Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1305


CHƯƠNG 1305

Rất nhanh, ở cửa nội môn tập trung một đám người, số người vượt qua 20 người.

Đây là tất cả người của nhà họ Nhan, hơn nữa ai cũng là cao thủ đỉnh tiêm của nhà họ Nhan.

Mắt thấy tất cả cao thủ của nhà họ Nhan tới đủ, trong mắt Nhan Cẩm Lai xẹt qua một tia tàn độc.

“Tất cả mọi người cùng tới nhà họ Kim cứu con trai của tôi!”

Nhan Cẩm Lai năm nay đã 69 tuổi, 40 tuổi mới sinh được một thằng con, đương nhiên rất để tâm tới Nhan Dịch Phi.

Đặc biệt là Nhan Dịch Phi không chỉ có thiên phú võ đạo xuất sắc, còn có đầu óc hơn người, càng khiến Nhan Cẩm Lai kiên định với quyết tâm truyền nhà họ Nhan cho anh ta.

Nhưng hôm nay lại nhận được điện thoại của con trai, biết được tính mạng của con trai bị người khác uy hiếp thì làm sao không khiến ông ta nổi sát ý.

“Người uy hiếp con của tôi là một thanh niên tên Vương Nhất!”

Nghe xong câu này, trong đám người có một người run rẩy người, sau đó vội vàng ngăn cản.

“Hội trưởng, xin hãy suy nghĩ lại, Vương Nhất này là lang nhân một mình đánh cả hiệp hội võ đạo vào khoảng thời gian trước, thực lực thâm sâu khó lường!”

Người này chính là nguyên hội trưởng ngoại môn của hiệp hội võ đạo, Nhan Tề.

Tới nay, trên người ông ta vẫn còn quấn băng, nhắc tới chuyện này thì ông ta nghiến răng nghiến lợi.

Tất cả chuyện này đều do Vương Nhất ban cho, nhưng ông ta và Vương Nhất lại không có thù oán trực tiếp, nếu không phải Nhan Dịch Phi dụ dỗ ông ta, chỉ cần giúp anh ta giúp một người thì có thể thăng chức vào nội môn.

Kết quả lại là cảnh Vương Nhất một mình độc chiến cả hiệp võ đạo, cả ngoại môn trở thành trò cười, mà hội trưởng như ông ta cũng rớt đài, tới nay thương thế chưa lành.

Bụp!

Tuy nhiên, lời khuyên mang ý tốt của ông ta lại đổi lại một kích ẩn chứa phẫn nộ của Nhan Cẩm Lai.

“Im miệng cho tôi, nếu tên Vương Nhất đó đã là tội nhân một khiêu chiến một trăm, nhà họ Nhan chúng ta càng phải ra tay, ông lại nâng sĩ khí của người khác, diệt đi uy phong của mình!”

Nhan Cẩm Lai là hội trưởng nội môn, thực lực đương nhiên đạt tới đỉnh phong, còn vào năm 60 tuổi, luyện ra nội kình.

Một quyền đấm xuống, Nhan Tề lập tức sống chết không rõ.

Giải quyết Nhan Tề, ông ta lại lập tức nhìn tất cả các cường giả, đanh giọng nói: “Cứu con tôi, không thể chần chừ, ai còn ngăn cản, Nhan Tề chính là vết xe đổ!”

“Vâng, hội trưởng!”

Tất cả cường giả của nhà họ Nhan lũ lượt đáp lại.

Nhan Cẩm Lai bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, lại hỏi: “Đường chủ Thiết Diện ở đâu?”

“Hội trưởng, đường chủ Thiết Diện đang trên đường tới!”

Nhan Cẩm Lai nhíu mày, khẽ phất tay: “Không đợi cậu ta nữa, lập tức tới nhà họ Kim!”

Cùng lúc này, biệt thự của nhà họ Kim.

Cúp máy xong, Nhan Dịch Phi hơi trấn định một chút, nói với Vương Nhất: “Tôi khuyên anh vẫn là thả tôi ra, ba tôi và tất cả mọi người của nhà họ Nhan đã tới, bọn họ không phải người mà đám phế vật vừa rồi có thể so sánh, anh căn bản không phải đối thủ!”
 
Chương 1306


CHƯƠNG 1306

Vương Nhất lại khẽ mỉm cười: “Anh nghe không hiểu tiếng người à, tối nay nhà họ Nhan tất vong.”

Nhan Dịch Phi cuối cùng cũng hiểu, Vương Nhất bảo anh ta gọi tất cả mọi người của nhà họ Nhan tới, không phải là để thương lượng điều kiện, mà muốn một mẻ đánh hết cả nhà họ Nhan.

“Anh là tìm chết!”

Nhan Dịch Phi tức quá hóa cười, nhà họ Nhan anh ta có thể chen vào hàng ngũ bốn đại hào môn, không phải dựa vào tài lực hùng mạnh, cũng không phải sự nhẫn nại, mà là thực lực.

Thực lực kh ủng bố.

Còn Lý Tinh Sở và Vương Lâm ở một bên cũng bị dự định của Vương Nhất làm cho sốc ngang.

Diệt một hào môn, tuy gia tộc của bọn họ cũng có thể làm được, nhưng nhất định phải trả giá một chút, mà Vương Nhất lại muốn một mình diệt một tộc?

Thật sự là hoang tưởng!

Giống như biết thừa suy nghĩ của hai người, Vương Nhất bỗng quay đầu, nhìn bọn họ.

Trong nháy mắt, hai người như gặp phải kẻ địch lớn, cũng không dám thở mạnh.

“Nể tình của hai anh chỉ là người trợ giúp trong kế hoạch lần này, tội không tới mức chết, tôi tha cho hai người một con đường sống.”

“Nếu có lần sau, ngày hôm nay của nhà họ Nhan chính là ngày mai của các anh!”

Vương Nhất chắp tay đứng đó, giọng điệu lạnh nhạt.

Lời này vừa dứt, Lý Tinh Sở và Vương Lâm mặt mày phẫn nộ, Nhan Dịch Phi còn cười thành tiếng, cảm thấy anh nhất định bị điên rồi.

Trước tiên không nói Vương Nhất có thể diệt được nhà họ Nhan của anh ta hay không, chỉ riêng gia tộc đằng sau Lý Tinh Sở và Vương Lâm không phải thế lực anh có thể chạm vào.

Đó là vương tộc Yên Đô, Lý Thị và Vương Thị, hơn nữa đằng sau còn dây tới một Tần Thị.

Mấy nhà này là một phần ba thế lực của cả vương tộc Yên Đô.

Tim của Lý Khinh Hồng cũng đập thình thịch, Vương Nhất vì cô, vậy mà không tiếc đối đầu với hai đại vương tộc.

Cô cảm thấy sốc, đồng thời càng cảm động hơn.

Chỉ là nếu có một ngày này, vậy thì người khó xử nhất là cô.

“Thiếu chủ.”

“Chủ nhân.”

Vào lúc này truyền tới hai giọng nói.

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn, chỉ thấy hai cô gái một lớn một bé đi vào.

Chỉ liếc nhìn, sắc mặt của tất cả những người có mặt ở đây đều trở nên kinh sợ.

Cô gái mặc áo da và cô bé này hoàn toàn phù hợp với miêu tả của thủ hạ Nhan Dịch Phi.

Đặc biệt là Lãnh Nhan, chỉ riêng sát khí toàn thân đã khiến người khác không rét mà run.

Bọn họ là những cô gái tiêu diệt cả một nhóm người của nhà họ Nhan!

Vậy mà gọi Vương Nhất là thiếu chủ và chủ nhân?
 
Chương 1307


CHƯƠNG 1307

Nhan Dịch Phi và Vương Lâm cảm thấy khó tin, Lý Tinh Sở từng gặp Lãnh Nhan thì càng không dám thở mạnh.

Hoàn hồn lại, Nhan Dịch Phi tức quá hóa cười: “Đây chính là sự tự tin của anh sao?”

“Vẫn không đủ ư?”

Vương Nhất lạnh nhạt đáp lại.

Nhan Dịch Phi đang muốn lên tiếng, bỗng nhiên ở cửa truyền tới tiếng động cơ xe.

Ba chiếc xe sang đỗ ở một bên, có hơn 20 người bước xuống.

Tuy số lượng không nhiều, nhưng đều là tinh nhuệ.

“Ba!”

“Anh họ!”

“Cậu!”

Nhan Dịch Phi lập tức vui mừng, lớn tiếng gọi, bỗng nhiên cười gằn với Vương Nhất: “Tất cả mọi người của nhà họ Nhan tôi đã tới đủ rồi, ngày chết của anh đến rồi.”

Nhan Cẩm Lai khí thế mạnh mẽ dẫn theo người của nhà họ Nhan đi về phía Vương Nhất.

“Là cậu uy hiếp con của tôi, kêu tất cả mọi người của nhà họ Nhan chúng tôi tới sao?”

Trong mắt Nhan Cẩm Lai lóe hung quang: “Bây giờ tất cả mọi người của nhà họ Nhan tôi đã tới, cậu có thể như nào?”

Trừ Nhan Cẩm Lai, tuy những cường giả đỉnh tiêm khác của nhà họ Nhan không lên tiếng, nhưng ý lạnh trong mắt đã nói rõ tất cả.

Cường giả như này, Lý Khinh Hồng theo lý nên cảm thấy sợ hãi mới đúng, nhưng ở đằng sau Vương Nhất, cô lại không hề sợ.

Giống như vai của anh có thể che chắn mọi mưa gió vì cô.

Ánh mắt Vương Nhất lạnh nhạt quét qua tất cả mọi người, bỗng nhiên hai mắt hơi nheo lại.

“Nhan Tề đâu?”

Giọng của anh như chuông đồng vang lên, inh tai nhức óc.

Nhan Cẩm Lai chợt sững người, không ngờ Vương Nhất lại nhắc tới Nhan Tề, lập tức cười khinh thường.

“Tôi còn tưởng cậu sẽ nói tới ai, không ngờ lại nhắc tới tên phế vật gan thỏ đế đó, ông ta muốn ngăn cản tôi, đã bị tôi phế rồi.”

Nghe vậy, Vương Nhất cười hờ hững: “Đáng tiếc, người duy nhất hiểu rõ sự việc của nhà họ Nhan các ông, bị ông phế rồi.”

“Cậu nói cái gì?”

Vẻ mặt của Nhan Cẩm Lai đanh lại, sau đó quát to: “Bớt nói nhảm, thả con tôi ra, tôi cho cậu toàn thây.”

Vương Nhất mặt mày không cảm xúc nói: “Tôi bảo anh ta nói thế nào ở trong điện thoại, muốn tất cả thành viên của nhà họ Nhan tới đây, bây giờ thiếu mất Nhan Tề, các người cũng không cần thiết sống nữa.”

Nghe thấy lời của Vương Nhất, vẻ mặt Nhan Cẩm Lai hơi sững người, sau đó sững sờ.

“Khẩu khí thật lớn, diệt nhà họ Nhan tôi, cậu đủ tư cách không?”
 
Chương 1308


CHƯƠNG 1308

Vương Nhất không đáp lại, Lãnh Nhan biết là muốn để bọn họ động thủ.

Vì vậy, ánh mắt nhìn sang Hồng Phật.

“Những tên ô hợp này, chắc không cần tôi ra tay đâu nhỉ?”

Trước khi Hồng Phật chưa đầu hàng, những việc vặt này sẽ do Lãnh Nhan làm, bây giờ có Hồng Phật rồi, đương nhiên sẽ giao cho người nhỏ nhất làm.

“Không cần không cần!”

Hồng Phật nóng lòng chạy tới trước mặt nhà họ Nhan, mặt mày vui vẻ nói: “Các người ngoan ngoãn, đừng phản kháng, sẽ không có đau đớn đâu.”

Nhan Dịch Phi đột nhiên gầm lên một tiếng: “Ba, đừng bị vẻ ngoài của con nhóc này lừa, cô ta biết cổ thuật!”

“Á!”

Vừa dứt lời, đội hình của nhà họ Nhan đã truyền tới tiếng kêu thảm thiết đầy đau đớn.

Tiếng kêu thảm thiết tới không báo trước, đội hình của nhà họ Nhan gần như chưa ai kịp phản ứng thì có một thanh niên chết thảm.

Hơn nữa tướng chết của anh ta rất thê thảm.

Ngũ quan mơ hồ, thất khiếu chảy máu.

“Con trai!”

Một lát sau thì truyền tới tiếng kêu thảm vừa phẫn nộ vừa bi thương của một người trung niên.

Hai mắt ông ta đỏ ngầu, không màng tất cả muốn lao tới bên thi thể.

“Đừng đi!”

Nhan Cẩm Lai cảm nhận được điều không đúng, một tay cản ông ta lại, vẻ mặt nghiêm trọng.

Răng rắc!

Chỉ thấy những con sâu béo múp chui ra từ trong mắt, trong mũi, trong miệng của thi thể, nhanh chóng bò vào lòng bàn tay của Hồng Phật.

Hồng Phật thuận tay thu bọn chúng vào trong lọ, vẻ mặt có hơi tức giận.

“Tôi nói rồi, các người ngoan ngoãn xếp hàng đứng yên thì sẽ không đau đớn.”

Một màn này gây sốc cực mạnh ở trong lòng của tất cả mọi người của nhà họ Nhan.

Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người sử dụng loại kỳ thuật này.

Bao gồm cả Lý Khinh Hồng, vẻ mặt cô nhìn Vương Nhất vô cùng sửng sốt.

Loại kỳ nhân dị sĩ này vậy mà bằng lòng đi theo Vương Nhất.

Nhan Cẩm Lai lại bỗng gầm to một tiếng.

“Không cần sợ! Ra tay trước khi yêu nữ này ra tay là được, cô ta rất dễ đánh bại!”

Từ trên người Hồng Phật, ông ta không cảm nhận được thực lực võ đạo mạnh mẽ, tùy tiện một cao thủ của nhà họ Nhan, đánh cận thân thì có thể đánh gục cô ta.

Điều bó tay duy nhất là khả năng vô cùng quỷ dị của cô ta.

Tất cả mọi người nghe vậy thì cùng nhua ra tay, ép gần về phía Hồng Phật.

Hồng Phật quả nhiên đã hoảng, tay chân luống cuống lùi lại.

“Các người có phải đàn ông không thế, lắm người lớn cùng nhau đánh một đứa trẻ như tôi…”
 
Chương 1309


CHƯƠNG 1309

Nhan Cẩm Lai quát to một tiếng: “Giết người của nhà tôi, cô đáng chết!”

“Mẹ ơi!”

Hồng Phật gọi to một tiếng, nhanh chóng chạy ra đằng sau Lãnh Nhan.

“Bọn họ không ra bài theo lẽ thường, cùng nhau tới em đánh không lại.”

“Không thể dựa dẫm!”

Trán của Lãnh Nhan xuất hiện ba vạch đen.

“Cô đi giải quyết đi.”

Vương Nhất cũng nói với Lãnh Nhan.

Anh biết rõ điểm yếu của Hồng Phật, bàng môn tà đạo tới còn được, một khi bị vây đánh, hoặc đánh cận thân thì không có cách gì hết.

“Vâng, thiếu chủ.”

Lãnh Nhan đáp một tiếng, sau đó ánh mắt hơi lạnh, trong tay có thêm một con dao sắc bén.

“Giết cô ta cho tôi!”

Nhan Cẩm Lai gầm lên.

Ông ta không biết thực lực của Lãnh Nhan, vẫn là Nhan Dịch Phi ở đằng sau nhắc nhở: “Ba cẩn thận, cô gái này rất mạnh!”

Nhan Cẩm Lai lại không hề để tâm: “Người có mạnh nữa, ở trước mặt nội môn chúng ta, cũng không chịu nổi một kích.”

“Con và hai cậu chủ của vương tộc mau về biệt thự tránh đi.”

Nghe vậy, Nhan Dịch Phi quay đầu nhìn Lý Tinh Sở và Vương Lâm, hai người kia đã muốn đi vào từ lâu.

Không biết tại sao, từ sau khi Vương Nhất tới thì trong lòng bọn họ cứ có loại dự cảm không tốt.

“Còn muốn đi sao?”

Lãnh Nhan mặt mày không cảm xúc, chân khẽ di chuyển, đuổi theo về phía ba người Nhan Dịch Phi.

“Đối thủ của cô, là chúng tôi!”

Nhan Cẩm Lai quát to một tiếng: “Giết cô ta cho tôi!”

Xoạt xoạt xoạt!

Bỗng chốc, mấy chục cao thủ của nhà họ Nhan cùng lao về phía Lãnh Nhan.

Tuy nhiên Lãnh Nhan không thèm liếc nhìn bọn họ.

Tốc độ của mấy chục cao thủ nhà họ Nhan đã đủ nhanh, nhưng vẫn không thể chạm vào được góc áo của Lãnh Nhan.

Cô giống như bươm bướm bay trong bụi hoa, xuyên qua mấy chục cao thủ.

Bụp bụp bụp!

Chỉ mấy giây, tất cả cao thủ của nhà họ Nhan đều bị đánh bay.

Vù!

Một giây sau, con dao trong tay vung lên, bụp một tiếng đâm vào bức tượng ở trên đầu Nhan Dịch Phi sắp đi vào nhà.
 
Chương 1310


CHƯƠNG 1310

Lực đạo cực lớn khiến thân con dao vẫn đang lay động.

Nhan Dịch Phi trực tiếp bị dọa ngu luôn, hai chân mềm nhũn, ngồi phịch một tiếng xuống đất, vẻ mặt ngây dại.

“Dịch Phi!”

Thấy một màn này, Nhan Cẩm Lai cũng rất sửng sốt, ánh mắt nhìn sang Lãnh Nhan có thêm một tia kinh sợ.

Lúc này, ông ta cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ của Lãnh Nhan, dù là ông ta, đối đầu với Lãnh Nhan cũng không có bao nhiêu phần thắng.

Sau đó, ánh mắt của ông ta không nhịn được mà dừng trên người Vương Nhất từ đầu tới cuối chỉ đứng ở một bên lạnh lùng quan sát.

Lãnh Nhan là hộ vệ của anh, vậy thực lực của anh sẽ mạnh mẽ nào?

Lý Tinh Sở và Vương Lâm cũng bị thực lực của Lãnh Nhan dọa, đặc biệt nơi này là Thiên An, không phải Yên Kinh.

Ngay lập tức mặc kệ Nhan Dịch Phi vẫn ở bên ngoài, cách một cái đóng cửa lại.

Lúc này Nhan Dịch Phi cũng hoàn hồn, liều mạng đập cửa.

“Mở cửa, mở cửa!”

Nhưng bất luận anh ta gõ thế nào, không có ai mở cửa.

“Chúng tôi muốn gặp Thúy Như!”

Vừa đi vào, Lý Tinh Sở và Vương Lâm nói với nữ giúp việc của nhà họ Kim.

Nữ giúp việc mặt mày lạnh lùng nói: “Xin lỗi, cô chủ đang nghỉ ngơi, không gặp ai cả.”

Lý Tinh Sở và Vương Lâm nhìn nhau, vô thức liếc nhìn trần nhà.

Sân sau của nhà họ Kim, nhà tổ.

Kim Thúy Như xõa tóc ra, để mặc mái tóc dài suôn mượt đó tõa tung.

Cô ta tự mình trang điểm, còn thoa son môi diễm lệ.

Trong gương, cô ta rất giống cô dâu đợi gả đi.

Bên ngoài phòng loạn thành một mớ, mà người đầu trò như cô ta lại giống như không cảm nhận được, hai tai không nghe chuyện ở bên ngoài.

Ầm!

Lãnh Nhan một cước phế đi cao thủ cuối cùng của nhà họ Nhan, ánh mắt lạnh lùng cùng dừng ở trên người Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi.

Lúc này, hai ba con như rơi vào hầm băng.

Nhan Cẩm Lai bỗng nhìn sang Vương Nhất: “Cậu rốt cuộc là ai, tại sao lại có cường giả như này đi theo cậu?”

Vương Nhất căn bản không đếm xỉa, Lãnh Nhan bật cười một tiếng: “Thân phận của anh ấy, một con kiến như ông sao có thể hiểu được.”

Nhan Cẩm Lai nổi giận, nói thế nào thì ông ta cũng là hội trưởng nội môn của hiệp hội võ đạo, vậy mà bị xem thường như này.

Tút tút!

Vào lúc này, điện thoại của Nhan Cẩm Lai đổ chuông.

Nghe thấy nội dung trong điện thoại, trên mặt của ông ta cuối cùng cũng nở nụ cười, tâm thần yên tâm không ít.
 
Chương 1311


CHƯƠNG 1311

Cúp máy, ông ta mặt mày đắc ý nhìn Vương Nhất: “Cho dù hộ vệ của cậu đã phế tất cả mọi người của nhà họ Nhan tôi, nhưng cậu thật sự có thể tiêu diệt nhà họ Nhan tôi ư?”

Lãnh Nhan lập tức nổi giận, đang muốn lên tiếng thì Vương Nhất lại xua tay, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Nhan Cẩm Lai.

“Ông còn có chiêu bài gì sao?”

“Đương nhiên rồi!”

Trên mặt Nhan Cẩm Lai mang theo sự dữ tợn: “Nếu cậu đã muốn tất cả thành viên của nhà họ Nhan tôi xuất động, tôi đương nhiên sẽ không giữ lại sức.”

Vụt!

Vừa dứt lời, một tàn ảnh màu đen cũng nhanh chóng tới gần đằng sau Vương Nhất.

Lưỡi đao trong tay đâm vào gáy của anh.

“Thiếu chủ, cẩn thận đằng sau!”

Lãnh Nhan quát to một tiếng, nhưng đã muộn.

Lưỡi đao đã tới gần gáy của Vương Nhất.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vương Nhất lại ôm lấy Lý Khinh Hồng còn chưa biết xảy ra chuyện gì, hai người đổi vị trí.

Xoạt!

Hàn quang lạnh lẽo chỉ đâm về phía cổ họng của Vương Nhất, cơ thể của Vương Nhất hơi nghiêng về phía sau.

Lưỡi đao xượt qua cổ họng của Vương Nhất, chỉ một chút nữa thì có thể chạm vào.

Tuy nhiên, chút khoảng cách này lại như chân trời góc bể.

Ánh mắt Vương Nhất lạnh lẽo, bỗng tung cước.

Bụp!

Bóng đen đó cũng phản ứng nhanh chóng, một kích thất thủ, lập tức lùi sang một bên.

“Sát thủ của biên giới phía Tây?”

Nhìn rõ cách ăn mặc của bóng đen đó, mắt của Vương Nhất híp lại.

Sâu trong đôi mắt còn xẹt qua một tia sát ý không dễ phát giác.

Khi bóng đen đó hiện thân, tất cả mọi người đều nhìn rõ dáng vẻ của nh ta.

Trên người mặc bộ đồ đi đêm màu đen, để đầu đinh, cả gương mặt được che bằng một chiếc mặt nạ sắt, ánh lên âm quang lạnh lẽo.

Chỉ là một người như này, cả người lại tỏa ra khí tức mạnh mẽ, mạnh hơn cao thủ nội môn của nhà họ Nhan.

Nhìn rõ người này, Lý Khinh Hồng cũng hối hận, bắt đầu có hơi hối hận khi cô một mình chạy tới nhà họ Kim.

Đối phương đã bố trí thiên la địa võng, đợi cô chui đầu vào.

Vương Nhất không việc gì cả, Lãnh Nhan cũng thở phào, nhưng nghe thấy lời của Vương Nhất, vẻ mặt của cô ta trở nên nghiêm trọng.
 
Chương 1312


CHƯƠNG 1312

“Thiếu chủ, anh nói người đó đến từ biên giới phía Tây?”

“Không sai.”

Vương Nhất gật đầu, trầm giọng nói: “Thân pháp vừa rồi của anh ta, còn cả cách che đậy khí tức đều giống hệt với những người của biên giới phía Tây.”

Nước H có bốn biên cảnh Đông – Tây – Nam – Bắc, mỗi một biên cảnh đều có trọng binh canh giữ.

Vương Nhất là Ẩn chủ, trấn thủ biến giới phía Bắc, biên giới phía Đông, biên giới phía Tây, biên giới phía Nam đương nhiên cũng có một vị chủ soái trấn thủ.

Chỉ có điều, chiến tích mấy năm nay của Vương Nhất đã vượt qua ba biên giới còn lại.

Trang bị của vệ sĩ Ẩn Vu, cũng là thứ tối tân nhất trong bốn biên giới, điều này khó tránh khiến chủ soái của ba biên giới kia sinh lòng bất mãn.

“Vậy thì thú vị rồi.”

Khóe miệng của Lãnh Nhan cũng nhếch lên nở nụ cười lãnh khốc: “Đường đường là cường giả của biên giới phía Tây, vậy mà lại thần phục nhà họ Nhan.”

Sau khi cô ta đi theo Vương Nhất, cũng từng sống một khoảng thời gian ở bốn biên giới.

Nơi đó con người dũng mãnh, chiến sự lớn bé không ngừng, tùy tiện một người đặt ở bên ngoài cũng là cao thủ tuyệt đỉnh.

Càng đừng nói cường giả nổi tiếng ở trong bốn biên giới lẫy lừng.

Tuy nhiên, Vương Nhất lại chỉ liếc nhìn, mất đi hứng thú.

Ngoảnh đầu nhìn sang Nhan Cẩm Lai: “Đây chính là chỗ dựa của ông sao?”

“Không sai, cậu ta tên Thiết Diện, đến từ biên giới phía Tây!”

Nhan Cẩm Lai cười lớn, đi tới bên cạnh Thiết Diện: “Cậu ta mới là cường giả số một của nhà họ Nhan tôi, hộ vệ của cậu có mạnh nữa có thể mạnh hơn Thiết Diện ư?”

“Vậy thì không dễ nói.”

Lãnh Nhan cười lạnh: “Theo như tôi biết, biên giới phía Tây ở trong bốn biên giới của nước H, chỉ có thể tính là tồn tại đứng bét, hoàn toàn không thể so sánh với biên giới phía Bắc, một cao thủ bước ra từ biên giới phía Tây, có gì đáng để ngông cuồng chứ?”

“Hỗn láo!”

Nhan Cẩm Lai bỗng nổi giận, chỉ vào Lãnh Nhan nói: “Ranh con, nói phét không biết ngượng mồm! Cô từng tới biên giới phía Tây chưa? Đợi cô đến biên giới phía Tây thì sẽ phát hiện, bản lĩnh mà cô lấy làm kiêu ngạo căn bản không có chỗ dùng!”

“Ba, đừng phí lời với cô ta, cô ta căn bản không biết chỗ đáng sợ của sát thủ ở biên giới phía Tây!”

Lúc này, Nhan Dịch Phi cũng không sợ nữa, sau khi nhìn thấy Thiết Diện thì anh ta giống như tìm được chìa khóa chuyển bại thành thắng, vẻ mặt kiêu ngạo.

Theo bọn họ thấy, Lãnh Nhan có mạnh nữa, cũng không thể từng tới nơi sinh tử vô thương như biên giới phía Tây, càng không thể so sánh được với sát thủ của biên giới phía Tây như Thiết Diện.

“Hiếp người quá đáng…”

Lãnh Nhan nổi giận.

Khi cô ta và thiếu chủ hô mưa gọi gió ở biên giới phía Tây, anh ta còn không biết đang chơi bời ở đâu.

“Lãnh Nhan!”

Vương Nhất lại đột nhiên quát một tiếng.
 
Chương 1313


CHƯƠNG 1313

Lãnh Nhan lập tức thu liễm sát khí lại, quay lại đằng sau Vương Nhất.

Thấy một màn này, Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi còn tưởng Vương Nhất đã sợ, lập tức nụ cười trên mặt càng sâu.

“Oắt con, bây giờ biết sợ rồi à, đã muộn rồi! Phế đi nhiều cao thủ của nhà họ Nhan tôi như thế, cậu cảm thấy cậu còn có mạng để sống nữa không?”

Nhan Cẩm Lai mặt mày tràn ngập sát ý.

Nhan Dịch Phi cũng tức giận nhìn Lãnh Nhan: “Còn dám cầm dao ném tôi, lát nữa đừng giết cô gái này, tôi muốn chơi cô ta trước, xem cô ta ở trên giường có mạnh như này không?”

Thiết Diện không nói tiếng nào, chỉ cầm thanh đao, đi về phía Vương Nhất và Lãnh Nhan.

Vương Nhất quay đầu nói với Lý Khinh Hồng: “Em lên xe đợi anh.”

“Được.”

Lý Khinh Hồng không từ chối, xoay người chạy về phía xe của mình.

Cô biết rõ, ở đây sẽ chỉ liên lụy tới Vương Nhất.

Hành vi này càng khiến mắt của Nhan Dịch Phi hơi nheo lại: “Tôi khuyên anh vẫn nên ngoan ngoãn để Lý Khinh Hồng về Yên Kinh, như vậy tôi có lẽ còn có thể giữ lại một mạng của anh!”

Vương Nhất cười khinh thường: “Chẳng qua chỉ có một sát thủ của biên giới phía Tây, các người tự tin vậy à?”

Nhan Cẩm Lai cũng không tức giận, chỉ lạnh lùng nhìn anh: “Nếu đã như vậy, Thiết Diện, đi giết cậu ta, ân tình cậu nợ nhà họ Nhan tôi sẽ xí xóa, cậu tự do rồi!”

Thiết Diện trầm mặc một lúc, cuối cùng cầm đao đi về phía Vương Nhất và Lãnh Nhan.

Dưới chiếc mặt nạ là một gương mặt cực kỳ lạnh lùng.

“Tôi không muốn ra tay, các người vẫn là tự kết liễu đi!”

Giọng nói của ông ta khàn khàn, nói xong thì thuận tay ném ra một con dao.

Vương Nhất không đi nhặt, chỉ bỗng nhiên hỏi: “Mục Lang sao rồi?”

Xoạt!

Lời này vừa dứt, Thiết Diện cả người run rẩy kịch liệt.

Bởi vì đeo mặt nạ nên Vương Nhất không nhìn rõ vẻ mặt của anh ta như nào, nhưng anh đoán ra được, nhất định rất sững sờ.

Ông ta vô thức lùi lại một bước, không dám tin mà hỏi: “Cậu sao lại biết cái tên này?”

Mục Lang không phải ai khác, chính là chủ của biên giới phía Tây.

Trước đây, chủ nhân của bốn biên giới Đông Tây Nam Bắc cạnh tranh vị trí Ẩn chủ, chủ của biên giới phía Bắc dùng ưu thế tuyệt đối đánh bại chủ nhân của ba biên giới khác, Mục Lang của biên giới phía Tây là người thua sớm nhất.

Tên và thân phận của chủ nhân bốn biên giới đều bảo mật, người này sao lại biết?

Vương Nhất nhìn Thiết Diện, tiếp tục nói: “Thiết Diện, tôi từng nghe nói những chuyện về ông, đi lại trong bốn biên giới, sống dựa vào đơn hàng ám sát, một nhiệm vụ nổi tiếng nhất trong đó…”
 
Chương 1314


CHƯƠNG 1314

Nói tới đây, anh cố ý khựng lại, thích thú liếc nhìn Thiết Diện.

Cơ thể của ông ta rất run rẩy, trên trán đầy mồ hôi lạnh.

Ngay sau đó, Vương Nhất buốt miệng nói ra.

“Ám sát Ẩn chủ của biên giới phía Bắc!”

Ầm!

Lời này vừa dứt, không chỉ Thiết Diện sốc, Lãnh Nhan ở một bên cũng có vẻ mặt kinh hãi.

Cô ta nhìn Thiết Diện rất lâu, lúc này mới nhớ tới một chuyện xưa.

Khi Vương Nhất vẫn chưa là Ẩn chủ, Mục Lang từng phái người tới thăm dò nội tình của anh.

Người đó chính là Thiết Diện.

Kết quả đương nhiên là đại bại quay về.

Thậm chí, ông ta ngay cả mặt của Vương Nhất cũng không nhìn thấy thì đã bị một đám cường giả của Ẩn Vu cản lại.

Khi đang chuẩn bị hạ lệnh giết, Vương Nhất lại xuất hiện, khẽ xua tay, ra hiệu tha cho ông ta một mạng.

Lúc đó, Thiết Diện từ xa nhìn thấy Vương Nhất.

Không ngờ mấy năm sau, lại dùng cách thức như này để gặp lại.

Cả người Thiết Diện càng run rẩy hơn, thậm chí bắt đầu liên tục lùi lại.

Mồ hôi trên trán nhỏ từng giọt, cả người giống như được vớt lên từ trong sống.

“Cậu, cậu là…”

Giọng nói của ông ta cũng đang run rẩy, rõ ràng ông ta đã biết đối phương là ai. Nhưng cổ họng giống như bị mắc kẹt, thế nào cũng không nói ra được.

Đây là một loại nghiền nát ở phương diện thân phận, còn là sự chấn nhiếp ở tâm linh.

“Còn muốn giết tôi không?”

Vương Nhất nheo mắt lại, cười ha hả hỏi.

Bụp!

Ngay sau đó, Thiết Diện không ra tay nữa, trực tiếp mềm oặt ở trước mặt Vương Nhất, cả người không ngừng run rẩy.

Dù cho ông ta mười lá gan, cũng không dám ra tay với Ẩn chủ của biên giới phía Bắc!

Thiết Diện của lúc này mặt mày sững sờ và sợ hãi, thậm chí không dám ngẩng đầu, nhìn Vương Nhất.

Vừa rồi ông ta suýt nữa bị dọa ngất, đánh chết ông ta cũng không ngờ, người đứng trước mặt ông ta lại là Ẩn chủ của biên giới phía Bắc.

Cùng lúc này, trong lòng ông ta có một nghi hoặc, đó là Ẩn chủ của biên giới phía Bắc không ở biên giới phía Bắc, sao lại ở Thiên An?

Chủ nhân của ba biên giới còn lại có biết không?

Những nghi hoặc trỗi dậy, nhưng ông ta lại không dám nói ra.

Ba con Nhan Cẩm Lai Nhan Dịch Phi cách đó không xa nhìn thấy một màn này, trực tiếp đơ luôn.

Cao thủ mạnh nhất của bọn họ, Thiết Diện, vậy mà không đánh đã khuất phục?!

Không chỉ không đánh đã hàng, còn quỳ ở trước mặt Vương Nhất?
 
Chương 1315


CHƯƠNG 1315

“Thiết Diện, ông đang làm cái gì, tại sao không giết cậu ta, còn quỳ ở trước mặt cậu ta?”

Nhan Cẩm Lai của lúc này vô cùng phẫn nộ, mặt mày xám xịt có thể vắt ra nước.

Vẻ mặt của Nhan Dịch Phi lại trở nên có hơi kinh hãi.

Tính cách của Thiết Diện anh ta biết, trầm mặc kiệm lời, sát phạt quả quyết, chỉ cần là người ông ta nhận định phải giết, tuyệt đối không sống được tới sáng ngày hôm sau.

Nhưng hiện nay lại run rẩy quỳ ở trước mặt Vương Nhất.

Chẳng phải có nghĩa, ngay cả Thiết Diện cũng không phải đối thủ của Vương Nhất hay sao?

“Ba, chúng ta vẫn là mau rời khỏi đây đi, đừng đánh với anh ta nữa.”

Nhan Dịch Phi vội vàng nói.

Nhan Cẩm Lai lại tức giận quát một tiếng: “Đồ khốn kiếp, người ta đã cưỡi lên đầu của chúng ta, chúng ta không giết gà dọa khỉ, sau này làm sao có chỗ đứng ở Thiên An?”

Ngay sau đó, ông ta nhìn sang Thiết Diện, vẻ mặt tức giận nói: “Thiết Diện, tôi bây giờ ra lệnh cho ông, mau giết cậu ta!”

Vương Nhất lại nhìn Thiết Diện với vẻ mặt ung dung, dửng dưng nói: “Tuy tôi không biết trên người ông đã xảy ra chuyện gì, ông cũng không phải người của biên giới phía Bắc, nhưng bất luận bốn biên giới hay là biên giới phía Bắc, đều nên đi đánh kẻ địch, chứ không phải thần phục một nhà họ Nhan cỏn con, cái ông mất đi không chỉ là tôn nghiêm.”

“Còn cả ngạo cốt, ngạo cốt của vệ sĩ biên giới phía Tây.”

Nói đến đây, ánh mắt của Vương Nhất sớm đã trở nên nghiêm nghị.

Như một thanh kiếm sắc đâm xuyên trái tim của Thiết Diện.

Vương Nhất cúi người xuống, nhìn ông ta.

“Ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt tôi, vệ sĩ của biên giới phía Tây không nên cúi cái đầu cao ngạo xuống!”

Câu nói này càng giống như kèm theo ma lực đặc biệt, khiến cơ thể của Thiết Diện lại run rẩy.

Ông ta run rẩy ngẩng đầu lên.

Lần đầu tiên nhìn vào mắt của Vương Nhất ở khoảng cách gần.

“Tháo mặt nạ xuống!”

Vương Nhất lại ra lệnh.

Thiết Diện run rẩy đưa tay lên, gỡ chiếc mặt nạ sắt trên mặt xuống.

Gương mặt lộ ra là một gương mặt đáng sợ đầy sẹo.

Dù là Lãnh Nhan cũng không khỏi thay đổi sắc mặt.

“Sao lại bị vậy?”

Giọng nói của Vương Nhất ngưng trọng.

Thiết Diện mặt mày phức tạp, mắt đỏ ngầu: “Bởi vì nhiệm vụ ám sát thất bại, bị đuổi khỏi biên giới phía Tây, vừa hay trên đường bị đánh lén, bị một quả bom làm cho hủy dung.”

Vì vậy, ông ta mang theo mặt nạ sắt, gặp người với diện mạo này.

Vương Nhất trầm mặc một lúc, vẻ mặt có hơi lạnh lẽo.

“Mục Lang…”
 
Chương 1316


CHƯƠNG 1316

Anh khẽ lẩm bẩm cái tên này.

Cách đó không xa, Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi đã sốc tới mức nói không thành lời.

Thiết Diện vậy mà đã tháo mặt nạ xuống!

Phải biết, đây là giới hạn của ông ta, dù là bọn họ cũng không dám kêu Thiết Diện tháo mặt nạ sắt xuống!

Một lát sau, Mục Cẩm Lai lại tức giận gầm lên: “Thiết Diện, tôi kêu ông giết cậu ta!”

Hành vi của Thiết Diện đã hoàn toàn khơi dậy sát ý của ông ta.

“Im miệng cho tôi!”

Ngay sau đó, Thiết Diện lại đeo mặt nạ lên, bỗng xoay người lại, lạnh lùng nhìn Nhan Cẩm Lai.

“Ông nói cái gì?”

Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi đều đần mặt.

Thiết Diện làm việc cho bọn họ vậy mà dám kêu bọn họ im miệng?

Hai giây sau, vẻ mặt của Nhan Cẩm Lai cuối cùng cũng trở nên xám xịt: “Thiết Diện, ông không biết ông có thân phận gì sao? Hay là nói, ông muốn phản bội nhà họ Nhan tôi?”

“Gia chủ Nhan, tôi có thể giết bất cứ ai cho ông, duy nhất người này, tôi không giết được.”

Thiết Diện lạnh giọng nói: “Ngoài ra, hai năm nay, tôi cũng đã làm không ít việc cho nhà họ Nhan, sớm đã trả hết ơn thu giữ lúc đầu của các người, mời các người tìm cao nhân khác!”

Nói xong lại cúi người trước Vương Nhất, nói một câu: “Cảm ơn ơn không giết của năm đó.”

Sau đó, cất bước rời khỏi biệt thự của nhà họ Kim.

“Ông đứng lại cho tôi!”

Nhan Cẩm Lai lại phẫn nộ chặn ở cửa nhà họ Kim, không cho Thiết Diện rời đi: “Lời này của ông là có ý gì, tưởng rằng thay tôi giết mấy người thì có thể thoát ly nhà họ Nhan sao? Đây là nằm mơ!”

Giọng điệu của Thiết Diện cũng trở lạnh: “Nếu là người khác, tôi tuyệt đối không do dự, nhưng cậu ta, là người mà các người mãi mãi không chọc nổi, muốn giết cậu ta, trước tiên bước qua xác của tôi đi!”

Lời này nói rất đanh thép, Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi cũng thay đổi sắc mặt.

Dáng vẻ này của Thiết Diện ngay cả bọn họ cũng chưa từng thấy.

“Hỗn láo, cậu ta chỉ là một kẻ ở rể, có gì không thể chọc? Tôi thấy ông là cố ý muốn phản bội nhà họ Nhan tôi!”

Nhan Cẩm Lai nghiến răng nghiến lợi nói.

“Ngu xuẩn.”

Giọng điệu của Thiết Diện lại lạnh đi vài phần: “Các người lúc đầu thu giữ tôi chẳng qua chỉ là thấy thực lực của tôi mạnh, sau khi thương thế khôi phục thì có thể làm việc cho các người. Bây giờ chúng ta đã hết nợ nần, nếu còn quấn lấy, đừng trách tôi không niệm tình cũ!”

Nghe vậy, trong mắt Nhan Cẩm Lai cũng lóe lên một tia tàn độc.

“Thiết Diện, tôi cho ông thêm một cơ hội suy nghĩ lại, nếu không ông cũng cùng chết đi!”

Khi nói lời này, khí thế toàn thân Nhan Cẩm Lai sôi sục, rõ ràng đã động sát cơ.

Lúc này, Vương Nhất khẽ lên tiếng: “Thiết Diện, nên giải quyết như nào, tôi nghĩ trong lòng ông đã có đáp án.”

Thiết Diện hơi cúi người: “Vâng, cậu Vương.”
 
Chương 1317


CHƯƠNG 1317

Ông ta rất thông minh, không có làm lộ thân phận của Vương Nhất.

Ngay sau đó, ánh mắt của ông ta cũng trở nên rét lạnh.

“Chỉ dựa vào ông cũng muốn giết tôi?”

Ngay sau đó, trong tay Thiết Diện có thêm một cái móc câu sắc lạnh, sải bước đi về phía Nhan Cẩm Lai và Nhan Dịch Phi.

“Ba, tình hình không đúng lắm…”

Cảm thấy sát khí lạnh lẽo trên người Thiết Diện, Nhan Dịch Phi thay đổi sắc mặt.

“Không sao.”

Trong mắt Nhan Cẩm Lai cũng ánh lên tia sắc lạnh, lạnh lùng nói: “Ba là hội trưởng nội môn, một Thiết Diện cỏn con có thể làm gì được ba chứ?”

Ngay sau đó, hai chân của ông ta dùng sức giẫm, cả người nhanh chóng lao về phía Thiết Diện.

“Thiết Diện, nếu cậu đã cố chấp muốn chết thì đừng trách tôi không niệm tình cũ, giết ông trước rồi đích thân ra tay giết tên phế vật này!”

Nhan Cẩm Lai nổi giận, đấm một quyền về phía ngực của Thiết Diện.

Thiết Diện cười lạnh một tiếng: “Không tự lượng sức mình.”

Ngay sau đó, ông ta vậy mà không tránh né, móc câu trong tay cào về phía Nhan Cẩm Lai.

Bụp!

Giữa hai người phát ra âm thanh trầm thấp.

Thực lực của Nhan Cẩm Lai quả thật mạnh mẽ, vậy mà có thể đánh ngang cơ với Thiết Diện.

Nhưng rất nhanh thì xuất hiện chênh lệch, thân pháp xuất thần nhập quỷ của Thiết Diện khiến Nhan Cẩm Lai dần rơi vào thế hạ phong.

Xoẹt!

Quần áo của Nhan Cẩm Lai bị Thiết Diện xé một mảng to.

Ông ta càng đánh càng mạnh, móc câu trong tay tung ra.

“Hội trưởng Nhan, sống đàng hoàng không tốt ư? Cứ phải chọc giận cậu Vương!”

“Còn muốn tôi giết cậu Vương, vậy tôi giết ông trước!”

Trong mắt Thiết Diện xẹt qua hàn quang, móc câu trong tay tung lên.

Bụp!

Phần bụng của Nhan Cẩm Lai xuất hiện một vết máu sâu.

Sau đó thủng một lỗ to, dịch thể chảy ra.

“Ba!”

Nhan Dịch Phi hét to một tiếng.

Thiết Diện bất thình lình nhìn sang, Nhan Dịch Phi lập tức sững người, quay đầu bỏ chạy.

Nhưng ngay sau đó, bụp một tiếng, bị móc câu xuyên thủng lồ ng ngực.
 
Chương 1318


CHƯƠNG 1318

Vương Nhất và Lãnh Nhan bình tĩnh nhìn một màn này, không có gì bất ngờ.

Nhà họ Nhan rơi vào bước này, đây là sự thật mà bọn họ đều đoán được.

Phàm là người bước ra từ bốn biên giới, đều là người có tính khí nóng nảy, không chịu uy hiếp nhất.

Đặc biệt là loại nợ Vương Nhất một mạng như Thiết Diện thì càng biết ơn.

Nhà họ Nhan lại kêu Thiết Diện đi giết Vương Nhất, ông ta có thể đồng ý sao?

“Ẩn chủ, tôi đã thay cậu giải quyết tất cả, Thiên An không còn ai có thể uy hiếp được cậu nữa!”

Xung quanh không có ai, Thiết Diện cuối cùng cũng gọi thân phận thật của Vương Nhất.

Vương Nhất gật đầu, đang chuẩn bị rời khỏi biệt thự của nhà họ Kim thì lại phát hiện Thiết Diện cũng đi theo đằng sau anh.

Anh quay đầu liếc nhìn, hỏi: “Ông bây giờ đã tự do, tại sao không rời đi?”

Thiết Diện mặt mày trịnh trọng: “Mấy năm trước, Ẩn chủ từng tha cho tôi một con đường sống, không ngờ tới bây giờ lại mạo phạm Ẩn chủ, tôi là người có tội, nếu không làm chút chuyện gì đó, trong lòng rất hổ thẹn!”

Vương Nhất trầm mặc một lúc, bỗng hỏi: “Ông muốn đi theo tôi sao?”

“Đúng vậy!”

Thiết Diện quỳ một gối xuống đất, hai tay để trước ngực, làm nghi thức có tiêu chuẩn cao nhất ở biên giới phía Tây.

Vương Nhất cảm nhận được thành ý của ông ta, gật đầu.

“Nếu ông đã nghĩ xong, vậy thì đi theo tôi đi.”

“Nhưng tôi nói trước với ông, đi theo tôi, ông sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm.”

Thiết Diện như trút được gánh nặng mà thở phào: “Có nguy hiểm hơn nữa có thể nguy hiểm bằng biên giới phía Bắc sao?”

Vương Nhất mỉm cười, cũng không nói gì nữa.

Cạch!

Anh đẩy cửa lớn của nhà họ Kim ra, đanh giọng nói: “Lý Tinh Sở ở đâu?”

Nữ giúp việc của nhà họ Kim thấy thảm cảnh đầy sân thì đâu dám không nói thật.

“Ở căn phòng đầu tiên trên tầng!”

Vương Nhất trầm tư một lúc, sau đó nói với Lý Tinh Sở, Thiết Diện và Hồng Phật: “Ba người đi tìm Lý Tinh Sở, Vương Lâm có thể tha trước, nhưng Lý Tinh Sở, anh ta buộc phải chết!”

“Vâng, thiếu chủ!”

Trong mắt Lãnh Nhan cũng có chút hàn quang.

Thiếu chủ nhiều lần cho anh ta con đường sống, anh ta lại không biết trân trọng, hết lần này tới lần khác bày ra âm mưu!

Nên chết từ lâu rồi!

Cô ta đang chuẩn bị đi lên thì phát hiện Vương Nhất không đi cùng, mà đi về phía sân sau.

Nơi đó là phòng của Kim Thúy Như.

Lãnh Nhan lập tức hiểu được cái gì đó, cũng không hỏi nữa.

Có một số ân oán, chỉ có một mình thiếu chủ đi.
 
Chương 1319


CHƯƠNG 1319

“Đi thôi, chúng ta đi tìm Lý Tinh Sở.”

Lãnh Nhan dẫn Thiết Diện và Hồng Phật mặt mày không cảm xúc đi tới căn phòng đầu tiên, chuẩn bị mở cửa thì phát hiện cửa khóa.

Cô ta cười mỉa mai: “Tưởng như vậy tôi không vào được sao?”

Ngay sau đó, cô ta nhấc chân lên, đạp mạnh một cước.

Rầm!

Cửa phòng bị đập vỡ tan.

Phát ra âm thanh rất lớn, cũng dẫn tới sự chú ý của người trong phòng.

“Ai?”

Lý Tinh Sở và Vương Lâm đều bị dọa giật mình.

Sau khi nhìn thấy Lãnh Nhan, Thiết Diện, Hồng Phật thì mặt mày của bọn họ trở nên kinh hãi.

“Các người sao lại chưa chết?”

Lãnh Nhan cười lạnh: “Chúng tôi tại sao lại chết?”

“Bởi vì…”

Lý Tinh Sở vừa muốn nói sát thủ thuộc biên giới phía Tây của nhà họ Nhan ở đây, bọn họ chắc chắn chết thì ánh mắt lại dừng trên người Thiết Diện ở đằng sau Lãnh Nhan.

Ngay lập tức con ngươi cũng sắp rớt ra ngoài.

“Anh, anh…”

Ánh mắt của Lý Tinh Sở sợ hãi, chỉ vào Thiết Diện, một câu cũng không nói ra được.

“Rất kinh ngạc có phải không?”

Khóe miệng của Lãnh Nhan nhếch lên, trào phúng: “Rõ ràng là kẻ địch, sao lại thành một nhóm?”

Mặt mày của Lý Tinh Sở và Vương Lâm lập tức biến thành màu tiết heo, ngoài sững sờ thì là sự sợ hãi.

Bọn họ cũng muốn biết chuyện này rốt cuộc là sao.

Lúc này, Vương Lâm lập tức đứng dậy: “Các người không thể giết tôi, tôi căn bản không phải người trong kế hoạch này!”

Lãnh Nhan lạnh lùng liếc nhìn anh ta: “Anh nên cảm ơn thiếu chủ tha cho anh, còn không mau cút!”

Sắc mặt của Vương Lâm khó coi, nhưng ngại khí thế trên người Lãnh Nhan nên vẫn nuốt cục tức vào trong, rời khỏi biệt thự của nhà họ Kim.

Mà thấy một màn này, Lý Tinh Sở cũng nghiến răng nói: “Lá gan của cô thật lớn, tôi là anh họ của Lý Khinh Hồng, ngay cả tên phế vật Vương Nhất đó cũng không dám ra tay, cô sao dám chứ?”

Bốp!

Vừa dứt lời thì bị Lãnh Nhan tát một cái.

“Anh cũng biết anh là anh họ của cô Lý sao? Có biết không, thiếu chủ đã động sát tâm với anh, tôi là phụng lệnh tới giết anh!”

Thiết Diện liếc nhìn Lý Tinh Sở: “Cô Lãnh Nhan, loại kiến hôi này cần gì cô ra tay chứ, để tôi ra tay là được.”

“Không được không được, tôi là bé nhất, hai người phải nhường tôi.”
 
Chương 1320


CHƯƠNG 1320

Hồng Phật lắc đầu, chen miệng vào.

Thấy ba người vậy mà tranh luận xem ai giết mình, Lý Tinh Sở cực kỳ sợ hãi.

“Không, các người không thể giết tôi, giết tôi Lý Thị sẽ không tha cho cô!”

Anh ta nghiến răng nói.

Bụp!

Lãnh Nhan đạp anh ta một cước ra đất, sau đó giẫm lên lồ ng ngực của anh ta, nhìn từ trên cao xuống.

“Đã lúc này rồi, anh còn lôi bối cảnh của anh ra? Nói câu không khách sáo, cho dù cao thủ của Lý Thị các anh tới, hôm nay cũng không cứu được anh!”

Lý Tinh Sở cuối cùng cũng sợ rồi, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi.

“Cô trở về nói với Vương Nhất, tôi sau này không dám đối đầu với anh ta nữa, thật sự không dám nữa, nếu anh ta không tin, tôi có thể làm chó của anh ta.”

“Gâu! Gâu! Gâu!”

Nói xong, thật sự học tiếng chó sủa.

Tuy nhiên, Lãnh Nhan căn bản không nhúc nhích: “Anh cảm thấy, có con chó như anh có tác dụng gì?”

Ngay sau đó, ánh mắt chợt lạnh đi.

“Giết!”

Đằng sau, móc câu trong tay Thiết Diện cào về phía đầu của Lý Tinh Sở.

“Không, đừng!”

Trong mắt Lý Tinh Sở tràn ngập sự sợ hãi, bị dọa cho nhắm tịt mắt.

Rầm!

Tuy nhiên ngay sau đó, một tia chớp chói mắt xẹt qua bầu trời, chiếu sáng mặt đất.

Vụt!

Một bóng người mơ hồi giống như quỷ bay vụt qua bên cửa sổ.

“Ai?”

Trong nháy mắt, Lãnh Nhan, Thiết Diện và Hồng Phật đều cảm nhận được một loại áp lực rất lớn.

Rèm cửa sổ mỏng manh ở bên cửa sổ bay lên, trên ô cửa sổ có một bóng người.

Đầu, hai chân giống như dính keo nước, cố định ở bên trên.

Giống như một con dơi.

Áp lực của Lãnh Nhan tăng lên, sau đó quát to một tiếng: “Mau giết anh ta!”

Thiết Diện không chần chừ nữa, cái móc đâm về phía Lý Tinh Sở.

Tuy nhiên, Lãnh Nhan vừa quay đầu thì người đàn ông kia lại biến mất.

Ngay sau đó, anh ta xuất hiện một cách quỷ dị ở bên cạnh Thiết Diện, một quyền đánh lui anh ta, sau đó mang theo Lý Tinh Sở, lao về phía cửa sổ.

“Đứng lại!”

Sắc mặt Lãnh Nhan thay đổi, đuổi theo.

Tốc độ của cô ta đã đẩy lên cực hạn, nhưng đối phương vẫn biến mất tăm.
 
Chương 1321


CHƯƠNG 1321

Mà ở một bên khác, Vương Nhất cũng đi vào nhà tổ của nhà họ Kim.

Kim Thúy Như cũng vừa trang điểm xong, nhìn thấy Vương Nhất, mỉm cười: “Tôi biết anh sẽ đến đây.”

Bộp!

Tuy nhiên ngay sau đó, Vương Nhất túm lấy cổ của Kim Thúy Như, xách cả người lên không trung.

Biểu cảm của Kim Thúy Như lập tức thay đổi, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.

“Tôi nhớ đã nói với cô, cô dám ra tay với cô ấy, kết cục chỉ có một con đường chết.”

Vương Nhất lạnh lùng nói.

Mặt mày Kim Thúy Như tái nhợt, nhưng hai mắt từ đầu tới cuối đều nhìn Vương Nhất chằm chằm.

“Vậy thì ra tay đi.”

“Chết ở trong tay anh… tôi chết không hối tiếc…”

Nói xong những lời này thì đã tốn hết sức lực của Kim Thúy Như.

Vừa dứt lời, Vương Nhất thậm chí từ khóe miệng của cô ta nhìn ra nụ cười giải thoát.

Bỗng chốc, lệ khí trong mắt càng đậm.

“Cô cho rằng tôi không dám?”

Giọng nói của Vương Nhất đầy lạnh lẽo, bàn tay túm cổ của Kim Thúy Như dần dùng sức.

“Á…”

Hai tay của Kim Thúy Như cũng không kìm được mà túm chặt cổ tay của Vương Nhất, hai chân chới với không ngừng đạp loạn.

Cô ta sắp bị Vương Nhất bóp ch3t.

Cạch!

Vào lúc này, cửa của nhà tổ được mở ra.

Kim Thành Phong vội vàng lao vào, bụp một tiếng, quỳ ở trước mặt Vương Nhất, cầu xin: “Anh Vương, tôi biết chị họ đã làm chuyện rất quá đáng, nhưng tôi vẫn muốn cầu xin anh, tha cho chị họ!”

Hai mắt anh ta đỏ ngầu, thở hổn hển, rõ ràng là vừa mới biết chuyện này.

Vương Nhất lại nhìn anh ta với ánh mắt lạnh lùng: “Cậu cũng biết chị họ cậu làm chuyện không thể tha thứ, vậy cậu còn cầu xin tôi tha thứ cho cô ta?”

“Bởi vì chị ấy là chị họ của tôi!”

Kim Thành Phong gầm lên một tiếng, khi ngẩng đầu lần nữa, trong mắt anh ta đã rơi lệ.

“Chị ấy có xấu xa cỡ nào cũng là chị họ của tôi, huống chi chị ấy chỉ là còn yêu anh! Chỉ vậy mà thôi.”

Câu nói cuối cùng, anh ta gần như gầm lên, giọng nói đanh thép.

Vương Nhất cũng rơi vào trầm mặc, lực đạo trong tay không khỏi nới lỏng một chút.

Sắc mặt của Kim Thúy Như cuối cùng cũng khôi phục một chút hồng nhuận.

“Nhưng tôi căn bản không có chút tình cảm nào với cô ta!”

Vương Nhất lạnh lùng nói, sau đó bụp một tiếng, ném Kim Thúy Như ra sàn.

Nằm trên mặt sàn lạnh lẽo, Kim Thúy Như giống như con cá thiếu oxi, há miệng hít thở.
 
Chương 1322


CHƯƠNG 1322

Qua một lúc lâu, sắc mặt của cô ta mới hoàn toàn khôi phục bình thường.

Vương Nhất lạnh lùng liếc nhìn Kim Thành Phong: “Đây là ân oán giữa tôi và cô ta, cậu đừng xen vào.”

Kim Thành Phong quỳ ở trên đất, không ngừng lắc đầu: “Anh sẽ giết chị ấy!”

Lúc này, trên mặt Kim Thúy Như cũng nở nụ cười tái nhợt: “Thành Phong, ra ngoài!”

“Nhưng…”

“Chị bảo em ra ngoài!”

Kim Thúy Như đột nhiên quát lên một tiếng, từ trên đất ngồi dậy.”

Kim Thành Phong bị dọa giật mình, ánh mắt phức tạp nhìn Vương Nhất và Kim Thúy Như, do dự hồi lâu thì vẫn đi ra.

Trong nhà tổ chỉ còn lại hai người.

Kim Thúy Như run rẩy đứng dậy, đi tới trước mặt Vương Nhất, nhìn kỹ anh.

“Anh vẫn không xuống tay được, có đúng không?”

Vương Nhất không nhúc nhích, lạnh lùng nói: “Tôi chỉ cần một lý do, lý do cô không tiếc mọi giá cũng muốn ra tay.”

Kim Thúy Như lắc đầu: “Không có lý do gì cả, tôi chỉ là muốn thắng cô ta một lần, chỉ vậy mà thôi.”

Cô ta ngồi lại giường của mình, ánh mắt bỗng trở nên đờ đẫn: “Kế hoạch này không một kẽ hở, nhưng tôi cuối cùng vẫn tính hai sai hai điều.”

“Điều gì?” Vương Nhất hỏi.

“Mức độ tàn nhẫn của trái tim tôi và sự quyết tâm của anh.”

Kim Thúy Như cười rồi nói: “Đây là hai nguyên nhân duy nhất tôi thất bại.”

Vương Nhất trầm mặc.

Cô ta khựng lại rồi lại nói: “Lần trước anh không thể giết tôi, nhưng lần này anh chắc có động cơ giết tôi rồi nhỉ?”

Nói xong thì cô ta ngẩng đầu lên, nhìn Vương Nhất.

Bộp!

Vương Nhất lại lần nữa tóm cổ của Kim Thúy Như, nhưng lại không dùng sức.

Mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào mắt của Kim Thúy Như: “Cô nói đúng, tôi quả thật có động cơ giết cô, nhưng dù là vì cô ấy, tôi cũng sẽ không giết cô.”

“Tại sao!”

Kim Thúy Như nghiến chặt răng, nhìn Vương Nhất: “Trên đời này chỉ có một người có thể giết tôi, đó chính là anh!”

“Nhưng tôi sẽ không!”

Vương Nhất nhìn cô ta với vẻ mặt bình tĩnh: “Cô là một người biết tính toán được mất, nếu là trước đây, tôi và cô ấy đã trở thành gia đình, cô sẽ không ra tay, bởi vì cô biết rõ, chỉ dựa vào lực lượng của một mình cô, không thể chia rẽ chúng tôi.”

“Nhưng cô vẫn làm, bởi vì Lý Tinh Sở hy vọng cô ấy trở về Yên Kinh, điều này khiến cô nhìn thấy một tia hy vọng, cho nên cô cũng chỉ là một người bị lợi dụng, cô cũng cam tâm tình nguyện bị lợi dụng.”

“Giống như những gì cô nói, không có người thắng, chỉ có hai kẻ thua.”

Kim Thúy Như không lên tiếng, trên mặt hiện ra một tia phẫn nộ.
 
Chương 1323


CHƯƠNG 1323

Loại cảm giác này giống như cô ta trần chuồng đứng ở trước mặt Vương Nhất, không có một chút bí mật nào.

“Tôi sẽ không giết cô, ngược lại tôi còn hy vọng cô sống thật tốt, sống lâu trăm tuổi.”

Vương Nhất bình tĩnh nói: “Như vậy thì cô có thể tận mắt nhìn thấy tôi và cô ấy sống hạnh phúc bên nhau, chúng tôi sẽ sinh thêm một đứa con nữa, tốt nhất là một bé trai, long phượng cát tường.”

“Mà cô sẽ cô độc tới già, cho dù kết hôn cũng sẽ không hạnh phúc!”

Ken két!

Vương Nhất nói xong, trong miệng Kim Thúy Như vang lên âm thanh răng bị nghiến vỡ.

Sau đó khóe miệng của cô ta chảy ra máu tươi.

“Vương Nhất, đây chính là cách anh trả thù tôi sao?”

Vẻ mặt của Kim Thúy Như rất phẫn nộ, tức đến mức cả người phát run.

“Tôi không trả thù.”

Vương Nhất lắc đầu, nghiêm túc nói: “Đây chỉ là giúp cô ấy thoát ra.”

Nói xong thì anh xoay người rời khỏi nhà tổ của nhà họ Kim.

“Vương Nhất!”

Đằng sau truyền tới giọng nói cực kỳ phẫn nộ của Kim Thúy Như.

Anh quay đầu lại, bình tĩnh nhìn Kim Thúy Như, trong lòng không hề gợn sóng.

“Anh thật tàn nhẫn…”

Kim Thúy Như cũng đứng dậy, trong mắt chảy ra nước mắt, nhưng trên mặt lại là sự điên cuồng.

“Vẫn câu nói đó, anh sẽ hối hận khi không giết tôi.”

“Tôi sẽ không để anh và cô ta hạnh phúc, tôi không hạnh phúc, hai người cũng đừng hòng hạnh phúc!”

Kim Thúy Như gào khóc rít lên.

Vương Nhất không đếm xỉa nữa, đi thẳng ra khỏi nhà tổ của nhà họ Kim.

Ở cổng, ba người Lãnh Nhan đã chờ sẵn.

Ánh mắt của Vương Nhất lại dừng trên người Thiết Diện với vẻ mặt có hơi tái nhợt, đây rõ ràng là khí huyết không thuận.

“Sao vậy, xảy ra chuyện gì rồi?”

Lông mày của anh nhíu chặt, lên tiếng hỏi.

Sắc mặt của Lãnh Nhan rất khó coi, nét mặt hổ thẹn: “Thiếu chủ, xin lỗi, chúng tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ!”

“Lý Tinh Sở được người khác cứu đi rồi!”

“Cái gì?”

Nghe vậy Vương Nhất cũng đanh mắt lại, truy hỏi: “Bị ai cứu đi?”

Lãnh Nhan nói lại đầu đuôi sự việc một lượt, Vương Nhất nghe xong thì vẻ mặt cũng trở nên nghiêm trọng.

“Người đàn ông giống dơi sao?”
 
Chương 1324


CHƯƠNG 1324

“Phải.”

Thiết Diện gật đầu nói: “Tôi đang muốn kết liễu Lý Tinh Sở, người đó lại đột nhiên xuất hiện, đánh tôi bị thương.”

“Nhìn thấy tướng mạo của người đó không?”

Vương Nhất truy hỏi.

Ba người lắc đầu.

“Không nhìn thấy, người đó toàn thân mặc đồ đi đêm màu đen, trên mặt đeo mặt nạ màu đen, tốc độ rất nhanh.”

“Điều duy nhất có thể xác định, thực lực của người đó rất mạnh.”

Lãnh Nhan bổ sung: “Ít nhất hơn tôi.”

Nghe vậy thì mắt Vương Nhất cũng trở nên sâu thẳm, nhìn bầu trời sắp mưa đó, vẻ mặt ngưng trọng.

Đứng ngược dưới mái nhà giống như dơi, không cần nghi ngờ gì nữa, người này chính là “Dơi” mà anh luôn tìm kiếm.

Chỉ là điều anh không hiểu là tại sao lại cứu Lý Tinh Sở?

Dõi mắt nhìn Vương Nhất và Lý Khinh Hồng rời đi, Kim Thúy Như nhìn biệt thự nhà họ Kim đầy tang tóc, thi thể ngổn ngang, khóe miệng khẽ nở nụ cười.

“Phái người dọn dẹp đi.”

Nói xong câu này, Kim Thúy Như lại quay lại nhà tổ.

Kim Thành Phong thấy vậy cũng khẽ thở dài.

Sau đêm nay, cục diện của Thiên An nhất định sẽ xảy ra chấn động.

Ngay cả nhà họ Nhan cũng bị diệt, sau ngày hôm nay, Thiên An không có thế lực có thể đối kháng với Vương Nhất.

Sau khi lệnh người xử lý xong thi thể, Kim Thành Phong và Kim Thúy Như quay lại nhà tổ.

Anh ta lại phát hiện Kim Thúy Như ngây ngốc nhìn một cây mai trong sân.

“Chị họ, chị đang nhìn gì vậy?”

Do dự một lát, Kim Thành Phong vẫn lấy hết can đảm để hỏi.

Kim Thúy Như thu hồi ánh mắt, mỉm cười nói: “Chị đang đợi cây mai nở hoa.”

Kim Thành Phong sững người, sau đó lắc đầu.

“Bây giờ mới tháng mười, mai sao nở được?”

“Sẽ nở.”

Kim Thúy Như cũng không giải thích, chỉ khẽ nói.

Kim Thành Phong thấy vậy cũng không nói gì nữa, anh ta và cô ta cùng nhau nhìn cành cây trơ trọi.

“Chị phải đi rồi.”

Kim Thúy Như đứng dậy, nói.

“Đi đâu?”

Kim Thành Phong lập tức tim đập thình thịch, trong lòng có một loại dự cảm.

Kim Thúy Như nhìn ra đằng xa: “Yên Kinh.”

Kim Thành Phong lập tức ngồi phịch một tiếng ra đất.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom