Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1740


Nằm mơ đi.

Ai bảo lúc đầu cậu ta cười hả hê khi mình bị Lâm Vũ Chân quản thúc chứt Ra ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng phải trả giá. Giang Ninh là một người có nguyên tắc, về điểm này anh sẽ không khách sáo.

Còn bên miền Bắc.

Anh chỉ sợ những dòng họ ở ẩn không chịu ra tay, chỉ dám làm rùa đen rút đầu.

Những người này ngoài miệng nói xa lánh, không hỏi chuyện thế tục, không mưu cầu danh lợi nhưng lại theo đuổi những thứ khác. Một khi thứ họ theo đuổi xuất hiện, họ sẽ không che giấu lòng tham và sự ngang ngược của mình chút nào.

Suy nghĩ xa lánh cái gì, toàn là ăn nói nhảm nhí.

Bây giờ quyển sách võ thuật vừa xuất hiện, những dòng họ ở ẩn đều đứng ngồi không yên.

Trái lại, Giang Ninh muốn xem thử anh có thể khai thác bí mật của quyền phổ từ miệng các Dòng họ lánh đời hay không.

Lúc này.

Nhà họ Triệu ở miền Bắc.

Là dòng họ quyền thế hạng ba còn sống sót sau trận động đất lần trước ở miền Bắc, anh ta nên nhân cơ hội này buộc bản thân tiến thêm một bước và trở thành dòng họ quyền thế thứ hai.

Nhưng đây cũng là vị trí xa nhất mà nhà họ Triệu có thể đi!

Tại nơi tranh giành tài nguyên khốc liệt như ở miền Bắc, có thể đi tới hôm nay đã là quá đủ với trưởng họ Triệu Gia Nghĩa của nhà họ Triệu!

Ông ta không có đủ khả năng và can đảm để bước lên bước tiếp theo, ông ta tự nói với mình biết đủ là vui!

Tuy nhiên, hiện giờ mọi chuyện dường như không phát triển theo suy nghĩ của ông ta.

Người ngồi trên ghế trưởng họ không phải Triệu Đức Nghĩa, ông ta chỉ có thể hoang mang lo sợ đứng một bên.

“Nhà họ Triệu ông nên có một vị trí trong dòng họ hào môn giàu có nhất”

Câu nói này khiến toàn thân Triệu Đức Nghĩa run rẩy, ông †a sợ tới mức suýt nữa ngã xuống đất.

Đừng nói là dòng họ hào môn giàu có nhất, cho dù có thể đứng đầu trong dòng họ quyền thế thứ hai cũng là điều ông ta chưa từng nghĩ tới.

Đầu năm nay việc sống sót quan trọng hơn bất cứ thứ gì, chỉ một trận động đất lúc trước, biết bao gia tộc miền Bắc đã biến mất, ngay cả nhà họ Bàng giàu có nhất cũng tan thành mây khói.

Bảo một thế lực mới dấng thân gia tộc quyền thế hạng hai như ông ta theo đuổi giấc mơ gia tộc giàu có quyền thế nhất chính là muốn hại chết ông ta!

“Ông Tư Mã cứ nói chơi, tôi biết rõ sức lực nhà họ Triệu chúng tôi đến đâu”

Triệu Đức Nghĩ nở nụ cười thành thật: “Không dám theo đuổi quá nhiều!”

Ông ta hết sức kiêng dè người đàn ông trước mặt, ông ta đã tiêu diệt sạch sẽ hết những cao thủ mà nhà họ Triệu ông ta vất vả khổ cực bồi dưỡng!

Quá hống hách!

Giờ còn nói muốn thay thế mình khống chế nhà họ Triệu, giúp nhà họ Triệu trở nên lớn mạnh hơn, thế thì giúp đỡ ở đâu chứ.

Nhưng Triệu Đức Nghĩa không dám nói.
 
Chương 1741


“Không dám?”

Người ngồi ở đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Triệu Đức Nghĩa: “Tôi bảo ông theo đuổi, ông nhất định phải theo đuổi”

“Tư Mã tôi muốn nâng đỡ một gia tộc nhỏ, nếu như làm không được thì còn mặt mũi gì nữa?”

Tư Mã Cao híp mắt, mặc dù hai bên tóc đã bạc phơ nhưng ông ta vẫn chưa lớn tuổi lắm. Lần này bước ra khỏi núi Chung Nam, ông ta thấy thế giới phồn hoa này thú vị hơn thanh tu trên núi rất nhiều.

Chưa kể sự xuất hiện của quyển sách võ thuật, thứ bọn họ tìm kiếm đã lâu cuối cùng đã xuất hiện!

“Ông Tư Mã…”

Triệu Đức Nghĩa thực sự sắp khóc: “Ở miền Bắc không phải do chúng tôi quyết định!”

“Chúng tôi nhất định phải tuân thủ theo quy tắc ở miền Bắc, nếu không thì…”

“Nếu không thì sao?”

Tư Mã Cao đứng lên bước tới trước mặt Triệu Đức Nghĩa, trên mặt ông ta tràn ngập sát khí khiến Triệu Đức Nghĩa không dám nói nữa.

“Ông không tin Tư Mã tôi”

Rồi ông ta gật đầu: “Cũng đúng thôi, sau nhiều năm như vậy, chắc thế giới đã quên năm đó gia tộc Tư Mã chúng tôi hùng mạnh như thế nào”

Tư Mã Cao nhìn Triệu Đức Nghĩa đăm đăm, ông ta đột nhiên nở nụ cười.

Ấy vậy nhưng nụ cười của ông ta làm trong lòng Triệu Đức Nghĩa hoảng sợ.

“Nhà họ Triệu ông có những kẻ thù nào?”

“Ông Tư Mã…”

“Nói!”

Triệu Đức Nghĩa run rẩy nói: “Từ trước đến giờ, nhà họ Triệu chúng tôi luôn khiêm tốn không bao giờ tranh giành với người khác, nên không có kẻ thù…”

“Không được, ông nhất định phải tìm ra một kẻ thù, bằng không lẽ nào bây giờ tôi giết sạch nhà ông?”

Sắc mặt Triệu Đức Nghĩa nhất thời trở nên tái nhợt!

Ông ta cảm thấy mình đã đặt một chân xuống vực thẳm rồi!

Bảo ông ta đi đâu tìm kẻ thù đây!

“Vâng… Là nhà họ Tống!”

Ông ta im lặng một lát liền mở miệng nói: “Lúc trước, khi trưởng họ mới Tống Tiểu Vũ của nhà họ Tống nổi lên, cậu ta đã chỉnh đốn và cải cách quy tắc các ngành sản xuất làm nhà họ Triệu chúng tôi thiếu chút nữa phá sản, kẻ thù… Cậu ta là kẻ thù của tôi!”

Triệu Đức Nghĩa không thể nghĩ ra ai khác!

Ông ta biết nếu nói linh tinh tinh, lỡ như chọc ông Tư Mã không vui thì người chết nhất định là toàn bộ nhà họ Triệu bọn họ!

“Nhà họ Tống?”

Tư Mã Cao híp mắt: “Được!”

Ông ta không nói gì mà chỉ rướn môi cười, nụ cười đó khiến Triệu Đức Nghĩa càng thêm sợ hãi.
 
Chương 1742


“Ông Tư Mã, giờ đây quy tắc ở miền Bắc đã thay đổi, có lẽ ông không biết nhà họ Tống và Lâm thị qua lại rất thân thiết, nghe nói có quan hệ rất tốt với người kia!”

Ông ta hơi do dự một lát, yết hầu trượt lên trượt xuống, ông ta cảm thấy giọng nói của mình cũng trở nên khàn khàn.

Cả hai bên, bên nào ông ta cũng không thể đắc tội!

“Lâm thị phải không? Vậy thì đúng rồi”

Khi Tư Mã Cao nghe thấy hai chữ Lâm thị thì cười mỉa xem thường: “Tôi đang tìm họ!”

Nụ cười trên mặt Tư Mã Cao khiến trái tim của Triệu Đức Nghĩa run rẩy.

Rõ ràng là đang cười, nhưng so với biểu hiện ra càng đáng sợ hơn!

Triệu Đức Nghĩa không dám nói nữa, ông ta chưa từng nghe nói ai dám làm phiền nhà họ Tống!

Trưởng họ Tống Tiểu Vũ của nhà họ Tống có thể nói là một nhân vật đã vùng dậy mạnh mẽ sau trận động đất lần trước, bản thân không chỉ lợi hại mà còn có quan hệ mật thiết với Lâm thị!

Lâm thị là gì?

Lâm thị là con quái vật khổng lồ thay thế, thậm chí còn lớn mạnh hơn tập đoàn Linh Long!

Triệu Đức Nghĩa muốn mở miệng khuyên giải vài câu để tránh đến lúc đó nhà họ Triệu ông ta bị liên lụy.

Có điều, ông ta không dám.

Ông ta không biết Tư Mã Cao trước mặt có lai lịch thế nào, nhà họ Triệu ông ta làm gì có tư cách nói chuyện.

Nếu ông ta dám nói thêm một câu, chắc Tư Mã Cao sẽ giết sạch nhà họ Triệu!

“Ông…”

Tư Mã Cao chỉ vào Triệu Đức Nghĩa, ông ta lập tức khom người cung kính gật đầu: “Làm theo những gì tôi dặn…”

Kể từ trận càn quét ở miền Bắc lúc trước, những gia tộc còn sót lại đều thành thật hơn nhiều.

Không ai còn dám làm những chuyện mất tính người, lấy mạnh hiếp yếu nữa. Bởi vì ở miền Bắc này còn ai mạnh hơn Lâm thị nữa?

Có thể mạnh hơn Giang Ninh sao?

Trật tự mới mà Giang Ninh thiết lập đòi hỏi mỗi người phải tuân thủ theo, bất kể là dòng họ quyền thế hay là người bình thường đều được đối xử bình đẳng.

Dám phá đám, gây sự hoặc làm việc xấu, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!

Giang Ninh không thường ở miền Bắc, bây giờ A Phi cũng không ở đây, những trật tự này cần có người giữ gìn, trách nhiệm hiện nay của Tống Tiểu Vũ chính là giám sát đám dòng họ quyền thế này!

Là trưởng họ mới của nhà họ Tống, trong thời gian chưa tới một năm ngắn ngủi mà địa vị của Tống Tiểu Vũ đã nâng cao rõ rệt!

Thậm chí còn là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy ở miền Bắc.

Trong rất nhiều việc, cậu ta đứng giữa hòa giải và đưa ra ý kiến.

Mặc dù hiện giờ không ai dám động tới Tống Tiểu Vũ nhưng cậu ta không hề tỏ ra kiêu ngạo, lấy đức thu phục người!

Tuy nhiên hôm nay, Tống Tiểu Vũ thực sự tức giận, gương mặt anh ta âm trầm như nước, chưa bao giờ giận dữ như thết “Nhà họ Triệu thật là quá đáng!”
 
Chương 1743


Anh ta võ bàn thật mạnh: “Tất cả việc làm ăn của mọi người đều vì miếng cơm manh áo nuôi sống người trong nhà, nhà họ Triệu dựa vào đâu mà làm vậy?”

Tống Tiểu Vũ nhìn người đối diện: “Anh báo cáo rõ cho tôi biết, nhà họ Triệu còn làm những chuyện phi pháp nào nữa?”

“Thưa trưởng họ Tống, không biết nhà họ Triệu xảy ra chuyện gì mà trở nên rất điên cuồng. Mấy hôm nay, những công nhân nữ làm việc trong các nhà máy dưới quyền quản lý của nhà họ Triệu đều bị quản lý của họ làm nhục!”

Giọng nói của người nói chuyện cũng đang run rẩy, hốc mắt anh ta đỏ lên: “Những người như chúng tôi không đấu lại nhà họ Triệu!”

Vợ của anh ta bị một phó tổng giám đốc trong số đó…

Không chỉ cắm sừng anh ta mà còn xúi vợ anh ta ly hôn, hứa sẽ cho vợ anh ta tiền và một căn nhà, kiên quyết chia rẽ vợ chồng con cái anh ta!

“Nhà họ Triệu… Bọn họ muốn một tay che trời, những người dân thường như chúng tôi hoàn toàn không thể làm gì được họ, khẩn xin trưởng họ Tống hãy phân xử dùm chúng tôi!”

Tống Tiểu Vũ nghe xong mấy chuyện thế này, anh ta cảm thấy phẫn nộ!

“Người nhà họ Triệu ra tay với những công nhân nữ trong nhà máy trực thuộc của mình, họ tưởng rằng nhà máy là nhà chứa chắc?”

“Chứng cứ, những thứ này đều là chứng cứ”

Nhìn những tấm ảnh trên bàn và ghi âm trong máy, thậm chí còn có tin nhắn văn bản. Một số công nhân nữ hoàn toàn bị nhà họ Triệu tẩy não rồi.

Họ thực sự tưởng rằng những kẻ khốn nạn kia sẽ cho họ tiền và nhà sao?

Bọn họ chỉ đùa giỡn lừa gạt các cô ấy thôi!

“Người nhà họ Triệu ở đâu?”

Tống Tiểu Vũ đứng lên, tức giận quát hỏi.

“Thưa trưởng họ, tôi đã sai người đi thông báo cho trưởng họ Triệu Đức Nghĩa của nhà họ Triệu biết, nhưng ông ta nói chuyện này không liên quan tới bọn tôi, bảo chúng tôi đừng tự tìm phiền phức”

Tống Tiểu Vũ giận đến cả người run bần bật.

Đừng nói nhà họ Triệu chỉ xếp chót trong những gia tộc quyền thế hạng hai, kể cả gia tộc quyền thế hàng đầu dám làm ra chuyện tàn nhãn như thế, anh ta cũng không cho phép.

“Xem ra tôi phải tự mình đến nhà họ Triệu một chuyến!”

Tống Tiểu Vũ không do dự, trách nhiệm của anh ta là quản lý trật tự ở miền Bắc!

Cũng là nhiệm vụ Giang Ninh giao cho, lúc trước anh ta đã hứa sẽ dốc hết sức để giữ gìn trật tự miền Bắc!

“Thưa trưởng họ, xe chuẩn bị xong rồi!”

Tống Tiểu Vũ sải bước ra ngoài, lên xe, đi thẳng tới nhà họ Triệu.

Cửa chính nhà họ Triệu đóng chặt!

“Phá cửa cho tôi!”

Tống Tiểu Vũ hoàn toàn không khách sáo, ra lệnh cho người đập phá cửa chính!

“Rầm”

Cửa chính nhà Triệu bị đập ra, Tống Tiểu Vũ đi thẳng vào trong.

“Triệu Đức Nghĩa!”
 
Chương 1744


Anh ta quát lớn.

Nhà họ Triệu không có một bóng người.

Tống Tiểu Vũ đi vào phòng khách, nhà họ Triệu vắng vẻ chẳng thấy ai cả.

Anh ta khẽ nhíu mày, cảm thấy có gì đó không ổn.

Trong ấn tượng của anh ta, sau khi Giang Ninh càn quét miền Bắc, bất kể là trên mặt đất hay thế giới ngầm, trật tự đều thay đổi rất ổn định, không ai dám lén lút giở thủ đoạn xấu sau lưng.

Nhà họ Triệu có thể may mắn sống sót thì nên thắp nhang cầu nguyện, tại sao còn dám gây ra chuyện như vậy?

Vừa rồi, anh ta thực sự rất tức giận, lúc này chợt bình tĩnh hơn.

“Không đúng”

Tống Tiểu Vũ khẽ nhíu mày, khi anh ta tỉnh táo lại thì lập tức có phản ứng.

Có vấn đề!

Nhà họ Triệu có vấn đề!

Vùit VùiI Vùit Tống Tiểu Vũ xoay người muốn rời đi, có vài người đột nhiên xuất hiện trực tiếp cản đường của anh ta.

“Trưởng họ Tống, nếu như đã tới rồi, đừng nên đi nữa!”

Tống Tiểu Vũ liếc nhìn bọn họ, anh ta vẫn bình tĩnh và vững vàng như trước: “Các người là ai? Nhà họ Triệu hình như không đủ tư cách có nhiều cao thủ như vậy!”

“Trưởng họ nhà họ Tống thật hống hách, tại sao nhà họ Triệu không thể có chứ? Lẽ nào ở miền Bắc này đã trở thành địa bàn của nhà họ Tống các cậu sao? Thật buồn cười!”

Tư Mã Cao từ một bên bước ra, cười híp mắt nhìn Tống Tiểu Vũ.

Hơi thở phát ra trên người anh ta khiến Tống Tiểu Vũ nhất thời cảm thấy nguy hiểm vô cùng!

Thật là một nhân vật đáng sợi Miền Bắc xuất hiện một cao thủ như thế từ khi nào?

Hơn nữa, còn ẩn mình trong nhà họ Triệu?

“Xin hỏi ông có lai lịch gì, hình như ông có vẻ hứng thú với mọi chuyện ở miền Bắc nhỉ?”

Tống Tiểu Vũ không hề hoảng loạn, anh ta cũng coi như người từng trải qua sóng to gió lớn, sẽ không dễ dàng bị rối loạn.

Anh ta có thể cảm nhận Tư Mã Cao đứng ở trước mặt mình không phải là người bình thường, thậm chí còn có ý xấu, do đó anh ta không thể tỏ ra hèn yếu!

Nếu không, người khác sẽ leo thẳng lên đầu anh ta!

“Người đứng đầu nhà họ Tống quả nhiên rất trầm ổn, thành thục hơn những người cùng tuổi”

Tư Mã Cao cười cười: “Nhà họ Triệu này đúng thực chẳng ra gì, những việc bọn họ làm khiến người khác kinh tởm, tôi cũng không chịu được nên tôi đã trừng phạt bọn họ rồi”

Tống Tiểu Vũ nhíu mày: “Trừng phạt?”

“Đúng vậy, người nhà họ Triệu tôi không bỏ sót một ai!”

Khóe môi Tư Mã Cao rướn lên nụ cười kì quái: “Cậu coi nhà họ Triệu còn ai không?”

“Ông có ý gì?”

Sắc mặt Tống Tiểu Vũ thay đổi.
 
Chương 1745


Không chừa lại người nào của nhà họ Triệu?

“Trưởng họ Tống là người quản lý trật tự ở miền Bắc, trong thế giới ngầm này ai cũng nể mặt cậu. Tôi cũng nể mặt cậu, vì thế đã giết sạch người nhà họ Triệu”

Tư Mã Cao bình thản đáp: “Xem như đây là món quà gặp mặt tôi tặng cho trưởng họ Tống, cậu thấy sao?”

Trái tim của Tống Tiểu Vũ đập nhanh dữ dội!

Giết toàn bộ?

Toàn bộ người nhà họ Triệu đều bị người đối diện giế t chết?

Anh ta giật mình, e rằng người nhà họ Triệu cũng chỉ bị lợi dụng, thậm chí tất cả mọi việc đều do người trước mặt này gây ra, nhà họ Triệu không có sức phản kháng nên đành phải làm theo sắp xếp của người khác.

“Ông muốn làm gì?”

Tống Tiểu Vũ nhìn Tư Mã Cao chằm chằm, nhưng anh ta lén ra dấu bằng ngón tay, vệ sĩ bên cạnh anh ta sẽ hiểu ngay lập tức.

“Tôi chỉ muốn hợp tác với trưởng họ Tống!”

Tư Mã Cao cười đáp: “Trưởng họ Tống không cần căng thẳng, dù cậu có gọi hết người bên ngoài vào cũng vô ích thôi, ở miền Bắc này không có ai là đối thủ của tôi”

Ông ta cũng lười để ý khi thấy động tác của Tống Tiểu Vũ.

Ở miền Bắc này, có thể được coi là đối thủ của ông ta chỉ có những Dòng họ lánh đời đến từ núi Chung Nam.

Mà mục đích của bọn họ bây giờ chắc chắn cũng giống như mình, nhưng trước tiên phải khống chế Tống Tiểu Vũ, gia tộc Tư Mã của ông ta mới nhanh hơn người khác một bước.

“Hợp tác?”

Tống Tiểu Vũ nổi giận: “Ông giết nhiều người như vậy còn muốn hợp tác với tôi? Ông đã phá hỏng trật tự của miền Bắc, tôi sẽ giết ông!”

“Hahaha, không tồi, trưởng họ Tống quả thực nên giết tôi, có điều cậu giết không được, thậm chí có thể mất mạng dưới tay tôi”

Tư Mã Cao không nói lời vô ích: “Cậu đưa ra lựa chọn đi, một là hợp tác với tôi hoặc là chết theo người nhà họ Triệu!”

Ông ta tự tay chỉ vào nhà họ Triệu trống rỗng, dường như có mấy chục vong hồn đang lơ lửng ở đây…

“Ngăn bọn chúng lại!”

Vệ sĩ đột nhiên hét lớn một tiếng, đồng thời mấy người họ trực tiếp xông về phía Tư Mã Cao, bảo vệ Tống Tiểu Vũ ở phía sau: “Trưởng họ, anh đi trước đi!”

Tống Tiểu Vũ quay người bỏ chạy, nhưng mới chạy được vài bước, chợt nghe “rầm, rầm” vài tiếng, vệ sĩ của anh đều bị người ta gi ết chết!

Tốc độ của Tư Mã Cao nhanh hơn anh ta rất nhiều, chẳng mấy chốc đã chặn trước mặt anh ta, trong tay còn kéo theo một cái xác vệ sĩ rồi tùy ý vứt nó xuống đất.

“Trưởng họ Tống, cậu chưa cho tôi biết câu trả lời”

Tư Mã Cao mỉm cười: “Hợp tác với tôi hay là chết ở đây?”

Nét mặt của Tống Tiểu Vũ không thay đổi, nhưng trong lòng anh ta hoảng sợ.

Thực lực của Tư Mã Cao này rất mạnh!

E rằng không thua những cao thủ trong gia tộc hàng đầu, thậm chí có thể mạnh hơn bọn họ!
 
Chương 1746


Có lẽ chỉ dòng họ hào môn giàu có nhất mới đối phó được ông ta, ví dụ như hai ông cụ nhà họ Giang chẳng hạn.

“Ông rốt cuộc muốn làm gì?”

Tống Tiểu Vũ nói: “Tôi có thể nói cho ông biết, ông tác oai tác oái ở miền Bắc này, chẳng khác nào tự chịu diệt vong!”

“Thật sao?”

Tư Mã Cao cười như không cười: “Trưởng họ Tống muốn nhắc tới Lâm thị à, cậu yên tâm, tôi có thể nói với cậu rằng mục tiêu của tôi chính là Lâm thị, tôi cũng cần cậu phối hợp để nắm bắt và tiêu diệt sạch sẽ Lâm thị”

Nghe vậy, nét mặt của Tống Tiểu Vũ thay đổi.

Là nhắm vào Lâm thị?

Nhắm vào Giang Ninh hả?

Rốt cuộc những người này có lai lịch thế nào?

Bây giờ trong nước không còn ai dám làm loạn ở miền Bắc nữa, người càng có thế lực càng nên hiểu rõ điều này, hiện nay miền Bắc giống như cấm địa.

Mặc dù Giang Ninh không có ở đây, nhưng chắc họ cũng biết lúc đầu Giang Ninh đã dùng thủ đoạn sắt máu để càn quét thế lực ngầm và gia tộc quyền thế ở miền Bắc.

Bọn người này…

Ánh mắt Tống Tiểu Vũ thay đổi, nhìn Tư Mã Cao bước từng bước tới trước mặt mình, chỉ cần anh ta dám nói chữ “không” ông ta sẽ lấy mạng của anh ta mà không chút do dự!

“Hợp tác thế nào?”

Giọng nói của anh ta không phập phồng, vẫn bình tĩnh như trước.

“Gia chủ Tống quả nhiên là một người thông minh”

Tư Mã Cao dừng bước: “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, gia chủ Tống, ông nhất định sẽ không hối hận với quyết định ngày hôm nay của mình đâu, còn về việc hợp tác như thế nào thì tôi sẽ nói cho ông biết”

“Chỉ cần cậu chịu hợp tác với tôi, tôi có thể đảm bảo với ông là thứ mà ông có được sẽ vượt hơn hẳn những gì mà ông đang có hiện nay rất nhiều.

“Tôi dựa vào cái gì mà tin ông chứ?”

Tống Tiểu Vũ nói: “Tôi đến các người là ai cũng không hề biết, bị ông uy hiếp đến thế này, ép buộc tôi phải hợp tác mà thôi”

“Ha ha ha, gia chủ Tống thật là một người sảng khoái, không sai, là c**ng bức dụ dỗ, những thủ đoạn như thế này, nhìn thấu hiểu là được rồi, cái thứ gọi là con bài chốt thì có lúc không được quyết định vào việc ta muốn có cái gì, mà được quyết định vào việc người khác sẽ cho ta cái gì, gia chủ Tống thông minh như thế, chắc là sẽ hiểu thôi”

“Còn về việc rốt cuộc tôi có nguồn gốc như thế nào…”

Tư Mã Cao đi đến trước mặt Tống Tiểu Vũ, đưa tay vỗ lên vai cậu ta, rắc!

Nhìn thì có vẻ như là không hề dùng lực, nhưng mà vai của Tống Tiểu Vũ thì đã bị ông ta dỡ thẳng xuống, xương cốt kêu rắc một tiếng, gấy rời!

Tống Tiểu Vũ không nhịn được, hét lớn lên một tiếng, rồi nghiến chặt răng lại, không để cho mình khom lưng, cũng càng không muốn để cho bản thân quỳ xuống đất!

“Ông…”

“Đừng có mà giở trò với tôi, hiểu rồi chứ”
 
Chương 1747


Trên gương mặt của Tư Mã Cao thì vẫn tươi cười như thế, bức ép và cám dõ, trước đó những lời ông ta nói là dụ dỗ, còn lúc này đây, chính là bức ép.

Tống Tiểu Vũ có thể lật lọng không thừa nhận, cậu ta cũng không phải là thằng ngu.

Chỉ cần Tống Tiểu Vũ làm được những việc mà ông ta yêu cầu, vậy thì cậu ta vẫn còn giá trị để sống tiếp, nếu không thì…thì cũng chỉ là giết thêm một người mà thôi.

Tư Mã Cao cười cười, không nói gì thêm nữa, ông ta vẫy tay, một đàn em của ông ta lập tức đi đến bên cạnh Tống Tiểu Vũ.

“Bắt đầu từ ngày hôm nay, cậu sẽ trở thành hộ vệ của gia chủ Tống, nhất định phải bảo vệ tốt sự an toàn của gia chủ Tống đấy”

Trên mặt của Tống Tiểu Vũ thì đã đầy mồ hôi.

Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến cho cơ thể của cậu ra không khỏi run lên lẩy bẩy.

Cậu ta không nói lời nào, chỉ đưa mắt nhìn người đứng bên cạnh mình, đây là Tư Mã Cao sắp xếp người đến để giám sát cậu ta đấy mà!

Chỉ cần bản thân có bất cứ hành động khác thường nào thì anh ta sẽ giế t chết cậu ta ngay lập tức.

“Được rồi, bây giờ, tôi muốn cậu làm một việc đầu tiên”

Sau khi sắp xếp hết mọi việc, Tư Mã Cao nhìn Tống Tiểu Vũ cười, nói: “Là một việc hết sức đơn giản, hy vọng là cậu sẽ không khiến tôi thất vọng…”

“Tôi muốn cậu khiến cho miền Bắc này… hoàn toàn trở nên hỗn loạn!”

Nghe thấy vật, Tống Tiểu Vũ lập tức lắc đầu.

“Không thể nào! Ông đừng có mà mơi”

Miền Bắc khó khăn lắm mới có được một trật tự mới, khiến cho miền Bắc lại trở nên hỗn loạn? Đùa kiểu gì vậy!

“Ông giết tôi luôn đi!”

Tống Tiểu Vũ cười lạnh lùng một tiếng: “Cũng chỉ là một cái mạng sống này thôi, muốn lấy thì tùy ý! Ông muốn lợi dụng tôi để hủy hoại trật tự mới của miền Bắc, tôi thà chết còn hơn!”

“Rầm!”

Cậu ta vừa dứt lời thì đầu gối đột nhiên bị người khác đá một cái, cảm giác đau đớn kịch liệt ấy khiến cho Tống Tiểu Vũ không khỏi hét lên thảm thiết.

Cậu ta đổ ập xuống, quỳ thẳng trên đất, căn bản là không cách nào đứng dậy dậy được.

Tư Mã Cao một tay bóp lấy cổ họng cậu ta, trên mặt thì vẫn là vẻ tươi cười, nhưng nụ cười đó thì lại khiến cho người nhìn thấy ghê rợn cả người!

“Tôi nói rồi, cậu không hề có tư cách để từ chối, kể cả tư cách để chết cậu cũng không có, tôi không để cho cậu chết thì cậu không thể chết, bây giờ, đã hiểu rõ hay chưa hả?”

“Đừng quên là, nhà họ Tống thì không phải chỉ có một mình cậu, cậu còn những người thân của mình nữa, đúng rồi, con của cậu cũng mới sinh cách đây không được bao lâu…”

“Ông muốn làm cái gì hả?”

Giống như là bị chạm phải đúng điểm yếu của mình vậy, Tống Tiểu Vũ như muốn nổ tung, quát lên: “Ông mà dám động vào bọn họ, tôi sẽ khiến cho ông chết cũng không được yên thân!”

Đôi mắt của cậu ta đột nhiên văn lên đầy những tia máu đỏ, đôi mắt đã trở nên đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào Tư Mã Cao đầy thù hận!

“Đúng thế, duy trì cơn thịnh nộ, chính là cảm giác phẫn nộ như thế, cứ hận tôi đi, ha ha ha ha!”
 
Chương 1748


Nhìn thấy bộ dạng Tống Tiểu Vũ trở nên điên cuồng như vậy, Tư Mã Cao cười lớn.

Cảm giác có thể khống chế vận mệnh của người khác như thế này, không cần biết là lúc nào cũng đều khiến cho con người có được cảm giác chinh phục được người khác.

Tư Mã Cao không nói gì thêm nữa, để lại một người giám sát Tống Tiểu Vũ liền quay người rời đi.

Nhà họ Tư Mã của ông ta đã đến miền Bắc này trước, ở vùng đất miền Bắc này lẽ ra phải do bọn họ kiểm soát, còn về những vùng đất khác thì không liên quan đến ông ta.

Chỉ cần miền Bắc này lại trở nên hỗn loạn, khiến cho nhà họ Lâm bị lung lay thì mục đích của ông ta đã đạt được rồi.

Lúc này đi uy hiếp Giang Ninh, để Giang Ninh giao ra quyền phổ, thì sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc chạy thẳng đến Đông Hải, rồi chiến đấu sống chết ở vùng đất cấm đó.

Nhìn Tư Mã Cao đi khỏi, Tống Tiểu Vũ nắm chặt nắm đấm, cái khớp bàn tay kêu lên răng rắc.

Đôi mắt của cậu ta văn đầy tia máu đỏ, giống như là muốn phát sáng vậy, tràn ngập sát khí!

“Đừng có mà lãng phí thời gian nữa, gia chủ Tống, làm cho tốt việc đại nhân đã giao cho anh, bằng không, nhà họ Tống của anh, sẽ không có người nào có thể sống sót đâu!”

Tống Tiểu Vũ không nói gì, đưa mắt nhìn mấy người vệ sĩ đã bị Ẹ Cậu ta chỉ hừ một tiếng, khó khăn lắm mới đứng được dậy, đi ra khỏi nhà họ Triệu.

Lúc này.

Ở Đông Hải!

Mấy ngày hôm nay, Giang Ninh đều không hề đến võ quán Cực Đạo, Phương Thu có được sự chỉ bảo của mấy người Đàm Hưng đó là đủ rồi, tạm thời không cần đến anh ấy nữa.

Anh ấy nằm trên ghế sofa trong phòng làm việc của Lâm Vũ Chân, vừa uống nước ngọt vừa xem phim, nhàn hạ thoải mái.

“Tại sao lại như vậy chứ?”

Ngồi trước bàn làm việc, Lâm Vũ Chân đang xem một phần tài liệu, đôi lông mày cau lại.

Cô ấy rõ ràng là đang rất tức giận, đến hơi thở cũng trở nên gấp rút, sắc mặt đã hơi ửng đỏ.

“Ông xã!”

Lâm Vũ Chân gọi.

“Đi”

Giang Ninh đứng dậy, đi đến trước mặt Lâm Vũ Chân: “Sao thế?”

“Anh xem này!”

Cô ấy đưa phần tài liệu cho Giang Ninh: “Miền Bắc không biết là xảy ra chuyện gì, không thể nào liên hệ được với Lý Đông, mấy đơn đặt hàng thì đều đã bị đình trệ lại rồi, anh ta không phải là đã xảy ra chuyện gì chứ?”

Sắc mặt của Lâm Vũ Chân có vẻ lo lắng: “Không được, em phải gọi điện thoại cho Tống Tiểu Vũ!”

Cô ấy lập tức nhấc điện thoại lên, bấm số điện thoại của Tống Tiểu Vũ, nhưng mà gọi rất lâu vẫn không có ai nhấc máy.

Lâm Vũ Chân càng tỏ ra lo lắng hơn.

“Đừng lo lắng”

Gianh Ninh nói: “Thằng ranh Lý Đông này rất lanh lợi, sẽ không có chuyện gì đâu.”
 
Chương 1749


“Tại sao đến Tống Tiểu Vũ cũng không nhấc máy chứ”

Lâm Vũ Chân cũng không phải là rất xem trọng việc làm ăn kinh doanh của Lâm thị, nhưng mà cả Lý Đông và Tống Tiểu Vũ hai người họ đều không thể nào liên hệ được, điều này thật sự khiến cô ấy cảm thấy lo lắng.

Dù cho hiện giờ tình hình của miền Bắc đã tốt hơn trước rất nhiều, nhưng mà Lâm thị càng làm càng to, sẽ gặp phải rất nhiều thách thức và nguy hiểm, chắc chắn là về sau sẽ càng ngày càng nhiều hơn.

Cô ấy không hy vọng bất cứ ai vì có quan hệ với Lâm thị mà lại gặp phải nguy hiểm.

“A Phil”

Giang Ninh gọi số điện thoại của thư ký Tiểu Triệu, nói: “Gọi A Phi vào trong này”

Không bao lâu sau, A Phi đẩy cửa đi vào.

“Ở bên miền Bắc có tình hình gì không?”

Giang Ninh hình như sớm đã dự liệu được điều này.

“Vâng”

A Phi gật đầu.

“Lý Đông và Tống Tiểu Vũ thì sao?”

“Lý Đông thì đã làm theo yêu cầu của anh, quay về đây sớm hơn dự định, lúc này chắc là đã ở trên máy bay rồi, bên Tống Tiểu Vũ thì…”

Ánh mắt của A Phi bỗng thay đổi, liếc nhìn Lâm Vũ, không nói gì tiếp nữa.

“A Phi, anh nói đi, Tống Tiểu Vũ có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?”

Giác quan thứ sáu của phụ nữ từ xưa đến nay đều rất là chuẩn, Lâm Vũ Chân sao có thể không lo lắng được.

“Không có chuyện gì hết”

A Phi lắc đầu: “Chị dâu chị yên tâm, người thì không có vấn đề gì, chỉ là.”

“Chỉ là không biết là bị kích động bởi chuyện gì, trở nên rất điên cuồng, mấy gia tộc lớn có hợp tác với Lâm thị đều bị cậu †a tiêu diệt sạch, hoàn toàn không vì lý do gì hết.

Lâm Vũ Chân sững sờ một lúc.

Tống Tiểu Vũ làm việc rất ổn thỏa, không phải là người như thế.

Cô ấy quay đầu lại nhìn Giang Ninh: “Rốt cuộc là chuyện gì thế?”

Tại sao Tống Tiểu Vũ lại ra tay đối phó với Lâm thị.

Không nói đến quan hệ của cậu ta với Giang Ninh, không nói đến quan hệ của cậu ta với Lâm thị, chỉ đơn thuần là cái tên Lâm thị này thôi, thì đổi lại thành bất cứ người nào khác cũng không thể nào dám làm chuyện như vậy.

Càng huống hồ Tống Tiểu Vũ đi được đến ngày hôm nay, chắc chắn là rất rõ người đứng đằng sau Lâm thị chính là Giang Ninh.

“Em đừng lo lắng”

Sắc mặt của Giang Ninh vẫn rất điềm tĩnh, an ủi Lâm Vũ Chân: “Phải tin tưởng cậu ta”

“Em đương nhiên là tin tưởng cậu ta, em chỉ là thấy lo lắng thôi, tại sao cậu ta lại làm như thế chứ, cậu ra sẽ không làm hại người của Lâm thị, em biết rõ con người của Tống Tiểu Vũ, nhưng mà cậu ta lại làm những chuyện như thế, có phải là đã bị người nào đó uy hiếp rồi không?”

Lâm Vũ Chân vô cùng lo lắng.
 
Chương 1750


Đi theo Giang Ninh lâu như thế, cô ấy càng lúc càng nhìn rõ, thế giới này từ xưa tới nay chưa bao giờ là yên bình cả.

Từ xưa đến này, cũng không phải là chỉ có ánh sáng, mà còn có rất nhiều, rất nhiều thứ đen tối nữa.

Giang Ninh cũng không hề ngăn chặn tất cả những chuyện đen tối ấy không cho cô ấy biết, mà lại để cô ấy có thể nhìn rõ những chuyện đen tối ấy hơn, để cho cô ấy có được năng lực phân biệt rõ thị phi phải trái.

Không hề coi cô như một bình hoa di động hay là bông hoa đẹp đặt trong lồng kính, điều này càng khiến cho Lâm Vũ Chân cảm thấy là Giang Ninh thực sự đối xử rất tốt với cô ấy.

Cô ấy không hề hy vọng mình sẽ trở thành bình hoa di động, cũng không muốn là bông hoa trong lồng kính, chỉ muốn trở thành một người phụ nữ có thể kiên cường đứng bên cạnh Giang Ninh mà thôi.

Lúc này, miền Bắc chắc chắn là đã xảy ra chuyện rồi, Lâm Vũ Chân có thể đoán ra được, Giang Ninh thì càng không cần nói, cô ấy có thể cảm nhận được.

So với việc làm ăn kinh doanh thì cô ấy càng lo lắng cho an toàn của người khác hơn.

“Chỉ cần là cậu ta vẫn còn sống thì vấn đề cũng không lớn”

Giang Ninh nói: “Đừng lo lắng, anh sẽ giải quyết được”

Lâm Vũ Chân hít sâu một hơi, rất nghiêm túc nhìn Giang Ninh, có vẻ do dự một lúc mới nói: “Có chuyện gì mà em có thể làm được thì hãy nói cho em biết bất cứ lúc nào”

Lúc này đây, cô ấy hình như có gì khác.

Trước đây, cô ấy đứng ở sau lưng của Giang Ninh, có Giang Ninh che chăn cho cô ấy, nhưng mà lần này, cô ấy muốn đứng ra, tiến lên trước một bước, không nói là sẽ đứng trước Giang Ninh, nhưng mà nhất định là phải đứng sánh vai với Giang Ninh.

Hai người bọn họ sẽ cùng nhau đối mặt.

“Ừm”

Trái tim của Giang Ninh bị rung động, nắm lấy tay của Lâm Vũ Chân: “Không có bà xã em ở bên cạnh thì anh cũng chẳng làm được gì hết, có chuyện gì cần đến em thì anh sẽ không hề khách sáo đâu.”

Nói xong, Giang Ninh nhìn Lâm Vũ Chân một cái nhìn với hàm ý hãy tin tưởng vào anh, rồi sau đó quay người cùng A Phi rời khỏi phòng làm việc.

Động tĩnh của miền Bắc tất nhiên là Giang Ninh đã biết ngay từ lúc bắt đầu.

Dẫu cho anh ấy người thì không hề ở miền Bắc, A Phi cũng đến Đông Hải, nhưng mà miền Bắc… có thể coi là nơi đầu tiên mà Giang Ninh cai quản.

“Là nhà nào đã trốn ở sau lưng?”

Hai người bọn họ vừa đi xuống dưới tầng, Giang Ninh vừa hỏi.

“Nhà họ Tư Mã”

A Phi nói: Tống Tiểu Vũ đã truyền được tin tức này về, chỉ có mỗi chuyện này, cậu ta không moi móc được gì nhiều hơn”

Không cần nghĩ cũng biết, tình hình hiện giờ của Tống Tiểu Vũ vô cùng nguy hiểm, cậu ta có thể đưa được tin về gia tộc Tư Mã ra, e là cũng đã phải mạo hiểm rất lớn.

Một khi mà bị phát hiện thì chỉ sợ là chỉ có đường chết mà thôi!

Trong số tám dòng họ lánh đời, hành động của gia tộc Tư Mã quả thật là rất nhanh, hơn nữa vừa đi là đã đến miền Bắc, khống chế được phạm vi quan trọng nhất, muốn đảo loạn trật tự của miền Bắc, lúc này là đến để uy hiếp mình sao?

Bọn họ cũng có thể nói là khá có đầu óc.
 
Chương 1751


“Thịnh Hải, khu vực duyên hải phía Đông Nam, khu vực Đại Tây Bắc, tôi cho là mấy dòng họ lánh đời đó chắc chắn đều sẽ không bỏ qua đâu”

Giang Ninh nói: “Mục đích của bọn họ là quyền phổ trong tay của tôi, bọn họ muốn là không cần động thủ nhưng vẫn có thể ép tôi giao ra tất cả quyền phổ”

Đây rõ ràng là nước cờ mở, kể cả là người đánh cờ chưa hề xuất hiện nhưng mà từng chiêu từng thức thì lại rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn.

Giang Ninh cũng thản nhiên đón nhận, anh ấy sợ nhất là loại người như rùa rụt cổ, không dám nhảy ra thách thức, nhưng bọn họ đã dám nhảy ra rồi thì…

Vậy thì sẽ giải quyết triệt để từng người một!

Miền Bắc.

Nhà họ Tống.

Tống Tiểu Vũ ngồi ở trên ghế của gia chủ, nhưng đã hoàn toàn không còn cảm thấy thân phận của mình vẫn còn là như thế nữa.

Người đứng ở bên cạnh cậu ta, chú ý đến từng động tác của cậu ta từ đầu đến cuối.

Nếu cậu ta có bất cứ hành động bất thường nào thì ngay lập tức sẽ bị vặn gấy cổ!

“Tôi đã làm theo yêu cầu của ông Tư Mã rồi, cắt đứt mấy nhà hợp tác quan trọng nhất của Lâm thị, các người còn muốn tôi làm gì nữa?”

Tống Tiểu Vũ hầm hừ: “Xin mấy người nói lời thì phải giữ lấy lời, buông tha cho người nhà họ Tống của tôi!”

Tay của cậu ta nắm chặt lấy tay dựa, gương mặt vô cùng phẫn nộ, hoàn toàn không hề che đậy.

“Lâm thị đã hoảng loạn rồi sao?”

Tư Mã Cao ngồi ở bên cạnh, nhưng lại có vẻ không hề gấp gáp vội vàng, thờ ơ nói: “Tôi hình như là không hề nhìn thấy Lâm thị có chút hoảng loạn nào cả”

“Điều đấy nói lên là gia chủ Tống làm là vẫn chưa đủ, căn bản là không hề khiến cho Lâm thị trở nên lo lắng, cũng không hề khiến cho bọn họ có tổn thất thực sự nào, như thế là không đủ, thật sự là không đủ.”

Tống Tiểu Vũ nhìn chằm chằm vào Tư Mã Cao, hoàn toàn không hề khách khí, lạnh lùng nói: “Tôi đã nói từ trước rồi, Lâm thị không hề dễ đối phó như thế đâu, bản thân bọn họ đã là một hệ thống, kể cả có cắt đứt tất cả các kênh làm ăn của bọn họ thì đối với bọn họ mà nói cũng không có ảnh hưởng gì lớn cải”

Với quy mô của Lâm thị, đã định trước là bọn họ có thể †ồn tại độc lập được, không cần phải dựa vào người khác.

Bọn họ hợp tác với người khác chỉ là hy vọng việc làm ăn lớn hơn nữa mà thôi, có thể giúp đỡ được càng nhiều người hơn nữa, chứ không phải là vì cần tài nguyên từ người khác nên mới hợp tác với người ngoài.

Tống Tiểu Vũ đã nói rất rõ ràng rồi, nhưng mà dễ nhận thấy là loại người như Tư Mã Cao thì căn bản là không có được đầu óc như thế, hoàn toàn không thể nào hiểu được.

Loại người tứ chỉ phát triển nhưng đầu óc đơn giản như thế này, nếu không phải là thực lực quá mạnh thì bản thân Tống Tiểu Vũ cũng có cách để gi ết chết bọn họ.

“Tôi không biết mấy chuyện đó, tôi chỉ muốn nhìn thấy Lâm thị hỗn loạn, nhìn thấy Lâm thị đi vào bước đường cùng, nếu cậu không thể làm được điều đó thì tôi sẽ không buông tha người nhà họ Tống của cậu đâu”

Tư Mã Cao thì không bận tâm nhiều đến thế, ông ta không hiểu rõ lắm về hoàn cảnh xã hội hiện nay, cũng không cần thiết phải hiểu nhiều đến thế.

Thế nên ông ta uy hiếp Tống Tiểu Vũ làm việc cho mình, chỉ cần nói cho cậu ta mục đích, còn về việc phải làm như thế nào thì đấy là việc của Tống Tiểu Vũ.

“Tôi nói rồi, việc mà ông nói căn bản là không có ai có thể làm được!”
 
Chương 1752


Tống Tiểu Vũ nghiến răng kèn kẹt: “Ngài đáng lẽ ra là người nói lời phải giữ lấy lời mới đúng, yêu cầu mà ông nói tôi đã làm rồi, xin hãy thả người ra!”

Tư Mã Cao cười cười, khẽ lắc đầu.

Thả người, thả người thì cũng không thể nào mà dễ dàng như vậy được.

Mục đích của ông ta vẫn chưa hề đạt được, làm sao mà có thể thả người dễ dàng như vậy được.

Gia tộc Tư Mã Cao để cho ông ta xuống núi, đối với ông ta chỉ có một yêu cầu, đấy là phải lấy được một trang của quyền phổ, nếu như ông ta không thể làm tốt việc này thì làm sao mà quay về nói năng với gia tộc được?

Đến lúc đó bị trừng phạt thì chính là ông ta.

“Lâm thị ở miền Bắc này, còn có người nào mà bọn họ rất coi trọng nữa không?”

Tư Mã Cao không thèm để ý gì đến những lời nói của Tống Tiểu Vũ, tiếp tục hỏi, hiện giờ tâm tư của ông ta hoàn toàn là đặt vào Lâm thị.

Nhìn thấy sắc mặt của Tống Tiểu Vũ rất khó coi, ông ta chỉ thờ ơ nói: “Cậu yên tâm, chúng tôi đương nhiên là người nói lời sẽ giữ lấy lời, nhưng mà với điều kiện là cậu phải hoàn thành được yêu cầu của tôi, với tình hình trước mắt mà nói thì rõ ràng là gia chủ Tống không hề đạt được yêu cầu mà chúng tôi đưa ra”

Ông ta nhìn chăm chằm vào Tống Tiểu Vũ, ánh mắt thoáng qua vẻ thâm độc: “Con của gia chủ Tống, tôi thấy là rất đáng yêu, gia chủ Tống không nhớ đến thăng bé ư?”

Từng câu từng chữ đều chứa đầy uy hiếp!

Cả người Tống Tiểu Vũ đều trở nên run rẩy, nắm chặt lấy nắm tay.

“Nhà họ Giang!”

Cậu ta nghiến răng nói: “Nhà họ Giang có quan hệ rất mật thiết với Lâm thị, ở miền Bắc này không có gia tộc lớn nào có thể sánh được với tầm quan trọng của nhà Giang đối với Lâm thị”

“Nhà họ Giang?”

Mắt của Tư Mã Giang sáng rực lên: “Cậu lẽ ra nên nói sớm cho tôi biết mới đúng”

Ông ta đứng thẳng dậy, không nói thêm gì nữa mà chỉ vẫy †a, mấy người đứng ở phía sau lập tức đi theo ông ta.

Tống Tiểu Vũ định nói thêm gì đó, nhưng mà Tư Mã Cao căn bản là không để cho cậu ta có cơ hội.

“Đừng có mà nhiều lời”

Người giám sát Tống Tiểu Vũ đưa mắt nhìn cậu ta, lạnh nhạt nói: “Đại nhân muốn làm gì thì không phải là chuyện anh có thể nói nhiều được, hiểu không hả?”

Tống Tiểu Vũ nhìn chằm chăm người này, cười khẩy một tiếng: “Nếu như là tôi muốn khuyên ông ta đừng có mà đi tìm đường chết thì sao?”

Sắc mặt người đó lập tức thay đổi.

“Người nhà của tôi ở đâu?”

Tống Tiểu Vũ nói: “Anh chắc là biết chứ?”

“Biết thì làm sao? Anh cho là tôi sẽ nói cho anh biết sao!”

Người giám sát Tống Tiểu Vũ hừ một tiếng: “Làm tốt việc của mình đi, đừng có mà tự tìm lấy phiền phức!”

Tống Tiểu Vũ tỏ ra nhẹ nhõm hơn một chút, ngồi dựa vào lưng ghế, tự rót cho mình một chén nước trà, nhẹ nhàng uống một ngụm, đặt chén nước trà xuống, khóej miệng nhếch lên mỉm cười.
 
Chương 1753


“Anh biết là được rồi”

Ánh mắt của cậu ta nhìn người đó khiến cho anh ta cảm thấy rất khó chịu, đặc biệt là câu nói vừa rồi của Tống Tiểu Vũ lại càng khiến cho tim của anh ta đột nhiên đập nhanh hơn, như là cảm thấy có điều gì không hay sẽ xảy ra vậy, nhưng lại không thể nào nói rõ được.

Đối với Tống Tiểu Vũ, một người mà bọn họ có thể dễ dàng nắm được thóp như thế thì có gì là đáng sợ chứ?

Ở vùng đất miền Bắc, kể cả là cao thủ lợi hại nhất ở đây cũng chỉ là cấp bậc tông sư mà thôi, cũng có là gì chứ?

Anh ta không hiểu là đang lo lắng điều gì nữa, nhưng mà cái cảm giác này, không hiểu sao lại không thể nào gạt bỏ đi được.

Anh chỉ còn cách nhìn chằm chằm vào Tống Tiểu Vũ để tránh việc cậu ta có hành động nào khác thường, nhưng mà Tống Tiểu Vũ thì chỉ trong nháy mắt đã trở nên không còn lo lắng điều gì nữa, chỉ im lặng ngồi đó, lại còn tự pha cho mình lại một ấm trà khác.

Điềm tĩnh như không có chuyện gì.

Đồng thời cũng lúc này.

Ở nhà họ Giang.

Là một trong ba dòng họ hào môn giàu có nhất ở miền Bắc hiện nay, địa vị của nhà họ Giang có thể nói là cao nhất lúc này.

Không phải là vì thực lực tổng thể của nhà họ Giang là mạnh nhất, thực tế là nhà họ Giang hiện nay là bọ Giang Ninh và Lâm thị ảnh hưởng nhiều hơn, Giang Đạo Nhiên đã dốc ra rất nhiều sức lực để ủng hộ các hoạt động từ thiện của Lâm thị.

Danh tiếng của nhà họ Giang ở miền Bắc này càng ngày càng tốt hơn, gia tộc quyền thế của ông giàu có là về nhân phẩm và tinh thần trách nhiệm!

Hạ Lâm Bắc và Giang Đạo Nhiên đang ở trong sân chơi cờ, còn Yến Xích Nam thì ngồi ở bên cạnh xem.

“Rầm!”

Cổng lớn bị người ta đá bật tung ra.

Hiện giờ có người dám đá cổng nhà họ Giang thì e là trong nước cũng không tìm thấy nổi một người.

Giang Hải ngẩng đầu lên nhìn, lông mày hơi nhíu lại, biết chắc chắn là có người đến đây sinh sự.

Anh ấy đưa mắt nhìn ba người Giang Đạo Nhiên bọn họ thì vẫn chuyên tâm chơi cờ, hoàn toàn không thèm bận tâm đ ến chuyện này, anh ấy liền đi thẳng ra phía cổng, chặn mấy người đang muốn đi vào lại.

“Các người là ai? Có biết nơi này là nơi nào không hải!”

“Là nhà họ Giang đúng không?”

Tư Mã Cao cười híp cả mắt lại, nói: “Vậy thì không sai rồi, tôi chính là đến tìm nhà họ Giang”

Ông ta ngẩng đầu lên nhìn thấy mấy người Giang Đạo Nhiên, bọn họ vẫn hoàn toàn chuyên tâm chơi cờ, hoàn toàn không thèm để ý gì đến mình, trong lòng tỏ ra có chút không vui, nhưng trên mặt thì hoàn toàn không hề biểu lộ ra, vẫn là một gương mặt tươi cười.

“Tránh ra”

Ông ta đưa mắt nhìn Giang Hải: “Loại tôi tớ không có tư cách nói chuyện với tôi.”

Nói xong, ánh mắt của ông ta lướt qua, cuối cùng dừng lại ở trên người của Giang Đạo Nhiên: “Ông chính là gia chủ của nhà họ Giang này phải không? Nghe nói ông và Lâm Vũ Chân, bà chủ của Lâm thị có quan hệ không hề tâm thường”

“Tôi đến là muốn hỏi một chuyện, nếu như tôi giết ông, đối với Lâm thị có ảnh hưởng gì lớn không?”

Tư Mã Cao hoàn toàn là vừa cười vừa hỏi.
 
Chương 1754


Vẻ mặt có thể nói là ngông cuồng vênh váo, tự cao tự đại hết mức, thậm chí là còn mang cả vẻ khinh bỉ nữa, khiến cho ai nhìn thấy cũng cảm thấy vô cùng phẫn nộ!

Giang Hải định động thủ thì bị Giang Đạo Nhiên đột nhiên ngăn cản lại.

“Vấn đề của ông hỏi thì tôi có thể trả lời cho ông được”

Giang Đạo Nhiên ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Tư Mã Cao, mấy ngày hôm nay những việc mà Tống Tiểu Vũ làm thì ông ấy đều biết, ông ấy cũng đã đoán ra được là chắc chắn Tống Tiểu Vũ đã bị người khác uy hiếp rồi.

Sợ rằng người đó chính là người đang đứng ở trước mặt ông ấy đây.

Nhìn khí chất trên người của ông ta thì có lẽ là người đi ra từ núi Chung Nam.

“Ông giết được tôi thì không có ảnh hưởng gì đến Lâm thị hết, đối với bản thân ông thì có ảnh hưởng rất lớn đấy”

Giang Đạo Nhiên nói xong, nhẹ nhàng đặt quân cờ trong †ay xuống, trên mặt mang theo nụ cười đắc ý, nhìn về phía Hạ Lâm Bắc: “Chiếu tướng!”

“Sao đã chiếu tướng rồi?”

Hạ Lâm Bắc mở to mắt: “Không đúng nha, tôi vẫn luôn nhìn mà, sao lại bị ông chiếu tướng rồi?”

Ông ta vừa nói vừa nghĩ đối sách, ánh mắt không hề nhìn tới Tới Mã Cao ở bên, giống như bọn họ không hề tồn tại vậy.

“Đánh cờ phải chuyên tâm, không chuyên tâm thì rất dễ bị thua đấy, ha ha haI”

Giang Đạo Nhiên cười to, trên mặt vô cùng đắc ý.

Điều này khiến Tư Mã Cao không vui lắm.

Ông ta nhíu mày, nhìn về phía mấy người, sắc mặt không tốt đẹp gì.

Bản thân mình đứng ở trước mặt bọn họ như vậy, nhưng dường như lại không nhận được sự tôn trọng nên có.

“Gia tộc giàu có bậc nhất miền Bắc quả nhiên không giống như những gia tộc khác, sự bình tĩnh của ông Giang, khí chất thản nhiên của ông, tôi thật sự rất bội phục”

Tư Mã Cao tiến lên trước một bước: “Chỉ là, không biết hai vị đây có thể ngăn được tôi không?”

Trên người ông ta dần tỏa ra sát khí, không chút che giấu nào!

Thấy vậy, Hạ Lâm Bắc quay đầu lại, nhìn Tư Mã Cao một cái, mặt không vui: “Xem người khác chơi cờ đừng nói chuyện, đây là tố chất cần có của mỗi người, loại người như ông đúng là không ra gì!”

“Ba mẹ ông chưa dạy ông hay sao? Không có gia giáo!”

Khi mắng người, ông ta không chút khách sáo nào!

“Ông muốn tìm Giang Ninh?”

Yến Xích Nam hừ môt tiếng. vừa uống trà vừa nói: “Oan có đầu, nợ có chủ, ông muốn tìm Giang Ninh thì cứ trực tiếp đi tìm anh ta, tới đây gây sự không có ý nghĩa gì hết”

Sắc mặt Tư Mã Cao càng khó coi hơn.

Từ trước tới giờ ông ta chưa từng bị người khác xem thường như vậy.

Cái gì mà gia tộc giàu có bậc nhất miền Bắc, gia đình Tư Mã ông ta mà muốn thì có thể dễ dàng tiêu diệt bọn họ!

Hai lão già trước mắt này, cho dù có thực lực đại tông sư lớn cỡ nào, ở trong mắt ông ta cũng chỉ là con kiến mà thôi.

Tìm Giang Ninh?
 
Chương 1755


Bản thân đương nhiên muốn tìm Giang Ninh, chỉ là Đông Hải có cấm địa, nổi danh lẫy lưng, mạo hiểm đi vào Đông Hải quá nguy hiểm, nhà họ Phương chết nhiều người như vậy, lẽ nào cho rằng bọn họ không biết sao?

“Xem ra không giấu được rồi”

Tư Mã Cao hừ một tiếng: “Không sai, mục đích của tôi là Giang Ninh kia, quan hệ của anh ta và nhà họ Giang ông tôi đương nhiên biết, dùng các ông để uy hiếp anh ta, tôi cảm thấy đây là một cách hay đấy”

Ông ta thích như vậy, nói ra mục đích của mình, sau đó xem cảnh người ta đã biết rõ kết quả nhưng lại không biết phải làm sao, cảm giác đó thật sự khiến người ta rất vui.

Nhưng mấy người Giang Đạo Nhiên trước mắt này, biểu cảm trên mặt họ không chút thay đổi, vẫn không quan tâm như trước.

Dường như chuyện này chẳng liên quan gì đến họ vậy!

“Ông tìm Giang Ninh, đúng lúc lắm, anh ấy ở đây”

Hạ Lâm Bắc phất tay: “Anh ấy ở hậu viện ăn cơm, ông muốn tìm thì cứ đi tìm, đừng ảnh hưởng chúng tôi đánh cời”

Ông ta vô cùng phiền hà, tức giận tới nỗi muốn vứt tách trà đi, đập chết tên Tư Mã Cao này.

Mấy người nói xong thì tiếp tục chuyên tâm đánh cờ, để Tư Mã Cao tức giận, chỉ muốn tối nay tiêu diệt nhà họ Giang này ngay!

Mấy ngày ở miền Bắc này, ông ta chưa từng gặp ai dám nói chuyện với mình như vậy.

Bọn họ rốt cuộc không biết mình là ai, hay thật sự cho rằng là gia tộc giàu có bậc nhất thì không coi ai ra gì, mới kiêu căng ngạo mạn như vậy?

Thế nhưng nghe thấy Giang Ninh ở đây, Tư Mã Cao lập tức vui trong lòng.

Không ở cấm địa Đông Hải sao?

Giang Ninh còn dám rời khỏi cấm địa Đông Hải, rời khỏi nơi an toàn đó mà đi tìm cái chết sao!

“Đi”

Tư Mã Cao lạnh lùng hừ một tiếng, đưa hai người đi thẳng ra hậu viện.

Đi giết Giang Ninh trước đã!

Đai quyền anh mạnh nhất trên người ông ta coi như không phí công rồi!

Nhưng chính ông ta cũng không ngờ tới, sự việc lại sẽ thuận lợi như thế này.

Ban đầu ông ta cho răng phải ở miền Bắc, đè ép Đông Hải, ép Giang Ninh xuất hiện, kêu anh ta giao quyền phổ ra, nào ngờ được, nên này không biết sống chết lại chạy tới miền Bắc.

Lẽ nào anh ta không biết bây giờ mình đã bị nhà nhà nhìn chằm chằm, trở thành con mồi trong mắt rất nhiều người, trở thành con mồi béo bở nhất hay sao?

Lúc này, trong hậu viện.

Tiết Ninh vừa gắp đồ ăn cho Giang Ninh vừa cười ha ha nói: “Bao lâu rồi không tới miền Bắc thế?”

“Vũ Chân thật sự bận không tới được, con cũng bận thế sao? Dì còn nghĩ con chê tay nghề của dì không được như mẹ con: Trên bàn có mười mấy món, mà chỉ có một mình Giang Ninh ăn.

Biết Giang Ninh sắp tới, Tiết Ninh sáng sớm đã chuẩn bị làm ra nhiều món ăn ngon như vậy, chỉ sợ Giang Ninh ăn không ngon.

“Dì Ninh, dì định đấu với mẹ con ở trên không à.”

Giang Ninh dở khóc dở cười: “Một mình con ăn thật sự không ăn hết nổi, lần sau dì đừng làm nhiều như vậy nữa”
 
Chương 1756


“Vậy sao được?”

Tiết Ninh mở to mắt: “Về nhà rồi không cho con ăn no thì ra thể thống gì nữa”

Bà vừa nói vừa gắp đồ ăn cho Giang Ninh: “Ăn nhiều một chút, ăn nhiều một chút”

Bốp bốp bốp!

Tiếng bước chân truyền tới!

Giang Ninh ngẩng đầu lên nhìn, lại cúi đầu xuống, tiếp tục “Các người tìm ai?”

Tiết Ninh nhìn Tư Mã Cao một cái, hơi nhíu mày, nói một cách xem thường: “Giang Đạo Nhiên này bị làm sao vậy, ăn cơm còn để người ta tới làm phiền, đúng là không được tích sự gì!”

Bà nói xong thì định đứng dậy nhưng Giang Ninh lại ngăn lại.

“Tới tìm con đấy”

Giang Ninh đứng dậy: “Lát nữa con ăn sau.”

“Vậy… vậy con ăn mau lên, lạnh rồi không ngon nữa đâu”

Giang Ninh ừ một tiếng, đi qua đó, nhìn về phía Tư Mã Cao, miếng sườn trong miệng vẫn còn chưa nhuốt xuống.

“Anh chính là Giang Ninh?”

Tư Mã Cao không ngờ, Giang Ninh lại trẻ như vậy, càng không ngờ tên này sắp chết tới nơi rồi mà vẫn còn muốn ăn.

Cái nhà này là loại gì vậy?

Lẽ nào bọn họ không biết, miền Bắc đã sắp bị gia tộc Tư Mã nắm hết trong tay rồi hay sao, chỉ cần bọn họ muốn là mua được hết.

“Tôi đợi ông lâu lắm rồi”

Giang Ninh nhuốt miếng sườn xuống, nhìn Tư Mã Cao: “Hôm nay Tống Tiểu Vũ mới để ông tới tìm tôi, chắc là sự nhãn nại với ông cũng đạt tới giới hạn rồi”

Tư Mã Cao nhíu mày, lời này là có ý gì?

Sự nhãn nại của Tống Tiểu Vũ đó đối với ông ta?

“Thứ nên hiểu, cậu ta đã hiểu rõ rồi, vậy nên ông không cần phải tồn tại nữa”

Giang Ninh đưa tay ra, vẫy vẫy: “Muốn lấy quyền phổ?”

“Lấy đi!”

Tư Mã Cao hét lên: “Ngoan ngoấn giao quyền phổ ra, tôi có thể tha chết cho anh, nếu không thì… rời khỏi cấm địa Đông Hải rồi, muốn giết anh thì đơn giản hơn nhiều”

“Không chỉ giết anh, giết người nhà họ Giang, giết người của Hải Phòng, giết tất cả những người liên quan đến anh…”

Sắc mặt Giang Ninh trầm xuống.

Lời này chưa có ai dám nói như vậy với anh đâu.

Giết tất cả những người có liên quan tới anh?

“Quyền phổ ở đây”

Giang Ninh cố ý lấy quyền phổ ra, lắc lắc: “Có bản lĩnh thì tới lấy đi”
 
Chương 1757


Xoet!

XoetI Hai người phía sau Tư Mã Cao đột nhiên ra tay.

Vừa ra tay đã muốn chém giết!

Tư mã Cao cảm thấy mình hình như đã đánh giá cao.

Giang Ninh rồi, cũng đánh giá cao thứ gọi là cấm địa Đông Hải, người ngu ngốc như vậy sao có thể khiến nhà họ Phương sạt nghiệp được?

Ông ta hơi khó hiểu.

Ông ta nhìn hai thuộc hạ của mình xông qua, mắt nhìn chằm chằm quyền phổ trong tay Giang Ninh.

Thì ra có được quyền phổ lại đơn giản như vậy, ông ta lại còn phải hao tâm tổn sức thế, ông ta khinh thường cười một tiếng, lắc đầu.

Bốp!

Bốp!

Đột nhiên..

Hai bóng hình bay tới, đập mạnh xuống đất, một bên mặt bị đánh tới biến dạng.

Ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng không có, hai thuộc hạ cứ thế bỏ mạng!

Tư Mã Cao lập tức thay đổi tâm trạng, ông ta nâng cao cảnh giác. Ông ta không để ý Giang Ninh đã ra tay kiểu gì, sao lại lợi hại như vậy.

Ông ta không cử động, cả người như con báo săn rơi vào trạng thái chiến đấu, sống chết nhìn chằm chằm Giang Ninh.

Vừa nãy mặt còn tỏ ra khình thường, lúc này lại vô cùng nghiêm túc.

“Tôi đánh giá thấp anh rồi”

Ông ta hừ một tiếng.

Giang Ninh ăn bản lười nói nhảm với ông ta, anh phất phất quyền phổ trong tay, giống như đang cầm khúc xương trêu chó, ánh mắt khiêu chiến đó khiến Tư Mã Cao tức giận.

“Bốp!”

Ông ta đạp một cái, chớp mắt liền lao qua, đấm một cái, khí tiết lộ rõ.

Dường nhưu có một cơn gió đột nhiên ập tới, tích tụ thành một bức tường, hung hăng bổ nhào về phía Giang Ninh.

Giang Ninh lại đứng yên tại chỗ, không chút động đậy.

Không, anh cử động rồi.

Giang Ninh đưa tay ra, sờ bụng mình, quay đầu nhìn một cái, Tiết Ninh đang chuyên tâm bóc vỏ tôm cho anh, thật sự là không ăn nổi đữa đâu.

Người tới rồi!

Cơn gió điên cứ thế lao tới!

Tư Mã Cao chưa bao giờ cảm thấy mình lại có một ngày bị người ta sỉ nhục như vậy.

Tự mình ra tay, Giang Ninh lại không thèm để ý, anh ta quá xem thường ông ta rồi!

Trong nháy mắt, Tư Mã Cao tăng tốc, bàn tay lập tức hóa thành con dao, đâm thẳng về phía cổ Giang Ninh, hung hăng đâm quatl Một chưởng này là muốn lấy mạng của Giang Ninh!

“Bốp!”

Vào khoảnh khắc khi ông ta tới gần Giang Ninh, Giang Ninh lại xuất chiêu.
 
Chương 1758


Chỉ là đấm một cái!

Chỉ là một cú đấm đơn giản!

Một đấm vừa đánh ra đã trực tiếp đánh vào lồ ng ngực Tư Mã Cao, tốc độ rất nhanh, Tư Mã Cao căn bản không phản ứng kịp.

Cánh tay của ông ta vẫn còn đnag giơ lên, chưa cả hạ xuống, nhưng nắm đấm của Giang Ninh đã đấm vào ngực ông ta trước rồi.

Đặc biệt là khí thế vô cùng bá đạo đó, trong nháy mắt đã khóa chặt ông ta lại.

Ông ta muốn rút lui nhưng giống như có một sức mạnh vô hình kéo ông ta lại, không cho ông ta chút cơ hội rút lui nào.

“Chết!”

Tư Mã Cao hét lên một tiếng, không dám có chút giữ lại, lập tức bộc phát ra thực lực mạnh nhất của mình, một đấm đó đã dùng hết toàn bộ sức của ông ta!

Nhưng Giang Ninh quá nhanh!

Một đấm!

Tiếng đấm vang lên trong không trung, bốp một tiếng, hung hăng đập lên ngực Tư Mã Cao, đến nỗi khiến lưng ông ta sưng phồng lên.

Dường như có một lực khí xuyên vào người ông ta vậy!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tư Mã Cao căn bản không khống chế được.

Cả người ông ta lùi về sau mười mấy bước, ông ta ôm lấy ngực mình, sắc mặt đỏ ửng.

Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Tư Mã Cao.

“Anh…”

Trên mặt Tư Mã Cao đều là sự kinh ngạc, ông ta khó tin nhìn Giang Ninh, ông ta muốn nói nhưng vừa mở miệng, máu tươi trong miệng đã không khống chế được mà phun ra.

“Bốp!”

Ông ta há to miệng ra.

Sự kinh hoàng trên mặt đã trở nên hóa đá!

Ông ta cảm thấy nắm đấm của Giang Ninh đã xuyên qua cơ thể ông ta, ông ta đã sớm có chuẩn bị nhưng một đấm này vẫn có thể đấm thẳng vào tim ông ta!

Ông ta không dám tin, trong giang hồ lại có cao thủ như Vậy.

Thảo nào bản thân ở cấp đại tông sư ở trước mặt anh ta lại không có chút sức mạnh nào.

“Nội lực.”

Tư Mã Cao hít sâu một hơi, ra sức đè nén khí huyết trong người, kinh hoàng nhìn Giang Ninh: “Là quyền phổ cực đại?

Không thể nào!”

“Chiêu thức trên quyền phổ cùng lắm chỉ là chiêu thức cơ bản nhất mà thôi, căn bản không thể nào có được uy lực này”

“Đó là cái gì? Rốt cuộc là cái gì?”

Tư Mã Cao giống như người điên, tự hỏi tự trả lời.

Ông ta nhìn chăm chằm Giang Ninh, biết hôm nay mình không thể nào lấy được quyền phổ, cũng biết Giang Ninh dám rời khỏi cấm địa Đông Hải cũng sẽ không sợ có người ngắm anh ta làm con mồi.

Nhà họ Phương… Tên khốn nạn đó lại không hề nói!
 
Chương 1759


Anh hiện tại rất muốn giết Phương Hồng Sơn, thằng khốn kiếp này chỉ nói ở vùng cấm Đông Hải có phiền phức, không nên dễ dàng đi vào, nhưng đối với thực lực của Giang Ninh, một chút cũng không nhắc tới.

Chỉ cần thông tin như vậy, Phương Hồng Sơn liền dám lấy đi nhiều thứ của mình như vậy?

Khốn khiếp thật!

“Còn muốn sao?”

Giang Ninh nhìn Tư Mã Cao, lại phất phất quyền phổ trong tay: “Không thích trang này sao?”

Anh đút bàn tay của mình vào túi, lấy ra một trang khác.

“Vậy trang này thì sao, thích thì đến lấy đi”

Tư Mã Cao vừa mới đ è xuống huyết khí, nhất thời lại mãnh liệt dâng lên, lúc này đây, ông ta làm sao còn có thể đè nén được nữa.

Phụt một tiếng, phun máu ra ngoài!

Quá đáng quá rồi!

Giang Ninh lại lăng nhục mình như vậy!

Ép người quá đáng!

“Phụt…”

Tư Mã Cao liên tiếp phun mấy ngụm máu, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, không hề có huyết sắc, giống như máu trong cơ thể đều đã bị ông ta phun ra hết vậy.

Ông ta thở hổn hến, vẻ mặt kiêng ky: “Không ngờ tới…

Không ngờ tới…”

“Trong giới giang hồ này, vậy mà còn có cao thủ như vậy!”

Tư Mã Cao nâng ngón tay chỉ về phía Giang Ninh: “Nhưng tôi nói cho cậu biết, quyển sách võ thuật, không phải loại người như cậu, là sẽ có tư cách có được!”

Giang Ninh đứng đó không nhúc nhích.

Anh di chuyển ngón tay của mình, dường như đang đếm đếm gì đó.

“Ba, hai, một.”

Vừa dứt lời, ánh mắt Tư Mã Cao nhất thời trừng mắt, ngay đơ ngã xuống, cả người co giật, thống khổ không chịu nổi.

“Muốn có được quyền phổ, đi tìm nhà họ Phương, sẽ càng dễ dàng hơn một chút, đến tìm tôi sao, ông không phải ngu ngốc, ông chính là ngu xuẩn”

Giang Ninh nói xong, lắc đầu.

Anh một quyền đánh ra, dùng ba chiêu thức của quyển sách võ thuật, tầng tầng quyền kình, cho đến giờ phút này, mới bộc phát ở trên người Tư Mã Cao!

Ngay lập tức, trái tim của ông ta liền bị phá vỡ!

“Giang Hải!”

Giang Ninh hô to một tiếng, Giang Hải lập tức chạy vào.

“Thu dọn đi”

“Vâng, cậu chủI”

Giang Hải nhìn đám thi thể của bọn người Tư Mã Cao, tim đập kịch liệt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom