Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1465


CHƯƠNG 1465

“Cái gì!”

Vừa nói xong, sắc mặt hai người Bạch Đức Long và Từ Lộc nhanh chóng thay đổi.”

Vẻ mặt Hồ Vĩnh Như rất bất đắc dĩ, cô ta đã muốn nhắc nhở từ trước, nhưng Bạch tổng và Từ tổng hoàn toàn không nghe.

“Anh thật to gan, dám không để thương hội Giang Bình vào mắt!”

Mặt mũi Bạch Đức Long phừng phừng lửa giận.”

“Anh đừng làm chủ tịch của tập đoàn Cự Phong nữa, để cho cô Hồ làm.”

Từ Lộc ra lệnh để Vương Nhất từ chức luôn.

Vương Nhất chẳng hề để tâm đến bọn họ: “Xin phép hỏi một câu, địa vị của các ông ở thương hội Giang Bình như thế nào?”

Vẻ mặt Bạch Đức Long và Từ Lộc vô cùng kiêu ngạo: “Bọn tôi đều là hội viên trung cấp của thương hội Giang Bình!”

Vương Nhất hiểu ra: “À, hội viên trung cấp.”

Bọn họ nhìn Vương Nhất với ánh mắt khinh thường, cười lạnh nói: “Bọn tôi là hội viên trung cấp, muốn đóng cửa tập đoàn Cự Phong của anh dễ như trở bàn tay.”

“Được, các ông bị khai trừ, một lát nữa các ông sẽ nhận được một cú điện thoại sa thải.”



Bạch Đức Long và Từ Lộc đều ngạc nhiên, sau đó lấy lại tinh thần cười lớn.

“Ha ha ha…”

“Anh nói gì cơ, lại còn bảo chúng tôi bị khai trừ, anh có biết hội viên trung cấp có địa vị thế nào trong thương hội Giang Bình không?”

Hồ Vĩnh Như và Hồ Vĩnh Hiên ngây người.

Người trước thì lắc đầu, người sau thì cười lạnh trả thù.

Anh ta chỉ là chủ tịch của tập đoàn Cự Phong, hoàn toàn không có quyền nói câu đó.

Quả đúng là một câu chuyện cười.

Vương Nhất gõ một tin nhắn: “Ra lệnh để thương hội Giang Bình khai trừ hai người tên là Bạch Đức Long và Từ Lộc.”

Thấy cảnh này, vẻ mặt khinh thường của Bạch Đức Long và Từ Lộc càng trở nên rõ ràng.

“Giả vờ rất giống thật đấy, anh định gửi cho người tổng phụ trách của thương hội chúng tôi, hay gửi cho ngài Thương Si? Ha ha ha…”

Vương Nhất lập tức nhìn Bạch Đức Long đầy ngạc nhiên: “Sao ông biết?”

Thế mà ông ta lại đoán đúng.

Anh không biết người tổng phụ trách của thương hội Giang Bình nên đành phải tìm Thương Si.

Bạch Đức Long và Từ Lộc sững sờ, sau đó cười càng vui vẻ hơn.

“Còn bảo là nhắn tin cho ngài Thương Si nữa. Có nói khoác cũng đừng nói khoác đến thế!”

“Tôi rút lại lời vừa nãy, anh còn không bằng Hồ Hoàng Việt, chí ít, Hồ Hoàng Việt cũng không khoác lác như vậy!”

Ánh mắt của Hồ Vĩnh Hiên và Hồ Vĩnh Như khi nhìn về phía Vương Nhất cũng dẫn thay đổi.
 
Chương 1466


CHƯƠNG 1466

Có vẻ ngoại trừ đánh đấm giỏi ra thì anh ta chẳng có gì.

“Đúng là một người lỗ mãng.”

Ngay tức khắc trong lòng Hồ Vĩnh Như đánh giá lại Vương Nhất, hơn nữa còn nhìn anh với ánh mắt thương hại.

Đàn chị Khinh Hồng của cô ta lại gả cho một người đàn ông như vậy.

Đúng là xót xa.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vương Nhất đưa di động cho bọn họ xem: “Đúng là Thương Si mà.”

Bạch Đức Long và Từ Lộc liếc qua, thấy tên người liên lạc trong di động viết hai chữ ‘Thương Si’ rất to.

Trong nháy mắt vẻ mặt họ lại càng khinh thường hơn.

“Anh cho rằng cứ tùy tiện ghi chú tên người khác thành Thương Si, thì có nghĩa là anh đang nói chuyện với Thương Si sao?”

“Đừng nói nhảm nữa, cho anh hai lựa chọn, hoặc là tham gia vào thương hội Giang Bình của bọn tôi, sau đó khai trừ Hồ Hoàng Việt, hoặc tập đoàn Cự Phong của anh cũng đừng hòng mở cửa ở Giang Thành này nữa!”

Bạch Đức Long chỉ vào mũi Vương Nhật rồi nói với giọng giận dữ.

Hồ Vĩnh Như cũng bước lên một bước, nhìn Vương Nhất, nói: “Ngài Vương, anh vẫn nên mời những thành viên trong ban cán bộ cấp cao của chúng ta về đi thôi, nếu làm vậy thì thương hội bên này sẽ không quá tức giận.”

“Ngoài ra, nể mặt đàn chị Lý Khinh Hồng và đàn chị Kim Thúy Như, tôi sẽ điều tra giúp anh xem người thật sự đứng đằng sau là ai.”

Cô ta nhìn Vương Nhất với gương mặt bình tĩnh, cứ như chắc chắn rằng Vương Nhất sẽ làm như thế.

Vương Nhất lắc đầu: “Lời đã nói như tát nước ra ngoài, không thể rút lại.”

“Cho anh mặt mũi mà anh lại không cần…”

Gương mặt Bạch Đức Long và Từ Lộc đều tỏ ra vô cùng khinh thường, đanh định nói thì bị một cú điện thoại ngắt lời, rồi chợt ngoài cổng vang lên tiếng bước chân dồn dập.”

Bọn họ nhìn về phía tiếng gọi, thấy một đám người đang đi đến.

Hồ Hoàng Việt đột nhiên xuất hiện.

Sắc mặt Bạch Đức Long và Từ Lộc nhanh chóng thay đổi.

“Thương hội Hồng Ưng?”

Hồ Vĩnh Như và Hồ Vĩnh Hiên cũng giật mình, sao người của thương hội Hồng Ưng lại đến đây?

Chẳng biết tại sao, khi nhìn thấy đám người kia, trong lòng Hồ Vĩnh Như cảm thấy bất an.

“Ngài Vương.”

Bọn họ lễ phép chào hỏi Vương Nhất.

“Hội trưởng La, thương hội Hồng Ưng các ông đến đây làm gì?”

Bạch Đức Long tỉnh táo lại từ trong sự kinh ngạc, anh mắt ông ta hơi âm u, hỏi.

Ông ta cảm thấy áp lực vô cùng nặng nề.

Ông ta chỉ là hội viên trung cấp của thương hội Giang Bình, còn La Chí Viễn là người tổng phụ trách của thương hội Hồng Ưng hàng thật giá thật.
 
Chương 1467


CHƯƠNG 1467

Địa vị của hai người khác nhau như ngày và đêm.

La Chí Viễn không trả lời, mà chỉ nhìn rồi hỏi bọn họ: “Các ông là Bạch Đức Long và Từ Lộc?”

“Đúng là chúng tôi.”

Ngay tức khắc, Bạch Đức Long và Từ Lộc cảm thấy áp lực.

La Chí Viễn cười nhạt: “Có vẻ không tìm nhầm người.”

Một lúc sau, bỗng nhiên ông ta cất cao giọng: “Ngài Thương Si có lệnh, ra lệnh đá hai người các ông ra khỏi thương hội.”

Ầm!

Ông ta vừa nói xong, Bạch Đức Long và Từ Lộc mở trừng mắt, sau đó choáng váng.

Vẻ mặt của Hồ Vĩnh Hiên và Hồ Vĩnh Như cũng rất khó tin, họ bất giác nhìn về phía Vương Nhất.

Chẳng lẽ, đúng thật là anh ta vừa gửi tin nhắn cho Thương Si, một trong Thất Si?

Sao có thể chứ?

Bạch Đức Long tỉnh táo lại, sao đó bỗng nhiên ông ta chửi ầm lên: “Ông bớt lấy ngài Thương Si để dọa tôi đi? Tôi là người của thương hội Giang Bình, còn ông là người của thương hội Hồng Ưng, làm gì có quyền quản chuyện của thương hội Giang Bình chúng tôi?”

Lời này nói thẳng vào điểm mấu chốt, Hồ Vĩnh Hiên và Hồ Vĩnh Như cũng kịp phản ứng.

Sao thương hội Hồng Ưng có thể can thiệp vào chuyện của thương hội Giang Bình?

La Chí Viễn cười lạnh: “Ngài Thương Si đã đích thân ra lệnh để tôi đến thông báo chuyện này, một lát nữa e rằng Nhậm Gia Luân cũng sẽ gọi điện cho các ông.”

Nhậm Gia Luân chính là người tổng phụ trách của thương hội Giang Bình.

Bạch Đức Long và Từ Lộc tỏ vẻ không hề tin chuyện đó.

“Ông cứ giả vờ đi, còn bảo ngài Thương Si sai người đến thông báo chuyện này, tôi thấy, do ông biết thằng nhóc kia, nên trước đấy anh ta gửi tin nhắn là gửi cho ông đúng không?”

Bạch Đức Long cười lạnh nói.

Hồ Vĩnh Hiên bừng hiểu ra, nếu không, sao người tổng phụ trách của thương hội Hồng Ưng lại đến đây mà không phải là người tổng phụ trách của thương hội Giang Bình?

La Chí Viễn vẫn không hề sợ hãi, vẻ mặt bình tĩnh: “Có đúng hay không, đợi lát nữa Nhậm Gia Luân gọi điện đến là biết thôi.”

“Ông…”

Reng reng reng!

Bạch Đức Long đang định nói gì đó thì bỗng bị một hồi chuống điện thoại chói tai ngắt lời.

Ông ta đang định nghe thì bỗng thấy tên người gọi đến, trong nháy mắt sắc mặt ông ta trở nên tái nhợt.

“Sao vậy?”

Từ Lộc thấy kỳ lạ, hỏi

Bạch Đức Long đưa tên người gọi cho ông ta nhìn.

Sau đó, sắc mặt Từ Lộc sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.

“Hội…Hội trưởng Nhậm?”

Reng reng reng…
 
Chương 1468


CHƯƠNG 1468

Reng reng reng…

Chuông điện thoại reo rất lâu nhưng Bạch Đức Long không dám nghe điện thoại.

Vương Nhất cười lớn, nói: “Bạch tổng, nghe đi, điện thoại của hội trưởng các ông, ông cũng dám không nghe sao?”

Trán Bạch Đức Long chảy đầy mồ hôi, mỗi giọt to như hạt đậu, bỗng nhiên ông ta ấn nút trả lời.

“A lô, hội trưởng Nhậm?”

Bạch Đức Long cố gắng để cho giọng điệu của mình trở nên bình tĩnh.

Kết quả điện thoại vang lên tiếng gào to đầy giận giữ của Nhậm Gia Luân.

“Từ giờ trở đi, ông và Từ Lộc, bị đuổi khỏi thương hội! Cút ngay cho tôi!”

Tút tút tút…

Nói xong, ông ta cúp điện thoại.

Tiếng gào của Nhậm Gia Luân rất to, nên tất cả mọi người đều nghe thấy.

Bạch Đức Long và Từ Lộc cảm thấy như tận thế, khuôn mặt bọn họ trắng bệch.

Bọn họ gọi lại cho Nhậm Gia Luân như điên, nhưng lại thấy bị chặn số.

Lúc này, Vương Nhất bước đến tới, vừa cười vừa nói: “Bạch tổng, Từ tổng, tôi đã nói với các ông từ trước, các ông sẽ bị khai trừ, nhưng các ông không tin…”

Vương Nhất lắc đầu sau đó rời khỏi biệt thự với Hồ Vĩnh Hiên và Hồ Vĩnh Như.

La Chí Viễn và Hồ Hoàng Việt cũng rời khỏi đó, tuy nhiên gương mặt bọn họ tràn đầy kích động.

La Chí Viễn thì biết được nhiều hơn một chút, còn Hồ Hoàng Việt cảm thấy may mắn vì trước kia ông ta kiên quyết không thay đổi lựa chọn ngài Vương.

Chỉ một tin nhắn mà cũng đủ kinh động đến ngài Thương Si!

Hồ Vĩnh Hiên và Hồ Vĩnh Như cũng trợn mắt há mồm, một lúc lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh.

“Anh ta quả thật quen biết với Thương Si sao?”

Hồ Vĩnh Như tự lẩm bẩm.

Vẻ mặt Hồ Vĩnh Hiên cũng vô cùng kinh ngạc, bỗng nhiên anh ta nhớ ra điều gì đó, lắc đầu.

“Em gái, anh nghĩ không thể nào đâu, thân phận của ngài Thương Si như thế nào, sao ông ta có thể quan biết với một chủ tịch tập đoàn?”

Hồ Vĩnh Như liếc nhìn anh ta: “Vậy anh nói xem, sao Vương Nhất vừa nói chuyện sa thải là bọn họ đã bị sa thải?”

Hồ Vĩnh Hiên suy nghĩ, rồi nói: “Anh nghĩ, nguyên nhân nằm ở hội trưởng La của thương hội Hồng Ưng.”

“Vương Nhất gửi tin nhắn kia cho hội trưởng La, sau đó chắc chắn hội trưởng La đã thỏa thuận gì đó với hội trưởng thương hội Giang Bình, khai trừ Bạch tổng và Từ tổng kia, sở dĩ nhắc đến ngài Thương Si là để cho lời khoác lác kia của Vương Nhất trở nên chu toàn.”



Lời vừa rồi nghe thì có thê giải thích, nhưng Hồ Vĩnh Như vẫn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.
 
Chương 1469


CHƯƠNG 1469

Ở nơi nào đó của Giang Thành, trong một nhà xưởng bỏ hoang.

Một người đàn ông đang yên lặng ngồi ở trong xe.

Cả cơ thể của anh ta ẩn trong bóng tối, làm cho không thể không rõ diện mạo của anh ta.

Lúc này, một người giống thủ hạ đi vào, cẩn thận liếc nhìn anh ta, nói: “Cậu chủ, nhiệm vụ thất bại, hai thủ hạ mà cậu phái ra đều đã chết.”

“Cái gì?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông ẩn giấu một chút lửa giận.

“Có điều không lộ ra thân phận của cậu, mà giá họa cho Hồ Vĩnh Hiên của nhà họ Hồ.

Tên thủ hạ lại báo cáo.

Giọng nói của người đàn ông trở nên bình tĩnh hơn nhiều, hừ lạnh một tiếng: “Xem ra, hai người đó vẫn có chút đạo đức nghề nghiệp, không tiết lộ thân phận của tôi.”

“Tiếp theo phải làm sao?”

Người đàn ông trầm mặc một lát, nói: “Hiện nay, Thiên An đã bị Vương Nhất xử lý rồi, ngay cả hào môn của Giang Thành chúng ta cũng gần như bị anh ta xử lý hết rồi.”

“Nhà họ Văn diệt vong, nhà họ Hạ giao hảo, nhà họ Hồ có lòng mà không đủ sức, nhà họ Lục còn lại cũng dựa vào anh ta, đây còn gọi là hào môn của Giang Thành ư.”

Người đàn ông nói một cách ngắn gọn nhất khái quát cục diện của cả Giang Thành, nhìn ra được, anh ta nắm rõ cục diện của Vương Nhất như lòng bàn tay.

Tên thủ hạ trầm mặc một lúc, bỗng khuyên: “Cậu chủ, hay là từ bỏ báo thù đi, anh ta quá mạnh.”

“Không, phải báo thù, không vì gia tộc, mà vì bản thân tôi.”

Trong bóng tối, giọng nói của người đàn ông âm trầm đáng sợ, còn pha trộn tiếng nghiến răng ken két.

“Anh ta càng mạnh thì càng dễ báo thù rửa hận, vì sự chú ý của anh ta sẽ không đặt trên người chúng ta.”

Người đàn ông trầm giọng nói: “Bây giờ, anh ta cũng không phải không thể đánh sập.”

“Cậu chủ, ý của cậu là?”

Tên thủ hạ nhận chỉ thị.

Người đàn ông từ từ nói: “Tìm Lục Kiệu của nhà họ Lục hợp tác với anh ta.”

“Lục Kiệu của nhà họ Lục?”

Tên thủ hạ mặt mày rất kinh ngạc: “Anh ta không phải nương nhờ Vương Nhất hay sao?”

Người đàn ông cười lạnh một tiếng: “Tôi hiểu anh ta, anh ta rất thông minh, nhà họ Lục không phải đầu hàng thật sự.”

Anh ta nói gì đó ở bên tai của tên thủ hạ, sau đó nói: “Anh làm theo lời tôi nói thì nhất định có thể thành công.”

“Cục diện sau này của Giang Thành sắp loạn rồi, anh ta là người đầu tiên bị hiến tế.”

Đợi tên thủ hạ rời đi, người đàn ông mới u ám bổ sung một câu.

“Giống như tôi.”



Vương Nhất không biết Giang Thành đã trở nên cuồn cuộn bóng tối, trở về từ biệt thự của Hồ Vĩnh Hiên thì anh lập tức trở về bên cạnh Lý Khinh Hồng.

Lúc này, Phương Huệ và Lý Mộng Đình đã rời đi, chỉ còn lại cô và Vương Tử Lam.
 
Chương 1470


CHƯƠNG 1470

“Ba!”

Nhìn thấy Vương Nhất trở về, cô bé lập tức trèo lên chân của Vương Nhất, Vương Nhất cũng thuận thế bế cô bé lên.

Lý Khinh Hồng vẫn trầm mặc uống cà phê, mặt mày lãnh đạm.

Vương Nhất mỉm cười: “Vẫn tức giận sao?”

Lý Khinh Hồng dừng lại, liếc nhìn Vương Nhất, hỏi: “Chị dâu của anh… cô ấy sao rồi?”

Cho tới lúc này, trái tim của Vương Nhất mới hoàn toàn để xuống, anh biết Lý Khinh Hồng đã tha thứ cho anh rồi.

“Cô ấy đã bị thương.”

Lý Khinh Hồng không nói gì nữa, ánh mắt nhìn sang dấu răng đều hằn sâu trên cánh tay của Vương Nhất, lông mày nhíu lại.

“Đưa tay qua đây.”

Cô nói với Vương Nhất.

Vương Nhất không biết Lý Khinh Hồng muốn làm gì, nhưng vẫn đưa tay qua.

Lý Khinh Hồng há miệng cắn.

Sắc mặt Vương Nhất lập tức thay đổi, nhưng lại cố nhịn, không thu tay lại.

Rất nhanh, Lý Khinh Hồng bỏ ra, Vương Nhất cũng thu hồi cánh tay của mình.

Chỉ thấy trên một cánh tay khác của anh cũng có một dấu răng đều tăm tắp.

Vương Nhất cười khổ một tiếng: “Lòng hiếu thắng của em thật mạnh.”

Lý Khinh Hồng hừ lạnh: “Như vậy mới không tức giận.”

Lại chơi một lúc với Vương Tử Lam ở khu vui chơi, Lý Khinh Hồng tới chi nhánh của tập đoàn Lệ Tinh ở Giang Thành đi dạo một vòng.

Thương lượng vài chuyện với Phương Huệ, Lý Mộng Đình thì trở về.

Vương Nhất lại gọi điện thoại cho Lãnh Nhan: “Tra cho tôi, buộc phải tra ra là ai muốn bắt cóc vợ con tôi!”

“Phải!”

Lãnh Nhan lập tức nhận lệnh.

Cúp máy, đôi mắt của Vương Nhất trở nên sâu thẳm.

Nước của Giang Thành sâu hơn Thiên An, cũng càng nguy hiểm.

Một mình anh có thể đi lại tự do, nhưng người thân bạn bè của anh thì sao?

Anh buộc phải phòng ngừa mọi sự cố xảy ra.

Reng reng reng!

Vào lúc này, Vương Nhất nhận được điện thoại của Hạ Lãm.

“Cậu Vương, bệnh của con gái tôi…”

Hạ Lãm ngập ngừng.

“Tôi lập tức gọi Y Si tới.”
 
Chương 1471


CHƯƠNG 1471

Cúp máy thì Vương Nhất đi tìm Y Si, hai người đi tới tập đoàn Đại Hạ.

Đây là tập đoàn lớn nhất dưới trướng của nhà họ Hạ.

Chủ tịch đương nhiên là do chủ nhân của nhà họ Hạ – Hạ Lãm đảm nhận.

Thư ký nói mục đích tới của hai người cho Hạ Lãm, Hạ Lãm lại không lập tức đi ra.

Thư ký mặt mày ái ngại: “Thưa hai vị, thật ngại quá, chủ tịch đang mở một cuộc họp rất quan trọng, có thể phải tới mức tan làm mới kết thúc, hai vị tiếp tục chờ, hay là…”

Vương Nhất lập tức gật đầu: “Cô nói với Hạ Lãm, chúng tôi trực tiếp tới nhà họ Hạ đợi ông ta.”

Nhìn bóng lưng rời đi của Vương Nhất và Y Si, thư ký mặt mày kinh ngạc.

Cho dù là ở Giang Thành, dám gọi thẳng tên của chủ tịch cũng không có mấy người.

Ở một bên khác, đám người Vương Nhất đã tới biệt thự của nhà họ Hạ.

Điều khiến Vương Nhất kinh ngạc là biệt thự của nhà họ Hạ lúc này vậy mà đông như trẩy hội, có những chiếc xe sang hàng chục tỷ đỗ ở trước cửa.

“Xem ra, hôm nay nhà họ Hạ muốn tổ chức bữa tiệc gì đó.

Mắt của Khương Sinh hơi nheo lại, nói.

“Đó là chuyện của nhà họ Hạ bọn họ, hoàn thành chuyện đã đồng ý với Hạ Lãm thì chúng ta rời đi.”

Nói xong thì Vương Nhất không để tâm mà cất bước đi vào.

“Đứng lại!”

Vương Nhất và Y Si đang muốn đi vào, đằng sau lại truyền tới tiếng quát giận dữ.

Quay đầu nhìn, chỉ thấy một chiếc Lamborghini đỗ ở cửa, một người thanh niên mắng mỏ bước xuống.

“Oắt con, biết nơi này là nơi nào không? Nơi này là nhà họ Hạ, anh đi nhầm chỗ rồi đúng không?”

Vương Nhất liếc nhìn tấm biển của nhà họ Hạ: “Không đi nhầm, là nơi này.”

Người thanh niên chợt sững người, sau đó cười lớn ba tiếng.

“Ha ha ha! Hai người là ai, cánh cửa này không phải ai cũng có thể bước vào.”

Vương Nhất bình tĩnh nói: “Tôi tên Vương Nhất, nhận được lời mời của gia chủ các người nên tới.”

Người thanh niên nghe vậy, vẻ mặt càng thêm khinh thường: “Fuck, cái bộ dạng này của anh còn dám nói nhận được lời mời của gia chủ chúng ta nên mới tới?”

“Cút mau, nơi này không phải là chỗ cho loại dân thường như các người có thể tới.”

Người thanh niên đang muốn đuổi thì lại phát hiện cơ thể của Vương Nhất giống như nham thạch, có đẩy thế nào cũng không đẩy được.

Người thanh niên chợt sững người, hoàn hồn lại thì mở miệng mắng: “Fuck, anh dám không nghe lời của Hạ Vinh tôi, chỉ cần có Hạ Vinh tôi ở đây, anh không đi vào được cánh cửa này!”

Vương Nhất hờ hững liếc nhìn anh ta, sau đó trực tiếp cất bước đi vào cửa lớn của nhà họ Hạ.

Y Si lắc đầu, cũng đi vào theo.

Thấy hai người này ở trước mặt anh ta, một trước một sau đi vào nhà họ Hạ một cách đường hoàng, Hạ Vinh tức giận: “Mẹ kiếp các người đứng lại cho tôi!”
 
Chương 1472


CHƯƠNG 1472

Hạ Vinh nói xong thì muốn túm lấy vai của Vương Nhất.

Vương Nhất bỗng quay đầu, bộp một tiếng, túm lấy vai của Hạ Vinh.

“Á…”

Ở cửa lớn của biệt thự, lập tức truyền tới tiếng kêu thảm thiết của Hạ Vinh.

“Buông tay, mẹ kiếp anh buông tay cho tôi!”

Vẻ mặt Hạ Vinh dữ tợn nhìn Vương Nhất.

Anh ta không ngờ, anh ta vậy mà đá phải tấm sắt.

Vương Nhất mặt mày lạnh lùng: “Tôi tới nhà họ Hạ quả thật là nhận được lời mời của gia chủ các người, làm xong việc tự sẽ đi, hiểu không?”

Nói xong thì buông Hạ Vinh ra.

Anh ta nhếch nhác nắm cổ tay của mình, vừa rồi cổ tay của anh ta suýt nữa bị bẻ 90 độ.

Không cần nghi ngờ gì nữa, lời của Vương Nhất anh ta rõ ràng không nghe lọt.

Anh ta hằn học nhìn Vương Nhất, uy hiếp: “Dám ra tay với người của nhà họ Hạ ở cửa lớn của nhà họ Hạ, tôi thấy anh chán sống rồi.”

“Đặc biệt là hôm nay, còn là sinh nhật của công chúa nhỏ!”

Lời của anh ta khiến Vương Nhất sững người.

Hạ Trân là con gái của Hạ Lãm, hôm nay lại là sinh nhật của Hạ Trân.

Chẳng trách ở cửa đỗ nhiều xe sang như vậy.

Xung đột ở đây cũng thu hút sự chú ý của trong biệt thự.

Rất nhanh có một đám người đi ra.

“Xảy ra chuyện gì?”

Người cầm đầu là một người trung niên, tướng mạo có vài phần giống Hạ Lãm.

Nhìn thấy người này, Hạ Vinh lập tức kích động gọi thành tiếng: “Chú hai!”

Người này chính là anh họ của Hạ Lãm, Hạ Tuân.

Ánh mắt của ông ta lập tức nhìn chằm chằm Vương Nhất và Y Si: “Hai người là ai, tại sao lại gây sự ở cửa của nhà họ Hạ!”

Không đợi Vương Nhất lên tiếng, Hạ Vinh nói trước: “Chú hai, hôm nay mọi người đều là tới chúc mừng sinh nhật cho công chúa nhỏ, hai người lai lịch bất minh này lại muốn lẻn vào!”

“Anh ta còn tự xưng là gia chủ mời anh ta nói, cháu ngăn anh ta lại, anh ta suýt nữa bẻ gãy tay của cháu.”

“Cái gì?”

Nghe vậy, ánh mắt của một người trung niên ở bên cạnh Hạ Tuân lập tức trở nên âm trầm.

Ông ta là anh cả của Hạ Lãm, Hạ Nham.

Đằng sau bọn họ có một đám thanh niên của nhà họ Hạ, nhưng không thấy bóng dáng của Hạ Trân.

Hạ Phi Long cũng không ở đây.

Điều duy nhất khiến Vương Nhất để ý là một người thanh niên trầm mặc kiệm lời.

 
 
Chương 1473


CHƯƠNG 1473

Vẻ ngoài của anh ta không tính là nổi bật trong đám người, thậm chí có thể dùng từ tầm thường để hình dung.

Nhưng lại cho Vương Nhất một loại cảm giác trầm ổn như nước.

Hạ Tuân quát to một tiếng: “Hai người thật to gan, vậy mà dám dùng danh nghĩa của gia chủ để tới nhà họ Hạ chúng tôi.”

Tuy tên của Vương Nhất đã truyền khắp Giang Thành, nhưng người thật sự từng gặp anh lại rất ít.

Vậy nên Vương Nhất đứng ở trước mặt bọn họ, không ai phát hiện ra anh.

Vương Nhất nói rất thản nhiên: “Tôi đến vì bệnh của Hạ Trân.”

Lời này vừa dứt, đám người Hạ Tuân và Hạ Nham đều có vẻ mặt kinh ngạc: “Cậu là bác sĩ?”

Vương Nhất và Y Si đều gật đầu.

“Cậu nói là bác sĩ thì cậu là bác sĩ sao?”

Vừa dứt lời, trong đám đông lập tức truyền tới giọng nói trầm thấp bình ổn của một người đàn ông.

Ngay lập tức, sự chú ý của tất cả mọi người đều dừng ở trên người của người thanh niên trầm mặc kiệm lời kia.

Trong tay anh ta cầm hai viên bi sắt, đang xoay vòng một cách linh hoạt, ánh mắt bình tĩnh nhìn Vương Nhất.

“Anh là ai?”

Mắt của Vương Nhất hơi nheo lại.

Người thanh niên từ từ đi tới, cũng không che đậy, nói ra tên của mình.

“Hạ Bình.”

Ánh mắt của Vương Nhất lập tức đanh lại.

Từ cái tên thì anh có thể phân biệt được người này là ai.

Em trai của Hạ Phi Long.

Anh ta cũng là con trai của Hạ Tuân.

“Bình nói không sai, cậu nói là bác sĩ thì thật sự là bác sĩ sao?”

Hạ Tuân lạnh lùng nhìn Vương Nhất: “Hai người có chứng chỉ hành nghề y không?”

Vương Nhất không lên tiếng, chỉ là ánh mắt nhìn sang Hạ Bình trở nên lạnh lẽo.

Anh chỉ hiểu một chút y thuật, chứ không phải bác sĩ.

Khương Sinh là Y Si, nhưng cũng không có chứng chỉ hành nghề y?

Y Si lấy ra chứng chỉ hành nghề y, còn là Y Si sao?

Thấy hai người không lên tiếng, Hạ Tuân cười hờ hững: “Nếu đã không lấy ra được chứng chỉ hành nghề y thì càng không thể để hai người đi vào, hai vị mời về cho.”

“Khoan đã, hai người bọn họ không thể đi!”

Hạ Nham lại quát lớn một tiếng, nhìn Vương Nhất và Y Si nói: “Hai người đã phạm hai tội, mạo danh danh nghĩa của gia chủ, còn đánh người của nhà họ Hạ tôi bị thương, còn muốn đi như vậy sao?”

Vẻ mặt của Hạ Tuân hơi đơ ra, sau đó cười lạnh nhạt với Vương Nhất: “Tôi đã tranh thủ cơ hội cho hai người chạy trốn, là hai người không biết trân trọng, không thể trách tôi.”
 
Chương 1474


CHƯƠNG 1474

Vừa dứt lời, xung quanh có mười mấy người đàn ông vạm vỡ đi tới, tất cả đều là vệ sĩ của nhà họ Hạ.

Vương Nhất lạnh nhạt liếc nhìn bọn họ, không có để trong lòng.

Anh nhìn sang Hạ Tuân: “Tôi đã nói thật, có tin hay không là chuyện của các người, tôi muốn gặp Hạ Trân.”

Nói xong thì Vương Nhất cất bước đi vào.

Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều có vẻ mặt ngạc nhiên.

Hạ Vinh càng cười vui như thấy người khác gặp họa.

Anh là muốn xông vào nhà họ Hạ, thật sự là một con đường chết.

Hạ Tuân cũng chơi vui vẻ, xua tay: “Đừng đánh chết.”

Nói xong thì xoay người rời đi.

Những người khác cũng như vậy.

Không phải bọn họ không quan tâm kết quả, mà là một loại tự tin từ trong ra ngoài.

Nhà họ Hạ mạnh mẽ, vệ sĩ của nhà họ Hạ còn là cao thủ hiếm có.

Đối phó hai người, căn bản là dư sức.

Bụp bụp bụp…

Tuy nhiên ngay sau đó, đằng sau bọn họ truyền tới âm thanh đánh trúng dữ dội.

Đám người Hạ Tuân không nhịn được mà quay đầu nhìn, ngay lập tức trợn to mắt.

Vệ sĩ nhà họ Hạ mà bọn họ lấy làm kiêu ngạo vậy mà nằm chỏng gọng ở trên đất.

Mà Vương Nhất và Y Si vẫn hoàn toàn không tổn hại mà đứng ở đó.

“Cái gì?!”

Nhìn một màn này, vẻ mặt của Hạ Tuân rất kinh ngạc, biểu cảm thay đổi.

Hạ Nham, Hạ Vinh thì giống như thấy ma, trợn to hai mắt.

Ngay cả Hạ Tuân cũng nhìn Vương Nhất với vẻ mặt nghiêm trọng.

Biểu cảm trên mặt Vương Nhất vẫn lạnh nhạt, nhìn mọi người.

“Tôi muốn cứu người, các người căn bản không cản được.”

Nói xong thì tiếp tục đi về phía trước.

“Cậu rốt cuộc là ai?!”

Hạ Tuân quát lên, nếu là người bình thường, căn bản không phải đối thủ của vệ sĩ nhà họ Hạ.

Vương Nhất cất bước đi về phía bọn họ, đồng thời nói ra tên của mình.

“Vương Nhất.”

Ầm!

Sau khi Vương Nhất nói ra tên của mình, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.

Dạo gần đây cái tên này rất nổi, bọn họ đương nhiên biết.

Không ngờ là người trước mắt.

Hạ Tuân thì càng nhìn chằm chằm Vương Nhất, người khiến anh họ của ông ta chịu thiệt, vậy mà là cậu ta!
 
Chương 1475


 

CHƯƠNG 1475

Tuy nhiên, Hạ Tuân hoàn hồn lại, hằn học nhìn Vương Nhất: “Cho dù cậu là Vương Nhất, cũng không thể đi vào nhà họ Hạ chúng tôi!”

“Không sai, hôm nay là sinh nhật của công chúa nhỏ, bất cứ ai không phải là người của nhà họ Hạ, đều không thể đi vào.”

“Cút ra cho tôi!”

Đằng sau Hạ Tuân, những người khác lũ lượt quở trách.

“Im mồm hết cho tôi!”

Tuy nhiên, vào lúc này, đằng sau lại truyền tới tiếng quát tức giận.

Hạ Lãm mặt mày âm trầm đi vào, trong mắt còn có sát ý.

“Gia chủ?!”

“Em ba!”

“Chú ba!”

Thấy Hạ Lãm mặt mày âm trầm đi vào, bất luận là Hạ Tuân, Hạ Nham hay Hạ Bình, hay là những người khác của nhà họ Hạ đều thay đổi sắc mặt, cũng không có hống hách như trước.

“Cậu Vương và ngài Y Si là khách quý tôi mời tới, các người vậy mà dám đối đãi với khách quý của tôi như vậy?”

Trong hai mắt của Hạ Lãm kèm theo sát ý, phàm là ai bị ông ta quét qua thì không ai không run sợ.

Hạ Vinh càng bị dọa ngu luôn.

Anh ta nhớ lại lời của Vương Nhất trước đó, anh là được gia chủ của nhà họ Hạ mời tới.

Lúc đầu anh ta không tin, nhưng bây giờ gia chủ thật sự tới rồi, chứng minh lời của Vương Nhất.

Anh thật sự là được gia chủ của nhà họ Hạ mời tới.

Vương Nhất nhìn sang Hạ Lãm, nói rất thản nhiên: “Hạ gia chủ, xem ra những người thân của ông không chào đón chúng tôi lắm.”

Lời này vừa dứt, trong mắt Hạ Lãm càng thêm âm trầm.

“Bắt đầu từ bây giờ, nếu ai còn nhắc tới một câu đuổi cậu Vương thì người đó cút ra khỏi nhà họ Hạ cho tôi.”

Ông ta cũng tức giận.

Vốn anh là muốn cùng nhau trở về nhà họ Hạ với Vương Nhất, ngài Y Si, nhưng lâm thời có một cuộc họp quan trọng làm trì hoãn.

Vương Nhất và Y Si đi vào nhà họ Hạ trước.

Vốn cho rằng gió yên biển lặng rồi, không ngờ ông ta vừa về tới nhà họ Hạ thì nhìn thấy người trong nhà đối xử lạnh lùng với khách quý do ông ta mời tới, thậm chí đã sử dụng tới vệ sĩ.

Điều này khiến Hạ Lãm rất tức giận, nếu người trong nhà như này, sau này ai dám giúp ông ta nữa?

Còn một điểm nữa, đó là bọn họ là vì chữa bệnh cho con gái của ông ta.

Bệnh tình là tính mạng, trì hoãn một giây thì bệnh của con gái ông ta sẽ càng nghiêm trọng.

Đối với bất cứ ai vọng tưởng gây bất lợi đối với ông ta, Hạ Lãm sẽ không tha cho.

Lúc này, có một cô gái không nhịn được mà nói: “Gia chủ, bọn họ ngay cả chứng chỉ hành nghề y cũng không có, làm sao có thể là bác sĩ, ngài đừng để bọn họ lừa!”
 
Chương 1476


CHƯƠNG 1476

Ánh mắt của Hạ Lãm càng thêm âm trầm, chỉ vào cô ta mà ra lệnh: “Người đâu, đuổi cô ta ra khỏi nhà họ Hạ cho tôi, ngoài ra tước bỏ cơ hội chia lợi nhuận từ cổ phần của cô ta ở nhà họ Hạ về sau.”

Xoạt!

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.

“Lão tam, chú làm thật à!”

Hạ Tuân tức giận trách cứ.

Hạ Nham cũng nói: “Hạ Hoàng cũng là có ý tốt, chú sao có thể đuổi nó ra khỏi gia tộc?”

“Tôi nói rồi, nếu ai còn dám nghi ngờ cậu Vương thì sẽ có kết cục giống như Hạ Hoàng.”

Ánh mắt của Hạ Lãm u ám liếc nhìn tất cả mọi người, giọng nói càng lạnh lẽo.

“Gia chủ, tôi sai rồi!”

“Chú ba, chú cho cháu thêm một cơ hội đi.”

“Chú ba!”

Cô gái tên Hạ Hoàng đó bị kéo ra ngoài.

Bụp!

Cửa lớn đóng lại, tiếng cầu xin cũng bị ngăn cách.

Bầu không khí trong cả biệt thự của nhà họ Hạ lập tức trở nên nghiêm trọng sát phạt.

Đừng nói đám tiểu bối như Hạ Bình, ngay tới ba của anh ta – Hạ Tuân, chú lớn của anh ra – Hạ Nham cũng không dám lên tiếng.

Hạ Lãm giống như chỉ xử lý một chuyện nhỏ nhặt không đáng nhắc tới, rất nhanh trên mặt đã hiện ra nụ cười.

“Cậu Vương, ngài Y Si, mời vào.”

Vương Nhất gật đầu, cũng không nói gì, trực tiếp đi vào trong.

Lúc đầu tới nhà họ Hạ thì anh đã thấp thoáng cảm nhận được sự tranh đấu ngầm trong nội bộ nhà họ Hạ, nhưng anh không có hứng thú tham gia.

Mục tiêu của anh chỉ là chữa bệnh tim của Hạ Trân.

Nếu có ai không có mắt, cưỡng ép anh gia nhập cuộc tranh đấu của nhà họ Hạ, vậy thì đừng trách anh không khách sáo.

“Bên ngoài có chuyện gì vậy, ồn như vậy cũng sắp làm phiền tới việc tôi cắt bánh kem rồi.”

Bỗng nhiên trong biệt thự của nhà họ Hạ truyền tới tiếng oán trách đầy bất mãn của một cô gái.

Cộp! Cộp! Cộp!

Tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng cao gót rõ ràng.

Sắc mặt của Vương Nhất hơi thay đổi, giọng của cô gái này không phải của Hạ Trân.

Người đón sinh nhật ngày hôm nay không phải Hạ Trân sao?

Rất nhanh, từ trong phòng bước ra một cô gái cao ráo ăn vận giống như công chúa.

 
 
Chương 1477


CHƯƠNG 1477

Dung mạo xinh đẹp, mái tóc dài búi cao, nếu ăn mặc bình thường, cô ta cũng chỉ có thể được gọi là ‘người đẹp’.

Nhưng trên người cô ta mặc chiếc váy dài công chúa màu trắng tinh, trên vạt váy còn đính một ít kim cương vụn có giá trị không nhỏ.

Dưới chân đi đôi cao gót thủy tinh đánh giá, trên đầu còn đội vương miện, nhìn trông không khác biệt gì với công chúa thật.

Nhìn thấy người này, các tiểu bối của nhà họ Hạ lũ lượt vui vẻ đi tới đón.

“Chi Tinh, hôm nay cô thật xinh đẹp!”

“Đó là đương nhiên, hôm nay là sinh nhật của Chi Tinh.”

“Chi Tinh, đây là quà tôi tặng cô, chúc cô sinh nhật vui vẻ!”

Các nam nữ thanh niên lũ lượt lấy quà trong tay nhét vào trong tay của cô gái tên Chi Tinh đó.

“Cảm ơn, cảm ơn mọi người.”

Trên mặt cô ta nở nụ cười vui vẻ, nhưng Vương Nhất lại nhìn ra, nụ cười này là giả bộ.

Cô ta không thích quà, mà thích sự nịnh nọt, cung phụng của những người khác.

Điều càng khiến Vương Nhất phản cảm là cô gái nhận những món quà này còn vô tình hay hữu ý mà nói một câu.

“Đón sinh nhật thì tốt, nhưng sinh nhật cùng một ngày với kẻ bệnh tật kia thì có hơi đen đủi, mọi người lát nữa cũng cách xa cô ta ra một chút, ngộ nhỡ lây bệnh cho mọi người thì không tốt đâu!”

Lời này vừa dứt, những tiểu bối trẻ tuổi đó lũ lượt cười to.

“Ha ha, điều đó chắc chắn rồi, ai muốn làm bạn với cô ta chứ?”

“Hôm nay ấy à, chúng tôi đều chỉ đón sinh nhật của một người, đó là Chi Tinh cô.”

“Cô ta ở một bên nhìn là được.”

Một đám người bu lấy Hạ Chi Tinh, đi vào biệt thự.

Vương Nhất nhíu mày, chỉ vào cô gái tên Chi Tinh kia, hỏi: “Cô ta là ai?”

Hạ Lãm thở dài: “Nó tên Hạ Chi Tinh, là con gái của lão đại, cũng là em gái ruột của Phi Long, ngày nó ra đời cùng một ngày với con gái của tôi.”

“Thì ra là vậy.”

Vương Nhất gật đầu.

Anh trước đó tưởng hôm nay là sinh nhật của Hạ Trân, không ngờ còn là sinh nhật của Hạ Chi Tinh kia.

Hạ Lãm mặt mày phức tạp: “Trân vì bệnh của con bé mà luôn không có bạn bè, cộng thêm mẹ nó sinh nó xong thì qua đời, cho nên sinh nhật mỗi năm đều là tôi đón sinh nhật với nó, tiệc sinh nhật của Chi Tinh thì năm nào cũng tổ chức rất náo nhiệt.”

Nghe vậy, Vương Nhất gửi một tin nhắn cho Lãnh Nhan: “Gọi Nhạc Si tới nhà họ Hạ một chuyến, tôi muốn tổ chức sinh nhật cho một cô gái, ngoài ra quà sinh nhật cô xem rồi mua giúp.”

Anh gửi xong thì mỉm cười với Hạ Lãm: “Nếu đã gặp được, cũng không thể không biểu hiện gì, quà của tôi đang tìm.”

Hạ Lãm sửng sốt, vội vàng xua tay: “Cậu Vương có lòng rồi, cậu Vương có thể tới chữa bệnh cho con bé thì đã là đại ân đại đức rồi, sao còn để cậu tặng quà?”

Vương Nhất lắc đầu, cười nói: “Tôi đã bảo người mua xong rồi, đi thôi.”
 
Chương 1478


CHƯƠNG 1478

Nói xong thì đi vào biệt thự, anh nhìn một cái thì nhìn thấy Hạ Trân ngồi ở sô pha trong góc, mặt mày có hơi tái nhợt.

“Trân.”

Vương Nhất mỉm cười chào hỏi.

“Anh Vương!”

Hạ Trân lập tức nở nụ cười, mỉm cười đi tới trước mặt của Vương Nhất.

Không biết tại sao, nhìn thấy Vương Nhất thì cô ta rất vui.

Ở một bên khác, Hạ Chi Tinh chú ý thấy tình hình ở bên này, nhíu mày lại.

“Kia là ai? Chị sao không nhớ có mời anh ta?”

Hạ Chi Tinh chỉ vào Vương Nhất, hỏi.

Hạ Bình cười hờ hững: “Người ta không phải tới tìm chị, mà là tới tìm Hạ Trân.”

Hạ Chi Tinh lập tức nhướn mày, vẻ mặt đầy khinh thường: “Chị nói ngay mà, trong số bạn bè của chị sao lại có người ăn mặc quê mùa như vậy.”

Ngay sau đó, cô ta đầy cao ngạo đi về phía bên đó.

Khi Vương Nhất và Hạ Trân đang nói chuyện, một bóng người xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Chính là công chúa đón sinh nhật ngày hôm nay, Hạ Chi Tinh.

Cô ta từ trên cao nhìn xuống Hạ Trân, khóe miệng nhếch lên, mang theo ý khinh thường.

“Hạ Trân, cô và bạn cô nói chuyện, có thể ra ngoài nói hay không, làm ổn tới tôi!”

Trong mắt Vương Nhất lập tức vụt qua một tia lạnh.

Đại sảnh lớn như vậy, anh và Hạ Trân luôn nói chuyện rất nhỏ, làm sao có thể ồn tới bọn họ.

Bọn họ là cố ý kiếm chuyện, muốn đuổi Hạ Trân ra ngoài.

Hạ Trân lại nhẹ nhàng nắm tay của Vương Nhất, khẽ lắc đầu với anh.

Sau đó, cô ta áy náy nhìn Hạ Chi Tinh: “Xin lỗi, tôi không nói nữa.”

Vương Nhất cũng không nói gì nữa, chỉ lạnh lùng liếc nhìn cô ta.

Hạ Chi Tinh cũng không ngờ Hạ Trân lại nói ra câu này, rất nhanh, trên mặt lại càng thêm khinh thường.

“Là người bệnh thì nằm yên trên giường, đừng học theo chúng tôi đi ra ngoài, hôm nay là sinh nhật của tôi, nhìn thấy cô thật là đen đủi.”

Bị chê bai như vậy, sắc mặt của Hạ Trân càng thêm tái nhợt, không nhịn được mà đối lại một câu: “Hôm nay cũng là sinh nhật của tôi…”

“Cô nói cái gì?”

Hạ Chi Tinh trợn to mắt, sau đó cười ha hả: “Cái kẻ bệnh tật như cô còn muốn đón sinh nhật? Cô nhìn xem người trong căn phòng này có ai tới đón sinh nhật với cô chứ? Cô không xứng đón sinh nhật, hiểu không?”
 
Chương 1479


CHƯƠNG 1479

“Chi Tinh, cô ta là ngưỡng mộ cô đó, ngưỡng mộ cô có nhiều bạn bè tới đón sinh nhật với cô, cô ta không có một ai.”

“Tôi thấy lát nữa vẫn nên chia cho cô ta một miếng bánh kem, nếu không quá tội nghiệp.”

“Ha ha ha…”

Đám bạn bè của Hạ Chi Tinh cũng lũ lượt cười mỉa.

Trong tiếng cười, tay của Hạ Trân siết chặt quần áo trên người, cúi đầu không nói chuyện.

Vương Nhất nhìn thấy tất cả, cơ thể gầy yếu của cô ta đang hơi run rẩy.

Ngay lập tức, ánh mắt của anh nheo lại đầy nguy hiểm, nói từng chữ: “Tôi tới đón sinh nhật với cô ấy.”

“Hửm?”

Ánh mắt của Hạ Chi Tinh cuối cùng đã dừng trên người của Vương Nhất.

Nhưng chỉ dừng một giây thì không khỏi bật cười: “Anh là bạn của kẻ bệnh tật này đó nhỉ, tôi sao chưa từng thấy anh trong giới?”

Cái giới mà cô ta nói đương nhiên là giới thượng lưu của Giang Thành.

Vương Nhất từ từ đứng dậy, Hạ Chi Tinh lúc này mới cảm nhận được trên người anh có một loại khí thế không thấu được.

Hạ Chi Tinh không nhịn được mà lùi lại một bước: “Anh muốn làm gì? Tôi cảnh cáo anh, nơi này là nhà họ Hạ, hôm nay còn là sinh nhật của tôi!”

Vương Nhất liếc nhìn cô ta: “Tôi không muốn gì cả, nhưng nếu cô còn mở miệng ra là kẻ bệnh tật nữa thì tôi biến cô thành kẻ bệnh tật.”

“Anh dám uy hiếp tôi?”

Hạ Chi Tinh ngây ra rất lâu mới phản ứng lại, lập tức mặt mày đầy phẫn nộ.

Hôm nay là sinh nhật của cô ta, vậy mà còn có người ngoài dám hống hách với cô ta.

Đương nhiên cô ta cũng không nhìn thấy biểu hiện của Vương Nhất lúc ở cổng nhà họ Hạ.

Lúc này, sát khí trên người Vương Nhất tỏa ra giống như trước đó, Hạ Nham vội vàng bước lên một bước, kéo Hạ Chi Tinh đi.

“Con gái, hôm nay là sinh nhật của con, đừng so đo với cậu ta.”

Chủ yếu là sợ con gái của ông ta bị Vương Nhất đánh.

Hạ Vinh cũng vội vàng khuyên: “Chị Chi Tinh, vẫn là mau lên tầng cắt bánh kem thôi.”

Hạ Chi Tinh cũng có hơi sợ Vương Nhất, khinh thường hừ một tiếng: “Hôm nay là sinh nhật của tôi nên không so đo với anh, anh tốt nhất tự giác rời đi.”

Nói xong thì chạy bịch bịch lên tầng.

Vương Nhất vỗ lưng của Hạ Trân: “Không sai, sinh nhật của cô, tôi đón cùng với cô.”

“Cảm ơn anh Vương.”

Hạ Trân mỉm cười với Vương Nhất, nhưng nụ cười đó rất miễn cưỡng.

Anh lại nhìn sang Hạ Lãm: “Ông là gia chủ của nhà họ Hạ, vừa rồi tại sao không lên tiếng?”

Vừa rồi khi Hạ Chi Tinh mỉa mai Hạ Trân, là ba của Hạ Trân, Hạ Lãm không lên tiếng.
 
Chương 1480


CHƯƠNG 1480

Hạ Lãm thở dài: “Đã quen rồi, tuy tôi là gia chủ của nhà họ Hạ, nhưng lại không ngăn chặn được sự tranh chấp của các tiểu bối.”

“Tôi từng nói với Trân, phải dũng cảm đứng lên, nhưng con bé tới nay cũng không thể bước ra được.”

Hạ Lãm cũng rất khổ tâm, Vương Nhất không nói gì nữa.

Anh quay đầu nhìn sang Y Si: “Có thể chữa bệnh rồi chứ?”

Y Si luôn không nói gì đã gật đầu: “Bây giờ thì có thể.”

Hạ Lãm vui mừng, lập tức mời Vương Nhất và Y Si lên tầng: “Chỉ cần hai vị có thể chữa khỏi bệnh của con bé, bất cứ chuyện gì tôi cũng đồng ý.”

Hạ Trân cũng biết Vương Nhất đến vì bệnh của cô ta, nhưng trên mặt không có bất cứ sự sợ hãi nào.

“Yên tâm đi, ông ấy là người có y thuật rất cao mà tôi nói với cô trước đó, ông ấy có thể cứu cô.”

Vương Nhất chỉ vào Y Si rồi nói với Hạ Trân.

Y Si nhìn xung quanh, lắc đầu: “Ánh sáng trong phòng không tốt, cần đổi căn khác.”

Hạ Lãm vội vàng hỏi: “Đổi phòng nào?”

Y Si chỉ vào cánh cửa lớn đóng chặt ở cách đó không xa, bên trong truyền ra tiếng nhạc rock inh ai nhức óc.

Chính là căn phòng mà Hạ Chi Tinh tổ chức sinh nhật.

“Căn phòng đó hướng về phía mặt trời, ánh sáng đầy đủ, thích hợp chữa bệnh.”

Vương Nhất xông vào căn phòng đó, tắt nhạc rock đi.

Hạ Chi Tinh và đám bạn bè của cô ta phản ứng lại, lập tức nổi giận.

“Ai cho anh đi vào?”

“Còn tắt nhạc của chúng tôi, mau cút ra ngoài!”

Trong căn phòng tràn ngập tiếng chửi.

Vương Nhất hờ hững nói: “Mời các người sang căn phòng khác chúc mừng, căn phòng này cần dùng cho Trân chữa bệnh.”

“Cái gì?! Chữa bệnh?”

Vừa nghe thấy lời này, Hạ Chi Tinh mở miệng mắng.

“Dựa vào đâu phòng tôi dùng để chúc mừng sinh nhật phải nhường cho một người sắp chết? Không được! Tôi không đồng ý!”

Những người khác lũ lượt kháng nghị

“Các người đi sang phòng khác không được sao, đừng quấy nhiễu chúng tôi!”

“Bác sĩ cũng nói cô ta không sống được bao lâu nữa, chữa bệnh có ý nghĩa gì chứ?”

“Đi mau đi mau!”

Hạ Lãm quát to một tiếng: “Im mồm hết cho tôi! Cậu Vương nói muốn chưng dụng, tất cả mọi người cút hết ra ngoài cho tôi!”

Hạ Chi Tinh ngây ngốc nhìn, bỗng nhiên hét to một tiếng: “Ba, bọn họ như nào đây? Vậy mà còn đuổi con ra ngoài?”
 
Chương 1481


CHƯƠNG 1481

Hạ Nham chạy bịch bịch lên, vẻ mặt không thân thiện nhìn Vương Nhất: “Chữa bệnh thì đi chỗ khác chữa không được hay sao, con gái tôi đang đón sinh nhật.”

Hạ Tuân cũng đi tới: “Lão tam, anh biết chú yêu thương con gái, nhưng cũng không thể phá hỏng bữa tiệc sinh nhật của đám Chi Tinh.”

Nhìn những người này đều không coi mạng của con gái ông ta ra gì, sắc mặt của Hạ Lãm cực kỳ u ám.

Ánh mắt của Hạ Trân rất bình tĩnh, giống như đã quen với cảnh tượng như này.

Vương Nhất nhìn Hạ Chi Tinh hỏi: “Tôi hỏi cô lần cuối cùng, có nhường phòng không?”

“Không nhường!”

“Được!”

Vương Nhất cất bước đi về phía Hạ Chi Tinh, xách cô ta lên.

“Á!”

Hạ Chi Tinh kêu lên một tiếng, ra sức giãy dụa.”

“Anh muốn làm gì, cứu mạng, sàm sỡ.”

“Thả con gái của tôi ra!”

Hạ Nham nhìn Vương Nhất tức giận nói.

Bụp!

Ngay sau đó, Hạ Chi Tinh bị ném ra khỏi phòng, suýt nữa lăn từ trên cầu thang xuống.

Nhìn một màn này, người trong phòng lập tức bị dọa cho cấm như hến.

Vương Nhất nhìn bọn họ với ánh mắt lạnh nhạt: “Các người tự đi hay là để tôi mời từng người ra ngoài?”

Người trong phòng ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Vương Nhất.

Không ai ngờ được Vương Nhất lại dùng cách đơn giản trực tiếp như này để mời Hạ Chi Tinh ra ngoài.

Hoàn hồn lại, tất cả mọi người đều có vẻ mặt cực kỳ tức giận.

Hạ Chi Tinh bị ngã ra đất đầy nhếch nhác, còn đau đớn tới mức kêu rên không ngừng.

“Ba, anh ta vậy mà dám đánh con, ba không nói gì ư?”

Mặt mày Hạ Nham u ám tới mức có thể vắt ra nước: “Cậu dám ra tay với con gái tôi?”

Vương Nhất lạnh nhạt nói: “Nhường phòng từ sớm không phải là được rồi hay sao, cứ muốn ép tôi ra tay.”

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều có vẻ mặt đầy khó tin.

Nơi này là nhà họ Hạ, Hạ Chi Tinh còn là nhân vật chính trong bữa tiệc sinh nhật ngày hôm nay, Vương Nhất không chỉ đánh chủ nhân bữa tiệc, còn không hề hối hận!

“Vương Nhất, cậu thật tưởng có em ba che chở thì có thể hoành hành không kiêng kỵ ở nhà họ Hạ sao?”

Hạ Nham tức tới run người, giọng nói vô cùng lạnh lùng.

Câu nói này lập tức cho tất cả mọi người trong phòng tự tin, bọn họ đều tức giận nhìn Vương Nhất.

“Lời của chú Nham không nghe thấy sao, còn không mau xin lỗi Chi Tinh.”
 
Chương 1482


CHƯƠNG 1482

Có ba của Hạ Chi Tinh chống lưng, bọn họ không sợ gì hết.

Bụp!

Tuy nhiên ngay sau đó, một bạn nam hung dữ nhất bị Vương Nhất xách cả người lên, cũng ném thẳng ra ngoài.

Bụp bụp bụp!

Cả người anh ta lăn từ trên cầu thang xuống, trực tiếp bị ngã tới ngất.

“Vương Nhất!”

Hạ Nham tức giận nhìn Vương Nhất, trong mắt tràn ngập tơ máu.

“Nếu ai còn có một câu phản đối thì anh ta chính là kết cục.”

Trên mặt Vương Nhất không có bất cứ biểu cảm gì, bỗng nhiên liếc nhìn Hạ Nham: “Lão già, ông cũng như vậy.”

“Cậu — cậu nói cái gì?!”

Hạ Nham vừa sửng sốt vừa phẫn nộ nhìn Vương Nhất, vậy mà dám gọi ông ta là lão già.

Xoạt xoạt xoạt!

Có bài học của Hạ Chi Tinh và bạn nam kia, người trong phòng cũng không dám ở lại, kết thành nhóm rời đi.

“Chi Tinh, chúng ta hảo hán không chịu thiệt trước mắt, hôm nay anh Phi Long không trở về, tới phòng khác chúc mừng đi!”

“Đúng thế, quân tử báo thù mười năm chưa muộn.”

Tất cả mọi người đều khuyên Hạ Chi Tinh rời đi.

Sắc mặt của Hạ Chi Tinh thay đổi, cuối cùng vẫn nghiến răng.

“Được lắm, Hạ Trân, mày thâm!”

Hằn học liếc nhìn Hạ Trân và Vương Nhất, Hạ Chi Tinh đi xuống dưới tầng.

Rất nhanh, căn phòng trở nên trống trải, Vương Nhất, Y Si và Hạ Trân đi vào.

Y Si mỉm cười: “Chuyện còn lại thì giao cho tôi.”

Vương Nhất và Hạ Lãm đi tới cửa đợi, cho tới trước khi đóng cửa lại, vẻ mặt của Hạ Lãm vẫn rất lo lắng.

Vương Nhất mỉm cười: “Yên tâm đi, Hạ gia chủ, Y Si cứu người chưa từng thất thủ.”

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trán của Hạ Lãm toát mồ hôi vì lo lắng.

Khoảng thời gian này đối với bọn họ mà nói là sự dày vò.

May mắn rất nhanh cửa đã mở ra.

Y Sĩ trán đầy mồ hôi và Hạ Trân mặt mày trắng bệch đi ra.

“Sao rồi?”

Hạ Lãm vội vàng đi tới hỏi.

Y Si lau mồ hôi trên trán, mỉm cười nói: “May không làm nhục sứ mệnh.”

Vương Nhất thở phào, xem ra phẫu thuật rất thành công.

 
 
Chương 1483


CHƯƠNG 1483

Hạ Lãm kích động nắm tay của Y Si: “Ngài Y Si, đại ơn không lời cảm tạ, sau này có gì cần tới Hạ Lãm tôi, cứ việc mở miệng.”

Y Si lắc đầu: “Ông Hạ nói sớm rồi, bệnh tim của cô ấy chỉ là bước đầu khôi phục bình thường mà thôi, vẫn cần quan sát về sau.”

“Bất luận như nào, hai vị đều là ân nhân của nhà họ Hạ, tôi không gì báo đáp!”

Hạ Lãm trầm giọng nói.

Vương Nhất liếc nhìn dưới tầng đầy náo nhiệt, nói một cách thản nhiên: “Mời chúng tôi ăn bánh sinh nhật là cảm ơn rồi.”

Hạ Lãm thở dài: “Bữa tiệc sinh nhật của đám thanh niên các cậu, tôi không tham gia.”

Vương Nhất cũng không để bụng, dẫn Hạ Trân đi xuống tầng.

Lúc này, bữa tiệc sinh nhật của Hạ Chi Tinh đã tiến hành được một nửa.

Sắc đêm bên ngoài cũng tối đi.

Hạ Chi Tinh liếc nhìn Vương Nhất và Hạ Trân, vẻ mặt mỉa mai cười lên: “Đây không phải bệnh nhân của chúng ta sao? Làm xong phẫu thuật xong rồi sao?”

“Trân à, mau tới chỗ chúng tôi, nói cho chúng tôi biết quá trình phẫu thuật như nào, ha ha ha…”

Hạ Chi Tinh và đám bạn của cô ta cười ầm lên.

Hạ Chi Tinh cắn chặt môi, không nói một lời.

“Chúng ta sang bên đó.”

Vương Nhất và Y Si cùng với Hạ Trân đi tới phòng sát vách.

Tiếng cười vẫn truyền tới.

Trước đó Vương Nhất dùng thủ đoạn rất bạo lực để đuổi đám người Hạ Chi Tinh ra ngoài, mãi không tìm được cơ hội trút giận thích hợp.

Bây giờ nhìn thấy bọn họ đi xuống, đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Đám trưởng bối Hạ Tuân, Hạ Nham ở sân sau thương nghị chuyện công ty.

“Trân à, tới ăn bánh kem.”

Hạ Chi Tinh mỉm cười cầm một đĩa bánh kem đi về phía Hạ Trân.

“Cảm…”

Hạ Trân đang muốn nói cảm ơn, Hạ Chi Tinh bỗng run tay.

Bánh kem trong tay cũng theo đó mà rơi xuống.

Biểu cảm của Hạ Trân cũng ngưng đọng.

“Aiya, rơi xuống đất rồi.”

Hạ Chi Tinh nhìn Hạ Trân nói đầy trào phúng: “Đây là miếng cuối cùng rồi, hay là cô nhặt lên ăn đi?”

Hạ Trân không nhặt, chỉ trầm mặc nhìn bánh kem trên đất mà thất thần.

Sắc mặt của Y Si lạnh lùng, Vương Nhất lại kéo lấy ông ta.

Anh nói với Hạ Trân: “Không sao, quà tôi tặng cô lát nữa sẽ tới.”

Hạ Trân lắc đầu, cười đầy miễn cưỡng: “Không cần, hai người có thể chữa khỏi cho tôi thì tôi đã rất vui rồi.”
 
Chương 1484


CHƯƠNG 1484

Phía Hạ Chi Tinh cũng không nhắc tới Hạ Trân nữa, mà tự mình vui chơi.

Đối với bọn họ mà nói, Hạ Trân chỉ là một niềm vui trong đó, đợi hứng thú qua đi, không ao còn nhớ cô ta nữa.

Công chúa của tối nay chỉ có một, đó chính là Hạ Chi Tinh.

Hạ Trân trầm mặc nhìn mọi thứ, nhìn tới cuối, cô ta cúi đầu xuống.

Vương Nhất bỗng hỏi: “Trân, ngưỡng mộ sao?”

Hạ Trân gật đầu.

“Lát nữa bọn họ sẽ ngưỡng mộ cô.”

Vương Nhất mỉm cười, nói.

Năm phút sau.

Ở cửa lớn của biệt thự nhà họ Hạ, một chiếc Rolls Royce dáng dài đỗ lại.

Một người phụ nữ lạnh lùng từ từ bước xuống xe, đằng sau còn có mấy người đàn ông xách túi to túi bé.

Người phụ nữ lạnh lùng này là Lãnh Nhan.

Cô ta khẽ phất tay, những người đàn ông này cất bước đi vào nhà họ Hạ.

Đám người Hạ Chi Tinh đương nhiên phát hiện những người đàn ông này, vẻ mặt của mọi người trở nên cảnh giác.

“Các người tìm ai?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Lãnh Nhan không đếm xỉa, chỉ làm dấu tay.

Những người đàn ông này lấy đồ trong túi ra.

Ngay lập tức, cả căn phòng trở nên vô cùng xa hoa.

Mở hộp ra, vậy mà là một sợi dây chuyền kim cương sáng chói mắt.

“A! Là nước mắt thiên sứ có giá trị mười lăm tỷ trong bộ sưu tập trang sức mới nhất năm nay của Cartier.”

Một bạn nữ biết nhìn hàng đã không nhịn được mà thốt lên.

Người đàn ông ở đằng sau bày ra một chiếc váy cưới công chúa màu trắng.

“Á!”

Lần này ngay cả Hạ Chi Tinh cũng kêu lên.

“Chiếc váy cưới Vận Thường mà mọi cô gái đều mơ được mặc, vậy mà ở đây!”

“Chi Tinh, đây là phú hào nào theo đuổi cô tặng vậy, lãng mạn quá rồi?”

“Cầu hôn, đây nhất định là cầu hôn!”

Tất cả các bạn nữ đều nhìn Hạ Chi Tinh với vẻ mặt ngưỡng mộ.

Hạ Chi Tinh hít thở sâu liên tục mấy lần mới làm dịu được sự sững sờ trong lòng.

Hạ Trân cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn chiếc váy cưới này.

Nhưng chỉ nhìn vài lần thì cô ta lại cúi đầu xuống.

Cô ta không mặc được loại váy cưới này.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom