Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1720


Bà ấy không thể chờ được nữa.

Khi Phượng Hạ rời đi, cả người Phương Nhiễm đứng ngồi không yên, đi tới đi lui, ước gì đêm nay mau chóng qua đi.

Làm sao bà ấy có thể ngủ được?

Đứa con trai mà bà ấy ngày nhớ đêm mong, giờ đây đang ở bên ngoài, ở chỗ của Giang Ninh.

Chỉ cần đến chỗ Giang Ninh, tới Đông Hải là có thể gặp con của bà ấy!

Đêm dài dằng dặc.

Tia sáng rắc qua cửa sổ nhỏ duy nhất chính là đồng hồ báo thức của Phương Nhiễm, cho đến khi phía chân trời sáng hẳn.

Toàn thân Phương Nhiễm đều cảm thấy hưng phấn.

Bà ấy siết chặt nắm đấm chờ Phương Hạ đến dẫn mình rời khỏi nhà họ Phương, rời khỏi núi Chung Nam.

Một phút bà ấy cũng không muốn chờ.

Mà Giang Ninh đã sớm nhận được tức Phương Hạ gửi tới.

Anh ta nói đã khuyên Phương Uy bằng lòng trao đổi Phương Nhiễm với Giang Ninh bằng một tờ quyền phổ, đồng thời còn nói Giang Ninh đưa như vậy là đủ rồi.

Đây là lời hứa của Phương Hạ với Giang Ninh.

Giang Ninh chẳng thèm quan tâm, dù nơi Phương Hạ hẹn không phải là Đông Hải mà là bên ngoài cửa núi Chung Nam.

“Phương Hạ này chắc chắn không có ý tốt!”

Anh Cẩu nói: “Em không tin anh ta!”

Lúc anh Cẩu tiễn Phương Hạ về, anh ta cứ suy nghĩ gì đó suốt dọc đường, nếu nói bụng dạ anh ta không xấu xa thì anh Cẩu không tin đâu.

“Mặt anh ta gian lắm trông chả giống người tốt chút nào”

Giang Ninh nở nụ cười, anh Cẩu học xem tướng từ lúc nào thế?

Là truyền kỳ thành phố đã dạy cậu ta sao?

“Yên tâm đi, nếu anh ta dám có ý đồ xấu, tôi sẽ dìm chết anh ta!”

Giang Ninh quay đầu liếc mắt nhìn Phương Thu: “Cậu muốn đi chung không?”

Thân thể Phương Ninh khẽ nhúc nhích.

Giang Ninh muốn anh đi giết Phương Hạ sao?

“Cậu phải đi”

Chưa chờ Phương Thu đáp lời, Giang Ninh tự hỏi tự trả lời, trực tiếp đưa ra đáp án: “Chuẩn bị một chút đi, khởi hành ngay, giữa trưa đi đón người về!”

“Vâng!”

Nhóm người anh Cẩu lớn tiếng đáp.

Phương Thu không nói gì, anh ta muốn mở miệng hỏi anh †a đi theo làm gì, dù nói gì đi nữa, anh ta đi theo hình như không ổn lắm.

Nhưng anh ta vẫn không nói.
 
Chương 1721


Bây giờ Giang Ninh là sư phụ của anh ta, Giang Ninh nói cái gì chính là cái đó, anh ta không thể chất vấn.

Mấy người họ đi máy bay đến Tây thị, sau đó thuê ô tô đi thẳng tới bên ngoài cửa núi Chung Nam.

Ở một nơi hoang vu, ít dấu vết của con người.

Xe đậu ở đẳng xa, Giang Ninh trực tiếp dẫn theo A Phi và nhóm người anh Cẩu đi vào núi Chung Nam.

Chỗ Phương Hạ hẹn còn nằm trong núi Chung Nam.

Từ xa đã nhìn thấy Phương Hạ đứng đấy, người đứng bên cạnh anh ta chính là Phương Nhiễm!

“Giang Ninh!”

Phương Hạ thấy Giang Ninh đến, lập tức lớn tiếng nói: “Anh tới rš Giang Ninh không trả lời, anh sải bước tới và nhìn thoáng qua Phương Nhiễm, thấy tâm trạng của bà ấy ngày càng trở nên hưng phấn, bắt gặp ánh mắt của bà ấy đang dừng trên người Phương Thu ở sau lưng anh.

Có lẽ bà ấy đã hiểu.

“Tôi đến rồi”

Giang Ninh bình thản đáp: “Được rồi, thả người đi!”

Anh liếc nhìn Phương Hạ, lỗ tai anh khẽ nhúc nhích, anh biết có khá nhiều người đang núp trong bóng tối.

“Cậu cũng nên thực hiện lời hứa chuyện tôi và cậu đã giao kèo chứ?”

“Giao kèo?”

Phương Hạ hừ một tiếng, chợt hỏi cái gì?”

Anh ta đột nhiên vươn tay ra bóp chặt cổ của Phương Nhiễm!

“Át”

Phương Nhiễm nhất thời hoảng sợ hét lên, bà ấy đập đập tay của Phương Hạ, nhưng sắc mặt của anh ta đã trở nên dữ tợn!

“Anh muốn làm gì?”

Phương Thu lập tức quát lên: “Phương Hạ, sao anh có thể đối xử với cô như vậy?”

Vẻ mặt Phương Thu rất tức giận, anh ta không ngừng quát lớn.

“Cỡ?

Phương Hạ cười lạnh một tiếng: “Trong nhà họ Phương của tôi không có cô, bà ta đã chết từ hai mươi năm trước rồi”

Anh ta nhìn Giang Ninh đăm đăm: “Đừng tưởng rằng tôi không biết anh coi trọng Phương Nhiễm cỡ nào, Giang Ninh à, tôi cho anh một cơ hội, hãy giao quyền phổ ra đây, tôi sẽ trả người đàn bà này cho anh”

Ngón tay anh ta từ từ dùng sức, sắc mặt Phương Nhiễm nhất thời đỏ bừng, nhưng bà ấy không thể thoát ra được!

Đôi mắt đó nhìn Phương Thu, nghe Phương Thu lo lắng và nói chuyện thay mình, Phương Nhiễm không kiềm được nước mắt.

“Con trai…”

Giờ phút này, cảm giác huyết mạch liên kết đột nhiên trở nên mẽ vô cùng mạnh mẽ!
 
Chương 1722


“Vùt “Vùt “vù”

Trong núi đột nhiên xuất hiện bốn người, trên người phát ra hơi thở mạnh mẽ, nhìn Giang Ninh bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.

“Hôm nay, nếu anh không giao ra quyền phổ, chẳng những anh không thể đưa bà ấy rời khỏi đây, mà mạng của anh…”

“Phương Hại”

Phương Thu đột nhiên quát lớn, tức giận trừng mắt: “Mẹ mày, mày là đồ súc sinh!”

Phương Thu tức giận không thể kiềm được, tiến lên từng bước, sát khí tận trời!

Anh ta không thể nhịn được nữa.

Rốt cuộc Phương Hạ có biết mình đang nói cái gì hay không?

Ngay cả Phương Nhiễm mà anh ta cũng muốn giết?

Đó là cô ruột của bọn họ đấy.

“Phương Thu, mày đừng có mà đứng ngoài hóng hớt.”

Phương Hạ liếc mắt nhìn Phương Thu, vẻ mặt khinh thường: “Mày chẳng qua chỉ là cái thứ hàng tặng kèm, lẽ nào mày không tự mình hiểu lấy được à, không biết mình mấy cân mấy lạng à? Nhà họ Phương không có chỗ của mày, đừng dùng giọng điệu người nhà họ Phương nói chuyện với tao”

Anh ta nhìn chằm chằm Phương Thu, nói chuyện không hề khách khí.

“Chờ đến lúc tao làm gia chủ, người đầu tiên tao đuổi đi sẽ là mày”

Thân mình Phương Thu đều run rẩy.

Ngón tay anh ta chỉ vào Phương Hạ, cả giận nói: “Ngay cả cô ruột của mình mà anh cũng dám giết? Anh mà cũng xứng làm gia chủ nhà họ Phương à? So với…

Anh ta muốn nói ra Phương Uy nhưng từ đầu đến cuối vẫn nói không nên lời.

“Mày muốn nói là ba à?”

Phương Hạ cũng cười to: “Bụng dạ hẹp hòi chẳng phải quân tử, không có độc không phải là trượng phu! Phương Thu, cái gì mày cũng đều không hiểu, cho nên mày nhất định là một người thất bại!”

“Hôm nay không giao ra quyền phổ thì đừng có ai mong được rời đi”

Phương Hạ ra lệnh một tiếng bốn cao thủ đứng chung quanh liền trực tiếp ngăn lại đám người Giang Ninh, không cho bọn họ một chút cơ hội chạy thoát.

Không cần đoán cũng biết nhất định Phương Hạ còn bố trí những thứ khác, xung quanh đây giăng ra thiên la địa võng chính là vì không cho đám người Giang Ninh còn bất kỳ cơ hội sống sót nào.

Dù bọn họ có giao ra quyền phổ thì cũng sẽ không thả cho rời đi!

Sự sỉ nhục anh ta phải chịu ở Đông Hải trước đây bây giờ phải trả lại gấp trăm ngàn lần.

“Quyền phổ có thể cho anh”

Giang Ninh lấy ra một tờ quyền phổ từ trong ngực, quơ quơ: “Một tay giao người, một tay giao quyền phổ”

“Giang Ninh, anh chưa có tư cách mặc cả với tôi”

Phương Hạ thản nhiên nói: “Những lời này có phải rất quen không?”

“Những gì trước đây anh nói với tôi bây giờ tôi trả lại cho anh đấy”

“Đưa quyền phổ cho tôi!”
 
Chương 1723


Ngón tay anh ta đột nhiên dùng sức, Phương Nhiễm nhất thời liền kêu thảm lên một tiếng, nếu anh ta dùng thêm vài phần sức lực thì chắc sẽ có thể bóp ch3t Phương Nhiễm ngay tại chỗ.

Khuôn mặt Phương Hạ hiện lên vẻ tàn nhẫn, cực kỳ tàn nhẫn.

Anh ta biết Giang Ninh coi trọng tính mạng của Phương Nhiễm, chỉ cần tính mạng Phương Nhiễm ở trong tay mình thì Giang Ninh nhất định sẽ chịu khuất phục.

“Phương Hạ, đó là cô ruột của anh đấy!”

Phương Thu gầm lên: “Anh muốn giết thì giết tôi này, để tôi đổi cho côI”

“Ha ha ha”

Phương Hạ lắc đầu: “Phương Thu, mày không biết tự lượng sức mình gì cả, mày cũng không có cái giá trị đó, bớt nói nhảm đi, quyền phổ đâu, đưa cho tôi! Nếu không tôi sẽ lập tức giết bà ấy!”

“Thả người ra”

Phương Thu còn muốn nói thêm thì Giang Ninh đã mặt không đổi sắc tiến lên từng bước: “Người không giao ra thì quyền phổ không đưa, anh muốn giết bà ấy có thể lập tức giết luôn đi, giết bà ấy rồi tôi sẽ lập tức hủy đi quyền phổ”

“Đối với tôi quả thật là bà ấy rất quan trọng, nhưng có lẽ so ra vẫn còn kém tầm quan trọng của quyền phổ đối với anh nhỉ”

Bộ dạng nhẹ nhàng bâng quơ của Giang Ninh làm cho.

Phương Hạ không thoải mái.

Anh ta thích nắm tất cả mọi thứ trong tay, mà không thích có bất luận kẻ nào và sự việc gì thoát ly khỏi bàn tay mình.

Nhưng bây giờ từ đầu đến cuối Giang Ninh đều không nằm trong tâm khống chế của anh ta, cho dù đã nắm được Phương Nhiễm trong tay!

Anh ta có thể giế t chết Phương Nhiễm, nhưng càng sợ Giang Ninh sẽ hủy đi quyền phổi!

So sánh với quyền phổ thì Phương Nhiễm là cái rắm gì.

Phương Hạ quay đầu, liếc mắt nhìn cao thủ đứng ở bốn phía, đó là bốn cao thủ hộ pháp của nhà họ Phương, đã phối hợp với nhau nhiều năm, một khi liên thủ thì thực lực rất mạnh.

Thấy bọn họ đã chắc chăn Phương Hạ liền nở nụ cười.

“Được, người có thể cho anh, nhưng anh nói lời phải giữ lấy lời đưa quyền phổ cho tôi Loại người không hề biết giữ chữ tín như anh ta lại yêu cầu người khác nói lời phải giữ lấy lời.

Nghe vào tai thật sự làm cho người ta cảm thấy cực kỳ châm chọc.

Giang Ninh không quan tâm.

Hai người nhìn nhau, Giang Ninh đang định bước tới, Phương Hạ liền bảo anh ngừng lại, anh ta đã từng nhìn thấy sức mạnh của Giang Ninh, để anh đến gần mình là một hành động vô cùng nguy hiểm!

“Anh đừng qua đây, đặt quyền phổ ở đó, lùi về phía sau năm bước!”

Phương Hạ quát.

Giang Ninh đặt quyền phổ xuống rồi lùi về phía sau năm bước.

Lúc này, Phương Hạ mới bóp cổ Phương Nhiễm đi tới, anh †a nghiêm túc nhìn thoáng qua quyền phổ nằm trên mặt đất và xác định nó giống với tờ mà Giang Ninh đã đưa mình lúc trước, thật sự là quyền phổ, anh ta lập tức bật cười to điên cưồng.

Hai tờ quyền phổ rồi!
 
Chương 1724


Anh ta muốn lấy quyền phổ chỉ bằng cách đơn giản như vậy thôi!

“Thả người!”

Giang Ninh nói: “Cậu phải biết rõ, nếu cậu giết bà ấy trong khoảng cách này, tôi có thể giết cậu, thậm chí ra tay còn nhanh hơn cậu.

Giọng điệu của anh rất nhẹ, nhưng giống như một thanh búa tạ đập thât mạnh vào trái tim của Phương Hạ.

Phương Hạ biết Giang Ninh đáng sợ tới mức nào, anh ta sẽ không mang tính mạng mình ra đùa.

“Khụ, khụ, khu!”

Anh ta lập tức buông tay ra, đẩy Phương Nhiễm về phía Giang Ninh, sau đó thuận thế cúi người xuống nhặt hai tờ quyền phổ trên mặt đất lên.

Đúng vào lúc nghìn cân treo sợi tóc!

Giang Ninh ra tay!

A Phi di chuyển!

Nhóm người A Cẩu rục rịch theo!

Ngay cả Phương Thu cũng bắt đầu nhào tới!

“Giết bọn chúng đi!”

Phương Hạ chợt quát lớn.

Anh ta không muốn lo lắng nhiều như vậy, chỉ cần lấy được quyền phổ thì rút lui ngay tức khắc, chuyện giết Giang Ninh giao cho mấy cao thủ hộ pháp là được rồi!

“Vèol”

Tay Phương Hạ vừa định chạm vào quyền phổ, một con dao đột nhiên bay tới từ không trung!

Tay Phương Hạ bị đâm trúng, anh ta hét lên thảm thiết!

“Là ai?”

Phương Hạ kêu r3n, lùi về phía sau hai bước, nhìn xung quanh bằng ánh mắt cảnh giác.

“Vèo!”

“Vèo!”

Lại thêm hai con dao nữa bay qual Đâm vào hai chân của Phương Hạ khiến anh ta bị đóng đỉnh tại chỗ!

“Áp Phương Hạ hét lên thảm thiết, anh ta muốn thoát ra nhưng hai cây phi dao này đã đâm vào trong xương anh ta, rất đau đớn, anh ta hoàn toàn không dám rút ra!

“Là ail Là ai chứ?”

Không ai trả lời anh ta!

“Giết bọn chúng đi! Giết bọn họ cho tôi!”

Anh ta gào to, bốn cao thủ hộ pháp mặc kệ Phương Hạ, xông thẳng về phía Giang Ninh.

Phương Uy đã ra tử lệnh cho bọn họ, cần phải nhân cơ hội giết Giang Ninh!

Đánh nhau hết sức căng thẳng!
 
Chương 1725


Phương Hạ hét lên, rất nhiều người vọt ra từ bốn phía trong núi, trong ánh mắt A Phi và đám người anh Cẩu tỏ ra hưng phấn.

Đánh nhau!

Bọn họ háo hức chiến đấu!

“Côt Phương Thu kéo Phương Nhiễm đến bên mình, cuối cùng cũng yên lòng.

Anh ta đâu thể ngờ rằng lòng dạ của Phương Hạ lại ác độc đến mức này.

Khi Phương Thu nhìn Phương Nhiễm, anh ta không thể chịu đựng được nữa.

Hai mắt bà ấy đẫm lệ mơ hồ, đưa tay vuốt v e mặt của Phương Thu: “Con trai… Con trai…”

Lúc này, bà ấy mới nhận ra rằng lông mày của Phương Thu quả thực có có phần giống hệt Hà đạo nhân.

Bà ấy chưa bao giờ gặp Phương Thu, chỉ biết đến sự tôn tại của anh ta mà thôi, đâu ngờ lại là con ruột của mình!

“Cô ơi, cô đừng lo lắng, cháu sẽ không để người khác làm tổn thương cô!”

Phương Thu nghe không hiểu, ý nghĩa của chữ con trai có gì khác biệt.

Anh ta là cháu của Phương Nhiễm. Phương Nhiễm gọi mình như thế cũng hết sức bình thường.

“Ẩm”

“Âm”

“Âm”

Giang Ninh thoải mái vung năm đấm, quyền thế long trời lở đất trước nay chưa từng có!

“Cao thủ hộ pháp nhà họ Phương muốn chết hết sao?”

Anh đánh ra một chưởng đánh bay một cao thủ, anh nhìn mấy người này thản nhiên nói: “Nếu muốn chết hết, vậy tôi sẽ dọn sạch một con đường thay đồ đệ của tôi!”

Vừa dứt lời, hơi thở trên người Giang Ninh đột nhiên thay đổi cực lớn!

Anh nâng hai nắm đấm lên, các khớp xương kêu răng rắc, chỉ cần nghe âm thanh này cũng biết sức mạnh nó kinh khủng đến cỡ nào.

Sắc mặt vài cao thủ hộ pháp chợt thay đổi!

Uỳnh!

Giang Ninh chuyển động rồi!

Thân hình anh chợt lóe, chỉ còn lại một bóng người.

Anh quá nhanh.

Người đến!

Nắm đấm cũng đến!

Uỳnh!

Một cú đấm hung hăng lao tới như một cơn cuồng phong, trung tâm của nắm đấm là mắt bão, tất cả sức mạnh ngay lập tức tập trung vào điểm đó.

“Aa! Aa!”

Cao thủ hộ pháp kia đón lấy cú đấm đã dùng hết sức lực của chính mình, anh ta dùng cả hai nắm đấm chặn lại, hơn nữa còn liên tục lùi lại phía sau, cố gắng giải tỏa sức mạnh nắm đấm của Giang Ninh.

Anh ta rõ ràng cảm giác được năm đấm của Giang Ninh hơi dịch nhẹ, nhưng chỉ là đánh nhẹ vào hai tay anh ta.
 
Chương 1726


Nhưng đột nhiên…

Nó giống như một ngọn núi, hung hăng đ è xuống!

Khí thế đè núi lấp biển kia làm cho hô hấp của anh ta cũng bị chèn ép đến khó thở.

Sức mạnh của năm đấm mãnh liệt, sục sôi xuyên qua qua cánh tay anh ta vào cơ thể anh, chạy đến tận lục phủ ngũ tạng của anh ta.

“Hự…”

Đôi mắt anh ta trừng thật lớn, anh ta lùi lại ba bước, cánh tay run rẩy rồi ngã quy xuống…

Khóe miệng trực tiếp tràn ra máu tươi!

Không đợi anh ta kịp mở miệng kêu ra một tiếng thảm thiết thì ánh sáng trong đôi mắt đã dần trở nên ảm đạm.

Phich!

Thi thể ngã thật mạnh xuống đất đã chết!

Ba cao thủ hộ pháp còn lại sắc mặt càng thêm khó coi.

Đây rốt cuộc là chiêu thức gì?

Lại có thể đưa sức mạnh của năm đấm xuyên vào trong cơ thể, bỏ qua sự che chắn của lớp da thịt bên ngoài trực tiếp làm nội tạng bị thương!

Cái này không phải là giống như nguyên nhân tử cong của Hắc Sơn sao?

Là nội lực!

Giang Ninh… lại có thể đánh ra nội lực, còn mạnh mẽ như thết Đáng sợt Giang Ninh còn không thèm liếc mắt nhìn thi thể kia một lần, dưới chân anh chuyển động, thân ảnh cũng theo đó mà như biến đổi hình dạng, bóng dáng nhanh như chớp.

Nắm tay của anh có thể trấn áp tất cả kẻ địch trên đời này!

Uỳnh!

Uỳnh!

Uỳnh!

Như mưa rền gió dữ!

Như sóng to gió lớn!

Giang Ninh bùng nổ, ba cao thủ hộ pháp căn bản không hề có tư cách chống cự.

Nhưng trong chớp mắt tất cả bốn cao thủ hộ pháp đều mất mạng!

Bọn họ té trên mặt đất, giận dữ trừng to đôi mắt, chết không cam lòng.

Phương Hạ sợ đến cháng váng.

“A a a!”

Anh ta hét lên, cố gắng thoát ra, nhưng chân anh ta đã bị đóng chặt vào mặt đất, không thể di chuyển được chút nào.

Anh ta thấy Giang Ninh đi về phía mình thì thất kinh, liên tuc quay đầu hô to: “Người đâu! Người đâu! Người đâu! Ngăn anh ta lại, ngăn anh ta lại cho tôi!”

Giờ phút này còn ai dám phân tâm đi quan tâm Phương Hạ?

Đám người A Phi như chiếc máy gặt trên chiến trường!

Giống như xử thần!
 
Chương 1727


Xuống tay với bọn họ không hề có một chút khách khí nào.

Nếu Giang Ninh nói muốn tiêu diệt nhà họ Phương thì bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho người nhà họ Phương.

Mà phi đao thỉnh thoảng xuất hiện lại làm cho bọn họ khó lòng phòng bị!

“A!”

“Phịch…

“Tha mạng! Xin tha mạng!”

Tiếng kêu thảm thiết nối liền không dứt.

Không có người nào còn tâm tư đi quan tâm đ ến sự sống chết của Phương Hạ.

Giang Ninh đi đến trước người Phương Hạ, xoay người nhặt quyền phổ trên đất lên.

Anh cẩn thận phi đi tro bụi, rồi bỏ lại vào trong túi mình.

“Cho cậu cơ hội mà cậu lại không tận dụng.”

Giang Ninh thản nhiên nói.

“Anh… anh muốn làm gì?”

Yết hầu Phương Hạ trượt lên trượt xuống.

Anh ta không ngờ rằng Giang Ninh lại mạnh đến mức này, anh ta đã cố hết sức để không đánh giá thấp Giang Ninh, lần này lại càng chuẩn bị kỹ hơn nữa.

Ngoài bốn cao thủ hộ pháp còn có tầm hơn ba mươi cao thủ!

Đây là núi Chung Nam, là sân nhà của nhà họ Phương.

Nhưng Giang Ninh…

“Nếu anh dám giết tôi thì nhà họ Phương tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!”

“Bốp!”

Giang Ninh giơ tay ra tát, trực tiếp tát cho khóe miệng Phương Hạ hộc ra máu.

“Cậu đã sớm đáng chết rồi, tôi giữ cho cậu còn sống là vì cậu vẫn còn giá trị, nhưng cậu lại lật lọng, thế thì nên biết hậu quả là gì”

“Giang Ninh!”

Phương Hạ rống to, vội vàng giải thích: “Tôi đang dùng khổ nhục kế! Là khổ nhục kế! Nếu không thì tôi cứu cô tôi ra thế nào được? Chẳng lẽ anh không nhìn ra sao?”

“Đã nhìn ra rồi.”

Giang Ninh giơ tay ra võ lên mặt Phương Hạ.

“Chỉ là, tôi cảm thấy tôi hoàn toàn có thể tương kế tựu kế”

Nói xong, anh không hề liếc mắt nhìn Phương Hạ một cái, xoay người bước đi.

“Giang Ninh! Giang Ninh! Tha cho tôi… AI”

Phương Hạ hét lên, nhưng trước khi nói xong thì một thanh phi đao đã phóng tới, đâm thẳng vào giữa lông mày của anh ta.

Phịch một tiếng, cả người Phương Hạ đều ngã xuống, đôi mắt vẫn còn mở to, giống như là cho đến chết anh ta cũng không biết phi đao này rốt cuộc bay từ hướng nào tới…

Chỉ một lát sau.

Tất cả những người Phương Hạ mang đến đều mất mạng!
 
Chương 1728


Đối với những người này Giang Ninh không hề nương tay chút nào.

Tất cả bọn họ đều là đồng lõa giết Hà đạo nhân.

Nhìn Phương Hạ bỏ mình, nhìn bốn cao thủ hộ pháp của nhà họ Phương đều bị Giang Ninh đánh chết, nhìn tất cả mấy chục cao thủ đều chết đều chết dưới tay A Phi và anh Cẩu…

Thân thể Phương Thu hơi run rẩy.

Anh ta nhìn Giang Ninh, do dự chỉ trong chốc lát rồi nói: “Thật sự cần phải làm như vậy sao?”

Anh ta không có tình cảm gì với Phương Hạ, từ nhỏ đến lớn Phương Hạ chưa bao giờ chăm sóc, giúp đỡ anh ta như một người anh trai, ngoại trừ việc bắt nạt anh ta.

Thậm chí, ngay cả sự tôn trọng tối thiểu cũng không có.

“Cần thiết!”

Lần này không phải Giang Ninh trả lời, mà là Phương Nhiễm.

Giọng nói của bà hơi run rẩy: “Bọn họ đáng chết! Tất cả bọn họ đều đáng chết!”

Phương Nhiễm quay đầu nhìn Phương Thu, giọng nói càng run rẩy hơn, nhìn mặt Phương Thu, nhìn nét tương tự Hà đạo nhân trên khuôn mặt kia làm sao bà có thể nhẫn nhịn được.

Bà cầm lấy tay Phương Thu: “Con à, con không phải người nhà họ Phương! Con biết chưa?”

“Nhà họ Phương là kẻ thù của con! Bọn họ đã hại chết ba ruột con”

Phương Nhiễm khóc ra tiếng.

Uỳnh…

Phương Thu chỉ cảm thấy đầu óc mình bị chấn động mạnh.

Rốt cuộc Phương Nhiễm đang nói cái gì.

Anh ta không phải người nhà họ Phương?

Quả thực nhà họ Phương chưa bao giờ coi anh ta như một thành viên trong nhà, nhiêu năm như vậy chính Phương Thu cũng nghỉ ngờ liệu mình có phải là người của nhà họ Phương hay không.

Nhà họ Phương còn là kẻ thù giết ba anh ta.

Môi anh ta run run, quay đầu nhìn Giang Ninh, đột nhiên lại nhớ tới Giang Ninh đã yêu cầu anh ta phải báo thù, muốn anh †a sau này phải tiêu diệt nhà họ Phương.

“Bà ấy là mẹ của anh”

Giang Ninh nói: “Còn ba anh là Hà đạo nhân, sư phụ tôi, mấy ngày hôm trước đã bị người nhà họ Phương ép chết”

Anh nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng trong lòng Phương Thu cũng đã nổi lên sóng to gió lớn.

Chuyện này… rốt cuộc sao lại thế này.

“Đây không phải chỗ để nói chuyện, chúng ta đi về trước đã”

Giang Ninh nhìn thoáng qua chỗ sâu trong núi, nhất định nhà họ Phương vẫn còn có những người khác ở xung quanh, bọn họ sẽ nhanh chóng đến đây.

Cũng không phải là anh để ý đến có bao nhiêu người, dù sao nếu là trừng phạt đúng tội thì đến bao nhiêu, anh sẽ giết bấy nhiêu!

Nhưng nhà họ Phương càng nên giữ lại cho Phương Thu.

“Bịm Giang Ninh mang theo mọi người rời khỏi núi Chung Nam, quay về Đông Hải.
 
Chương 1729


Mà bọn họ mới vừa đi không lâu thì lại có vài người vội vàng đi tới, nhưng cũng chỉ có thể nhìn thấy thi thể đây đất.

Hơn nữa hai chân Phương Hạ đã bị phi đao đóng chặt trên mặt đất, ấn đường còn dính một đao trí mạng!

Anh ta không những không lấy được nhiều quyền phổ hơn mà ngay cả tính mạng cũng đánh mất.

“Phương Hạ, không phải anh rất có năng lực sao, còn thề sắt son là có thể lấy được càng nhiều quyền phổ hơn, giờ thì sao?”

Phương Đông nhìn thi thể của Phương Hạ, cậu ta không cảm giác được một chút đau thương nào mà ngược lại còn thấy vui sướng, chỉ hận không thể lập tức trở về nhà, chuẩn bị cơm ngon rượu thơm chúc mừng bản thân.

Phương Hạ đã chết, Phương Thu bị bỏ qua, vậy thì tương lai của nhà họ Phương giống như là không giao vào trong tay mình thì cũng không còn lựa chọn nào khác.

Thế này thì coi như quà là đưa đến tận cửa sao?

“Chúc mừng cậu tư!”

Nam Sơn đi theo bên cạnh chắp tay cười nói: “Tương lai nhà họ Phương chính là của cậu tư rồi”

Chuyện này đúng là Phương Hạ tự mình tìm đường chết.

Mấy ngày trước anh ta còn ra vẻ cao quý, phô trương, hôm nay đã chết ở đây, ngược lại Phương Đông chẳng vội vàng làm gì thì cuối cùng lại là người được lợi lớn nhất.

“Ha ha hat”

Phương Đông cười ha hả.

Anh ta đi đến trước thi thể Phương Hạ, nhìn Phương Hạ, lắc đầu: “Anh rất tự tin mà, khi Giang Ninh dám chủ động đến núi Chung Nam thì anh cho là bốn cao thủ hộ pháp có thể giết nổi anh ta rồi sao?”

“Không, anh như vậy không phải là tự tin, mà là tự phụ, tự cho là rất lợi hại, đáng tiếc”

Anh ta ta liếc mắt một cái, quay đầu nhìn Nam Sơn: “Anh chắc chắn chứ, Giang Ninh vẫn còn có quyền phổ khác trong tay sao?”

“Chắc chắn”

Nam Sơn nói: “Nhưng không dễ lấy, Giang Ninh này rất mạnh!”

Lúc trước ám sát Giang Ninh, nếu bọn họ không chạy trốn nhanh mà Giang Ninh cũng không có hứng thú giết họ thì bọn họ đã sớm chết rồi, làm sao còn có thể sống tới ngày nay.

“Trong cái vòng lẩn quẩn của giang hồ này mà có cao thủ như vậy đúng là hiếm thấy. “

Nam Sơn nói: “Cậu tư, tôi nghĩ muốn lấy quyền phổ trong tay Giang Ninh chỉ có thể dùng trí, không thể dùng sức mạnh!”

Đến bây giờ đã có bảy cao thủ hộ pháp chết trong tay Giang Ninh, cho dù năm người còn lại cùng xông lên thì kết quả cũng chẳng khác gì.

Phương Đông hơi cau mày, không nói gì.

Một tên Giang Ninh trong vòng giang hồ lẩn quẩn cũng chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, thế mà lại quá khó chơi.

Nhưng quyền phổ trong tay anh lại vô cùng quan trọng.

“Vậy anh nói xem phải dùng trí như thế nào?”

Phương Đông nhìn Nam Sơn, đây là phụ tá đắc lực của cậu ta.

Nam Sơn trầm ngâm một lát.
 
Chương 1730


“Cậu tư, tôi phát hiện người của trưởng lão Hồng Sơn gần đây đã rời khỏi nhà họ Phương “

“Tôi để lại người quan sát, để mắt tới nhất cử nhất động của các trưởng lão trong gia tộc, tôi đã nhận ra mấy ngày nay thân tín của trưởng lão Hồng Sơn đã đi khắp nơi.”

Nam Sơn nở nụ cười ranh mãnh: “Trong nhà họ Phương này không chỉ có mình cậu tư tứ nhìn chằm chằm vào vị trí gia chủ, còn có người rõ ràng biết mình không có cơ hội nhưng cũng không bỏ cuộc.”

Sắc mặt Phương Đông trầm xuống.

Bất cứ ai muốn cạnh tranh với anh ta đều sẽ phải nhận kết cục giống như Phương Hạt!

“Ông ta đang làm cái gì?”

“Ông ta truyền tin tức về quyền phổ ra ngoài, định khiến cho Dòng họ lánh đời rối loạn, trong lúc đó sẽ đục nước béo cò!”

Nam Sơn nói: “Đây thật ra là một biện pháp tốt, có vài Dòng họ lánh đời có vẻ đã bắt đầu hành động.”

Thực lực của Giang Ninh rất mạnh, Đông Hải lại càng mạnh đến đáng sợ!

Trừ khi có đủ sức mạnh để giết Giang Ninh bằng một đòn duy nhất, nếu không mà muốn mạnh mẽ cướp đồ thì chỉ là làm nhiều công ít thôi.

Thậm chí chỉ cần hơi không cẩn thận thì cả mạng mình cũng phải mất.

Chỉ có thể dùng trí.

“Tôi nghĩ anh đã có biện pháp rồi, Nam Sơn, quả nhiên tôi không có nhìn lầm anh”

Phương Đông gật đầu.

“Cậu tư quá khen.”

Nam Sơn nói: “Chẳng qua là tôi muốn san sẻ thay cậu tư thôi”

“Điều quan trọng nhất bây giờ là theo dõi sự việc biến đổi cậu tư ạ”

Phương Đông ừ một tiếng.

Đúng thật là như thế.

Điều quan trọng nhất bây giờ không phải là cắm đầu xông ra trước tiên, mà là tích lũy thực lực, chuẩn bị tinh thần chờ đợi thu hoạch thẳng lợi, khi đến thời điểm bọn họ mới là người xông ra đầu tiên!

Nếu Phương Hồng Sơn đã truyền ra tin tức về quyền phổ thì sẽ có những người khác đi tìm Giang Ninh gây phiền toái.

Chờ bọn họ hai hổ cắn nhau, con què con bị thương thì mới là lúc cậu ta ra tay.

Người thông minh nên làm chuyện thông minh.

“Phái người đến thanh lý đi, làm cho gọn gàng vào.”

Phương Đông liếc mắt nhìn thi thể Phương Hạ, hừ nhẹ một tiếng, trong ánh mắt không hề có một chút khổ sở và đau buồn nào, giống như là chỉ nhìn một người qua đường nào đó.

“Vâng, cậu tư yên tâm, tôi sẽ sắp xếp tốt.”

Phương Đông rời đi, Nam Sơn vẫy tay một cái liền có vài người đi ra.

“Phịch…

“Phịch…”

Anh ta liên tiếp đám lên mặt họ vài cái, sau đó vỗ mạnh vào vai mình, máu đột nhiên tràn ra khóe miệng!

“Chúng tôi không kịp đến cứu viện, xin cậu hai tha tội”
 
Chương 1731


Nam Sơn đi đến bên thi thể của Phương Hạ, khịt mũi, vây tay, mấy người lập tức đưa thi thể của Phương Hạ quay về.

Nhà họ Phương!

Phương Uy nhìn thi thể bày trên mặt đất, không nói được một lời.

Đám người Nam Sơn quỳ gối ở một bên, vết thương trên người còn đang đổ máu!

“Chúng tôi đang đi tuần tra như thường lệ thì nghe thấy có tiếng kêu, liền xông đến cứu người nhưng không ngờ vẫn chậm một bước, không kịp cứu cậu hai.”

Nam Sơn cúi đầu, muôn phần đau khổ: “Xin gia chủ trách phạt!”

Phương Uy vẫn không nói chuyện.

Không khí trong toàn bộ sảnh lớn vô cùng nặng nề.

Phương Hạ đã chết.

Còn chết mất bốn cao thủ hộ pháp!

“Đám người kia đâu?”

Trầm mặc hồi lâu Phương Uy mới mở miệng, ông ta không hỏi tên vì đã biết người làm ra việc này là Giang Ninh.

“Sau khi đánh chúng tôi bị thương họ đã chạy mất rồi”

Nam Sơn nói.

“Đi xuống đi”

Phương Uy không hỏi lại, vẫy tay cho đám người Nam Sơn đi xuống.

Ông ta bước đến bên thi thể của Phương Hạ, nhìn Phương Hạ, vươn tay nhẹ nhàng che lại đôi mi còn chưa khép lại.

“Mối hận này ba sẽ báo thù cho con”

Ông ta nhẹ giọng nói.

Nghe có vẻ dịu dàng hơn bất cứ bao giờ trong quá khứ.

Chỉ là, Phương Hạ căn bản không thể nghe thấy.

“Gia chủ…

Mấy vị trưởng lão đứng ở một bên đã có vài người mở miệng.

“Tên Giang Ninh này quá mức ngông cuồng! Xin hãy mời trưởng bối trong dòng họ ra mặt”

“Xin gia chủ hãy mời trưởng bối trong dòng họ ra mặt, tiêu diệt Giang Ninh! Giành lại tôn nghiêm cho nhà họ Phương chúng ta”

“Giết tên Giang Ninh, xin hãy mời trưởng bối đi!”

Mấy vị trưởng lão liên thanh hô lên.

Ngay cả cao thủ hộ pháp cũng đều chết trong tay Giang Ninh là đủ để nhìn ra Giang Ninh lợi hại như thế nào, lại để cho những người khác đi cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Ngoại trừ hai vị trưởng bối trong từ đường, bọn họ nhất định có thể giế t chết Giang Ninh, dùng máu rửa sạch nỗi nhục của nhà họ Phương.

Phương Uy không nói gì, chỉ đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào mặt Phương Hạ.
 
Chương 1732


“Gia chủ!”

Đột nhiên, Phương Uy ngẩng đầu liếc nhìn xung quanh, ánh mắt lạnh lẽo, sát khí tận trời: “Giang Ninh, tôi muốn tự tay giết anh ta!”

Lúc đó.

Đông Hải!

Trong võ quán Cực Đạo.

Bầu không khí rất nghiêm túc.

Giang Ninh đưa báo cáo vừa được gửi từ bệnh viện cho hai người Phương Thu và Phương Nhiễm.

“Cá nhân tôi đã kiểm tra báo cáo này rồi. Nhưng tôi nghĩ vẫn cần thêm một bản này để đưa cho hai người xác nhận. “

Tay Phương Thu hơi run rẩy, tay của Phương Nhiễm lại càng run hơn.

Không cần nhìn bà cũng biết Phương Thu nhất định là con của mình!

Ánh mắt đó có bóng dáng của Hà đạo nhân, làm sao bà lại không nhận ra chứ?

Phương Thu đặt tay lên báo cáo thẩm định thân nhân, không lật nó lại.

Hô hấp của anh ta ngày càng dồn dập.

“Con à…”

Nước mắt Phương Nhiễm chảy dài: “Mẹ nhớ con, mong con suốt hai mươi năm nay rồi”

Phương Thu ngẩng đầu nhìn Phương Nhiễm, môi giật giật muốn nói gì đó nhưng vẫn chưa thể ra khỏi miệng.

Anh ta duỗi tay ra, trực tiếp lật xem kết luận ở trang cuối của báo cáo thẩm định thân nhân, nhìn tỷ lệ gần 100% và kết quả xác định quan hệ huyết thống, thân thể anh ta càng thêm run rẩy!

“Vì sao…”

Phương Thu không biết phải làm sao: “Vì sao lại là như vậy? Vì sao!”

“Không có vì sao.”

Giang Ninh nói: “Anh không có thời gian để lý giải, hay chấp nhận đâu, đây là chân tướng”

“Anh đã bị giấu diếm, bị lừa gạt, bị ép buộc tách ra khỏi ba mẹ mình hai mươi năm nay, cho tới bây giờ anh vẫn chưa từng được gặp qua ba ruột của mình, mối thù này không nên báo sao?”

Anh lạnh lùng quát: “Mối thù này không phải chính anh nên tự mình đi báo thù sao?”

Giang Ninh nhìn chăm chằm Phương Thu, gắn từng chữ.

Đây là thù giết chat Không đội trời chung!

Phương Thu hít sâu vào một hơi, tất cả nhưng điều này tới quá nhanh.

Thân phận của anh ta trong một khoảng thời gian ngắn đã xảy ra biến đổi cực lớn.

Đến tận hôm nay anh ta mới biết được bao nhiều năm nay mình lại đi nhận giặc làm cha!

Khó trách cho tới bây giờ Phương Uy cũng không chịu coi trọng anh lấy một lần.

Khó trách mỗi lần anh đạt được tiến bộ thì Phương Uy lại tức giận, ngăn cản anh.
 
Chương 1733


Khó trách, cho dù anh cố gắng đến mức nào, liều mạng muốn chứng minh mình, muốn làm việc gì đó cho nhà họ Phương thì Phương Uy đều chẳng thèm ngó tới.

Bởi vì anh căn bản không phải người nhà họ Phương!

Thậm chí, anh còn là kẻ thù của nhà họ Phương!

Phương Thu càng nghĩ thì trong lòng càng phẫn nộ.

Hai mươi năm!

Anh ta coi kẻ thù là ba suốt hai mươi năm!

Anh ta bị nhà họ Phương đùa bốn trong lòng bàn tay, giống như con khỉ nhảy nhót, trong mắt đám người Phương Uy anh chỉ là một con khỉ để cho bọn họ tùy ý trêu chọc.

Anh ta chợt nhớ tới những gì Ngôn Đường đã nói với anh, nói rằng anh đừng có tình cảm quá sâu đậm với đối phương, bởi vì nhà họ Phương này không xứng.

Lúc đó anh ta còn rất tức giận, cảm thấy Ngôn Đường ăn cây táo, rào cây sung, nhưng bây giờ xem ra người như nhà họ.

Phương thật sự không xứng!

Bọn họ quả thực chính là súc sinh!

Phương Thu càng nghĩ càng giận, nắm chặt nắm tay, các đốt ngón tay kêu răng rắc.

“Con à… con à!”

Phương Nhiễm sớm đã không nhịn được, khóc lớn lên nước mắt chảy đây mặt.

Một tay bà ôm Phương Thu vào trong ngực, không muốn phải xa con mình thêm nữa.

“Hai mươi năm, từ khi con sinh ra Phương Uy đã ôm con đi, mẹ chưa từng được nhìn lại con một lần nào, con của mẹ”

Phương Nhiễm khóc lớn.

Phương Thu cũng khóc theo.

“Mẹ…”

Xưng hô thế này, đối với anh ta mà nói là rất xa lạ.

Nhiều năm như vậy Phương Uy vẫn không ngừng nói với anh ta rằng mẹ ruột anh ta đã vì khó sinh mà chết, tên khốn kiếp này!

Hai người ôm nhau khóc rống.

Giang Ninh không làm phiền bọn họ liền để những người khác lui ra ngoài, anh biết hai mẹ con Phương Nhiễm nhất định có rất nhiều chuyện muốn nói.

Hai mươi năm, cuối cùng cũng có thể gặp mặt nhau.

Chỉ tiếc là sư phụ không thể nhìn thấy.

Giang Ninh đứng ở cửa, A Phi lấy ra một gói thuốc lá từ trong túi: “Đại ca, hút một điếu không?”

Anh nhìn thoáng qua, lắc đầu.

“Vũ Chân không thích mùi thuốc lá, anh bỏ rồi”

A Phi cười cười, bỏ điếu thuốc trong miệng vào lại trong hộp rồi cất thuốc đi.

“Nếu sư phụ biết thì nhất định sẽ rất vui vẻ, ít nhất hai mẹ con bọn họ có thể nhận ra nhau”
 
Chương 1734


A Phi nói: “Đây là chuyện tốt.”

“Ừ”

Giang Ninh gật đầu.

Giang Ninh hiểu cảm giác mẹ con nhận lại nhau của hai người Phương Thu.

Đến bây giờ anh cũng không biết, mình nên hận Hà đạo nhân hay là nên cảm ơn ông.

Hận ông ấy, nếu không phải vì ông ấy thì những việc này cũng không xảy ra.

Nhưng không có ông ấy thì mọi việc dường như không biết sẽ phát triển theo hướng nào.

Nhưng sự tức giận trong lòng Giang Ninh đối với cái chết của Hà đạo nhân đã khiến anh thấy rõ rằng dù anh có trách móc ông bao nhiêu đi nữa thì Hà đạo nhân vẫn luôn có một vị trí khác biệt trong trái tim anh.

“Phương Hạ đã chết, sợ là nhà họ Phương sẽ không từ bỏ ý đồ, Dòng họ lánh đời trốn quá sâu “

Hai người trầm mặc một lát, Giang Ninh lại mở miệng.

Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, thản nhiên nói: “Những dòng họ lánh đời này đang tìm kiếm bí mật phía sau cực đạo quyền phổ, không biết rốt cuộc bọn họ muốn làm gì”

Giang Ninh có trách nhiệm bảo vệ những người ở đây, anh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bất kỳ thế lực nào có thể ảnh hưởng đến trật tự của nơi này.

“Chỉ sợ là chỉ khi lấy được tất cả quyền phổ mới có thể biết được”

A Phi nghiêm túc gật đầu.

Chín tờ quyền phổ, Giang Ninh vốn đã có bốn tờ, Hà đạo.

nhân còn lấy được hai tờ, vậy là có sáu tờ, nhưng vì muốn làm khuấy động vũng nước đục của Dòng họ lánh đời mà Giang Ninh đã đưa cho nhà họ Phương một tờ, không biết một tờ này, có thể dẫn tới bao nhiêu phong ba?

Với năm tờ quyền phổ trong tay Giang Ninh muốn lấy được tất cả chỗ còn lại sẽ mất rất nhiều thời gian.

Giờ đây mạng lưới tình báo bên phía quản gia Triệu đã liên tục phát tán ra khắp thế giới để tìm kiếm tung tích của cực đạo quyền phổ.

Còn giáo sư Lục Kính lại càng tập trung tinh thần vào nghiên cứu văn tự của các Dòng họ lánh đời.

Giờ xem ra thì rất nhiều chuyện phải bắt đầu từ Dòng họ lánh đời, bọn họ nhất định có biết một vài điều gì đó, về quyền phổ, về yng luẩn quẩn trong giang hồ, thậm chí là một vài nền văn minh trong quá khứ.

Giang Ninh không biết đằng sau đó còn có gì liên quan đến nữa.

Ít nhất thì bây giờ anh không biết.

“Binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn, cứ thuận theo tự nhiên là tốt rì Từ trước đến nay suy nghĩ của Giang Ninh đều rất thoáng.

Trọng tâm hiện tại của anh chủ yếu là ở trên người Lâm Vũ Chân, chỉ cần bảo vệ tốt cho cô, bảo vệ tốt người một nhà họ Lâm, đây mới là chuyện quan trọng nhất.

Cửa phòng mở ra, Phương Thu đi ra ngoài.

Nước mắt trên mặt anh ta vẫn còn rất rõ ràng, hốc mắt lại đỏ bừng, hiển nhiên là đã khóc rất nhiều.

Nước mắt đàn ông không dễ rơi nhưng vào thời điểm này thì cho dù là ý chí sắt đá cũng sẽ không nhịn được.

“Sư phụ.”

Phương Thu đi đến trước mặt Giang Ninh, bịch một tiếng, anh ta trực tiếp quỳ xuống: “Tôi đã nghĩ kỹ rồi, tôi phải báo thù!”
 
Chương 1735


Mối thù này mà không báo thì làm sao có thể làm người?

Thù giết cha!

Thù tách mẹ con họ ra hai mươi năm!

Thù hại chính mình nhận giặc làm cha!

Rất nhiều!

Giờ phút này trong ánh mắt Phương Thu sát khí sôi trào như sóng biển.

“Họ Phương của Phương Thu tôi từ nay về sau là họ Phương của Phương Nhiễm, không có bất cứ liên quan gì đến Phương Uy hay nhà họ Phương.”

Phương Thu cắn răng, gần như là rống ra câu nói này.

Giọng anh ta vẫn run run, đã cố kìm nén cơn tức giận nhưng không thể kìm nổi.

Giang Ninh gật đầu, giơ tay vỗ vai anh ta.

“Tôi nói rồi, nhà họ Phương để lại cho anh diệt, còn anh thì cần tận dụng hết mọi khả năng tăng thực lực của chính mình lên, đã hiểu chưa”

“Hiểu rồi ạ!”

Phương Thu nghiêm túc gật đầu.

Giang Ninh đỡ anh ta đứng lên: “Ở thêm với mẹ anh đi”

“Vâng”

Phương Thu gật đầu, xoay người trở về trong phòng.

Báo thù.

Giờ phút này trong lòng Phương Thu có lẽ cũng chỉ có hai chữ báo thù, không tiêu diệt được nhà họ Phương thì cả người anh ta muốn phát điên.

“Đại ca, em đi chuẩn bị”

A Phi không nói thêm gì, đi theo Giang Ninh nhiều năm như vậy anh ta hiểu rất rơ tính tình của Giang Ninh.

“Được”

Giang Ninh cũng không nhiều lời, anh luôn chờ Phương Thu tự mình nói ra muốn báo thù.

Chỉ cần anh ta mở miệng thì việc báo thù này sẽ bắt đầu ngay lập tức.

Cùng lúc đó.

Núi Chung Nam, nhà họ Phương.

Phương Hồng Sơn, người vẫn đang bế quan, từ đâu đến cuối vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên ngoài.

Phương Hạ đã chết.

Gia chủ tương lai của nhà họ Phương, kẻ coi trời bằng vung, nhìn người khác bằng nửa con mắt đã chết.

“Xứng đáng!”

Phương Hồng Sơn không nhịn được mắng: “Giang Ninh dễ chọc vào như vậy à? Phương Hạ không phải là khinh thường Giang Ninh mà là khinh thường tôi!”

Anh ta đã chịu thiệt ở Đông Hải mà vẫn chưa biết đòn đau nhớ lâu, có lẽ cảm thấy ông ta già nua vô dụng, mà hoàn toàn không biết, với thực lực của ông ta thì nếu Giang Ninh chỉ là một người bình thường thì quyền phổ đã sớm lấy được đến đây.
 
Chương 1736


“Đại nhân Hồng Sơn, tôi đã dựa theo yêu cầu của ông lặng lẽ để lộ tin tức ra ngoài, mấy Dòng họ lánh đời đều đã có hành động, chỉ là thuộc hạ không rõ sao bọn họ còn không tới tìm nhà họ Phương?”

“Hừ, tìm nhà họ Phương sao? Nhà họ Phương chỉ có một †ờ quyền phổ, mọi người phải tranh như thế nào?”

Phương Hồng Sơn cười lạnh một tiếng, vươn ra năm đầu ngón tay: “Giang Ninh kia còn có năm tờ kìal”

“Anh nói xem tranh một tờ dễ hơn hay năm tờ dễ hơn?”

“Năm tờ ạ?”

“Ngu xuẩn!”

Phương Hồng Sơn chửi ầm lên: “Đồ trên tay Giang Ninh cho dù là một viên đường còn cực kỳ khó tranh được, huống chi là một tờ quyền phổ?”

Chỉ có người từng thực sự tiếp xúc với Giang Ninh mới biết cậu ta mạnh thế nào!

Những người khác không biết, vì Giang Ninh chưa bao giờ để người khác dễ dàng sống sót dưới tay mình!

Phương Hồng Sơn ông ta còn sống, chẳng qua anh cần một người truyền lời tới nhà họ Phương, chỉ thế thôi.

Đến bây giờ, khi nghĩ đến Phương Hồng Sơn còn cảm thấy sợ hãi.

Thực lực của Giang Ninh chắc là trên cao thủ cấp bậc tông sư rồi, còn giới hạn của cậu ta ở đâu thì chẳng ai biết được.

Muốn cướp quyền phổ từ tay Giang Ninh?

Phương Hồng Sơn cảm thấy hành động này chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết!

“Kiên quyết tranh giành là hành động ngu ngốc nhất, tiện ra tay trước khi hiểu rõ Giang Ninh chính là tự tìm cái chết!”

Phương Hồng Sơn không khách sáo chút nào!

“Đại nhân Hồng Sơn, Giang Ninh kia thực sự lợi hại như vậy sao?”

“Hừ, ánh mắt của tôi có thể sai sao?”

Phương Hồng Sơn hừ lạnh: “Đối với người bình thường mà nói, chỉ có tấm bản đồ phía sau cuốn quyền phổ mới có giá trị, nhưng nó nằm ở trong tay Giang Ninh lại có tác dụng hoàn toàn khác”

Ngẫm lại một người có phong thái như Giang Ninh lại công khai quyền phổ ra.

Đến lúc này, Phương Hồng Sơn mới hiểu được tại sao.

Giang Ninh phải làm vậy.

Làm thế, sức mạnh của Đông Hải sẽ thăng lên một bậc.

Những cao thủ trong giang hồ sẽ tập trung đến Đông Hải, không có tranh chấp hay xung đột về lợi ích, bọn họ có thể trở nên ngày càng mạnh hơn ở Đông Hải. Có thể vì chung một mục tiêu cùng nhau cố gắng chấn hưng giang hồ!

Sự gắn kết này quả thực thật kinh khủng!

Không suy nghĩ sẽ không biết, sau khi Phương Hồng Sơn nghĩ ra điều này, thậm chí ông ta có phần nể phục Giang Ninh.

Một thằng nhóc trẻ tuổi như vậy nhưng lại mang tầm nhìn và chí ý khiến người ta thán phục.

Đó là lý do, trở thành kẻ thù của Giang Ninh là quyết định ngu xuẩn.
 
Chương 1737


Phương Hồng Sơn cảm thấy chắc chắn có người cũng nghĩ như thế.

“Đại nhân, bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Bên phía trưởng họ hình như đã nói muốn tự mình giết Giang Ninh”

Phương Hồng Sơn cười chế giễu.

“Cứ mặc kệ, ông ta chính là loại người luôn tưởng rằng nhà họ Phương ngồi tít trên cao, nào biết rằng thế giới bên ngoài đã thay đổi rồi”

Ông ta khế hừ nói tiếp: “Những nhà khác thấy nhà họ Phương bị tổn thất lớn như vậy sẽ không dễ dàng ra tay đâu, chưa tìm được điểm yếu của Giang Ninh thì họ sẽ không xuất hiện: Trong số những người này, ai chẳng phải lão cáo già?

Ai không gian xảo?

“Nếu như Giang Ninh đã mạnh như vậy, anh ta còn có điểm yếu sao?”

Đàn em khó hiểu hỏi.

Giang Ninh không chỉ có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa còn rèn Đông Hải thành một khối thép vững chắc.

Đừng nói là nhà họ Phương, cho dù những Dòng họ lánh đời khác liên kết lại với nhau, sợ cũng khó giành được lợi ích ở Đông Hải.

Suy cho cùng, xã hội có quy tắc của xã hội, đám Dòng họ lánh đời không dám tùy tiện đụng vào quy tắc, làm như vậy chẳng khác nào tự giết chính mình!

“Tất nhiên là có”

Phương Hồng Sơn híp mắt: “Miễn là người cậu ta quan tâm thì đó là điểm yếu của cậu ta”

Giờ đây ngẫm lại, nếu như Giang Ninh chỉ có một mình, đó là chuyện đáng sợ cỡ nào.

Nhưng ông ta biết, hiện giờ Giang Ninh có vợ, có gia đình, có công ty tài sản của mình, có nhà cửa ở thành phố cậu ta sống, đẳng sau còn có vô số đàn em đi theo cậu ta.

Những thứ này là sức mạnh của Giang Ninh, đồng thời cũng là điểm yếu của cậu ta!

“Chúng ta cứ lặng lẽ theo dõi diễn biến là được, chờ bọn họ hai hổ cắn nhau con què con bị thương mới là cơ hội để chúng ta xuất hiện.”

Phương Hồng Sơn đã suy nghĩ rõ ràng.

Bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để xông xáo, chưa kể đến thực lực của những gia tộc khác, chỉ một mình Giang Ninh đủ đối phó ông ta rồi.

Chưa đến lúc bất lực nhất, tạm thời ông ta không muốn xung đột trực diện với Giang Ninh.

Cứ lặng lẽ chờ xem, sẽ có người chỉnh Giang Ninh và có người bị Giang Ninh trừng phạt.

Ông ta không muốn giành lấy tất cả, nhưng ít nhất ông ta phải nắm nhà họ Phương trong tay!

Bây giờ động tĩnh của nhà họ Phương không nhỏ, Phương Uy đã chuẩn bị sẵn sàng đi Đông Hải để giết Giang Ninh!

Từ lâu, Phương Hồng Sơn đã không quan tâm hay để ý Phương Uy sống hay chết, điều ông ta quan tâm nhất hiện nay là hai ông già nhà họ Phương rốt cuộc có ý gì.

Cùng lúc đó.

Đông Hải, võ quán Cực Đạo.

Phương Thu như phát điên, anh ta không ngừng đấm bốc, luyện tập chẳng biết mệt mỏi!

Không chỉ thế, anh ta còn nhờ Đàm Hưng dạy cước pháp và hỏi Diệp Sơn về quyền pháp, còn theo những chưởng môn khác học chưởng pháp, đao pháp và kiếm pháp…
 
Chương 1738


Anh ta muốn suy luận, muốn nhanh chóng nâng cao bản thân và khiến mình trở nên mạnh mết!

Báo thùi Trong đầu anh ta đều là báo thù, dường như thù hận đã cắn nuốt toàn bộ linh hồn anh ta!

Giang Ninh mặc kệ Phương Thu, cũng không xen vào. Thù hận chính là động lực cũng là thứ anh ta cần phải có lúc này.

“Thằng nhóc này có thiên phú rất đáng sợ”

Đàm Hưng không khỏi thở dài, thậm chí có phần hâm mộ nhìn Giang Ninh: “Cậu nói xem, Đàm thị chúng tôi nhiều người như vậy, sao không có ai có tố chất thế này nhỉ?”

Trong giọng nói của ông ta có chút ghen tị.

Ông ta dạy cước pháp, ông ta mới nói sơ qua cho Phương Thu biết về tinh túy của mười hai cước thức của Đàm thị thì Phương Thu đã lĩnh ngộ được kha khá.

Bao nhiêu năm qua, ông cũng nói những lời này với đám người Đàm Long, cuối cùng thì sao?

Không thể so sánh giữa người với người.

“Cậu ta giỏi nhất vẫn là quyền pháp”

Diệp Sơn ngồi ở một bên, gật đầu nói: “Tôi nghĩ về mặt này không ai thích hợp làm thầy của cậu ta hơn Giang Ninh”

Giang Ninh đúng là sư phụ của Phương Thu, nhưng trước mắt anh chưa dạy gì cho anh ta cả.

Ngược lại, ông ta cảm thấy khó hiểu, Giang Ninh dư sức chỉ dạy Phương Thu.

Nhưng mà Giang Ninh chỉ là sư phụ trên danh nghĩa, những thứ khác đều do nhóm Diệp Sơn dạy, Phương Thu cũng không đi hỏi Giang Ninh, trái lại rất tôn kính nhóm người Diệp Sơn.

“Thứ tôi muốn dạy cho anh ta không phải là võ thuật”

Giang Ninh nói: “Nếu anh ta tự bước đi trên con đường của mình, tự nhận ra và tự đưa ra lựa chọn con đường mình sẽ đi thì tốt biết mấy”

Từ đó có thể thấy Đây là con đường mà Giang Ninh muốn Phương Thu đi!

Thậm chí trong lòng anh, nhà họ Phương chỉ là bàn đạp chuẩn bị cho Phương Thu.

Những gì Hà đạo nhân dạy anh, anh sẽ dạy hết cho Phương Thu. Có điều hiện giờ chưa phải lúc, anh ta còn trẻ, anh ta nên bước đi trên con đường của chính mình.

Cũng giống như Giang Ninh, bước ra khỏi quỹ đạo của mình, tìm được con đường của riêng mình, bạn mới can đảm bước về phía trước.

“Trong khoảng thời gian này, phiền mọi người hãy chỉ dạy anh ta nhiều hơn. Anh ta có thiên phú không tồi, hơn nữa vẫn chưa được khai thác hết hoàn toàn”

Anh nhìn nhóm người Đàm Hưng và Diệp Sơn: “Có thể luyện đến đâu phải xem anh ta, chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức giúp đỡ anh ta”

“Ok, nếu cậu đã lên tiếng, chúng tôi đương nhiên không có ý kiến”

Đàm Hưng xua tay đứng dậy: “Haizzz, Nếu như Đàm thị tôi có một thiên tài như vậy, mỗi ngày tôi luyện cùng cậu ta cũng được”

Anh ta? Mọi người đều biết rõ, bây giờ Phương Thu là người trong giang hồ, nhà họ Phương và những dòng họ khác đều đứng về phía đối lập của anh ta.

Vài người rời đi, Giang Ninh vẫn ngồi ở đó nhàn nhã thưởng trà.

“Tình hình bên kia như thế nào?”
 
Chương 1739


Anh ngẩng đầu lên thì bắt gặp A Phi đang dựa vào cửa.

“Núi Chung Nam không có động tĩnh gì, trái lại ở miền Bắc có người cố tình gây sự”

Ở miền Bắc.

Còn có người dám gây sự?

Giang Ninh nhìn A Phi, mặc dù bây giờ A Phi đã rời khỏi miền Bắc, nhưng ở đó mà có bất kì động tĩnh gì cũng không thoát khỏi mắt anh ta.

“Có người không rõ lai lịch bắt đầu khống chế những dòng họ quyền thế, không biết muốn làm gì”

A Phi nói: “Đại ca, anh đoán xem những người không rõ lai lịch này đến từ đâu?”

“Núi Chung Nam”

Giang Ninh nói.

Không cần nghĩ cũng biết, anh cố tình để lộ ra một tờ quyền phổ, nếu không thể khuấy nên chút sóng gió thì thật lãng phí.

Hơn nữa, sở dĩ anh thả Phương Hồng Sơn về, chẳng phải vì nhân từ mà tha cho ông ta một con đường sống.

Phương Hồng Sơn có giá trị sử dụng của ông ta.

“Trong những dòng họ lánh đời, xem ra vẫn có người thông minh đấy, bọn họ thấy nhà họ Phương giành được một †ờ quyền phổ nhưng phải trả cái giá khá đắt. Họ cũng biết được không bù mất, bèn kéo tới Đông Hải để uy hiếp đại ca”

Những điều A Phi nhìn thấu, trên thực tế, Giang Ninh đã nghĩ tới những chuyện này.

Từ Phương Thu anh biết được có tổng cộng có tám dòng họ ở ẩn, trong đó nhà họ Phương không phải là dòng họ quyền lực nhất.

Thậm chí nhà họ Phương muốn lấy một tờ quyền phổ phải trả cái giá lớn như vậy thì chứng tỏ Đông Hải không phải nơi tầm thường.

Lấy đá chọi đá tuyệt đối không thể thu được kết quả tốt nhất, có khi còn trở thành chim đầu đàn để người khác ngồi ngư ông đắc lợi.

Mà cách xử lý thông minh nhất dùng chiến thuật quanh co nhằm tìm ra điểm yếu của Giang Ninh.

Lâm Vũ Chân, kể cả tập đoàn Lâm thị chính là điểm yếu của Giang Ninh.

Tuy nhiên, bọn họ không biết rằng Lâm Vũ Chân và tập đoàn Lâm thị là điểm yếu của anh, càng là vảy rồng của anh!

“Đại ca ơi, em về miền bắc một chuyến!”

A Phi nói: “Phải đi dọn sạch đám tôm tép nhãi nhép này!”

Giang Ninh liếc nhìn anh ta, lắc đầu.

“Không cần, hiện nay Lâm thị không thể thiếu cậu”

“Đại ca!”

Nét mặt của A Phi nghiêm túc: “Để em về đi, em nhớ miền bắc, những thằng nhóc kia nhất định cũng rất nhớ em. Em không cho phép bọn họ làm loạn ở miền bắc đâu”

Giang Ninh vẫn lắc đầu.

“Em từ bỏ cái suy nghĩ đó đi, hãy thành thật làm trợ lý thư ký cho Tiểu Triệu, nghe rõ chưa?”

Sao anh không biết hiện giờ A Phi bị Tiểu Triệu đàn áp mà không dám trút giận.

Muốn bỏ trốn sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom