Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1265


 

CHƯƠNG 1265

“Nhưng tôi rất mong chờ biểu cảm cô ta nhìn thấy tôi vào ngày mai!”

Trong mắt Thành Trâm vụt qua tia thù hận.



Một đêm xuân tiêu.

Sáng sớm hôm sau, Vương Nhất thấy Lý Khinh Hồng vẫn đang ngủ say, khóe miệng cũng nở nụ cười.

Trước đây, khi nhà họ Lý chưa công khai bí mật, anh luôn lo lắng sẽ mang tới sự tổn thương tâm lý nghiêm trọng cho Lý Khinh Hồng, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn là anh nghĩ nhiều rồi.

Nước lửa khó dung của ba mẹ hồi trẻ đã khiến Lý Khinh Hồng lúc bé đã thấy được sự nóng lạnh của tình người từ xem, Yên Kinh chỉ để lại tiếc nuối và đau khổ cho cô, lúc này thân phận bị lộ, đối với cô mà nói ngược lại là giải thoát.

Hôn một cái ở trên trán của Lý Khinh Hồng, Vương Nhất chuẩn bị đi làm bữa sáng.

Lý Khinh Hồng lại tỉnh lại vào lúc này, kéo lấy Vương Nhất.

“Ở bên em thêm một lúc nữa.”

Vương Nhất vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lý Khinh Hồng giống như con mèo con như này, lập tức có hơi sững người.

Lại nửa tiếng nữa trôi qua, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng lúc này mới cùng nhau ra ngoài.

“Dạo gần đây đều bận chuyện của ba, trễ nải chuyện của công ty, tối nay em có thể sẽ về muộn một chút.”

Trên bàn ăn, Lý Khinh Hồng bỗng nói.

Vương Nhất lại khẽ mỉm cười: “Em phải chú ý sức khỏe, chuyện của công ty có anh.”

Nhìn trông mọi thứ đều khôi phục bình thường.

Ăn sáng xong, Vương Nhất đưa Vương Tử Lam tới nhà trẻ trước, sau đó lại cùng với Lý Khinh Hồng đến tòa nhà Quốc Tế.

Tuy nhiên vừa đi vào công ty thì Tiêu Đào vội vàng đi tới.

“Lý tổng, Thành Trâm quay lại rồi!”

“Thành Trâm?”

Nghe thấy cái tên này, lông mày của Lý Khinh Hồng hơi nhíu lại, trong mắt Vương Nhất cũng xẹt qua tia sắc lạnh.

“Lý Khinh Hồng!”

Vừa dứt lời, giọng nói lạnh lùng cao vút của Thành Trâm đã truyền tới.

Tất cả mọi người nhìn qua, chỉ thấy Thành Trâm dẫn theo mấy quản lý cấp cao của tập đoàn Lệ Tinh, khí thế hùng hùng đi tới.

Trên mặt mang theo sự lạnh lùng.

“Thành Trâm, sự việc đã đến nước này, cô còn đến làm gì?”

Mặt mày Lý Khinh Hồng lạnh tanh, cô đã đuổi Thành Trâm ra khỏi tập đoàn Lệ Tinh, không ngờ cô ta lại quay lại rồi.

Chuyến đi Giang Thành lần trước, để lại ấn tượng rất sâu cho Lý Khinh Hồng, nếu không có Vương Nhất thì cô đã bị Thành Trâm hãm hại rồi.

“Làm cái gì ư? Đương nhiên là đến thu mua tập đoàn Lệ Tinh các người!”

Thành Trâm cười lạnh đi tới.
 
Chương 1266


CHƯƠNG 1266

Giọng nói của Thành Trâm vang vọng khắp nơi, quản lý cấp cao của cả tập đoàn Lệ Tinh đều thay đổi sắc mặt.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều dừng ở trên mặt Thành Trâm, vẻ mặt không thân thiện.

Ánh mắt của một số người càng như nhìn kẻ ngốc.

Trước khi chưa lấy được dự án xây dựng đô thị, tập đoàn Lệ Tinh đã là xí nghiệp mới nổi của Thiên An, bây giờ đã lấy được dự án xây dựng đô thị thì càng như cá gặp nước, đừng nói ở Thiên An, dù ở cả tỉnh thành, cũng có tiếng tăm lẫy lừng.

Giá trị của tập đoàn Lệ Tinh hiện nay vào khoảng 15000 tỷ.

Thành Trâm lại mơ tưởng muốn thu mua Lệ Tinh, thật sự là mơ mộng hão huyền!

Tiêu Đào hoàn hồn lại trước tiên, cười lạnh một tiếng, nhìn Thành Trâm nói đầy khinh bỉ: “Nói phét không biết ngượng mồm, cô lấy cái gì thu mua tập đoàn Lệ Tinh?”

“Thật không biết cô ta nghĩ gì, dù bán cô ta đi cũng không mua nổi tập đoàn Lệ Tinh.”

“Con chó nhà có tang bị đuổi đi, cũng dám quay lại?”

“Đuổi cô ta ra ngoài, ảnh hưởng tới hình tượng của tập đoàn!”

Những quản lý cấp cao của tập đoàn Lệ Tinh cũng lũ lượt buông lời khinh thường.

Theo bọn họ thấy, Thành Trâm muốn thu mua tập đoàn Lệ Tinh thật sự là nực cười.

Phương Huệ lại mang vẻ lo lắng, nhỏ giọng nói với Vương Nhất và Lý Khinh Hồng: “Lý tổng, Vương tổng, nếu Thành Trâm đã dám ngông cuồng tới Lệ Tinh chúng ta khiêu khích như thế, đằng sau nhất định có người đang ủng hộ cô ta!”

Tuy mặt mày Vương Nhất và Lý Khinh Hồng lạnh lùng, nhưng cũng trịnh trọng gật đầu.

Đối mặt với sự mỉa mai của những quản lý cấp cao của Lệ Tinh, Thành Trâm không hề tức giận, ngược lại liếc nhìn bọn họ bằng ánh mắt đáng thương, nói với Lý Khinh Hồng: “Lý tổng, thủ hạ của cô đều ngu ngốc vậy sao? Không nhìn xem người đứng sau tôi là ai?”

Lời này vừa dứt, ánh mắt của tất cả mọi người đều di chuyển ra đằng sau Thành Trâm.

Chỉ thấy những quản lý cấp cao của tập đoàn Kim Thị mặt mày lạnh lùng đứng đó.

Bỗng chốc, mấy quản lý cấp cao mỉa mai hống hách vừa rồi không dám nói gì nữa, sắc mặt trở nên rất khó coi.

Bọn họ cũng nhận ra rồi, đó là quản lý cấp cao của tập đoàn Kim Thị, cũng tức là Thành Trâm đại diện cho Kim Thị tới đây.

“Sao lại như vậy, cô ta sao lại nhận chức ở tập đoàn Kim Thị? Đó là sản nghiệp của nhà họ Kim!”

“Bây giờ nhà họ Kim do Kim Thúy Như quản lý, trước đó không phải còn hợp tác thành công với chúng ta hay sao? Lẽ nào bọn họ muốn nuốt lời?”

Tập đoàn Kim Thị vốn do một mình Kim Thúy Như dẫn dắt đi tới huy hoàng, còn vì người phụ nữ truyền kỳ đó mà dính một lớp màu sắc thần bí, nói là xí nghiệp đứng đầu ở Thiên An cũng không quá.

Các quản lý cấp cao của tập đoàn Lệ Tinh hoảng rồi, ngay cả Tiêu Đào cũng cảm thấy một chút áp lực, không nhịn được mà nhìn sang Lý Khinh Hồng.

Cô mới là nòng cốt của Lệ Tinh.
 
Chương 1267


CHƯƠNG 1267

Lúc này, Lý Khinh Hồng luôn trầm mặc cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện.

“Thành Trâm, lần này cô trở về, là đại diện cho tập đoàn Kim Thị sao?”

“Không sai!”

Thành Trâm rất tự tin, vẻ mặt kiêu ngạo: “Nể tình trước kia cùng làm việc chung, tôi khuyên cô đồng ý đi, như vậy cô còn có tiền có thể kiếm, nếu không đợi khi chủ tịch Kim đánh sập nguồn kinh tế của các người, mọi chuyện đều muộn rồi.”

Lời này vừa dứt, người bình thường đều đồng loạt biến sắc.

Tập đoàn Kim Thị muốn ra tay với Lệ Tinh ư?

Lý Khinh Hồng mặt mày lạnh lùng: “Đây là ý của cô, hay là ý của Kim Thúy Như?”

“Hỗn láo!”

Thành Trâm quát to một tiếng: “Tên của chủ tịch Kim là cái tên cô có thể gọi thẳng ư?”

Lý Khinh Hồng không thèm đếm xỉa tới sự hống hách của cô ta, chỉ hờ hững nói: “Nếu đã là ý của Kim Thúy Như, vậy thì bảo cô ta đích thân tới nói chuyện với tôi, chỉ dựa vào cô, không xứng.”

“Cô nói cái gì?”

Thành Trâm lập tức có hơi tức điên.

Cô ta quay lại Lệ Tinh, vốn là để báo thù, kết quả không thành công, ngược lại bị Lý Khinh Hồng mỉa mai, thật sự mất mặt.

Có điều cô ta không mất đi lý trí, ngược lại càng cười mỉa.

“Chủ tịch Kim nói rồi, nể tình cô và cô ấy là bạn học cũ, hơn nữa hai bên cùng nhau xếp tác dự án xây dựng đô thị, sẽ cho cô một cái giá hợp lý.”

Nghe vậy, Vương Nhất lúc này mới hiểu ý của Kim Thúy Như, cô ta bất mãn địa vị ở dự án xây dựng đô thị bị tập đoàn Lệ Tinh lãnh đạo.

Từ trước đến nay, đều là cô ta sai khiến người khác, còn chưa từng bị ai sai khiến.

Nhưng ở dự án xây dựng đô thị, bởi vì Vương Nhất là chủ nhân tòa nhà thì càng nghiêng về phía tập đoàn Lệ Tinh.

Tập đoàn Lệ Tinh cầm đầu, Kim Thị chỉ là đi theo uống canh.

Nói xong thì cô ta bộp một tiếng, đập một bản hợp đồng ở trước mặt Lý Khinh Hồng.

“Đây là hợp đồng của chủ tịch Kim, bên trong đã ghi rõ giá cả, nếu cô xem cảm thấy không có vấn đề gì thì ký tên ở bên trên, tập đoàn Lệ Tinh sẽ chính thức biến thành công ty con của Kim Thị!”

“Lý tổng!”

“Đừng nghe cô ta!”

“Mau đuổi cô ta ra ngoài!”

Thấy mấy quản lý cấp cao mặt mày tức giận, Thành Trâm nở nụ cười khinh thường.

“Sau khi nhận chức ở Kim Thị thì tôi mới phát hiện, Lệ Tinh trước kia quá yếu, ở trước mặt Kim Thị lớn mạnh, các người căn bản không có quyền từ chối!”

“Cô im miệng!”

Phương Huệ quát to một tiếng, mặt mày phẫn nộ: “Lệ Tinh dù sao cũng là nơi cô từng làm việc, sao có thể nói như thế?”

“Phương tổng.”
 
Chương 1268


CHƯƠNG 1268

Lý Khinh Hồng luôn không lên tiếng bỗng nói một tiếng, Phương Huệ chỉ có thể ngậm ngùi đứng ở đằng sau.

Lý Khinh Hồng nhận lấy hợp đồng, liếc nhìn bản hợp đồng, sau đó gập lại.

“90.000 tỷ, đây là cái giá mà Kim Thị đưa ra?”

Cô lạnh lùng hỏi ngược lại.

Vù!

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người của tập đoàn Lệ Tinh đều thay đổi sắc mặt, ngay cả Tiêu Đào và Phương Huệ đều có vẻ mặt khó tin.

90.000 tỷ, đây là cái giá cao hơn gấp 6 lần giá thị trường.

Nếu là công ty bình thường, dùng cái giá cao gấp 6 lần để thu mua, nhất định sẽ không từ chối.

“Không sai!”

Nhìn vẻ mặt của Lý Khinh Hồng, Thành Trâm có loại tâm lý báo thù, càng cười mỉa: “Đừng nói 90.000 tỷ, chỉ cần tôi chịu bán, 150.000 tỷ cũng được!”

Câu nói này càng khiến trái tim của tất cả mọi người chấn động.

90.000 tỷ, đã là một con số trên trời, nhưng Thành Trâm lại nói, không đủ thì có thể tăng giá.

Kim Thị thật là giàu.

“Kim Thị của các người thật sự có thể lấy ra nhiều tiền vậy ư?”

Vào lúc này, ở hiện trường truyền ra một giọng nói lạnh lùng.

Bỗng chốc tất cả mọi người di chuyển ánh mắt sang Vương Nhất luôn không nói gì.

Chỉ thấy anh tùy ý ngồi ở trên ghế, ánh mắt trào phúng nhìn Thành Trâm.

Thành Trâm lập tức hoảng trong lòng, nhưng nghĩ tới người sau lưng cô ta thì lập tức tự tin không ít, chợt cười lạnh lùng.

“Đương nhiên lấy ra được, sự lớn mạnh của Kim Thị vượt ngoài tưởng tượng của anh!”

Lời của Thành Trâm cũng khiến Vương Nhất mỉm cười.

Anh thuận tay đẩy bản hợp đồng trên bàn qua.

“Dựa theo những gì cô nói, 150.000 tỷ chỉ cần cô có thể lấy ra được, tập đoàn Lệ Tinh là của Kim Thị.”

Ầm!

Lời này vừa dứt, tất cả nhân viên của tập đoàn Lệ Tinh thay đổi sắc mặt, ngay cả Lý Khinh Hồng cũng có hơi khẩn trương.

Đang muốn mở miệng thì lại thấy Vương Nhất cười hờ hững: “Yên tâm, anh sẽ không giao tâm huyết của em cho người khác.”

Lý Khinh Hồng lúc này mới yên tâm.

Cô đã quyết tâm coi tập đoàn Lệ Tinh thành của hồi môn tặng cho Vương Nhất, tuy vẫn chưa nghỉ hưu, nhưng đã trao quyền cho Vương Nhất rồi.

Anh có quyền quyết định mọi thứ của tập đoàn.

“Được, câu này là anh nói đấy!”
 
Chương 1269


CHƯƠNG 1269

Trong lòng Thành Trâm có hơi tiếc, vốn cô ta chắc chắn với tính cách của Lý Khinh Hồng, nhất định sẽ không bán, không ngờ Vương Nhất lại đồng ý.

Sau đó, cô ta gọi điện cho bộ phận tài vụ của Kim Thị.

“Đã thu mua thành công, tên chồng phế vật đó của Lý Khinh Hồng nói, chỉ cần trả 150.000 tỷ thì Lệ Tinh là của chúng ta…”

Thành Trâm vốn có vẻ mặt tranh công, nhưng sau đó sắc mặt của cô ta đã thay đổi.

“Cái gì? Không có tiền?!”

Cô ta không nhịn được mà sửng sốt thốt lên, hai mắt trợn trừng.

Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều nghe rất rõ, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Trước đây, Thành Trâm cũng gần như sắp thổi bay Kim thị, nhưng hiện tại đến giai đoạn thu mua thì lại xuất hiện câu “không có tiền”, có cảm giác như đầu voi đuôi chuột vậy.

Sắc mặt Thành Trâm cực kỳ khó coi, không nhịn được hỏi: “Chẳng phải lúc trước anh nói bao nhiêu tiền cũng có thể trả sao?”

“Cô con mẹ nó là đầu heo à?”

Trong điện thoại truyền tới giọng nói giận dữ của giám đốc tài chính Kim thị: “Trên hợp đồng ghi rất rõ ràng là 90 nghìn tỷ, cô lại nâng giá cho tôi là 150 nghìn tỷ, sao cô không đi cướp ngân hàng luôn đi?”

Mắng chửi Thành Trâm một câu nhưng giám đốc tài chính vẫn cảm thấy chưa hả giận, tiếp tục chửi bới ầm lên.

“Đây là năng lực đàm phán của cô, trước đây còn từng làm phó giám đốc? Tôi nghĩ tùy tiện chọn một giám đốc bộ phận nào cũng giỏi hơn cô đấy!”

“Việc thu mua lần này nhất định phải nắm chắc phần thắng, nếu như cô phá hỏng nó, bị cô chủ biết được thì xem cô giải thích thế nào đây!”

Tút tút tút…

Sau khi mắng xong, căn bản không cho Thành Trâm cơ hội giải thích, đối phương lập tức cúp máy.

Thành Trâm ngẩn người ngay tại chỗ.

Mặc dù trên hợp đồng viết là 90 nghìn tỷ, nhưng dựa theo thông lệ đàm phán thì đây chỉ là giá thu mua ban đầu, thường xuyên có những ông chủ cảm thấy không hài lòng và tiếp tục đẩy giá lên cao.

Thành Trâm chỉ làm những việc mà lẽ ra bình thường phải làm thôi, nhưng cô ta không ngờ tới 90 nghìn tỷ thật ra là tất cả số tiền mà Kim thị có thể bỏ ra.

Nhìn cảnh tượng dở khóc dở này, Lý Khinh Hồng cũng không nhịn được nhìn về phía Vương Nhất, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Khóe miệng Vương Nhất hơi nhếch lên, nhìn Thành Trâm với vẻ trêu tức.

Tại sao anh dám dùng tập đoàn Lệ tinh của Lý Khinh Hồng làm tiền đặt cược à?

Đó là vì anh đã sớm chắc chắn Kim thị sẽ không thể chi ra số tiền 150 nghìn tỷ được.

Vào sáng sớm Vương Nhất trở về Thiên An, anh đã nhờ La Chí Viễn thăm dò về vốn liếng lưu động của tập đoàn Kim thị.

Báo cáo kết quả là: Quanh quẩn tầm 30 nghìn tỷ.

Con số này vốn đã được xem là một công ty giàu có ở Thiên An. Sau khi Kim Thúy Như lên chức, miễn cưỡng lắm cũng chỉ có thể quanh quẩn trong khoảng 36 nghìn tỷ đến 39 nghìn tỷ thôi.
 
Chương 1270


CHƯƠNG 1270

Để thu mua được Lệ Tinh, Kim thị đã trực tiếp đưa ra mức giá 90 nghìn tỷ, quả thực tràn đầy thành ý… Điều này cho thấy ngoài trừ tài chính bên ngoài của bản thân Kim thị thì còn có thế lực ngoại bang đứng sau hỗ trợ bọn họ.

Nhưng thế lực này là ai, Vương Nhất cũng không biết, nhưng anh có thể nhận ra Kim thị thật sự rất có thành ý.

Đáng tiếc lại bị một người phụ nữ ngu ngốc như Thành Trâm làm cho rối tung cả lên.

Có thể đưa ra 90 nghìn tỷ đã là giới hạn rồi, nhưng Thành Trâm lại tự quyết định, trực tiếp nâng giá lên đến 150 nghìn tỷ.

Điều này trực tiếp chặt đứt đường lui của Kim thị.

“Thế nào, Kim thị của các người xảy ra vấn đề gì à?”

Vương Nhất nhìn Thành Trâm với vẻ mặt trêu tức, bật cười thành tiếng hỏi.

Sắc mặt của Thành Trâm vô cùng khó coi, mặc dù không cứu được thể diện nhưng cô ta vẫn hạ quyết tâm nói: “Tôi đổi ý rồi, chỉ 90 nghìn tỷ thôi!”

“Lạ thật, chẳng phải vừa rồi còn nói 150 nghìn tỷ cũng được mà, sao lại đột ngột thay đổi thành 90 nghìn tỷ vậy?”

Vương Nhất cố tình bày ra dáng vẻ khó hiểu, hỏi ngược lại: “Thành tổng, đây không phải là trò đùa trẻ con, Lệ Tinh của chúng tôi đã lấy ra thành ý thì Kim thị của các người cũng không thể nói không giữ lời được.”

“Cho các người 90 nghìn tỷ là đã quá nhiều rồi, đừng không biết điều như thế!”

Thành Trâm trừng mắt, sau đó nhìn về phía Lý Khinh Hồng: “Lệ Tinh của các người hiện tại chỉ đáng giá 150 tỷ, cho dù sau này phát triểu tốt cũng không bao giờ đạt đến mức 90 nghìn tỷ. Các người đã kiếm được mối lớn rồi!”

Lý Khinh Hồng mỉm cười lạnh lùng, đột nhiên cũng không trở nên nóng vội nữa: “Thành Trâm, điều quan trọng nhất trong làm ăn chính là chữ tín, lúc thì cô bảo 150 nghìn tỷ, lúc thì lại nói 90 nghìn tỷ, cô đang đi chợ mua đồ ăn sao? Bảo tôi làm sao có thể tin tưởng cô được đây?”

“Lý Khinh Hồng, cô đừng không biết thức thời!”

Lý Khinh Hồng cao cao tại thượng, mỉm cười đầy châm chọc khiến cho Thành Trâm cảm thấy đau lòng, lập tức trở nên giận dữ: “Ở trước mặt Kim thị, các người chỉ có thể thỏa hiệp, nếu không đợi đến khi Kim thị tấn công trên diện rộng thì Lệ Tinh của các người chỉ còn một con đường phá sản thôi!”

Đứng trước lời uy hiếp của Thành Trâm, Lý Khinh Hồng cũng không để trong lòng.

“Trở về nói cho Kim Thúy Như biết, nếu như cô ta muốn chiến đấu trên thương trường thì tôi sẵn sàng chiến đấu cùng cô ta!”

“Về phần cô…”

Ánh mắt của Lý Khinh Hồng trở nên lạnh lùng: “Cút ra khỏi Lệ Tinh ngay cho tôi!”

Mặc dù giọng nói của Lý Khinh Hồng không nặng, nhưng khí thế lại rất mạnh mẽ, Thành Trâm hoàn toàn không phải là đối thủ.

Trong lúc nhất thời, cả người cô ta run lên, ánh mắt có chút hoảng sợ nhìn Lý Khinh Hồng: “Cô, cô dám bảo tôi cút đi?”

“Thế nào, còn muốn tôi đích thân tiễn cô ra ngoài sao?”

Lý Khinh Hồng quay đầu nói với Tiêu Đào: “Thông báo cho bộ phận bảo an ném cô ta ra ngoài cho tôi. Nếu như dám phản kháng thì cứ đưa đến cục công an với tội danh vô cớ gây sự!”
 
Chương 1271


CHƯƠNG 1271

Vừa dứt lời, một nhóm đàn ông mặc đồng phục đã vây quanh cô ta.

Lúc này, Thành Trâm mới biết Lý Khinh Hồng không phải đang nói đùa với mình mà thật sự định ném cô ta ra ngoài.

Trong tức khắc, gương mặt cô ta biến dạng một cách kinh khủng.

“Được, Lý Khinh Hồng, cô giỏi lắm!”

“Nếu cô vô tình thì cũng đừng trách tôi không khách khí với cô. Chúng ta giải quyết thù mới nợ cũ cùng một lượt đi!”

Ánh mắt cô ta nhìn Lý Khinh Hồng đầy oán giận: “Bây giờ, tôi là người đại diện pháp luật của tập đoàn Kim thị, với tầm ảnh hưởng của tập đoàn Kim thị, tôi có thể lập tức khiến tất cả các công ty hợp tác với tập đoàn Lệ Tinh vĩnh viễn ngừng hợp tác, cô có tin không?”

Đôi mắt xinh đẹp của Lý Khinh Hồng trở lên lạnh lùng, vừa định nói gì đó thì một bóng người đã đứng lên, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Thành Trâm.

“Cô cho rằng tất cả các công ty hợp tác với Lệ Tinh sẽ vì danh tiếng của Kim thị mà từ bỏ hợp tác với Lệ Tinh sao?”

Vương Nhất bình tĩnh hỏi, không nhận ra vui mừng hay tức giận trong câu nói.

Mặc dù Thành Trâm sợ hãi ánh mắt của Vương Nhất nhưng cô ta vẫn cố chấp nói: “Chẳng lẽ không đúng sao? Cứ thử nhìn tất cả các công ty ở Thiên An đi, tập đoàn Kim thị nhận thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất, đúng chứ?”

“Vậy cô cứ thử xem.”

Sau đó, Vương Nhất nhìn về phía Tiêu Đào: “Gọi điện thoại cho tất cả công ty hợp tác cùng Lệ Tinh, bảo chủ tịch của bọn họ tập hợp đến đây.”

“Vâng.”

Tiêu Đào đáp lại rồi bắt đầu gọi điện thoại.

Sau đó, cô ta nói với Vương Nhất: “Vương tổng, tôi đã thông báo cho tất cả hợp tác công ty. Mười phút sau, chủ tịch của bọn họ sẽ đến gặp mặt ạ.”

Vương Nhất gật đầu, sau đó nhìn về phía Thành Trâm, thản nhiên mỉm cười: “Tôi đã mời tất cả chủ tịch đến đây, xem cô có thể thuyết phục bọn họ cắt đứt hợp tác với Lệ Tinh hay không?”

Thành Trâm cảm thấy choáng váng, dáng vẻ tự tin của Vương Nhất khiến cô ta đột nhiên rất căng thẳng.

Nhưng sau đó, cô ta trở nên hung dữ hơn.

“Ai sợ ai, anh thật sự cho rằng mối quan hệ hợp tác của các người vững chắc lắm sao?”

Mười phút sau.

Tất cả các chủ tịch của các công ty hợp tác với Lệ Tinh đều đồng loạt chạy đến đây cùng lúc.

“Ngài Vương, cô Lý.”

Tôn Chính Vũ – người đứng đầu của nhà họ Tôn, Vương Thanh Hòa của giải trí Nhất Hòa, Lương Nhật Tân của tập đoàn Lương thị, cùng với các ông chủ của mười công ty hàng đầu đều kính cẩn chào hỏi Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

Lý Thiên Dương, chủ tịch tập đoàn Ẩn Long vẫn đang nằm viện, cho nên do phó chủ tịch Chu Bá đến thay thế.

Thành Trâm lập tức bước đến trước mặt bọn họ, cô ta giận dữ hét lớn: “Tôi là người đại diện pháp lý cho tập đoàn Kim thị, Thành Trâm. Tập đoàn Lệ Tinh mà công ty của các người đang hợp tác đã chọc giận tập đoàn Kim thị, bây giờ tôi ra lệnh cho các người phải cắt đứt hoàn toàn mọi quan hệ với tập đoàn Lệ Tinh!”
 
Chương 1272


CHƯƠNG 1272

Ngay khi lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Thấy bọn họ không nói lời nào, Thành Trâm tiếp tục nói: “Chỉ cần các người cắt đứt hợp tác với tập đoàn Lệ Tinh thì sau này, các người sẽ là đối tượng hợp tác với tập đoàn Kim thị. Có sự nâng đỡ của Kim thị, công ty của mọi người phát triển sẽ nhanh hơn!”

Bốp!

Tuy nhiên, khi vừa dứt lời, Thành Trâm đã bị tát một cái rất mạnh vào mặt.

Người đứng đầu của nhà họ Tôn, Tôn Chính Vũ đã tát vào mặt Thành Trâm, thậm chí còn mắng lớn: “Người phụ nữ thô lỗ này từ đâu đến vậy, còn dám nói những lời bậy bạ ở đây?”

Cái tát rất rõ ràng, Thành Trâm gần như sững sờ vì cái tát kia, toàn thân trở nên choáng váng.

Lắc lắc đầu, cô ta mới hồi phục tinh thần lại.

Trong lúc nhất thời, khuôn mặt lộ ra vẻ không tin nổi: “Ông, ông dám đánh tôi?”

Bốp!

Tôn Chính Vũ lại tát một cái vào mặt Thành Trâm: “Đánh cô thì thế nào, cô là gì, sao dám xúc phạm ngài Vương và cô Lý? Đúng là không biết sống chết!”

Thành Trâm lấy tay che mặt, ánh mắt cuối cùng cũng trở nên hoảng sợ.

Bởi vì cô ta đột nhiên phát hiện ra không chỉ có Tôn Chính Vũ, mà còn có Vương Thanh Hòa, Lương Nhật Tân cùng chủ tịch của các công ty, vẻ mặt của tất cả đều lạnh lùng, giống như đang nhìn cô ta như nhìn một kẻ ngốc vậy.

Ngoài việc bị sốc, Thành Trâm còn cảm thấy vô cùng hoảng sợ.

“Các người, chẳng lẽ các người không sợ tập đoàn Kim thị trả thù sao?”

Vẻ mặt Lương Nhật Tân tràn đầy khinh thường: “Dám lấy tập đoàn Kim thị đàn áp chúng tôi, tôi thấy cô cũng chán sống rồi!”

“Cho dù Kim Tuân đích thân đến đây thì ông ta cũng không dám nói những câu như vậy với tôi. Vậy mà một người đại diện pháp lý nhỏ nhoi cũng dám uy hiếp tôi à?”

Bên cạnh nhà họ Kim, nhà họ Lương cũng được liệt vào trong tứ đại gia tộc ở Thiên An, cho nên không chút sợ hãi nào, hiện tại nương nhờ vào Vương Nhất nên càng không sợ gì cả.

“Cô Thành, nếu như cô đến đây để nói chuyện hợp tác thì chúng tôi rất hoan nghênh, nhưng nếu như cô ở đây để tìm cảm giác tồn tại thì thật xin lỗi, mời cô rời đi.”

Vương Thanh Hòa lạnh lùng mở miệng.

Cô ta không nóng nảy như Tôn Chính Vũ, nhưng lại trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

Mặc dù mười công ty lớn do công ty khoa học kỹ thuật Đỉnh Dật đứng đầu không có trực tiếp qua lại với Vương Nhất, nhưng bọn họ cũng đã nghe qua không ít tin đồn.

Hồ Hoàng Việt, người giàu nhất Thiên An đã trở về Giang Thành, bây giờ người giàu có nhất Thiên An đã trở thành Tăng Quốc Vinh. Mười người bọn họ cũng đều dựa vào hơi thở của Tăng Quốc Vinh để sống qua ngày, nhưng bọn họ nghe nói Tăng Quốc Vinh lại giữ thái độ rất khiêm nhường đối với Vương Nhất.

Sự thay đổi này khiến bọn họ cuối cùng cũng hiểu được, hóa ra những người trẻ mà bọn họ không xem trọng lại có thân phận đáng sợ đến vậy.

Lời nói của Chu Bá càng khiến toàn thân Thành Trâm run sợ.

“Ngài Vương, xử trí người phụ nữ này thế nào?”

 
 
Chương 1273


CHƯƠNG 1273

“Điên rồi, điên rồi, đúng là điên hết rồi…”

Hai mắt Thành Trâm trở nên đờ đẫn, diễn biến của sự việc hoàn toàn khác với những gì cô ta suy nghĩ.

Cô ta nghĩ chắc hẳn những công ty này sẽ phải khóc lóc cầu xin Kim thị giúp đỡ bọn họ phát triển?

Tại sao lại hoàn toàn trái ngược vậy chứ?

“Các người có biết chủ tịch của tập đoàn Kim thị là ai không? Chính là Kim Thúy Như của nhà họ Kim đấy!”

“Các người có biết chủ tịch Kim thân thiết với ai không?”

“Các người có biết các người không chỉ đắc tội với Kim thị mà còn đắc tội với người sau lưng chủ tịch Kim không!”

Thành Trâm liếc nhìn tất cả mọi người, lớn tiếng nói.

Đôi mắt Vương Nhất hơi nheo lại, có một tia lạnh lùng xẹt ngang qua.

Trước đây anh đã từng nghi ngờ sau lưng Kim Thúy Như còn có thế lực ngoại bang, nhưng không ngờ đó lại là sự thật.

Anh vẫy tay ra hiệu, tất cả các chủ tịch lập tức đồng loạt lui về phía sau.

Hành động này càng khiến Thành Trâm trợn mắt há hốc mồm.

Những người này dường như rất nghe lời Vương Nhất.

“Nói cho tôi biết người đứng sau Kim Thúy Như, tôi sẽ để cô an toàn rời khỏi đây.”

Vương Nhất lạnh lùng nhìn Thành Trâm, giọng nói cũng trở nên lãnh đạm.

Cả người Thành Trâm run lên, theo bản năng che miệng lại, cô ta cũng biết mình đã lỡ miệng.

Cô ta không còn dáng vẻ kiêu ngạo như trước nữa, chỉ mỉm cười chột dạ, muốn thừa dịp mọi người không chú ý để thoát khỏi tập đoàn Lệ Tinh.

Nhưng cô ta còn chưa kịp bước ra khỏi cửa thì đã bị Phương Huệ ngăn lại: “Cô muốn đi đâu?”

Đầu hàng kẻ địch cũng không sao, nhưng giúp đỡ kẻ địch chèn ép chủ nhân cũ, hành động của Thành Trâm có thể nói đã khiến toàn bộ nhân viên của Lệ Tinh vô cùng phẫn nộ.

Thành Trâm cắn chặt răng đáp: “Tôi không biết gì cả.”

Nghe vậy, Vương Nhất cũng mỉm cười lạnh lùng: “Nếu đã như vậy thì cô ta sẽ giao cho các người xử trí.”

“Vâng, ngài Vương!”

Trên mặt Tôn Chính Vũ mang theo sự lạnh lùng, sau đó nói với đám người Lương Nhật Tân: “Những loại chuyện cỏn con này không cần làm phiền cậu hai nhà họ Lương, cứ giao cho nhà họ Tôn chúng tôi là được.”

Nhưng sắc mặt của Lương Nhật Tân lại thay đổi rõ rệt, anh ta nghiêm mặt nói: “Người phụ nữ này đã xúc phạm đến ngài Vương và cô Lý, đương nhiên phải trừng trị nghiêm khắc. Nhà họ Lương của tôi giỏi nhất trong chuyện này.”

“Đừng cãi cọ nhau nữa, cứ giao cho công ty khoa học kỹ thuật Đỉnh Dật của tôi đi!”

Mười công ty hàng đầu, Vương tổng của khoa học kỹ thuật Đỉnh Đật vung tay, chuẩn bị ôm đồm mọi việc vào người.

“Nói bậy nói bạ, phải do chúng ta làm mới đúng!

Những chủ tịch của các tập đoàn khác rối rít lên tiếng, tỏ vẻ không hài lòng.

Ngay lập tức, một cuộc chiến nổ ra.

Thành Trâm sửng sốt, những người này đang tranh giành xem ai là người sẽ xử trí mình sao?!
 
Chương 1274


CHƯƠNG 1274

Phịch!

Vào lúc này, cô ta sợ hãi đến mức hai chân mềm nhũn, quỳ rạp trên mặt đất.

“Các người thả tôi ra đi, tôi chỉ là người truyền lời thôi.”

Tôn Chính Vũ bật cười chế nhạo: “Lúc trước còn mạnh miệng nói bản thân là người đại diện pháp lý, vậy mà bây giờ lại trở thành người truyền tin thôi sao?”

“Đưa cô ta cho tôi đi!”

Nói xong, một đám người tiến đến ép buộc Thành Trâm phải ở lại.

Lần này, Lý Khinh Hồng không còn mềm lòng nữa, cô ta biết mình không thể đối xử nhân từ với những người như vậy.

“Dừng tay!”

Đột nhiên có một giọng nói lạnh lùng truyền đến.

Trong khoảnh khắc ấy, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi.

Bọn họ đều nghe ra chủ nhân của giọng nói đó, nhưng không ai lên tiếng, có thể thấy nó mang đến bao nhiêu áp lực lớn.

Chỉ thấy ở cuối cầu thang, hai bóng người một nam một nữ đang chậm rãi đi đến.

Mặc dù người phụ nữ đang mặc trang phục công sở nhưng khó có thể che giấu được khí chất cổ điển và tao nhã của cô ta.

Người đàn ông có thân hình cao lớn, bả vai dày, ngay cả khi mặc một bộ vest cũng tạo cho người ta cảm giác sắc sảo.

Khi hai người đứng chung một chỗ dường như có cảm giác như người đẹp và quái thú đang đứng cạnh nhau.

“Chủ tịch Kim, xin hãy cứu tôi!”

Nhìn thấy một nam một nữ đến gần, Thành Trâm lập tức kêu lớn lên như thể đã nhìn thấy cứu tinh.

“Kim Thúy Như!”

Ánh mắt của Vương Nhất và Lý Khinh Hồng lúc này trở nên ngưng trọng.

Cùng với sự xuất hiện của Kim Thúy Như và chàng trai trẻ kia thì cục diện đã trở nên kỳ lạ một lần nữa.

Vương Nhất nheo mắt lại, đánh giá Kim Thúy Như đang ăn mặc rất chuyên nghiệp, nói: “Rốt cuộc cô cũng xuất hiện.”

Vẻ mặt Kim Thúy Như lạnh lùng: “Nếu đàm phán không thành công thì cứ mặc kệ để cô ta rời đi thôi, tại sao phải động thủ?”

Thành Trâm bật khóc nức nở, vừa rồi, cô ta suýt chút nữa đã tiểu ra quần vì sợ hãi.

“Chủ tịch Kim, cô nhất định phải báo thù giúp tôi, bọn họ khinh người quá đáng…”

“Cô câm miệng cho tôi!”

Thành Trâm còn chưa nói hết câu thì Kim Thúy Như đã đột nhiên hét lớn.

Giọng nói lạnh như băng còn mang theo sự hàn khí, trực tiếp thẩm thấu vào toàn bộ cơ thể của Thành Trâm, cô ta lập tức câm miệng.

 
 
Chương 1275


CHƯƠNG 1275

“Đồ phế vật được việc thì ít mà hỏng việc thì nhiều, không có tư cách cầu xin tha thứ!”

“Họa từ miệng mà ra lại càng không thể tha thứ, có cái lưỡi dùng để làm gì hả?”

Cô ta lạnh lùng nhìn Thành Trâm rồi quát lớn: “Người đâu, vả miệng một trăm cái!”

Phịch!

Thành Trâm bất ngờ rơi vào một động băng, cả người quỳ gối trước mặt Kim Thúy Như.

“Chủ tịch Kim, tôi biết tôi đã nói sai, cầu xin cô tha cho tôi một mạng đi.”

Nhưng Kim Thúy Như có tâm địa sắt đá, sắc mặt không chút thay đổi.

“Chủ tịch Kim…”

“Chủ tịch Kim…”

“Kim Thúy Như!”

Rất nhanh, Thành Trâm bị người của Kim Thúy Như kéo đi, tiếng hét ngày càng trở nên bén nhọn và thê lương hơn.

Bốp bốp…

Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến những tràng pháo tay dày đặc.

Ước chừng kéo dài khoảng năm phút, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều trợn to hai mắt, trong mắt họ hiện lên một tia khó hiểu.

Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân và những người khác thậm chí còn rét lạnh khắp người, vô thức lùi về phía sau một bước.

Ý định ban đầu của bọn họ chỉ là muốn dạy dỗ cho Thành Trâm một bài học, cũng không muốn làm gì cô ta, nhưng Kim Thúy Như thì hay rồi, vừa đến đã tát vào miệng cô ta cả trăm cái.

Thủ đoạn tàn nhẫn thế sao?

Lòng dạ ác độc đến mức nào?

Lý Khinh Hồng không nhìn nổi nữa, sắc mặt trở nên u ám: “Kim Thúy Như, cô đối xử với cấp dưới của mình như thế này à?”

Kim Thúy Như thản nhiên đáp trả: “Thật kỳ lạ, cô ta là kẻ phản bội ở nơi này, giúp tôi làm việc nhưng lại nói những lời không nên nói. Tôi giúp cô dạy dỗ cô ta, cô phải nên cảm ơn tôi mới đúng chứ?”

“Nhưng cô cũng không nên đánh mạnh như vậy?”

Lý Khinh Hồng tức giận nói: “Cô có tư cách gì làm như thế?”

“Tư cách?”

Kim Thúy Như mỉm cười lãnh đạm: “Dựa vào việc tôi có thể nắm giữ sinh mạng của bọn họ trong tay!”

Bộp bộp!

Sau lưng vang lên những tiếng vỗ tay.

Người đàn ông kia khẽ mỉm cười: “Không hổ là vợ sắp cưới của tôi, không hổ là người phụ nữ mà Vương tộc Yên Đô đã nhìn trúng, quả nhiên rất bất phàm.”

Ngay khi những lời này vừa nói ra, sắc mặt của Vương Nhất và Lý Khinh Hồng lập tức thay đổi rõ rệt.

Anh ta là người của vương tộc Yên Đô?

Kim Thúy Như cũng bị vương tộc nhìn trúng sao?

Còn chưa kịp khiếp sợ, chỉ thấy ánh mắt thoáng nhìn qua của người đàn ông kia khi nhìn thấy Vương Thanh Hòa thì đột nhiên trở nên sửng sốt.
 
Chương 1276


CHƯƠNG 1276

Sau đó, trong mắt hiện lên một tia sáng.

Anh ta bước nhanh đến trước mặt Vương Thanh Hòa, hai tay nắm chặt bả vai của cô ta, kích động nói: “Cuối cùng tôi cũng tìm được cô, bị thất lạc ở Thiên An!”

Vương Thanh Hòa sợ đến mức vội vàng thoát khỏi tay đối phương, sau đó dùng ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc nhìn về phía người đàn ông: “Có phải anh đã xem Hoàn Châu cách cách nhiều quá rồi không?”

Nói xong, cô ta gắng sức tránh thoát khỏi tay người kia, hơn nữa còn giữ khoảng cách với anh ta.

Lý Khinh Hồng vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nên chỉ xem anh ta như người hâm mộ của Vương Thanh Hòa.

Vương Nhất nheo mắt, ánh mắt lóe lên một tia sáng.

Tay anh cũng bất giác mò vào trong túi, sờ vào chiếc huy hiệu thân phận của Vương Thị.

Kim Thúy Như cau mày, rõ ràng cô ta biết nhiều hơn người khác một chút.

Có điều, sắc mặt cô ta lại khá khó coi: “Anh bảo cô ta là người nhà của anh sao?”

“Đúng thế, cô ta là người nhà bị chúng tôi làm thất lạc ở Thiên An!”

Nét mặt thanh niên kia trông vô cùng nghiêm túc, sau đó anh ta nhìn về phía Vương Thanh Hòa, hành lễ quý tộc một cách đầy mẫu mực.

“Vị tiểu thư này, xin tha lỗi cho tôi đường đột vô lễ, tôi không có ý xấu.”

“Tên tôi là Vương Lâm, đến từ Yên Kinh.

Vừa nói xong, trong mắt Vương Nhất lại lóe thêm tia sáng khác.

Họ Vương, đến từ Yên Kinh.

Hai câu đó, đủ để chứng minh thân phận của người thanh niên này.

Hơn nữa cũng chú ý đến người đàn ông đứng sau Kim Thúy Như.

Vương Thị, vương tộc ở Yên Đô.

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng cũng trở nên nghiêm túc, ở Yên Kinh có chín vương tộc lớn, mỗi gia tộc đều có thể gây áp lực rất lớn cho cô ta.

Nhưng Vương Thanh Hòa lại không biết điều này, cô ta coi hành động của thanh niên kia là bám đuôi và quấy rối.

“Vậy thì sao chứ?”

Lông mày cô ta dựng ngược lên, nói với giọng không vui: “Kể cả anh có đến từ Yên Kinh thì có thể động tay động chân được hay sao?”

“Cô hiểu nhầm rồi, cô là thiên kim đại tiểu thư nhà chúng tôi bị thất lạc bên ngoài hai mươi năm trước.”

Thái độ của thanh niên tên là Vương Lâm vẫn luôn rất tốt, đến bây giờ vẫn không hề nổi giận: “Lần này mục đích Vương Thị chúng tôi đến Thiên An, chính là để tìm cô, sau đó đưa cô về nhà.”

Vương Thanh Hòa nghe vậy, lập tức giật mình mở trừng mắt nhìn anh ta: “Anh nói tôi là cô chủ nhà các anh à? Sao lại có thể cơ chứ?”

“Những điều cậu chủ nói đều là sự thật!”

Lúc này, một giọng nói sang sảng vang lên từ phía bên ngoài.

Mọi người quay đầu lại nhìn thì trông thấy một ông lão quý tộc tóc trắng, ông ta dẫn theo một người đàn ông có hơi thở cực kỳ mạnh mẽ bước vào.
 
Chương 1277


CHƯƠNG 1277

“Là ông sao?”

Trông thấy ông lão này, Vương Nhất nhướn mày, ngạc nhiên nói.

Người vừa mới đến là quản gia của Vương tộc Vương Thị, Vương Minh.

Ông ta nở nụ cười với Vương Nhất, sau đó không để ý đến anh mà chỉ chăm chú nhìn về phía Vương Thanh Hòa.

“Cô Vương, chúng tôi đã điều tra thân thế của cô. Cô là cô nhi, lớn lên tại cô nhi viện. Hơn năm tuổi được một cặp vợ chồng tốt bụng nhận nuôi.”

“Họ tạo điều kiện cho cô đi học, cô đã đạt được thành tích ưu tú dựa vào khả năng của mình, sau đó thi đỗ đại học truyền hình và điện ảnh Yên Kinh. Nhưng sau đó vì nhà nghèo, nên cô từ bỏ ước mơ và việc học để làm công kiếm sống.”

“Nhưng trùng hợp và may mắn thay, cô được một trong bảy vị “Nhạc Si” chọn, nhận làm đệ tử ký danh. Lúc này, trời xui đất khiến, cô mới bước vào giới nghệ thuật. Tôi nói có đứng không?”

Nghe người nọ tiết lộ thông tin của mình, sắc mặt Vương Thanh Hòa trở nên vô cùng khó nhìn.

“Mấy người phái người điều tra tôi!”

Cô ta nắm chặt tay, những người kia nắm chắc thông tin của cô ta. Hay nói cách khác, người thân của cô ta cũng đang bị họ giám sát.

Vương Lâm lắc đầu: “Tôi muốn gọi đó là hiểu rõ.”

“Thật ra, vì chiếc huy hiệu, chúng ta có thể bỏ ra rất nhiều. Lấy chiếc huy hiệu thân phận có giá trị vô giá ra để làm mồi dụ, nhưng cuối cùng bọn tôi chưa đợi được cô thì đã gặp phải một kẻ giả mạo.”

Vương Lâm nói lời đầy hàm ý, sau đó liếc nhìn Vương Nhất với ánh mắt lạnh lùng.

Khóe miệng anh ta nở nụ cười khinh thường, trong mắt lại chứa đầy ý đối địch, sau đó nói tiếp.

“Chuyện này rất quan trọng, để tránh có người giả mạo thân phận ‘Thiên kim Vương Thị’, bọn tôi chỉ có thể kiểm tra nghiêm ngặt, cuối cùng cũng tìm được cô. Thân thế của cô, giống hệt mốc thời gian người bị lạc mất của nhà chúng tôi. Trên đời này không có chuyện gì trùng hợp đến thế, cô chính là người nhà thất lạc của bọn tôi ở Thiên An!”

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây đều nhìn về phía Vương Thanh Hòa với vẻ mặt ngạc nhiên và ngưỡng mộ.

Nhất là Lương Nhật Tân, chính anh ta cũng là cậu hai của nhà họ Lương, nên anh ta hiểu rõ tên tuổi của Vương tộc tại Yên Đô vang dội như sấm đánh bên tai.

Nếu được vương tộc Yên Đô đón về nhà, trở thành thiên kim tiểu thư, vậy tương lai của Vương Thanh Hòa sẽ vô cùng xán lạn.

Nhưng sắc mặt của Vương Thanh Hòa lại trở nên đen xì.

“Các người nghĩ rằng, tôi có tin nếu chỉ dựa vào lời nói của anh không? Tôi không có hứng làm thiên kim đại tiểu thư gì đó, tôi có cuộc sống của tôi, tôi cũng có chuyện mà mình muốn làm, nên không thể chỉ vì một câu nói mà đi theo các người.”

Trên gương mặt cô ta, viết đầy kiên quyết.

Vương Lâm mỉm cười nói: “Xin lỗi cô chủ, chúng tôi không thể suy xét đến mong muốn của cô, nhiệm vụ của chúng tôi, chỉ là đưa cô về nhà.”

Vương Minh cũng cất cao giọng: “Mời cô chủ về nhà!”

Lúc này, những người đàn ông to lớn đứng sau nhanh chóng đi về phía Vương Thanh Hòa.

Vương Thanh Hòa liên tục lùi về phía sau: “Mấy người muốn làm gì!”

“Chờ đã!”
 
Chương 1278


CHƯƠNG 1278

Vương Lâm bỗng nhiên nhớ đến chuyện gì đó, quát lớn.

Người đàn ông vạm vỡ kia dừng lại, sau đó quay đầu chờ lệnh của Vương Lâm.

Anh ta thấy Vương Lâm nhắm mắt: “Có phải chúng ta vẫn quên gì đó đúng không?”

Cùng với câu nói đó, ánh mắt anh ta cũng dừng trên người Vương Nhất, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.

“Nhãi con, sự thật đã chứng minh, bọn tôi nhận nhầm người, anh cũng không phải là người bị lưu lạc của Vương Thị, cũng không xứng với chiếc huy hiệu thân phận kia, anh biết điều một chút, nhanh nộp ra đây!”

Tất cả mọi người nghe thế, đều lập tức nhìn về phía Vương Nhất, ai cũng cảm thấy rúng động tâm can.

Dù họ không biết huy hiệu thân phận mà Vương Lâm đang nói đến là thứ gì, nhưng họ biết, chỗ dựa ngài Vương của họ đã làm mất lòng Vương Thị ở Yên Đô.”

Vẻ mặt Vương Nhất cũng trở nên nghiêm túc, nhưng anh không hề tức giận, chỉ lạnh lùng nói: “Lạ thật, vốn dĩ chiếc huy hiệu đó là vật vô chủ ở đại hội đấu giá, ai trả giá cao hơn thì mua được, tôi đã mua rồi thì nó là của tôi, bây giờ các anh muốn đòi lại sao?”

Vẻ mặt Vương Lâm lạnh lùng: “Anh tốn 4500 tỷ để mua chiếc huy hiệu đó thì bọn tôi sẽ trả lại anh 4500 tỷ, nhưng chắc chắn anh phải giao nộp huy hiệu!”

Giọng điệu anh ta tràn ngập ý tứ ra lệnh, bầu không khí tại hiện trường trở nên vô cùng xơ xác tiêu điều.

Ngay lúc tất cả mọi người đều nghĩ rằng Vương Nhất sẽ giao huy hiệu ra, thì anh lại bỗng nhiên cười khinh thường.

“Tôi thích chiếc huy hiệu này, định dùng nó làm đồ chơi cho con gái tôi, nếu không, tôi tìm những thứ khác trả lại cho các anh?”

Vương Lâm và Vương Minh nhìn nhau, sắc mặt xầm xì, nhưng vẫn hỏi với giọng nặng nề: “Thứ gì?”

Chỉ thấy Vương Nhất đứng dậy, ngay trước mặt tất cả mọi người, anh lấy một túi rác màu đen, tiện tay để trước mặt Vương Lâm: “Cái này, vứt xuống thùng rác ở tầng dưới giúp tôi!”

Ầm!

Anh vừa nói xong, tâm can tất cả mọi người ở đây đều run rẩy, thở gấp gáp.

Ngay cả Lý Khinh Hồng, cũng nhìn Vương Nhất đầy chấn động.

Bên kia là Vương Thị, Vương tộc tại Yên Đô!

Sự tồn tại của họ không hề thua kém Lý Thị!

Thế mà Vương Nhất lại để họ đi vứt rác, còn sai bảo như người trên sai bảo kẻ dưới?

Vẻ mặt của Vương Lâm và Vương Minh nghệt ra, sau đó anh mắt họ tràn ngập ý định muốn giết người.

“Nhãi con, anh muốn chết đúng không!”

Vương Nhất ngồi một chỗ, vẻ mặt trêu tức.

“Tôi nghe nói, chỉ cần là đồ vật của Vương Thị thì kể cả có là rác thì người khác cũng coi đó là của quý. Nếu như vậy, sao anh không thể vứt túi rác này giúp tôi được chứ?”
 
Chương 1279


CHƯƠNG 1279

Lời Vương Nhất nói, thật ra rất có đạo lý.

Vật có đắt bao nhiêu, mà là người sử dụng nó là ai.

Nếu như chỉ là một cái huy hiệu vàng ròng, đừng nói bốn nghìn năm trăm tỷ, dù có là bốn trăm năm mươi triệu, cũng không có người mua.

Nhưng đây là Vương tộc Yên Đô, huy hiệu Vương thị, giá trị con người tăng vọt.

Đừng nói huy hiệu, ngay cả bát đũa, chậu rửa mặt Vương thị đã dùng qua, đều rất có giá trị sưu tầm.

Nhưng mà, Vương Nhất ném cho Vương Lâm một túi rác, cái này quá vũ nhục người.

“Thằng nhóc, tôi muốn cậu phải chết!”

Vẻ mặt Vương Lâm trong nháy mắt vô cùng âm trầm, ánh mắt nhìn về phía Vương Nhất, càng hận không thể lột da rút gân anh.

Vương Minh cũng như thế, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Nhất.

“Không ai có thể vũ nhục Vương thị ta!”

“Đừng tưởng rằng có cô Lý làm chỗ dựa là có thể muốn làm gì thì làm.”

Kim Thúy Như im lặng đứng một bên, thờ ơ lạnh nhạt, vẻ mặt bình tĩnh.

Kết cục như vậy, thật ra cô ta đã sớm đoán trước.

Vương Lâm ở trước mặt Vương Nhất, căn bản không chiếm được một chút tiện nghi.

Nhưng cô ta không lên tiếng nhắc nhở, để cho vị hôn phu rẻ mạt này chịu khổ, cô ta cũng rất vui vẻ trông thấy.

Mà Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân, chủ tịch mười công ty lớn, lại càng kinh hãi đến ngay cả lời cũng không nói ra được.

Vương tộc Yên Đô, gia tộc mà ngay cả bọn họ cũng phải ngưỡng vọng, ngài Vương thật sự không sợ sao?

Chỉ thấy Vương Nhất vẫy vẫy tay, Vương Thanh Hòa đã vội vàng chạy đến phía sau anh, trong mắt tràn đầy cảm kích.

Nếu như không phải Vương Nhất, cô ta cũng đã bị cưỡng ép mang đi.

Hành động này càng làm cho sát ý trong lòng Vương Lâm càng đậm thêm vài phần.

“Cô Vương đã nói rất rõ ràng, cô ấy không muốn đi theo anh, các người lại không để ý ý nguyện của cô ấy, cứng rắn muốn dẫn cô ấy đi, đây là tác phong của Vương thị các người sao?”

Vương Nhất lạnh nhạt nói: “Tôi có thể nói rõ cho cậu biết, Vương Thanh Hòa, cậu không dẫn đi được, huy hiệu, cậu cũng không mang đi được, thứ cậu có thể mang đi, chỉ có một túi rác rưởi này!”

Mọi người lại ngẩn ngơ.

Ngông cuồng.

Quá ngông cuồng.

Quả thực không để Vương thị Yên Đô vào mắt!

Trái tim của Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân, Vương Thanh Hòa đều đập thình thịch, lo lắng đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi.

Lý Khinh Hồng sau khi lo lắng như vậy, tinh thần cũng trở nên bình tĩnh.

Bởi vì cô ta nhớ tới chuyện Vương Nhất làm cho cô ta ở Yên Kinh.
 
Chương 1280


CHƯƠNG 1280

Ngay cả Lý thị cũng không để vào mắt, chớ nói chi là Vương thị không có quan hệ thân thích, càng sẽ không lưu tình.

Ánh mắt Kim Thúy Như cũng nhìn chằm chằm Vương Nhất, ánh sáng trong mắt hiện lên.

Hai cô đều cảm giác được tầm mắt của đối phương, nhất thời, nhìn thoáng qua nhau.

Ánh mắt Lý Khinh Hồng lạnh lẽo, Kim Thúy Như cũng quay đi.

“Tên nhóc, cậu thật sự cho rằng tôi không dám làm gì cậu sao?”

Phục hồi tinh thần lại, Vương Lâm nhất thời nổi giận.

Vương Nhất cười lạnh một tiếng, từ trong túi móc ra một huy hiệu vàng rực rỡ, cầm trong tay thưởng thức.

“Huy hiệu Vương thị của tôi…”

Hành động này càng khiến cho Vương Lâm phẫn nộ.

Anh ta không rõ, một người ở rể dựa vào cô cả Lý thị, lấy đâu ra sức mà dám nhục nhã anh ta như thế.

“Thật sự cho rằng tôi cần huy hiệu Vương thị các người sao?”

Đột nhiên, Vương Nhất khinh thường cười nhạo một tiếng: “Chỉ là Vương thị, ở trong mắt tôi, chỉ là sự tồn tại mà có thể tùy ý xóa bỏ, cũng dám uy hiếp tôi sao?”

Lời nói của Vương Nhất, khiến cho Vương Lâm và Vương Minh đều dại ra.

Phục hồi tinh thần lại, càng thêm nổi giận: “Khẩu khí lớn thật, cậu khiến cho những công ty này thuần phục dưới trướng cậu, không phải là dựa vào cái huy hiệu Vương thị này sao?”

“Hiện tại, Vương thị thật đang ở chỗ này, bọn họ còn dám thuần phục cậu sao?”

Theo anh ta thấy, sở dĩ Vương Nhất có nhiều công ty không sợ tập đoàn Kim thị như vậy, là bởi vì anh ta có huy hiệu thân phận của Vương thị.

Dù sao, so với Vương thị, tập đoàn Kim thị thật sự không tính là cái gì.

“Vậy sao?”

Vương Nhất cười nhạt một tiếng: “Đã như vậy, cậu lấy ra thân phận cậu chủ Vương thị của cậu, để cho bọn họ không đầu nhập vào tôi nữa.”

Nói xong, cũng không ngăn cản, chỉ cười híp mắt nhìn về phía đám người Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân.

Cũng trong nháy mắt này, tim của tất cả mọi người đều nhảy lên tận cổ họng, đập thình thịch dữ dội.

Nhưng mà, loại cảm giác gấp gáp này cũng chỉ duy trì trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều trở nên kiên định.

Vương thị tất nhiên đáng sợ, nhưng bọn họ càng nguyện ý tin tưởng, Vương Nhất càng mạnh hơn!

Vương Lâm còn chưa ý thức được mọi chuyện, chỉ là trên mặt mang theo vẻ dữ tợn, hung hăng nhìn về phía đám người Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân: “Tôi lấy danh nghĩa Vương thị, ra lệnh các người cắt đứt hết quan hệ với cậu ta!”

Vẻ mặt Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân, Vương Thanh Hòa đều lạnh lùng.

Thấy thế, trong lòng Vương Lâm giật mình.

Vốn tưởng rằng chủ tịch của những xí nghiệp nhỏ này nhất định sẽ nịnh nọt, không nghĩ tới một chút phản ứng cũng không có.

“Mấy người dám phớt lờ tôi?”

Vương Lâm tức giận không thôi.
 
Chương 1281


CHƯƠNG 1281

“Alo, đi điều tra một chút trong thị trường Thiên An có xí nghiệp nào của Vương thị ở Yên Kinh hay không, nếu có, phá bỏ tất cả!”

“Còn có thông qua quan hệ, điều tra một chút có người của Vương thị ở Yên Kinh có sót lại Thiên An hay không, nếu có, toàn bộ trục xuất!”

Đột nhiên, Lương Nhật Tân lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho cấp dưới, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Vương Lâm và Vương Minh nhất thời không thể tưởng tượng nổi mở to hai mắt nhìn.

Vương Nhất lại nhếch miệng lên, không nhịn được cười ra tiếng.

Nhìn một màn này, Tôn Chính Vũ cũng là hối hận không thôi, nghĩ thầm mình không nghĩ tới đây?

Vì thế cũng lấy điện thoại di động ra: “Trong vòng một giờ, phá hủy sản nghiệp của Vương thị ở Yên Kinh ở Thiên An cho tôi, nếu có ai hỏi tới, lập tức nói tên của tôi!”

Vương Lâm cùng Vương Minh giống như là choáng váng, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Kim Thúy Như lắc đầu:”Ngu xuẩn.”

Reng reng reng!

Rất nhanh, điện thoại của Vương Lâm vang lên không dứt, tất cả đều là người phụ trách công ty gọi tới.

Vương thị thân là một trong Vương tộc ở Yên Đô, kinh doanh làm sao có thể chỉ giới hạn ở Yên Kinh, tất nhiên Thiên An cũng có sản nghiệp của bọn họ.

Chẳng qua, bình thường bọn họ không chú ý mà thôi.

Mà giờ phút này, điện thoại của anh ta cũng sắp bị đánh vỡ rồi.

Ngắn ngủn mười phút, anh ta nhận được tin tức là: tất cả sản nghiệp của Vương thị ở Thiên An, toàn bộ bị niêm phong!

Cầm điện thoại, hai mắt Vương Lâm trừng lớn, da mặt kịch liệt run rẩy.

Lửa giận trong lòng càng lúc càng lớn, anh ta thân là cậu chủ Vương thị, từ khi nào lại phải chịu loại tức giận này?

Ngay cả chủ tịch của một gia tộc nhỏ như Thiên An cũng dám xem thường anh ta?!

Anh ta nhìn chằm chằm Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân, vẻ mặt hung ác: “Các người, không sợ bị diệt tộc sao?”

“Tôi xem ai dám?”

Vương Lâm vừa dứt lời, hiện trường lại vang lên giọng nói vô cùng bá đạo của một người phụ nữ.

Đồng Yên Nhiên cùng với Diệp Kình Hiên dắt tay nhau mà tới, sắc mặt lạnh lùng, sát khí nghiêm nghị.

“Yên Nhiên, rốt cục cô đã tới!”

Nhìn thấy Đồng Yên Nhiên, Vương Thanh Hòa rốt cuộc cũng buông lỏng tâm tình.

Là cô ta, gọi điện thoại cho Đồng Yên Nhiên, Đồng Yên Nhiên lại gọi Diệp Kình Hiên tới.

“Các người là ai?”

Vương Lâm chỉ cảm thấy đầu của mình đều sắp nổ tung, hôm nay anh ta gặp được tất cả mọi người, đều là kẻ thù của anh ta.

“Cô chủ nhà họ Đồng, Đồng Yên Nhiên!”
 
Chương 1282


CHƯƠNG 1282

“Nhà họ Diệp, Diệp Kình Hiên!”

Đồng Yên Nhiên tựa hồ đã khôi phục tinh thần từ trong kịch biến của nhà họ Đồng, cùng với Diệp Kình Hiên, mắt lạnh nhìn Vương Lâm.

“Chưa từng nghe qua!”

Vương Lâm vẻ mặt khinh thường.

Trong mắt Đồng Yên Nhiên hiện lên một tia tàn nhẫn: “Anh sẽ nghe qua thôi.”

Diệp Kình Hiên ở một bên, cũng là vẻ mặt lạnh lùng đi tới.

“Nghe nói, anh muốn diệt tộc chúng tôi?”

Vương Lâm cũng sắp bị tức điên rồi, rống giận liên tục: “Các người biết tôi là ai không? Tôi là Vương tộc Vương thị của Yên Đô…”

Không đợi Vương Lâm nói xong, Diệp Kình Hiên liền vỗ vỗ bờ vai của anh ta, sau đó chỉ chỉ dưới lầu.

“Hửm?”

Vương Lâm theo bản năng cúi đầu nhìn lại, nhất thời, tròng mắt trợn tròn.

Chỉ thấy dưới lầu cao ốc quốc tế, đỗ đầy xe cộ.

Một chiếc xe màu đen, chiếm cứ cả con đường.

Trong mỗi chiếc xe, đều có bốn năm người đàn ông to lớn mặc đồ đen, sát khí lẫm liệt bước xuống.

Tất cả đều là người của nhà họ Diệp, nhà họ Đồng.

Theo một đêm kia nhà họ Đồng kịch biến, nhà họ Đồng và nhà họ Diệp đã một lần nữa quy làm một nhà.

Chỉ thấy Diệp Kình Hiên châm một điếu thuốc, rồi sau đó híp mắt nhìn Vương Lâm, hướng về phía mặt anh ta, phun ra một vòng khói.

“Tên nhóc, nên biết rõ nơi này là nơi nào, nơi này là Thiên An, không phải Yên Kinh các người!”

“Là rồng, ngoan ngoãn nằm xuống cho tôi, là hổ, cũng phải nằm xuống cho tôi!”

Hiện trường một mảnh tĩnh mịch, tất cả mọi người bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.

Xe cộ đông đúc, còn có đám người đông đúc.

Những người này đều đã lăn lộn bao nhiêu, đã quen với cuộc sống li3m máu trên mũi dao, trên người mang theo một cỗ sát khí nồng ngạt.

“Đây, chính là sức ảnh hưởng của Vương tổng!”

Một màn này, thật sâu rung động nội tâm tất cả cao tầng của tập đoàn Lệ Tinh, làm bọn họ kích động không thôi.

Trước kia, Vương Nhất thay thế vị trí của Tôn Kiều, ngồi lên vị trí thứ hai trong tập đoàn, tất cả tầng lớp cao kia đều là vẻ mặt khinh thường, thậm chí từ đáy lòng cảm thấy không công bằng.

Bởi vì Vương Nhất là chồng của chủ tịch tập đoàn Lý Khinh Hồng, một phế vật chỉ biết ăn bám.

Nhưng một màn hôm nay, lại hoàn toàn thay đổi cái nhìn của bọn họ.

Cho dù là gia chủ nhà họ Kim, hay là cậu hai nhà họ Lương, cùng với nhà họ Đổng cùng với nhà họ Diệp, đều là nhân vật bọn họ phải ngưỡng vọng.

Nhưng mà, lại ở trước mặt Vương Nhất cung kính như thế.

Khi đối mặt với sự bức bách của Vương thị của Vương tộc ở Yên Đô, bọn họ cũng không phản bội, ngược lại dùng hành động thực tế nói cho mọi người.
 
Chương 1283


CHƯƠNG 1283

Bọn họ đối với Vương Nhất, thề chết đi theo!

“Vương thị Yên Đô các người, còn muốn ra tay với tôi?”

Đúng lúc này, truyền đến một giọng nói trêu tức.

Vương Nhất hồi lâu không nói chuyện chậm rãi đứng dậy, đi về phía Vương Lâm và Vương Minh, vẻ mặt mang theo nghiền ngẫm.

Vương Lâm cùng với Vương Minh biểu tình khẽ biến, tuy rằng phẫn nộ, nhưng cũng không thể không thừa nhận, nơi này là Thiên An, không phải Yên Kinh bọn họ.

Đồng thời, bọn họ cũng hiểu, Vương Nhất này, dường như cũng không đơn giản như bề ngoài.

Trầm mặc trong chốc lát, Vương Lâm ngẩng đầu nhìn Vương Nhất, giọng nói buông lỏng một phần: “Vương Nhất, tôi thu hồi lời nói lúc trước, cậu có thể giữ huy hiệu Vương thị của tôi, cũng có tư cách gia nhập Vương thị của tôi!”

“Vào Vương thị của cậu?”

Vương Nhất cười ra tiếng: “Vương thị cậu, cũng quá biết nhận thân thích nhỉ? Tôi gia nhập Vương thị, là tôi dính hào quang của các người, hay là các người dính hào quang của tôi?”

Ngụ ý, tôi gia nhập Vương thị, không phải có lợi với tôi, mà là có lợi với Vương thị các người.

Điểm này, Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân, Đồng Yên Nhiên, cùng với Diệp Kình Hiên đều hiểu rất rõ, không khỏi cũng lộ ra nụ cười khinh thường.

Nghe vậy, Vương Lâm cũng rất tức giận, cắn răng nói: “Vương Nhất, cậu đừng có mà quá đáng!”

Sau khi kiến thức qua năng lực của Vương Nhất, Vương Lâm quyết định kế sách, trước để Vương Nhất gia nhập Vương thị, sau đó, lại để Vương Thanh Hòa gia nhập.

Nhưng ai ngờ, Vương Nhất căn bản chướng mắt Vương thị.

Ngay cả anh ta cũng không khỏi nghi hoặc, sức ảnh hưởng của Vương tộc Yên Đô ở ngoại tỉnh, lại trở nên thấp như vậy sao?

Vương Nhất từ từ nói: “Tôi nói rất rõ ràng, Vương Thanh Hòa không có khả năng đi theo các người, mặt khác, các người đến công ty của bà xã tôi lần này quậy lớn như vậy, các bộ phận đến bây giờ cũng không có bắt đầu làm việc, tổn thất này, tính là của ai?”

Vương Lâm và Vương Minh nghe vậy, lập tức biến sắc, biết anh muốn công phu sư tử ngoạm.

Chỉ thấy Vương Nhất chỉ chỉ đám người Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân, tiếp tục nói: “Bọn họ vốn đều có công việc của mình, bây giờ lại bởi vì chuyện của cậu, đều tụ tập đến đây, tổn thất tính là của ai?”

Nghe vậy, vẻ mặt bọn họ càng thêm âm trầm.

Đây là không trả tiền không thả người!

Hảo hán không chịu thiệt trước mắt, nơi này là Thiên An, cho dù bọn họ là rồng qua sông, cũng kiêng kị cùng thế lực Thiên An cứng đối cứng.

Nghĩ đến đây, Vương Lâm trầm giọng nói: “Vậy anh muốn như nào?”

Vương Nhất cười cười: “Tôi cũng không bắt nạt cậu, dựa theo lợi nhuận thuần mỗi ngày của các công ty, tính theo giờ đi.”

“Trước tiên bắt đầu từ tập đoàn Lệ Tinh của vợ tôi, lợi nhuận một giờ của Lệ Tinh đại khái khoảng 3 tỷ, anh ở lại hai giờ, chính là 6 tỷ.”

“Tập đoàn Lương thị tôi một giờ khoảng sáu tỷ, hai giờ, 12 tỷ.”
 
Chương 1284


CHƯƠNG 1284

“Nhà họ Kim tôi một giờ cũng khoảng 3 tỷ, hai giờ, 6 tỷ.”

“…”

Người đại diện của các tập đoàn lớn nhao nhao báo giá, tổng giá trị đã tích lũy đến hơn 150 tỷ.

Ăn thiệt thòi lớn như vậy, còn phải trả 150 tỷ, da mặt Vương Lâm đều co quắp.

“Tôi sẽ trả tiền cho tổn thất của các người.”

Đúng lúc này, hiện trường vang lên một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn về phía Kim Thúy Như đứng ở một góc hồi lâu không nói gì.

Chỉ thấy vẻ mặt cô ta lạnh lùng, nhìn không ra vui buồn.

Vương Lâm lập tức sắc mặt biên đổi, vội vàng đi tới trước mặt Kim Thúy Như, nói: “Thúy Như, tiền này sao có thể để cô nhận giúp tôi?”

Anh ta theo bản năng cho rằng, Kim Thúy Như bỏ tiền, là vì anh ta.

Kim Thúy Như lại châm biếm một tiếng: “Giúp anh trả? Anh cũng quá coi trọng bản thân rồi.”

Vương Lâm lập tức sửng sốt, không rõ nguyên do nhìn Kim Thúy Như.

Cô ta cũng không để ý tới nữa, đi giày cao gót, trực tiếp đi tới trước mặt Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, lạnh lùng cười.

“Hôm nay là để tôi bàn tính cho, đều bị hai tên ngu xuẩn làm loạn, nhưng mà, cũng tiết kiệm cho tôi một ít công.”

Vương Nhất nhíu mày, không biết ý của Kim Thúy Như.

Chỉ thấy cô ta cười lạnh một tiếng: “Vương Nhất, chúng ta đã khai chiến!”

Nói xong, không đợi Vương Nhất đáp lại, liền rời khỏi nơi này.

Tài vụ của tập đoàn Kim thị, bắt đầu thanh toán.

Vương Nhất nhìn bóng lưng Kim Thúy Như, vẻ mặt ngưng trọng.

Không biết vì sao, đáy lòng anh mơ hồ có bất an.

Vương Lâm và Vương Minh cũng rời đi theo, chỉ có điều trước khi rời đi, hung hăng trừng mắt nhìn Vương Nhất một cái.

Tôn Chính Vũ, Lương Nhật Tân lần lượt cáo từ.

Vương Nhất còn đứng trước cửa sổ sát đất, đưa mắt nhìn Kim Thúy Như rời đi.

Lý Khinh Hồng đi tới bên cạnh, thản nhiên nói: “Đừng nghĩ nữa, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn.”

“Không thể không đề phòng.”

Vương Nhất lại lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Hiện tại hạng mục xây dựng thành phố là chúng ta làm cùng Kim thị, cô ấy muốn giở trò, quá đơn giản.”

Lý Khinh Hồng thấy thế, cũng không nói gì nữa, chỉ nhẹ nhàng cầm tay Vương Nhất.

“Bất kể tình huống gì, chúng ta đều cùng nhau đối mặt!”

Vương Nhất thấy thế, cũng lộ ra nụ cười.

Lý Thiên Dương nghỉ ngơi vài ngày, liền bình phục, nhưng mà còn phải ở lại viện quan sát vài ngày, Lý Mộng Đình cũng trở lại trong làm việc.

“Mộng Đình, tôi nhớ là cô đang liên lạc với tập đoàn Kim thị ở khu đô thị này?”

Vương Nhất đột nhiên hỏi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom