Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1325


CHƯƠNG 1325

Thật ra, khi anh ta biết một người đàn ông tên Vương Lâm xuất hiện ở bên cạnh chị họ thì anh ta biết sớm muộn sẽ có ngày này.

Chị họ không phải người của nhà họ Kim, Kim trong Kim Thúy Như là chị ấy thời niên thiếu để chào đón người của nhà họ Kim mà sửa.

Kim Thúy Như cũng không lên tiếng, bầu không khí có hơi thương cảm.

“Chị họ!”

Kim Thành Phong bỗng đứng dậy, nhìn Kim Thúy Như rồi lớn giọng nói: “Bất luận sau này như nào, chị đều là chị họ của em, điểm này không thể thay đổi!”

Trong mắt Kim Thúy Như hiện ra sự ngạc nhiên.

Sau đó, cô ta đi tới trước mặt Kim Thành Phong, khẽ mỉm cười.

“Tập đoàn Kim Thị giao cho em rồi, sau này chị họ không ở đây nữa, đừng luống cuống tay chân.”

“Vâng.”

Mắt của Kim Thành Phong đã đỏ.

Giọng nói cũng có hơi nghẹn ngào.

“Ngoài ra, quen biết em chị rất vui.”

Lần đầu tiên Kim Thúy Như nở nụ cười xuất phát từ trái tim: “Chị nói họ gốc của chị nhé.”

“Họ Diệp, Diệp Thúy Như.”

Nói xong thì xoay người rời đi.

Trong mắt Kim Thành Phong rơi ra nước mắt.

Lúc này anh ta nhớ tới lời mà Vương Nhất nói với anh ta từ lâu trước đây.

Muốn trở thành chủ của nhà họ Kim không?

Bây giờ anh ta cuối cùng cũng như ý nguyện trở thành chủ nhân của nhà họ Kim.

Chỉ là vật còn người mất!

Bụp!

Đột nhiên anh ta quỳ trên đất, dập đầu về phía bóng lưng rời đi của Kim Thúy Như.

“Chị họ, cảm ơn chị đã bồi dưỡng.”

Giọng nói đanh thép, thân hình của Kim Thúy Như cũng hơi khựng lại.

Cô ta không có quay đầu: “Giúp chị chăm sóc cây mai trong sân, hoa mai nở thì nói với chị.”

Để lại một câu đầy thâm ý như này, Kim Thúy Như, không, nên là Diệp Thúy Như rời khỏi nhà họ Kim mà cô ta đã sống hai mươi năm.

“Câu chuyện của sau này sẽ càng thêm đặc sắc.”

“Vương Nhất, tôi đợi anh ở Yên Kinh.”



Ở một bên khác, Vương Nhất không có cùng với Lý Khinh Hồng về nhà.

“Khinh Hồng, Lãnh Nhan sẽ đưa em về, anh còn có việc phải làm.”

Khi nói lời này, trong mắt Vương Nhất mang theo chút hàn quang.
 
Chương 1326


CHƯƠNG 1326

Chuyện của nhà họ Kim đã giải quyết xong, còn lại chuyện của Châu Mỹ Ngọc.

Lý Khinh Hồng cũng biết rõ là gì, chỉ khẽ nói: “Đừng quá cực đoan.”

Nói xong thì tách khỏi Vương Nhất.

Vương Nhất dẫn theo Thiết Diện và Hồng Phật đi tới địa điểm mà Lãnh Nhan đưa.

Đó là một nhà kho cũ kỹ ở ngoại ô, địa thế thấp, không khí ẩm ướp.

Vừa vào cửa thì nhìn thấy Châu Mỹ Ngọc bị trói ở trên ghế, còn có Lý Mộng Đình co rúm ở trong góc.

Cô ta sau khi xảy ra chuyện mới tới, đợi khi cô ta tới thì Lý Thiên Dương đã tỉnh rồi.

“Ba!”

Vương Nhất đi vào, nhìn thấy Lý Thiên Dương đứng ở một bên, anh cũng thở phào.

“Nhất, con tới rồi.”

Khi nói chuyện, ông ta còn liếc nhìn Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình, vẻ mặt lạnh lùng.

Một người là người vợ ông ta chung sống hơn 20 năm, người còn lại là cô con gái ông ta nuôi hơn 20 năm, nhưng người này tới người kia bị dụ dỗ.

Ngoài phẫn nộ ra thì càng đau lòng nhiều hơn.

Lý Mộng Đình cũng nhìn thấy Vương Nhất, miệng há ra, muốn gọi nhưng không nói ra được một chữ.

Châu Mỹ Ngọc càng không dám ngẩng đầu, toàn thân cực kỳ run rẩy.

Vương Nhất không có làm khó Lý Mộng Đình, động cơ của Lý Mộng Đình, anh đã biết, chỉ còn lại Châu Mỹ Ngọc.

Anh đi tới trước mặt Châu Mỹ Ngọc, mặt mày bình tĩnh hỏi: “Tại sao phải làm như vậy?”

Châu Mỹ Ngọc hoảng hốt, vội vàng vặn người, run rẩy nói: “Tôi cái gì cũng không nói, tôi… tôi là bị ép.”

“Nhan Dịch Phi, lấy cái gì uy hiếp bà?” Vương Nhất lạnh lùng nói.

Nghe thấy cái tên Nhan Dịch Phi này thì Châu Mỹ Ngọc ngây ra một trận.

Bà ta và đối phương liên lạc lâu như vậy cũng không biết đối phương tên là gì, không ngờ Vương Nhất vừa tay thì đã rõ.

Điều này chỉ có thể chứng minh hai điểm.

Thứ nhất là khả năng quan sát của Vương Nhất quá siêu, thứ hai là bối cảnh của anh quá mạnh.

Châu Mỹ Ngọc càng bằng lòng tin loại thứ hai.

Lúc này, vẻ mặt càng thêm đờ đẫn.

Vừa nghĩ tới đây, sắc mặt của bà ta càng thêm tái nhợt.

“Tôi không thể nói!” Bà ta cố lắc đầu.

Vương Nhất cũng không để bụng: “Không muốn nói, không sao hết, tôi đổi một câu hỏi khác, tại sao lại thuê sát thủ giết vợ tôi?”

Xoạt!

Lời này vừa dứt, mặt mày Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình đều tái nhợt.

“Mẹ, mẹ nói ra đi!”

Lý Mộng Đình rơi nước mắt nói: “Mẹ đừng chấp mê bất ngộ nữa!”
 
Chương 1327


CHƯƠNG 1327

“Con hiểu gì chứ?”

Châu Mỹ Ngọc cũng gầm lên một tiếng, hốc mắt đỏ ngầu nhìn Lý Mộng Đình: “Mẹ làm tất cả chuyện này đều là vì con!”

Vương Nhất lắc đầu: “Không nói, vậy thì tiếp tục nhốt bà ta, nhốt tới khi nào bà ta chịu nói thì thôi.”

Nói xong thì bảo Lý Thiên Dương và Lý Mộng Đình ra ngoài, chuẩn bị khóe cửa nhà kho lại.

Ánh mắt của Châu Mỹ Ngọc hoảng sợ: “Không, Vương Nhất, cậu không thể nhốt tôi, cậu đây là giam cầm — sẽ phải ngồi tù!”

Cạch!

Đáp lại bà ta lại là âm thanh cửa sắt đóng lại.

“Ai tới cứu tôi với…”

Châu Mỹ Ngọc đã tuyệt vọng.

Cùng với sự tuyệt vọng là sự thù hận gia tăng đối với Vương Nhất.

“Vương Nhất, nếu lần này tôi không chết, sau này nhất định bắt cậu trả giá!”

Không biết qua bao lâu, Châu Mỹ Ngọc trong lúc mơ mơ hồ hồ, bỗng nhiên bị một luồng ánh sáng hơi yếu làm cho tỉnh giấc.

Nhìn kỹ lại, vậy mà là một miếng thủy tinh dài ở trên đất.

Bà ta lập tức ngẩng đầu, liếc nhìn trong góc.

Chỉ thấy cách đó hai mét có một ô cửa sổ bị vỡ một nửa.

Ngay lập tức vẻ mặt của bà ta chợt vui sướng, nghĩ ra một cách chạy trốn tuyệt vời.

Bụp!

Bà ta dùng hết sức toàn thân, khiến mình ngã ra đất, sau đó dùng sức mài vào mảnh vỡ thủy tinh ở trên đất.

Cả quá trình vô cùng chật vật, nhưng Châu Mỹ Ngọc vẫn kiên trì.

Cuối cùng đã cứa đứt dây thừng.

Bà ta lại tìm được cái thang, cẩn thận từ trong ô cửa sổ bị vỡ nhảy xuống.

Khi nhảy xuống, Châu Mỹ Ngọc chỉ cảm thấy cuộc đời lại tràn ngập hy vọng.

Bà ta biến mất ở trong bóng đêm…

Mà điều Châu Mỹ Ngọc không phát hiện nhất cử nhất động của bà ta đều nằm trong tầm mắt của Vương Nhất.

Vương Nhất dõi theo bà ta lên một chiếc xe, mỉm cười hờ hững.

Lý Mộng Đình ở đằng sau thì mặt mày tái nhợt.

“Đi theo, tôi ngược lại muốn nhìn xem, sau lưng bà ta còn có ai.”

Vương Nhất cười lạnh, nói với Thiết Diện và Hồng Phật.

Chiếc xe lao nhanh suốt đoạn đường, nửa tiếng sau thì tới biệt thự của nhà họ Châu.

Vừa xuống xe, Châu Mỹ Ngọc đã lao vào nhà họ Châu.

“Ba, mau mở cửa, là con!”
 
Chương 1328


CHƯƠNG 1328

“Ai? Nửa đêm nửa hôm.”

Bên trong có một người phụ nữ trung niên mặc đồ ngủ đi ra, chính là mẹ của Châu Quốc Hưng, Châu Vĩ Dạ.

“Á! Sao lại là cô?”

Khi nhìn thấy Châu Mỹ Ngọc tóc tai rũ rượi, mặt mày nhếch nhác thì Châu Vĩ Dạ lập tức kêu lên một tiếng.

Bàn tay vốn muốn mở cửa cũng lập tức thu lại.

“Sự việc đã đến nước này, cô còn đến nhà họ Châu làm cái gì? Ba đã không thừa nhận cô là con gái của nhà họ Châu nữa rồi!”

Trong mắt Châu Vĩ Dạ tràn ngập địch ý, trừ điều này ra, còn có sự sợ hãi.

Từ sau chuyện ám sát Lý Khinh Hồng thất bại, trên dưới nhà họ Châu luôn ở trong trạng thái lơm lớp lo sợ.

Đừng nói loại người không có địa vị gì ở nhà họ Châu như Châu Vĩ Dạ, dù là chủ của nhà họ Châu – Châu Chí Kiên cũng khó ngủ yên.

Vì để bảo vệ bản thân, Châu Chí Kiên dứt khoát một không làm, hai không ngừng, đơn phương đuổi Châu Mỹ Ngọc ra khỏi nhà họ Châu, chỉ có điều bản thân Châu Mỹ Ngọc không biết.

Sau khi biết tin, bản thân Châu Mỹ Ngọc ngây ngốc một hồi, sau đó càng gào lên.

“Lão già, người xúi giục con thuê sát thủ là ba, người sự việc bại lộ qua cầu rút ván cũng là ba!”

Sau đó lại nhìn sang Châu Vĩ Dạ với vẻ mặt dữ tợn: “Trở về nói với lão già đó, mau cho tôi vào, nếu không tôi khai hết tất cả các người ra, mọi người cùng nhau làm đệm lưng cho tôi!”

Châu Vĩ Dạ bị dọa tái mặt, dùng tay chỉ vào Châu Mỹ Ngọc, nói không ra lời.

“Cô, cô sao có thể ác độc như vậy?”

Châu Mỹ Ngọc cười lạnh: “Tôi ác độc sao? Còn không phải bị các người ép, một mình tôi không lấy ra được 3 tỷ này, may nhờ các người giúp mới thành công thuê được một sát thủ.”

Nghe đến đây, Châu Vĩ Dạ đâu dám do dự nữa, vội vàng chạy về nhà họ Châu, gọi tất cả mọi người dậy.

Nhìn một màn này từ xe, Vương Nhất ở trong xe cũng cười với vẻ lạnh lùng.

“Không khác mấy với những gì tôi nghĩ, sau lưng Châu Mỹ Ngọc quả nhiên là nhà họ Châu.”

Sắc mặt Lý Mộng Đình càng thêm tái nhợt, tóm lại đã hiểu được, Vương Nhất là cố ý thả mẹ của cô ta đi, vì để một mẻ tóm gọn.

Thiết Diện bỗng hỏi: “Cần xông vào, tiêu diệt nhà họ Châu không?”

Vương Nhất lắc đầu: “Bây giờ vẫn chưa phải lúc, xem tiếp.’

Tất cả mọi người tiếp tục xem.”

Chỉ thấy Châu Chí Kiên mặt mày tái xanh đi ra, tuy trong lòng rất không bằng lòng, nhưng vẫn mở cửa cho Châu Mỹ Ngọc.

“Hừ.”

Nhiều người tức giận nhìn bà ta như vậy, Châu Mỹ Ngọc cũng không cam tâm yếu thế mà trừng trả lại, ngang nhiên đi vào nhà họ Châu.

Bà ta thật sự rất đói, bị nhốt trong nhà kho lâu như vậy, bà ta một miếng cớm, một giọt nước cũng chưa uống, vừa vào cửa thì ăn như hổ đói.
 
Chương 1329


CHƯƠNG 1329

Đám người Châu Chí Kiên, Châu Vĩ Dạ nhìn thấy thế, không biết tại sao tất cả mọi người đều có một loại dự cảm đại nạn giáng xuống.

Châu Chí Kiên không nhịn được mà nói: “Mỹ Ngọc, ăn no chưa? Ăn no rồi thì mau đi đi.”

“Đi? Con tại sao phải đi chứ?”

Châu Mỹ Ngọc cười lạnh không ngớt: “Con không những không đi, còn muốn ở lại nhà họ Châu, chúng ta đều là người thân, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, không phải sao?”

“Mẹ kiếp ai có nạn cùng chịu với cô?”

Châu Vĩ Dạ hét lên một tiếng: “Là họa cô gây ra, đừng đổ lên người nhà họ Châu.”

Bụp!

Châu Mỹ Ngọc đập mạnh đôi đũa xuống, tức giận quát một tiếng: “Tiện nhân, nơi này có chỗ cho chị nói hay sao?”

Sau đó lại nhìn sang Châu Chí Kiên: “Ba, 3 tỷ thuê sát thủ, con chỉ bỏ ra 600 triệu, 2.4 tỷ còn lại là các người bỏ ra, ai ở đây cũng có phần, không ai thoát được hết.”

“Nếu con bị bắt, các người cũng khó bảo vệ mình, các người không sợ tôi đi tự thú sao?”

Châu Mỹ Ngọc lạnh lùng nói.

Bỗng chốc không có ai lên tiếng nữa, tất cả mọi người của nhà họ Châu đều có vẻ mặt cực kỳ khó coi.

“Vậy được rồi, Mỹ Ngọc, con muốn cái gì?”

Giọng điệu của Châu Chí Kiên yếu đi một phần.

“Rất đơn giản, làm với con thêm một lần nữa.”

Trong mắt Châu Mỹ Ngọc tràn ngập sự điên cuồng: “Công ty của vợ Vương Nhất, cũng chính là công ty của người phụ nữ Lý Khinh Hồng đó sắp phá sản rồi, người phụ nữ thất thế, không thể có ai giúp cô ta, đây là cơ hội tốt của chúng ta!”

“Trước tiên giết Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, rồi tìm cơ hội giết Lý Thiên Dương! Còn con gái của con, không cần lo lắng, nó không dám báo cảnh sát!”

Cả nhà họ Châu im như thóc, chỉ có giọng nói âm trầm đó của Châu Mỹ Ngọc.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Châu Mỹ Ngọc, bà ta của lúc này, bọn họ vậy mà cảm thấy rất xa lạ.

Đây là một người phụ nữ trong mắt chỉ có thù hận.

Làm sai một chuyện thì sẽ nghĩ ra nhiều chuyện sai trái hơn để che đậy.

Thấy không ai lên tiếng, Châu Mỹ Ngọc lại nói: “Mọi người lẽ nào cảm thấy còn đường lùi à, nói thật cho mọi người, tôi vừa rồi là thoát ra từ trong tay Vương Nhất, không lâu nữa thì phía cảnh sát sẽ tìm tới đây, đến lúc đó tất cả các người sẽ phải ăn cơm tù.”

“Làm hay không làm, chọn đi!”

Châu Mỹ Ngọc lạnh lùng nói.

Những lời này cũng đã động tới Châu Chí Kiên, ông ta nhìn tất cả mọi người, trong mắt là sự quyết tuyệt “Được, làm cùng con lần nữa, giết ba người bọn họ, không thành công thì thành nhân!”

Nói xong thì muốn đẩy cửa ra ngoài.

Cạch!

Tuy nhiên khi đẩy cửa ra, tất cả mọi người đều ngây người.
 
Chương 1330


CHƯƠNG 1330

Ở cửa đứng kín cảnh vệ, trong tay ai cũng cầm một khẩu súng.

Họng súng lạnh lẽo chĩa vào đầu của tất cả bọn họ.

Không chỉ như vậy, bọn họ còn nhìn thấy trong tay cảnh vệ xếp sau còn cầm khiên chống đạn.

Người mặc áo giáp cấp ba, đầu đội mũ cấp ba.

Trong khoảnh khắc này, bầu không khí hoàn toàn lắng đọng.

Tất cả mọi người của nhà họ Châu đều bịch một tiếng mềm nhũn ở trên đất.

Châu Mỹ Ngọc cũng bị một màn trước mắt dọa ngây, lập tức giơ hai tay lên, ôm đầu ngồi xổm trên đất.

Trong đội ngũ, một người phụ nữ mặc đồng phục, chính là Bạch Yến.

Cô ta lạnh lùng liếc nhìn tất cả mọi người: “Tôi bắt các người với tội danh giết người chưa thành, bắt cóc, tập trung mưu phản và tự ý tàng trữ súng.”

Châu Mỹ Ngọc ngây ra hồi lâu, cuối cùng cũng đã hiểu, bà ta bây giờ rơi vào cục diện gì.

“Các người dựa vào đâu mà bắt chúng tôi!?”

Bà ta có hơi điên cuồng mà gầm lên.

Bạch Yến cười lạnh một tiếng, rút một đoạn ghi âm ra.

Bên trong lập tức truyền ra giọng nói lạnh lùng của Châu Mỹ Ngọc.

“Trước tiên giết Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, rồi tìm cơ hội giết Lý Thiên Dương! Còn con gái của con, không cần lo lắng, nó không dám báo cảnh sát…”

Lúc này, Châu Mỹ Ngọc cũng ngây người, bụp một tiếng, ngồi phịch trên đất.

Lúc này, bên ngoài lại truyền tới tiếng bước chân.

Một người đàn ông cất bước đi vào.

Bạch Yến lập tức hành lễ: “Anh Vương!”

“Vương Nhất?!”

Nhìn rõ người tới, vẻ mặt Châu Mỹ Ngọc đơ ra, cuối cùng cũng hiểu chuyện này là như nào.

Thật ra, từ lúc bà ta thoát ra thì Châu Mỹ Ngọc đã cảm thấy có chút không đúng.

Bởi vì thật sự quá dễ dàng, dễ tới mức không giống giam cầm.

Thủy tinh vỡ trên đất, cái thang, cửa sổ chạy trốn, giống như là cố ý chuẩn bị cho bà ta.

Nhưng lúc đó Châu Mỹ Ngọc không quan tâm nhiều như thế, chỉ có thể kiên trì chạy trốn.

Vì vậy, mỗi một bước hành động của bà ta sau đó đều nằm trong dự liệu của Vương Nhất.

Bởi vì anh biết, chỉ một mình Châu Mỹ Ngọc, bất luận bị dụ dỗ lớn cỡ nào, cũng không có gan làm ra chuyện thuê sát thủ giết người như này.

Trừ phi sau lưng có thế lực chống lưng.

Sự thật chứng minh, Vương Nhất đã đoán đúng.

Lý Mộng Đình đứng ở đằng sau Vương Nhất, hai mắt đỏ ngầu, gần như tuyệt vọng: “Mẹ, tại sao mẹ không nói ra, còn muốn nghĩ cách báo thù?”

Lý Thiên Dương cũng nhìn Châu Mỹ Ngọc với vẻ mặt âm trầm.

Vừa rồi bọn họ đã đứng rất lâu ở cửa lớn nhà họ Châu, cuộc đối thoại của bọn họ ông ta nghe rõ ràng.
 
Chương 1331


CHƯƠNG 1331

Trên đường tới đây, Lý Thiên Dương còn nghĩ hy vọng có thể xử lý nhẹ, nhưng tình trạng bây giờ thì thấy, căn bản không thể nhẹ tay, chỉ có thể xử lý mạnh tay!

“Chuyện này không liên quan tới chúng tôi, muốn bắt cũng không được bắt chúng tôi!”

Châu Chí Kiên bị dọa tái mặt, đột nhiên nói với Bạch Yến: “Là nó, là chủ ý của nó, chúng tôi đều bị người phụ nữ này dụ dỗ.”

“Vậy ư?”

Trên mặt Bạch Yến nở nụ cười càng sâu: “Theo như tôi biết, ông Lý bị sát thủ ám sát do là nhà họ Châu các người thuê sát thủ tới.”

“Bây giờ, tên đó đã sa lưới, hơn nữa đã khai ra tất cả.”

Câu nói này không khác gì cắt đứt triệt để tâm tư muốn thoát tội của Châu Chí Kiên, mặt mày của ông ta tái nhợt.

Ánh mắt của Bạch Yến quét qua tất cả mọi người: “Tất cả những ai bỏ tiền đều là hung thủ, đưa đi toàn bộ!”

Xoạt xoạt xoạt!

Lập tức gần như nửa già người của nhà họ Châu bị bắt đi.

Nhà họ Châu ở thành phố Thiên An tuy là gia tộc gần tuyến một, nhưng đó là trong tình huống có nhà họ Trần ủng hộ, bây giờ nhà họ Trần đã bị diệt được một khoảng thời gian, nhà họ Châu cũng không còn được như trước.

Gia tộc nghèo khổ trăm việc suy tàn, càng là gia tộc nghèo thì càng không có ai đếm xỉa, chỉ có ánh mắt ngập mùi tiền.

Người của nhà họ Châu bắt đầu phân chia gia sản, trong 3 tỷ này trừ 600 triệu là do Châu Mỹ Ngọc bỏ ra, 2.4 tỷ còn lại, 90% người của nhà họ Châu đều tham gia.

Rất nhanh, nhà họ Châu rộng lớn im như thóc, tất cả những người của nhà họ Châu tham gia vào đều bị bắt đi.

Người của nhà họ Châu bị bắt đi, khi đi qua Châu Mỹ Ngọc thì đều liếc nhìn bà ta với ánh mắt oán độc.

Trong nháy mắt chỉ còn lại mình bà ta.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều lạnh lùng nhìn sang Châu Mỹ Ngọc.

“Mẹ, mẹ nói ra đi, tại sao lại làm vậy?”

Trên mặt Lý Mộng Đình đã tràn ngập nước mắt, trong nhiều người như vậy, người đau khổ nhất là cô ta.

Châu Mỹ Ngọc phạm tội lớn, mà cô ta là con gái của bà ta, lại không thể không quản bà ta.

Châu Mỹ Ngọc cũng biết đại thế đã qua, vẻ mặt ngây ngốc ngồi trên đất.

Một lúc sau, bà ta cười thê lương một tiếng: “Được, mẹ nói tại sao mẹ làm như vậy.”

Ánh mắt Vương Nhất sâu thẳm, đanh mắt nhìn bà ta, liên quan tới lý do Châu Mỹ Ngọc làm như vậy, anh cũng muốn biết.

Lý Thiên Dương lại quay lưng đi, trong mắt chảy ra một giọt nước mắt.

Châu Mỹ Ngọc nhìn Lý Mộng Đình, nghiêm túc nói: “Mẹ làm như vậy đều là vì con.”

“Vì con ư?”

Nghe vậy thì Lý Mộng Đình sửng sốt.
 
Chương 1332


CHƯƠNG 1332

Châu Mỹ Ngọc gật đầu, viền mắt cũng trở nên đỏ ngầu: “Lý Khinh Hồng là chị ruột của con, bí mật này mẹ và Thiên Dương giấu hơn 20 năm, tưởng rằng mãi mãi sẽ không bị phát hiện, không ngờ vẫn bị lộ.”

“Vương Nhất lấy Lý Khinh Hồng, đồng nghĩa với việc nó dùng một thân phận khác quay về nhà họ Lý, như vậy ba con nhất định sẽ đặt trọng tâm sang người của nó, đến lúc đó, cái nhà này đâu có địa vị của hai mẹ con chúng ta nữa?”

Nói đến đây, cảm xúc của Châu Mỹ Ngọc đột nhiên sụp đổ, mặt đầy nước mắt.

“Con cứ nói mẹ vì tiền, không tiếc bắt con gả vào hào môn, nhưng mẹ làm vậy là vì ai? Còn không phải hy vọng con tìm được một gia đình tốt hay sao!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

“Thiên Dương trước kia là người của vương tộc Yên Đô, cho dù là một người hầu, cũng có thân phận tôn quý, nếu có một ngày quay lại Yên Kinh, giá trị di sản của nhà họ Lý sẽ tăng lên rất nhiều, nếu để con gái lớn của ông ấy quay về nhà chúng ta, di sản này còn có phần của chúng ta không?”

Bà ta trợn to mắt, nhìn chằm chằm Lý Mộng Đình, rơi nước mắt nói: “Mộng Đình, con chỉ là con gái của ông ấy sinh với vợ sau, địa vị làm sao so được với Lý Khinh Hồng? Có vài thứ, chỉ có thể dựa vào bản thân chúng ta đi tranh giành, con biết không?”

Lý Mộng Đình cũng ngây ra, nước mắt trong mắt giống như thác đổ, rơi xuống.

“Đủ rồi!’

Vào lúc này, Lý Thiên Dương luôn trầm mặc đột nhiên quát một tiếng.

Sau đó đi tới trước Châu Mỹ Ngọc, lạnh lùng nói: “Bà mở miệng là nói Khinh Hồng quay về, địa vị gia đình của bà và Mộng Đình sẽ không giữ được, vậy tôi hỏi bà, những năm nay, tôi có thiên vị với hai người không?”

“Hai người đều là người thân của tôi, mọi thứ của tôi đều là của hai người, chỉ là tôi nợ Khinh Hồng mà thôi!”

Vừa dứt lời, Châu Mỹ Ngọc cũng trợn mắt há hốc mồm.

Sau đó, bà ta gầm lên: “Chuyện này không thể nào!”

Lý Mộng Đình cũng hét lên: “Mẹ, chuyện này là thật!”

“Bất luận là chuyện công ty hay trong nhà, mọi chữ ký đều là tên của con!”

“Tất cả chuyện này đều là suy nghĩ chủ quan của bản thân mẹ.”

Lúc này, Vương Nhất cũng đi tới trước mặt Châu Mỹ Ngọc, nói: “Nếu bà đã sợ tôi và Khinh Hồng tranh tài sản với các người, bà có biết tài sản của tôi có bao nhiêu đâu?”

Lý Thiên Dương cũng nói: “Chỉ có bà không biết, mọi thứ của nhà họ Lý hiện nay, đều là Nhất cho!”

“Tập đoàn Áo Tân và tập đoàn Lệ Tinh là nó giúp chúng ta lấy được!”

“Tập đoàn Ẩn Long là nó lấy lại, còn cho tôi!”

“Còn cả 2640 tỷ tiền tài trợ từ 18 công ty, cũng là nó kéo về!”

“Tiền bạc nó có vượt xa tưởng tượng của bà, chút tài sản của nhà họ Lý tôi, nó sao nhìn trúng chứ?”

Châu Mỹ Ngọc hoàn toàn ngây ngốc, mất hồn mất vía mà lắc đầu.

“Không, chuyện này không phải thật, các người đang lừa tôi…”

“Không lừa bà.”

Bạch Yến hờ hững nói: “Bà biết anh ta bây giờ có quyền thế cỡ nào không?”

“Bốn đại hào môn của Thiên An có nhà vì anh ta mà bị tiêu diệt, cũng có nhà thần phục anh ta.”

“Nhà họ Đồng – Diệp cũng vì vậy mà bắt tay làm hòa.”

“Ngay cả người giàu nhất Thiên An – Hồ Hoàng Việt cũng là thủ hạ của anh ta.”
 
Chương 1333


CHƯƠNG 1333

“Chỉ là một chút ích kỷ của mình mà đi thuê sát thủ, nhân vật nhỏ như bà thật sự là cực kỳ đáng thương.”

Bạch Yến không có phí lời với bà ta nữa, lệnh người đi người đi.

Châu Mỹ Ngọc đã bị đưa đi được một lúc, Lý Mộng Đình vẫn mãi không phản ứng lại.

Vương Nhất đi tới bên cạnh cô ta, khẽ nói: “Cô hận tôi không?”

Lý Mộng Đình hoàn hồn lại, lắc đầu, miễn cưỡng mỉm cười: “Đây là do bà ấy tự mình chuộc lấy, nhưng nói thế nào đi nữa bà ấy cũng là mẹ tôi, bà ấy bị bắt đi, tôi vẫn có chút đau lòng.”

Vương Nhất khẽ mỉm cười, không lên tiếng.

Lý Mộng Đình lau nước mắt, mỉm cười: “Tôi biết tôi là tội nhân của công ty, ngày mai tôi sẽ từ chức.”

Nói xong thì định rời đi.

“Đợi đã.”

Vương Nhất lại gọi cô ta lại.

Lý Mộng Đình dừng bước chân, cơ thể hơi run rẩy.

Chỉ nghe thấy Vương Nhất hờ hững nói: “Cô mang tới tổn thất lớn như vậy cho công ty, một câu từ chức đơn giản sao mà đủ?”

Khựng lại một chút, anh tiếp tục nói: “Tiếp tục ở lại công ty, nhưng không có lương, đợi khi nào cô trả hết số tiền công ty tổn thất thì trả lương tiếp, có vấn đề gì không?”

Lý Mộng Đình không dễ gì mới dừng khóc thì nước mắt lại chực trào, lắc đầu: “Không có vấn đề gì.”

Vương Nhất mỉm cười, đi ra khỏi cửa lớn của nhà họ Châu.

Ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen, bâu giờ chỉ còn khiến công ty quật khởi trở lại.

Tút tút tút!

Vào lúc này, Lãnh Nhan gọi điện tới!

“Thiếu chủ, Nhạc si tới rồi!”

“Nhạc si?”

Nghe thấy tin này, Vương Nhất cũng sững người.

Anh không gọi Nhạc si tới.

Từ sau khi anh giải ngũ thì đã giải tán thất si.

Tuy bọn họ tự nguyện đi theo anh, nhưng không tới mức vạn bất đắc dĩ, Vương Nhất sẽ không tìm bọn họ.

“Phải.”

Lãnh Nhan nói ở trong điện thoại.

“Cô ấy vốn có một buổi biểu diễn âm nhạc cổ điển ở Giang Thành, nhưng lâm thời thay đổi chủ ý, đặt địa điểm ở Thiên An, hiện nay đã tới Thiên An.”

Vương Nhất trầm mặc một lúc, nói: “Ngày mai sắp xếp tôi gặp cô ấy.”

Cúp máy, anh nhìn bầu trời đêm vô tận tới thất thần.

Thật ra anh sao lại không đoán ra ý của Nhạc si chứ?

Về tới nhà, Vương Nhất đang muốn lên tiếng.

Đột nhiên, một làn hương ập tới.
 
Chương 1334


CHƯƠNG 1334

Sau đó, một cơ thể mềm mại chui vào trong vòng ôm của anh, hai tay ôm chặt người của anh.

Vương Nhất ngạc nhiên, sững người mất vài giây, sau đó trên mặt nở nụ cười dịu dàng, chủ động ôm Lý Khinh Hồng.

“Sao còn chưa ngủ?”

Anh mỉm cười hỏi.

“Đang đợi anh.”

Hốc mắt của Lý Khinh Hồng có hơi đỏ: “Tử Lam đã ngủ rồi, em không yên tâm nên cứ đợi anh trở về.”

Khựng lại một chút, Lý Khinh Hồng lại hỏi: “Trong nhà sao rồi?”

Vương Nhất đương nhiên biết, nhà này là chỉ cái gì.

“Tâm tư của Châu Mỹ Ngọc không thay đổi, sự việc đã bại lộ còn muốn bắt tay với nhà họ Châu ra tay với em, bây giờ đã bị bắt về quy án rồi.”

Nghe vậy, Lý Khinh Hồng rơi vào trầm mặc.

Một gia đình đang tốt đẹp lại đi tới điểm cuối.

Điều này đối với Lý Khinh Hồng đã lập gia đình, có con mà nói là một chuyện rất thổn thức.

“Bà ta tại sao phải làm vậy?”

Lý Khinh Hồng đột nhiên hỏi: “Em chẳng qua chỉ là con gái lớn của ba, bà ta tại sao thù địch với em như vậy?”

Vương Nhất biết trong lòng Lý Khinh Hồng có hơi ấm ức, chỉ là lợi ích dính líu trong này có quá nhiều, cho dù cái gì cũng không làm, cũng sẽ bị người khác coi là hòn đá ngáng đường.

“Không sao rồi, sau này cũng sẽ không có ai uy hiếp em nữa.”

Vương Nhất cho Lý Khinh Hồng một ánh mắt ôn hòa: “Châu Mỹ Ngọc bị bắt, cả nhà họ Châu bị diệt, đối với chúng ta mà nói là một chuyện tốt.”

Lý Khinh Hồng khẽ ừ một tiếng: “Chỉ cần người không sao, công ty gì đó, cũng không sao cả.”

“Vậy không được!”

Vương Nhất lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Nguy cơ cũng đồng nghĩa với cơ duyên, nói không chừng vượt qua nguy cơ lần này, tập đoàn Lệ Tinh sẽ cường thịnh hơn.”

Vương Nhất không nói chuyện Nhạc si tới đây cho Lý Khinh Hồng.

Vốn anh định dùng cách của mình để giải quyết nguy cơ lần này, không ngờ Nhạc si đã tới nên anh đã thay đổi kế hoạch.

Ngày hôm sau, tầng trên cùng của tòa nhà Quốc Tế.

Vương Nhất dẫn Lý Khinh Hồng tới phòng làm việc của anh.

“Anh muốn dẫn em đi gặp ai?”

Lý Khinh Hồng mặt mày nghi hoặc.

Trừ Lý Khinh Hồng, anh còn thông báo cho Vương Thanh Hòa của giải trí Triều Hòa.

Hai cô gái đều có vẻ mặt mờ mịt.

Lý Khinh Hồng uống ngụm trà: “Đợi khi tới thì biết.”

Lúc này, điện thoại đổ chuông.

Vương Nhất nghe máy, gật đầu: “Để cô ấy vào đi.”
 
Chương 1335


CHƯƠNG 1335

Sau đó, cửa phòng làm việc mở ra, một cô gái đầy khí chất mặc áo choàng màu trắng, tóc xõa trên vai đi vào.

Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy cô ta, Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa đều ngây người.

Không phải cô gái này xinh đẹp cỡ nào, mà là khí chất trên người cô ta ngay cả bọn họ là con gái cũng không nhịn được mà cảm thán.

Mắt như vì sao, mặt như vầng trăng.

Một nụ cười tựa thiên tiên, phiêu miểu như thần.

Người chưa tới gần, một mùi thơm thoang thoảng đã bay tới.

Một cái mạng che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt bình tĩnh.

Hai nữ đồng cũng mặc áo choàng vải đi theo đằng sau, rất giống hình ảnh Quan Âm Bồ Tát nhẹ nhàng đi, đồng tử hoa sen đi theo đằng sau.

“Nhạc si?”

“Sư phụ!”

Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa sửng sốt, mặt mày lộ vẻ mừng rỡ.

Người đến chính là Thái Kim Phụng, Nhạc si – một trong thất si.

Thấy Thái Kim Phụng, cả nước không ai không biết đại danh của Nhạc si.

Không có nhạc nào cô ta không đánh được, mười bẩy khúc nhạc của Thần Châu, cô ta nắm trong lòng bàn tay.

Có lời đồn nói rằng, một khúc “thập diện mai phục”, biểu diễn kết thúc, dư âm văng vẳng ba ngày.

Thái Kim Phụng khẽ mỉm cười với Lý Khinh Hồng và Vương Thanh Hòa, giọng nói trong trẻo: “Vị này là vợ của thiếu chủ nhỉ?”

Lý Khinh Hồng hơi sửng sốt, vợ của thiếu chủ? Là nói cô sao?

Cô không nhịn được mà nhìn sang Vương Nhất, lần nữa làm mới nhận thức của cô về Vương Nhất.

Thái Kim Phụng lại nhìn sang Vương Thanh Hòa: “Thanh Hòa, có lười làm bài tập không? Tâm tính có bớp bênh không?”

“Đệ tử không dám.”

Vương Thanh Hòa vội cúi đầu.

Bài tập là một vài tài nghệ mà Thái Kim Phụng dạy cho cô ta, cho dù bây giờ đã trở thành chủ tịch của giải trí Triều Hòa, mỗi ngày cũng không dám lơ là.

Thái Kim Phụng khẽ gật đầu: “Như vậy rất tốt.”

Lý Khinh Hồng đã sửng sốt tới mức không nói thành lời, Nhạc si rất nhiều người vung tiền như rác cũng không mời được, vậy mà lại xuất hiện ở đây?

Thái Kim Phụng lại nhìn sang Vương Nhất, khẽ mỉm cười nói: “Thiếu chủ, tình hình đại khái tôi đã biết rồi, không bằng địa điểm của buổi biểu diễn lần này đặt ở đây đi?”

Vương Nhất chỉ nói một từ.

“Được.”

Làm xong việc, Thái Kim Phụng rời đi.

Để lại một mình Lý Khinh Hồng sững sờ.

Nhạc si muốn tổ chức buổi biểu diễn ở tập đoàn Lệ Tinh?
 
Chương 1336


CHƯƠNG 1336

Nếu thật sự là vậy, không những có thể thuận lợi giải quyết nguy cơ lần này, danh tiếng của Lệ Tinh còn vang khắp cả nước.

Dù sao mỗi lần biểu diễn của Nhạc si đều sẽ thu hút rất nhiều nhân vật lớn trong cả nước tới xem.

Cô lần nữa nhìn sang Vương Nhất, vẻ mặt nghiêm túc: “Anh nói cho em biết, anh và Nhạc si rốt cuộc có quan hệ gì? Mời anh trả lời nghiêm túc!”

Vương Nhất đáp lại: “Cô ấy từng là thủ hạ của anh.”

Trên trán Lý Khinh Hồng chảy xuống ba vạch đen: “Anh lại dỗ em vui.”

Tuy thân phận thật sự của Vương Nhất có thể tôn quý hơn cô, nhưng nếu nói thất si là thủ hạ của Vương Nhất, cô tuyệt đối sẽ không tin.

Đối với điều này, Vương Nhất cũng chỉ cười bất lực.

Hết cách, nói thật vợ cũng không tin!

“Không hay rồi!”

Vào lúc này, Tiêu Dao vội vàng chạy vào: “Lý tổng, Thi tổng của tổng cục kiến trúc đô thị lại tới rồi!”

Lý Khinh Hồng lập tức đứng dậy: “Mời ông ta vào!”

Trên mặt cô có nét lo lắng.

Thi Việt Hải tới, chắc chắn là tới tiếp quản công ty.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cùng nhau đi tới văn phòng của tập đoàn Lệ Tinh, chỉ thấy Thi Việt Hải đang ngồi vắt chân ở đó.

Nhìn thấy bọn họ tới thì thuận tay ném ra một bản văn kiện.

“Lý tổng, bên cô gây ra tổn thất kinh tế cực lớn cho chúng tôi, ngoài trừ đi tập đoàn Lệ Tinh có giá trị mười lăm nghìn tỷ ra, các cô còn phải trả 10% tiền đền bù, cũng chính là tiền vi phạm hợp đồng một nghìn năm trăm tỷ.”

“Hạn cho các cô trả trong tuần này, nếu không đợi thư của luật sư đi!”

“Đây là hợp đồng chuyển nhượng, cô xem xem có vấn đề gì không, nếu không có thì ký tên đi.”

Sắc mặt của Lý Khinh Hồng rất khó coi: “Thi tổng, còn có cách nào khác không, tập đoàn Lệ Tinh không thể cho các ông được, nhưng toàn bộ số tiền mười tám nghìn tỷ, tôi sẽ bồi thường cho các ông.”

Bộp!

Thi Việt Hải vỗ vào bàn, mặt mày tức giận: “Lý Khinh Hồng, cô coi đây là chuyện mua rau ở chợ, mặc cả giá à? Chủ nhân của tòa nhà giao dự án xây dựng đô thị cho các cô làm là coi trọng các cô, các cô ngược lại thì hay rồi, làm hỏng rồi!”

“Không thể thương lượng, buộc phải giao công ty cho chúng tôi!”

Thái độ cường thế của Thi Việt Hải khiến Lý Khinh Hồng rất khó xử.

Đồng thời, động tĩnh ở đây cũng kinh động các bộ phận khác, Phương Huệ dẫn các quản lý cấp cao của Lệ Tinh tới.

“Lý tổng, làm sao vậy?”

“Sao vậy? Tôi muốn lấy công ty, Lý tổng của các cô không chịu.”

Thi Việt Hải cười lạnh: “Không chịu cũng không sao, chúng ta làm theo trình tự của pháp luật, nếu không trả trong thời hạn quy định, các người đều phải ngồi tù hết!”

Giọng nói oang oang của Thi Việt Hải khiến sắc mặt của đám người Phương Huệ cũng trở nên khó coi.
 
Chương 1337


CHƯƠNG 1337

Lúc này, Vương Nhất đột nhiên lên tiếng.

“Khinh Hồng, giao công ty cho bọn họ.”

“Vương tổng, anh sao có thể nói vậy?”

Lời này của Vương Nhất vừa dứt, Phương Huệ dưng ngược lông mày, vẻ mặt phẫn nộ nói.

Từ sau khi biết được vợ của Vương Nhất là Lý Khinh Hồng, Phương Huệ hoàn toàn cắt đứt tâm tư.

Chỉ là nghĩ sau này có thể gặp mặt Vương Nhất ở công ty mỗi ngày là đủ rồi.

Nhưng Vương Nhất lại đề nghị để Lý Khinh Hồng đồng ý chuyển giao công ty cho cục xây dựng đô thị, điều này khiến Phương Huệ không chấp nhận được.

Đám người Tiêu Dao cũng tức giận nhìn nhau.

Vương Nhất lại không giải thích, chỉ nhìn Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng cũng rơi vào trầm mặc.

Thi Việt Hải lại ngồi trở lại, không hề sốt ruột.

“Lý tổng, chồng cô đã nói vậy rồi, cô vẫn là nghe tôi, ký tên đi? Nếu không mọi người gây nhau không vui vẻ, như vậy không tốt.”

“Công ty có thể cho ông, nhưng nếu trả trở lại là khó đấy.”

Vương Nhất thay đổi lời nói, nhìn Thi Việt Hải khẽ mỉm cười.

Bỗng chốc, Thi Việt Hải có vẻ kinh ngạc.

Ngây ra một lát thì bỗng mặt mày nổi giận: “Nực cười, tôi thu công ty của các cậu thì sao còn trả lại cho các cậu chứ?”

“Vậy thì không dễ nói đâu.”

Vương Nhất cười ha hả nói: “Hơn nữa trả hay không, không phải do ông quyết?”

Thi Việt Hải không biết lời này của Vương Nhất có ý gì, nhưng ông ta nghe ra sự uy hiếp trong lời nói của Vương Nhất, lập tức cười lạnh một tiếng: “Cậu uy hiếp tôi?”

“Trước đó là nể tình cậu và Tăng Quốc Vinh Tăng tổng quen biết mới nể mặt cậu ba phần, đừng có mà không biết tốt xấu!”

Vương Nhất mỉm cười, không hề tức giận, cũng không giải thích, chỉ nhìn sang Lý Khinh Hồng, trong mắt mang theo sự cổ vũ.

Lý Khinh Hồng do dự rất nhiều, nhưng vẫn hạ quyết tâm.

“Được rồi, tôi cho ông Lệ Tinh!”

“Lý tổng!”

“Lý tổng, cô làm gì vậy?”

Phương Huệ, Tiêu Dao đều thay đổi sắc mặt, đồng loạt ngăn cản.

Lý Khinh Hồng cũng có vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi biết ý của các cô, nhưng tôi sẽ không để Lệ Tinh rơi vào trong tay người khác!”

Thi Việt Hải cười khinh thường: “Còn nói cái gì mà sẽ không để công ty rơi vào tay của người khác, cô đã bị đá ra rồi!”

Mặt mày Lý Khinh Hồng lạnh tanh, nhanh chóng ký tên của mình, sau đó đưa trả cho Thi Việt Hải: “Hy vọng ông đừng hối hận.”
 
Chương 1338


CHƯƠNG 1338

Cô cũng nhớ tới lời mà Nhạc si nói trước đó, hành vi này của Thi Việt Hải nhất định là cầm đá đập chân mình.

Thi Việt Hải cất hợp đồng đi, thoáng cái thì cực kỳ tự tin, ra lệnh với bọn họ: “

Cho các cô nửa ngày, do dọn đồ đạc rồi cút đi!”

Thấy một màn này, Phương Huệ và Tiêu Dao cũng chỉ dám tức chứ không dám nói.

Cho tới khi dõi theo Thi Việt Hải rời đi, bọn họ mới đi tới, chuẩn bị hỏi Lý tổng tại sao lại giao công ty ra.

Vương Nhất lại lắc đầu, tranh nói trước: “Các vị, mọi người về nhà nghỉ ngơi hai ngày trước, tôi bảo đảm với mọi người, đợi mọi người quay lại, Lệ Tinh vẫn là Lệ Tinh ban đầu!”

Đám người Phương Huệ, Tiêu Dao đều nhìn nhau, nhất thời không biết phải nói gì.

“Được, chúng tôi tin anh.”

Phương Huệ khẽ nghiến răng, nói với Vương Nhất.

“Nếu Lệ Tinh không còn, tôi sẽ không tha thứ cho anh!”

Phương Huệ dẫn người rời đi.

Lý Khinh Hồng liếc nhìn Vương Nhất: “Hành vi này của anh đã khiến mọi người tức giận.”

Vương Nhất bất lực khoát tay: “Hết cách, mọi chuyện suy nghĩ cho đại cục.”

Công ty tạm thời thuộc sở hữu của cục kiến trúc đô thị, Lý Khinh Hồng và Vương Nhất chỉ có thể về nhà trước.

Lúc này, Vương Tử Lam vẫn ở nhà trẻ, trong nhà chỉ có hai người bọn họ.

Vương Nhất nhìn căn nhà yên tĩnh, bỗng gọi một tiếng: “Vợ.”

“Sao vậy?”

Lý Khinh Hồng vừa để túi xuống.

“Em không phải muốn cho Tử Lam có thêm một em trai hay sao? Còn tính hay không?”

Vương Nhất hỏi.

Lý Khinh Hồng sững người rất lâu mới hoàn hồn, mặt mày đỏ bừng.

“Anh sao… còn nhớ?”

Vương Nhất mỉm cười: “Trưởng bối của anh từng nói với anh, đời này anh phải làm ba việc.”

“Ăn thịt đắt nhất, uống rượu mạnh nhất, lấy người phụ nữ nước H xinh đẹp nhất.”

“Anh bây giờ đều làm được rồi.”

Lý Khinh Hồng cũng động dung, chủ động đóng cửa lại.



Ở một bên khác.

Thi Việt Hải cầm văn kiện, lái xe tới một khu cao cấp của người giàu, ấn chuông cửa của nhà mình.

Rất nhanh, cửa mở ra, người mở cửa cho ông ta là một ông lão hơn 60 tuổi, tóc bạc trắng.

“Ba.”

Thi Việt Hải mỉm cười chào hỏi, sau đó giơ cái túi hợp đồng trong tay lên: “Nói cho ba một chuyện tốt, con vừa thu mua một công ty.”
 
Chương 1339


CHƯƠNG 1339

Thi Chí Ninh lại xua tay: “Loại chuyện nhỏ này lát nữa rồi nói, còn không mau thay quần áo, cùng ba tham gia một bữa tiệc!”

Thi Chí Ninh là nhân vật số một của cục kiến trúc đô thị, dựa vào quan hệ của ba ông ta, Thi Việt Hải mới vào được cục kiến trúc đô thị.

Lúc này thấy Thi Chí Ninh mặt mày trịnh trọng, Thi Việt Hải cũng sửng sốt trong lòng: “Ba, bữa tiệc gì mà ba coi trọng như vậy.”

Nhắc đến chuyện này, vẻ mặt của Thi Chí Ninh càng thêm trịnh trọng.

“Nhạc si đến Thiên An tổ chức buổi biểu diễn, nghe nói có rất nhiều nhân vật lớn của các nơi trong cả nước sẽ tới, ngoài lãnh đạo cấp cao của cục kiến trúc của Thiên An chúng ta ra, còn có người tổng phụ trách của thương hội Hồng Ưng – La tổng, và gia tộc ở thành phố tuyến 1 như Giang Thành, Ninh Thành, Kim Hà… hơn nữa bên phía Yên Kinh cũng có người tới. Con nói xem, ba có thể không coi trọng sao?”

“Nhạc si? Nhạc si có tiếng đàn văng vẳng ba ngày đó sao?”

Thi Việt Hải sửng sốt.

“Phải, trước khi ba nghỉ hưu có thể thăng chức cao hay không thì xem vào lần này!”

Trong mắt Thi Chí Ninh tràn ngập hy vọng, giống như đổi lại mùa xuân thứ hai: “Nếu thăng chức, vị trí của ba sẽ giao cho con!”

Nghe vậy, Thi Việt Hải còn kích động hơn Thi Chí Ninh.

Nghe nói, Nhạc si đẹp như thiên tiên, không có người đàn ông nào có thể gỡ được vải sa che mặt của cô ta xuống, ông ta sớm đã muốn nghiêm ngưỡng phong thái đó!

“Ba, con bây giờ đi thay quần áo!”

Màn đêm buông xuống, một nhà ba người Thi Chí Ninh lái xe tới địa điểm của buổi biểu diễn của Nhạc si.

Trên đường, ông ta nhìn thấy rất nhiều chiếc xe sáng tới từ nơi khác, biển số xe của mỗi chiếc xe đều có giá trị không nhỏ.

“Không hổ là Nhạc si, một buổi biểu diễn vậy mà có thể thu hút được nhiều nhân vật lớn từ các nơi trên cả nước tới xem như vậy!”

Thi Việt Hải không nhịn được mà cảm thán.

Nhưng dần dần, ông ta phát hiện lộ trình không đúng lắm.

Đây không phải đường tới tòa nhà Quốc Tế hay sao?”

Ông ta không nhịn được mà hỏi: “Ba, chúng ta không phải tới buổi biểu diễn hay sao? Sao lại chạy vào khu thương mại?”

“Đây là đường tới địa điểm tổ chức buổi biểu diễn.”

Thi Chí Ninh trả lời rất hiển nhiên.

Thi Việt Hải cảm thấy ba của mình sẽ không nhầm đường, vì vậy cũng không hỏi nhiều.

Tuy nhiên, chiếc xe chạy tới trước thì dừng ở dưới tòa nhà Quốc Tế.

Lần này, sắc mặt của Thi Việt Hải hoàn toàn thay đổi: “Ba, chúng ta sao lại tới tòa nhà Quốc Tế?”

Thi Chí Ninh vẫn mang vẻ mặt rạng rỡ: “Địa điểm mà tối nay Nhạc si biểu diễn là ở tòa nhà Quốc Tế!”

Ầm!

Lời này vừa dứt, đầu óc của Thi Việt Hải lập tức trống rỗng, mặt mày khó tin.
 
Chương 1340


CHƯƠNG 1340

Rất nhanh thì ông ta đã nhìn thấy mấy chiếc xe sáng đều dừng ở dưới tòa nhà Quốc Tế.

Có một nhóm nhân vật lớn bước ra.

Tổng phụ trách của thương hội Hồng Ưng, La Chí Viễn.

Người giàu nhất Thiên An trước kia, Hồ Hoàng Việt.

Người giàu nhất Thiên An hiện nay, Tăng Quốc Vinh.

Còn có gia chủ của các gia tộc lớn…

Trên trán Thi Việt Hải lập tức toát mồ hôi lạnh, cứ cảm thấy dính vào chuyện lớn rồi!

“Con trai, con làm sao vậy?”

Nhận ra sắc mặt của Thi Việt Hải không đúng lắm, Thi Chí Ninh hỏi với vẻ kỳ quái.

“Ba, con không sao…”

Khóe miệng Thi Việt Hải nhếch lên nở một nụ cười miễn cưỡng, vẻ mặt ngại ngùng nói.

Lúc này ông ta chỉ cảm thấy áo sơ mi bị mồ hôi lạnh làm ướt.

Sống tới từng tuổi này, ông ta vẫn là lần đầu tiên đụng phải chuyện trùng hợp như này.

“May mà chỉ là tòa nhà Quốc Tế, không chắc tổ chức ở nơi nào đó trong tòa nhà.”

Trong lòng Thi Việt Hải tự an ủi mình, cố tỏ ra bình tĩnh đi vào thang máy với Thi Chí Ninh.

Tuy nhiên, khi thang máy đi lên từng tầng thì ông ta không bình tĩnh được nữa.

Bởi vì đã lên tầng 50, tập đoàn Lệ Tinh ở tầng 68-88.

Sẽ không phải tập đoàn Lệ Tinh chứ?

Thi Việt Hải cảm thấy mình sắp không thể hít thở được rồi.

Ting!

Lúc này, thang máy dừng ở tầng 68.

Thi Chí Ninh cất bước đi ra.

Thi Việt Hải mặt mày đần ra, hoàn toàn ngây người.

Thật sự là tập đoàn Lệ Tinh.

“Bây giờ buổi biểu diễn vẫn chưa bắt đầu, cô Nhạc si cũng chưa tới, ba đi nói chuyện với các bạn cũ.”

Thi Chí Ninh khẽ mỉm cười, xoay người đi về phía bạn cũ trong công việc.

Mà Thi Việt Hải đã hoàn toàn ngu luôn rồi, mồ hôi lạnh túa ra không ngừng.

Nhạc si tổ chức buổi biểu diễn ở tập đoàn Lệ Tinh?

Chuyện này sao có thể?

Tuy tập đoàn Lệ Tinh cũng có nhà đa năng cho nhân viên sử dụng, nhưng đường đường là Nhạc si, sao lại chọn một xí nghiệp như này để biểu diễn chứ?

Đặc biệt là ông ta mới vừa lấy đi tập đoàn Lệ Tinh, còn chưa hoàn toàn tiếp quản, tất cả thiết bị điện tử, ông ta cũng không biết mật mã!

Lúc này, có càng nhiều người tới, hơn nữa ai cũng là nhân vật lớn nổi tiếng, tất cả đều đợi ở đại sảnh tiếp khách của tập đoàn Lệ Tinh.
 
Chương 1341


CHƯƠNG 1341

Ngoài những người ông ta nhìn thấy như La Chí Viễn – tổng phụ trách của thương hội Hồng Ưng, Tăng Quốc Vinh và Hồ Hoàng Việt ra, ông ta còn nhìn thấy Lương Nhật Tân, Diệp Kình Hiên, Đồng Yên Nhiên, còn cả Kim Thành Phong của nhà họ Kim, gần như tất cả các thế lực của Thiên An đều tới.

Còn có Hạ Lãm – gia chủ của nhà họ Hạ ở Giang Thành, Lục Viên – gia chủ của nhà họ Lục dẫn cháu của ông ta – Lục Kiệu và khách khanh của thương hội Hồng Ưng – Hàn Vượng.

Vừa nghĩ tới việc nhiều nhân vật lớn như này sắp bị nhốt ở ngoài cửa thì ông ta không nhịn được mà muốn nổ tung da đầu, tim đập thình thịch.

Khi đang muốn gọi điện thoại cho Lý Khinh Hồng, đằng sau truyền tới một giọng nói ngân vang!

“Nhạc si tới!”

Xoạt!

Ngay lập tức, cả hội trường nhao nhao cả lên.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở cách đó không xa.

Dưới sự hộ tống của rất nhiều người, một cô gái cổ điển đeo khăn che mặt màu trắng thướt tha đi tới.

Hiện trường lập tức trở nên náo nhiệt.

“Là cô Nhạc si!”

“Sống tới tuổi này, cuối cùng cũng gặp được cô Nhạc si!”

“Tôi cũng là fan của cô ấy, chỉ là cô ấy tại sao lại chọn nơi này để tổ chức buổi biểu diễn?”

“Tập đoàn Lệ Tinh, tôi nhớ cái tên này rồi, sau này có hợp tác nào thích hợp, ưu tiên suy nghĩ tới bọn họ.”

“…”

Các nhân vật lớn ở đây mặt mày rất kích động, chủ đề bàn luận đều liên quan tới tập đoàn Lệ Tinh và Nhạc si.

Biểu cảm trên mặt Thi Việt Hải càng lúc càng khó coi, ông ta biết đã xảy ra chuyện rồi.

Người đi cùng đang muốn mở cửa thay cho Nhạc si, nhưng mở sao cũng không mở được, vẻ mặt rất tức giận.

“Chuyện gì đây, người của tập đoàn Lệ Tinh đâu, cô Nhạc si đã tới rồi, sao lại ngay cả một người đón tiếp cũng không có?”

Rất nhanh, rất nhiều nhân vật lớn đợi ở bên ngoài trở nên nóng nảy bực bội.

Bọn họ tùy tiện một người cũng không phải người mà tập đoàn Lệ Tinh có thể chọc nổi, hiện nay đứng kín cả một sảnh, tập đoàn Lệ Tinh lại không mở cửa, há lại có cái lý đó.

Thi Chí Ninh cũng có vẻ mặt lạnh lùng: “Tập đoàn Lệ Tinh này thật to gan, không mời chúng ta vào thì thôi đi, vậy mà từ chối chúng ta ở ngoài cửa.”

Thi Việt Hải vừa nghe vậy thì mặt mày tái nhợt, không dám thở mạnh.

“Cô Nhạc si, cô đợi chút, cô đi hỏi rõ ngay, tuyệt đối không thể tha được!”

Rất nhiều nhân vật lớn cười trừ, đứng ở bên cạnh Nhạc si.

Thái Kim Phụng mặt mày bình tĩnh đứng ở một bên, không hề không vui.

Sau đó, bọn họ mặt mày đầy phẫn nộ nói: “Mau gọi điện cho tổng giám đốc của Lệ Tinh, hỏi xem bọn họ tại sao không mở cửa cho chúng ta!”
 
Chương 1342


CHƯƠNG 1342

Rất nhanh thì cuộc gọi được kết nối.

Người gọi điện phẫn nộ gầm lên: “Lý Khinh Hồng, tập đoàn Lệ Tinh của các cô rốt cuộc có ý gì? Cô Nhạc si đã tới rồi, ngay cả cửa cũng không mở!”

Trong điện thoại lại truyền ra tiếng cười hờ hững của một người đàn ông.

“Không mở cửa là điều bình thường, bởi vì tập đoàn Lệ Tinh chắc không thuộc về vợ tôi nữa rồi.”

Tất cả mọi người đều nghe ra, đây là giọng của Vương Nhất.

Người thần phục Vương Nhất như đám người La Chí Viễn, Hồ Hoàng Việt, Tăng Quốc Vinh nhìn nhau, giống như đã đạt được một nhận thức chung gì đó, bỗng cười lạnh lùng.

“Con người của cô Lý chúng tôi rất rõ, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này, chắc là đã xảy ra chuyện gì đó.” La Chí Viễn nói.

“Không sai, phải tra rõ chuyện này!”

La Chí Viễn vừa nói xong, rất nhiều nhân vật lớn nịnh nọt ông ta cũng lũ lượt mở miệng.

Mặt mày Thi Chí Ninh cũng tức giận: “Rốt cuộc là ai dám không mở cửa cho cô Nhạc si!”

Thi Việt Hải bị dọa cho bay mất hồn vía: “Ba, chúng ta mau về thôi!”

“Về cái gì?”

Thi Chí Ninh nổi giận, đang muốn quở trách, bỗng nhiên phát hiện mặt mày Thi Việt Hải xám như tro.

Ông ta thấy rất lạ nên nói: “Việt Hải, con sao thế?”

“Chuyện này rốt cuộc là sao, tập đoàn Lệ Tinh sao không phải của cô Lý?”

Những người khác đồng loạt cảm thấy sự việc có uẩn khúc.

Vương Nhất cười hờ hững: “Bây giờ tập đoàn Lệ Tinh đã thuộc của Thi Việt Hải, tại sao không mở cửa thì các người nên tìm ông ta mới đúng!”

Vương Nhất cúp máy, Thi Việt Hải lập tức trở thành mục tiêu của mọi người.

Thi Chí Ninh cũng trợn to mắt một cách trợn mắt há hốc mồm, lập tức nhìn sang Thi Việt Hải, tức giận quát: “Chuyện này là sao?”

Thoáng cái bị nhiều nhân vật lớn như này chú ý, Thi Việt Hải sắp bị dọa khóc rồi: “Con, con cũng không biết!”

La Chí Viễn đi tới trước mặt Thi Việt Hải, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ giữa ông và cô Lý xảy ra chuyện gì, bây giờ cô Nhạc si còn đợi đó, mau chóng mở cửa cho tôi!”

Trên trán Thi Việt Hải không ngừng toát mồ hôi lạnh: “Tôi, tôi không biết mật mã!”

“Không biết mật mã?”

La Chí Viễn cười lạnh: “Tôi cho ông thêm hai phút, nếu còn không mở cửa, nhà các người tối nay đợi nhà tan cửa nát đi!”

Tăng Quốc Vinh cũng hừ một tiếng: “Dám nhòm ngó tới tập đoàn của cô Lý, tôi thấy ông chán sống rồi.”

Hồ Hoàng Việt trực tiếp gọi một cuộc điện thoại: “Lôi bọn họ ra cho tôi, ông ta đã mạo phạm tới cô Nhạc si.”

Bụp!

Mặt mày Thi Việt Hải đờ đẫn, bụp một tiếng quỳ xuống đất.

“Tôi không có, tôi bị oan!”

Bốp!
 
Chương 1343


CHƯƠNG 1343

Ngay sau đó, mặt của Thi Việt Hải bị tát mạnh một cái.

Hai mắt Thi Chí Ninh đỏ ngầu tức giận nhìn ông ta: “Cái thằng thối tha, mày rốt cuộc đã làm cái gì? Tập đoàn Lệ Tinh tại sao lại ở trong tay của mày?”

Mặt mày Thi Việt Hải tái nhợt, toàn thân đang run rẩy.

“Con, con chỉ là dựa theo ý của ba, đi thu hồi tập đoàn Lệ Tinh…”

Trong lúc khẩn cấp, ông ta đã nói ra cả người sai khiến mình.

Mặt mày Thi Chí Ninh biến sắc, lại cho Thi Việt Hải một cái tát vào mặt: “Còn muốn đẩy trách nhiệm lên người tao à? Còn không mau gọi điện cho cô Lý, trả công ty cho cô ấy!”

Thi Việt Hải vội vàng gọi điện thoại, tuy nhiên lại đường dây bận.

“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi không ai nghe máy.”

Âm thanh trống rỗng này đồng nghĩa với việc tuyên án tử hình cho Thi Việt Hải.

Sắc mặt ông ta trắng như tờ giấy, trên trán lấm tấm mồ hơi lạnh, tay cầm điện thoại, toàn thân run rẩy.

“Thằng mất dạy, gọi được chưa?”

Thi Chí Ninh đá một đá làm Thi Việt Hải ngã lăn quay, mặt mũi âm trầm chất vấn.

Ông ta cũng sợ chứ.

Mặc dù ông ta là người đứng đầu, nhưng so sánh với một nhân vật lớn cổ vũ cho Nhạc si trong đêm nay, ông ta chẳng đáng để nhắc tới.

Nhưng con trai của ông ta đã ngăn cản cuộc vui của mọi người, ngay cả cô Nhạc si cũng bị cản ở ngoài cửa.

Đây là một sai lầm lớn.

Chỉ cần sơ sót một chút, ông ta cũng sẽ bị cắt chức.

Thi Việt Hải run giọng nói: “Ba ơi, không thể gọi điện thoại cho cô Lý được.”

Bốp.

Thi Chí Ninh tức giận đánh một bàn tay vào mặt ông ta, hét lên: “Tiếp tục gọi cho tao.”

Thi Việt Hải chỉ có thể tiếp tục gọi điện thoại.

Nhưng mà liên tục gọi, lần nào cũng là báo xin lỗi thuê bao quý khách vừa gọi không kết nối được.

Lúc này, Thái Kim Phụng bước tới, đứng từ trên cao nhìn ông ta.

Đây là lần đầu tiên mà Thi Việt Hải nhìn Nhạc si ở một khoảng cách gần như thế.

Đẹp.

Thật sự rất đẹp.

Khí chất hơn người.

Nhưng lớp lụa mỏng che mặt lại mang theo vài phần tức giận.

Trong đôi mắt lấp lánh lại là một ánh sáng lạnh lẽo.

“Tôi không biết giữa ông và tập đoàn Lệ Tinh có thù hận gì trên thương trường, tôi và cô Lý tổng giám đốc của Lệ Tinh có qua lại với nhau, một đồ đệ của tôi còn là bạn hợp tác của tập đoàn Lệ Tinh.”

Nói xong, cô ta duỗi năm ngón tay tinh tế ra.
 
Chương 1344


CHƯƠNG 1344

“Tôi không có nhiều kiên nhẫn như vậy, năm phút, nếu như trong vòng năm phút mà không mở cửa ra thì tôi sẽ rời khỏi đây. Trong những buổi biểu diễn sau này, thành phố Thiên An sẽ bị gạch tên.”

Ầm.

Lời này vừa mới nói ra, những nhân vật lớn đến từ nơi khác vui ra mặt.

Thiếu đi một thành phố, vậy thì thành phố của bọn họ sẽ tăng khả năng được chọn.

Những thế lực thuộc về Thiên An thì lại luống cuống.

Tăng Quốc Vinh vô cùng tức giận, đè nén sự bực tức trong lòng mà mắng chửi: “Thi Chí Ninh còn không mau mời cô Lý đến đây, ăn gan hùm mật báo rồi à, lại dám thâu tóm công ty của cô Lý.”

“Nhưng mà công ty của bọn họ đã khiến chúng tôi phải tổn thất nặng nề…”

Thi Việt Hải vừa định giải thích thì lại bị Tăng Quốc Vinh đạp một đạp ngã dưới đất.

Biểu cảm của ông ta vô cùng dữ tợn.

“Nếu như ông còn nói nhảm thêm một câu, bây giờ tôi sẽ ném ông cho cá của Thiên An ăn.”

Thi Việt Hải không dám nói thêm câu nào nữa, chỉ là nhìn Thi Chí Ninh với ánh mắt cầu xin.

Bây giờ chỉ có Thi Chí Ninh mới có thể cứu mình.

Bản thân Thi Chí Ninh cũng cảm thấy căm thù sâu sắc.

Nếu như mình có thể phát hiện sớm công ty mà đứa con trai ngu ngốc của mình muốn chiếm là tập đoàn Lệ Tinh, vậy thì sẽ không xảy ra chuyện như thế.

Còn bây giờ, nhà họ Thi của ông ta đã trở thành mục tiêu công kích.

Không còn hi vọng được lên chức, có thể giữ cho mình một cái mạng là đã may mắn lắm rồi.

“Đưa điện thoại cho tôi.”

Ông ta giật lấy điện thoại của Thi Việt Hải, tìm số điện thoại của Lý Khinh Hồng, sau đó dùng di động của mình gọi qua.

Lần này, điện thoại đã đổ chuông.

Thi Chí Ninh xx tức giận nghiến răng, đúng là mình đã bị chặn.

“Ai vậy?”

Trong điện thoại vẫn truyền đến âm thanh lười biếng của Vương Nhất.

“Anh Vương…”

Giọng nó của Thi Chí Ninh mang theo chút cầu xin.

Tút tút tút.

Nhưng mà một khắc sau liền bị tắt máy.

Thi Chí Ninh ngơ ngác thật lâu vẫn không phản ứng lại kịp.

“Còn ba phút nữa.”

Nhạc si lạnh lùng nói.

Thi Chí Ninh lập tức kịp phản ứng lại, tiếp tục điên cuồng gọi điện thoại.

Điện thoại được kết nối một lần nữa.

“Còn có chuyện gì không, công ty của vợ tôi đã giao cho các người rồi, bây giờ chúng tôi không muốn có bất cứ quan hệ gì với các người.”

Giọng nói của Vương Nhất lạnh lùng đến cực điểm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom