gì, nhưng vẻ sửng sốt trên mặt đã nói rõ sự kinh ngạc và thấp thỏm của ông ta.

“Đúng vậy.”

Ông già không nói gì, người nói chính là người đàn ông mặc vest đi cùng tới đây.

Anh ta cao một mét chín, huyệt thái dương hơi nhô ra, khí thế mạnh mẽ, bởi vậy có thể thấy được đây là một cao thủ.

Ngay lập tức, không ai có mặt ở đây nghi ngờ thân phận của ông già nữa.

Mà Lý Khinh Hồng nhìn thấy ông già này, vẻ mặt rõ ràng vô cùng chấn động. Còn ông già cũng phát hiện ra Lý Khinh Hồng, nhìn lại, khẽ khom người với Lý Khinh Hồng.

Vương Nhất hơi nheo mắt. Xem ra, quản gia Vương thị này có quen biết với Lý Khinh Hồng.

Về phần Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải và Thành Trâm đã bị dọa cho ngây người từ lâu.

Chẳng ai ngờ được, Vương tộc Yến Đô đứng ở trên đỉnh cao của nước H sẽ đột nhiên xuất hiện. Đây chính là gia tộc trong truyền thuyết đấy!

Điều càng làm cho mọi người chấn động hơn là nội dung ông già nói.

“Mời cậu chủ về!”

Ai là cậu chủ?

Ai nấy đều không hẹn mà chuyển tầm mắt về phía Vương Nhất, vẻ mặt càng thêm chấn động.

Lẽ nào… Là anh à?
 
Chương 1159


CHƯƠNG 1159

Trên tay Vương Nhất có một huy hiệu thân phận Vương thị Vương tộc Yến Đô, chỉ là bị bọn họ tưởng là hàng giả.

Nhưng bây giờ, Vương thị thật sự đã tới, vậy phải giải thích thế nào?

Giờ phút này, trong lòng mọi người như có sóng lớn ngập trời.

Hạ Lãm nhìn về phía Vương Nhất, vẻ mặt càng thêm kính nể, e sợ. Còn trong mắt Hồ Cương, Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp lại hoàn toàn kinh hãi.

Nhưng Vương Nhất liếc nhìn ông già với sắc mặt vô cảm, không nói gì.

Sau khi ông già nói xong câu đó, cũng không nói gì nữa, chỉ mỉm cười nhìn mọi người.

Đúng lúc này, vệ sĩ bên cạnh lạnh lùng nói: “Ai nấy đều ra ngoài đi. Chúng tôi có việc muốn nói chuyện với cậu chủ.”

Hạ Lãm không hề do dự vung tay lên, hô đám vệ sĩ phía dưới lui ra. Hồ Cương không dám ở lại nhưng không dám đi, chỉ dẫn đám người chờ ở đại sảnh của khách sạn.

Sau khi Vương thị đến, hai gia tộc lớn đã không đánh nữa. Đừng thấy Vương thị chỉ dẫn theo một người, nhưng một người này tuyệt đối có thể dẫn đến tác dụng uy hiếp.

Vương Nhất cũng muốn dẫn Lý Khinh Hồng ra ngoài theo nhưng Vương Minh gọi lại: “Cậu chủ, xin dừng bước!”

Vương Nhất thản nhiên liếc nhìn ông ta: “Các người nhận nhầm người rồi, tôi không phải là cậu chủ Vương thị gì đó.”

Vương Minh hình như đã sớm đoán được kết cục như vậy, nhưng ông ta không tức giận, chỉ khẽ cười nói: “Cậu đấu giá được huy hiệu thân phận của Vương thị tôi, đương nhiên là người của Vương thị tôi.”

Lời này vừa nói ra, Vương Nhất lập tức im lặng. Sắc mặt Lý Khinh Hồng thoáng thay đổi, nắm thật chặt tay của Vương Nhất.

Cô vốn tưởng Vương Nhất là con cháu Vương thị thật sự. Nhưng từ lời nói của ông quản gia có thể thấy, hình như bọn họ tới chỉ vì Vương Nhất đấu giá được huy hiệu kia.

Vương Nhất cũng mỉm cười: “Tôi đấu giá được huy hiệu thân phận của Vương thị các người thì chính là người của Vương thị các người. Vậy có phải tôi mua cả Vương thị các người thì chính là gia chủ của các người không?”

“Hỗn xược!”

Vệ sĩ phía sau Vương Minh trợn trừng mắt, đang muốn bước tới, Vương Minh đã quát bảo anh ta dừng lại: “Đi xuống, ở đây không tới phiên cậu nói chuyện!”

Ông ta nói xong lại cười ha hả nói với Vương Nhất: “Tôi biết rất rõ, mục đích cậu đấu giá huy hiệu này là để trở thành một thành viên của Vương thị tôi. Điều này cũng là không có gì đáng trách.”

Vương Minh nói đến đây thì cười ngạo nghễ, giọng điệu đầy vẻ cao ngạo: “Trước kia, gia tộc muốn tạo quan hệ với Vương tộc Yến Đô tôi giống như cá diếc qua sông, nhiều tới mức đếm không xuể. Bây giờ chúng tôi tới rồi, cậu cần gì phải giả vờ rụt rè nữa. Đây đâu phải là chuyện gì mất mặt.”

Vương Nhất nghe vậy, không khỏi bật cười: “Ông nói tôi giả vờ rụt rè à?”

“Chẳng lẽ không đúng sao?”

Ánh mắt Vương Minh thay đổi: “Nếu không phải cậu muốn trở thành một thành viên của Vương thị tôi, vậy tại sao cậu dùng nhiều tiền đấu giá huy hiệu thân phận của chúng tôi?”

“Không thể nói lý.”

Vương Nhất thấy buồn cười, hoàn toàn mất đi hứng thú nói chuyện với ông ta.
 
Chương 1160


CHƯƠNG 1160

“Vợ, chúng ta đi thôi.”

Cuối cùng, trong mắt Vương Minh hiện lên sự tức giận, bước tới một bước ngăn cản Vương Nhất: “Nếu cậu không muốn trở thành một thành viên của Vương thị tôi, vậy hãy trả lại huy hiệu đi. Cậu không muốn nhưng vẫn còn rất nhiều người muốn đấy!”

Lý Khinh Hồng lập tức nổi giận, quát lạnh: “Nó là do chồng tôi bỏ tiền ra mua, dựa vào đâu phải đưa cho các người? Vương thị các người đừng được voi đòi tiên!”

“Cô Lý, đây là chuyện nội bộ của nhà họ Vương chúng tôi, Lý thị cô không cần quản nhiều.”

Ánh mắt Vương Minh nhìn về phía Lý Khinh Hồng không còn ôn hòa như trước nữa: “Nếu cô và cậu ta đã trở thành vợ chồng, vậy càng phải hiểu rõ tầm quan trọng của huy hiệu này đối với tương lai của các người!”

“Có huy hiệu này, trong Lý thị sẽ không ai dám nói gì, không có huy hiệu này, tương lai các người chắc chắn sẽ bị chia rẽ!”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Lý Khinh Hồng bất chợt biến đổi, không nhịn được nắm chặt cánh tay Vương Nhất, trở nên im lặng.

Cho dù những lời này phần nào khiến Lý Khinh Hồng bị tổn thương, nhưng đây là sự thực không cần tranh cãi.

Nếu sau lưng Vương Nhất có Vương thị, anh và cô cũng xem như môn đăng hộ đối, không thể có người nào phản đối nữa.

Vương Nhất vẫn trầm ngâm đột nhiên nhìn Vương Minh cười.

Trong mắt đầy vẻ giễu cợt và thương hại.

Theo anh thấy, Vương thị của ông ta chiếm lấy một phương, phong vương phong hầu, không biết thế giới này rất lớn, vẫn có rất nhiều người có thể tiêu diệt Vương thị nháy mắt.

Vương Minh nhìn thấy ánh mắt Vương Nhất, đột nhiên nổi nóng.

“Cậu cười cái gì?”

Ông ta chất vấn Vương Nhất.

“Tôi cười sự vô tri của ông, cười sự ngu xuẩn của ông.”

Vương Nhất nói mà không hề e sợ. Anh nhin thấy gương mặt Vương Minh đầy vẻ tức giận thì nói: “Ông đừng vội tức giận, tôi nói với ông một câu chuyện cũ, ông nghe xong sẽ hiểu rõ.”

“Lúc trước có một cái giếng, trong giếng ở một con ếch, nó ở trong cái giếng này rất lâu, cho đến gặp được một con chim hải đâu từ biển tới thì nói với nó: ‘Đây chính là nơi tôi sinh hoạt, không chỉ có không trung xanh thẳm, còn có nước sông trong lành. Bạn chắc chắn sẽ yêu nơi này’.”

“Hải âu lại lắc đầu, nói với ếch: Bạn từng gặp biển lớn chưa? Biển rất rộng rãi, không phải một nguồn chảy về, biển sâu đâu chỉ trăm triệu dặm?”

Ầm!

Lời này vừa nói ra, ánh mắt Lý Khinh Hồng nhìn về phía Vương Nhất nóng như lửa. Mà vẻ mặt của Vương Minh và người đàn ông cường tráng kia lại sa sầm xuống.

“Cậu dám giễu cợt Vương thị ở Yến Đô tôi là ếch ngồi đáy giếng?”

Giọng điệu Vương Minh đầy ác ý.

“Chẳng lẽ không đúng sao?”

Giờ phút này, khí thế trên người Vương Nhất phát ra giống như một ngọn núi lửa phun trào vậy.
 
Chương 1161


CHƯƠNG 1161

“Ông xem Vương thị Yến Đô như thần linh mà không biết, thần linh của ông chỉ là một đám cặn bã trong mắt tôi.”

Vương Nhất nói xong câu đó, dắt tay Lý Khinh Hồng ra khỏi phòng Vip.

Vương Minh nhìn theo Vương Nhất nắm Lý Khinh Hồng rời đi, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Người đàn ông cường tráng phía sau đột nhiên nhìn về phía Vương Minh: “Quản gia, có cần tôi cướp huy hiệu trong tay thằng nhóc kia về không?”

Trong lòng Vương Minh lập tức dâng lên kích động này, nhưng sau khi trầm ngâm một lát, vẫn lắc đầu: “Vẫn không cần.”

“Gia tộc bảo chúng ta đi tìm một người trong gia tộc thất lạc ở Thiên An, xem ra không phải cậu ta.”

Vương Minh nói đến đây thì khẽ thở dài, trên gương mặt già nua đầy vẻ bất lực.

Sắc mặt vệ sĩ vẫn lạnh lùng: “Nhưng thằng nhóc kia mua huy hiệu của Vương thị chúng ta lại không muốn quy thuận Vương thị chúng ta, lẽ nào cứ bỏ qua như vậy sao?”

“Đương nhiên không phải rồi.”

Vương Minh nheo mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ thâm trầm: “Nếu cậu ta có thể bỏ bốn nghìn năm trăm tỷ mua huy hiệu Vương thị chúng ta, còn cưới cô cả Lý thị làm vợ, chứng tỏ cậu ta không phải là người bình thường, phải xem tình hình thế nào đã.”

“Cứ báo tin tức về thằng nhóc này cho cậu chủ biết, nói không chừng thằng nhóc kia sẽ biến thành ‘kỳ binh’ phá được cục diện bế tắc…”

Ông ta nói xong, dẫn theo vệ sĩ ra khỏi phòng VIP.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Bên ngoài, Hạ Lãm và Hồ Cương đều chờ đợi trong tâm trạng thấp thỏm, thấy bọn họ một trước một sau đi ra thì nhất thời sửng sốt.

Từ vẻ mặt của Vương Nhất và ông quản gia có thể thấy, cuộc nói chuyện giữa bọn họ hình như không quá vui vẻ.

“Ngài Vương, lẽ nào ngài không đồng ý với thỉnh cầu của ngài đây à?” Hạ Lãm không nhịn được hỏi.

Vẻ mặt Vương Nhất lãnh đạm: “Ông ta nhận nhầm người, tôi không phải là cậu chủ mà ông ta muốn tìm.”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Hạ Lãm lập tức thay đổi, trong mắt có vẻ thất vọng.

Ông ta vốn còn hy vọng Vương Nhất trở thành cậu chủ của Vương thị, nhà họ Hạ ông ta sẽ tiện gà chó lên trời theo.

Không ngờ là nhận nhầm người.

Hồ Cương lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi, ông ta thật sự sợ tới mức toàn thân toát mồ hôi lạnh.

Nếu Vương Nhất đúng là cậu chủ của Vương thị, vậy ông ta thật sự không tiện ra tay.

Trong phút chốc, vẻ mặt ông ta lập tức trở nên thâm độc: “Thằng nhóc, nếu cậu không phải là cậu chủ của Vương thị, cũng dám lớn lối với tôi như vậy sao?”

Thành Trâm cũng nhảy ra, chỉ vào Vương Nhất và Lý Khinh Hồng nói: “Gia chủ Hồ, tôi đã nói rồi, anh ta làm sao có thể là cậu chủ của gia tộc lớn được. Tôi biết rất rõ bối cảnh của anh ta. Anh ta chỉ là một tên bám váy dựa vào vợ để lên chức thôi!”

“Một kẻ vô dụng không có bối cảnh như vậy lại phá hủy nhà tổ của nhà ngài, nếu chuyện này truyền ra, sau này nhà họ Hồ ngài làm sao còn có thể đứng vững ở Giang Thành nữa!”
 
Chương 1162


CHƯƠNG 1162

Lời nói của Thành Trâm vô cùng sắc bén, vẻ mặt oán độc, quyết tâm phải gi3t chết Vương Nhất.

Lời này vừa nói ra, bầu không khí vốn bình thản lại lập tức trở nên lạnh lùng.

Nhưng người khiến bầu không khí trở thành như vậy không phải là Thành Trâm, mà là Vương Minh.

Ánh mắt lạnh lùng của ông ta nhìn lướt qua mọi người, đặc biệt là ở trên người Hồ Cương, còn dừng lại một lúc lâu, giọng điệu lạnh lùng.

“Mặc dù cậu ta không phải là cậu chủ của Vương thị tôi, nhưng trong tay cậu ta có huy hiệu của Vương thị tôi, đây là sự thực không cần tranh cãi!”

Sát ý trong mắt Hồ Cương lập tức biến mất, thay vào đó là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

May mà ông ta không nghe tin vào lời gièm pha của Thành Trâm, ra tay với Vương Nhất, bằng không sẽ lớn chuyện.

“Hy vọng các người tự lo cho mình.”

Vương Minh bỏ lại câu này, liếc nhìn Vương Nhất rồi đi nhanh ra khỏi đây.

Vương Nhất nhìn theo chiếc xe mang biển Yên Kinh kia rời đi, vẻ mặt lãnh đạm. Chẳng biết tại sao, anh luôn cảm thấy Vương thị có mục đích khác.

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng cũng lo lắng.

Bây giờ, một phần ba trong chín Vương tộc lớn ở Yến Đô đã xuất hiện, đồng thời mỗi nhà đều có thù lớn hoặc thù nhỏ với Vương Nhất.

Sau này, cô và Vương Nhất sẽ càng thêm khó khăn.

Vương Minh vừa đi, áp lực trên người Hồ Cương lúc này mới tản đi. Ông ta xoay người, nhìn ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hà, Tiêu Thế Hải với ánh mắt hung ác: “Cô ta là người phụ nữ của các người?”

Ba vị gia chủ làm sao dám nhận, lập tức sợ tới mức mặt trắng bệch: “Không phải, không phải, cô chính là một con đê tiện thôi!”

“Vậy còn không cho cô ta biết tay? Cô ta lại dám ra lệnh cho tôi!”

Trong lời lẽ của Hồ Cương có thêm phần tức giận.

Đến bây giờ, trong lòng ông ta vẫn còn sợ hãi.

“Vâng, vâng…”

Ba người Cao Tử Hào lập tức trợn mắt nhìn Thành Trâm. Vào lúc bọn họ muốn ra tay, Hạ Lãm bỗng lên tiếng: “Gia chủ Hồ, ông muốn tránh nặng tìm nhẹ?”

“Ông có ý gì?”

Hồ Cương lập tức nhíu mày.

Hạ Lãm cười lạnh: “Ngài Vương chỉ mặt đọc tên, muốn tiêu diệt ba nhà này, ông lại chỉ lấy một người phụ nữ bé nhỏ không đáng kể ra khai đao, đây không phải tránh nặng tìm nhẹ thì là gì?”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Hồ Cương lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Ông ta thật sự nghĩ vậy, nhân lúc tình hình hỗn loạn để đục nước béo cò, đẩy Thành Trâm ra ngoài mà tha cho ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải.

Không ngờ vẫn bị Hạ Lãm nhìn thấu.

Nhưng ông ta vẫn tức giận nói: “Ba nhà Cao, Lăng, Tiêu đều là gia tộc phụ thuộc của nhà họ Hồ tôi, hàng năm cống hiến cho nhà họ Hồ tôi. Nếu tôi vứt bỏ bọn họ, sau này còn ai dám thần phục với nhà họ Hồ nữa!”

“Đó là chuyện của nhà họ Hồ các ông, không liên quan gì đến nhà họ Hạ tôi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom