Chào mừng bạn đến với Hội Đọc Truyện!

Hội Đọc Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1668


CHƯƠNG 1668

Hồ Hoàng Việt cũng có vẻ mặt u ám, không lên tiếng.

Nhìn thấy tất cả mọi người của nhà họ Hồ đều đang rơi lệ khóc lóc, Hồ Cương bông gầm lên một tiếng.

“Im miệng hết cho tôi!”

Âm thanh như sấm sét, cả nhà họ Hồ rất nhanh đã im phăng phắc.

Ánh mắt của Hồ Cương quét qua mọi người.

“Khóc với lóc, ra cái thể thống gì? Tôi không phải luôn đã dạy các người, nước mắt là hành vi của kẻ yếu hay sao?”

“Không được phép khóc, con người rồi sẽ phải chết, nặng như Thái Sơn, hoặc nhẹ như lông hồng, con cháu của nhà họ Hồ chúng ta nhất định nặng hơn Thái Sơn!”

Trong những lời nói của Hồ Cương, tất cả mọi người đều có cảm giác, thật sự ngừng rơi lệ.

“Lấy dao ra đây, đây là mệnh lệnh cuối cùng của người làm gia chủ như tôi!”

Hồ Cương trầm giọng nói.

Có tiểu bối của nhà họ Hồ run rẩy, lấy ra một con dao găm.

Hồ Cương giật lấy, quay đầu liếc nhìn Hồ Hoàng Việt.

“Ba đền mạng cho vợ con, hãy nhớ chuyện con đồng ý với ba, nếu không ba chết không nhắm mất!”

Nói xong thì cầm con dao lên, đâm về phía cổ họng của mình.

Tất cả mọi người đều quay đầu đi, không muốn thấy cảnh Hồ Cương tự vân.

Ngay cả Vương Nhất cũng bịt mắt của Vương Tử Lam lại, ánh mắt nhìn chăm chằm một màn này.

Vụt!

Tuy nhiên, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một bóng người lao tới, nắm chặt lấy con dao trong lòng Hồ Cương.

Mặc kệ Hồ Cương dùng sức kiểu gì, đao cũng không đâm xuống được.

Hồ Cương cũng mở mắt ra, nhìn thấy Hồ Hoàng Việt đứng ở trước mặt, sắc mặt cũng thay đổi.

“Hoàng Việt, con làm gì vậy? Mau buông tay ral”

Hồ Hoàng Việt túm lưỡi đao, sống chết không buông tay.

Vì vậy lưỡi đao cứa rách bề mặt da của ông ta, một mảng máu tươi chảy xuống, lập tức nhuộm đỏ cổ tay của ông ta.

Nhưng Hồ Hoàng Việt lại giống như không cảm thấy đau, vẫn tóm chặt con dao.

Hai mắt của ông ta vô cùng đỏ, nhìn chăm chằm Hồ Cương, nói: “Ông dùng mạng của ông để đổi mạng của vợ tôi, nhưng vợ tôi đã chết rồi, ông chết thì có tác dụng gì?”

Giọng nói của ông ta rất khàn, hơn nữa tràn ngập lửa giận vô tận.

Nghe vậy, cơ thể của Hồ Cương cũng hơi run lên, vẻ mặt cũng hết sức khó tin khi nhìn Hồ Hoàng Việt.

Keng!

Con dao cuối cùng cũng được Hồ Hoàng Việt giật lấy, ném con dao dính đầy máu xuống đất.

“Ba!

¡ Tô Thắm hét to một tiếng, trong mắt ngân ngấn nước mắt, lập tức móc khăn tay ra, chuẩn bị băng bó cho Hồ Hoàng Việt.

Tuy nhiên Hồ Hoàng Việt lại từ chối.
 
Chương 1669


CHƯƠNG 1669

“Con gái, đi về phía cậu Vương, đây là ân oán giữa ba và ông ấy!”

Mãi cho tới khi Tô Thắm đi tới bên cạnh Vương Nhất, Hồ Hoàng Việt mới nhìn Hồ Cương, nói: “Người chết không thể sống lại, nếu tôi ép ông chết, tôi và ông có khác gì nhau chứ?”

Ánh mắt ngây dại nhìn con dao trên đất, ánh mắt của Hồ Cương dần dần trở nên rõ ràng.

Trên mặt ông ta mang theo vẻ mỉa mai: “Con là tội nghiệp ba sao?”

“Không phải tội nghiệp, 20 năm rồi, thù hận có lớn nữa cũng nên buông bỏ, cái tôi muốn chỉ là một thái độ của ông.”

Hồ Hoàng Việt nhìn Hồ Cương, bình tĩnh nói: “Ở dưới sự thống trị của ông, nhà họ Tô Thắm hét to một tiếng, trong mắt ngân ngấn nước mắt, lập tức móc khăn tay ra, chuẩn bị băng bó cho Hồ Hoàng Việt.

Tuy nhiên Hồ Hoàng Việt lại từ chối.

“Con gái, đi về phía cậu Vương, đây là ân oán giữa ba và ông ấy!”

Mãi cho tới khi Tô Thắm đi tới bên cạnh Vương Nhất, Hồ Hoàng Việt mới nhìn Hồ Cương, nói: “Người chết không thể sống lại, nếu tôi ép ông chết, tôi và ông có khác gì nhau chứ?”

Ánh mắt ngây dại nhìn con dao trên đất, ánh mắt của Hồ Cương dần dần trở nên rõ ràng.

Trên mặt ông ta mang theo vẻ mỉa mai: “Con là tội nghiệp ba sao?”

“Không phải tội nghiệp, 20 năm rồi, thù hận có lớn nữa cũng nên buông bỏ, cái tôi muốn chỉ là một thái độ của ông.”

Hồ Hoàng Việt nhìn Hồ Cương, bình tĩnh nói: “Ở dưới sự thống trị của ông, nhà họ Hồ không có tình người, anh em đấu đá, tàn sát lẫn nhau, cho dù là hào môn thì có tác dụng gì chứ?”

“Tôi muốn thay đổi gia tộc này, khiến nó trở thành hào môn thật sự, không chỉ cường thịnh, còn có tình thân.

Lời này vừa dứt, Hồ Cương lập tức rơi vào trầm mặc.

Không chỉ có ông ta, tất cả mọi người của nhà họ Hồ đều rơi vào trầm mặc.

Tình thân.

Đó là một từ rất xa vời với bọn họ.

Anh chị em bất cứ lúc nào cũng nằm trong dự tính toán.

Hồ Vĩnh Hiên hãm hại Hồ Vĩnh Như, chính là ví dụ điển hình.

Lâu dần, bọn họ trở nên mờ nhạt đối với định nghĩa về tình thân.

Biết rõ xung đột nội bộ không tốt, nhưng lại không nhịn được.

Bây giờ có ai muốn thay đổi hiện trạng này, chả khác gì với cải cách.

Cải cách là phải trả giá. .

Ánh mắt của Hồ Cương trở nên sâu thảm, nhìn chăm chăm Hồ Hoàng Việt.

“Con là đồng ý với ba đảm nhận chức vị gia chủ đời sau rồi sao?”

Hồ Hoàng Việt gật đầu: “Đồng ý rồi, nhưng không phải vì ông, là vì con gái của tôi.”

Ánh mắt Hồ Hoàng Việt nhìn sang Tô Thắm, mỉm cười: “Lần này quay về, tôi định để Thắm quay về nhà họ Hồ, tôi không hy vọng con gái tôi trở về, còn sống trong cảnh đấu đá như này.”

Hồ Cương cũng nhìn sang Tô Thắm, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Một lát sau, ông ta mới nói một câu: “Con bé giống vợ của con.
 
Chương 1670


CHƯƠNG 1670

“Không có ai sinh ra thì không cần tình thân, ông trước đây cũng không phải như vậy hay sao?”

“Bai”

Hồ Hoàng Việt nhìn ông lão già nua đã 70 tuổi ở trước mắt, cách hơn 20 năm, cuối cùng cũng lần nữa gọi ra cái từ đã đóng băng đó.

Cơ thể Hồ Cương run rẩy kịch liệt, môi mấp máy mấy lần, cuối cùng không thể nói ra được hai từ đó.

“Bất luận con nghĩ như nào, ba cũng là kẻ thù giết vợ của con, mọi thù hận hãy tính hết lên một mình ba.”

“Con sau này là chủ của nhà họ Hồ, phải dẫn dắt nhà họ Hồ đi tới huy hoang!”

Hồ Cương nhìn chằm chằm Hồ Hoàng Việt, nói.

Hồ Hoàng Việt cuối cùng vẫn chấp nhận vị trí này.

Hồ Cương lại đi tới trước mặt Vương Nhất, nói: “Cậu Vương, dựa theo yêu cầu của cậu, gia chủ đời tiếp theo là Hồ Hoàng Việt, giờ có thể tha cho nhà họ Hồ một con đường rồi chứ?”

Vương Nhất mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên, kết cục như này là rất đáng mừng, tôi không những sẽ tha cho nhà họ Hồ, còn sẽ cho nhà họ Hồ lợi ích.

“Sau này nhà họ Hồ xảy ra chuyện gì, cứ việc tìm tôi là được.”

Có câu nói này, Hồ Cương cũng thở phào, trên mặt nở nụ cười.

Ánh mắt Vương Nhất dừng trên người Tô Thắm, nói với Hồ Cương: “Ngoài ra, tuổi của Thắm cũng không bé nữa, tới tuổi nên bàn chuyện cưới gả rồi, sau này đám cưới của Thắm, ông phải tham gia.”

Hồ Cương liếc nhìn Tô Thắm, do dự một lát, nói: “Sau này con của Thắm có thể cũng mang Hồ không?”

“Không thành vấn đề.”

Người đồng ý là Hồ Hoàng Việt.

“Mọi người nói linh tinh cái gì thế?”

Tô Thắm lập tức mặt mày tức giận, thẹn tới đỏ bừng mặt.

Tuy nhiên ánh mắt của cô ta lại vô tình hay hữu ý mà dừng trên người Vương Nhất, buồn bã thở dài.

Tâm ý của thiếu nữ, e là phải giấu tận đáy lòng.

Vương Nhất bế Vương Tử Lam, định rời khỏi nhà họ Hồ.

Lãnh Nhan lập tức đứng dậy: “Thiếu chủ, tôi đưa về anh!”

Vương Nhất mỉm cười lắc đầu: “Không cần, Tiêu đưa tôi về là được, cô về trước đi.”

“Rõ Tuy Lãnh Nhan đáp, nhưng trong mắt lại mang theo sự thất vọng.

Một mình cô ta lái xe về khu nội thành, chuẩn bị về chỗ ở.

Âm!

Đột nhiên, một chiếc xe lại chặn ở trước mặt cô ta.

Ở đăng trước có mấy người đàn ông mặc đồ đen vóc người vạm vỡ bước ra.

Ánh mắt Lãnh Nhan trở nên rét lạnh, một cô lệ khí nhanh chóng sinh ra trong lòng.

“Tìm chết!”

Lãnh Nhan trực tiếp xuống xe, định động thủ.

Những người đàn ông kia lại lập tức thay đổi sắc mặt: “Cô Lãnh Nhan đừng kích động, chúng tôi không có ác ý!”

Lãnh Nhan dừng tay, lạnh lùng nhìn bọn họ: “Các anh biết tôi?”
 
Chương 1671


CHƯƠNG 1671

Người đàn ông cầm đầu nói: “Cô chủ của nhà tôi muốn mời cô Lãnh Nhan đi uống ly trà”

“Cô chủ nhà anh?”

Lãnh Nhan căn bản không nhúc nhích, thậm chí vẻ mặt lạnh băng: “Cô chủ nhà anh là ai?”

Cô ta là đi theo thiếu chủ tới Giang Thành, tất cả các hào môn của Giang Thành cô ta đều đã tiếp xúc.

Bất luận là nhà họ Hạ, hay nhà họ Lục, hoặc là nhà họ Hồ, đều là đàn ông làm chủ nhà, căn bản không có người phụ nữ nào quá giỏi cả.

Vệ sĩ thủ lĩnh của người mặc đồ đen từ từ nói ra một cái tên thì Lãnh Nhan đã hiểu ro.

“Diệp Thúy Như.”

“Diệp Thúy Như?”

Vẻ mặt Lãnh Nhan hơi thay đổi: “Là Kim . Thúy Như, yêu nữ của nhà họ Kim cũ?”

Vệ sĩ cầm đầu gật đầu: “Đúng vậy.”

“Không gặp.’ Lãnh Nhan xoay người muốn rời đi.

Vệ sĩ thủ lĩnh lập tức cản lại: “Cô Lãnh Nhan khoan đã.”

“Không muốn chết thì tránh ra.’ Lãnh Nhan đứng đó, hai mắt thấp thoáng trở nên đỏ ngầu.

Người phụ nữ Kim Thúy Như này lòng dạ rắn rết, âm hiểm tàn độc, hơn nữa giỏi dụ dỗ lòng người, là kẻ địch lớn của thiếu chủ, cô ta có thể đi gặp ư?

Vệ sĩ thủ lĩnh lập tức rùng mình, vội vàng nói ra tất cả.

“Cô chủ nhà tôi nói, cô Lãnh Nhan dạo gần đây khó khăn vì tình, cô ấy có thuốc tốt, có thể chữa tâm bệnh.”

Lời này nói thì hấo huyền, nhưng bản thân Lãnh Nhan đã sững người.

¡ Khó khăn vì tình?

Cô ta khó khăn vì tình hồi nào?

“Nói vớ vẩn.”

Lãnh Nhan tiếp tục định rời đi.

Lần này vệ sĩ thủ lĩnh không có ngăn cản nữa.

Cô chủ đã nói, chỉ cản một lần, nếu nói ra tình trạng thực tế, Lãnh Nhan cũng không đi theo thì không cần mời nữa.

Người trong sạch tự sẽ trong sạch, người vẩn đục thì sẽ vẩn đục.

Lúc này Lãnh Nhan đã lên xe, vừa muốn khởi động xe, nghĩ tới phản ứng trước đó của Vương Nhất đối với cô ta.

Nhìn thì rất bình thường, nhưng trong lòng cô ta lại bất an.

Do dự hồi lâu, cuối cùng cô ta vần quyết định đi tìm hiểu.

“Dân đường.”

Cô ta hạ cửa xe xuống, hét lên với mấy vệ sĩ của Diệp Thúy Như.

Chiếc xe rất nhanh đã chạy tới khách sạn tốt nhất Giang Thành.

Chỉ thấy đỗ kín xe sang, còn có không ít cậu chủ nhà giàu quần áo hoa lệ được một đám người đẹp vây quanh, đi ra khỏi khách sạn.
 
Chương 1672


CHƯƠNG 1672

Mặt Lãnh Nhan lộ vẻ kinh ngạc.

Vệ sĩ cầm đầu lập tức giải thích: “Cô Lãnh Nhan không cần lo lắng, nơi này là khách sạn tốt nhất Giang Thành, tất cả người đại diện cho vương tộc Yên Đô đều sống ở im đây.

“Trước khi đại hội Bắc Cảnh diễn ra, cho tới buổi tối, bọn họ đều sẽ vui chơi ở đây.”

Lãnh Nhan lập tức lộ vẻ chán ghét, đối với những cậu ấm gia tộc đến từ Yên Kinh này, cô ta không có tí thiện cảm nào.

Thang máy đi lên, cho tới tầng cao nhất.

Dưới sự dẫn dắt của các vệ sĩ, Lãnh Nhan đi vào một căn phòng tổng thống.

Cũng là người to gan, Lãnh Nhan không sợ mai phục, cất bước đi vào.

Tuy nhiên điều khiến cô ta kinh ngạc là Diệp Thúy Như căn bản không ở bên trong, chỉ có một ông lão tóc tráng.

“Kim Thúy Như đâu?”

Lãnh Nhan lập tức cảm thấy không đúng, ánh mắt đanh lại, chất vấn.

“Cô chủ đang tắm rửa thay đồ, cô Lãnh Nhan chớ sốt ruột.”

Diệp Vô Lệ từ từ đứng dậy, mỉm cười nói Lãnh Nhan: “Ngoài ra cô chủ họ Diệp, đừng gọi họ trước kia của cô chủ nữa.

Khoảnh khắc Diệp Vô Lệ đứng dậy, Lãnh Nhan lập tức như gặp phải kẻ địch lớn.

Bởi vì ở trên người ông lão này, cô ta cảm nhận được một cõ khí tức cực kỳ mạnh.

“Đợi lâu rồi.

Đột nhiên, đăng sau truyền tới giọng nói bình tĩnh yên tai của người phụ nữ.

Lãnh Nhan lập tức xoay người.

Chỉ thấy cửa phòng tắm mở ra, một cô gái cổ điên mặc sườn xám màu tím hoa lệ uyển chuyển bước tới.

Không phải chính là Diệp Thúy Như hay sao?

“Diệp Thúy Như, cô tìm tôi tới làm gì?”

Lãnh Nhan quát to.

Diệp Thúy Như cười hờ hững: “Cô Lãnh Nhan khó khăn vì tình, tôi là linh đan diệu dược của cô.

Lãnh Nhan cảnh giác nhìn Diệp Thúy Như.

Không biết tại sao cô ta càng nói những lời cao thâm khó lường thì trong lòng Lãnh Nhan càng không tự tin.

Cạch!

Đăng sau truyền tới tiếng khóa của, chỉ thấy Diệp Vô Lệ không biết từ khi nào đã khóa cửa căn phòng lại.

Lãnh Nhan mặt mày lạnh lùng nói: “Như này là có ý gì?”

Diệp Thúy Như mỉm cười: “Cô Lãnh Nhan không cần lo lắng, tôi không có ác ý, làm như vậy chỉ là không để người khác làm phiền chúng ta.

Diệp Thúy Như xắn tay áo lên, pha một ly trà cho Lãnh Nhan.

Lãnh Nhan lại không có ý muốn uống.

Cô ta là sát thủ, đương nhiên biết những chất lỏng này không thể uống.

Diệp Thúy Như cũng không để bụng, rót một ly cho mình, từ từ thưởng thức.

“Dạo này Vương Nhất vấn ổn chứ?”
 
Chương 1673


CHƯƠNG 1673

Diệp Thúy Như thuận miệng hỏi.

“Thiếu chủ sống rất tốt, cô đừng đi làm phiền anh ấy nữa.

Lãnh Nhan nghiêm túc nói.

Diệp Thúy Như cười khúc khích: “Tôi đương nhiên sẽ không đi làm phiền anh ta, Lý Khinh Hồng đã chạy tới Giang Thành định cư rồi, tôi làm sao dám tìm anh ta?”

Lời này nghe thì giống như Lý Khinh Hồng kiêng ky anh ta cũng ở Giang Thành, sợ Vương Nhất bị cướp mất cho nên mới tới Giang Thành.

Lãnh Nhan lập tức sa sầm mặt mày: “Cô hiểu lầm rồi, cô Lý đến Giang Thành, đơn thuần là vì nguyên nhân công việc.”

Diệp Thúy Như mỉm cười, không có phản bác.

Ánh mắt của cô ta bông dừng ở trên người Lãnh Nhan: “Vương Nhất sống tốt, vậy cô thì sao?”

“Tôi ư?”

Lãnh Nhan chợt sững người, sau đó mặt mày rất cảnh giác: “Tôi sống có tốt hay không thì có liên quan gì tới cô à?”

Lãnh Nhan đã cật lực đi đoán ý trong những lời này của Diệp Thúy Như, hơn nữa suy nghĩ xem có phải có lõ hổng ở đâu không.

Bất lực là lời của Diệp Thúy Như chỉ là những câu bình thường pha tạp vài câu mỉa mai mà tình địch nên có, chứ không có ý khác.

Nhưng càng như vậy, áp lực trong lòng Lãnh Nhan càng lớn.

Luận võ lực, một ngàn một vạn Diệp Thúy Như cũng không phải đối thủ của cô ta.

Nhưng so về mưu trí, Lãnh Nhan rất chịu thiệt.

Cô ta căn bản không đoán được Diệp Thúy Như muốn làm cái gì, mục đích là gì!

“Không sao cả, nhưng là phụ nữ, tôi thật sự không nhịn được khi thấy cô lún sâu vào bể tình, lại không hay biết.”

Diệp Thúy Như cười ha ha nói.

Lãnh Nhan lập tức từ chối: “Cái gì mà lún sâu vào bể tình, tôi ngay cả người mình thích còn chưa có!”

“Thật sự chưa có sao?”

Diệp Thúy Như cười nói: “Vương Nhất, không phải sao?”

Xoạt!

Lời này vừa dứt, Lãnh Nhan lập tức có vẻ mặt rất hoảng hốt.

Nhiều hơn là sự phần nộ.

“Nếu cô còn nói vớ vẩn, có tin tôi giết cô không?”

Mặt mày Lãnh Nhan tràn ngập sát khí, thậm chí đã rút dao ra, dí vào cái cổ dài đầy kiêu ngạo của Diệp Thúy Như.

Diệp Vô Lệ lúc này cũng đi tới đẳng sau Lãnh Nhan, một tay chạm vào phần tim ở đăng sau Lãnh Nhan, lạnh lùng nói: “Buông cô chủ ra!”

Lãnh Nhan có thể lập tức cắt cổ họng của Diệp Thúy Như, Diệp Vô Lệ cũng có thể một chưởng đánh nát lục phủ ngũ tạng của Lãnh Nhan.

Chỉ là ông ta càng thêm cảm thán về thủ đoạn của cô chủ.

Hai ba câu thì khiến một cao thủ không yếu hơn ông ta rối loạn tâm tư.
 
Chương 1674


CHƯƠNG 1674

Một cao thủ, tâm loạn thì sẽ cách thất bại không còn xa nữa.

Hơn nữa Lãnh Nhan là phụ nữ, phụ nữ hiểu phụ nữ nhất.

Lãnh Nhan của bây giờ nghĩ cái gì, đều nằm trong sự khống chế của cô chủ.

Đây mới là chỗ đáng sợ của cô chủ!

Ngay cả cô chủ thiên kim giỏi nhất của Diệp Thị, Diệp Ân Thị cũng rất kiêng ky!

“Bác Diệp, dừng tay.”

Diệp Thúy Như không hề lo lắng Lãnh Nhan sẽ giết mình.

Cho dù trên cổ kề dao, trên mặt cô ta vẫn nở nụ cười thản nhiên.

“Bác ra ngoài trước đi, tôi và cô Lãnh Nhan nói chuyện riêng.”

“Nhưng cô chủ, cô ta sẽ gây bất lợi với loi 7 “Ra ngoài.”

Ánh mắt của Diệp Thúy Như lạnh đi.

Dù là Diệp Vô Lệ cũng cảm thấy áp lực, ông ta thu tay lại, đi ra khỏi phòng.

Lúc này, trong phòng chỉ còn Lãnh Nhan và Diệp Thúy Như.

Diệp Thúy Như mỉm cười với cô ta: “Bác Diệp là cường giả mạnh nhất bên cạnh tôi, tôi đã bảo bác ấy ra ngoài rồi, cô Lãnh Nhan có phải cũng nên thu dao rồi không?”

Lãnh Nhan đến bây giờ cũng chưa làm rõ được mục đích của Diệp Thúy Như là gì!

Nhưng bây giờ trong phòng chỉ có cô ta và Diệp Thúy Như, nếu người phụ nữ này dám tính kế cô ta, giết Diệp Thúy Như thật sự dễ như trở bàn tay.

Nghĩ tới đây, Lãnh Nhan thu dao lại.

Ánh mắt của cô ta lạnh lẽo không ít: “Cô rốt cuộc muốn nói gì, tốt nhất mau nói rõ, tôi không có nhiều thời gian ở với cô.”

“Được, vậy tôi nói thẳng.”

Diệp Thúy Như mỉm cười: “Cô hiểu cái gì là yêu không?”

“Yêu?”

Lãnh Nhan bị câu hỏi này làm cho đơ luôn, hai mặt cũng mờ mịt.

“Phải, yêu.”

Diệp Thúy Như đứng dậy, nhìn những ngồi sao bên ngoài cửa sổ: “Trong lòng luôn nhớ nhung, nguyện ý làm bất chuyện gì vì anh ta, cho dù là đi chết.”

“Yêu anh ta, hận anh ta, trước sau như một.

“Trên thế gian có rất nhiều người tự cho răng mình hiểu tình yêu, thật ra bọn họ căn bản không hiểu.”

Giọng điệu của Diệp Thúy Như u ám, giống như cám khái những gì cô ta gặp phải.

Lời phía trước mà Diệp Thúy Như nói có phải thật hay không thì Lãnh Nhan không biết, nhưng Lãnh Nhan biết, những lời này hiện nay là cô ta nói từ tận đáy lòng.

Nhưng ánh mắt của Lãnh Nhan càng thêm mờ mịt.

Cô ta trước kia là sát thủ, từ bé lớn lên trong đống người chết.

Có thể sống đã là không tồi rồi, đâu dám khát vọng tình yêu?

Lãnh Nhan đến bây giờ cũng chưa gặp được một người đàn ông có thể khiến cô ta rung động.

Có lẽ cả đời cũng không gặp được?
 
Chương 1675


CHƯƠNG 1675

Vậy nên cô ta không hiểu tình yêu.

Nhưng từ rất lâu trước đây, cô ta từng hỏi Vương Nhất câu hỏi tương tự.

Cái gì là tình yêu?

Tại sao phải có tình yêu?

Lúc đó, Vương Nhất nói.

“Tình yêu bao gồm rất nhiều thứ, là thứ cần thiết, là giúp đỡ lần nhau.”

“Sống chết cũng không tách rời, bầu bạn bên nhau, nắm tay đi hết cuộc đời, sống tới bạc đầu.”

Lãnh Nhan hình như đã hiểu.

Nhưng lại hình như càng thêm mù mịt.

Cuối cùng cô ta lắc đầu: “Không hiểu, tôi cũng không cần hiểu!”

Theo cô ta thấy, chỉ cần có thể mãi ở bên cạnh thiếu chủ, như vậy là đủ rồi!

Diệp Thúy Như đã cười!

Cười khinh thường, cười mỉa mai.

Lãnh Nhan lập tức cảm thấy tức giận, cảm thấy mình bị sỉ nhục.

“Cô cười cái gì?”

“Tôi cười cô ngu ngốc.”

Diệp Thúy Như lắc đầu, cười ha ha nói: “Giữa cô và Vương Nhất có phải sinh ra rạn nứt rồi không?”

Lời này vừa dứt, ngay lập tức Lãnh Nhan thay đổi sắc mặt, hai mắt nhìn chăm chăm Diệp Thúy Như.

Ngay cả bản thân cô ta cũng không biết, mình đang từng chút một rơi vào cái bây của Diệp Thúy Như.

Thật ra, khi Vương Nhất biết cô ta là sát thủ xuất thân từ Võng Lượng thì giữa hai người đã sinh ra rạn nứt từ lâu.”

Ngoài mặt đã nói thông suốt, nhưng Lãnh Nhan vẫn cảm nhận được, thiếu chủ không coi trọng cô ta như trước kia nữa.

“Không có rạn nứt.

Lãnh Nhan không thể để Diệp Thúy Như biết những chuyện này.

Nhưng Diệp Thúy Như đã đoán được, cười hờ hững: “Bất luận giữa hai người có rạn nứt hay không, trong lòng cô có nghĩ tới Vương Nhất hay không? Nguyện ý mãi mãi ở bên cạnh Vương Nhất không? Thậm chí sẽ chết vì anh ta không?”

“Nếu đúng, cô đã yêu anh ta, có lẽ yêu rất sâu sắc, không thể rút ra.”

Lãnh Nhan đã sững người, lẩm bẩm với chính mình.

“Mình đây là yêu sao?”

“Đương nhiên.

Khóe miệng Diệp Thúy Như nhếch lên nở nụ cười hờ hững khi kế hoạch thành công: “Cô thích Vương Nhất, muốn ở bên anh ta, tôi có thể giúp cô.”

Lãnh Nhan ngây người, đầu óc trống rõng.

Giọng nói của Diệp Thúy Như giống như một loại ma lực, khiến Lãnh Nhan mất đi khả năng suy nghĩ.

“Không, cô lừa tôi, nói về mưu ma quỷ chước, tôi không phải là đối thủ của cô!”
 
Chương 1676


CHƯƠNG 1676

Sau khi hoàn hồn lại, Lãnh Nhan nghiến răng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thúy Như.

Diệp Thúy Như cười một cách yêu kiều: “Tôi đang lừa cô sao? Tôi không muốn cô càng lún càng sâu.”

“Rốt cuộc cô có mục đích gì?”

Lãnh Nhan không hề bị dao động, lạnh lùng chất vấn.

Sắc mặt Diệp Thúy Như vấn như bình thường: “Giúp cô theo đuổi Vương Nhất, chính là mục đích của tôi.”

Lãnh Nhan cười khẩy: “Nực cười, ngay cả bản thân cô còn không theo đuổi được, còn muốn dạy tôi?”

“Tôi không theo đuổi được?”

Ánh mắt Diệp Thúy Như trở nên lạnh lùng, nụ cười trên khuôn mặt cũng đột nhiên biến mất.

Nếu là sự chất vấn bình thường, cô ta có thể không thèm để tâm.

Nhưng về chuyện này, cô ta sẽ không nhường dù chỉ nửa bước.

Diệp Thúy Như vừa nổi giận, trong lòng Lãnh Nhan cũng yên tĩnh hơn rất nhiều.

Ít nhất không bị mê hoặc.

Cô ta ngày càng chắc chắn, Diệp Thúy Như đang mê hoặc mình, nụ cười khẩy trên khuôn mặt càng rõ ràng.

“Lẽ nào không phải? Cô theo đuổi được thiếu chủ lúc nào? Trong lòng thiếu chủ từ đầu đến cuối chỉ có cô Lý.”

“Câm miệng!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Diệp Thúy Như lạnh lùng hét lên một tiếng, đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Lãnh Nhan.

Trên mặt cô ta tràn đầy sự không phục: “Cô đi hỏi Vương Nhất xem, trước khi gặp được Lý Khinh Hồng, người trong lòng anh ta là ai? Là tôi hay là Lý Khinh Hồng!”

Lúc Vương Nhất chưa gặp Lý Khinh Hồng, chỉ có hai người phụ nữ có quan hệ với Vương Nhất.

Một là thanh mai trúc mã Lý Mộng Đình, người còn lại chính là Diệp Thúy Như.

Nói đến chuyện này, trong lòng Diệp Thúy Như tràn đầy tự tin.

“Không ngại nói với cô, Vương Nhất ở rể nhà họ Kim, lúc đến ở rể, cho dù tôi đối xử với anh ấy như thế nào, anh ấy cũng một lòng một dạ chiều theo ý tôi, trong lòng anh ấy không thể không có tôi!”

Nhìn dáng vẻ này Diệp Thúy Như, Lãnh Nhan cảm thấy có chút kỳ lạ.

Cô ta đột nhiên cảm thấy Diệp Thúy Như rất đáng thương.

Diệp Thúy Như cũng biết mình phản ứng thái quá, rất nhanh lại ngồi xuống, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Lãnh Nhan: “Cô đừng kích động tôi, tôi sẽ không làm phiền Vương Nhất và Lý Khinh Hồng nữa, nhưng không có nghĩa tôi thua Lý Khinh Hồng, câu trả lời của cô?”

Lãnh Nhan trầm mặc rất lâu, không đồng ý, cũng không từ chối, chỉ hỏi: “Chỉ sợ cô giúp tôi là có mục đích khác?”

Diệp Thúy Như cười: “Đương nhiên rồi, nếu không loại chuyện làm nhiều mà không được lợi ích gì ai sẽ làm?”

“Cô muốn làm gì?”

Lãnh Nhan nhìn cô ta với ánh mắt cảnh giác.

Lúc trước, Diệp Thúy Như hợp tác với Lý Khinh Hồng, sau đó hãm hại Lý Khinh Hồng, suýt nữa hại Lý Khinh Hồng tán gia bại sản.

Diệp Thúy Như cười: “Yên tâm, lần này tôi không tính toán điều gì, chỉ đơn thuần muốn cô giúp tôi chút chuyện.”
 
Chương 1677


CHƯƠNG 1677

“Chuyện gì?”

Lãnh Nhan hỏi.

“Cô phải đóng giả một người…”

Diệp Thúy Như lặng lẽ đi đến gần Lãnh Nhan, nói vào tai cô ta hai chữ.

“Cái gì?”

Nghe thấy vậy, sắc mặt Lãnh Nhan lập tức thay đổi, kích động đứng phắt dậy.

Một tia sáng lạnh lóe lên, con dao trong tay Lãnh Nhan rơi xuống cổ Diệp Thúy Như.

“Rốt cuộc cô là aiI”

Cho dù như vậy, trong mắt Lãnh Nhan vần tràn ngập sự kinh hãi.

Thậm chí là sợ hãi.

Thứ có thể khiến Lãnh Nhan như vậy không nhiều.

Diệp Thúy Như cười, không trả lời câu hỏi này, chỉ thờ ơ nói: “Tôi biết cô đang nghĩ cái gì, thân phận này có liên quan đến thân thế của cô, có đồng ý hay không tự bản thân cô suy nghĩ.”

“Nhưng, tôi tin cuối cùng cô vấn quay trở về chõ tôi.”

“Chú Diệp, tiên khách.”

Vẻ mặt Lãnh Nhan trắng bệch như tờ giấy rời khỏi khách sạn.

Cô ta đi được mấy bước, bịch một tiếng, ngã xuống đất.

Con người chỉ có lúc hồn bay phách lạc nhất mới hoàn toàn nản lòng, mất đi hï vọng.

Lúc này, trong lòng Lãnh Nhan, cô ta cũng không biết tương lai của mình đi về đâu.

Bên kia, Vương Nhất không hề biết chuyện Lãnh Nhan đã gặp Diệp Thúy Như.

Anh bế Vương Tử Lam trở về khách sạn.

Lúc này, Lý Khinh Hồng vừa mới tăm rửa xong đi ra: “Sao về muộn vậy?”

Lý Khinh Hồng rất bất mấn với việc Vương Nhất và Vương Tử Lam về muộn như vậy.

Vương Nhất suy nghĩ vấn không muốn để Lý Khinh Hồng biết chuyện của Vương Tử Lam ở nhà họ Hồ, tùy tiện tìm một lý do lấy lệ cho qua là được rồi.

“Lần sau đừng trở về muộn như này nữa, gần đây Giang Thành rất loạn, ở đâu cũng là võ giả”

Biểu cảm trên mặt Lý Khinh Hồng rất lo lắng.

Nghe thấy vậy, ánh mắt Vương Nhất đang dừng ở chợ đêm sầm uất.

Trên đường vấn có rất nhiều người, nhưng không ai cảm nhận được, đại hội Bắc Cảnh đang đền gần, ngày càng có nhiều võ giả tập trung ở Giang Thành.

Nói không chừng một viên gạch có thể giế t chết mấy cường giả.

Không phải tất cả mọi người đều giống như anh, có thể nghiền áp tất cả phương hướng.

Hầu hết mọi người nếu như trêu chọc phải võ giả, về cơ bản chỉ có một con đường chết.

“Em có biết Đại hội Bắc Cảnh tổ chức vào ngày nào không?”

Vương Nhất hỏi.

Tin tức Đại hội Bắc Cảnh sắp được tổ chức đã bay ngập trời, nhưng cụ thể là ngày nào lại không có ai biết.
 
Chương 1678


CHƯƠNG 1678

Điều này ít nhiều cũng cho người khác một cảm giác ‘rất nhảm nhí.

Lý Khinh Hồng lắc đầu: “Vấn chưa biết, nhưng em đoán sẽ nhanh thôi, trong tháng này.

“Đợi đến khi Mục hộ vệ-người chủ trì của Đại hội Bắc Cảnh đến, Đại hội Bắc Cảnh cũng sẽ được bắt đầu.”

“Mục Lang…”

Nhắc đến cái tên này, trên mặt Vương Nhất hiện lên một nụ cười chế giêu.

Đúng lúc, anh cũng có món nợ cũ muốn tính với Mục Lang.

Ngày hôm sau, Lý Khinh Hồng dậy rất sớm, định đi đến chi nhánh công ty kiểm tra một chút.

Vương Nhất ôm lấy cô: “Làm gì mà dậy sớm thế?”

“Em muốn đi đến công ty xem tình hình thế nào.

Lý Khinh Hồng tỉnh bơ bỏ cánh tay đang đặt lên bụng mình của Vương Nhất xuống.

Vương Nhất lại đặt lên, cười nói: “Em đang mang thai, bớt quản mấy chuyện công việc đi”

Trong lòng Lý Khinh Hồng cảm thấy rất ấm áp, nhưng trên miệng vấn nói: “Em vừa mới mang thai, không phải là mang thai mười tháng, không sao.”

“Vậy anh đi cùng em.”

Vương Nhất không yên tâm.

Lý Khinh Hồng không lay chuyển được, chỉ có thể đồng ý.

Ding dong!

Nhưng, vân chưa kịp mở cửa, bên ngoài đã vang lên tiếng chuông cửa.

“Ai thế?”

Lý Khinh Hồng mở cửa ra xem, nhưng lập tức sững sờ, sau đó biểu cảm trên mặt cũng trở nên lạnh lùng.

“Là ông?”

“Là ba.

Chỉ thấy có một đôi vợ chồng trung niên đứng ở cửa.

Nói trung niên đã khiến bọn họ già đi rồi, bởi vì bọn họ không hề già.

Ngược lại vấn còn rất trẻ, năm tháng không hề để lại dấu vết trên người bọn họ.

Vương Nhất cũng rất kinh ngạc, mặc dù trong lòng cảm thấy bất mãn, nhưng vân cố gắng gọi một tiếng.

“Bác trai, bác gái.”

Đôi vợ chồng trung niên đứng ở cửa chính là người ba trên danh nghĩa của Lý Khinh Hồng-Lý Thế Nhân và vợ của ông ta-Ngụy Thương Kiều.

Lý Thế Nhân và Ngụy Thương Kiều đều không để tâm đ ến cách xưng hô của Vương Nhất, sự chú ý của bọn họ từ đầu đến cuối đều ở trên người Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng định dùng lực đóng cửa lại.

Bịch!

Lúc cánh cửa sắp đóng lại, một bàn tay đột nhiên thò vào, giữ lấy cánh cửa.

Lý Thế Nhân thở dài: “Con không muốn gặp bọn ta như vậy sao?”

“Buông tay!”

Lý Khinh Hồng nghiến răng nói, khuôn mặt tràn đầy sự tức giận.
 
Chương 1679


CHƯƠNG 1679

Vương Nhất ở bên cạnh đã nhìn thấy tất cả, trong lòng cũng khẽ thở dài.

Nếu như Khinh Hồng không biết thân thế của mình, có lẽ sẽ không oán hận bọn họ như vậy.

Nhưng vấn đề là, cô đã biết.

Lý Thế Nhân không phải là ba ruột của cô, ba ruột của cô là Lý Thiên Dương.

Cô là một người dân bình thường, nhưng vì thể diện của Lý thị, bọn họ đã ép buộc đưa cô đi.

Ba ruột của cô bị đuổi ra khỏi Yến Kinh, rời xa quê hương đi đến Thiên An.

Không lâu sau mẹ cô bị bệnh trâm cảm, bị L chết ở Thiên An.

Cô vẫn luôn bị lừa gạt.

Tất cả mũi nhọn đều hướng về phía kẻ chủ mưu là Lý Thế Nhân.

Có lẽ, với tư cách là chủ của Lý thị, Lý Thế Nhân không làm sai, nhưng đối với Lý Khinh Hồng, ông ta là kẻ thù, là hung thủ trực tiếp hại mẹ cô bị bệnh mà chết.

Mâu thuần này không chỉ không được giải quyết, ngược lại càng tích tụ càng sâu.

Lúc này gặp mặt, đương nhiên Lý Khinh Hồng sẽ không cho bọn họ sắc mặt tốt.

Giọng nói của Ngụy Thương Kiều lại truyền đến: “Khinh Hồng, con đừng kích động, mở cửa ra trước rồi chúng ta nói chuyện, ba con muốn đến thăm hai đứa.”

Lý Kinh Hồng vấn rất kích động, dùng sức đóng cửa: “Buông tay, nếu không ngón tay của ông bị kẹp đứt không liên quan gì đến tôi.

Giọng nói của Lý Thế Nhân vấn bình tĩnh: “Vậy thì thử đi.”

Lý Khinh Hồng thừ mặt ra, sau đó càng thêm tức giận, liên tục dùng lực, thật sự muốn kẹp đứt ngón tay của Lý Thế Nhân.

Nhưng sau đó, ngón tay của Lý Thế Nhân lại đột nhiên dùng lực.

Âm!

Một lực vô cùng lớn bùng phát, cánh cửa giống như sắp đổ đến nơi, lắc lư dữ dội.

An Lý Khinh Hồng không biết võ đạo lập tức bị chấn động đến mức bàn tay tê liệt, kinh ngạc hét lên một tiếng, suýt nữa quỳ xuống đất.

Vương Nhất nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy cô.

Lúc này, ánh mắt Vương Nhất đã trở nên vô cùng lạnh.

Anh đã nhìn ra Lý Thế Nhân cũng là một cao thủ.

Nhưng Khinh Hồng là vợ của anh.

Bây giờ còn đang mang thai, không thể chịu được sự hoảng sợ duá lớn.

Cho dù Lý Thế Nhân là ba vợ tương lai của anh, Vương Nhất cũng không cho phép.

Cửa được mở ra, Lý Thế Nhân và Ngụy Thương Kiều đã đi vào.

Lúc này, trên khuôn mặt vô cảm của Lý Thế Nhân bao phủ sự lạnh lùng.

“Cửa cũng không muốn mở, con muốn đoạn tuyệt quan hệ với chúng ta sao?”

Đúng, Lý Thế Nhân vô cùng bao dung với Lý Khinh Hồng, nhưng không có nghĩa ông ta có thể cho phép Lý Khinh Hồng có những hành vi tùy hứng.

Mặc dù trong lòng Ngụy Thương Kiều cũng vô cùng tức giận, nhưng ở trước mặt Lý Thế Nhân, bà ta không dám thể hiện ra.
 
Chương 1680


CHƯƠNG 1680

Vội vàng nói với Lý Khinh Hồng: “Khinh Hồng, mau xin lỗi ba con đi, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi.”

Từ trong lòng Vương Nhất đứng lên, Lý Khinh Hồng cười khẩy: “Đoạn tuyệt quan hệ? Giữa chúng ta vốn dĩ không có quan hệ huyết thống, đoạn tuyệt kiểu gì?”

“Con nói cái gì?”

Câu này vừa được nói ra, sắc mặt Lý Thế Nhân và Ngụy Thương Kiều đều lập tức thay đổi.

Trên mặt hai người đều hiện lên sự kinh ngạc, nhưng dần dần vẻ mặt Lý Thế Nhân trở nên âm trầm, tràn đầy sự tức giận.

Trên mặt Ngụy Thương Kiều cũng hiện lên sự hoảng hốt, nhưng trong lòng lại cười khẩy.

Cô đây khiêu chiến với sự kiên nhẫn của Lý Thế Nhân.

“Xem ra, con đã biết tất cả rồi.”

Nhưng, chỉ trong nháy mắt, sự tức giận trên mặt Lý Thế Nhân đã biến mất, thay vào đó là sự bình tĩnh như lúc trước.

“Tôi đã biết tất cả rồi, ông không phải là ba . ruột của tôi, ông đừng khống chế tôi nữa!”

Giọng nói của Lý Khinh Hồng giống như một con sói mẹ bị thương, trâm thấp, tức giận.

Lý Thế Nhân lắc đầu: “Cho dù con đã biết được chân tướng hai mươi năm trước, nhưng, con vần là đại công chúa của Lý thị, con vấn là con gái lớn của ba, đây không phải là chuyện con muốn đoạn tuyệt là có thể đoạn tuyệt.”

“Đúng vậy, Khinh Hồng, chuyện năm đó quả thật Thế Nhân có chút bá đạo, nhưng đó cũng là vì gia tộc, hơn nữa, mấy năm nay Thế Nhân vẫn luôn bù đắp cho con.”

Nguy Thương Kiều cũng tận tình khuyên bảo, trên thực tế thì lại là đổ thêm dầu vào lửa, liên tục kích động Lý Khinh Hồng.

“Con vốn dĩ chỉ là con gái của một gia đình bình thường, nhưng vì Thế Nhân, con từ một người bình thường lắc mình trở thành thiên kim công chúa của Lý thị Vương tộc, bao nhiêu người đầu thai không biết bao nhiêu lần cũng không bằng con, con không cảm kích thì thôi đi, lại còn trách Thế Nhân, đúng là không có lương tâm.”

“Đồ đàn bà đê tiện này, ngậm miệng lại cho tôi, ở đâu có chỗ để bà lên tiếng sao?”

Lý Khinh Hồng lại nhắm mũi dùi vào Ngụy Thương Kiều, tức giận nói: “Tôi không hề muốn trở thành thiên kim tiểu thư của Lý thị các người, các người hủy hoại gia đình tôi, bức chết mẹ tôi, còn muốn tôi phá thai, hành động của các người khiến tôi cảm thấy buồn nôn, bây giờ, các người cút ra khỏi phòng tôi!”

Nguy Thương Kiều thừ mặt ra, sau đó lập tức nhìn về phía Lý Thế Nhân: “Thế Nhân, con bé thật quá đáng, tôi đã có lòng tốt khuyên bảo con bé, con bé lại mắng tôi!”

“Đủ rồi!”

Sắc mặt Lý Thế Nhân đột nhiên trở nên u ám, tức giận hét lên.

“Ba đã bù đắp cho con đủ rồi, con lại không biết tốt xấu, nhìn những chuyện lúc trước con làm xem, bị tên rác rưởi kia dụ dõ, còn mang thai con của cậu ta, ba bảo con phá bỏ, có sai không?”

“Cho dù con đã biết được thân thế của mình, nhưng con đã làm trưởng công chúa của Lý thị hơn hai mươi năm, con chính là trưởng công chúa của Lý thị, ai dám tiết lộ bí mật này đều sẽ phải chết, con cũng không thể làm trái, hiểu chưa?”

Giọng nói của Lý Thế Nhân còn mang theo chút sát khí.

“Ba cứ nghĩ trong lòng con đã hiểu rõ, cho dù biết được chân tướng cũng sẽ không nói ra, xem ra do mấy năm nay ba đối xử với con quá khoan dung, hôm nay ba phải dạy cho con biết cái gì là bách hạnh hiếu vï tiên!”

Nói xong, Lý Thế Nhân giơ tay lên, tát mạnh về phía mặt Lý Khinh Hồng.
 
Chương 1681


CHƯƠNG 1681

Nguy Thương Kiều nhìn thấy cảnh tượng này, mặc dù trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng vô cùng hưng phấn.

Bà ta bị Lý Khinh Hồng chèn ép bao nhiêu năm qua, từ lâu đã muốn nhìn thấy Lý Khinh Hồng bị đánh.

Tốc độ của cái tát này của Lý Thế Nhân rất nhanh, ngay cả Lý Khinh Hồng cũng không kịp phản ứng lại.

Chát!

Một tiếng tát lanh lảnh vang lên, một bóng người trong nháy mắt đã xuất hiện phía trước Lý Khinh Hồng, nắm lấy cổ tay của Lý Thế Nhân một cách chuẩn xác.

“Vương Nhất!”

Lý Khinh Hồng hoàn hồn lại, nước mắt lập tức rơi xuống.

Sắc mặt Lý Thế Nhân càng trở nên u ám, nhìn Vương Nhất, lạnh lùng nói: “Cậu dám ngăn cản tôi dạy dỗ con gái? Cút sang một bên cho tôi!”

Vương Nhất thờ ơ, nhưng ánh mắt vẫn dần tối lại.

“Cho dù ông là ba của cô ấy, cũng không thể động chân động tay với cô ấy, đừng bảo tôi cho ông mặt mũi, xem như nhà tư bản ngông cuồng như ông.”

Giọng nói Vương Nhất lạnh lùng, hơn nữa còn mang theo sát khí.

Khí thế trên người còn mạnh hơn Lý Thế Nhân.

Khuôn mặt Ngụy Thương Kiều tràn đầy sự ngạc nhiên, sau đó tức giận nói: “Cậu, cậu thật to gan, lại dám ra tay với ba vợ cậu, sau này cậu đừng nghĩ đến chuyện ở rể!”

Vương Nhất lại lạnh lùng liếc nhìn Ngụy Thương Kiều.

Bị Vương Nhất nhìn, Ngụy Thương Kiều đột nhiên giống như rơi vào hầm băng, linh hồn giống như phải chịu chấn động vô cùng lớn.

“Bà nói sai rồi, không phải tôi ở rể, mà là Lý thị của các người phải quy phục tôi!”

Giọng nói lạnh lùng của Vương Nhất chậm rãi vang lên.

Ánh mắt Ngụy Thương Kiều dại ra rất lâu, lúc này mới phản ứng lại, đột nhiên cảm thấy mình bị xúc phạm, khuôn mặt tràn đầy sự tức giận.

“Phản rồi, đúng là làm phản rồi, Khinh Hồng, con xem con tìm chồng kiểu gì vậy!”

Bà ta vô cùng tức giận hét lên, không nhịn được nhìn về phía Lý Thế Nhân: “Thế Nhân, xem thường cả tôi, nhất định phải dạy dõ cho chúng nó một trận.

Có chuyện này làm mồi lửa, sau này Ngụy Thương Kiều không phải sợ Lý Khinh Hồng nưa.

Nhưng, sao Lý Thế Nhân có thể không nhìn ra Ngụy Thương Kiều muốn lợi dụng chuyện này làm ầm ĩ, muốn Lý Khinh Hồng chịu phạt.

Cuối cùng ông ta vẫn thả tay xuống.

Ì Ngụy Thương Kiều sững sờ, lập tức trở nên lo lắng.

“Thế Nhân, ông làm gì vậy? Tại sao không đánh?”

Lý Thế Nhân lạnh lùng liếc nhìn bà ta: “Cho dù con bé phạm phải sai lầm gì, bà cũng không có tư cách dạy dõ con bé, bà có hiểu không?”

Khuôn mặt Ngụy Thương Kiều cứng đờ, nhưng vẫn không cam tâm ngậm miệng lại.

Bà ta rất muốn nhìn thấy Lý Khinh Hồng bị đánh!

Nếu không sẽ không còn chỗ đứng trong nhà nữa!

“Ba, mẹ, sao vậy, ồn quá…”

Đột nhiên, trong phòng truyền đến một giọng nói non nớt.
 
Chương 1682


CHƯƠNG 1682

Trong tay Vương Tử Lam cầm một con búp bê, ngái ngủ đi ra.

Trông dáng vẻ thì vừa mới ngủ dậy.

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng đột nhiên thay đổi, đưa tay về phía cô bé: “Tử Lam, đến đây, đến chõ ba mẹ!”

Vương Tử Lam cũng nhìn thấy Lý Thế Nhân và Ngụy Thương Kiều, tỉnh táo hơn rất nhiều, vội vàng chạy đến phía sau Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng bảo vệ Vương Tử Lam ở phía sau, ánh mắt nhìn Lý Thế Nhân, tràn đầy sự tức giận: “Rốt cuộc hai người muốn gì?

Lý Thế Nhân vấn bình tĩnh nhìn Lý Khinh Hồng nói: “Sau này, những lời như thế này, con nói lúc riêng tư là được rồi, bên ngoài con vấn là trưởng công chúa của Lý thị.”

“Ba đến đây, không có ý gì khác, chỉ muốn đến thăm con thôi, dù sao cũng lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau.”

Tính từ tết trung thu lần trước thì cũng là một khoảng thời gian rất dài rồi.

“Chúng ta không cần gặp nhau.”

Không có gì bất ngờ, cả đời này Lý Khinh Hồng sẽ không bỏ được khúc mắc này.

Có lẽ là lời con gái của quá vô tình, Lý Thế Nhân rơi vào trầm tư.

Rất lâu sau, ông ta mới ngẩng đầu lên nhìn Lý Khinh Hồng: “Con không muốn liên quan gì đến chúng ta, nhưng, con cảm thấy có thể sao?”

“Cho dù con không nghĩ cho mình, cũng phải nghĩ cho Tuyết Nhi, bây giờ con bé vấn chưa biết chuyện này, vẫn xem con là chị ruột, con bé cũng là em gái của con, con muốn để con bé biết được sự thật tàn nhân này sao?”

TỚI Nghĩ đến Lý Tuyết Nhi, vẻ mặt Lý Khinh Hồng lập tức trở nên tái nhợt.

Cô có thể đoạn tuyệt quan hệ với Lý Thế Nhân, nhưng không thể đoạn tuyệt quan hệ với Lý Tuyết Nhi.

Nhưng, chỉ cần không đoạn tuyệt quan hệ với Lý Tuyết Nhi, thì mấi mãi không thể thoát khỏi bọn họ.

Đây là một nút chết.

“Còn có dì nhỏ của con, bà ấy rất thích con.

Nghĩ đến Lạc Thanh Thủy, vẻ mặt Lý Khinh Hồng trở nên càng khó coi.

Cô nhìn chẳm chằm vào Lý Thế Nhân: “Các người muốn lợi dụng Tuyết Nhi để trói buộc tôi sao?”

“Không phải trói buộc mà con vốn dĩ thuộc gia tộc.

Lý Thế Nhân nghiêm túc noi: “Thiên Dương và Hạ Lan đến từ Lý thị, con cũng thuộc Lý thị”

“Chuyện hai mươi năm trước, dù sao cũng là chúng ta có lỗi với con, ba cũng luôn cảm thấy hổ thẹn với Thiên Dương, lần này đến Giang Thành, cũng định bù đắp cho bọn họ.”

“Bây giờ người của ba đang bàn bạc công việc với mấy người Thiên Dương.”

Lý Thế Nhân lại nói ra một chuyện.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng nghe thấy vậy, vẻ mặt lại thay đổi.

“Ông uy hiếp tôi?” Lý Khinh Hồng nhìn chằm chằm vào ông ta.

Vương Nhất cũng thay đổi sắc mặt, ánh mắt không lương thiện nhìn chằm chằm Lý Thế Nhân.

Những lời này của Lý Thế Nhân, nghe thì không có vấn đề gì, nhưng rơi vào trong tai Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, chính là một sự uy hiếp.

Bây giờ, người của Lý Thế Nhân đang bàn chuyện làm ăn với Lý Thiên Dương, bàn bạc thành công thì là làm ăn, bàn bạc không thành công sẽ là cái gì?
 
Chương 1683


CHƯƠNG 1683

Nguy Thương Kiều đột nhiên nói: “Các người nghĩ về Thế Nhân quá thiển cận, cho dù là tình huống gì, ông ấy cũng sẽ không uy hiếp tính mạng người làm.”

“Ông ấy là ba tôi!”

Lý Khinh Hồng lạnh lùng nói.

Lý Thế Nhân cười nói: “Bây giờ tập đoàn Bắc Điện và tập đoàn Ẩn Long đã đạt được hợp tác, nếu như hai công ty hợp tác với nhau, không loại bỏ sau này có kế hoạch thành lập chi nhánh ở Yên Kinh.

Tập đoàn Bắc Điện chính là công ty con của Lý thị, đừng nói ở cả Yên Kinh, cho dù ở cả nước cũng xếp trong top đầu.

So sánh với tập đoàn Bắc Điện, tập đoàn Lệ Tỉnh còn không được tính là một đứa bé sơ sinh.

“Nếu như ông dám ra tay với ba tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho ông.”

Lý Khinh Hồng gần như nghiến răng nói ra câu này.

Mặc dù Vương Nhất không nói gì, nhưng ánh mắt lạnh lùng, đã thể hiện lập trường của anh.

Vợ chồng Lý Thế Nhân đến, Lý Khinh Hồng cũng không thể đi đến công ty, chỉ có thể để bọn họ đi vào.

Vốn dĩ chỉ đơn thuần đến để tâm sự chuyện cũ, nhưng Lý Khinh Hồng đã biết sự thật chuyện năm đó, nên sẽ có thêm một mục đích.

“Khinh Hồng, con có thể không nhận người ba này, nhưng con nhất định phải tiếp nhận thân phận trưởng công chúa Lý thị.”

Biểu cảm Lý Thế Nhân trở nên nghiêm túc, nói với Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng cũng biết rõ, một khi bị những gia tộc khác biết được thân phận thật sự của trưởng công chúa chỉ là một người bình thường, vậy thì Lý thị sẽ trở thành trò cười của cả Yến Kinh.

Lý thị cũng xem như là một nửa gia tộc của cô, Lý Khinh Hồng không thể làm ra chuyện tùy hứng như vậy.

“Được, nhưng tôi có hai điều kiện.”

Lý Khinh Hồng lạnh lùng nói.

Lý Thế Nhân lập tức nói: “Con nói đi, có yêu cầu gì?”

“Thứ nhất, con gái tôi, phải được đưa vào gia phả Lý thị, con bé không phải là con hoang!

Ánh mắt Lý Khinh Hồng sắc bén, nhìn chằm chăm vào Lý Thế Nhân.

Đây không phải là đang đưa ra yêu cầu, mà là ép Lý Thế Nhân đồng ý.

Ánh mắt Lý Thế Nhân rơi vào người Vương Tử Lam trắng nốn, phấn nộn, ngoại hình của con bé cũng xứng với phân phận thiên kim của Lý thị, nên ông ta đồng ý.

“Được!”

Nguy Thương Kiều ở bên cạnh trong lòng tràn đầy sự tức giận, móng tay căm sâu vào lòng bàn tay.

Tên được đưa vào trong gia phả, có thể nói đã chân chính trở thành người của Lý thị.

Sau này sẽ được phân chia gia sản.

Ngụy Thương Kiều đã gả cho Lý Thế Nhân hơn hai mươi năm, tên cũng chưa được đưa vào gia phả.

Một kẻ hèn hạ dựa vào cái gì mà có tư cách đó?

Sự oán giận trong lòng Ngụy Thương Kiều vô cùng lớn, cũng làm cho quyết tâm đuổi Lý Khinh Hồng ra khỏi cửa của bà ta càng thêm kiên định.

“Thứ hai!”

 
 
Chương 1684


CHƯƠNG 1684

Lý Khinh Hồng chỉ vào Vương Nhất: “Anh ấy là chồng của tôi, ông phải chấp nhận anh ấy!”

Yêu cầu này, Lý Thế Nhân không lập tức đồng ý, ánh mắt càng thêm bất lương nhìn chăm chăm vào Vương Nhất.

Ông ta vẫn nghĩ mình là ba ruột của Lý Khinh Hồng, đương nhiên sẽ không đồng ý Vương Nhất là chồng của Lý Khinh Hồng.

Nhưng, tình hình hiện tại thì nhất định phải…

đồng ý.

Nếu thật sự bị lộ ra, Lý thị sẽ mất mặt với cả nước.

Lúc đang định đồng ý, Lý Thế Nhân đột nhiên dời mắt, rơi vào bụng Lý Khinh Hồng.

Mặc dù vẫn phẳng lì, nhưng với ánh mắt sắc bén của Lý Thế Nhân, vân nhìn ra được có chút phồng lên.

Đây rõ ràng là triệu chứng của việc đang mang thai!

Sắc mặt Lý Thế Nhân lập tức trở nên vô cùng khó coi, nghiêm giọng chất vấn.

“Con mang thai?”

Con đã mang thai!

Sau khi câu hỏi của Lý Thế Nhân được nói ra, bầu không khí ở đó lập tức trở nên đông cứng.

Ánh mắt Vương Nhất rét lạnh, trong con ngươi lóe lên một tia sáng.

Lý Khinh Hồng đột nhiên trở nên căng thẳng, hai tay theo bản năng che bụng lại, sắc mặt có chút tái nhợt.

Điều cô sợ nhất chính là chuyện cô mang thai lại bị gia tộc biết được, có trời mới biết có lặp lại vết xe đổ của năm năm trước không?

Vì có thể khiến cô bỏ cái thái mà đe dọa, gây tai nạn không gì là không làm.

Cô thật sự rất sợ.

“Con lại mang thai?”

Nguy Thương Kiều cũng kinh ngạc nhìn Lý Khinh Hồng, nhìn vào bụng cô, trợn tròn mặãt.

Sau khi kinh ngạc, sững sờ, trong lòng Ngụy Thương Kiều lại nhen nhóm hi vọng trả thù Lý Khinh Hồng.

Còn có chuyện gì xấu hổ hơn việc Lý Khinh Hồng lại mang thai con của Vương Nhất?

Chuyện này đối với Lý Thế Nhân mà nói là một điều không thể chấp nhận được!

“Tôi không mang thai!”

Lý Khinh Hồng đứng dậy, cách xa Lý Thế Nhân.

Đứng dậy như vậy sẽ không nhìn ra được cái bụng hơi nhô lên.

Lý Thế Nhân cũng đứng lên theo, sải bước đi về phía Lý Khinh Hồng: “Đi kiểm tra cho ba!

Nói xong, ông ta định nắm lấy cổ tay Lý Khinh Hồng.

Lúc nấy ông ta chỉ nhạy bén cảm nhận được mạch đập yếu ớt trên người Lý Khinh Hồng thay đổi.

Bây giờ ông ta thật sự muốn xác nhận lại.

“Ở trước mặt tôi mà ông còn dám ra tay với vợ của tôi?”

Trong mắt Vương Nhất lóe lên một tia lạnh lùng, nhanh như chớp ra tay nắm lấy tay Lý Thế Nhân.

Lúc này, Vương Nhất dùng một chút lực, không khí phát ra tiếng hít thở dồn dập.

Đó là nội kình!
 
Chương 1685


CHƯƠNG 1685

Cảm nhận được sát khí, cuối cùng Lý Thế Nhân vấn thu tay về.

Cũng đúng lúc này, Vương Nhất xác nhận được một chuyện, ba vợ của mình cũng là một cao thủ!

Lý Thế Nhân không quan tâm đ ến anh, ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm vào Lý Khinh Hồng: “Trả lời ba, có phải con đã mang thai không?”

Đứng ở sau lưng Vương Nhất, trên khuôn mặt Lý Khinh Hồng hiện lên sự sợ hãi, nghiến răng nói: “Vậy thì làm sao?”

“Anh ấy là chồng của tôi, tôi mang thai con của anh ấy, không phải là ý trời sao? Ông có tư cách gì mà quản tôi?”

“Láo xược!!”

Lý Khinh Hồng vừa dứt lời, Lý Thế Nhân đã lập tức quát lên.

Ánh mắt của ông ta vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Khinh Hồng, trong ánh mắt mang theo sát khí.

“Con là trưởng công chúa của Lý thị, sinh một đứa con gái đã đủ rồi, sao có thể lại mang thai? Con đang muốn Lý thị của ba trở thành trò cười cho cả Yên Kinh, cả nước R sao?”

Khuôn mặt Lý Thế Nhân rất hung dữ, hét lên với Lý Khinh Hồng, sát khí trên người, nếu như Lý Khinh Hồng không phải là con gái của ông ta, chắc chắn ông ta sẽ gi ết chết cô!

Ì “Đúng vậy, sao con làm mà không nghĩ đến hậu quả thế?”

Ngụy Thương Kiều vẻ mặt khó coi khuyên bảo, trong lòng lại vô cùng vui mừng.

Là gia chủ của Lý thị, chắc chắn Lý Thế nhân không cho phép xảy ra chuyện Lý Khinh Hồng mang thai.

Cho dù Lý Khinh Hồng thật sự mang thai, cũng sẽ bắt cô phá bỏ.

Đến lúc có cô có thể lén lút động chân động tay, giống như phẫu thuật thất bại, không chết, nhưng có thể khiến cô không thể mang thai được nữa!

Giống như mẹ của cô!

Trong lòng Ngụy Thương Kiều có một suy nghĩ ác độc.

Quả nhiên, Lý Thế Nhân hít một hơi thật sâu, cố gắng ép cơn tức giận trong lòng xuống, nói với Lý Khinh Hồn: “Ba có thể không truy cứu chuyện con phát sinh quan hệ với thăng nhãi kia, nhưng đứa bé này nhất định phải phá bỏ!”

Giọng nói Lý Thế Nhân trầm thấp, bá đạo, tràn đầy sự uy nghiêm của bề trên, không cho phép Lý Khinh Hồng từ chối.

Mà sau khi câu này được nói ra, sắc mặt Lý Khinh Hồng cũng lập tức trở nên tái nhợt, cơ thể lảo đảo như sắp ngã.

Cô ôm chặt lấy Vương Tử Lam: “Tôi không phá!”

Những giọt nước mắt ấm ức từ trong đôi mắt đỏ hoe rơi xuống.

Tất cả lại quay trở về năm năm trước!

“Mẹ, sao mẹ lại khóc!”

Vương Tử Lam ở trong lòng không hiểu tình hình lúc này, nhưng cô bé nhìn thấy Lý Khinh Hồng khóc.

Khóc rất thương tâm.

“Mẹ đừng khóc, con lau nước mắt cho mẹ!”

Cô bé đưa tay ra, nhẹ nhàng lau nước mắt cho Lý Khinh Hồng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt Vương Nhất trở nên rét lạnh, cả người toát lên sự lạnh lẽo.
 
Chương 1686


CHƯƠNG 1686

Lý Khinh Hồng cười: “Mẹ không sao.

Chỉ có bản thân cô mới hiểu nụ cười trên khuôn mặt cô hàm chứa điều gì.

Cũng chỉ có một mình cô hiểu được, Vương Tử Lam phải khó khăn như thế nào mới đến được thế giới này.

Lúc đó cô mang thai Vương Tử Lam, người trong gia tộc ai ai cũng ép cô phá bỏ.

Nếu như không phá bỏ, còn cưỡng ép khiến cô xảy thai.

Nên, Vương Tử Lam có thể ra đời, đây đúng là một kì tích.

Phía sau là một người mẹ dũng cảm.

“Tử Lam, con sắp có em trai hoặc em gái rồi, bây giờ vân chưa biết, nhưng đợi sau này khi em trai em gái ra đời, con không được bắt nạt các em.”

Cô xoa đầu Vương Tử Lam, nhẹ nhàng nhắc nhở.

Cô bé nở một nụ cười rất vui vẻ, đảm bảo.

“Không đâu, con sẽ bảo vệ em trai em gái!”

“Ngoan lắm…

Lý Khinh Hồng ôm Vương Tử Lam, ôm rất chặt.

“ni Lặng lẽ nhìn cảnh tượng này, ánh mắt Vương Nhất sâu xa, trong lòng rất khó chịu.

Nếu như không cùng với Lý Khinh Hồng đi đến hiện tại, anh cũng không biết được vì sinh con gái mà Lý Khinh Hồng đã phải chịu bao nhiêu cực khổ.

Bây giờ anh đã trở về, sẽ không để chuyện giống như vậy xảy ra nữa.

Vương Nhất sải bước đi đến trước mặt Lý Thế Nhân, ánh mắt nhìn chăm chăm vào ông ta.

Đây là lần đầu tiên anh dùng ánh mắt này nhìn ba vợ mình.

“Không có ai có thể phá bỏ con của tôi ở trước mặt tôi!”

Giọng Vương Nhất khàn khàn nói.

“Đứa con thứ hai của tôi và cô ấy sẽ ra đời một cách bình an, nếu như là con trai tôi sẽ đặt tên cho nó là Vương Đỉnh Thiên, sau này nó sẽ trở thành một nam tử hán đầu đội trời chân đất.”

“Nếu như là con gái, tôi sẽ đặt tên cho nó là Vương Nguyệt Như? con bé sẽ xinh đẹp, lương thiện giống như mẹ của nó.”

Câu đầu Vương Nhất nhìn Lý Thế Nhân nói.

Nhưng hai câu sau, lại nhìn Lý Khinh Hồng để nói.

Ánh mắt anh dịu dàng, trên môi mang theo nụ cười, ngay cả tên của đứa con thứ hai cũng đã nghĩ xong rồi.

Nghe thấy những lời nói của Vương Nhất, sự tàn ác trong đáy lòng Lý Thế Nhân đột nhiên bùng phát.

Cũng không duy trì dáng vẻ bình tĩnh lúc trước nữa.

“Năm năm trước, lúc cậu khiến con bé mang thai, lúc đó tôi nên giế t chết cậu, bây giờ để hai người sinh một đứa con gái đã là giới hạn lớn nhất rồi, cậu còn muốn sinh đứa thứ haï? Chuyện này không thể nào!”

Lý Thế Nhân nhìn Vương Nhất nói, thái động rất cứng rắn.

Vương Nhất không nhường nửa bước: “Chỉ là một gia chủ Lý thị nhỏ nhoi, ai cho ông dũng khí uy hiếp con của tôi?”

Vợ của Long chủ không thể ức hiếp, con gái của Long chủ không thể bị sỉ nhục.
 
Chương 1687


CHƯƠNG 1687

Đây là giới hạn!

“Vấn đề này, tôi cũng rất muốn biết.”

Lý Thế Nhân hơi nheo mắt lại, trong mắt đang dần hiện lên sát khí.

“Nếu như tôi vẫn bắt con bé phá bỏ thì sao?”

“Vậy thì Lý thị, sẽ diệt vọng, tất cả mọi người đều phải chôn theo.”

Lúc này, khí thế của Vương Nhất còn mạnh hơn Lý Thế Nhân.

Vì vợ con, ông ta đi thẳng đến phía đối diện Lý thị.

“Vậy sao’ Lý Thế Nhân giận quá mà bật cười: “Vân là vấn đề lần trước, tôi biết cậu đã đủ mạnh, nhưng, cậu chưa từng chứng minh bản thân mình ở trước mặt tôi.”

Võ tay!

Lý Thế Nhân khẽ vô tay hai cái, cửa phòng được mở ra một cách kỳ quái, bảy tám người đàn ông thờ ơ, hơi thở vô cùng mạnh.

Khi bọn họ xông vào, nhiệt độ của cả căn phòng lập tức giảm xuống điểm đóng băng.

Ý định giết người gần như bao phủ dày đặc, vang vọng khắp nơi đây.

Đừng nói là Lý Khinh Hồng, ngay cả Ngụy Thương Kiều cũng phải rùng mình.

“Long vệ bóng tối!”

Lý Khinh Hồng kêu lên, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy.

Toàn thân cô ta trở nên căng thẳng, vừa che chở cho Vương Tử Lam, vừa dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Lý Thế Nhân: “Ông điên rồi, ông muốn giết bọn tôi sao?”

Những người đàn ông mặc đồ đen này dường như đã mất đi thất tình lục dục của con người, nhìn mọi người như thể đang nhìn một cái xác chết.

Đây chính là đội vệ sĩ của Lý thị, Long vệ bóng tối.

Cũng chính là những tử sĩ của Lý Thế Nhân, chỉ nghe lệnh của một mình ông ta.

Lý Thế Nhân muốn giết ai, bọn họ sẽ giết người đó.

Ngay cả khi đối phương là Lý Khinh Hồng, bọn họ cũng sẽ không hề nương tay.

Trong chuyến đi đến Giang Thành này, Lý Thế Nhân đã dẫn theo tám tử sĩ Long vệ.

Mặc dù số lượng chỉ có một nửa nhưng cũng đã đủ đáng sợ rồi.

Sát khí dày đặc tỏa ra trên người họ khiến Lý Khinh Hồng sợ đến mức run lẩy bẩy.

Nhưng sắc mặt của Lý Thế Nhân vẫn không thay đổi, lạnh lùng nói: “Nếu như con không giế t chết đứa nhỏ trong bụng thì ba nghĩ mọi chuyện sẽ diên ra như vậy đấy.

Am!

Lời này vừa nói ra, Lý Khinh Hồng lảo đảo như sắp ngã.

“Khinh Hồng!”

Vương Nhất nhanh tay lệ mắt ôm lấy Lý Khinh Hồng, lúc này mới đỡ cho cô ta không bị ngã xuống.

Nằm xụi lơ trong lòng Vương Nhất, đôi mắt Lý Khinh Hồng rơi những giọt nước mắt lớn.

“Ông vốn dĩ không xem tôi là con gái của ông, tất cả những gì ông làm đều chỉ vì thể diện của gia tộc. Ông không hề quan tâm đ ến sống chết của tôi hay những thứ mà tôi trân trọng!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom