Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1768


Chương 1768

Trên mặt Vương Nhất lúc này mới nở nụ cười: “Lâu như vậy không gặp, cậu đã làm huấn luyện viên rồi.”

Thiết Ngưu cười hiền hậu, vậy mà có hơi ngại ngùng: “Vân là huấn luyện viên dạy giỏi, những năm nay cũng không làm mất mặt huấn luyện viên.”

Oành!

Nghe thấy đối thoại của bọn họ, học sinh của Thiết Ngưu đã sốc, đầu óc ù đi.

Một lát sau, bọn họ mới phản ứng lại, nhìn Vương Nhất giống như thấy ma.

Bọn họ gọi Thiết Ngưu là huấn luyện viên, mà Thiết Ngưu gọi người thanh niên là huấn luyện viên, vậy chẳng phải là huấn luyện viên của huấn luyện viên hau sao?

Trẻ như vậy sao?

Bọn họ đều tới ngu luôn!

Trong nhiều người như này, người sốc nhất là Bạch Trịnh.

Anh ta trợn to mắt, không dám tin mà nhìn Vương Nhất.

Anh ta từng nghỉ ngờ thân phận của Vương Nhất, nhưng không ngờ lại là huấn luyện viên của huấn luyện viên!

Vậy thì nhảy bao nhiêu cấp?

Bạch Trịnh chỉ cảm thấy đầu của mình không đủ dùng.

Đồng thời toàn thân có hơi tê cứng, trán toát đầy mồ hôi lạnh.

Người của anh ta vào trước đó vậy mà bắt huấn luyện viên của Thiết Ngưu.

Trước mắt lại hiện ra hình ảnh cả người toàn huy chương, hình ảnh của anh lập tức trở nên trang nghiêm nghiêm túc.

Anh ta hiểu một quy tắc, thành viên mới của Ấn Vu đều phải gọi thành viên cũ là huấn luyện viên. Bây giờ Thiết Ngưu là thành viên chính thức của Ẩn Vu, vậy chẳng phải là nói anh ta cũng là thành viên chính thức sao?

Thành viên chính thức của Ẩn Vu!

Trong mắt Bạch Trịnh hiện ra bảy chữ này!

Ánh mắt của anh ta nhìn sang Vương Nhất, lập tức tràn ngập sự nghiêm túc và sợ hãi.

Ai cũng biết rõ, bây giờ có thể quốc thái dân an, nguyên dân rất lớn là do sự hòa bình của bốn đại biên cảnh.

Bốn đại biên cảnh Đông Tây Nam Bắc, biên cảnh phía Bắc nguy hiểm nhất!

Nhưng lại là lô cốt khó thể công phá nhất.

Tại sao?

Bởi vì có Ẩn chủ!

Cho dù Ấn chủ thoái ẩn, quân hồn vẫn bất diệt.

Đội quân thiết huyết này, dùng cơ thể máu thịt của mình đã trấn thủ biên cảnh.

Điều này cũng lý giải được tại sao trên người Vương Nhất có nhiều vết thương để lại trên chiến trường như thế.

Các thành viên dự bị khác cũng kích động nhìn bọn họ.

Bọn họ sùng bái nhất chính là đội viên chính thức của Ẩn Vu.
 
Chương 1769


Chương 1769

“Huấn luyện viên, xin hãy giới thiệu một chút cho các em đi.”

Các học sinh của Thiết Ngưu mở miệng, cười nói.

Thiết Ngưu cũng hiếm khi nở nụ cười, chỉ vào Ẩn Vu, trịnh trọng nói: “Được, giới thiệu cho mọi người.”

Vị này chính là huấn luyện viên của tôi.

Nói như vậy mọi người có thể không quen thuộc, cho nên tôi nói ra thân phận khác của huấn luyện viên.”

“Ấn chủ!”

“Huấn luyện viên của tôi chính là Ẩn chủ!”

Am!

Sau khi Thiết Ngưu giới thiệu xong Vương Nhất, tất cả mọi người đều sững người.

Ngay sau đó, da đầu của bọn họ nổ tung, vẻ mặt hết sức khó tin.

Sau sự trầm lặng ngắn ngủi, bọn họ đã trở nên điên cuồng.

Ai cũng nhìn Vương Nhất với ánh mắt cuồng nhiệt, giống như fan theo đuổi thần tượng một cách mù quáng.

“Huấn luyện viên, điều này là thật sao?”

“Anh ta thật sự là Ẩn chủ sao?”

“Trời ạ, tôi không nằm mơ đấy chứ… anh ta chính là Ẩn chủ!”

Các học sinh của Thiết Ngưu ai nấy đều kích động tới đỏ bừng mặt, có lời muốn nói mà nói không rõ được.

Bạch Trịnh đứng ở cuối cùng thì trực tiếp ngây dại, thậm chí anh ta nghi ngờ mình đang năm mơ.

Người này là Ẩn chủ sao?!

Sao có thể chứ?!

Nhưng nghĩ tới huy chương đầy trên người Vương Nhất, lại mặc nhận sự thật này.

Bởi vì vết thương trên người Vương Nhất thật sự có quá nhiều.

Chỉ có người xông ở trên cùng mới có thể bị thương như thế.

Mà Ẩn chủ vừa hay là người dẫn dắt cả Ẩn Vu!

“Thật sự là Ẩn chủ sao?”

Bạch Trịnh ngây ngốc nhìn Vương Nhất, lẩm bẩm một mình.

Thiết Ngưu chính miệng nói, vậy cơ bản là thật rồi.

“Huấn luyện viên, tôi nói ra thân phận thật của anh, anh không trách tôi chứ?”

Thiết Ngưu nhìn Vương Nhất, cười he he.

“Cậu lúc đầu là người kém nhất trong số lính tôi dân dắt, bây giờ cũng thành huấn luyện viên rồi, vẫn không sửa thói quen trước kia.”

Vương Nhất cười mắng một câu, nụ cười của Thiết Ngưu càng sâu.

Mà các học sinh của Thiết Ngưu lại đều ngây ra.

Huấn luyện viên vậy mà là người kém nhất trong số các học sinh do Ẩn chủ dạy dõ.

Người kém nhất cũng mạnh như thế, thế những người khác sẽ mạnh cỡ nào?

Điều này trực tiếp đẩy Vương Nhất thành thần thánh!

Quá khó tin.
 
Chương 1770


Chương 1770

“Huấn luyện viên, anh và huấn luyện viên Ẩn chủ, chênh lệch lớn cố nào?”

Một học sinh tò mò hỏi.

Thiết Ngưu trực tiếp vô đầu anh ta: “Nói kiểu gì đấy? Mong tôi thua có phải không?”

Mọi người cười ầm lên.

Thiết Ngưu và Vương Nhất là quan hệ thầy trò, bọn họ đương nhiên cảm thấy Thiết Ngưu không phải đối thủ của Vương Nhất.

Nhưng bọn họ muốn biết chênh lệch lớn cỡ nào.

Chủ yếu vẫn là chưa từng thấy Ẩn chủ trong truyền thuyết ra tay.

Thiết Ngưu trầm mặc một lúc, giống như thật sự bị nói động: “Huấn luyện viên, lâu như vậy không gặp, đấu một trận?”

Mọi người đều biết ‘đấu một trận mà Thiết Ngưu nói là có ý gì.

Ngay lập tức vẻ mặt của mọi người càng thêm kích động.

Ngay cả Bạch Trịnh cũng nhìn Vương Nhất như nhìn thần linh.

Muốn thấy Ẩn chủ ra tay!

Trong quân đội luôn lưu truyền một vấn đề không có đáp án.

Ẩn chủ mạnh cố nào.

Bọn họ chỉ biết, một mình Ẩn chủ ở trên núi U Hằng một mình giết chết chín đại chí tôn của thế giới.

Hơn nữa người Ẩn chủ dân dắt, là một nhánh quân vô địch.

Có người nói, Ẩn chủ mãnh cỡ nào, nhìn ba người thủ hộ của ba biên cảnh còn lại mạnh cỡ nào thì biết.

Cũng có người nói, thực lực của Ẩn chủ đã đạt tới tuyệt đỉnh, không ai địch lại.

Mọi người đồn đại, phiên bản nào cũng có.

Bây giờ Ẩn chủ thật sự ở trước mặt bọn họ, bọn họ đương nhiên muốn xem thử.

Đây cũng là truyền thống của bọn họ.

Vương Nhất lại hờ hững uống một ngụm rượu, lắc đầu mỉm cười: “Không được, tôi không biết đánh nhau.”

Nghe vậy, mọi người đều phát ra tiếng cười thân thiện.

Ngay cả Thiết Ngưu cũng cười.

“Huấn luyện viên, đừng quậy nữa, lúc đầu người bị anh ngược ghê nhất là tôi, còn không biết đánh nhau? Mau đứng lên, chúng ta đấu một trận!”

Thiết Ngưu nói với Vương Nhất.

Vương Nhất bất lực nói: “Tôi thật sự sẽ không đánh nhau, đã rất lâu không ra tay rồi, tụt lùi rồi.”

Thiết Ngưu mặc kệ cứ kéo Vương Nhất dậy: “Huấn luyện viên, anh quá khiêm tốn rồi.”

Học sinh của Thiết Ngưu lũ lượt cố vũ.

“Phải đó, khiêm tốn quá rồi, huấn luyện viên Thiết Ngưu dạo gần đây trở nên rất mạnh, một cú đấm sắt, đánh khắp nơi không có địch thủ!”

“Cho dù không bằng huấn luyện viên Ẩn chủ, chênh lệch cũng sẽ không quá lớn!”

“Đánh một trận, đánh một trận…”

Không ít người bắt đầu hô lên.
 
Chương 1771


Chương 1771

Càng lúc càng có nhiều người gia nhập, tất cả mọi người đều nhiệt tình dâng trào.

Thịnh tình khó cưỡng, Vương Nhất chỉ đành đứng dậy.

“Vậy được, chỉ một trận.”

“Có điều tôi nói trước, dừng đúng lúc, tôi không biết đánh nhau.”

Vẻ mặt Vương Nhất rất nghiêm túc, nhắc nhở lại.

Thiết Ngưu vui mừng.

Mấy năm không gặp, kỹ năng ra vẻ của huấn luyện viên ngược lại càng ngày càng cao siêu.

Ngoài mặt giống như không nhận ra, gật đầu đồng ý: “Được!”

In,”

Tất cả các học sinh đều điên cuồng, phát ra âm thanh lạ.

Động tĩnh rất lớn trong nhã gian cũng truyền ra bên ngoài.

Tất cả mọi người đợi ở bên ngoài đều sững người.

Trong phòng rốt cuộc xảy ra chuyện gì, âm thanh lớn như vậy?

Đột nhiên, bên trong truyền tới tiếng kêu kích động của người ông.

“Đánh anh ta, đánh anh ta!”

“Cho anh ta biết mặt!”

“Trả thù cho chúng tôi!”

“ôn Tiếng hò hét rất mơ hồ, đám người Lý Khinh Hồng chỉ có thể nghe rõ mấy câu như vậy.

Ngụy Thương Kiều nghe vậy, bỗng nhiên cười thành tiếng: “Tôi biết rồi, bọn họ đuổi hết chúng ta ra ngoài, là muốn dạy dỗ chồng của cô, ai kêu cậu ta nói năng vớ vấn.

Sắc mặt Lý Khinh Hồng lập tức trở nên khó coi, muốn đi vào lại bị cản lại.

Ngụy Thương Kiều mỉm cười: “Chuyện này phải trách chồng cô có mất não, lời lẽ như thế cũng có thể nói ra, ngay cả nghĩ cũng không thể nghĩ!”

“Chồng của cô sẽ bị đánh tàn phế!”

Trong phòng bao.

Vương Nhất và Thiết Ngưu đứng đối mặt với nhau.

Thiết Ngưu đã bày ra tư thế đứng vững, sẵn sàng chiến đấu.

Vương Nhất vấn tùy ý đứng đó, cả người anh đều là chỗ sở hở.

“Huấn luyện viên, chuẩn bị xong chưa?

Những năm nay, tôi tiến bộ rất lớn.”

Thiết Ngưu lên tiếng nhắc nhở.

Vương Nhất mỉm cười, ý bảo anh ta tới.

Vì vậy, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, cơ thế của Thiết Ngưu lập tức biến mất tại chỗ, lao về đăng sau Vương Nhất, đánh một quyền về phía đầu của Vương Nhất.

Am!

Tất cả mọi người đều cảm nhận được một loại kình khí rất mạnh.

Thiết Ngưu đấm một quyền, các học sinh ở xung quanh vậy mà đều cảm nhận được.
 
Chương 1772


Chương 1772

“Huấn luyện viên Thiết Ngưu quả nhiên là không gọi phí, một quyền này quá mạnh!”

“Huấn luyện viên Ẩn chủ có thể đỡ được không?”

Bọn họ xì xầm bàn luận riêng.

Bụp!

Tuy nhiên ngay sau đó, Vương Nhất lại dễ dàng đỡ được một quyền đầy bá đạo của Thiết Ngưu.

Cùng lúc này, khuỷu tay của tay còn lại đã đập tới.

Đầu gối cũng nâng lên.

Đồng tử của Thiết Ngưu đột nhiên co rút, cả người lập tức căng cứng.

Một quyền này là một kích toàn lực của Thiết Ngưu, lại bị Vương Nhất tùy ý chặn được.

Điều này đã khiến Thiết Ngưu sốc.

Càng đừng nói tới phản kích của Vương Nhất – khuỷu tay và đầu gối cùng lúc công kích tới, tốc độ nhanh tới mức không nhìn ro.

Thiết Ngưu muốn tránh né, nhưng sát ý mãnh liệt, vậy mà khiến anh ta không cử động được.

Loại sát ý này không phải Vương Nhất tỏa ra, mà là sát khí tỏa ra trong mỗi một chiêu thức.

Cường giả làm sao mới được gọi là cường giả, không chỉ trên người bọn họ có sát khí, càng vì mỗi một chiêu thức của bọn họ thì đã thẩm thấu sát khí.

Ở dưới loại sát khí này, Thiết Ngưu vậy mà lung lay trong gió, không cử động được.

Anh ta chỉ có thể yên lặng đợi khuỷu tay này đánh vào người mình.

“Dù sao cũng không phải chưa từng bị huấn luyện viên dạy dô.”

Thiết Ngưu nghĩ trong lòng, nhắm chặt hai mắt.

Tuy nhiên qua rất lâu, trên người không có truyền tới tiếng đánh trúng.

Thậm chí không có tí âm thanh nào.

Giống như thời gian dừng lại tại khoảnh khắc này.

Thiết Ngưu không nhịn được mà mở mắt ra.

Tuy nhiên khi mở mắt, cả người anh ta toát hết mồ lạnh vì bị dọa sợ.

Vương Nhất một tay túm đầu của anh ta, khuỷu tay của tay còn lại dừng ở cách mặt anh ta mấy cm.

Mà cái cước lên gối đó cũng suýt nữa đá vào xương sườn của Thiết Ngưu.

Cả người Thiết Ngưu cứng đờ, mồ hôi lạnh lập tức chảy xuống.

Bất luận là cái khuỷu này, hay cái lên gối này, một khi đập vào, anh ta không chết cũng trọng thương.

Thậm chí dùng lực đạo của huấn luyện viên, cú lên gối này, một nửa xương sườn cũng sắp hết.

Học sinh của Thiết Ngưu cũng nhìn đơ luôn.

Người nào người nấy trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt hết sức ngỡ ngàng.

“Nếu đây là ở trên chiến trường, cậu bây giờ đã chết hẳn rồi!”

Vương Nhất buông Thiết Ngưu ra, ngồi lại về chô, hờ hững uống rượu.

Lúc này Thiết Ngưu đã bị toát mồ hôi đầy đầu, thậm chí cơ thể cũng hơi run rẩy.

Phải, nếu lúc này ở trên chiến trường, bây giờ anh ta đã chết rồi.
 
Chương 1773


Chương 1773

Lúc này, trong đầu của tất cả mọi người lại hiện ra lời mà Vương Nhất nói trước đó.

Tôi không biết đánh nhau.

Trong nháy mắt, bọn họ lạnh toát khắp người, trong tim cũng bất giác lạnh toát.

Vương Nhất căn bản không nói dối, cũng không có cố ý ra vẻ.

Anh thật sự không biết đánh nhau.

Tiếp tục đào sâu ý nghĩa của câu này thì có thể hiểu rằng, tôi không biết đánh nhau, tôi chỉ biết giết người.

“Cảm, cảm ơn huấn luyện viên chỉ điểm.”

Thiết Ngưu nuốt từng ngụm nước, rất nhanh lại kích động.

Vương Nhất xua tay, hoàn toàn không để ý.

Thủ hạ của Thiết Ngưu cũng dùng loại ánh mắt kính ngưỡng này nhìn Vương Nhất.

Đây chính là huấn luyện viên của huấn luyện viên, đây chính là Ẩn chủ sao?

Quá mạnh rồi!

Thiết Ngưu định rời đi, Vương Nhất cười gọi lại: “Không cùng nhau ăn sao?”

Thiết Ngưu cười nói: “Huấn luyện viên, dù sao anh cũng ở Giang Thành, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp, hôm nay còn chưa hoàn toàn huấn luyện!”

Học sinh dưới trướng lập tức không vui.

“Huấn luyện viên, không phải nói hôm nay cho chúng tôi nghỉ một ngày hay sao?”

“Im miệng hết cho tôi!”

Thiết Ngưu tức giận gầm lên: “Hủy bỏ nghỉ phép, tất cả bọn họ đều đi tập luyện.”

Vương Nhất mỉm cười, đây là bị k1ch thích rồi!

Bên ngoài sơn trang.

Mọi người đợi ở bên ngoài rất lâu.

Hơn nữa âm thanh trong nhã gian cũng đã biến mất.

Ngụy Thương Kiều mỉm cười: “Đoán chắc là kết thúc rồi, chồng của cô đã không được rồi.”

“Sẽ không, bà đừng nói linh tinh!”

Lý Khinh Hồng mặt mày tức giận, sắc mặt cũng có hơi tái nhợt.

“Có phải nói linh tinh hay không, đi vào xem không phải biết rồi sao?”

Trên mặt Ngụy Thương Kiều nở nụ cười trêu tức, giống như đã nhìn thấy Vương Nhất khắp người đầy thương tích năm ở trên sàn nhà.

Đối chiến với dự bị của Ẩn Vu, thật sự là tự tìm đường chết.

Lý Mộng Đình và Lý Thiên Dương cũng có hơi bất an nhìn Lý Khinh Hồng: “Nhất sẽ không thật sự xảy ra chuyện chứ?”

“Không đâu, con không tin…

Lý Khinh Hồng ôm Vương Tử Lam xông thắng vào.

Cạch!

Cửa mở ra, Thiết Ngưu giống như môn thần đứng ở cửa, hung thân ác sát nhìn co.

“An Lý Khinh Hồng bị dọa giật mình, loạng choạng ngã ra sàn.
 
Chương 1774


Chương 1774

Nhìn thấy Thiết Ngưu chặn ở cửa, đám người Ngụy Thương Kiều cũng dừng bước, ánh mắt ngỡ ngàng.

Sát khí trên mặt Thiết Ngưu khiến tất cả mọi người sững sờ.

Lý Mộng Đình đỡ Lý Khinh Hồng dậy, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Chị, Vương Nhất sẽ không thật sự bị đánh rồi chứ?”

“Ha ha ha…”

Ngụy Thương Kiều không nhịn được mà cười: “Một phế vật như cậu ta cho dù biết chút công phu mèo cào, làm sao so được với dự bị của Ẩn Vu? Chắc chắn bị đánh gục rồi!”

Lúc này Ngụy Thương Kiều dứt khoát không giả vờ nữa, trực tiếp buông lời mỉa mai.

Biểu cảm của Thiết Ngưu đã nói rõ tất cả.

Mọi người nhường đường, Thiết Ngưu dân người rời đi.

“Vương Nhất, cậu nói cậu không phải tự làm tự chịu hay sao? ha ha ha…

Ngụy Thương Kiều trực tiếp đẩy cửa đi vao.

Tuy nhiên cái nhìn thấy lại là Vương Nhất hoàn hảo không tổn hại.

Anh bình thản uống rượu, trên mặt nở nụ cười trào phúng, nhìn Ngụy Thương Kiều.

Tiếng cười của Ngụy Thương Kiều lập tức im bặt, biểu cảm giống như thấy ma mà nhìn Vương Nhất.

“Cậu, cậu sao không bị làm sao? Bọn họ không phải tới dạy dỗ cậu hay sao?”

Vương Nhất thản nhiên gật đầu: “Đúng là dạy dỗ một trận, chỉ có điều, ngược lại với điều bà nghĩ.”

Sắc mặt của Ngụy Thương Kiều lập tức thay đổi: “Có ý gì?”

Vương Nhất cũng không nói chỉ tiết, để Ngụy Thương Kiều tự mình nghĩ.

Ngụy Thương Kiều nghiêm túc suy nghĩ, ngược lại với điều Ngụy Thương Kiều bà nghĩ, vậy chẳng phải là người bị dạy dõ là Thiết Ngưu sao?

“Cậu giả vờ gì chứ?”

Nguy Thương Kiều lập tức cười lạnh nói: “Cậu sao có thể là đối thủ của bọn họ, tôi thấy cậu quá yếu, bọn họ ngay cả hứng thủ động thủ cũng không có?”

Lý do này bọn họ có thể chấp nhận một chút.

Bọn họ là ai chứ?

Dự bị của Ẩn Vu!

Sao lại so đo với người bình thường?

Đương nhiên là tha cho Vương Nhất rồi.

Mặc kệ nói như nào, Vương Nhất không sao, Lý Khinh Hồng vui nhất.

Cô đi tới trước mặt Vương Nhất, nghiêm túc nói với anh: “Sau này đừng nói những lời như thế, anh đã kết hôn rồi, loại chuyện này còn cần em dạy sao?”

Trong giọng điệu của Lý Khinh Hồng mang theo sự tức giận nhẹ nhàng, Vương Nhất biết cô quan tâm anh, cũng không giải thích, mỉm cười gật đầu: “Được.”

Bởi vì giữa Vương Nhất và Lý Thế Nhân có cuộc đấu sinh tử, bữa cơm cũng không ăn nữa.

Bọn họ một trước một sau rời khỏi sơn trang Anh Liệt.

Sau khi xe của bọn họ rời khỏi sơn trang, trên đường lớn một chiếc Mercedes màu đen đỗ ở đó.

Trong nhà trừ tài xế, còn có hai người.
 
Chương 1775


Chương 1775

Hai người đều mặc áo choàng màu đen, nhìn không rõ mặt mũi.

Từ buổi sáng, bọn họ đã quan sát chặt mọi chuyện ở đây.

“Trở về đi, còn xem nữa cũng không có nghĩa lý gì.”

Một người đàn ông trong đó hờ hững nói một câu.

“Đi đâu?”

Tài xế lạnh nhạt hỏi.

Người đàn ông ngồi ở ghế sau suy nghĩ, báo ra một vị trí: “Khách sạn Thiên Cung Nguyệt Viên.”

Tài xế lập tức đạp ga, chạy tới khách sạn Thiên Cung Nguyệt Viên.

Người đàn ông dựa đầu vào lưng ghế của ghế lái phụ, vẻ mặt đắn đo, cũng không biết đang nghĩ cái gì.

Người đàn ông đằng sau cười hòa hững: “Nhìn từ xa người nhà của cậu tụ tập ăn cơm, tâm trạng của cậu như thế nào?”

“Lý Tĩnh Sở?”

Người đàn ông mặc áo choàng ở ghế lái phụ cởi áo choàng, nghiêm nhiên chính là Lý Tỉnh Sở mất tích đã lâu.

“Có lẽ bọn họ đã từ bỏ tìm kiếm tôi rồi?”

Lý Tỉnh Sở cười hờ hững, nhìn phong cảnh lùi lại hai bên, lẩm bẩm.

Người đàn ông ở đằng sau có vóc người cao to hơn Lý Tinh Sở, khí thế càng mạnh me.

Hơn nữa, giọng nói của anh ta cũng rất khàn, giống như băng ghi âm cũ bị xước.

“Bọn họ không từ bỏ tìm kiếm cậu, mà là bây giờ đang sắp diễn ra đại hội Bắc Cảnh, giá trị của cậu không bằng đại hội Bắc Cảnh.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Có biết không, thế giới này chính là một cái cần, giá trị sống của môi người đều phải cân lên, người không có giá trị không xứng được sống.”

Giọng nói của người đàn ông có hơi thương cảm, nhưng oán khí nhiều hơn.

Trong mắt Lý Tỉnh Sở vụt qua một tia phấn nộ, nhưng rất nhanh lại bình tĩnh trở lại.

“Ý của anh là tôi không có ý nghĩa để sống sao?”

Người đàn ông cười hờ hững: “Ý nghĩa sống cần tự mình đi tìm, ngay cả tôi cũng đang tìm ý nghĩa để sống là gì.”

Lý Tỉnh Sở kinh ngạc nhìn người đàn ông mặc áo choàng giống như Dơi.

Chính là anh ta đã cứu Lý Tinh Sở từ trong tay Lãnh Nhan.

Khoảng thời gian này luôn đi theo Dơi, cũng không có làm gì anh ta, xem ra không phải tới để giết anh ta.

“Các người không giết tôi, cũng không thả tôi đi, rốt cuộc muốn làm gì?”

Lý Tỉnh Sở cảnh giác nhìn người đàn ông hỏi.

Người đàn ông cười lạnh nhạt: “Đợi tới khách sạn Thiên Cung Nguyệt Viện thì cậu sẽ biết.”

Chiếc xe lao đi, rất nhanh đã tới khách sạn Thiên Cung Nguyệt Viên.

Người đàn ông nói với Lý Tỉnh Sở: “Cậu đi lên trước, phòng 2801 tầng trên cùng.”

“Vậy anh thì sao?”

Lý Tỉnh Sở hỏi.

Khoác áo choàng màu đen, quả thật không thể thoải mái đi ở trên phố.
 
Chương 1776


Chương 1776

Lý Tỉnh Sở trực tiếp vào thang máy đi lên tầng trên cùng, ấn chuông cửa của phòng số 2801.

Ting ting!

Rất nhanh, cửa mở ra, một người phụ nữ mặc sườn xám màu tím đứng ở bên trong.

“Chào cô…”

Lý Tỉnh Sở vừa muốn chào hỏi, đợi khi nhìn rõ dung mạo của người phụ nữ, anh ta im bặt vẻ mặt hết sức khó tin.

“Thúy Như, là em sao?”

“Lý Tỉnh Sở?”

Diệp Thúy Như cũng có vẻ mặt rất kinh ngạc, không ngờ người dính dáng vậy mà là Lý Tỉnh Sở.

“Thúy Như, vậy mà là em, những ngày này tôi luôn nhớ em…

Vẻ mặt Lý Tỉnh Sở rất kích động, nói xong thì muốn đi vào.

Lý Tỉnh Sở vốn có ý với Diệp Thúy Như, đáng tiếc Diệp Thúy Như đã đính hôn với Vương Lâm của Vương Thị, Lý Tỉnh Sở cũng chỉ có thể chết tâm.

Trong khoảng thời gian không thấy ánh mắt trời khi bị người đàn ông Dơi bắt đi, người mà anh ta nghĩ tới trong lòng đều là Diệp Thúy Như.

Lúc này nhìn thấy Diệp Thúy Như thật sự, anh ta sao có thể không kích động?

“Anh đứng lại!”

Diệp Thúy Như lập tức hét lên một tiếng, sau đó quay đầu hỏi: “Người anh nói chính là anh ta?”

Lý Tỉnh Sở cũng nhìn vào trong, chỉ thấy người đàn ông Dơi không biết từ khi nào đã ngồi ở trên sô pha.

Có ông trời mới biết anh ta lên đây băng cách nào.

Người đàn ông Dơi điềm nhiên gật đầu, căn bản không nhìn ra vui buồn.

Diệp Thúy Như hít sâu một hơi: “Vậy được rồi, anh vào đi.”

Lý Tỉnh Sở ngồi xuống ở trước mặt Diệp Thúy Như, căn bản không rõ xảy ra chuyện gì.

“Chuyện này rốt cuộc là như nào?”

Người đàn ông Dơi mỉm cười với Diệp Thúy Như: “Tôi chỉ biết, cô sẽ đồng ý với tôi, bởi vì cô không từ chối được tôi.

Ánh mắt Diệp Thúy Như hơi lạnh: “Bớt nói nhảm, chuyện anh bảo tôi làm tôi đã hoàn thành, chuyện anh đồng ý với tôi cũng không thể nuốt lời, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh!”

Giọng điệu của Diệp Thúy Như rất kích động.

Người đàn ông Dơi lập tức mỉm cười: “Trước tiên gọi người ra đây đã.

Diệp Thúy Như võ tay: “Có thể đi ra rồi.”

Phòng bên trong mở ra, một người phụ nữ lạnh lùng mặc áo quần da màu đen đi ra.

Chính là Lãnh Nhan!

Vụt!

Lãnh Nhan vừa đi vào, nhiệt độ trong căn phòng lập tức tụt xuống không ít.

Sát thủ số một thế giới, không phải hư danh.

Đặc biệt là đôi mắt đỏ giống như bị tắm máu của cô ta càng khiến người ta vô cùng kiêng ky.
 
Chương 1777


Chương 1777

“Là, là cô!”

Nhìn thấy Lãnh Nhan, sắc mặt của Lý Tinh Sở lập tức trở nên tái nhợt, lập tức trượt ngã khỏi sô pha, suýt nữa thì ngất đi!

Không phải anh ta tham sống sợ chết, mà anh ta đã có ám ảnh đối với Lãnh Nhan.

Dù sao, anh ta lúc đầu bị Lãnh Nhan truy sát.

Nếu không có người đàn ông Dơi cứu anh ta, anh ta đã trở thành vong hồn dưới đao của Lãnh Nhan.

Người đàn ông Dơi lại kéo anh ta: “Bình tĩnh, bây giờ cô ta là người bên chúng ta.”

“Hửm?”

Nghe vậy, Lý Tỉnh Sở sững người, lập tức dừng bước chân, quay đầu sửng sốt nhìn Lãnh Nhan.

Chỉ thấy cô ta cũng lạnh nhạt nhìn Lý Tỉnh Sở, cứ dựa vào bức tường, căn bản không có ý ra tay với anh ta.

Lý Tỉnh Sở lúc này mơi yên tâm, nhưng vẫn đề phòng mà hỏi: “Cô ta thật sự là người mình rồi sao?”

Lãnh Nhan cười mỉa mai: “Không ngờ đối tượng tôi phải hợp tác là anh, biết sớm thì lúc đó nên nhanh giết anh.”

Trên mặt Lý Tỉnh Sở lập tức tràn ngập sự tức giận.

Có điều, trái tim treo lơ lưng của anh ta vẫn không hạ xuống, Lãnh Nhan của bây giờ quả thật là người mình.

Trên mặt Lý Tinh Sở cũng hiện ra tia cười lạnh, nhìn Lãnh Nhan nói: “Tôi nhớ cô không phải vệ sĩ của Vương Nhất hay sao, sao lại phản bội cậu ta?”

Thần sắc Lãnh Nhan chợt lạnh đi, nhưng không nói gì.

Lãnh Nhan tỏ ra yếu thế, lá gan của Lý Tinh Sở cũng càng ngày càng lớn, nụ cười trên mặt cũng càng lúc càng đậm.

“Vương Nhất biết cô phản bội cậu ta không? Chắc không biết nhỉ, nếu biết cậu ta có khi nào sẽ rất tức giận không?”

Trong mắt Lãnh Nhan vụt qua sát ý, ngay sau đó, cô ta xuất hiện ở trước mặt Lý Tinh Sở.

Trong tay cầm một con dao, lưỡi dao sắc bén kề vào cổ của Lý Tinh Sở.

“Anh nói thêm câu nữa, có tin tôi giết anh không?”

Giọng điệu của Lãnh Nhan đầy lạnh lùng, căn bản không giống như đang nói đùa.

Lý Tỉnh Sở cũng bị dọa giật mình, nhưng biết Lãnh Nhan không dám giết mình thì nghiến răng, nhìn sang Diệp Thúy Như nói: “Thúy Như, cô ta là một gia nô ba họ, hôm nay có thể phản bội Vương Nhất, sau này có thể phản bội em, em tin cô ta vậy sao?”

Diệp Thúy Như trầm mặc không nói chuyện, mà nhìn sang người đàn ông Dơi.

Người đàn ông Dơi đâu thể không nhìn ra lòng báo thù của Lý Tinh Sở, có điều cũng không ngăn cản, mà lạnh nhạt nói: “Cậu muốn như nào?”

Kế hoạch này Lý Tinh Sở là một khâu rất quan trọng, cho nên không thể xảy ra sai sót.

Áp chế Lãnh Nhan đúng lúc cũng là điều nên làm.

Lý Tỉnh Sở mỉm cười: “Cô ta hở một tí thì muốn giết tôi, khiến tôi cảm thấy rất sợ hãi”

Người đàn ông Dơi trực tiếp ném ra một chiếc vòng bằng sắt: “Đeo cái này cho cô ta.

“Đây là cái gì?”

Ánh mắt của Lãnh Nhan thay đổi, hỏi.

“Không có gì, chỉ là một đạo cụ khắc chế cô.
 
Chương 1778


Chương 1778

Người đàn ông Dơi hờ hững nói: “Lời cậu ta nói đúng, để tránh cô phản bội chúng tôi thì trước tiện tạm thời đeo cái này cho cô.”

“Thiết bị điều khiển ở trong tay Lý Tinh Sở, chỉ cần cô ta dám sử dụng võ lực, hoặc cậu cảm thấy cô ta làm sai thì có thể ấn nút này, cái vòng sẽ phóng thích dòng điện.”

Xoạt!

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.

Lãnh Nhan xoay người muốn rời đi, nhưng người đàn ông Dơi đã khống chế cô ta.

Cô ta căn bản không phải đối thủ của người đàn ông Dơi.

Cạch.

Cổ của Lãnh Nhan được đeo một cái vòng bằng sắt.

“Buông tôi ra!”

Trên mặt Lãnh Nhan tràn ngập sự phấn nộ, cố gắng giật cái vòng ra, nhưng không có hiệu quả.

Người đàn ông Dơi lạnh nhạt nói: “Không cần tốn công Vô ích, cái vòng này cô không mở được, chỉ có dùng chìa khóa chuyên dụng mới có thể mở được, nếu có ngoại lực cố phá hỏng thì sẽ lập tức phóng ra dòng điện một triệu W, cô sẽ bị giật chết.”

Lãnh Nhan dừng giãy dụa, sắc mặt tái nhợt ngôi bệt trên sàn.

Nguyên lý của cái vòng này rất giống thứ đó.

“Ha ha ha…”

Trên mặt Lý Tỉnh Sở nở nụ cười điên cuồng, điều này đối với anh ta mà nói, thật sự là đồ tốt.

Anh ta trực tiếp ấn nút đó.

Xet xẹt xẹt!

Trong cái vòng lập tức bạo phát những luồng điện quang.

Dòng điện chạy toàn thân Lãnh Nhan.

Lãnh Nhan lập tức giống như co giật, ngã ra sàn.

Cả căn phòng đều là tiếng kêu thảm thiết của cô ta.

“Ha ha ha ha!”

Lý Tỉnh Sở rất kích động, trên mặt là nụ cười điên cuồng.

Không biết tại sao, khi nhìn thấy Lãnh Nhan muốn giết mình không có sức chống trả năm ở trước mặt mình, bộ dạng mặc người ta làm thịt đó, trong lòng Lý Tỉnh Sở có một loại cảm giác thỏa mãn vô cùng.

“Giết tôi đi, cô giết tôi đi! Cô không phải rất muốn giết tôi sao?”

Lý Tỉnh Sở giống như trở mình làm chủ nhân, đi tới bên cạnh Lãnh Nhan, đá mạnh vào cơ thể của cô ta.

Trong căn phòng không ngừng phát ra tiếng đánh “bụp bụp”.

Bây giờ Lãnh Nhan không có chút sức lực nào, bởi vì điện giật, trán của cô ta toát đầy mồ hôi lạnh.

Chống đỡ cơ thể của mình, cô ta bò từng giống về phía ngoài cửa.

Cô ta muốn rời khỏi nơi này.

Lý Tỉnh Sở giật tóc của Lãnh Nhan, trực tiếp kéo cô ta lại.

“Còn muốn chạy, cô chạy được sao? Cô nhìn bộ dạng của mình đi, cô là một con sủng vật, sủng vật của tôi, hiểu chứ?”
 
Chương 1779


Chương 1779

Lý Tỉnh Sở cầm một cái gương tới, để ở trước mặt Lãnh Nhan, để cô ta nhìn bộ dạng của mình.

Nhìn bản thân đeo cái vòng ở trong gương, cả người Lãnh Nhan run rẩy, trong mắt tràn ngập sự tuyệt vọng.

Diệp Thúy Như cố tỏ ra điềm tĩnh ngồi ở một bên, nhìn một màn này.

Trong lòng cô ta sớm đã cực kỳ kinh hãi.

Cô ta bỗng cảm thấy, qua lại với người nguy hiểm như này, không khác gì đang tự tìm đường chết.

Nhưng cô ta đã không thể quay đầu.

Người đàn ông Dơi nhíu mày: “Được rồi, áp chế đúng lúc là được, nếu cậu cố tình báo thù, đừng trách tôi thu lại thiết bị điều khiển này.”

Lý Tỉnh Sở lập tức không dám hành hạ Lãnh Nhan nữa, vẻ mặt tràn ngập nụ cười phủ nhận: Sao có thể chứ? Tôi chỉ là khiến cô ta sau này cung kính với tôi hơn mà thôi.”

Lãnh Nhan vô lực nằm trên sàn, trong mặt chảy ra nước mắt uất hận.

Loại cảm giác này giống như quay lại tổ chức lúc còn bé.

Sau đó bọn họ bắt đầu thương lượng kế hoạch.

Trong mơ hồ, Lãnh Nhan nghe thấy bốn chữ ‘đại hội Bắc Cảnh.

Đại hội Bắc Cảnh, đối với bọn họ mà nói, là một bàn đạp rất quan trọng.

Rất nhanh, người đàn ông Dơi đứng dậy.

“Cô ta tôi còn dùng.”

Người đàn ông Dơi mang Lãnh Nhan tới phòng bên trong.

Lúc này Lãnh Nhan đã khôi phục một chút sức lực, cô ta nhận thức rõ được, người đàn ông Dơi là cao thủ đã đánh cô ta trọng thương vào lần trước.

Vốn có cơ hội có thể giết cô ta nhưng lại nương tay.

“Anh rốt cuộc là ai?”

Lãnh Nhan th ở dốc hỏi.

Người đàn ông Dơi cười hờ hững: “Tôi và cô giống nhau, đều là kẻ đáng thương.”

“Hoặc nói, tôi đáng thương hơn cô.”

Lãnh Nhan không lên tiếng, cô ta cảm nhận được người đàn ông Dơi không có sát ý với cô ta.

Anh ta khẽ thở dài: “Còn có một điểm tôi và cô giống nhau, đó chính là trong đầu của chúng ta đều chôn một quả bom, không cẩn thận thì bùm, quả bom này sẽ nổ tung.”

Giọng nói của người đàn ông Dơi rất khẽ, rất nhẹ, nhưng lại khiến đồng tử của Lãnh Nhan co rút.

“Anh… anh rốt cuộc biết cái gì?”

Ánh mắt của Lãnh Nhan nhìn người đàn ông Dơi đầy cảnh giác, tim đập thình thịch Người đàn ông Dơi nhìn cô ta với ánh mắt bình thản: “Chỗ này cách âm rất tốt, vậy nên cuộc nói chuyện của chúng ta sẽ không có người thứ ba biết, biết tôi lần trước tại sao không giết cô không?”

“Bởi vì chúng ta đồng bệnh tương lân.”

Người đàn ông Dơi ngẩng tay, chỉ vào đầu của mình.

Sắc mặt của Lãnh Nhan càng lúc càng tái nhợt: ‘Anh cũng… bị tổ chức ép sao?”

 
 
Chương 1780


Chương 1780

Người đàn ông Dơi cười hờ hững: “Tất cả người phục vụ cho ‘Võng Lượng, đâu có ai. j không phải bị ép chứ? Bọn họ xuất phát từ đủ mọi lý do, gia nhập tổ chức, lại mãi mãi không thể trở mình.”

“Có một vài người, rất nhiều người đều cho rằng anh ta đã chết, có một vài người, luôn có người ngu ngốc đợi bọn họ trở về, cho dù trong lòng biết, bọn họ mãi mãi không thể trở về — Tôi ngưỡng mộ loại người này.

Trên mặt người đàn ông Dơi mang theo sự thương cảm, còn có một chút cảm xúc buồn bã.

“Vậy nên, anh rốt cuộc là…”

Đồng tử của Lãnh Nhan oo rút, tốc độ tim đập càng lúc càng nhanh.

Cô ta cảm thấy mình sắp chạm tới sự thật.

Người đàn ông Dơi từ từ gỡ mũ áo choàng của mình lộ ra một gương mặt tràn ngập tang thương.

Đó chính là một gương mặt đáng sợ, trên mặt chăng chịt sẹo, nhưng thông qua đường nét ngũ quan, Lãnh Nhan vấn nhận ra anh ta là ai.

“Là anh!?”

Lãnh Nhan mặt mày rất kinh ngạc: “Anh chính là Døiï?!”

Người đàn ông cười lạnh nhạt: “Cô cảm thấy phải, vậy thì phải.”

Cảm xúc của Lãnh Nhan lập tức trở nên kích động, giống như có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi, nhưng bị người đàn ông đ è xuống.

“Tôi biết cô muốn nói gì… nhưng cô cần hiểu một chuyện, bây giờ đã không như trước kia, những quan hệ trước kia cũng sẽ vì sự thay đổi của thời gian, trở thành cảnh vật còn người mất.”

“Bây giờ tôi là ‘Dơi’, làm việc cho ‘Võng Lượng”

Ánh mắt của người đàn ông rất bình thản, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt.

Đôi mắt Lãnh Nhan lập tức mất đi màu sắc.

Kết quả này cô ta không thể chấp nhận.

Hơn nữa, mọi thứ cô ta làm vì thiếu chủ, đều mất đi ý nghĩa.

Người đàn ông mỉm cười: “Nói chuẩn xác, chúng ta coi như là một bọn, dù sao cũng làm việc cho ‘Võng Lượng, bây giờ cũng coi như lần nữa liên thủ.”

“Bây giờ cô chắc chắn rất muốn tháo cái thứ trên cổ, có phải không?”

Người đàn ông nhìn Lãnh Nhan, cười hỏi.

Trầm mặc hồi lâu, Lãnh Nhan gật đầu.

“Cô tỏ rõ lòng trung thành với chúng tôi là được.”

Người đàn ông cười rồi nói: “Cô đồng ý với tôi làm một chuyện thì tôi giúp cô lấy cái vòng điện này xuống, hơn nữa, nói cho cô cách loại bỏ chip bom trong đầu cô.”

Ánh mắt của Lãnh Nhan vô thức trở nên hoảng loạn: “Trong đầu tôi không có bom.”

“Thật sao?”

Khóe miệng người đàn ông nhếch lên nở nụ cười thích thú: “Cô tưởng cái danh sát thủ số một toàn cầu của cô trước kia là tự dưng mà có à? Đoán chắc cô tới bây giờ cũng chưa làm rõ, cô có từng bị cải tạo hay chưa nhỉ?”

Sắc mặt Lãnh Nhan khó coi, lại không nói một lời mà nhìn.

Cô ta quả thật không biết.
 
Chương 1781


Chương 1781

“Đừng ngốc nữa.”

Giọng điệu người đàn ông u tối: “Nếu cô chưa từng cải tạo thì không thể nhanh như vậy đã leo tới vị trí số 1 thế giới.”

Lãnh Nhan vấn không tin: “Vậy anh nói, tôi đã phản bội tổ chức, bom trong đầu sao còn chưa nổ?”

“Đó là vì cô là sản phẩm đầu tiên, là không hoàn chỉnh.”

Người đàn ông hờ hững nói: “Chip bom đời đầu có rất nhiều nhân tố không chính xác.”

Người đàn ông khựng lại một chút rồi nói tiếp: “Cơ hội chỉ có 1 lần, nếu cô từ chối, qua thôn này thì không còn nhà trọ nữa đâu.

Lời của người đàn ông khiến Lãnh Nhan rơi vào trầm mặc.

Một lát sau, cô ta nhìn người đàn ông với vẻ đầy phức tạp: “Chuyện gì?”

Người đàn ông mỉm cười, ném lại một câu.

“Giết Vương Nhất.”

mm Từ sau khi rời khỏi sơn trang Anh Liệt, Lý Khinh Hồng không về nhà, mà về thẳng công ty.

Hình như công ty xảy ra chút vấn đề.

“Sao thế?”

Vương Nhất ở một bên hỏi.

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng nghiêm trọng nói: “Thương hội Giang Bình ra tay với chúng tai”

Trong mắt Vương Nhất vụt qua một tia lạnh.

Tổng phụ trách của thương hội Giang Bình – Nhậm Gia Luân từng hạ tối hậu thư cho tập đoàn Lệ Tỉnh và tập đoàn Cự Phong.

Nếu không gia nhập thương hội Giang Bình, trở thành hội viên của thương hội Giang Bình thì là đối đầu với thương hội Giang Bình.

Đặc biệt là tập đoàn Cự Phong, càng là cái đỉnh trong mắt, cái gai trong tim thương hội Giang Bình.

Vốn muốn đồng ý gia nhập thương hội Giang Bình rồi, nhưng bị Vương Nhất nửa đường giết ra ngăn cản.

Nhậm Gia Luân luôn ghi mối thù này.

Vương Nhất mỉm cười, căn bản không để tâm: “Thương hội Giang Bình làm mất lòng em, vậy thì đổi tổng phụ trách là được.”

Lý Khinh Hồng coi như Vương Nhất đang dõ cô: ‘Anh đừng nói đùa, tổng phụ trách của thương hội sao có thể nói đổi thì đổi chứ?”

Cũng khó trách Lý Khinh Hồng không tin, dù sao chuyện này nói ra giống như trò đùa vậy.

Vương Nhất cũng không giải thích, chỉ hỏi: “Vậy nên bọn họ đã làm gì?”

Lý Khinh Hồng nghiêm túc nói: “Mảng đó của tập đoàn Cự Phong em không rõ, nhưng tất cả kênh phân phối của tập đoàn Cự Phong đã bị đình trệ, bây giờ toàn bộ thị trường bị một thương hiệu tên ‘Mị Ma”

độc chiếm.”

“Đồ trang điểm ‘Mị Ma?”

Vương Nhất bị cái tên này chọc cười.

Các sản phẩm ra mắt của tập đoàn Lệ Tỉnh, sản phẩm bán chạy nhất tên là ‘Thiên Sứ), bây giờ lại xuất hiện một thương hiệu tên là Mị Ma.

Đây không phải là đối đầu rõ ràng hay sao?
 
Chương 1782


Chương 1782

Vương Nhất gọi điện cho Hồ Hoàng Việt, kết quả nhận được lại là tập đoàn Cự Phong không bị ảnh hưởng.

Chỉ là tập đoàn Lệ Tinh bị thị trường phong sát rồi.

“Phải, Phương Huệ đã gửi tư liệu qua rồi.”

Lý Khinh Hồng nghiêm túc nói: “Đồ trang điểm ‘Mị Ma này do một tập đoàn tự sản xuất ở nơi khác có tên là tập đoàn Di Hương, giá cả của đồ trang điểm dòng Mị Ma thấp hơn ‘Thiên Sứ’ của chúng ta một chút, hơn nữa hiệu quả tốt hơn, hơn nữa ở trên mạng đã có một số trang tin tức liên quan tới sản phẩm của công ty chúng ta.”

Lý Khinh Hồng mở điện thoại ra, cho Vương Nhất.

Vương Nhất nhìn một cái thì ánh mắt đanh lại.

Trên mạng có không ít lời mắng chửi đối với sản phẩm dòng ‘Thiên Sứ.

Về cơ bản đều là dùng đồ trang điểm Thiên Sứ, dẫn tới mặt phá tướng, mọc mụn.

“Mộng Đình đã tra rồi, những tin này đều đều do người tiêu dùng chọn lọc ra, những người này đều có một điểm chung, đều từng mua hai sản phẩm của Thiên Sứ’ và ‘Mị Ma, khen Mị Ma lên tận trời, giãm Thiên Sứ dưới đất.”

Lý Khinh Hồng nghiêm túc nói.

“Đây chính là cuộc chiến dư luận rồi.”

Biểu cảm của Vương Nhất cũng nghiêm túc hơn không ít.

Sản phẩm càng mới sự thay thế sẽ rất nhanh, tuy thị trường có người khống chế, nhưng tóm gọn lại, vấn là hai chữ: kiếm tiền.

Sản phẩm gì hot thì giới thiệu sản phẩm đó, những sản phẩm không so được thì không ai hỏi tới.

Thị trường là tàn khốc như vậy đấy. Mà sản phẩm hot thì sao?

Không phải chính là dư luận xào lên hay sao?

Vương Nhất nhìn ra, thương hội Giang Bình là găng sức giới thiệu sản phẩm ‘Mị Ma’ này, tập đoàn Lệ Tỉnh đã mất đi sức cạnh tranh của thị trường.

“Trước tiên đừng vội, chúng ta đi mua một lọ Mị Ma gì đó trước đã.”

Thương trường như chiến trường, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng không phải quá hoảng loạn.

Đây là chiêu trò rất hay gặp trên thương trường.

Rất nhanh, bọn họ tới một trung tâm thương mại ở quảng trường có số lượng người rất nhiều.

Nơi này đâu đâu cũng là quảng cáo của sản phẩm dòng Mị Ma, cũng phát lên cả màn hình lớn.

So ra, quảng cáo căn bản không có sản phẩm dòng ‘Thiên Sứ’ của tập đoàn Lệ Tinh.

“Những vị trí quảng cáo vốn thuộc về chúng ta kia, đều cho sản phẩm ‘Mị Ma rồi.” Lý Khinh Hồng nói.

Vương Nhất trầm mặc một lúc, nói: “Nguyên mẫu của sản phẩm Thiên Sứ là con gái của chúng ta, anh không cho phép bị chèn ép như vậy.”

Lý Khinh Hồng thuận tay mua một bộ sản phẩm chăm sóc da của dòng Mị Ma.

Bóc ra bôi lên cánh tay, cảm giác mát lạnh.

Lý Khinh Hồng lại thay đổi sắc mặc: “Đây không phải là sản phẩm chăm sóc da “Thiên Sứ’ của chúng ta hay sao?”

Lại nhìn bảng thành phần, trên mặt Lý Khinh Hồng cuối cùng cũng hiện sự phân nộ.
 
Chương 1783


 

Chương 1783

“Ngay cả thành phần cũng giống nhau.”

Mắt của Vương Nhất nheo lại: ‘Ăn cắp công thức thương nghiệp.”

Nếu thật sự muốn tinh luyện ra cách điều chế, đây không phải chuyện rất khó.

Điều Lý Khinh Hồng tức giận là đối phương ăn cắp công thức sản phẩm của công ty cô, còn chèn ép sản phẩm của nhà cô thảm như vậy.

Lý Khinh Hồng trực tiếp đi vào trong store này: “Tôi muốn gặp sếp của các người, tất cả các sản phẩm của các người đều là ăn cắp công thức của sản phẩm dòng ‘Thiên Sứ” của tập đoàn Lệ Tinh, điều này đã cấu thành tội.”

Nhân viên bán hàng của store nhíu mày: “Cô là ai, dựa vào đâu nói sản phẩm của nhà chúng tôi là ăn cắp công thức của tập đoàn Lệ Tinh?”

“Bởi vì sản phẩm của các người giống hệt với sản phẩm của tập đoàn Lệ Tinh, chỉ là đổi vỏ ngoài mà thôi.”

Lý Khinh Hồng lạnh mặt quát.

“Cô nói linh tỉnh! Sản phẩm của nhà chúng tôi là tự chế tạo, tôi thấy hai người là muốn nổi tiếng muốn điên rồi? Cọ nhiệt hả?”

Nhân viên bán hàng căn bản không để Lý Khinh Hồng vào mắt, khí thế bức người.

Tranh chấp đã thu hút chú ý của rất nhiều người trong quán.

Thậm chí có rất nhiều người đi mua sắm cũng ngạc nhiên nhìn qua.

Thấy đối phương không nói lý như vậy, Lý Khinh Hồng cũng có hơi tức giận: “Gọi quản lý của các cô ra đây, tôi muốn hỏi rõ nguyên nhân.

Nhân viên bán hàng đó trực tiếp mở miệng măng chửi: “Cô là ai, quản lý của chúng tôi rất mạnh, đâu có thời gặp cô? Cô có muốn mua không, không mua thì cút!”

Đồng thời, nhân viên bán hàng đã gọi bảo vệ.

Rất nhanh, 7-8 bảo vệ đi tới trước mặt Lý Khinh Hồng.

“Mẹ kiếp cô đang gây sự sao?”

Lý Khinh Hồng không hề sợ hãi: “Tôi là Lý Khinh Hồng chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh, sản phẩm mà các người bán căn bản là ăn cắp công thức của tập đoàn chúng tôi, nếu còn không dừng lại, tôi có thể kiện các người!”

Không ai sành pháp luật trên Lý Khinh Hồng.

Quả nhiên, câu này của Lý Khinh Hồng nói xong, những bảo vệ đó không dám bước lên.

Ngay cả nhân viên bán hàng đó cũng không ngờ người này vậy mà là chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh, bông chốc sắc mặt có hơi chột dạ.

Cũng biết người cấp bậc như này không phải là người cô ta có thể ứng phó.

“Cô đợi chút, tôi đi tìm quản lý.”

Nói xong thì chạy vào phòng làm việc của quản lý.

“Quản lý, không hay rồi, bên ngoài có người gây sự, nói là chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh.

Trong phòng làm việc có một người phụ trên dưới 30 tuổi ngồi đó, đang cắt móng tay.

Nghe thấy chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh tới, cô ta suýt nữa cắt vào thịt.

“Cái gì? Chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh tới sao?”

Người phụ nữ mặt mày đầy kinh sợ, nhưng giống như nghĩ ra cái gì đó, người phụ nữ lại trở nên ung dung “Hàng là tập đoàn Di Hương sản xuất, có liên quan gì tới chúng ta chứ, cô ta gọi trời trời không đáp, gọi đất đất không thưa, đi, đi xem thử chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh gì đó nào.”
 
Chương 1784


Chương 1784

Mã Y Lợi là quản lý của store này.

Cô ta trực tiếp đi vào trong store, ánh mắt nhìn xung quanh: “Ai đang gây sự?”

Lý Khinh Hồng đi tới, ánh mắt sắc lạnh nhìn Mã Y Lợi: “Cô chính là quản lý của cửa hàng này?”

Ánh mắt của Mã Y Lợi nhìn thắng vào mắt của Lý Khinh Hồng thì trong lòng cô ta sửng sốt.

Ánh mắt thật sắc bén!

Cô ta lúc này mới biết, đây là chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh.

Bất luận là khí chất, hay thủ đoạn, đều không phải là cái mà cô ta có thể so bì.

Nhưng cô ta vấn không hề sợ, dù sao trong cạnh tranh thương nghiệp, thường xuyên xuất hiện sản phẩm bắt chước.

Cơ quan liên quan có thể quản không?

Không quản được!

“Là tôi, sao thế?”

Mã Y Lợi trấn định trả lời: “Cô có chuyện gì sao?”

Vương Nhất kéo Lý Khinh Hồng ra đăng sau, cười nói: “Chúng tôi là người của tập đoàn Lệ Tinh, sản phẩm dòng ‘Mị Ma mà cửa hàng các cô bán, ăn cắp công thức của sản phẩm ‘Thiên Sứ’ của tập đoàn chúng tôi, tôi cảm thấy các cô tốt nhất dừng bán, tránh cho sự việc làm to.”

Khí thế của Lý Khinh Hồng quá lớn, quản lý này chỉ là một nhân vật nhỏ, không cần dùng cách như này.

“Cái gì?”

Mã Y Lợi lại cố tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó chỉ vào Vương Nhất mà mắng: “Anh nói sản phẩm của cửa hàng chúng tôi ăn cắp công thức của các anh, anh có băng chứng gì không?”

Lý Khinh Hồng nhướn mày, tức giận nói: “Cách điều chế của các cô giống hệt với chúng tôi, điều này còn cần chứng cứ sao?”

Mã Y Lợi nghe vậy thì lại cười lạnh một tiếng: “Cái này có thể làm chứng cứ sao?

Trên đường các sản phẩm tương tự nhau nhiều như thế, lẽ nào cô có thể nói đều là ăn cắp công thức của nhà các cô chắc?”

Lời này vừa dứt, sắc mặt Lý Khinh Hồng thay đổi.

Đây là muốn chết không chịu nhận lõi.

Dòng Thiên Sứ chưa xin giấy phép bản quyền, điều này khiến đối phương chiếm lợi thế.

Thấy hai người Lý Khinh Hồng không lên tiếng, Mã Y Lợi càng nói hăng.

“Tôi thấy hai người là kiếm chuyện, ghen ty sản phẩm ‘Mị Ma’ của chúng tôi bán đắt hàng hơn các người, cho nên tới phá cửa hàng của chúng tôi, cô cũng quá ác độc rồi?

Sắc mặt của Lý Khinh Hồng bông thay đổi, biểu cảm hơi trở nên phân nộ.

Rốt cuộc là có ăn cắp công thức hay không, chuyện này rất khó có định nghĩa.

Mã Y Lợi tóm vào điểm này, chết cũng không chịu thừa nhận.

“Được, cô nói chúng tôi ăn cắp công thức của các cô, cô lấy bằng chứng ra! Không có bằng chứng, chúng tôi có thể kiện cô tội phỉ báng!”

Sự trầm mặc của Lý Khinh Hồng đã giúp cho khí sĩ của Mã Y Lợi lên cao.

Cô ta cũng không định bỏ qua cho êm chuyện, ngược lại muốn làm lớn chuyện này, bởi vì cô ta biết, quậy tiếp thì bên tổn thất là tập đoàn Lệ Tinh.
 
Chương 1785


Chương 1785

“Chúng tôi rốt cuộc có ăn cắp công thức từ sản phẩm của các người hay không, để người tiêu dùng quyết.”

Mã Y Lợi nhìn sang những người tiêu dung Vây xem ở xung quanh: “Mọi người đánh giá đi, sản phẩm dòng Mị Ma có ăn cắp công thức của bọn họ hay không?”

Người tiêu dùng xung quanh nhìn nhau, bọn họ đâu biểu những cái này?

“Ăn cặp công thức hay không thì tôi không biết, nhưng tôi biết bộ chăm sóc da của Mị Ma rẻ hơn sản phẩm dòng Thiên Sứ, tôi rất lâu cũng không dùng sản phẩm chăm sóc da của Thiên Sứ.”

“Tôi cũng vậy, rẻ, phù hợp.”

“Tôi ủng hộ Mị Ma!”

“Tôi cũng như vậy!”

Người tiêu dùng bắt đầu phụ họa.

Sắc mặt Lý Khinh Hồng lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Người tiêu dùng không để ý có phải ăn cắp công thức hay không, bọn họ chỉ để tâm tới giả cả và chất lượng.

Bên nào sản phẩm đẹp giá rẻ thì bọn họ đứng về bên đó.

Không cần nghi ngờ gì nữa, bên phía Mị Ma có được lòng dân.

Nghe thấy những lời phụ họa này, trên mặt Mã Y Lợi tràn ngập nụ cười đắc ý.

Cô ta nói với Lý Khinh Hồng: “Cô là chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh, lòng dạ lại xấu như thế, hắt nước bẩn cho chúng tôi, chuyện này chưa kết thúc đâu, tôi phải đi kiện các cô!”

Âm!

Lời này vừa dứt, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Người qua đường đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Khinh Hồng đang cuồn cuộn sóng dữ trong tim và Mã Y Lợi.

Dòng Mị Ma là sản phẩm do tập đoàn Di Hương sản xuất, mà dòng Thiên Sứ là sản phẩm do tập đoàn Lệ Tinh sản xuất.

Hai nhà muốn kiện ra tòa sao?

Ánh mắt Lý Khinh Hồng cực kỳ tối tăm, nhìn chằm chằm Mã Y Lợi.

Nụ cười trên mặt Vương Nhất cũng thu lại từng chút.

Vốn bọn họ chỉ muốn Mã Y Lợi cắt sản phẩm dòng Mị Ma thì sẽ đánh trống thu quân.

Nhưng bây giờ xem ra, không nhanh như vậy…

“Có điều làm lớn đối với chúng ta cũng không phải chuyện tốt, không bằng chúng ta mỗi người lùi một bước thì sao?”

Mã Y Lợi lại chuyển giọng, nói với Lý Khinh Hồng.

“Tôi cũng biết, trên thị trường đồ mỹ phẩm, các người bị dòng Mị Ma vượt qua chắc chăn rất không cam tâm, nhưng cũng không thể vu oan cho chúng tôi chứ?”

“Như này đi, cô tài trợ cho cửa hàng của chúng tôi 150 tỷ, chuyện này coi như kết thúc, coi như quà báo đáp, trong cửa hàng của chúng tôi cũng sẽ cho sản phẩm của dòng Thiên Sứ của các cô lên kệ, bán chạy hay không thì không phải điều tôi có thể quyết định.”

Mã Y Lợi đợi Lý Khinh Hồng trả lời.

Gương mặt xinh đẹp của Lý Khinh Hồng u ám.

Hiếp người quá đáng!
 
Chương 1786


Chương 1786

Rõ ràng là bọn họ ăn cắp công thức sản phẩm của cô, còn quay ngược cắn cô một cái.

Không chỉ như vậy, còn bắt chẹt uy hiếp co.

Lúc này, Vương Nhất mỉm cười đi tới trước mặt Mã Y Lợi: “Chúng tôi chỉ là muốn cô cắt sản phẩm dòng Mị Ma, nhưng cô lại không biết điều như vậy, thế thì đừng trách tôi.”

Ánh mắt của Mã Y Lợi lập tức trở nên cảnh giác: “Anh muốn làm gì?”

Không biết tại sao, nhìn nụ cười của Vương Nhất, trong lòng cô ta có một loại cảm giác rất bất an.

Lý Khinh Hồng cũng tò mò nhìn Vương Nhất.

Nếu đổi thành cô xử lý chuyện này, tuyệt đối là kiện tới cùng.

Nhưng Vương Nhất rõ ràng có cách khác có hiệu quả hơn.

Vương Nhất trực tiếp gọi điện cho Hạ Lãm, bảo ông ta đi điều tra chân tướng sự việc của người người sử dụng sản phẩm chăm sóc da của tập đoàn Lệ Tinh dẫn tới bị hủy dung.

Nhà họ Hạ tra chuyện này thật sự rất dẽ, rất nhanh thì đã có hồi âm.

Thấy thông tin Hạ Lãm gửi tới, Vương Nhất mỉm cười, nói với Mã Y Lợi: “Tôi đã nắm được tình báo đủ để cửa hàng của cô đóng cửa, cô chắc chắn muốn đối đầu tới cùng với chúng tôi không?”

Trán Mã Y Lợi xuất hiện ít mồ hôi lạnh, nhưng vẫn cảm thấy Vương Nhất đang phô trương thanh thế, cười lạnh nói: “Anh đừng ‘ lừa tôi, bất luận như thế nào, tôi sẽ không cắt hàng của dòng Mị Ma.

Cắt hàng của Mị Ma, cô ta phát tài kiểu gì?

“Vậy thì hết cách rồi.”

Vương Nhất mỉm cười: “Sự thành công của sản phẩm dòng Mị Ma là kết quả do đoàn đội sau lưng vận hành và gây ép, nhưng nếu tôi có thể chứng minh chất lượng của sản phẩm dòng Mị Ma không tốt, nếu người tiêu dùng sử dụng sẽ gây ra phần mặt bị phá tướng?”

Ầm!

Lời này vừa dứt, không chỉ có sắc mặt của Mã Y Lợi thay đổi, người tiêu dùng ở bên cạnh cũng có vẻ mặt hết sức kinh ngạc.

“Anh, anh đừng ngậm máu phun người!

Chất lượng của sản phẩm dòng Mị Ma chúng tôi rất tốt, sản phẩm dùng xong thì phần mặt bị phá tướng rõ ràng là sản phẩm của dòng Thiên Sứ các người!”

Người tiêu dùng cũng nhìn Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

Quả thật, trong tin tức dẫn ra thì sản phẩm làm cho phá tướng chính là sản phẩm dòng Thiên Sứ của tập đoàn Lệ Tinh.

“Mọi người tin tin tức như này là thật sao?”

Ánh mắt của Vương Nhất liếc qua mọi người, giọng điệu bình thản: “Bây giờ tin tức giả có nhiều như vậy, người nhẹ dạ cả tin nhất chính là người tiêu dùng các người.”

Nói xong, anh mở một đoạn video vừa nhận được.

“Sản phẩm dùng vào thì gây ra phần mặt bị phá tướng, không phải là sản phẩm chăm sóc da Thiên Sứ, mà là sản phẩm bảo vệ da dòng Mị Ma, là người của tập đoàn Di Hương uy hiếp tôi.”

Một cô gái phần mặt quấn băng khóc lóc rồi nói.

Xoạt!

Cô gái trong video vừa nói xong, lập tức toàn trường xôn xao.

Tất cả mọi người đều sửng sốt!
 
Chương 1787


Chương 1787

Còn về thân phận của cô gái có khuôn mặt được làm mờ này, ai cũng biết đây là người tiêu dùng của dòng Mị Ma.

Lời khai mà cô ta nói bây giờ hoàn toàn khác với lời khai mà cô ta nói trong bản tin lần trước!

Lý Khinh Hồng cũng trợn to mắt: “Chuyện, chuyện này rốt cuộc là sao?”

Vương Nhất không có trả lời ngay, mà mỉm cười: “Chúng ta xem tiếp.”

Video tiếp tục.

Đây là người tiêu dùng thứ hai.

“Trước đây tôi dùng sản phẩm của thương hiệu Thiên Sứ, nhưng nửa tháng trước tình cờ thấy sản phẩm chăm sóc da của dòng Mị Ma giảm giá 70%, lại có đợt sale lớn mua thử, kết quả ngày hôm nay thì mặt thành như này!”

Camera còn quay cận gương mặt của cô gái.

Mọi người vừa nhìn thì hít một ngụm khí lạnh.

Mụn.

Mụn chỉ chít.

Không ít người mắc chứng ám sợ lỗ thậm chí còn rùng mình.

“Tôi muốn khiếu nại thương hiệu Mị Ma, nhưng tối hôm đó người của tập đoàn Di Hương đã đến tìm tôi, nói có thể chịu trách nhiệm khiến mặt của tôi hồi phục như cũ, nhưng có một yêu cầu, đó chính là công bố sự việc cho công chúng, nhưng phải nói thành sản phẩm ‘Thiên Sứ’ của tập đoàn Lệ Tinh, tôi hết cách, chỉ có thể làm theo.”

Sau đó là người tiêu dùng thứ ba, người tiêu dùng thứ tư.

Những người này đều là người bị hãi trước đó đã chịu sự độc hại’ từ sản phẩm dòng Thiên Sứ của tập đoàn Lệ Tinh.

Bây giờ luận điệu đã đảo ngược, hơn nữa lời mọi người nói đều giống nhau, cũng là dùng sản phẩm chăm sóc da Mị Ma, mặt phá tướng, lại được tập đoàn Di Hương uy hiếp, hắt nước bẩn lên đầu của tập đoàn Lệ Tinh.

Sắc mặt của Lý Khinh Hồng trở nên vô cùng khó coi.

Cô cuối cùng cũng hiểu, sản phẩm Mị Ma chiếm cứ thị trường, căn bản không phải là ngẫu nhiên, mà là một âm mưu nhằm vào cô.

Người tiêu dùng xung quanh đều xem hết đoạn video này, trực tiếp ném sản phẩm Mị Ma vừa mua xuống đất, yêu cầu hoàn tiền.

Cảnh tượng rất hôn loạn.

Mà sắc mặt của Mã Y Lợi thì trắng bệch, không ngờ loại chuyện này cũng có thể bị Vương Nhất làm được.

Vương Nhất cất điện thoại đi, mỉm cười nhìn cô ta: “Cô còn có gì muốn nói?

Mã Y Lợi không ngừng lùi lại, sắc mặt cực kỳ khó ©oi.

“Không, video này là giả..”

“Đúng, video này không thể là thật!”

Câu nói này đã nhắc nhở Mã Y Lợi, trên mặt cô ta lại nở nụ cười.

Có điều nụ cười đó rất điên cuồng, giống như phát điên hơn.

Những người vây xem xung quanh đó cũng không dám xin mà nhìn sang Vương Nhất.

Người tiêu dùng dê bị lừa gạt nhất, thật thật giả giả, giả giả thật thật, bọn họ căn bản rất khó tiếp xúc sự thật.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom